Tác giả |
|
nhiendoan2005 Hội viên

Đă tham gia: 04 April 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 88
|
Msg 1 of 3: Đă gửi: 04 April 2005 lúc 4:55am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào các bạn.
Xin có vài lời gửi đến bạn đang luyện thiền.
Thật cảm phục bạn xinchao đă dũng cảm dám đem thân ḿnh làm vật thí nghiệm trên đường t́m chân lư.Bản thân tôi cũng đă tự luyện thiền và cũng từng bị tẩu hoả nhưng may là chưa phải nhập ma.
Tôi bắt đầu vào thiền bằng sự ṭ ṃ , một chút ham muốn có được thần thông,rất nhiều nghi vấn thuộc loại "ai giải thích cũng o thoả dược" và quyết định tự ḿnh thử nghiệm.
Đọc tất cả bài viết của cac bạn , tôi thấy xúc động và nhận ra rằng ḿnh nên phổ biến những điều đă biết (dù nhiều cái đang c̣n thử nghiệm, nếu đă thành công th́ tôi đă là phật !)
Thứ nhất :
Thế giới chúng ta đang sống là thế giới nhị nguyên. mọi thứ là sự phân chia ,măi măi cho đến một ranh giới nhất định nào đó th́ sẽ quay về bản thể thống nhất, nguyên thuỷ vốn bao trùm vạn vật. Nền tảng của nó là các dạng vật chất tồn tại ở các thể , dạng..mà con người chúng ta đang tiếp xúc.V́ thế sẽ sai lầm nếu muốn "làm ǵ đó "với chúng ta mà o thông qua bản thể vật chất đă cấu thành ra nó, tức là phải cải tạo nó. Thế nên điều trước tiên cần phải đạt được là phải thực sự điều khiển cơ thể chúng ta phải hoạt động theo ư muốn của ta. Ở cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Điều này quan trọng và là nền tảng của "sự chứng quả ". Ngôn ngữ phật giáo gọi là "điều ngự".
Thứ hai :
Đă là phân chia th́ sẽ có nhiều cấp bậc ,nhiều thể dạng, v́ thế mới phải mất nhiều thời gian,trăi qua vô số kiếp để ngày càng vươn cao hơn, lan toả hơn rồi cuối cùng hoà nhâp lại với cội nguồn, thoát ly sinh tử.
V́ thế nếu cứ rập khuôn cách tập và biểu hiện chứng quả ở mỗi cá nhân khi đang ở giai doạn đầu tập luyện th́ chúng ta khó đạt đền sự điều khiển được chính ḿnh bởi mỗi người là một cá thể dược tạo nên o ai giống ai, và chỉ có ta mới khám phá dược con người của ta thôi.
Mặc khác , cấu tạo vật chất của con người là tương đồng nên cũng có thể dùng biểu hiện chung để đánh giá múc độ thành công ở một số giai đoạn đầu,càng đi đến cấp bậc cao hơn chúng ta càng đến gần đến chân lư , cơ thể ta ngày càng "dễ bảo hơn "nên sự tương đồng gần như tuyệt đối, lúc đó kết quả chứng ngộ của mỗi người sẽ gần như nhau.
Thứ ba :
Trong quá tŕnh tu luyện, chúng ta sẽ trăi qua từng bước chứng ngộ, kèm theo đó là sự mở rộng các khả năng ( mà người ta hay gọi là quyền năng) cho phép người đó có thể thấy được, hiểu được, làm được nhiều thứ KHÁC với người thường (ở đây tôi o dùng chữ hơn người )giống như một người tŕnh độ ngoại ngữ tốt có thể đọc tốt một quyển sách viết bằng ngoại ngữ KHÁC VỚI một anh thất học o thể nào hiểu được dù có muốn cách mấy!
Vấn đề là chúng ta biết chúng ta biết tới đâu , có thể làm được những ǵ, cái ǵ nên làm, đối tượng làm việc của ḿnh là ai? kỹ năng thực hành phải vững vàng th́ chúng ta mới o rơi vao con đường sai trái để rồi gặp phải hậu quả tồi tệ do hiểu biết o tới.( v́ thế phật giáo mới đặt nền tảng diệt dục lên hàng đầu.)
Đến môt ranh giới nào đó bạn sẽ rất thận trọng khi phải dùng đến những cái ḿnh đạt được v́ tầm ảnh hưởng của nó rất lớn, không những về biểu hiện ở thế giới chúng ta mà sâu xa sẽ c̣n lan toả ra các chiều khác của không gian. BẠN NÊN NHỚ RẰNG:TẤT CẢ ĐỀU ĐỂ LẠI DẤU VẾT, cái mà phật gọi là chướng ngại, và cấm đệ tử sử dụng thần thông.
Thứ tư :
Bạn nên biết rằng o bao giờ chúng ta tránh được sai lầm,v́ nhiều lư do...nên đừng tự thui chột ư tưởng sáng tạo trong tập luyện. Nên nghĩ ra cách sữa chữa sai lầm trước khi tiến hành thực hiện môt ư tưởng mới mà bạn cho là tốt cho ḿnh, tức là phải học cách sửa sai trước khi học cách làm đúng! bởi v́ trước khi bạn tập luyện đến khả năng"biết" được nhiều thứ, bạn sẽ găy gánh giữa đường v́ thiếu sự chuẩn bị để hạ cánh an toàn!
Cũng đừng liều lĩnh "làm đại!" chết cũng được... điều đó o bao giờ được chấp nhận ,nó đồng nghĩa với sự phá hoại thành quả, công sức của ḿnh. Tư tưởng và hành động đó sẽ ghi dấu măi măi, chúng ta sẽ tạo thêm một tảng đá mới cho cuộc đời trong nhiều kiếp về sau.
Cuối cùng , hiện nay có rất nhiều phương tiện khoa học kỹ thuật,thuốc... có thể cứu nguy cấp thời cho bạn. Tất cả các quá tŕnh xảy ra trong cơ thể con người đều bằng cơ chế lư hoá, nên biện pháp cứu nguy tối ưu nhất là con đường can thiệp trực tiếp vào cơ chế đó!
Thứ năm :
Sự chứng ngộ là một cảm nhận bằng thực thể rất rơ ràng. Bạn và người khác có thể "thấy nó và biết nó "! Ở cơ thể th́ tướng mạo thay dổi, xương cốt dịch chuyển, phát triển theo quá tŕnh tu tập, chiều hướng phát triển tốt xấu sẽ phản ảnh bạn tập đúng hay o? (phật tổ có 32 tướng tốt )Qua đó chúng ta sẽ điều chỉnh sự tu tập. Ở các giác quan cũng vậy, mắt thường chúng ta sẽ nh́n được nhiều dạng vật chất , nhiều loại ánh sáng với bước sóng phong phú hơn b́nh thường.Mũi cũng ngửi và phân biệt được nhiều loại mùi hơn,tai nghe dược những âm thanh có tần số đa dạng hơn,chúng ta sẽ cảm nhận được những lực khác nhau trong không gian.... Sự biến đổi cơ thể này hết sức cần thiết và quan trọng, v́ nó sẽ là cơ sở để các tiến bộ về tâm thức được vận hành.
Trên một b́nh diện khác,xa hơn. Chúng ta cũng thấy và biết bằng những công cụ mới khai mở : nghe, nh́n, ngữi, cảm nhận ...bằng LỰC TÂM THỨC, và như thế chúng ta mới có đủ hành trang bắt đầu bước những bước đầu tiên vào con đường giải thoát...
Các bạn tôi ơi!
Biết rằng ư o thể tải đủ bằng ngôn từ phổ biến, vẫn biết rằng mỗi bạn khi đọc sẽ nh́n nhận vấn đề rất khác nhau , đôi khi khác cả với ư người viết. Tôi cũng xin cảm ơn nhiều và thật nhiều v́ sự quan tâm của các bạn khi đọc những ḍng này.Mong nó sẽ là phương tiện trăi đường cho những người mong t́m chân lư, đạt thành công trong đời hiện tại.
Kính chào.
|
Quay trở về đầu |
|
|
thiennhan Hội viên

Đă tham gia: 09 November 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 634
|
Msg 2 of 3: Đă gửi: 11 April 2005 lúc 12:00am | Đă lưu IP
|
|
|
Code:
Ngày xưa ở chùa Bát Nhă, thiền sư Đạo Nhất rất siêng ngồi thiền. Ngồi thiền sáng, trưa, chiều, mười mấy giờ một ngày, có khi không ngủ. Hồi đó, thiền sư Nam Nhạc nghe tiếng đồn có một thầy chuyên ngồi thiền ở chùa Bát Nhă mới t́m tới để gặp. Khi gặp Mă Tổ và thấy người ngồi thiền siêng năng như vậy, th́ thiền sư Nam Nhạc mới lượm một viên ngói ở ngoài vỉa hè và bắt đầu ngồi xuống để mài. Mài một hồi lâu không biết để làm ǵ. Lúc ấy thiền sư Mă Tổ mới hỏi: "Ḥa thượng làm ǵ vậy?" Thiền sư Nam Nhạc: "Tôi đang mài viên ngói." Mă Tổ hỏi: "Mài ngói để làm ǵ mà tốn công như vậy?" Nam Nhạc: "Tôi mài ngói để làm tấm gương soi mặt." Mă Tổ: "Ḥa thượng, sao ngài kỳ cục vậy! Làm sao mà có thể mài ngói thành ra tấm gương soi mặt cho được?" Nam Nhạc mới nh́n Mă Tổ nói rằng: "Vậy th́ ngồi thiền làm sao mà thành Phật được?" Mă Tổ giật ḿnh. Tổ Nam Nhạc nói: "Khi mà chiếc xe ḅ ngừng lại không đi, th́ ḿnh nên đánh chiếc xe hay là đánh con ḅ? Đánh con ḅ chứ đâu có thể đánh cái xe." Thiền không phải là vấn đề ngồi hay không ngồi. Nói rằng ngồi mới là thiền c̣n không ngồi không phải là thiền là sai trái. Ư của ḥa thượng là thiền không nằm trong tư thế. Khi thiền th́ ăn cơm, uống trà, gánh nước, bổ củi, đi, đứng, nằm, ngồi, tất cả đều là thiền. Cứ nghĩ rằng chỉ có ngồi mới là thiền th́ sai. V́ vậy ḥa thượng nói thêm: "Thiền không phải là ngồi hay là không ngồi. Không ngồi cũng không phải là thiền, mà ngồi cũng không phải là thiền." |
|
|
|
Quay trở về đầu |
|
|
thiennhan Hội viên

Đă tham gia: 09 November 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 634
|
Msg 3 of 3: Đă gửi: 11 April 2005 lúc 1:13am | Đă lưu IP
|
|
|
Thiền Tịnh song tu
Ni Trưởng Thích nữ Như Thanh
------------------------------------------------------------ --------------------
2. THIỀN VÀ TỊNH BỔ SUNG CHO NHAU
-ooOoo-
Do những tương đồng đă dẫn trên, Thiền và Tịnh thay v́ đối nghịch, mâu thuẫn nhau lại có thể ḥa hợp, bổ sung cho nhau để kiện toàn sự tu tập.
2.1. Thiền bổ sung cho Tịnh
Tịnh độ là pháp tu rất phổ cập trong dân gian. Nhưng thường lệ cái ǵ quá phổ thông th́ dễ đi tới chỗ bị xem thường hay tu qua loa lấy có. Thời nay nghiệp lực chúng sanh sâu dày, căn khí yếu ớt, tánh hay giải đăi, nếu chỉ hoàn toàn dựa vào tha lực mà tu th́ tự nhiên phát sanh ra sự ỷ lại hay chần chờ. Nhất là họ viện cớ rằng: Kinh A Di Đà nói: "Lúc lâm chung chỉ cần niệm mười tiếng danh hiệu A Di Đà Phật th́ dù trước đó có tạo nhiều nghiệp tội cũng được văng sanh Cực Lạc". Nếu hiểu lầm như vậy th́ đáng tiếc thay, v́ lẽ tâm họ thường nghiêng về đường ác th́ lúc lâm chung đâu dễ cất lên tiếng niệm Phật cầu văng sanh, đâu dễ hướng về cơi Tịnh. Ấy chỉ v́ nghiệp lực chiêu cảm kéo họ đi vào ngơ tối tăm chớ không phải v́ Phật không cứu.
Kinh đă nói rằng: Bất khả dĩ thiểu thiện căn phước đức nhơn duyên, đắc sanh bỉ quốc. Nghĩa là không thể dùng một chút ít công đức mà cầu xin Cực Lạc được. Phật A Di Đà tuy sẵn sàng tiếp độ, nhưng trước nhất tự ḿnh phải độ ḿnh, tạo đủ tư lương Phước Trí rồi hồi hướng Tịnh độ mới bảo đảm. Tu Thiền song song với Tịnh độ th́ tránh được sự biếng nhác giải đăi nêu trên. Phải tự ḿnh nỗ lực, gắng gỏi công phu, phải phát tâm bỏ nhiễm về tịnh, bỏ ác theo thiện, tức là tự ḿnh phải có ư hướng muốn giải thoát th́ mới ứng hợp cùng bi nguyện độ sanh của Đức Phật A Di Đà. Tha lực dù mạnh mẽ đến đâu mà không có sự tích cực của tự lực th́ cũng phí uổng thôi.
Hơn nữa, người có khuynh hướng và khả năng tu Thiền thường có thể vượt qua sự tướng mà vào lư tánh. Nếu thực hành Thiền Tịnh song tu, hành giả không cần áp dụng sự niệm Phật mà tu Lư niệm Phật hay Thiệt Tướng niệm Phật. Pháp tu này viên măn th́ văng sanh hàng thượng phẩm. Ở cơi ngũ trược ác thế này mà gia công tu tập đến mức ấy th́ thâu ngắn con đường đi đến quả vị Phật. Như Đức Phật Thích Ca phát tâm Vô thượng Bồ-đề cùng lúc với ngài Di Lặc, nhưng Đức Thích Ca thành Phật trước chỉ v́ Ngài chọn phương tiện Nan hành đạo nơi cơi Ta-bà đầy nghịch duyên chướng ngại, c̣n ngài Di Lặc hiện giờ c̣n là vị Nhất Sanh Bổ Xứ (phải tu thêm một kiếp nữa mới thành Đạo) v́ Ngài chọn Dị hành đạo.
Vả lại Thiền gia thường có định lực tập trung rất mạnh, nếu dùng lực này mà chấp tŕ hồng danh A Di Đà th́ sự chấp tŕ rất bền chắc, sâu nhiệm. Trong pháp môn Tịnh độ, Tín ví như đôi mắt, Nguyện là chỗ đến, c̣n Chấp tŕ là đôi chân. Có đôi chân vững vàng mạnh mẽ rồi, cứ nhắm hướng mà đi th́ chỗ nào không đến được? Chấp tŕ là pháp hành căn bản, nếu thêm năng lực Thiền vào th́ chẳng khác nào thêm động cơ cho hành giả tiến nhanh đến đích.
Như vậy tha lực kết hợp với tự lực sẽ đưa đến hoàn bị, kết quả tốt và bảo đảm vậy.
2.2. Tịnh bổ sung cho Thiền
Thiền tông hay dùng phương tiện phá tướng hiển tánh, là pháp tu thẳng tắt để vào pháp tánh Không. Nhưng v́ luôn luôn phải phá tướng mà vào nên nhiều người bị rơi vào chỗ chấp không. Khi vướng vào chấp không rồi th́ không c̣n kiêng sợ ǵ nữa, Giới luật không cần giữ, v́ cho rằng địa ngục không, Niết-bàn không, Cực Lạc cũng không. Thế là tha hồ buông lung càn bướng, chạy theo dục vọng, làm bại hoại kỷ cương, làm suy đồi Phật pháp, tội lỗi không thể nào kể ra cho xiết. Nếu những người này biết tu Tịnh độ, biết cầu văng sanh Cực Lạc th́ lúc đang sa rớt như vậy c̣n có thể nhờ Tín, Nguyện kềm chế lại được, rồi kịp thời sám hối th́ sự nghiệp tu hành có cơ cứu văn bằng không cứ nhắm mắt lao đầu xuống vực thẳm mà tự cho là hay, là giỏi.
Thiền nặng về lư, Tịnh nghiêng về sự. Đó là v́ phương tiện mà phân chia ra như vậy chứ thật ra bao giờ cũng phải viên dung sự lư, tánh tướng th́ mới hợp đạo mầu. Đây là câu chuyện có thật chứng minh điều ấy:
Code:
Thuở xưa, mỗi khi tổ Bách Trượng đăng đàn thuyết pháp đều có một ông già vào dự thính. Bữa nọ, chờ cho mọi người đều lui ra, ông lăo tiến đến đảnh lễ và thưa:
- Tôi xưa vốn là một Thiền sư, chỉ v́ dạy lầm một câu mà bị đọa làm thân chồn 500 kiếp. Nay cầu xin Tổ chỉ dạy cho để thoát khỏi thân súc sanh.
Tổ hỏi:
- Ngươi lầm lạc ra sao?
- Dạ thưa, xưa có người hỏi: khi ngộ rồi có c̣n bị nhân quả không? Tôi đáp: Không. V́ bác bỏ nhân quả nên tôi bị đọa.
Tổ bảo:
- Ngươi hăy hỏi lại câu ấy.
- Khi ngộ rồi c̣n có bị nhân quả chăng?
Tổ đáp:
- Bất muội nhân quả! (Không lầm nhân quả!).
Ông già lễ tạ lui ra. Đêm đó, Tổ thấy cụ già ban sáng đến đảnh lễ, nói: "Nhờ Tổ khai thông, tôi thoát khỏi kiếp chồn. Ngày mai xin cho người đến khe suối phía Nam lượm xác. Xin được trà tỳ như một vị Tăng". Sáng ngày hôm sau, quả t́m được một xác chồn to lớn nằm chết ở suối. Tổ làm y theo lời thỉnh nguyện của ông già. |
|
|
Câu trả lời của tổ Bách Trượng, vừa công nhận luật nhân quả vừa vượt lên trên sự tướng. Cái ǵ hữu h́nh đều là giả, đừng lầm cái ấy với lư thể tánh Không! Nhưng cũng đừng xem thường nó! Đấy là cách dung thông tánh tướng, sự lư rất hoàn hảo mà người tu Thiền nếu được bổ sung bằng Tịnh sẽ có thể đạt được.
2.3. Tự lực và tha lực phải đầy đủ:
Thiền sinh thường quan niệm rằng phải tự ḿnh cứu ḿnh, ai ăn người ấy no nên chủ trương chỉ tin vào tự lực. Thật ra nếu xét cho kỹ, Thiền sinh cũng phải nhờ tha lực rất nhiều: từ miếng cơm manh áo của đàn na tín thí đến sự d́u dắt khai thị của Thầy, rồi nào kinh điển lưu truyền lời Phật tổ, nào cảnh sách, nào gương hạnh người xưa, v.v... đâu ai có thể tự sống một ḿnh, đâu ai tự tu, tự chứng được. Bác bỏ tha lực là một điều sai lầm lớn v́ ḿnh và người là lẽ tương giao, thiếu đi một, sự sống không thể tồn tại.
Giữa chúng sanh c̣n có sự tương giao với nhau th́ giữa Phật và chúng sanh lẽ nào không có sự tương ứng? V́ tâm, Phật, chúng sanh đồng nhất thể nên khi tâm này khởi niệm Phật th́ Phật hiện tiền trong tâm. Bấy giờ những ích kỷ, hèn mọn, nhơ bẩn của tâm ḿnh bỗng tiêu tan như bóng tối phải biến mất ngay khi vầng thái dương xuất hiện. Đó là sự cảm ứng tương giao không thể nghĩ bàn. Tin vào Phật lực th́ được Phật hộ tŕ; Phật có cơi Tịnh và năng lực nhiếp hóa chúng sanh; chúng sanh ngưỡng thừa Phật lực mà được văng sanh; đó là lư đương nhiên, do sự kết hợp giữa tha lực và tự lực mà thành tựu.
Thời buổi bây giờ không phải là cơ hội của Thiền v́ người tu ít ai được tỏ ngộ, nói ǵ là chứng đắc. Vậy th́ đang lúc công phu nửa chừng mà vô thường đến th́ hành giả đi về đâu? Nếu không tin Phật lực mà vào cơi Tịnh thoát nẻo luân hồi th́ chắc chắn sẽ c̣n quanh quẩn măi trong ba cơi sáu đường, bao giờ ra khỏi được? Hơn nữa, khi gặp tai ương hoạn nạn, lúc hiểm nguy, khi đau yếu bệnh hoạn, ai cũng có khuynh hướng nương tựa vào sự che chở, sự cứu nguy của Quán Thế Âm Bồ-tát, như con thơ cần mẹ hiền. Đó là khuynh hướng tự nhiên không chối bỏ được. Ít ai có đủ bản lănh dùng tự lực đối phó những vấn đề trên, mặc dù lúc b́nh thời người tu Thiền cảm thấy rất thanh thản ung dung. V́ thế, người tu Thiền nên tự cứu ḿnh bằng cách tin vào lời giới thiệu của Đức Phật Thích Ca về cơi Cực Lạc ở Tây phương rồi phát nguyện văng sanh. Dùng hết năng lực mà hạ thủ công phu, hoặc là Sự chấp tŕ, hoặc là Lư chấp tŕ th́ đó là cách tu thực tiễn và hiệu quả hơn hết v́ đă phối hợp tự lực và tha lực.
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|