Tác giả |
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 1 of 22: Đă gửi: 31 July 2010 lúc 9:26pm | Đă lưu IP
|
|
|
Chúng ta biết rằng người Mỹ khi bệnh th́ ăn chicken soup (soup gà), nhưng ở đây là loại "soup gà cô đọng [đặc] cho tâm hồn".
ĐIỀU DIỆU KỲ TỪ CHICKEN SOUP FOR THE SOUL
Chúng tôi vui mừng vô tả trân trọng giới thiệu đến các bạn quyển sách Condensed Chicken Soup for the Soul này. Chúng tôi đă tuyển chọn những bài được ưa chuộng nhất và cô đọng với tất cả những ǵ tinh túy và ư nghĩa nhất theo tính chất của mỗi câu chuyện. Mục đích của chúng tôi là muốn dành cho các bạn một ấn phẩm nhỏ gọn để có thể mang theo ḿnh mọi lúc - trong túi xách - and nó có thể đem đến cho bạn ngay sự động viên tinh thần sâu sắc và nguồn cảm hứng mới mẻ.
Dù bạn mua quyển sách này cho chính ḿnh hay làm quà tặng cho bạn bè và người thân, th́ hăy tin rằng, bạn đang có trong tay một tác phẩm có khả năng sưởi ấm những trái tim, thức tỉnh những tâm hồn và làm phấn chấn những tinh thần. Những mẫu chuyện này sẽ làm rung động cùng tận đáy ḷng bạn và nhắc nhở bạn về những điều quan trọng nhất của một con người.
Gần đây nghiên cứu khoa học cho thấy khi đọc những câu chuyện này, các phản ứng tinh thần và cảm xúc được khơi dậy đă đem lại những ảnh hưởng tích cực cho sức khỏe. Các chất dẫn truyền thần kinh được giải phóng trong năo thật sự có tác dụng chữa lành các vết thương tinh thần và thể chất. Những câu chuyện này sẽ thôi thúc bạn dang rộng cánh tay chia sẻ t́nh yêu thương bao la rộng lớn và ḷng mẫn cảm với bạn bè và gia đ́nh, sẽ là niềm an ủi, xoa dịu những khi bạn căng thẳng tinh thần, sẽ đem lại sự thích thú cho bạn những khi hân hoan chiến thắng hay thành công và nhận thức những điều mới lạ. Chúng sẽ khuyến khích bạn hăn hái ôm ấp những giấc mơ và sẽ mạnh dạn vật ngă những chướng ngại hoặc những thách thức thực tại mà bạn phải đối diện.
Chúng tôi tiếp tục phấn khởi về những phản hồi liên tục đă nhận được qua hàng ngàn cuộc điện thoại và thư tín của độc giả ghi chú về những tác động lớn lao mà sách của chúng tôi đă mang đến cho họ. Mỗi ngày chúng tôi nhận được từ khoảng 50 đến 100 lá thư của độc giả trên toàn thế giới - như Nhật, Hàn Quốc, Phillipines, Đức, Cuba, Nam Phi và Israel cũng như Mỹ và Canada với những lời nhận xét sau đây:
"Tôi phạm tội và bị đưa vào khu 23 giờ biệt giam. Tôi bị khủng hoảng tinh thần vô cùng và chuẩn bị tự tử. Khi xé bao giấy ra, cuốn SOUP GÀ CÔ ĐỌNG CHO TÂM HỒN đă đập vào mắt tôi, và tôi bắt đầu đọc. Qua các câu chuyện, tôi đă gặp những người có cảnh ngộ c̣n tồi tệ hơn ḿnh nhiều. Nó là chất xúc tác khiến tôi tiếp tục sống".
- Pete, một tù nhân
"Người chồng 46 tuổi thân yêu của tôi vừa qua đời sau hơn hai mươi năm chúng tôi sống bên nhau. Đó là một cú sốc tinh thần và mất mát quá lớn đối với tôi. Con gái tôi ở Las Vegas đă gửi cho tôi cuốn SOUP GÀ CÔ ĐỌNG CHO TÂM HỒN. Cuốn sách này giúp tôi nhiều vô kể".
- D.E. Naylor, Anh Quôc
"Mặc dù tôi mới 22 tuổi, nhưng bộ sách này đă măi măi để lại dấu ấn trong tim. Từ ngày học và tập làm làm theo những bài dạy trong SOUP GÀ CÔ ĐỌNG CHO TÂM HỒN, tôi cảm thấy các câu chuyện bao hàm một giá trị rộng lớn hơn với những độc giả trẻ. SOUP GÀ CÔ ĐỌNG CHO TÂM HỒN đă dạy tôi một t́nh yêu vô điều kiện, sự trải nghiệm vô giá, đối diện với tử thần, dám sống với ước mơ và lư tưởng, ư nghĩa và mục đích của cuộc đời, và nhiều điều khác nữa... Tôi đă học được cách trân trọng và nuôi dưỡng những ǵ ḿnh đang có, và sẽ không có đ̣i hỏi người khác làm ǵ cho tôi, một trong những bài học giá trị nhất của đời sống. Tôi chân thành khuyên những ai chưa đọc bộ sách này nên đọc nó ngay bây giờ".
- Heather, Long Island, New York
Thế nên... bạn hăy ngồi xuống trong yên tĩnh, thư giản và thưởng thức cuộc hành tŕnh hấp dẫn mà bạn đang sắp sửa bắt đầu khi bạn ḥa nhập trong những mảnh đời và những câu chuyện của một thiểu số rất đặc biệt.
Nếu sau khi đọc cuốn sách này, bạn muốn gửi cho chúng tôi những cảm nhận và ư tưởng mà ḿnh tâm đắc nhất - hoặc của chính bạn hoặc từ những người xung quanh - chúng tôi sẽ rất vui mừng xem xét nếu có thể chọn in cho những số tới của bộ SOUP GÀ CÔ ĐỌNG CHO TÂM HỒN.
JACK CANFIELD & MARK VICTOR HANSEN
Sửa lại bởi Thienkyquy : 04 August 2010 lúc 4:50pm
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 2 of 22: Đă gửi: 31 July 2010 lúc 10:40pm | Đă lưu IP
|
|
|
LOVE is the ONLY FORCE capable of transforming an enemy into a friend.
- Martin Luther
T̀NH YÊU THƯƠNG là sức mạnh duy nhất có thể chuyển biến kẻ thù thành một người bạn.
- Martin Luther
Một giáo sư đại học đă đưa các sinh viên lớp Xă Hội Học của ḿnh đến khu nhà ổ chuột ở Baltimore để lập hồ sơ nghiên cứu về hoàn cảnh của 200 cậu bé sống ở đó. Sau chuyến đi, giáo sư yêu cầu các sinh viên viết bài thu hoạch nhận định về tương lai của từng cậu bé. Và các sinh viên đều kết luận rằng: các cậu bé này "không có cơ hội phát triển".
Hai mươi năm sau, một giáo sư Xă Hội Học khác t́nh cờ xem lại hồ sơ nghiên cứu trước đó. Ông yêu cầu các sinh viên của ḿnh tiếp tục công tŕnh ấy để điều tra số phận sau này của những cậu bé đó. Ngoài 20 trường hợp các cậu bé đă chuyển đi nơi khác hoặc không biết tin tức, các sinh viên nhận thấy rằng có 176 trong số 180 trường hợp c̣n lại đều thành đạt trên mức b́nh thường; tất cả họ đă trở thành những luật sư, bác sĩ hay các danh doanh nhân thành công.
Vị giáo sư rất đổ ngạc nhiên, ông quyết định t́m hiểu kỹ hơn mọi chuyện. Rất may, những cậu bẹ ngày xưa vẫn sinh sống tại các sinh sống tại các khu vực lân cận nên ông có thể tiếp xúc với tát cả. Câu hỏi ông đặt ra là: "Đâu là nguyên nhân cho sự thành đạt của bạn ngày hôm nay?". Trong tất cả các trường hợp, câu trả lời luôn đi kèm với sự xúc động: "Đó là nhờ một người thầy của tôi".
Người thầy đó vẫn c̣n sống nên vị giáo sư quyết tâm đi t́m và hỏi người phụ nữ tuy cao tuổi nhưng vẫn c̣n minh mẫn ấy rằng phép lạ nào đă giúp bà cứu các cậu bé thoát khỏi khu nhà ổ chuột và đạt được những thành công như ngày hôm này.
Đôi mắt của bà chợt sáng lên và với một nụ cười dịu dàng trên môi, bà nói: "Điều đó rất đơn giản. V́ tôi có niềm tin vào những cậu bé đó".
- Erick Butterworth
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 3 of 22: Đă gửi: 31 July 2010 lúc 11:07pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hăy trao tặng T̀NH THƯƠNG YÊU ở mỗi nơi bạn đặt chân đến: trước hết là ở ngay chính căn nhà của bạn. Hăy yêu thương con cái, người bạn đời của bạn, và cả những người hàng xóm...
Hăy đừng để người nào đến với bạn rồi ra đi mà không cảm thấy vui tươi và hạnh phúc hơn.
Hăy là hiện thân cho L̉NG NHÂN ÁI CỦA THƯỢNG ĐẾ bằng cách thể hiện trên NÉT MẶT, trong ÁNH MẮT, trong NỤ CƯỜI và cả trong NHỮNG LỜI CHÀO NỒNG NHIỆT của ḿnh.
- Mẹ Teresa
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 4 of 22: Đă gửi: 31 July 2010 lúc 11:17pm | Đă lưu IP
|
|
|
L̉NG CAN ĐẢM
Một bé gái mắc phải một căn bệnh nguy hiểm và rất hiếm gặp. Cơ hội được cứu sống duy nhất của cô bé là cần truyền máu của cậu anh trai 5 tuổi - cũng mắc phải căn bệnh ấy nhưng diệu kỳ thay, cậu bé lại sống được nhờ cơ thể đă tự sản sinh được một loại kháng thể chống lại căn bệnh đó.
Bác sĩ giải thích điều đó với anh trai của cô bé, và hỏi cậu có sẵn sàng truyền máu để cứu em gái ḿnh hay không. Cậu bé do dự trong giây lát, rồi hít thở thật sâu và nói: "Cháu đồng ư nếu điều đó sẽ giúp em cháu có thể khỏe lại được!"
Khi đang truyền máu, hai anh em nằm trên hai chiếc giường gần nhau. Cậu bé mỉm cười khi nh́n thấy đôi má em gái ḿnh bắt đầu lấy lại được sắc hồng. Rồi gương mặt cậu anh tái đi và nụ cười tắt dần. Cậu nh́n bác sĩ, giọng run run hỏi: "Cháu sắp chết rồi phải không? Bác sĩ cố gắng cứu sống đứa em gái thân yêu của cháu nhé!"
Cậu bé ngây thơ ấy đă hiểu nhầm lời vị bác sĩ, cứ ngỡ rằng cậu sẽ phải cho em gái tất cả máu của ḿnh để cứu em.
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 5 of 22: Đă gửi: 31 July 2010 lúc 11:25pm | Đă lưu IP
|
|
|
MỘT NGƯỜI ANH NHƯ THẾ!
Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của ḿnh. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nh́n chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.
"Chiếc xe này của bạn đấy à?", cậu bé hỏi.
"Anh trai ḿnh đă tặng nhân dịp sinh nhật của ḿnh đấy", tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và măn nguyện.
"Ồ, ước ǵ tôi...", cậu bé ngập ngừng.
Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé đang ước mơ điều ǵ rồi. Cậu ấy hẳn đang ước ao có được một người anh như thế. Nhưng câu nói của cậu thật bất ngờ đối với tôi.
"Ước ǵ tôi có thể trở thành một người anh như thế!", cậu ấy nói chậm răi và gương mặt lộ vẻ quyết tâm. Sau đó, cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi, nơi đứa em trai nhỏ tàn tật của cậu đang ngồi và nói:
"Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn, em nhé!"
- Dan Clark
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 6 of 22: Đă gửi: 31 July 2010 lúc 11:56pm | Đă lưu IP
|
|
|
T̀NH YÊU ĐÍCH THỰC
Moses Mendelssohn, ông nội của nhà soạn nhạc nổi tiếng người Đức, là một người có vẻ ngoài rất xấu xí. Ngoài vóc người thấp bé, ông c̣n bị gù lưng nữa.
Một ngày kia, ông tới thăm một thương gia ở Hamburg, người này có cô con gái rất dễ thương tên là Frumtje. Ngay khi gặp Frumtje, Moses đă yêu cô say đắm nhưng tuyệt vọng bởi cô tỏ ra sợ sệt vẻ ngoài xấu xí của ông.
Đến lúc phải ra về, Moses thu hết can đảm đi lên cầu thang vào pḥng cô gái, hy vọng có một cơ hội cuối cùng được nói chuyện với cô. Đối với ông cô là hiện thân cho vẻ đẹp thiên thần, nhưng cô đă làm ông thật buồn khi luốn tránh nh́n ông. Sau những cố gắng để có được một vài câu xă giao, Moses bối rối hỏi cô, "Cô có tin hôn nhân là việc đă được định đoạt bởi kiếp trước trên thiên đường không?"
"Tôi tin", cô gái trả lời trong khi mắt vẫn nh́n xuống sàn nhà. "Và ông cũng tin chứ?"
"Có, tôi tin như vậy", ông trả lời. "Cô biết đấy, ở trên thiên đường mỗi khi một cậu bé được sinh ra, Chúa trời cho cậu ấy biết về cô gái mà cậu sẽ cưới làm vợ. Khi tôi sinh ra, cô dâu tương lai của tôi cũng đă được chỉ định. Chúa c̣n nói thêm rằng vợ tôi sẽ bị gù. Ngay lúc đó, tôi kêu lên: 'Ôi Chúa, một người phụ nữ gù hẳn sẽ là một thảm kịch. Thưa Ngài, xin ngài hăy ban cho con cái bướu đó để người vợ của con được xinh đẹp'"
Frumtje ngước lên nh́n vào mắt ông va trong phút chốc, tâm tưởng của cô có một sự xáo trộn bởi những kư ức sâu xa. Cô vươn người tới đưa tay cho Mendelssohn nắm lấy và sau đó đă trở thành người vợ tận tụy của ông.
Barry và Joyce Vissell
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 7 of 22: Đă gửi: 01 August 2010 lúc 12:15am | Đă lưu IP
|
|
|
MỘT NGHĨA CỬ B̀NH DỊ
Một ngày nọ, khi đang rảo bộ từ trường về nhà, Mark trông thấy một cậu bạn đi phía trước bị vấp ngă làm đổ tung sách vở mang trên người, cùng với hai cái áo len, một cây gậy baseball (bóng chày), một đôi găng tay, và một chiếc máy ghi âm nhỏ. Mark cúi xuống giúp cậu ta nhặt lại những món đồ vương văi. Trên đường đi, Mark được biết tên cậu là Bill, rằng cậu thích chơi điện tử, bóng chày và yêu thích môn lịch sử, rằng cậu đang gặp nhiều rắc rối trong một vài môn học, và rằng cậu ta vừa mới chia tay với bạn gái ḿnh.
Mark tiếp tục đi về sau khi tiễn Bill về nhà. Sau đó Mark và Bill tiếp tục gặp nhau trong trường, cả hai cùng ăn trưa với nhau một, hai lần, rồi cả hai cùng tốt nghiệp phổ thông. Trong những năm kế tiếp ở trường trung học, họ vẫn thường xuyên gặp gỡ nhau. Rồi năm cuối cùng ở bậc trung học chờ đợi từ lâu cũng đă đến. Ba tuần trước khi lễ tốt nghiệp diễn ra, Bill hỏi Mark xem liệu họ có thể gặp nhau tṛ chuyện được không?
Bill nhắc Mark nhớ lại ngày hai người gặp nhau lần đầu. "Cậu có bao giờ tự hỏi v́ sao hôm đó ḿnh lại mang nhiều đồ về nhà như vậy không?", Bill hỏi. "Bạn biết không, tôi đă dọn sạch ngăn tủ v́ không muốn để mớ đồ đạc lộn xộn đó lại cho người khác. Trước đó, ḿnh đă lấy trộm của mẹ một số thuốc ngủ và lần về nhà đó là để tự tử. Nhưng khi cùng tṛ chuyện và cười đùa vui vẻ với bạn, tôi nhận thấy rằng nếu chết đi, ḿnh sẽ tiếc lắm khoảnh khắc đáng nhớ đó, và có thể cả quăng thời gian tuyệt vời sau này nữa. Bạn thấy đấy, Mark, vao ngày hôm đó, khi bạn nhặt hộ ḿnh những cuốn sách, cậu đă làm được hơn thế rất nhiều. Cậu đă cứu cuộc đời ḿnh đấy".
- John W. Schlatter
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 8 of 22: Đă gửi: 01 August 2010 lúc 5:08pm | Đă lưu IP
|
|
|
NHỮNG CHÚ CHÓ CON Ở CỬA HIỆU
Một cậu bé xuất hiện trước cửa hàng bán chó và hỏi người chủ cửa hàng: "Giá mỗi con chó là bao nhiêu vậy bác"?
Người chủ cửa hàng trả lời: "Khoảng từ 30 tới 50 đô la một con"!
Cậu bé rụt rè nói: "Cháu có thể xem chúng được không ạ"?
Người chủ cửa hàng mỉm cười rồi huưt sáo ra hiệu. Từ trong chiếc cũi, năm chú chó con bé xíu như năm cuộn len chạy ra, duy có một chú bị tụt lại sau khá xa. Ngay lập tức, cậu bé chú ư tới chú chó chậm chạp, hơi khập khiễng đó. Cậu liền hỏi: "Con chó này bị sao vậy bác"?
Ông chủ giải thích rằng nó bị tật ở khớp hông và nó sẽ bị khập khiễng suốt đời. Nghe thế, cậu bé tỏ ra xúc động nói: "Đó chính là con chó cháu muốn mua".
Chủ cửa hàng nói: "Nếu cháu thực sự thích con chó đó, ta sẽ tặng cho cháu. Nhưng ta biết cháu sẽ không muốn mua nó đâu".
Gương mặt của cậu bé thoáng buồn, cậu nh́n thẳng vào mắt ông chủ cửa hàng và nói: "Cháu không muốn bác tặng nó cho cháu đâu. Con chó đó cũng có giá trị như những con chó khác mà. Cháu sẽ trả bác đúng giá. Thực ra, ngay bây giờ cháu có thể trả cho bác 2 đô la 37 xu thôi. Sau đó cháu sẽ trả dần 50 xu mỗi tháng được không ạ"?
"Bác bảo thật nhé, cháu không nên mua con chó đó", người chủ cửa hàng khuyên. "Nó không bao giờ có thể chạy nhảy và chơi đùa như những con chó khác được đâu".
Ông vừa dứt lời, cậu bé liền cúi xuống vén ống quần lên, để lộ ra cái chân trái tật nguyền, cong vẹo được đỡ bằng một thanh kim loại. Cậu ngước nh́n ông chủ cửa hàng và khẽ bảo: "Chính cháu cũng chẳng chạy nhảy được mà, và chú chó con này sẽ cần một ai đó hiểu và chơi với nó".
- Dan Clark
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 9 of 22: Đă gửi: 01 August 2010 lúc 5:28pm | Đă lưu IP
|
|
|
GIÁ TRỊ CỦA SỰ QUAN TÂM
Một buổi tối sau giờ lam việc, một người đàn ông trở về nhà và ngồi nói chuyện với cậu con trai 14 tuổi của ḿnh: "Hôm nay bố gặp một chuyện rất lạ. Khi bố đang ở văn pḥng, một nhân viên bước vào và nói rằng anh ấy ngưỡng mộ bố, và đă tặng bố chiếc nơ xanh này để tôn vinh tài năng sáng tạo của bố, trên chiếc nơ có ghi 'tôi đă làm nên sự khác biệt'. Anh ấy cũng đưa bố một chiếc nơ nữa và nói bố có thể trao tặng nó cho một người đặc biệt khác. Trên đường về nhà, bố nghĩ xem ḿnh có thể tặng ai, và bố đă nghĩ đến con. Bố muốn trao tặng chiếc nơ này cho con.
Bố thật sự rất bận nên mỗi khi về nhà, bố đă không quan tâm nhiều đến con. Đôi khi bố la mắng con v́ không đạt điểm cao hoặc v́ con không dọn dẹp để pḥng ngủ bề bộn. Nhưng tối nay, không hiểu sao bố lại muốn ngồi đây với con và... chỉ muốn nói cho con biết rằng đối với bố, ngoài mẹ con ra, con là người quan trọng nhất. Con là một đứa con tuyệt vời và bố rất thương con".
Cậu bé giật ḿnh sửng sốt, và bắt đầu thổn thức. Toàn thân cậu rung lên. Cậu ngước nh́n bố qua làn nước mắt và nói: "Vậy mà con định sẽ từ giả cuộc đời vào ngày mai v́ con nghĩ bố không yêu thương con. Giờ đây, con không cần phải làm như thế nữa".
- Helice Bridges
Sửa lại bởi Thienkyquy : 04 August 2010 lúc 4:52pm
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 10 of 22: Đă gửi: 02 August 2010 lúc 9:12am | Đă lưu IP
|
|
|
MỘT HÀNH ĐỘNG CỦA L̉NG NHÂN ÁI
Trong suốt thời gian xảy ra nội chiến, Tổng thống Abraham Lincoln vẫn thường đến các bệnh viện để thăm hỏi và tṛ chuyện với những thương binh đang điều trị ở đó. Một lần, các bác sĩ dẫn Lincoln đến bên giường một người lính trẻ đang gần kề cái chết.
"Tôi có thể làm cho anh được điều ǵ ngay bây giờ không"? Tổng thống hỏi.
Người lính trẻ rơ ràng không nhận ra Lincoln. Anh cố thều thào: "Xin ông hăy giúp tôi viết một lá thư cho mẹ!"
Bút và giấy được mang tới, và vị tổng thống bắt đầu nắn nót viết từng chữ mà người lính trẻ có thể đọc được bằng hơi sức yếu ớt c̣n lại của ḿnh:
"Mẹ yêu quư! Con bị thương rất nặng trong khi đang thi hành nhiệm vụ. Con e rằng con không thể qua khỏi được. Nhưng mẹ ơi, mẹ đừng quá đau buồn nhé. Xin hăy hôn em Mary và John giúp con. Xin ơn trên phù hộ cho bố mẹ".
Người lính đă quá yếu sức và không thể tiếp tục được nữa, nên vị Tổng thống kư tên giùm anh vào cuối bức thư và thêm vào ḍng chữ, "Viết thay cho con trai bà - Abraham Lincoln".
Người lính trẻ nh́n vào bức thư, và anh ta thật sự ngạc nhiên khi đọc thấy tên người đă giúp anh thực hiện nguyện vọng cuối cùng của ḿnh.
"Ngài chính là Tổng thống ư"? Anh hỏi.
"Vâng, tôi đây"! Lincoln trả lời một cách b́nh thản, và lại tiếp tục hỏi rằng ông có thể làm thêm được ǵ cho anh.
"Xin ngài hăy nắm lấy tay tôi"! Anh nói. "Điều đó sẽ giúp tôi rất nhiều khi phải đối mặt với cái chết!"
Và trong căn pḥng tĩnh lặng, vị Tổng thống cao gầy nắm chặt tay anh lính trẻ trong bàn tay ḿnh, nhẹ nhàng nói những lời an ủi, động viên cho đến khi anh ra đi trong thanh thản.
- The Best of Bits & Pieces
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 11 of 22: Đă gửi: 02 August 2010 lúc 9:44am | Đă lưu IP
|
|
|
ĐIỀU NÊN LÀM NGAY
Trong một khóa học chuyên tu ngành tâm lư học, vị giáo sư ra đề bài về nhà: "Trong ṿng một tuần, anh chị hăy đến gặp người mà ḿnh quan tâm nhất và nói với họ rằng anh chị yêu mến họ. Đó phải là người mà trước đây, hoặc đă lâu anh chị không nói những lời như vậy.
Đề bài xem ra đơn giản. Thế nhưng, hầu hết cánh đàn ông trong lớp đều đă trên 30 tuổi và cảm thấy vô cùng khó khăn khi thực hiện đề bài này v́ họ hiếm khi thể hiện t́nh cảm của một ai đó.
Đầu giờ học tuần sau, vị giáo sư hỏi có ai muốn kể lại cho cả lớp nghe câu chuyện của ḿnh hay không. Dường như ông chờ đợi một phụ nữ xung phong trả lời. Thế nhưng, một cánh tay nam giới đă giơ lên. Anh ta trông có vẽ xúc động lắm:
"Cách đây 5 năm, giữa tôi và bố có một bất đồng sâu sắc, và từ đó đến nay vẫn chưa giải quyết được. Tôi tránh gặp mặt ông ngoại trừ những trường hợp chẳng đặng đừng khi phải họp mặt gia đ́nh. Nhưng ngay cả những lúc ấy, chúng tôi cũng hầu như không nói với nhau một lời nào. V́ vậy, tôi đă tự thuyết phục bản thân đến để xin lỗi và nói với bố tôi rằng tôi yêu ông ấy.
Quyết định ấy dường như đă làm giảm đi phần nào áp lực nặng nề trong ḷng tôi. Đêm hôm đó, tôi hầu như chẳng chợp mắt được. Ngày hôm sau, tôi đến nhà bố mẹ và bấm chuông, ḷng thầm mong bố sẽ mở cửa cho tôi. Tôi lo sợ rằng nếu mẹ mở cửa th́ dự định của tôi sẽ không thành, tôi sẽ bày tỏ với mẹ thay v́ với bố. Nhưng may quá, bố tôi đă ra mở cửa.
Tôi bước vào và nói: "Con sẽ không làm mất thời gian của bố đâu. Con đến chỉ để nói với bố rằng, bố hăy tha lỗi cho con và con yêu bố.
Có một sự chuyển biến trên khuôn mặt bố tôi. Gương mặt ông đă dăn ra, những nếp nhăn dường như biến mất và ông bắt đầu khóc. Ông bước đến, ôm chằm lấy tôi và nói: 'Bố cũng yêu con, con trai ạ. Nhưng bố chưa biết làm thế nào đển nói với con điều đó.
Đó là thời khắc quư báo nhất trong đời tôi. Hai ngày sau, bố tôi đột ngột bị một cơn đau tim và vẫn c̣n nằm trong bệnh viện cho đến bây giờ. Nếu như tôi tŕ hoăn bộc lộ với bố, có lẽ tôi không bao giờ c̣n có cơ hội nào nữa".
- Dennis E. Mannering
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 12 of 22: Đă gửi: 03 August 2010 lúc 8:36pm | Đă lưu IP
|
|
|
CẬU BÉ BIẾT CHIA SẺ NHIỀU NHẤT
Nhà văn Leo Buscaglia, đồng thời là nhà diễn thuyết, có lần đă kể lại cuộc thi mà ông được mời làm giám khảo. Mục đích của cuộc thi là t́m xem đứa trẻ nào biết quan tâm đến người khác nhiều nhất. Người đoạt giải là một cậu bé mới bốn tuổi. Gần nhà cậu có ông cụ vừa mới mất đi người vợ thân thương của ḿnh. Khi nh́n thấy ông cụ đau buồn như thế, cậu bé đă vào nhà, leo vào ḷng ông cụ, và ngồi yên như vậy. Khi mẹ cậu bé hỏi cậu đă nói ǵ với ông, cậu bé trả lời: "Con chẳng nói ǵ cả, con chỉ giúp cho ông khóc được thôi".
- Ellen Krediman
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 13 of 22: Đă gửi: 03 August 2010 lúc 9:23pm | Đă lưu IP
|
|
|
BI MẪN TRONG ĐÔI MẮT
Câu chuyện xảy ra cách đây nhiều năm vào một buổi tối trời giá lạnh tại miền Bắc Virginia. Bộ râu của ông lăo đông cứng lại bởi sương giá trong khi chờ đợi để được đi nhờ qua con sông chảy xiết trước mặt. Sự chờ đời dường như là vô tận. Cả người ông lăo đă tê cứng và lạnh cóng v́ những cơn gió Bắc giá buốt.
Chợt ông lăo nghe tiếng vó ngựa gơ từ xa vọng lại đều đặn, mỗi lúc một gần trên con đường đă đóng băng. Thoáng chút lo âu, ông đưa mắt nh́n những kỵ sĩ rạp người trên lưng ngựa đang rẽ qua khúc quanh. Ông thẫn thờ nh́n người kỵ sĩ thứ nhất lướt qua trước mặt ḿnh. Người kỵ sĩ thứ hai lướt qua, và rồi lại thêm một người nữa. Khi đoàn kỵ sĩ lướt qua gần hết th́ ông lăo đă gần như là một pho tượng tuyết. Khi người người cuối cùng đến gần, ông lăo nh́n vào mắt anh ta và nói: "Anh có thể cho tôi đi nhờ qua con sông trước mặt được không? Dường như chẳng có một con đường nào mà một người đi bộ như tôi có thế qua được cả"!
Gh́m cương ngựa lại, người kỵ sĩ đáp: "Tất nhiên rồi. Ông hăy lên đây"! Trong thấy ông lăo đă gần như không thể nhấc nổi thân người gần như đông cứng của ḿnh, anh bước xuống ngựa và giúp ông trèo lên yên. Rồi người kỵ sĩ không chỉ đưa ông qua sông, mà c̣n đưa đến tận nhà ông cách đó chỉ vài dặm đường.
Khi cả hai gần đến căn nhà nhỏ nhưng ấm cúng của ông lăo, người kỵ sĩ ṭ ṃ hỏi: "Tôi thấy ông đă để rất nhiều kỵ sĩ khác đi qua mà không hỏi đi nhờ. Tôi thắc mắc không hiểu tại sao trong một đêm giá lại như thế này, ông lại chờ đợi đến người cuối cùng mới xin đi nhờ qua sông? Nếu tôi từ chối và để ông lại đó th́ ông biết làm thế nào"?
Ông lăo từ từ bước xuống ngựa, nh́n thẳng vào mắt chàng kỵ sĩ và trả lời: "Ta sống ở vùng này đă lâu, và ta nghĩ rằng ta cũng đă có thể hiểu được người khác chút nào đó". Ông lăo nói tiếp: "Khi ta nh́n vào mắt những chàng kỵ sĩ khác, ta thấy họ không có chút quan tâm nào đến hoàn cảnh của ta cả. Thật vô ích khi đề nghị họ giúp đỡ. Nhưng khi nh́n vào mắt anh, ta thấy được sự tốt bụng và ḷng nhân hậu hiển hiện rất rơ. Ngay lúc ấy ta biết rằng chính tâm hồn cao quư của anh mới có thể sẵn sàng giúp đỡ ta trong lúc khó khăn mà thôi".
Những lời nói chân t́nh của ông lăo khiến người kỵ sĩ xúc động sâu sắc. "Tôi thật ḷng cảm ơn những ǵ ông vừa nói", anh nói với ông lăo. "Với ḷng nhân và ḷng bi mẫn, tôi mong sẽ không bao giờ v́ công việc bận quá mà từ chối giúp đỡ người khác khi họ cần".
Với những lời nói ấy, Thomas Jefferson quay ngựa đi và bắt đầu con đường đi đến Nhà Trắng (Ṭa Bạch Ốc) của ḿnh.
- Khuyết danh (Theo The Sower's Seeds của Brian Cavanaugh)
Sửa lại bởi Thienkyquy : 03 August 2010 lúc 9:32pm
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 14 of 22: Đă gửi: 03 August 2010 lúc 9:52pm | Đă lưu IP
|
|
|
MÓN QUÀ
Bennet Cerf kể lại câu chuyện xúc động xảy ra trên một chuyến xe buưt đang xóc nảy trên một con đường vắng vẻ:
Trên xe buưt hôm ấy có một cụ già, tay ôm một bó hoa tươi thắm. Ngồi ở băng ghế đối diện ông là một cô gái trẻ cứ chốc chốc lại đưa mắt ngắm nh́n bó hoa trên tay ông lăo. Đến lúc phải xuống xe, đột nhiên ông lăo ấn bó hoa vào tay cô gái, ôn tồn bảo: "Ta thấy cháu rất thích những bông hoa này. Và ta nghĩ rằng vợ ta chắc sẽ vui ḷng nếu cháu giữ chúng. Ta sẽ nói với bà ấy rằng ta đă tặng cháu bó hoa". Cô gái đón nhận bó hoa rồi dơi mắt nh́n ông xuống xe và bước vào cổng một nghĩa trang nhỏ.
Bernnet Cerf
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 15 of 22: Đă gửi: 05 August 2010 lúc 8:23am | Đă lưu IP
|
|
|
MONG MUỐN ĐƠN GIẢN NHẤT
Mỗi ngày ít nhất một lần, con mèo đen già nua của chúng tôi lại mon men đến gần với bộ dạng như đang cần một nhu cầu đặc biệt nào đó. Nó không có vẻ đ̣i ăn hay muốn được thả ra ngoài mà dường như nó cần một điều ǵ khác hẳn.
Nếu bạn cho nằm lên đùi, nó sẽ nhảy phóc lên. Mỗi lần như vậy, nó bắt đầu rùng ḿnh khi bạn găi lưng, xoa cằm cho nó và liên tục vỗ về rằng nó là một con mèo con dễ thương vô cùng.
Con gái tôi giải thích thật đơn giản rằng: "Blackie muốn được âu yếm và chăm sóc".
Blackie không phải là thành viên duy nhất có nhu cầu đó: cả tôi và vợ tôi cũng cần. Tôi chợt nghĩ đến bọn trẻ nhiều nhất, đến nhu cầu được nhận một ṿng tay yêu thương, một chỗ ngồi ấm áp trong ḷng, một cái nắm tay, những cử chỉ mà đôi khi chỉ cần danh một chút thời gian.
Nếu tôi có thể làm duy nhất một điều, th́ điều mà tôi chọn sẽ là đảm bảo cho mọi trẻ em, ở bất cứ nơi đâu, cũng được âu yếm yêu thương mỗi ngày. Trẻ con, cũng như những chú mèo, rất cần được yêu thương.
- Fred T. Wilhems
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 16 of 22: Đă gửi: 09 August 2010 lúc 10:36pm | Đă lưu IP
|
|
|
HAI ANH EM
Có hai anh em nhà nọ cùng làm việc trên một nông trại của gia đ́nh. Người anh đă lập gia đ́nh, và người em vẫn c̣n độc thân. Mỗi khi kết thúc một ngày làm việc mệt nhọc, hai anh em lại chia nhau đều những ǵ ḿnh đă làm được trong ngày, cả phần lúa gạo cũng như lợi nhuận.
Một ngày nọ, người em bỗng nghĩ thầm trong bụng: "Thật không công bằng khi chia đôi mọi thứ với anh. Ḿnh chỉ có một thân một ḿnh, có cần ǵ nhiêu đâu cơ chứ!" Nghĩ thế, nên từ đó trở đi, cứ mỗi tối, anh lại lấy bớt phần thóc của ḿnh, băng qua cánh đồng nhỏ giữa hai nhà và đổ vào kho thóc của người anh.
Trong khi ấy người anh cũng nghĩ thầm trong ḷng: "Thật không công bằng khi ḿnh chia đều mọi thứ với em. Ḿnh đă có vợ, có con, không c̣n phải lo lắng điều ǵ nữa, c̣n em ḿnh chỉ có một ḿnh, đâu có ai để lo cho tương lai". Và thế là người anh, vào mỗi tối, cũng lấy bớt phần thóc của ḿnh và đổ vào kho của người em.
Cả hai anh em rất đổi ngạc nhiên trong nhiêu năm khi lượng thóc của ḿnh vẫn không vơi đi chút nào so với trước đó. Rồi một tối nọ, cả hai anh em va phải nhau, bất chợt họ đă hiểu ra mọi chuyện. Bỏ rơi bao thóc trên tay, hai anh em xúc động ôm chầm lấy nhau...
- Khuyết danh (Theo More Sower's Seeds của Brian Cavanaugh)
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 17 of 22: Đă gửi: 09 August 2010 lúc 10:50pm | Đă lưu IP
|
|
|
HAI ĐỒNG 5 XU VÀ 5 ĐỒNG 1 XU
Khi món kem trái cây đă giảm giá, một cậu bé bước vào quán cà phê ngồi vào một chiếc bàn. Cô phục vụ đặt ly nước mát trước mặt cậu. "Một ly kem trái cây giá bao nhiêu vậy ạ"? Cậu bé hỏi.
"50 xu", cô trả lời.
Cậu bé rút tay ra khỏi túi quần và cẩn thận đếm những đồng tiền xu. "Thế c̣n một ly kem loại thường giá bao nhiêu vậy cô"? Cậu bé hỏi tiếp.
Nh́n khách vào quán đang con đợi chỗ, cô phục vụ đă trở nên mất kiên nhẫn: "35 xu", cô trả lời cộc lốc.
Cậu bé đếm đi đếm lại những đồng xu của ḿnh một lần nữa rồi nói: "Thế th́ cháu chọn ly kem loại thường thôi"!
Cô phục vụ mang kem đến và quay đi. Cậu bé ăn xong, đến quầy trả tiền rồi đi khỏi. Khi quay lại, cô phục vụ bất chợt nghẹn ngào trước những ǵ cô nh́n thấy. Trên bàn, bên cạnh ly kem đă ăn hết là 2 đồng 5 xu và 5 đồng 1 xu-tiền thưởng dành cho cô!
- The Best of Bít & Piesce
Sửa lại bởi Thienkyquy : 09 August 2010 lúc 10:53pm
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 18 of 22: Đă gửi: 06 September 2010 lúc 3:56pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hăy Bắt Đầu Ngay Từ Chính Bạn
Những ḍng chữ sau đây được viết trên ngôi mộ của một mục sư người Anh trong hầm mộ của tu viện Westminster.
Khi tôi c̣n trẻ và tự do, trí tưởng tượng của tôi không có giới hạn. Tôi mơ ước minh có thể thay đổi cả thế giới. Khi trưởng thành và già dặn hơn một chút, tôi nhận thấy thế giới sẽ không thay đổi được. V́ vậy, tôi thu hẹp ước mơ của ḿnh lại và quyết định sẽ chỉ làm thay đổi đất nước tôi.
Nhưng dường như cũng chẳng có ǵ dịch chuyển.
Khi cuộc đời tôi bước vào những năm xế chiều, bằng những nỗ lực cuối cùng, tôi quyết định sẽ chỉ thay đổi gia đ́nh ḿnh, những người thân thiết nhất của ḿnh. Nhưng, họ chẳng mảy may thay đổi.
Và giờ đây, khi đang ở những giờ phút cuối cùng của cuộc đời, tôi chợt nhận ra: Chỉ khi nào thay đổi được bản thân ḿnh th́ tôi mới thay đổi được gia đ́nh tôi.
Từ sự cổ vũ, khích lệ của họ, tôi có thể làm cho đất nước ḿnh trở nên tốt đẹp hơn - và biết đâu, tôi đă làm thay đổi được thế giới này!
Khuyết danh
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 19 of 22: Đă gửi: 13 September 2010 lúc 9:26pm | Đă lưu IP
|
|
|
CON LÀ NGƯỜI TUYỆT VỜI NHẤT
Mỗi giây phút chúng ta sống đều mới mẻ và sẽ không bao giờ lặp lại lần nữa... Chúng ta dạy cho con cái chúng ta những điều ǵ? Chỉ đơn thuần rằng hai cộng hai là bốn, và rằng Paris chính là thủ đô của nước Pháp... thôi sao?
Chúng ta nên nói với chúng rằng: Con có biết con là ai không? Con thật tuyệt vời và không ai giống con cả. Từ xưa đến nay, chưa có một đứa trẻ nào như con cả. Đôi chân con, cả đôi tay, cả những ngón tay xinh xắn, cả dáng đi của con nữa,... tất cả đều thật tuyệt vời.
Con có thể trở thành một người như Shakespeare, như Michelangelo, hay như Bethoven.... Con có thể làm được tất cả mọi thứ. Đúng thế, con là người tuyệt vời nhất. Và khi lớn lên, liệu con có thể làm tổn thương đến một người tuyệt vời khác giống như con không?
Tất cả chúng ta phải làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp để xứng đáng với những đứa trẻ tuyệt vời của nó.
Pablo Casals
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thienkyquy Ban Điều Hành
Đă tham gia: 24 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 211
|
Msg 20 of 22: Đă gửi: 19 November 2010 lúc 1:52pm | Đă lưu IP
|
|
|
TIN TỐT LÀNH
Robert De Vincenzo là một vận động viên đánh golf xuất sắc người Á Căn Đ́nh (Argentina). Lần nọ, anh đăng quang trong một giải đấu. Khi nhận chi phiếu tiền thưởng xong và chụp h́nh lưu niệm với báo chí, anh trở lại ṭa nhà câu lạc bộ để chuẩn bị ra về. Lát sau, khi anh đang một ḿnh đi ra băi đậu xe th́ một phụ nữ trẻ tiến đến gần anh. Cô ta chúc mừng chiến thắng của anh, rồi kể cho anh nghe về đứa con đang bệnh nặng và khó qua khỏi của ḿnh. Hiện thời, cô không biết phải làm sao để thanh toán tiền khám chữa bệnh và viện phí cho đứa bé.
De Vincenzo xúc động trước câu chuyện của người phụ nữ, liền lấy bút kư vào tấm chi phiếu tiền thưởng của ḿnh và đưa cho người phụ nữ. "Xin cô hăy cho cháu bé những ngày tốt lành", anh vừa nói vừa dúi tấm chi phiếu vào tay cô.
Tuần sau, trong bữa ăn trưa ở câu lạc bộ, một viên chức của Hiệp hội đánh golf chuyên nghiệp đến bàn của anh và nói: "Mấy đứa trẻ ở băi đậu xe vào tuần trước nói với tôi rằng anh có gặp một phụ nữ ở đấy sau giải". De Vincenzo gật đầu. Ông ta nói tiếp: "À, tôi có tin này cho anh hay. Cô ta là một tay lừa đảo. Cô ta chẳng có đứa con nào bị bệnh cả. Ả c̣n chưa lập gia đ́nh nữa là. Anh đă bị gạt rồi, anh bạn ạ".
Vincenzo hỏi lại: "Ư của ông là chẳng hề có đứa bé nào sặp chết cả phải không"?
"Đúng vậy", ông ta đáp.
"Đó là tin vui nhất trong tuần này mà tôi nghe được đấy", De Vincezo nói.
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái TUYỆT ĐỐI!
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|