Tác giả |
|
ThienKyQuy Ban Chấp Hành


Đă tham gia: 29 August 2002
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1501
|
Msg 1 of 44: Đă gửi: 12 August 2003 lúc 1:45am | Đă lưu IP
|
|
|
Thấy bà con làm thơ hay quá nên tôi cũng xin đóng góp vài điều về thơ, bài này chỉ là ư kiến cá nhân, đă được đăng trên báo ĐẸP năm 2000. Không hề nhằm mục đích đả phá các bạn làm thơ đâu nhé. Mục đích là Đạo, không phải thơ hihihi.
BÀI THƠ CON CÓC
Thật t́nh, tôi cũng không nhớ là đă đọc bài thơ “Con Cóc” vào lúc nào và thuộc ḷng hồi nào nữa. Nếu tôi không lầm th́ h́nh như lúc c̣n nhỏ đă đọc trong một chuyện tiếu lâm, dùng để bím những người dốt học đ̣i làm thơ.
Khi c̣n đi học cũng có một dạo tôi nghiên cứu về thi ca, nhưng theo tôi thi ca chỉ là một mớ chữ nghĩa hoa ḥe, bóng bảy, nhưng “Tinh Thần” của nó th́ lại vô vị chẳng bổ ích ǵ cho tôi cả. Nói một cách khác, thi ca đối với tôi chỉ là một thứ nước lả đựng trong những b́nh trân quư, hoặc đựng trong b́nh xấu xí được gói gém bằng nhung lụa sặc sở mà thôi. Dù là những bài thơ tuyệt tác, tôi cũng chỉ t́m thấy mớ ḅng bong hoặc đống tơ rối bời của trần thế, chứ nào có thấy Nhân Sinh Quan hay Vũ Trụ Quan ǵ đâu! Ngoại trừ những bài thơ bằng Thiền ngữ.
Có người bạn rất ca tụng thơ của Hàn Mặc Tử, cứ nằn nặc đưa tôi xem tập thơ Hàn Mặc Tử mà giờ đây tôi chẳng nhớ tựa là ǵ. Đọc vài bài thơ của Hàn Mặc Tử tôi cảm thấy, chẳng ǵ khác hơn là ông đang rên siết về nỗi đau, t́nh người và thân phận tàn phế của ḿnh, tựa hồ như con thú đang quằn quại cố rống lên những tiếng đau, khô dài, thê lương, nên tôi không đọc thêm nữa. Vả chăng lúc ấy mà Hàn Mặc Tử khống chế được Cái Đau Giả Tạm của thân xác một cách hoàn toàn, và chỉ diễn tả Cái Đau của Chúng Sanh đúng Như Thật, th́ qủa t́nh đáng khâm phục thật! Cũng có lẽ v́ vậy mà tôi không cảm được thơ của họ Hàn chăng?! Tôi nói với tâm chân thật, chứ chẳng hề dám mạo muội phê b́nh thơ của ông, v́ tôi tự biết ḿnh không đủ khả năng. Sự thật, nếu chúng ta có lần nào đó được nghe con thú kêu la thống khổ th́, ta mới biết được rằng sự rên siết bằng văn tự của Hàn Mặc Tử chẳng thấm thía vào đâu, so với những con thú kêu la bằng tiếng thật!
Tôi nhớ một lần trước chùa Việt Nam, có một chú chim sẻ mới tập bay, từ trên cây bay lên và rớt xuống hồ nước (có nhà thuỷ tạ). Mặc dù chú chim c̣n nhỏ, nhưng đă nhanh nhẹn chui vào trong đám cỏ để lẫn tránh nhiều người đang qua lại v́ hôm đó là ngày chủ nhật, có rất đông người đi chùa. Tôi bước vội đến định giúp chú chim con lông lá đang bị ướt sũng, đột nhiên tôi dừng lại v́ có những tiếng gào la thảm thiết, và con chim mẹ từ trên cành sà xuống định cắn đá tôi. H́nh như nó muốn ngăn chặn không cho tôi cướp đi đứa con thân yêu, mà chỉ vài ngày nữa đây có thể dang đôi cánh tung mây lướt gió trong tự tại. Tôi bước lùi lại đứng quan sát! Lúc ấy có nhiều người cùng đi đến, tôi nghe và thấy con chim mẹ rú lên từng tiếng dài xé tâm cang. Nó bay đến rồi bay trở lại chỗ đậu. Có lẽ nó sợ xuống sẽ bị người ta bắt, mà đứng yên th́ họ sẽ giết chết con ḿnh, nên nó cứ hả miệng gào thét những tiếng đau cùng khổ mà không làm sao có thể diễn tả bằng bút mực được. Thế mà loài người vô t́nh cứ đi đến gần bên chú chim con càng làm cho con chim mẹ hoảng sợ ré lên từng đợt dài thống thiết. Tiếng kêu gào thảm thiết của con chim mẹ khiến tôi liên tưởng, nó như người mẹ Việt Nam đi vượt biên, có đứa con nhỏ rớt xuống nước trong đêm khuya, mặc dù kêu gào thảm thiết nhưng loài người vô t́nh không chịu cứu con ḿnh! Đó là lần đầu tiên tôi đau được nổi đau của loài vật và tôi đă tự hứa trong Tâm rằng: “Tôi sẽ không bao giờ cố t́nh năo hại đến bất cứ loài sinh vật nào nữa”. Lúc ấy, ḷng tôi quá xúc động, ước ǵ có đôi cánh tôi sẽ cắp ngay chú chim con bay lên trả lại mẹ chú để gia đ́nh được sớm đoàn tụ.
Một đôi khi tôi đọc thơ t́nh, lại càng thấy tức cười khi người ta ca ngời t́nh yêu một cách mù quáng, thiếu thực tế. Và một điều khá chắc là những người ca ngợi t́nh yêu thường là những người không chung t́nh. V́ sao? V́ những người chung t́nh là những người không mơ mộng, không lăng mạn, sống thực tế, không chạy theo những bóng dáng huyễn ảo của t́nh yêu! Có lần vợ tôi nói nằng:
- Em thương anh trọn t́nh, lớn lên chỉ yêu có ḿnh anh, chưa hề biết yêu ai. Em yêu anh hơn anh yêu em nhiều”!
Tôi cười chọc:
- Em yêu anh nhiều lắm, thế mà vẫn có chỗ chỉ, chỗ nói. Trong khi anh thương em như thương một Chúng Sanh, t́nh thương trùm khắp, không có bờ mé, không có hạn lượng, không có chỗ chỉ, chẳng thể nói cho cùng. Chỉ có t́nh thương của Chân Tâm mới được vậy, c̣n t́nh yêu trai gái là t́nh yêu toan tính làm sao sánh được? Thế mà anh c̣n chẳng dám nói là thương em, c̣n em nói yêu anh nhiều mà không biết ngượng miệng ư?! Trên đời nầy làm ǵ có chuyện ḿnh thương người khác hơn chính ḿnh được. Chẳng qua t́nh yêu của em dành cho anh là do tính ích kỷ, em cố tu bồi cho cái gốc bản ngă của chính ḿnh mà thôi. Phải chăng v́ sợ anh không thương em nên em yêu anh, để được anh thương lại. Nếu quả t́nh em yêu anh chân thật không nhằm mục đích đổi chát th́, khi anh muốn đi tu em phải lập tức xếp quần áo cho anh đi, khi anh muốn thương một người đàn bà khác em sẽ vui vẻ chúc phúc cho anh. Hay là lúc ấy em sẽ đánh ghen? Nếu yêu anh th́ khi thấy anh vui lẽ ra em phải mừng chứ, sao lại ghen tức?
Những chuyện đơn giản như vậy ai lại không thấy, thế mà nhiều người chẳng hết lời ca ngợi t́nh yêu.
********
Đành rằng Xuất Thế không thể rời Thế Tục, nhưng tôi cho rằng các bậc THÁNH viết gần bại tay, sách chất thành núi, để giải thích về một chữ TÂM thế mà người đời c̣n chưa hiểu được. Trong khi thi ca chỉ cô đọng vài câu, mấy chữ, làm sao hiểu cho nổi? V́ Ư th́ của người làm thơ, mà Nghĩa là của người đọc! Cho nên ta thấy Truyện Kiều của Tiên Điền tiên sinh có biết bao nhiêu người b́nh chú, nhưng đă chắc ǵ đúng Ư của tiên sinh!? Có lẽ v́ lư do đó nên hiếm khi tôi làm thơ, và cũng chẳng nhớ được một bài thơ nào trọn vẹn, ngoại trừ bài thơ “Con Cóc”.
Nhưng gần đây tôi nhớ thêm một bài thơ ngắn danh tiếng của Thiền Sư Baso, thể loại haiku. Loại thơ haiku, thích hợp với Thiền một cách đặc biệt v́ nó nhấn mạnh với tương quan không gian không những bên ngoài mà bên trong nội tại nữa. Những sự vật quan trọng thực sự bị đặt ra ngoài, và chỉ có thể đọc được “giữ a các ḍng chữ”, như trong bài thờ của Thiền Sư Baso:
Mảnh ao già:
Con ểnh ương nhảy vào, --
Tiếng nước khua.
Thế là hết. Tuy nhiên, há không phải cả vũ trụ chứa đựng trong đó ư? Đột nhiên, giữa cái tịch mịch vắng lặng, bất động – phát sinh chuyển động, sự sống, những âm thanh rơ ràng lan ra, rồi lại tan biến. Và tất cả sự huyền náo nầy là ǵ so với âm thanh của im lặng, cái khởi thủy và chung cuộc?
Riêng bài thơ “Con Cóc” không biết ai làm, nhưng theo tôi người làm nổi bài thơ như vậy hẳn không phải là người tầm thường. Tôi đă thuộc bài thơ nầy mấy mươi năm, thế mà gần đây trong dịp t́nh cờ tôi mới hiểu. Số là buổi sáng hôm đó trong khi tôi xả Thiền, con gái tôi đ̣i ông Nội nó ráp cái cầu trượt cho nó chơi, vô t́nh có con cóc nhảy ra. Ông Nội nó liên đọc bài thơ “Con Cóc”:
Con cóc trong hang, --
Con cóc nhảy ra.
Con cóc nhảy ra, --
Con cóc ngồi đó.
Con cóc ngồi đó, –
Con cóc nhảy đi.
Thật không c̣n cách ǵ có thể giải thích THẬT TƯỚNG về cái THẤY của con Mắt chính xác khác hơn tác giả được. Đành rằng tác giả thu nhiếp vũ trụ vào trong hang cóc, nhưng tác giả chẳng cần đếm xỉa ǵ đến hang cóc sâu hay cạn, lớn hay nhỏ; thậm chí cũng chẳng màn đến con cóc ấy già hay trẻ! Đột nhiên con cóc nhảy ra, không hề có chuẩn bị trước hay có TÁC Ư. Vừa chuyển động tác giả lập tức trả không gian về ngưng động, v́ cóc nhảy ra nhưng ngồi yên. Và như một sự vô t́nh con cóc nhảy ra và ngồi đó, chẳng hề nôn nóng, móng động, hay có định hướng để nhảy đi. Dù chỉ trong một sát na an trụ BẤT SINH, vẫn là TÂM PHẬT hằng hữu! Và không rời TỰ TÁNH, cóc nhảy đi nhưng chẳng biết về đâu. Suốt đời không biết cóc có trở về lại hang nữa chăng? Rơ là “Không Nơi Trụ Xứ”. Tuyệt!
Nhưng đáng tiếc tác giả c̣n kẹt Tâm Sinh nên đă cho chúng ta biết con cóc từ trong hang nhảy ra. V́ hễ có trong hang th́ phải có ngoài hang, tức là vẫn có bờ mé, có chỗ dựa, có khởi thuỷ th́ phải có chung cuộc. Tác giả chưa nói được cái Tâm Phật trùm khắp sơn hà đại địa, nghĩa là trong tâm c̣n có vật, c̣n nhóm chứa. Không phải như Lục Tổ: “Xưa nay không một vật, làm sao nhuốm bụi trần”? Hoặc giả đổi lại như: “Một vật nhảy ra, ngồi đó và nhảy đi”. Chỉ một câu vỏn vẹn như thế, đố ai biết là vật ǵ? Ở đâu nhảy ra? Nhảy đi về đâu? Rơ ràng ba thời Quá Khứ, Hiện Tại, Vị Lai đă gồm đủ trong một câu. Lấy đâu có bờ mé, hạn lượng? Lấy đâu có hang ổ, chỗ dựa? Lấy chỗ nào để suy lường đến chỗ biết cùng chẳng biết?
Tuy nhiên, tạm thời chẳng cần thay đổi ǵ cả, chỉ bỏ hai câu đầu th́ bài thơ nầy cũng đă trở thành đặc sắc rồi vậy:
Con cóc nhảy ra, –
Con cóc ngồi đó.
Con cóc ngồi đó, –
Con cóc nhảy đi.
Trường hợp nầy, đố ai biết được con cóc từ đâu nhảy ra, và con cóc nhảy đi về đâu? Và như vậy sẽ trở thành “đến không từ đâu đến, đi không đến nơi đâu”, tức là “không đến, không đi, không nơi trụ xứ”! Đâu khác mấy với “Ưng vô sở trụ như sanh kỳ TÂM”?
|
Quay trở về đầu |
|
|
khangaabc Hội viên

Đă tham gia: 09 January 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1133
|
Msg 2 of 44: Đă gửi: 12 August 2003 lúc 4:19am | Đă lưu IP
|
|
|
Có rất nhiều thi sỉ và thơ, hỏi bao nhiêu thi sỉ thấy thơ như cóc? Phải thích thơ,làm thơ mới là thi sỉ?
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên

Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 3 of 44: Đă gửi: 12 August 2003 lúc 2:59pm | Đă lưu IP
|
|
|
V́ có Cóc, có thi sĩ nên mới có thơ con Cóc... Hihihi... mà thơ con cóc cũng là thơ... hihihi
|
Quay trở về đầu |
|
|
khucthanhgiang Hội viên


Đă tham gia: 05 August 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 489
|
Msg 4 of 44: Đă gửi: 13 August 2003 lúc 4:08am | Đă lưu IP
|
|
|
ThienKyQuy đă viết:
Một đôi khi tôi đọc thơ t́nh, lại càng thấy tức cười khi người ta ca ngời t́nh yêu một cách mù quáng, thiếu thực tế. Và một điều khá chắc là những người ca ngợi t́nh yêu thường là những người không chung t́nh. V́ sao? V́ những người chung t́nh là những người không mơ mộng, không lăng mạn, sống thực tế, không chạy theo những bóng dáng huyễn ảo của t́nh yêu! |
|
|
Chào Bác ThienKyQuy .
ThanhGiang đồng y' với Bác điểm trên , và xin kèm theo một chút suy nghỉ riêng của Thanhgiang ....Những người làm thơ ca ngợi tinh yeu chưa chắc hẳn là những người không chung ti`nh , vi` có thể một trong số những người ca tụng tinh yeu đó đả bị ti`nh phụ , bị dang dở , hay gặp trở ngại trong chuyện ti`nh cảm ,vi` họ cho đi nhiều mà không đáp lại bao nhiêu , họ không nhận được cái gi` mà họ mong muốn , cái chung ti`nh của người đối phương , để rồi họ khao khát đi ti`m tinh yeu thật sự trong vần thơ của họ , họ ca ngợi , họ thương tiếc , họ ngă gục trong hạnh phúc , trong mơ mộng , trong vườn thơ mà Bác cho là lảng mạn và không thực tế đó ...Suy cho cùng thi` ti`nh yeu là ...tinh yeu chỉ có hai chử thế thôi ! hihihi...
Kính
Khucthanhgiang
|
Quay trở về đầu |
|
|
minhthuan Hội viên


Đă tham gia: 08 April 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1101
|
Msg 5 of 44: Đă gửi: 13 August 2003 lúc 9:06am | Đă lưu IP
|
|
|
theo MT th́ 't́nh yêu là hạnh phúc và khô khổ' chỉ có mấy chữ thế thôi!hihihi...
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
Caytre Hội viên


Đă tham gia: 22 January 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1441
|
Msg 6 of 44: Đă gửi: 13 August 2003 lúc 9:13am | Đă lưu IP
|
|
|
YÊU thì phải khổ rùi! Không Khổ thì đâu có Vui, không có khổ thì sao có hạnh phuc!
YÊU = HỢP + ÂN TÌNH, mà Nhị Hợp gây ra Nhị Hại, Ân gây ra Hình, vậy mới có chuyện để nói hì hì. Nói vui thôi, chứ chữ YÊU thì mỗi người có một quan niệm, thơ ca ngàn năm, đông tây kim cổ vẫn chưa có định nghĩa chung mà!
Thân
CT
|
Quay trở về đầu |
|
|
minhthuan Hội viên


Đă tham gia: 08 April 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1101
|
Msg 7 of 44: Đă gửi: 13 August 2003 lúc 9:23am | Đă lưu IP
|
|
|
hay quá
|
Quay trở về đầu |
|
|
binhbinh Hội viên


Đă tham gia: 08 November 2002 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 239
|
Msg 8 of 44: Đă gửi: 13 August 2003 lúc 12:34pm | Đă lưu IP
|
|
|
Yêu th́ khổ, mà hổng yêu th́ lổ. Hihihi
|
Quay trở về đầu |
|
|
TK12 Hội viên

Đă tham gia: 28 February 2003
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 48
|
Msg 9 of 44: Đă gửi: 13 August 2003 lúc 5:46pm | Đă lưu IP
|
|
|
Tinh yeu la cai chi chi
Phai chang la khuc banh mi Pate^
Chua an toi hay con me
An vao toi chan gom che toi gia
|
Quay trở về đầu |
|
|
khangaabc Hội viên

Đă tham gia: 09 January 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1133
|
Msg 10 of 44: Đă gửi: 13 August 2003 lúc 7:24pm | Đă lưu IP
|
|
|
Yêu thái qúa là yêu tinh
Yêu bất cập là yêu sắc yếu
Yêu tùm lum là yêu cẩu thả (cho cẩu chạy rong rong)
Yêu vừ phải là yêu đu đủ
Yêu mà không biết ḿnh dang yêu là yêu vô sở
Yêu một chiều là yêu vô trụ
Yêu hai chiều là yêu kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
ThienKyQuy Ban Chấp Hành


Đă tham gia: 29 August 2002
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1501
|
Msg 11 of 44: Đă gửi: 13 August 2003 lúc 10:00pm | Đă lưu IP
|
|
|
binhbinh đă viết:
Yêu th́ khổ, mà hổng yêu th́ lổ. Hihihi |
|
|
Phải thêm:
Thà chịu khổ, chứ hổng chịu lỗ. Hihihi
|
Quay trở về đầu |
|
|
Caytre Hội viên


Đă tham gia: 22 January 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1441
|
Msg 12 of 44: Đă gửi: 14 August 2003 lúc 7:15am | Đă lưu IP
|
|
|
Tình yêu là không thể định nghĩa được hì hì. Mỗi người, mỗi đôi có một tone, một nhịp, một phong cách yêu riêng, nên tình yêu rất đặc thù, không thể là bản sao của đôi khác, người khác được. Vì đặc thù nên yêu rất thiêng liêng hì hì hì.
|
Quay trở về đầu |
|
|
khangaabc Hội viên

Đă tham gia: 09 January 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1133
|
Msg 13 of 44: Đă gửi: 14 August 2003 lúc 7:52am | Đă lưu IP
|
|
|
Hih́, nói theo kiểu b́nh dân là nồi nào vung nấy
Nói theo nho chùm là ngưu tầm ngưu mă tầm mă
Nói kiểu chinese american (hoa mỹ) là đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu.
|
Quay trở về đầu |
|
|
khucthanhgiang Hội viên


Đă tham gia: 05 August 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 489
|
Msg 14 of 44: Đă gửi: 14 August 2003 lúc 8:06am | Đă lưu IP
|
|
|
Nếu định nghỉa được tình yêu thì sao lại có những người yêu mù quáng , yêu cuồng si , yêu một cách dại khờ , biết rằng yêu càng đắm đuối thì con tim sẻ đón nhận nhìu đau khổ...nhưng không hối tiếc vì ai đã định nghỉa được tình yêu .
|
Quay trở về đầu |
|
|
Caytre Hội viên


Đă tham gia: 22 January 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1441
|
Msg 15 of 44: Đă gửi: 14 August 2003 lúc 10:14am | Đă lưu IP
|
|
|
Khi yêu, không phải người đang yêu không biết mình cuồng si, dại khờ, mà vì muốn hy sinh, muốn cống hiến, muốn chia xẽ, muốn trao trọn vẹn tất cả tình cảm đẹp, thật và hoàn hảo nhất mà mình đang có cho người mình yêu. CT đơn giãn nghĩ vậy thui hì hì. Nên nói chung, chân tình hay phi chân tình, người đang yêu có thể cảm nhận được.
|
Quay trở về đầu |
|
|
ThienSu Hội Viên Đặc Biệt


Đă tham gia: 03 December 2002 Nơi cư ngụ: France
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3762
|
Msg 16 of 44: Đă gửi: 15 August 2003 lúc 2:26pm | Đă lưu IP
|
|
|
THƠ THIÊN SỨ
Anh biết anh yêu em tha thiết.
Anh yêu em như yêu miếng tiết miềng ḷng.
Anh yêu em say sưa như con cá rô chết ngạt dưới ao..
nó kêu t́ tà t́ tọp.
Trái tim anh phập phồng sủi bọt như bia.
Anh hồi hộp lúc tim anh phồng lên như bánh bao ông Cả Cần..
Em ơi!
Với tất cả chân t́nh..
Em hăy đưa anh 2 dol mua thuốc lá..
Thiên Sứ
|
Quay trở về đầu |
|
|
ThienSu Hội Viên Đặc Biệt


Đă tham gia: 03 December 2002 Nơi cư ngụ: France
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3762
|
Msg 17 of 44: Đă gửi: 16 August 2003 lúc 4:21am | Đă lưu IP
|
|
|
Phải thừa nhận Lăo Thiên Kỳ Quư lằm tài. Đến bài thơ con Cóc mà cũng t́m ra được cái hay của nó. Nhưng đến bài thơ của bỉ phu th́ dở ẹt. Chắc chắn Thiên Kỳ Quí không thể khen được chỗ nào. Bài này thay thế thơ Con Cóc. Từ nay bỉ phu hy vọng rằng: Thiên hạ chê thơ dở sẽ không nói "Thơ Con Cóc" nữa. Mà là "Thơ Thiên Sứ".
Hi.
Thân Thiên Sứ
|
Quay trở về đầu |
|
|
khangaabc Hội viên

Đă tham gia: 09 January 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1133
|
Msg 18 of 44: Đă gửi: 16 August 2003 lúc 6:46am | Đă lưu IP
|
|
|
Hihi....
Bài thơ của huyện trưởng bối mang về xă nhậu nhâm nhi là hết xẫy con cá rô
|
Quay trở về đầu |
|
|
Caytre Hội viên


Đă tham gia: 22 January 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1441
|
Msg 19 of 44: Đă gửi: 16 August 2003 lúc 10:21am | Đă lưu IP
|
|
|
Hì hì, bài thơ của bác Thiên Sứ là đủ món hết, đem qua xã Nhậu là quắc cần câu luôn hì hì.
|
Quay trở về đầu |
|
|
Nhat Hoa Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 487
|
Msg 20 of 44: Đă gửi: 16 August 2003 lúc 4:18pm | Đă lưu IP
|
|
|
Ha ha ha ... Thơ Thiên Sứ quả là hay ... y như lúc NH lên cơn ghiền, không biết làm sao ... đành phải xuống nuớc, ca bài con cá hihihi ...Bi giờ có 9 câu này th́ hehehe ... không cần ca bài kia nữa ... bảo đảm sẽ ăn tiền
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|