SHoang Hội viên


Đă tham gia: 26 September 2002 Nơi cư ngụ: Thailand
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 161
|
Msg 1 of 1: Đă gửi: 22 January 2003 lúc 2:17pm | Đă lưu IP
|
|
|
Xin phép trích đăng bài báo của vnexprees.
===============================
Cuối năm đi xem bói
Khi ngày cuối cùng của năm âm lịch càng đến gần, các điện thờ, tư dinh của các thầy tướng số, bói bài ở TP HCM... lại nườm nượp khách. Họ đến xem quẻ đánh giá năm qua và nghe phán số mệnh cho năm mới. Tuy nhiên, những lời phán ấy có nghiệm hay không lại phụ thuộc vào niềm tin của mỗi khách.
Ở một căn hộ khang trang trên đường Lê Văn Sĩ, khu nhà thờ Ba Chuông, chị Lam “bấm số” thường dặn khách điện thoại hẹn giờ và đưa trước ngày tháng năm sinh, mang kèm theo một cuốn băng để ghi lại những lời phán của chị. Sáng kiến này có vẻ hiện đại và thuyết phục bởi “nói có chứng cứ” và cũng tạo cảm giác lạ nơi người xem khi được “truyền thanh” trực tiếp nhiều lần. V́ thế giá chấm tử vi được nâng từ 100.000 đồng lên 150.000 đồng/lần.
Trên đường Lư Thái Tổ, nơi con ngơ cụt 2000, lại nổi danh với “anh thầy B.D.” trẻ tuổi. Thầy luôn tỏ ra là người lịch lăm, uyên bác và đặc biệt rất biết lắng nghe khách hàng… Từ khuôn mặt u sầu, đến lo lắng bất an đều được thầy hoá giải bằng lá bùa 100.000-150.000 đồng tuỳ theo cấp độ “hạn”.
Bà Tư (ở ngơ ḷ bánh ḿ Hàng Xanh) lại hành nghề có phần bí hiểm bằng cách: giác hơi, cạo gió… Kinh nghiệm cả chục năm khiến bà cảnh giác với mọi đối tượng. Khách hàng phải vượt qua nhiều hàng rào kiểm tra mật khẩu mới vào được “động” của bà. Mới 9h sáng mà căn pḥng đă có cả chục khách hàng trẻ ngong ngóng đợi chờ. "Công nghệ" của bà tư chỉ dựa vào hai đồng xu âm dương và một bộ bài tây. Người ta đồn bà Tư coi hay đến độ phúc hoạ nhăn tiền.
Sau một hồi bói chỉ tay, chữ kư rồi cả xào bài, cung vận, sao xấu, mạng khắc-hạp, Cô P. T. Thanh (tức cô Năm) ở Phan Đăng Lưu (Phú Nhuận), thường kết luận cho mọi người một câu: hoa niên bệnh tật trăm điều, trung niên vất vả lao đao, cuối đời hậu vận lộc trời, ơn trên.
Những nhà kinh doanh trẻ lại thích thỉnh ông thầy “bạch tạng” ở Tân Kỳ - Tân Quư, khu nghĩa địa. Ông có nước da trắng, miệng luôn ngậm điếu thuốc lá nhả khói mù mịt, một lon bia khui dở luôn để bên cạnh. Căn pḥng nhỏ mang không khí trang nghiêm của nhang đèn và những h́nh thù kỳ lạ. Thầy “bạch tạng” không bói bài, không xem chỉ tay, cũng không coi tướng số. Thầy chỉ bắt mạch, lắng nghe và đoán bệnh thân chủ của ḿnh, t́nh duyên, công danh... Thầy “bói bệnh” xuyên từ đời này sang đời khác, từ người sống đến người quá cố. Thân chủ trả tiền tuỳ ḷng hảo tâm, song tối thiểu là 200.000 đồng. Nhưng không phải khách hàng nào đến cũng được thầy chiếu cố, cũng có người bị từ chối v́ “vô thần, có nhiều vong theo”, thần linh không ứng nghiệm...
Tuy nhiên, theo anh Q.T. - giám đốc điều hành ở Công ty TT, người đă nhiều lần “xem quẻ” trước mỗi chuyến đi xuất ngoại hay chuẩn bị kư kết hợp đồng - "các thầy chuyên đoán ṃ". Anh đă mất khá nhiều thời gian lẫn tiền bạc để chuyển đổi chuyến bay và dời ngày làm việc, để cuối cùng nhận ra một điều: Các thầy cứ phán bừa mười chuyện, nếu t́nh cờ trúng một là người xem đă bái làm thầy. Ngoài ra, c̣n kiểu tỷ lệ 1/100, cứ 20-30 người cùng chung một nhóm bệnh, trúng một trường hợp là xem như 1 đồn 100.
(Theo Tuổi Trẻ)
|