Caytre Hội viên


Đă tham gia: 22 January 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1441
|
Msg 2 of 2: Đă gửi: 28 August 2003 lúc 12:28pm | Đă lưu IP
|
|
|
"Thà đui mà giữ đạo nhà
Còn hơn có mắt ông cha không thờ"
Mệnh vô chính diệu được một Tuần án ngữ, nhưng ở vào thế nhị hợp với cung Tật xấu xa, như số phận khiến cuộc đời phải chịu những rủi ro tai nạn.
Thế Nhật Nguyệt: Nhật vượng địa bị Triệt nhị hợp Đà Hỏa, Nguyệt miếu địa bị Kiếp Sát, Dương Đà giáp biên, nhị hợp Hóa Kỵ nên cụ Đồ đời cụ chịu cảnh mù lòa. Tuy nhiên mệnh vô Chính Diệu có Phục Binh được Tuần lột xác thêm một Hồng Loan nết na. Cùng với Thân cư Thiên Di, có Thái Dương toạ thủ chiếu vào mệnh vô chính diệu, tuy bị Triệt phá, nhưng gặp được Tam Minh Hóa Lộc giải cứu, hội với Phục kia ở cung Mệnh, nên tuy mù cả hai mắt nhưng trong tâm một tấc lòng son rực màu chính nghĩa, nhờ mệnh vô chính diệu nên tấc lòng ấy phản chiếu cả thời cuộc, soi vào lòng những kẻ "Còn hơn có mắt ông cha không thờ"! Ở nữa cuộc đời sau, trong hạn 35-44 thực dân Pháp xâm lược Việt Nam, hạn tại cung điền gặp Tham Kình xấu xa như một người dân gặp lúc nước mất nhà tan phải chạy vào ra tỵ địa. Cái tâm sự mất nước đó, thể hiện bằng tam hợp Tuế Phá thêm Khốc Hư Tí Ngọ:
"Bờ cõi xưa đà dâng đất khác
Nắng sương nay há đội trời chung
Bao giờ thánh chúa ân soi thấu
Một trận mưa nhuần rửa núi sông"
Trong đại hạn đó, Triệt mất tác dụng, Thái Dương trở nên sáng vằng vặc, Thiên Lương trung chính giữa đất trời, thêm Mã Khốc Khách để viết nên những dòng văn đau đớn của một kẻ sĩ vong quốc.
Khốc Hư Tí Ngọ cung Điền! Cái tâm sự của kẻ sĩ đất Gia Định khi "Đất chung đã mất rồi thì đất riêng có còn hay sao?"
Cặp Đồng Cự hãm ở cung Quan, nên công danh quan trường đổ vỡ, nhưng nhìn kìa, một cặp Khúc Xương sáng đẹp ở Tứ Mộ, thêm Song Long vùng vẫy bút nghiên lại được Thiên Hình nắn nót chính khí, nhị hợp với Khốc Hư để biến thành những dòng thơ hừng hực chính khí, bao la như thuyền chở đạo, sắc bén như kiếm tịch tà!
"Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà".
Vài dòng tưởng nhớ cụ Đồ
"Thà đuôi mà khỏi tiếng nhơ
Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình".
|