Tác giả |
|
binhbinh Hội viên


Đă tham gia: 08 November 2002 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 239
|
Msg 1 of 2: Đă gửi: 23 September 2003 lúc 7:33pm | Đă lưu IP
|
|
|
Thân chào các bạn,
B́nh B́nh t́nh cờ ghé qua Thuvienvietnam.com và đọc được truyện này. Truyện được post bởi cô Anne Nguyễn bên TVVN. B́nh B́nh thấy truyện hay quá nên mạng phép copy qua web Tuvilyso này ḥng chia sẽ với các bạn. Nếu có ǵ không hợp qui luật, xin các bạn nhắc nhỡ dùm. Thành thật cám ơn.
-------------------------------------------------------
Posted by: tpnguyen_au
Date: Thursday September 11, 2003 1:33 PM
Subject: Địa lư huyền bí : Đôi lọ cổ trong ḷng huyệt
Chào Các Bạn,
Anne có sưu tập được tài liệu trong báo cũ về môn Khoa học huyền bí số báo 527 ngày 10.9.1962 là tập tài liệu về Phong thủy, sưu tầm của Châu Lang,
ĐÔI LỌ CỔ TRONG L̉NG HUYỆT
Theo phước ấm tổ tiên họ Đặng Trần độ tŕ, lăo đă thành công trong bước đầu, và như vậy có thể tin chắc là bởi sự kết phát hài cốt, cũng sẽ gặp được may mắn. Thầy Địa lư chừng như sợ mẹ con Đặng Mẫu không hiểu rơ lẽ huyền bí của sự kết phát, nên lại vui vẽ giải thích thêm:
- Sở dĩ lăo phải chịu tốn công chiêu hồn thâu phách ông tổ thất đại gịng Đặng Trần vào h́nh nhân để chôn theo cùng với hài cốt khi cải táng, chỉ là v́ lăo nghĩ rằng: theo thừơng t́nh thiên hạ, mỗi khi những thiếu nhi bi yểu tử, các bậc làm Cha Mẹ, hoặc thân nhân không mấy khi khâm liệm cẩn thận, chọn lựa quan tài đóng bằng gỗ tốt như người lớn bị mệnh chung, mà trái lại chỉ gói ghém qua loa, rồi dùng cây xấu đóng ḥm, hoặc lấy chiếu hay vát giừong bó lại, đoạn đem chôn cất cho sớm xong xuôi viện cớ : đó là nghịch cảnh, con cái chết trước Cha Mẹ! Với sự an táng cẩu thả ấy trải qua hàng trăm năm, lẽ tất nhiên hài cốt phải bị tiêu hao, có khi tan biến mất hết, chỉ c̣n trơ lại trong áo quan, một mớ xương tàn vụn vặt, trông không khác ǵ một thứ đất bị nghiền nhỏ vậy !
Sự liên hệ huyền bí, giữa người qúa văng với bộ hài cốt nằm dưới huyệt sâu, chẳng cần nói ai cũng biết là vô cùng quan hệ !
Nó c̣n ảnh hưởng cả tới những thân nhân c̣n sống ở dương thế, nên mỗi khi hài cốt bị xâm phạm, tức khắc con cháu phải gánh chịu những sự ốm đau, tật bệnh hay làm ăn lủng củng, thua thiệt đủ đường.
Trong trường hợp hài cốt tan biến thành đất vụn , linh hồn người đă khuất hẳn cũng giảm bớt một phần nào sự linh ứng, chứ không c̣n có thể hiển hiện, biến hóa dễ dàng đuợc như khi hài cốt c̣n nguyên vẹn.
Do đó muốn cho ngôi mả sớm quán khí, để có thể kết phát trước thời gian của Ngọc Ḥang ấn định, lăo mới phải tốn công chiêu ḥn, thâu phách ông tổ bảy đời trong gịng họ Đặng Trần, lấy h́nh nhân có hồn phách quy tụ đầy đủ thay thế cho người qúa vảng, để hài cốt có sinh khí tiếp nhận tinh hoa của long mạch, hầu hết chóng đem đến cho con cháu trong họ sự kết phát, như phần số thiên đ́nh đă ấn định, mà lăo từng rơ được trong cuốn sổ luân hồi chuyển kiếp khi nằm chiêm bao, tiếp xúc với Thổ Thần.
c̣n tiếp
Anne Nguyễn
-------------------------------------------------------
Posted by: tpnguyen_au
Date: Friday September 12, 2003 5:22 AM
Subject: RE: Địa lư huyền bí : Đôi lọ cổ trong ḷng huyệt
Đôi lọ cổ trong ḷng huyêt.
Với sự thâu hồi hồn phách giờ đây và nạn yểu tữ của người có hài cốt nằm sâu dưới huyệt, lăo tin chắc thế nào cũng đạt được kết quả mong muốn, v́ theo sự hiểu biết của lăo, những người chết non bao giờ cũng khôn ngoan, linh thiên hơn người thường, nên một khi được ám trợ thêm bằng bùa chú, phù phép, chắc sao cũng phải giúp đở đắc lực cho ngôi mả mau quán khí, để linh hồn được sớm phiêu diêu nơi non Bồng nước Nhược, hay chốn cực lạc tây phương.
Đó là sợi dây liên hệ giữa hai thế giới âm dương : người có hài cốt an táng đúng chỗ qúy địa. có long mạch dồn tới sẽ được mát mẻ vong linh, cũng như con cháu trên trần gian được huởng vinh hoa phú qúy !
ĐÔI LỌ CỔ TRONG L̉NG HUYỆT
Đúng ngày 16 tháng chạp năm ấy, lễ cải táng sẽ được cử hành vào giờ Mùi, do sự lựa chọn ngày giờ rất cẩn thận của thầy địa lư.
Ngay tại chánh huyệt, nhà phong thủy đă bắt đầu dựng tạm một căn lều chung quanh che vải đỏ bịt bùng, mà theo lời thầy địa lư, mục đích để tráng sự xung sát giữa linh khí của hài cốt với ánh thái dương, rất có thể xăy ra khi cần phải mở tiểu sành để, để xếp lại xương cốt, với các thứ bùa chú và đồ trấn yểm trước khi hạ huyệt. Chẳng những cần phải giử ǵn cho mớ hài cốt mà lu6n cả đến huyệt đào, thầy địa lư cũng không muốn cho huyệt bị để lộ thiên một giờ khắc nào v́ làm như thế, khí thiêng liêng của long mạch ít nhiều cũng sẽ bị thương tổn, gây ảnh hưởng không hay cho sự quán khí của mộ phần.
Với tất cả sự thận trọng chu đáo ấy, từ mờ sáng hôm 16. Thầy địa lư đă gọi Trung trở giậy, thúc giục chàng phải đi gọi mấy người anh em trong họ cường tráng, khoẻ mạnh để nhờ họ đi cất lều ở tại chánh huyệt, rồi sau đấy mới đào huyệt theo đúng kích thước và sự chỉ dẩn vô cùng cặn kẻ của nhà phong thuỷ.
Cứ mỗi lần đào sâu chừng một thép mai, thầy địa lư lại bảo mọi người tạm nghỉ tay, để lăo đích thân đem la kinh đến đặt thử trên mặt đất, đo lường lại cẩn thận từng phân tấc tính toán rất kỹ lưỡng, rồi mới yên tâm ra lệnh cho đám trai tráng đào tiếp .
Mới bắt đầu đào, lớp đất bên trên không có chi lạ hết.
Nó giống in như những khu ruộng khác, đất đào lên chỉ là một thứ đất thịt, xẻo quánh, nên những chàng thanh niện lực lưỡng phải khó nhọc lắm mới đào được sâu tới 2 gang tay.
Đến đây, màu đất bổng đổi khác, đang từ đen sẩm, đổi thành sắc đỏ chói, tươi như có pha trộn với chất son tàu. Một chàng trai, em họ Trung, tinh nghịch, lượm một cục lên xem, đoạn, vạch thẳng một nét dài trên trên chiếc áo bông của người đứng bên cạnh dệt bằng thứ vải hồng dày nhuôm vơ già, th́ lạ lùng thay, nét vạch dài bằng thứ đất lấy trong huyệt, trông đỏ chót, tươi thắm lóng lánh như có lẫn cả chất kim loại nhỏ, không làm sao mà giặt giũ cho sạch được nữa!
Đồng thời một luồng ôn khí, thoang thoảng có hương vị như chất trầm hương đốt cháy, bốc ra, làm cho mát dịu cả khu chánh huyệt, khiến cho mấy chàng thanh niên cường tráng, đang suưt soa trước những trận gió cuối đông tê buốt thịt da chợt cảm thấy nóng bừng cả thân thể, ngứa ngáy cả tay chân, đến nỗi phải cởi bỏ bớt những chiếc áo bông giày cộm ra dắt tạm trên cột lều.
Mặt người nào cũng đỏ ửng như lúc quá chén say sưa, mặc dầu thực sự, họ thấy khỏe mạnh, vui vẻ hơn bao giờ hết, hăng say làm việc một cách vô cùng thích thú, như có một mảnh lực huyền bí, thiêng liêng nào ám trợ vậy!
Trước những hiện tượng kỳ dị ấy, thầy địa lư đắc chí, nở một nụ cười khoái trá, vuốt râu sung sướng, mừng thầm cho sự thành công của lăo: đă t́m được đúng chánh huyệt !
Đám thanh niên lực điền vẫn h́ hục, gắng sức làm việc luôn tay, và chỉ chịu tạm nghỉ mỗi khi có lệnh của thầy địa lư, để lăo dùng la kinh đo lường, khảo nghiệm lại phương hướng .
Đào sâu độ chừng thêm ba thép mai nữa th́ sắc đất lại càng đỏ tươi, ẩm ướt hơn nhiều, đồng thời mùi trầm cũng tăng gia hương vị ngạt ngào gấp bội, như đâu đây đang có đặt săn một chiếc lư hương khổng lồ bí mật nào vậy !
Chợt em họ Trung reo lên :
- Ồ lạ chưa ! Có cái chai, cái bát ǵ đây này, anh em ơi ! Hăy ngừng tay lại đă nào ...
Cả bọn lập tức nghỉ việc, đứng ngơ ngác nh́n quanh.
Nhà phong thủy cũng kinh nghi không kém vội vén áo nhảy luôn xuống đáy huyệt, vừa đúng lúc em họ Trung đang cúi rạp người sát mặt đất dùng những ngón tay nhẹ nhàng, thận trọng bới nhanh từng ḥn đất một, ở góc huyệt về phía Đông Nam.
Cả bao nhieu cặp mắt cùng đổ dồn theo một chiều hướng cả về phía chàng thanh niên đang bới đất, chăm chú theo dơi sự chuyển động của mấy ngón tay đen sạm của người em họ Trung, hồi hộp đợi chờ ...
Tiếng chàng trai này bỗng vang lên, mừng rỡ
- A ! Đây rồi ! Một cái lọ.. à mà hai cái lọ sành anh em ạ!
-------------------------------------------------------
Posted by: tpnguyen_au
Date: Friday September 12, 2003 7:37 AM
Subject: RE: Địa lư huyền bí : Đôi lọ cổ trong ḷng huyệt
Đám thanh niên đổ xô cả lại, bao quanh người em họ Trung, nhưng họ chưa kịp trông thấy ǵ, th́ nhà Phong thủy đă tiến vội đến, nói mau:
- Đâu, lọ đâu ? Lấy lên đưa cho lăo coi nào.
Em họ Trung lần lượt bới đất, lấy ra được 2 chiếc lọ, chiều cao được chừng hơn một gang tay, như kiểu chiếc nậm đụng rượu ở các đ́nh miếu ngày xưa.
Cầm cả 2 chiếc lọ dơ cao trước mặt cho mọi người cùng coi, thày địa lư với cặp mắt lăo luyện của một khách giang hồ giày rạn phong sương, đă nhận thấy ngay được tính cách của đôi lọ cổ, qua lớp men da rạn và một hàng chữ triện khắc ch́m sâu vào lớp sứ, nổi hằn những đường vân chằng chịt vô cùng tinh xảo .
Bề ngoài không có ǵ đáng gọi là qúy báu hết ! Mới trông qua ai cũng tưởng nó giống in như những chiếc nậm đựng rượu, mà có khi giá trị c̣n kém hẵn những chiếc nậm tầm thường ấy nữa la khác, v́ chất da rạn, màu nâu nhạt, bị đất bùn bám khắp chung quanh, trông nham nhở, bẩn thỉu vô cùng.
Như trên đă nói, thầy địa lư không nh́n cổ vật bằng cặp mắt nông nổi, mà trái lại, c̣n thận trọng xem xét kỷ lưỡng, từng ly từng tư, có lúc giốc ngược hẵn lên, để đọc những chữ triện dưới đít lọ, có lúc dơ ngang tầm mắt, để soi men lọ qua ánh mặt trời, hy vọng khám phá được cái ǵ mới lạ.
T́m một chiếc đủa tre, nhà phong thủy moi móc mớ đất mà lăo tưởng nhét chặt đầy trong lọ, qua bao năm tháng, cổ vật nằm sâu dưới địa huyệt.
Nhưng chỉ mới bới được một chút đất, đóng chặt ở phía trên lọ, lăo chợt kêu khẻ một tiếng kinh dị, v́ trái với sự dự đoán: chiếc lọ không chứa đầy đất như lăo vẫn yên trí mà chỉ có một lớp dày, dài chừng 1 ngón tay ở ngay miệng lọ giống hệt một chiếc nút gắn chặt vậy.
Lấy hết những miếng đất nhỏ c̣n sót lại ở bên trong ra, thầy địa lư lại nghiêng chiếc lọ, nheo mắt nh́n kỷ và lắc mạnh.
Không thấy ǵ rơi ra cả, nhưng trong ḷng chiếc lọ vẫn như c̣n chúa đựng một vật chi mà lăo không sao đoán được.
Lăo vội đưa hai ngón tay vào, ấn thử, rồi lôi mạnh ra .
Đó là một vuông lụa h́nh chữ nhật khá rộng, nếu cuộn lại để vừa khít ḷng chiếc lọ cổ.
Có lẽ khởi thủy, vuông lụa vốn màu nguyệt bạch, nhưng qua năm tháng thời gian, nhất là bị chất bùn đất thấm vào, nó đă đổi màu, biến qua sắc vàng nhạt, lốm đốm, năm ba vết nhơ đen sẩm hoặc tím bầm!
Trên mặt vuông lụa có thêu bốn chữ triện, mỗi chữ to bằng chiếc chén uống nước, chia đều ở khoảng giữa rất sắc xảo, rơ ràng: "Tổ Tiên Tích Đức" bằng chỉ ngũ sắc, nét thêu vô cùng khéo léo, không biết có từ bao giờ, mà vẫn giữ nguyên được mẩu chỉ tươi đẹp như vừa hoàn thành được chừng mấy năm trước đây vậy!
Ở góc dưới cùng về phía tả, có thêu hai chữ "Chí Công" nét thảo tung hoành, cực kỳ sương kính.
Bốn chữ "Tổ Tiên Tích Đức", tuy thêu ở chính giữa, nhưng lại ch́m lẫn vào một bức tranh, thêu h́nh một thanh niên, nét mặt khôi ngô quả cảm, linh động dị thường là cặp mắt sáng ngời, mà người thợ thêu đă dựng công phác tả một cách cực kỳ khéo léo, khiến cho ai thọat nh́n vào, cũng nhận thấy ngay được vẻ tinh anh , chí khí của chàng thanh niên, nằm dài dưới đất, đầu ngước cao lên cho thân mẫu chàng là một lăo phụ, giáng điệu hiền ḥa, phúc hậu, dùng kim và chất chàm đặc, thích lên lưng bốn chữ "Tận Trung Báo Quốc", nét nhỏ ly ty, vô cùng tinh xảo, chứng tỏ tác giả bức thêu, phải có một bàn tay điêu luyện đến mức độ phi thường, mới lột tả được trọn vẹn h́nh ảnh rất linh động của hai mẹ con chàng thanh niên trong bức thêu kỳ xảo ấy.
Vừa gật đầu khen ngợi đường thêu trác tuyệt và nét mặt hiên ngang, nhưng không kém phần tuấn nhả của chàng trai nằm dưới đất, thầy địa lư vừa bảo mọi người:
- Bức tranh thêu tích "Nhạc mẫu dạy con" thật khéo, đẹp lạ lùng, tưởng trên đời này khó ḷng có được một bức thêu thứ hai như thế nữa?
Rồi như sợ mọi người không hiểu, lăo vội giải thích thêm :
- Ngay từ khi mới khôn lớn, Nhạc Phi ở đời nhà Tống đă được Mẹ dùng đại nghĩa dạy dổ. Muốn con lúc nào cũng ghi nhớ bổn phận của một thanh niên yêu nước, Nhạc mẫu đă chích vào lưng Nhạc Phi bốn chữ "Tận Trung báo quốc" !
Nhờ có sự dạy dỗ nghiêm khắc của Mẹ, lúc thiếu thời, mà đến khi ra đời. Nhạc Phi mới nỗi tiếng là một v́ danh tướng, có biệt tài cứu nước, an dân, lưu tên tuổi ngàn thu trong sử sách.
Đặc biệt hơn hết, bất cứ ở địa vị nào, khi c̣n hàn vi cũng như lúc đă hiển đạt, khi c̣n ở quê hương cũng như lúc mới được triều đ́nh phong làm Nguyên Soái, cầm quyền sinh sát của trăm vạn hùng binh, để chống lại với giặc Kim từ phương Bắc kéo đến xâm lấn Trung Nguyên và giặc Động Đ́nh Hồ ở trong nước nổi lên làm loạn, Nhạc Phi vẫn luôn luôn nhớ lại lời mẹ dạy: tận trung báo đền nợ nước, trong tất cả mọi trường hợp, đều hết ḷng giúp đở bạn bè, lấy nghĩa khí, đạo đức ra cảm hóa mọi người, kể cả kẽ thù không đội trời chung với ḿnh.
V́ vậy, đức độ của Nhạc Phi nhiều phen, đă cảm hóa được những kẻ cường ngạnh nhất đời, để sau khi hối cải, trở thành bằng hửu tâm giao với Nhạc Phi.
Sau khi lập được nhiều công lớn, họ Nhạc Phi bị gian thần hăm hại, Hiện ở bên Tàu, vẫn c̣n có đền thờ Nhạc Phi, quanh năm dân chúng phụng thờ, khói hương nghi ngút.
Chiếc lọ thứ hai cũng có một vuông lụa, màu sắc, kích thước giống in hệt vuông lụa thứ nhứt, nhưng trên mặt lụa lại thêu bốn chữ triện khác: "Tử Tôn Hiển Vinh" .
Ở góc dưới cùng, về phía bên hữu, cũng có hai chữ "Chí chánh" viết theo lối thảo như ở tấm lụa kia, và liền sát đấy, c̣n có một dấu son dài đóng khung, trên ghi "Minh Triều Binh Bộ Thượng Thư Hoàng ..."
H́nh thêu mô tả một ông già râu tóc bạc phơ, vận y phục sặc sở, xanh đỏ loè loẹt như trẻ nít, đang dơ tay, hoa chân, múa may trước một lăo bà cằn cổi, lông mày bạc trắng như thoa phấn .
Thầy địa lư nh́n bức thêu, luôn mồm suưt soa khen ngợi tinh thần tuyệt sảo của những đường chỉ, màu sắc ḥa hợp cực kỳ linh động, khiến cho ai thấy cũng phải giựt ḿnh kinh ngạc tưởng chừng như chính mắt ḿnh được chứng kiến cảnh múa may, quay cuồng của ông già bằng xương, bằng thịt ở ngay trước mặt, rồi ung dung giải thích cho mọi người đang nhơ ngác đứng nh́n ở chung quanh.
- Bức tranh này chắc là thêu cảnh ông già Lăo Lai, đă ngoài 70 tuổi, c̣n giả bộ như trẻ thơ, mặc quần áo xanh đỏ của con nít, rồi ra sân múa cho me già coi, để bà cụ vui ḷng tưởng như con trai ḿnh hăy c̣n bé dại lắm.
Tác giả dụng ư khuyên người đời phải hiếu thảo với mẹ cha. Có thế, mới được hưởng phúc sau này .
Lăo chợt ngừng bặt, nét mặt đăm chiêu, như suy nghĩ một điều ǵ quan trọng, một lúc lâu, rồi mới lẩm bẩm trong mồm, vừa đủ cho Trung đứng gần đấy nghe rơ :
- Quái nhỉ ? sao lại là Minh Triều Binh Bộ Thượng Thư Hoàng? Không lẽ viên quan nhà Minh nào đó, đă lần ṃ sang được tận đây, t́m thấy ngôi đất quư báu này, rồi ghi dấu sẵn sàng cẩn thận, để dành đấy cho con cháu đem hài cốt tổ phụ qua an táng !
Bỗng lăo im bặt, đoạn gật gù nói tiếp :
- Hay có lẽ là Thượng Thư Hoàng Phúc ! V́ chỉ có họ Hoàng mới đủ tài trí làm nỗi việc này, trước khi bị binh tướng B́nh Định Vương bắt sống.
Theo dă sử, Hoàng Phúc há chẳng đă nổi tiếng là tay danh sĩ về đời nhà Minh, từng am hiểu cả Nho, Y, Lư số sao ?
Nhà phong thủy nhíu mày, vỗ tay, đánh đét một cái vào đùi, nói lớn một cách hân hoan, như vừa khám phá được một điều ǵ mới lạ :
- Thôi, đúng rồi ! Đúng là Hoàng Phúc thật rồi !
Lăo c̣n nhớ các cụ ngày trước thường truyền tụng rằng : Khi bị quân sĩ vua Lê bắt trói, giải vào tŕnh quân sư Nguyễn Trải, viên thượng thư nhà Minh là Hoàng Phúc đă tiên đoán được vận mạng của ḿnh, nên vẫn giữ vững vẻ ung dung, b́nh thản của một nhà Nho lỡ bước sa cơ, không chịu khuất phục trước uy vơ, cường quyền, thản nhiên nói với vị quân sư tài ba thao lược của B́nh Định Vương rằng: Kẻ bại trận này, tuy thất thế, song đại nhân chỉ bắt được tôi, chứ không giết nỗi tôi đâu, v́ long mạch mả tổ nhà tôi, từ ngàn dậm dồn tới, sẽ bảo vệ cho tôi giữ toàn tính mạng
(-Ngă tổ mộ thiên lư chi lai long, -Năng cầm ngă, bất năng sát ngă) !
Quả nhiên, sau đấy vua Lê tha tội cho họ Hoàng theo lời yêu cầu xin của Ông Nguyễn Trải.
Và, để đền đáp ơn cứu tử, Hoàng Phúc đă vẻ tặng Ông Nguyễn Trải một bức truyền thần, hiên c̣n treo tại đền thờ họ Nguyễn ở làng Nhị Khê, phủ Thường Tín, tỉnh Hà Đông, Bắc Việt .
Nghe đâu, thời đấy, Hoàng Phúc c̣n xin ông Nguyễn Trăi đưa đi coi mấy ngôi mả tổ, và nhân dịp này đă đề nghị cải táng gấp rút mộ phần Ông tổ tam đại, gịng họ Nguyễn v́ ngôi mả này trông thẳng vào một g̣ đất h́nh thanh kiếm tuốt tràn, nếu cứ để vậy, chắc chắn thế nào cũng gặp đại hoạ, có khi đến bị chu di tam tộc.
--------------------------------------------------------
Posted by: tpnguyen_au
Date: Saturday September 13, 2003 4:08 AM
Subject: RE: Địa lư huyền bí : Đôi lọ cổ trong ḷng huyệt
Nhưng Ông Nguyễn Trải tự tin ở ḷng trung nghĩa của ḿnh, khẳng khái từ chối mà nói rằng :
- Mệnh ta do tự Trời định! Há v́ một chút địa h́nh mà phải cải táng phần mộ tổ tiên sao ?
Hoàng Phúc cố năn nỉ nhiều lần mà Ông Nguyễn Trải vẫn khăng khăng không chịu nghe lời.
Quả nhiên sau khi giúp vua Lê đánh đuổi giặc Minh ông được phong thưởng tới chức Quan Phục Hầu, nhưng lại bị gian thần vu cáo, buộc vào tội mưu toan giết vua, khiến cho cả ba họ đều bị tru di chỉ trừ 1 đứa con nhỏ, nhờ sự tiên đoán của ho Hoàng Phúc lượng tính được cả ngày giờ năm tháng, người nhủ mẫu đem đứa con nhỏ của ông Nguyễn Trải đi lánh nạn qua Động Đ́nh Hồ, không may bị băo ch́m ghe, đang lúc nguy cập, bỗng được con cháu Hoàng Phúc vâng theo lời trăn trối của họ Hoàng đón đường cứu thoát, để đền đáp ơn cứu mạng năm xưa của quan Phục Hầu Nguyễn Trải.
Chính con cháu Hoàng Phúc, theo đúng lời họ Hoàng căn dặn trong di chúc, không những đă sắm sửa thuyền bè, chờ đợi sẵn ở Động Đ́nh Hồ, để khi người nhủ mẫu, gia đ́nh họ Nguyễn, đưa đứa con côi của Nguyễn Trải lánh nạn tới đấy, gặp cơn phong ba, băo táp, đắm thuyền sẽ không đến nỗi uổng mạng.
Sau đấy, thân nhân Hoàng Phúc c̣n đưa cả người nhủ mẫu và đứa con côi của ông Nguyễn Trải, qua Tàu giúp đở, cho ăn học thành tài, chờ đến khi nỗi oan thấu Trời của ông Nguyễn Trải được giải tỏ, mới thu xếp cho trở về làng cũ ở Việt Nam.
Biệt tài về Nho, Y, Lư, Số của Hoàng Phúc đă khiến người đương thời rất kính phục, không c̣n coi họ Hoàng như những kẻ thù xâm lăng khác.
Với bằng cớ hai bức tranh thêu, nằm trong hai chiếc lọ cổ, có ghi dấu riêng của Hoàng Phúc, đủ chứng tỏ họ Hoàng đă từng đặt chân đến đây, t́m được ngôi đất này, nhưng có lẽ thấy nhà ḿnh ít phước đức, không thể nào được hưởng sự kết phát, nên đành phải bỏ ra về Tàu, với sự tiếc hận, được minh chứng bằng cách lưu lại dưới huyệt sâu mấy vật kỷ niệm, để đời sau biết cũng đă có người "có mắt xanh" hiểu rơ những chuyển vận của long mạch, và chỗ nào h́nh thể kỳ khúc, có đủ điều kiện kết phát của môn phong thủy huyền bí .
Như vậy, nơi đất này nhất định thế nào cũng phải kết phát đúng như sự dự tính của lăo.
Nói xong, lăo đem tất cả hai chiếc lọ và hai bức tranh đến ngồi trên một mảng đá gần đấy để tiện trông coi công việc đào huyệt của đám thanh niên.
Mấy chàng trai trẻ trong họ Đặng Trần lại h́ hục, tiếp tục làm việc một cách hăng hái, say sưa hơn trước, v́ trước mắt họ, viễn ảnh huy hoàng của sự kết phát, từ lúc được nghe lời giải thích của thầy địa lư, lúc nào cũng như chập chờn, múa lượng trong đầu óc họ, với cảnh ngựa xe phú qúi, áo măo sênh sang, sau khi ngôi mả được quán khí, long mạch bắt đầu vận chuyển, đem lại một sự hiệu nghiệm hiển nhiên cho con cháu họ Đặng Trần, cả trong công việc làm ăn, buôn bán như sự học hành thi cử !
Đào sâu được chừng hơn một thép mai nữa, một thanh niên bỗng kêu lên giật giọng :
- A ha ! Đất mới đào sao lại biến sang màu vàng, và bốc hơi ấm áp lạ lùng lắm anh em ơi !
Nhà phong thủy đang măi mê quan sát kỹ lưỡng hai chiếc lọ cổ, chăm chú nh́n ngắm từng nét vẽ, nét chữ, vết men rạng cực kỳ tinh xảo trên da lọ, chưa kịp mở ra coi lại 2 bức tranh, có thủ bút của quan B́nh Bộ Thượng Thư triều Minh nào đó, chọt nghe thấy tiếng kêu từ dưới huyệt phát ra, vội rời khỏi chổ ngồi, buớc nhanh về phía mọi người đang đào đất, hấp tấp hỏi lớn :
- Ǵ thế, hữ các chú em ?
Em họ Trung vọt lên mặt đất, vừa xoa tay phủi bới đất, vừa lễ phép nói rằng :
- Lạ lám Cụ ạ !, Màu đất đang đỏ, bỗng tự nhiên biến qua màu vàng rất đẹp.
Đồng thời, trong huyệt đang bốc ra hơi mát mẻ, cũng lại đổi qua khí ấm áp lạ lùng, mà hương thơm lại c̣n bốc ngát nhiều hơn nữa.
Thầy địa lư, chừng như đă hiểu rơ v́ sao cớ sự thay đổi ấy, nên chỉ mỉm cười, ung dung đến bên bờ huyệt, cúi đầu nh́n xuống.
Dưới những bàn chân đen sạm, gân guốc của những chàng trai lực lưỡng đang chống cán mai đứng nh́n lăo, chờ đợi sụ phán đoán của nhà phong thủy nhiều kinh nghiệm, lăo thấy lờ mờ như có một luồng khí trắng phảng phất từ ḷng đất bốc lên, mơ hồ, cuồn cuộn, xoáy thành những ṿng tṛn, bay lướt qua đám thanh niên, nhưng bọn này, có lẽ măi chăm chú theo dơi sự phán đoán của nhà địa lư, nên chẳng ai trông thấy .
Măi miết nh́n sững luồng khí trắng, lăo ngạc nhiên, khi thấy những làn hơi huyền ảo ấy, chỉ bàng bạc bốc cao lên được tới miệng huyệt, rồi chợt như có một mănh lực kỳ bí ǵ đó, đẩy mạnh xuống, khiến những ṿng tṛn cấu tạo toàn khí trắng, lại phải rút gọn cả xuống ḷng đất, soáy tít như chong chóng một lúc, đoạn bất th́nh ĺnh lại bốc cao lên như trước.
Nhà phong thủy hiểu đó la linh khí của huyệt thiên, và yên tâm một phần nào về sự chu đáo của ḿnh từ trước khi đào huyệt : chiếc lều tuy cất sơ sài, cũng tạm thời che đuợc cho âm khí, từ trong ḷng đất bốc lên, khỏi bị xung khí thái dương.
Không muốn nói dài ḍng, e lở mất th́ giờ tốt đă ấn định, thầy địa lư phải giả bộ như không nghe rơ câu hỏi của người em họ Trung, cứ thản nhiên thúc giục họ phải vét sạch đất vụn, nện lại một lần nữa cho ḷng huyệt thật bằng phẳng, rồi bắt cả bọn đi ngay xuống cánh đồng làng dưới, đào gấp rút ngôi tổ mộ bảy đời của hỏ Đặng Trần.
Thầy Địa lư cũng đi theo, đích thân trông coi việc làm của mấy chàng trai trẻ.
Chính Đặng Mẫu được lăo ủy thác cho ngồi canh gác trong lều, mà chiếc khảm thờ có đặt h́nh nhân ông tổ bảy đời họ Đặng Trần đă được thầy địa lư trịnh trọng đem ra ngoài lều từ khi mới đào huyệt. Lăo căn dặn Đặng Mẫu phải triệt để ngăn cản không cho một loài vật nào bất cứ là to hay nhỏ, thứ nhất là các loài chuột, rắn, mèo, chó tới gần cái huyệt đă được đào sẵn.
Trung ṭ ṃ, mấy lần hỏi lăo xem v́ cớ ǵ phải ngăn cấm, không cho các loài vật đến gần, nhưng lăo chỉ cười khan, lắc đầu không chịu nói rơ.
Ngôi tổ mộ bảy đời của họ Đặng Tràn đúng như lời tiên đoán của thầy dịa lư, quả như đă bị tiêu hao gần hết. Cả mớ hài cốt chỉ c̣n có một chiêc xương sống với cái đầu lâu.
Nhưng một chàng trai vừa đặt tay vào định đem lên rửa, th́ cả hai thứ bỗng tan vụn ngay, mớ xương tàn vụn rơi lẫn lộn cả vào một chất nước sền sệt bốc ra mùi tanh hôi rất khó chịu.
Nhà phong thủy lấy ra trong túi áo bà ba một gói bột nhỏ màu vàng, rắc vào quan tài. Chốc lát, mùi uế khí biến đâu mất hết.
Đám thanh niên đang đứng ngoănh mặt nh́n về phương Bắc, cố tránh luồng gió, bốc hơi uế khí tanh hôi lộn mửa, để khỏi phải nhổ vặt, e làm phật ḷng Trung đứng đấy, bỗng thấy mớ xương tàn không có bốc ra mùi hôi tanh nồng nặc như trước nữa, đều cả mừng, xúm ngay lại, hốt hết bộ hài cốt, đă bị biến thành chất bùn sền sệt, đặc quánh vào chiếc tiểu sành, có lót sẵn giấy trâm kim, và vải đỏ trên vẻ chi chít bùa chú bằng chu sa.
Tiểu hài cốt, sau đấy, được khiêng ngay tới cánh đồng làng Đào Xá vào đầu giờ Thân.
Ḷng huyệt được trải một lá cờ bát quái khá lớn màu đỏ,chia thành nhiều ô ngang dọc, nối tiếp nhau bằng những h́nh thù kỳ dị, kèm liền bên cạnh những chữ son đỏ chói, viết ngoằn ngoèo, không ra nôm, mà cũng chẳng ra tự, chi chít như đàn kiến lửa, bám quanh chữ "Phúc" ở giữa, rất to, viết theo lối thảo, nét bút tung hoành vừa sắc xảo, vừa sương kính.
Chiếc tiểu sành đựng tàn cốt được chính tay thầy địa lư đặt ngay ngắn vào giữa lá cờ, theo đúng phương hướng, đă ấn định từ trước rất cẩn thận bằng chiếc la-kinh.
Xong xuôi đâu đấy rồi, nhà phong thủy mới gọi Đặng Mẫu, bưng chiếc khăm thờ tới bên huyệt, rồi chính tay lăo đón lấy h́nh nhân, mà lăo đă thâu nhập được cả ba hồn bảy vía và khai quang điểm nhản trong nữa tháng trời làm lễ nhượng tinh.
H́nh nhân vẫn giữ nguyên vẹn những nét linh động như đêm hôm lăo mới thâu được đầy đủ hồn phách người quá văng.
Mở nắp tiểu sành ra, thầy địa lư trịnh trọng, hai tay khẻ nâng h́nh nhân, đặt nằm lên trên mớ tàn cốt, đầu gối về hướng Nam, chân đạp về phương Bắc.
Một thanh gươm nhỏ không hơn một con dao bổ cau, bằng gổ soan đào, đẽo gọt rất công phu khéo léo được đặt vào tay phải h́nh nhân, và tay trái là một lá cờ lệnh màu xanh đậm, một mặt viết 2 chữ "phú quư", một mặt viết 2 chữ "hiển vinh" bằng kim nhũ.
Khắp ḿnh h́nh nhân phủ kín giấy vàng, giấy bạc và bùa chú, bằng giấy bản, vặn chéo lại với nhau, trên đầu thắt múi, buộc mỗi cái đeo một cái nút chỉ ngũ sắc, cũng kết lại thành bùa.
Bốn góc tiểu, có đặt bốn ống nứa nhỏ trong để bảy hạt gạo nếp, bảy hạt đậu xanh, bảy đồng tiền điếu, bảy cái kim khâu và bảy đạo bùa đặc biệt vẽ trên vóc vàng.
Thấy mọi việc cần thiết đă được chuẩn bị chu đáo, đâu vào đấy cả rồi, thầy địa lư mới đặt la-kinh lên trên h́nh nhân được phủ kín bùa chú với giấy vàng, chạm chú phân kim án hướng lại một lần nữa, xe dịch, xoay sở, những góc nào chưa thiệt ngay ngắn, cân đối, đoạn bảo Trung thắp bảy ngọn nến, cắm chung quanh chiếc tiểu hài cốt dưới đáy huyệt.
Ḷng huyệt rộng như một chiếc giường lớn, nên nhà phong thuỷ vẫn đứng yên bên cạnh tiểu hài cốt, đốt nhang, hướng lên không trung khấn vái.
Đoạn một tay chống nạnh, một tay cầm bó nhang, nhà phong thủy thư phù lên mớ hài cốt, có h́nh nhân nằm trên, vừa lâm râm niệm chú.
Tiếng ŕ rầm quái gở mỗi lúc một to hơn, thao đà cử động của bàn tay cầm nhang, và nhịp chân bước đều chung quanh chiếc tiểu.
Bỗng lăo ngừng lại, hai mắt mở to trừng trừng như tóe ánh lữa ra bốn phía mặc dầu lúc b́nh thường, mắt lăo không lấy ǵ làm tinh tường cho lắm, hướng thẳng về phía h́nh nhân gối đầu vung mạnh cánh tay cầm nhang, đảo lia lịa theo h́nh bát quái.
Đồng thời một chân bước lên trước, lăo nhận mạnh liên tiếp bảy lần, mỗi lần được điểm theo mấy câu phù chú quái gở và một hơi hú dài nghe ghê rợn như ma quỉ gào thét giữa đêm khuya.
Đám trai tráng, tuy vẫn đứng trên bờ huyệt, theo dơi hành động của thầy địa lư từ đầu cũng không khỏi giật ḿnh, toàn thân nổi gai ốc, ớn lạnh, bàng hoàng.
Sau mỗi lần nhận long mạch, ở một góc tiểu hài cốt, nhà phong thủy lại đặt bó nhang xuống, bắt quyết và nếm gạo muối ra chung quanh.
Trước quang cảnh ma quái, kỳ dị ấy mấy thanh niên họ Đặng Trần, toàn là những lực điền, vừa khỏe mạnh, vừa can đảm cũng cảm thấy sợ hăi, hết lấm lét nh́n thầy địa lư lại trông trộm Trung, bâng khuâng như lạc vào một sào huyệt bí hiểm củ hồ ly tinh vậy!
Nhằm cuối tiết dông thiên, bầu trời ảm đạm, giăng mắc mây đen dày đặc, chốc chốc một cơn gió lạnh lồng lộng, thổi lên, làm tê buốt thịt da những người đang đứng trên bờ huyệt, trong lúc Trung đứng sau lưng nhà phong thủy ở dưới hố sâu, cảm thấy ấm áp la thường, như ngồi ở giữa một gian nhà kín đáo.
Trời lúc ấy đă gần tối.
Tiếng trống thu không từ trong điểm canh ở hai làng Dào Xá, Mai Lĩng đă văng vẵng đưa tói tai mọi người nhờ làn gió đông, giá rét kinh hồn !... Trong cảnh hoàng hôn tẻ lạnh nơi đồng vắng tiếng niệm chú kỳ dị, trầm bỗng của thầy địa lư vẫn liên tiếp nỗi lên, ê-a, đứt nối, có lúc như rền rỉ, du dương, có khi lại chợt cao vút hẵn lên, bất thần hét to một tiếng cực kỳ man dại, rồi lại hú dài, lanh lănh như tiếng ma quỹ, từ thế giới vô h́nh vọng tới, làm cho Đặng Mẫu run sợ nép ḿnh sau em họ Trung, tay lẩy bẩy lần tràng hạt, mồm không ngớt niệm phật lầm rầm, thỉnh thoảng lại hướng về phía huyệt vái dài rất thành khẩn.
Đứng sát bờ huyệt ở phía sau lưng thầy địa lư, Trung ngơ ngác theo dơi cử chỉ lạ lùng, kỳ bí của lăo già, nhiều lúc thấy rùng ḿnh, bâng khuâng, sợ hải...
Bỗng chàng co rút một chân lên, suưt bật ra một tiếng kêu hăi hùng, kinh dị, v́ đúng lúc thầy địa lư cắn chót lưỡi, phun máu tươi lên mớ giấy vàng bạc và bùa phép che phủ h́nh nhân, th́ Trung cảm thấy mặt đất dưới chân chàng như rung chuyển nhịp nhàng.
Mùi trầm hương mỗi lúc một thơm gấp bội.
Hơi nóng cũng bốc ra nhiều hơn, cuồn cuộn như mây khói, chập chờn bay lượn chung quanh chiếc tiểu hài cốt.
Đồng thời, ánh sáng mấy cây nến, như b́ một sức huyền bí nào đè ép hẵn xuống, đang cháy đều, to ngọn, bỗng lụi đi, nhỏ như những sợi chỉ xanh rờn, nhường chỗ cho một ánh sáng kỳ bí, lộng lẫy, rực rỡ, khác thường.
Cả ḷng huyệt như chan ḥa ánh hào quang tuyệt diệu.
Trước những hiện tượng quái dị ấy, nhà phong thủy thêm phấn khởi, tin tưởng mănh liệt sự thành công của ḿnh, nên càng cao giọng hộ thần, niệm chú, chân nhận long mạch, tay bắt ấn quyết, chừng một lúc lâu, khi ước lượng đă tới đầu giờ Tuất, thấy bóng đêm mỗi lúc một thêm dày đặc, che kín cả cánh đồng mênh mông bát ngát, lăo mới tự tay kéo bốn mép lá cờ bát quái may bằng vải đỏ, trên ve chi chít bùa chú với nhiều hàng chữ son kỳ bí, dùng để trải lót ḷng huyệt.
Kéo đầu bốn phía lá cờ cho thật ngay ngắn đoạn xem xét lại một lần nữa rất cẩn thận, lăo mới thận trọng buộc túm bốn đầu vải lại với nhau, làm thành một gói lớn, bọc kín chiếc tiểu hài cốt nằm ở bên trong.
Đặt la kinh lên trên, lăo phân kim ám hướng kỹ lưỡng rồi tung mấy nắm gạo, muối, kim, tiền ra khắp chung quanh mặt đất, xong xuôi đâu đấy, mới hạ lệnh cho các thanh niên trong họ Đặng Trần cùng hợp lực lấp kín huyệt lại,kẽo quá mất giờ đă ấn định.
Tảng đất cuối cùng vừa được đắp lên ngôi mộ, th́ trời chuyển mưa, sấm nổ vang rền, chớp giật chói ḷa, khiến cho cả bọn cuống quưt, thu xếp vội vàng xẻng, cuốc, mạnh ai nấy chạy theo những bờ ruộng gập gềnh để về trong làng cho kịp trước khi trời đổ mưa. Nhưng không kịp !
Trong lúc thầy địa lư c̣n đang bọc chiếc la kinh bằng vuông vải đỏ, để cất gọn vào trong cái khăn gói nhỏ đeo bên ḿnh cho gọn, th́ mưa nhu trút nước xuống, gió giậc liên hồi, làm lăo tối tăm mặt mũi không biết đường nào mà đi nữa.
Sau một phút hoang mang, lăo mới định thần, vén gọn quần áo lên, rồi lầm lũi biến ḿnh vào mưa gió.
*** HẾT ***
-------------------------------------------------------
Posted by: tpnguyen_au
Date: Saturday September 13, 2003 10:04 PM
Subject: RE: Địa lư huyền bí : Đôi lọ cổ trong ḷng huyệt
Xin mời Các Bạn đón xem kỳ tới
Ngôi mả bắt đầu kết phát của Châu Lang sưu tầm
Posted by: tpnguyen_au
Date: Monday September 22, 2003 3:23 PM
Subject: RE: Địa lư huyền bí : Đôi lọ cổ trong ḷng huyệt
Chào các bạn,
Tiếp theo Đôi lọ cổ trong ḷng huyệt là các câu chuyện sau:
Ngôi mả bắt đầu kết phát gồm các mẫu chuyện như :
* Ngôi mả thiên táng
* Ơn đền oán trả
* Vạ gió tai bay
* Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu !
Kiểu Đất :Phụng Hoàng Hàm Thư gồm các câu chuyện :
* Tập gia phả với tám ngôi tổ mộ !
* Đồ không có mắt
* Cành cây khô đâm chồi nẩy lộc
* Người t́m ra kiểu đất Phụng Hoàng Hàm Thư quả nhiên bị mù thiệt
* Thứ nhứt dinh cơ, thứ nh́ mồ mả !
* Lưỡng Long Tranh Châu
* Những hiện tượng quái vị trong hoàng cung
* Máu chảy chan ḥa khu Hạc Hải
Mả tổ Vi-Văn-Định ở đâu
* Từ Tỉnh Lạng Sơn đến Châu Bắc Quang
* Con cháu Hoài Âm hầu Hàn Tín
Kiểu đất "Lưỡng Ngưu Ẩm Thủy "
* Từ cuốn gia phả dấu kín trong hang chúa.
* Ghềnh đá có bị ch́m sâu dưới nước, th́ mả mới bắt đầu kết phát...
* Mả phát to, nhưng nhiều người bị bất đắc kỳ tử
* Bác sĩ T. em ruột Vi-Văn-Định bị ngựa dẩm chết dưới ḷng suối
* Con Hoả
* Mả táng treo
Giữa thanh thiên bạch nhựt: Thầy Địa lư Tàu gặp dị nhân. tiết lộ danh tinh Vũ Hồn
* Vũ Hồn vi chủ
* Ngũ Phụng Triều Dương
* Tất Hữu Tai Ương
Mong Các bạn đón xem tiếp theo
Anne
|
Quay trở về đầu |
|
|
Anne nguyen Ban Chấp Hành


Đă tham gia: 27 October 2002 Nơi cư ngụ: Australia
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 497
|
Msg 2 of 2: Đă gửi: 08 October 2003 lúc 1:53am | Đă lưu IP
|
|
|
~::Trích Dẫn từ tpnguyen_au::~
Kiểu Đất :Phụng Hoàng Hàm Thư gồm các câu chuyện :
* Tập gia phả với tám ngôi tổ mộ !
* Đồ không có mắt
* Cành cây khô đâm chồi nẩy lộc
* Người t́m ra kiểu đất Phụng Hoàng Hàm Thư quả nhiên bị mù thiệt
* Thứ nhứt dinh cơ, thứ nh́ mồ mả !
* Lưỡng Long Tranh Châu
--------------------------------------------------------
Anne xin đính chánh lại phần này :
Kiểu Đất :Phụng Hoàng Hàm Thư gồm các câu chuyện :
* Tập gia phả với tám ngôi tổ mộ !
* Đồ không có mắt
* Cành cây khô đâm chồi nẩy lộc
* Người t́m ra kiểu đất Phụng Hoàng Hàm Thư quả nhiên bị mù thiệt
* Thứ nhứt dinh cơ, thứ nh́ mồ mả !
* Lưỡng Long Tranh Châu
** Chỉ v́ một lời khiêu khích
* Những hiện tượng quái dị trong hoàng cung
** Bảo toàn sĩ khí, ông Thanh Lă bị đổ ch́ vào mắt
** Máu chảy chan ḥa khu Hạc Hải
Kiểu đất : Huynh đệ đồng khoa
* Ác báo cường hào sau lũy tre xanh
* Nhưng đời nào cũng có người điên và dâm loạn
* Vay mười lăm quan trả năm mươi tư quan
* Nhất tội, nh́ nợ !
* Chỉ một cơn bệnh đă thành người thiên cổ
* Một kiểu đất quư có chiêng, trống, cờ biển
Xin đính chính và bổ túc
Anne Nguyễn
__________________ Anne Nguyen
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|