Tác giả |
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 1 of 17: Đă gửi: 05 June 2009 lúc 10:21am | Đă lưu IP
|
|
|
Quê hương biết mấy thân yêu... !
Tôi lái xe bám theo con đường ngoằn ngèo bên bờ Lam xanh lững lờ trôi như một dải lụa đào uốn ḿnh dưới chân núi Quyết trong đêm trăng 16… Sững sờ choáng ngợp trước vẻ đẹp đến nao ḷng của ḍng "sông trăng" thành phố quê hương tôi... Đâu đó một điệu ḥ ví dặm vang xa man mác giữa trời đất sông nước hữu t́nh gợi cho tôi nhớ tới bài thơ "Đây thôn Vĩ giạ" của Hàn Mạc Tử :
...Gió theo lối gió, mây đường mây
Ḍng nước buồn thiu hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay ?
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nh́n không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết t́nh ai có đậm đà?...
Ôi ! H́nh ảnh sông trăng ấy đă phác hoạ nên linh hồn quê hương xứ sở và gợi lên trong tôi một t́nh yêu dịu dàng kín đáo mà sâu xa rộng mở đến khôn cùng .
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 2 of 17: Đă gửi: 05 June 2009 lúc 10:34am | Đă lưu IP
|
|
|
Vâng, tôi đă sinh ra và lớn lên nơi đây !
Trong những năm tám mươi của thể kỷ hai mươi không biết bao nhiêu lần tôi đă chứng kiến những cơn băo tàn phá cây cối ruộng vườn nhà cửa, những trận mưa tầm tă giăng đầy đă lấy hết thóc gạo mùa màng của những người nông dân nghèo khổ suốt đời phải “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Không chỉ có vậy, quê hương tôi c̣n là xứ sở của những trận gió Lào bụi mù khắc nghiệt. Nó không phải là những cơn gió mát lành có thể làm dịu bớt cái nóng nực miền Trung mà là những trận gió khô cằn nóng rát xoáy vào gia thịt như muốn rút hết nhựa sống của con người và thiên nhiên nơi đây...
Đang miên man, tôi chợt rùng ḿnh se lạnh... ôi, tuổi thơ tôi... vậy là đă hơn hai mươi năm trôi qua và hôm nay tôi về đây trong một mùa hè thật mát dịu, yên b́nh...
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 3 of 17: Đă gửi: 05 June 2009 lúc 10:43am | Đă lưu IP
|
|
|

__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 4 of 17: Đă gửi: 05 June 2009 lúc 10:47am | Đă lưu IP
|
|
|
Và tôi đă lớn lên trong tiếng ru à ơi của mẹ, trong câu chuyện cổ tích Sơn tinh Thủy tinh và truyền thuyết Thánh gióng của bà. Tôi đă lớn lên từ một làng quê Việt nam dưới những lũy tre xanh trùm bóng mát. Tôi đă lớn lên trong sự lắng đọng sâu thẳm của những lời thơ về quê hương đất nước và con người Việt Nam....
Nước chúng ta .
Nước những người chưa bao giờ khuất
Đêm đêm ŕ rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về...
Những câu thơ trên luôn gợi trong tôi niềm xúc động bồi hồi và ḷng tự hào về một dân tộc anh hùng “tuốt gươm không chịu sống qú” với 4 ngàn năm lịch sử gian khổ quật cường. Nguyễn Đ́nh Thi đă nói về một đất nước đau thương, một đất nước vất vả nhọc nhằn với những con người bao đời nay không được ngơi nghỉ v́ phải trải qua hết cuộc chiến tranh này đến cuộc chiến tranh khác nhưng cũng là một đất nước chưa bao giờ biết khuất phục....
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 5 of 17: Đă gửi: 05 June 2009 lúc 8:02pm | Đă lưu IP
|
|
|
Quê hương tôi - Quê hương của bốn mùa tiếng tre, ŕ rào khúc hát...
Ôi ! Những luỹ tre xanh trong buổi trưa hè nắng gắt kẽo kẹt đón gió ru êm, những lũy tre tô điểm cho làng quê Việt Nam nét duyên dáng êm ả thanh b́nh...
Cây tre Việt nam có tự bao giờ ? Chỉ biết rằng sau tiếng khóc chào đời, các em thơ đă được ngủ ngon lành trong chiếc nôi tre và lớn lên trên chiếc chơng tre, bên cạnh rỗ tre, rá tre, mươn tre... Có lẽ tre có từ xa xa - tự xa xa đă có bờ tre xanh - tre đi vào truyền thuyết Thánh Gióng đánh tan giặc Ân, đi vào câu chuyện cổ tích “Cây tre trăm đốt” và là nguồn cảm xúc sáng tạo cho bao nhà văn, nhà thơ, hoạ sĩ, nhạc sĩ...
Cây tre Việt nam có một đời sống hết sức gần gũi thân thuộc với con người Việt Nam... gốc xù x́ “thân gầy guộc lá mong manh" mọc thành chùm lũy đan xen nhau bám chặt vào đất tạo nên sức mạnh kiên cường trước mọi phong ba băo tố....
Cây tre Việt Nam là biểu tượng cho Dân tộc Việt Nam với một sức sống mănh liệt - một sức mạnh lạ kỳ của một Dân tộc nhỏ bé có 4 ngàn năm dựng cơ đồ và những đứa con áo nâu nhuộm buồn chịu nhiều đau thương nhưng lại cần cù trung dũng bất khuất :
Ôi ! Việt nam xứ sở lạ lùng
đến em thơ cũng hoá thành anh hùng
và ong dại cũng luyện thành chiến sỹ
và hoa trái cũng trở thành vũ khí...
Những phẩm chất truyền thống tốt đẹp ấy sẽ khắc sâu và tiếp nỗi măi măi như tre già măng mọc...
Sửa lại bởi Mokhach : 05 June 2009 lúc 10:50pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 6 of 17: Đă gửi: 06 June 2009 lúc 11:58am | Đă lưu IP
|
|
|
Tản mạn...!
Tôi đă từng rất yêu Hà Nội, yêu đến mức gần như không thể có nơi nào thay thế được ngoài thành phố quê hương tôi... Những lần chia xa Hà Nội, cảm giác trong tôi luôn là sự cay nồng một Hà Nội đầy riêng ẩn thắm dịu mối t́nh đầu…
Ngày tôi đi xa - tôi nhớ vô cùng thành phố quê hương với cánh diều kư ức tuổi thơ ! Nhớ da diết thủ đô Hà nội với hương vi ngọt ngào phảng phất đâu đây mùi hoa t́nh yêu nồng nàn… những góc phố, những con đường, những hàng cây, những cơn đói bụng cồn cào… dấu ấn một thời tuổi trẻ, một thời khát khao…!
Ngày tôi trở về… ḷng bồi hồi nôn nao xen lẫn sự xót xa chạnh ḷng khi thấy Hà Nội - Trái tim Việt Nam sao mà nhỏ bé tiều tuỵ đến vậy ? Như h́nh ảnh người mẹ gánh nặng đôi vai suốt đời tần tảo… với những vết nhăn vất vả thời gian c̣n hằn sâu trên đôi mắt dịu hiền… trái tim tôi nghẹn ngào quặn thắt...
Tôi vào thành phố HCM trong buổi chiều ấy, ôi chao, sao mà nóng bức thế… và một cơn mưa xối xả chợt đến ! Tôi cố thở thật sâu để có thể cảm nhận hết những ǵ mới lạ - thành phố, ḥn ngọc Viễn Đông mà tôi đă nghe rất nhiều nhà văn nhắc đến trong tác phẩm của ḿnh…
Cuộc sống và con người nơi đây h́nh như sôi động xô bồ thoải mái đơn giản hơn rất nhiều so với cái vẻ thâm trầm nhẹ nhàng ư tứ của người Hà Nội. Đi tới đâu tôi cũng thấy những tụ điểm ca nhạc vui chơi giải trí và hễ gặp gỡ là ngồi nhậu lai rai hoài. Trong chuyến viếng thăm đó, dù tôi muốn hít thở thật nhiều để cố gom hương vị Sài g̣n vào trong kư ức nhưng dấu ấn vẫn rất là mờ nhạt…
Măi sau này, qua đi cái tuổi căng tràn mộng mơ, cách nh́n nhận cuộc đời đă thiên về tính chân thật…
Tôi không những đến với Sài g̣n mà c̣n tới rất nhiều nơi của miền Nam yêu quí... tôi mới nhận thấy người miền Nam thật là thú vị, mang đẫm bản sắc văn hoá rất riêng biệt - văn hoá sông nước đồng bằng sông Cửu long với giọng ca vọng cổ mượt mà tha thiết,..
Tôi mê ly trên chiếc ghe nhỏ len lỏi trong từng kênh rạch tham quan những miệt vườn hoa trái sum suê… ôi ngon tuyệt, thật là sảng khoái và phóng khoáng biết chừng nào !
Điều nổi bật nhất mà tôi cảm nhận được khi tiếp xúc với người miền Nam và những người bạn đồng nghiệp trong ấy là một cách sống thoáng đáng, là sự vô tư hồn nhiên trong sáng.
Họ thật là đáng yêu bởi sự hài hước, rất hề, dỉ dỏm và ai hát cũng hay nữa chứ !
....
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 7 of 17: Đă gửi: 06 June 2009 lúc 12:06pm | Đă lưu IP
|
|
|
ai hát cũng hay nữa chứ !
Hổng đúng, vợ lăo HC ca không hay !
Hy vọng ca cải luong OK , hihi
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
behien Hội viên

Đă tham gia: 18 March 2009 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 22
|
Msg 8 of 17: Đă gửi: 07 June 2009 lúc 6:34am | Đă lưu IP
|
|
|
Trái tim Việt Nam sao mà nhỏ bé tiều tuỵ đến vậy ?

|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 9 of 17: Đă gửi: 07 June 2009 lúc 9:42am | Đă lưu IP
|
|
|
Mỗi ngày tôi thường dành một ít thời gian đọc sách Phật Pháp, càng đọc tôi càng thấy triết lư đạo Phật rất sâu xa, thực sự đă đem lại nhiều ích lợi cho chúng sinh…
Thế giới tâm hồn con người thật mênh mông, vô tận… đến nỗi bản thân ta chưa hẳn đă hiểu hết con người của chính ta. Từ thưở hồng hoang, cơi nhân gian trôi đi trong quạnh hiu, yên ả… rồi con người xuất hiện với bao yêu thương hờn dận buồn vui; bao trăn trở lo toan; bao ước vọng vinh quyền… đă tràn lấp mọi nẻo yên b́nh cuộc sống của tạo vật…
Đáng buồn thay, Đức Phật Bổn sư Thích Ca Mâu Ni cho ta thấy rơ cảnh vật vô thường, thân người vô ngă và chỉ cho ta con đường t́m đến sự an lạc thanh tịnh mà sao tôi vẫn cứ thích sống trong sự vô minh, lầm mê…?
Ôi, con đường tu tập… khó khăn biết chừng nào…
Tôi chợt nhớ tới cuộc đời của Đại văn hào L.TonXToi - người đă làm rạng rỡ văn học Nga, như “một đỉnh Thái Sơn” sừng sững đứng giữa ḷng “thế kỷ bac” với những tác phẩm hiện thực xuất sắc nhất trên văn đàn thế giới.
L.TonXToi từng nói “tác phẩm văn học của tôi là tất cả con người tôi” thể hiện rất rơ lư tưởng thiết tha của ông về sự hướng thiện thông qua những nhân vật trong tiểu thuyết. Một Maria e lệ không nhan sắc, luôn lặng lẽ với chí hướng khác người “hưởng hạnh phúc của t́nh thương và sự hy sinh” tâm hồn nàng “luôn khát khao niềm yên tĩnh, vĩnh cữu và hoàn thiện”. Một Anna karennina nhan sắc diễm lệ đầy nhạy cảm với t́nh yêu chân thành say đắm và luôn mong muốn vươn tới những ước mơ cao quí… Có thể nói, dưới ng̣i bút tài hoa, ông đă vẽ nên bức tranh tâm lư đầy màu sắc dáng vẻ của con người đang ngụp lặn trong bể khổ cuộc đời hết sức sống động..
Ông là một nhà văn đạt đến đỉnh cao của sự vinh quang, đóng góp vào kho tàng văn hoá nhân loại những viên ngọc ngời sáng lung linh. Vậy, cuộc sống đời thường của L.TonXToi thực sự thế nào ? Phải chăng nhà văn hay thiên tài cũng là người trần mặt thịt như chúng ta, c̣n mang năng tham sân sy và đâu dễ dàng vượt qua được chính ḿnh…?
L.TonXToi rất cao to khoẻ mạnh, khoẻ mạnh trong tất cả mọi lĩnh vực… nên làm sao ông có thể tránh được những ham muốn tầm thường cho một cơ thể đầy sinh lực ? Mặc dù tính hướng thiện trong ông rất cao, tinh thần tư tưởng của ông luôn hướng tới những điều cao quí siêu thoát, nhưng thể xác ông lại thuộc về thế giới phàm tục. Bởi vậy, L.TonxToi đă nhiều lần sa vào bùn nhơ cờ bạc và gái điếm. Sau mỗi lần vấp ngă, ông đă khóc và tự sỉ vả ḿnh, tự hứa với ḷng ḿnh là phải biết hoàn thiện cuộc sống và nhân cách tốt đẹp hơn.
Cuộc đời và sự nghiệp L.TonxToi cho thấy - ông luôn sống trong sự dày ṿ với nỗi đau tinh thân, nỗi đau tự trách ḿnh - một quá tŕnh vật lộn đấu tranh với chính ḿnh hết sức gian khổ...
Văn học đă bồi bổ cho tâm hồn chúng ta thêm phong phú giàu có t́nh đời, t́nh người, ḷng yêu thương nhân ái và những kiến thức hiểu biết để nâng chúng ta lớn hơn, cao hơn… Tác phẩm văn học của L.TonxToi trường tồn măi măi theo thời gian bởi tính hiện thực và thẫm đẫm ḷng nhân đạo, sự hướng thiện cao cả. Ước mơ cháy bỏng, được trở thành con người sống ư nghĩa, có ích cho đời đă in đậm trong từng trang sách ông viết…
Và cho đến những giây phút cuối cùng của cuộc đời, ông vẫn viết, vẫn đấu tranh tự hoàn thiện nhân cách của chính bản thân ḿnh…
Có vậy mới biết con đường Tu tập thật là khó, nó giống như một cuộc chiến, đ̣i ḥi con người phải có ḷng dũng cảm, bản lĩnh và ư chí quyết tâm...
Như tôi đây, muốn rải ḷng từ bi hỉ xả đến tất cả mọi người nhưng sao c̣n mang nặng tham sân si...? Tôi luôn cầu xin sám hối nhưng nào đă được chi đâu... bởi tâm luôn lăng xăng và tôi vẫn giận, vẫn hờn, vẫn trách móc, vẫn buồn vui yêu thương với cuộc đời...
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 10 of 17: Đă gửi: 07 June 2009 lúc 10:03am | Đă lưu IP
|
|
|
Hổng đúng, vợ lăo HC ca không hay !
Hy vọng ca cải luong OK , hihi
Hihihi Kính chào lăo Ngoan !
Vậy là Lăo vẫn luôn nhớ rất rơ về vợ ḿnh, nếu chị ấy mà đọc được câu nói “vợ lăo” chắc cũng ấm ḷng lắm, bởi có lẽ t́nh xưa nghĩa cũ vẫn đong đây trong tâm hồn lăo…
Cảm ơn Lăo đă dành thời gian ghé thăm ngôi nhà cô đơn yên tĩnh trong xóm nhỏ vắng lặng này !
Lăo vẫn khoẻ đấy chứ ạ ?
Khi c̣n trẻ người Phụ nữ rất cần đàn ông để nương tựa, lúc về già đàn ông luôn cần bàn tay chăm sóc của người phụ nữ. Nếu lăo không có ư định sau khi về hưu xuất gia tu hành th́ lăo chớ nghe ngướ ta xui dại là đừng lấy vợ nữa nhé… buồn và cô đơn lắm đấy !
Cho Mơkhách gửi lời hỏi thăm chị Vuan của lăo nghe !
Chúc lăo khoẻ, thâm tâm luôn an lạc !

|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 11 of 17: Đă gửi: 09 June 2009 lúc 8:58pm | Đă lưu IP
|
|
|
L.TonxToi đă nhiều lần sa vào bùn nhơ cờ bạc và gái điếm. Sau mỗi lần vấp ngă, ông đă khóc và tự sỉ vả ḿnh, tự hứa với ḷng ḿnh là phải biết hoàn thiện cuộc sống và nhân cách tốt đẹp hơn.
Lăo giống nhà văn vĩ đại ở 2 khoản hư hỏng đó và cùng tuổi Bảo B́nh nhưng không được tài hoa văn bút như ông đó !  
Sang năm lăo nghi ngờ lăo sẽ quen thân với 1 cô tuổi Dần nhưng không biết là ai . hihi
Sửa lại bởi HoaCai01 : 09 June 2009 lúc 9:00pm
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
Tan Thuy Hội viên

Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
|
Msg 12 of 17: Đă gửi: 10 June 2009 lúc 11:07am | Đă lưu IP
|
|
|
xin lỗi , Lep Tonxtoi không cao to thậm chí là hơi thấp so với người Nga ...tuy vậy sức khỏe của ông là số dách " hồi trẻ tôi làm chuyện ấy không biết mệt " .." tôi có thể làm việc tay chân cả ngày như một nông dân, hay lao động trí óc hàng mười giờ đồng hồ liền mà không thấy mệt mỏi " ...libido của thiên tài là như vậy chứ ..tuy nhiên cũng có thiên tài ốm yếu , ngay như một nhà văn mà ông rất yêu mến là Tsekhov, chẳng những yếu mà c̣n mất sớm v́ lao...nếu ai có th́ giờ đọc thuyết Tonxtoi về nghĩa vụ quan sự , về chiến tranh, về bất bạo động, về tôn giáo ,về nỗi tại sao ông ấy muốn tự sát khi đang ở đỉnh vinh quang và thể lực ở tuổi 40 ....chắc là thấy vào mục tản mạn mà thấy một cái ǵ mới không tản mạn cho lắm
Qui cho gọn công thức , th́ các nguyên tắc của Nho có tính ứng dụng cao hơn các thuyết tôn giáo , cứ làm được các nguyên tắc xử sự đó là quí lắm thay rồi ! hậu quả tôt tự nhiên đến .nhưng để lư giải tại sao phải làm thế, th́ lại cần thuyết của các tôn giáo, chứ c̣n nhà Nho th́ " đă biết sống thế nào cho đúng đâu mà lo chết đi về đâu ? "
Cái ṿng ba của mỹ nhân 19 tuổi, ,chiếc Mẹc 240 , và các buổi ngồi nghiền ngẫm học thuyết nọ kia rồi trầm ngâm tự sung sướng, thực sự cho đánh đổi 2 cái đầu với cái sau th́ các nhà thơ và triết gia đúng là có chất nam tử chọn ǵ đây ? Chọn cả 2 . Thành ra cũng không hẳn là tản mạn. tỉnh táo ngay và tập trung ngay.
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 13 of 17: Đă gửi: 10 June 2009 lúc 11:16am | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi chợt nh́n ra... ngoài kia ḍng người vẫn tấp nập hối hả đua nhau trên đường phố với những giọt nắng vàng chiều hôm c̣n vương lại. Làn gió heo may dịu mát vô t́nh thổi vào hồn tôi một nỗi niềm man mác…
Ôi ! Cuộc đời là bể khổ…? xin hăy cúi xuống, lắng nghe và sẻ chia… xin hăy mở rộng tấm ḷng từ bi cầu mong sự an lành, niềm vui đến với tất cả người thân bè bạn…
Những mảnh đời, những câu chuyện góp nhặt buồn vui xung quanh ta, cùng ta đi vào trong kư ức…
Câu chuyện thứ nhất
Đi làm về thấy hắn nằm dài trên giường như hiểu được cơ sự, chồng hắn nhẹ nhàng lại hỏi : “Em đă giải quyết chuyện ấy rồi ạ, em có mệt lắm không ?” Hắn vội quay người và trùm chăn kín đầu như không nghe thấy điều ǵ hết. chồng hắn lặng lẽ ra khỏi pḥng, từng bước, từng bước chân nặng nề đi xuống cầu thang mở tủ t́m riệu để uống. Hắn nằm im và cố dóng tai nghe chồng hắn vừa uống riệu vừa lầm bầm chửi hắn trong sự tức tối : “Người ta đang măi làm ăn, măi lo kiếm tiền th́ làm sao mà có thời gian để quan tâm vợ lúc nào mệt, lúc nào khoẻ ? Nếu mệt phải bảo là mệt người ta mới biết được chứ, vả lai không biết tự lo liệu sức khoẻ cho ḿnh là đồ ngu.”
Vậy là hắn khóc, tự nhiên hắn muốn khóc thật to, khóc nức nở như một đứa trẻ để có thể vơi đi bao nhiêu ấm ức trong ḷng bấy lâu nay, nhưng hắn không đủ dũng cảm làm theo ư ḿnh mà chỉ lặng lẽ âm thầm khóc với ḍng nước mắt nhạt nḥa chảy dài chảy dài trên má. Hắn đang rất mệt và lúc này đây hắn càng thấy mệt mỏi ră rời.... chao ơi cuộc đời chồng vợ là thế này ư ?
Kể ra anh ấy nói cũng phải lẽ, cuộc sống luôn cần đến hai chữ cảm thông - làm sao có thể sống yên b́nh hạnh phúc khi đă cố chấp nhau ? Người xưa từng nói : “nhân vô thập toàn” và nếu nh́n nhận toàn diện th́ chồng hắn là một người đàn ông tốt. Đă bao lần hắn tự an ủi động viên ḿnh như thế... Vậy mà không hiểu tại sao, những lúc mệt mỏi buồn chán, từ sâu thẳm tâm hồn hắn lại có một lư lẽ riêng ? Hắn nghĩ, vợ chồng chỉ cần tốt với nhau là đủ ư ? Khi nào anh ấy cũng đ̣i hỏi hắn phải biết cảm thông, nhưng ngược lại anh ấy đă bao giờ thực sự thông cảm và hiểu hắn chưa ? Hắn càng nghĩ càng xót xa cho thân phận đàn bà của hắn, hai lần đẻ mấy lần sa tội t́nh… Vậy mà chồng hắn có bao giờ lo lắng quan tâm đến hắn đâu ? Lần vỡ kế hạch này, tâm trạng hắn rất bồn chồn lo lắng và cảm thấy bất an. Hắn toàn nghĩ dại… như đang chuẩn đi ra pháp trường thi hành bán án tử h́nh vậy… Hắn tự vấn an ḿnh rất nhiều nhưng tinh thần hắn vẫn căng thẳng đến tột độ. Kể ra hắn lo cũng đúng thôi bởi trong hoàn cảnh của hẳn mọi điều bất trắc đều có thể xảy ra, ấy vậy mà khi hắn đề nghị với chồng :
“Em lại lỡ kế hoạch rồi, lần này em sợ lắm, anh đưa em đi nhé !”
“Thôi, em nhờ bạn bè ai đó đi cùng, anh đang làm ăn đưa em đi phong long xui chết”
Hắn trân trối nh́n vào khuôn mặt thản nhiên của chồng rồi rớt phịch xuống xà lông theo trạng thái tự do… và những giọt nước mắt lăn trào mặn chát nơi đầu môi… Hắn vội vàng dắt xe ra phóng nhanh đến khoa sản bệnh viện như muốn t́m một lối thoát....
Cuối cùng hắn vẫn không chết mà c̣n lầm lũi tự ṃ về nhà ḿnh như một người đàn bà hoang thai để nghe chồng hắn nói như thế này đây.
Chồng hắn là một người đàn ông đàng hoàng, nhanh nhẹn tháo vát và cũng là người hắn từng yêu say đắm nhưng cuộc đời làm vợ của hắn lại rất ít có những giây phút ngọt ngào hạnh phúc. Hơn mười năm làm vợ là hơn mười năm thẫm đẫm bao nhiêu nước mắt… Từ ngày lấy nhau, khi nào hắn cũng toàn tâm toàn ư chăm lo cho chồng… dù mệt hay khoẻ hắn cũng tự ḿnh nấu những món ăn chồng yêu thích, xới trao tận tay chồng bát cơm nóng hổi cháy sém, tầm mua cho chồng những bộ áo quần áo thích hợp, rôi cùng chồng sẻ chia gánh vác bao chuyện làm ăn, gia đ́nh… Nhưng cũng từ ngày lấy nhau ấy, hắn luôn cảm thấy ḿnh cô đơn, nhất là những lúc ốm đau trái tim hắn thường hay thổn thức, nhớ về một cái ǵ đó rất mông lung, có lẽ hắn nhớ tới những t́nh cảm vỗ về tŕu mến thưở thơ ấu... hắn thèm khát nó và lúc đó hắn rất yếu đuối, hắn cần t́nh yêu mà trong cuộc sống thường nhật đôi khi hắn tưởng rằng t́nh yêu đă chết....
Thế mới hiểu hết được v́ sao bát cháo hành của Thị Nở đă thức tỉnh lương tri của Chí Phèo; đánh dấu một bước ngoặt trong cuộc đời tăm tối u mê và làm sống dậy những mảnh vỡ tâm hồn c̣n sót lại trong con người Chí Phèo với một khao khát cháy bỏng được trở lại làm người lương thiện. Suy từ cảm nhận bản thân nên hắn rất tâm đắc bát cháo hành Thị Nở, hắn thường nói với tôi "giá trị nhân đạo hết sức sâu sắc của tác phẩm và nhà văn nam Cao là chỗ này đây..."
Và hắn nghĩ t́nh yêu có thể làm nên những điều kỳ diệu... hắn chợt nhớ về một tinh yêu... tuổi trẻ hắn đă từng yêu và được yêu say đắm…
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 14 of 17: Đă gửi: 12 June 2009 lúc 4:44am | Đă lưu IP
|
|
|
Ôi ! Những lời ca tha thiết khiến trái tim ai mênh mang buồn rơi lệ...
Ôi ! Những chàng trai đa t́nh khiến cuộc đời ai đớn đau tan nát...
.....
http://www9.nhac.vui.vn/Music/#Play,95556
Bài hát - Xin lỗi T́nh yêu !
Anh nói sẽ đưa em đi suốt cuộc đời
Mà sao không đưa được đoạn đường em đi ?
Anh nói sẽ ôm em khi gió đông về
Mà giờ đây một ḿnh em đứng trong mưa
Anh nhớ lần đầu tiên trông thấy nụ cười
Mà em trao cho người lạc đường yêu đương
Anh biết từ đây anh sẽ dối em !
Dù con tim thật ḷng với người anh yêu
T́nh yêu hỡi ngàn lần xin tha thứ !
Xin lỗi em ! Ngàn lời xin lỗi em !
Xin em quên đi những lời yêu
Anh đă trao cho em trong tận đáy ḷng
Mưa ướt vai em hay nước mắt em ?
Anh muốn ôm em lau hết ưu phiền
Xin hăy quên đi một giấc mơ buồn
Xin hăy quên anh một kẻ đa t́nh
Ch́m trong say đắm lạc lối yêu đương…
|
Quay trở về đầu |
|
|
Tan Thuy Hội viên

Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
|
Msg 15 of 17: Đă gửi: 12 June 2009 lúc 11:52pm | Đă lưu IP
|
|
|
tét
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
|
Quay trở về đầu |
|
|
Tan Thuy Hội viên

Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
|
Msg 16 of 17: Đă gửi: 12 June 2009 lúc 11:54pm | Đă lưu IP
|
|
|
tét xong xin gửi 2 câu cóp được trên viet stock
Cờ bạc rượu chè nuôi ta lớn
Ái t́nh phụ bạc day ta khôn
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên

Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 17 of 17: Đă gửi: 14 June 2009 lúc 5:27am | Đă lưu IP
|
|
|
Mơkhách khi mở chủ đề này, thực tâm là muốn viết về quê hương đất nước - tri ân mảnh đất nơi đă sinh ra ḿnh… nhưng chợt thấy, nếu theo mạch cảm xúc của ḿnh th́ e sẽ động chạm đến t́nh yêu lư tưởng của nhiều hội viên khác nên tôi đành dừng lại và chỉ lan man vài ḍng buồn vui với cuộc đời này mà thôi…
Tôi muốn topic ḿnh như một ngôi nhà nhỏ yên tĩnh nơi xóm quê thanh vằng với ánh trăng vàng và chén rượu nhạt.... nhâm nhi từng giọt, từng giọt thời gian…
Cuộc sống nhiều lúc vui thật vui nhưng cũng có lúc buồn chi lạ… và nơi đây, phải chăng tôi có thể trải ḷng chân thật v́ nào ai đă biết được một Mơkhách băng xương bằng thịt ngoài đời đâu nhỉ ?
Nhưng sao có người cứ thích kiểm tra... khiến Mơkhách cảm thấy không yên b́nh ???
Mơkhách xin dừng tại đây nghe, dźa thôi, dźa với cuộc đời thực của ḿnh đây… dźa với mái tranh nghèo đơn sơ… chiếc chơng tre, bát chè xanh, trăng thanh gió mát, quạt mo phe phẩy… ta cùng ta với trời đất thanh b́nh…
Chúc lăo Ngoan vui và sớm gặp được chị Nhâm Dần trong mộng nhé !
Mơkhách xin tặng các bạn bài hát “Cao dao em và tôi”
http://www15.nhac.vui.vn/Music/#Play,78262
Các bạn hăy nghe đi, bài hát về quê hương Mơkhách đó và Nhạc sĩ An Thuyên cũng là quê hương của Mơkhách đó…
Lời bài hát : Cắt nửa vầng trăng, Cắt nửa vầng trăng tôi làm con đ̣ nhỏ Chặt đôi câu thơ, Bẻ đôi câu thơ tôi làm mái chéo lướt sóng Đưa tôi về, đưa tôi về với người tôi yêu
Để cùng hát khúc dân ca quê ḿnh Để tôi sống giữa bao nhiêu ân t́nh Bao ân t́nh mộc mạc làng quê Trưa nắng hè, gọi nhau râm ran tre xanh Cùng em khóa chiếc áo tơi ra đồng Dù trời đổ nắng chang chang vẫn quàng Để nghĩa t́nh đừng nhạt đừng phai Thương nhau rồi đứng cởi áo cho ai Thuyền t́nh tôi cứ lênh đênh ḍng trôi Và người con gái tôi yêu nơi làng quê Có ai ngờ chân lấm bùn mà tôi ngỡ gót chân tiên ư ừ … Cắt nửa vầng trăng, Cắt nửa vầng trăng tôi làm con đ̣ nhỏ Chặt đôi câu thơ, Bẻ đôi câu thơ tôi làm mái chéo lướt sóng Đưa tôi về, đưa tôi về với người tôi yêu Để cùng ngâm khúc dân ca quê ḿnh Để nghe tiếng sáo thênh thang cánh c̣ Đă có lần em giận hờn tôi Đêm ra đồng, em đổ ánh trăng vàng đi
Nào ngờ chẳng chút nguôi ngoai hương buồn Vầng trăng lại sáng trong hơn đầy đồng Câu ca rằng hết giận rồi thương Áo nâu ṣng em nhuộm t́nh tôi Nào đâu dễ có phôi pha thời gian C̣n đây măi khúc ca dao em và tôi Chốn quê nghèo ta có ḿnh Một ngày bằng mấy trăm năm hỡi người
Thân ái và tạm biệt nhé !
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|