Tác giả |
|
vanhkhuyen Hội viên


Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 1 of 5: Đă gửi: 04 April 2007 lúc 12:14pm | Đă lưu IP
|
|
|
Thư Gửi Bạn
Nói chuyện với bạn thấy hay hay, tôi dàn trải ra đây chơi coi ḿnh nghĩ ǵ
Về tính cách, văn là người, nên văn chương mà tạo được tính cách theo tôi mới sống . Đó cũng không phải từ tôi, từ bao đời rồi, ai cũng nói vậy . Tôi chỉ lập lại lời người ta nói , bạn tin hay không , đâu thành vấn đề với tôi , tự do mà .
Về nhạy cảm , ai cũng có vui buồn riêng , không ai giống ai , có giống, giống cốt lơi vấn đề , c̣n thể hiện th́ khác , bạn không ưa hay không thích cách thể hiện của tôi th́ tôi cũng đă là tôi , tôi có là ai khác được đâu nên không ưa mà làm chi , phải hông ? Tôi cũng đă gặp người nói đọc những ǵ tôi viết th́ hết đi bằng hai chân mà đi bằng hai tay . Ư là người ta chê tôi viết cách ǵ đó người ta phải đi lộn kiểu như vậy . Đó cũng là tôi , màng ba cái chuyện nhỏ đó , viết tiếp ǵ nổi , nên cứ là êm như ru , tôi đi theo con đường ḿnh đi cho rồi .
Về nhân cách, ai nghĩ tôi sao tôi cũng mặc , ai cho tôi táo bạo , ai cho tôi kiêu hănh , ai cho tôi hèn mạt , đều được hết . Tôi là ai , bạn bảo , chính tôi c̣n không biết tôi là ai th́ làm quái ǵ ai biết tôi là ai . Tôi đi t́m tôi qua các ḍng chữ , lúc tôi là con sông, lúc tôi là ngọn núi , lúc tôi là đám mây , lúc tôi lại là cơn mưa rào, tôi không ngừng chuyển hoá như cuộc đời tôi không ngừng biến động , những lúc tôi khóc , những lúc tôi cười , những lúc tôi cay đắng , đó chỉ là một phần đời trong nhiều phần đời tôi đă , đang và sẽ đi qua , chỉ vậy thôi , bạn t́m hiểu làm ǵ , tin ai nói về tôi mà chi , không ai đúng, không ai sai và cũng không ai chính xác ngay cả nhận xét đó từ tôi . Ngôi mộ tôi sau này nếu có , chỉ xin ba chữ cái R I P ... thế thôi bạn ạ .
Về quan hệ , tôi thương tất cả mọi người , trong đó có tôi , tôi không thương tôi th́ tôi không thể thương ai , tôi mà có nói với ai tôi thương người đó hơn thương tôi là tôi nói sạo .
Tôi chỉ sống sao để sau này khi nghĩ về những tháng ngày ḿnh đă qua ḿnh gật gù nhiều hơn ḿnh xấu hổ , ḿnh dịu ḷng nhiều hơn là bức xúc và muốn làm lại từ đầu nếu có thể .
Bạn hiểu tôi nói ǵ không ?
Cho một ngày .
__________________ Va`nh Khuye^n
|
Quay trở về đầu |
|
|
vanhkhuyen Hội viên


Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 2 of 5: Đă gửi: 04 April 2007 lúc 12:17pm | Đă lưu IP
|
|
|
Lá Thư Nhặt Được
Thưa độc giả
Nhiều người cho tôi là một người hay chửi, đúng hay sai, khoan bàn tới. Có điều tôi phải nói thật là tôi không có cái tính này từ nhỏ và tôi cũng không biết ḿnh có cái tính này, giống như ai cầm lửa dí vào đầu bạn, bạn chỉ c̣n biết tránh, nếu nó cứ tiếp tục dí, bạn không giật lấy ngọn lửa dí lại nó tôi cùi.
Nhiều người vô nhân đạo chết, nh́n thấy những chuyện thương tâm, hay biết người khác có chuyện khổ tâm mà cứ cầm dao xoáy thêm vào những vết thương đó, xiết rồi xoáy thêm, con tạo xoay vần, địch thủ ḿnh chết c̣n vui, thói đời là như thế.
Tôi thích chửi lắm mà chửi không hết, bạn bè tôi bảo thế là không có công đức, tôi nói ra điều này, đụng chạm tới ai th́ xin bỏ quá cho, tôi không tu, không đi chùa, chưa từng làm điều ác, hiện tại lương tôi không nuôi nổi gia đ́nh tôi th́ bảo tôi làm công đức hoá ra tôi ham danh lợi v́ nhất định hoàn cảnh của tôi đáng cho mọi người làm công đức và tôi nói không ngoa, tôi đang sống nhờ công đức xă hội từng ngày từng giờ. Cứ thử hỏi, một thằng hại bao nhiêu người trên nét, ra đời thấy ông nội homeless nó vứt cho năm t́, nó bảo nó đang làm công đức, tôi dăy đành đạch chết liền tại chỗ v́ cái kiểu công đức đó chó má quá.
Tôi từng kể và bảo mọi người đă và đang nói chuyện với tôi là tôi gặp nhiều đau khổ v́ con đầu ḷng tôi mất, tôi như điên dại v́ nh́n thấy những đau khổ và mặt trái của xă hội khi đối đầu với các tay chính trị gia loại hèn hạ trong ngành, nếu họ nhân đạo, thương tôi c̣n không hết, chó má thay đi hại tôi, tôi thề tôi chưa từng hại ai, những kẻ đă hại tôi th́ ít nhiều không nhận ra, lúc trước tôi căm họ, nhưng lúc này tôi lại thấy tội nghiệp cho họ, cũng có con mắt như tôi nhưng cái tầm nh́n không có, tôi trở chứng căm ông Trời, cũng không công bằng nốt, cho tôi cái tầm nh́n đó chi và bắt tôi trả bằng những khổ đau tôi đă có. Tôi thà cứ như mấy người nông cạn, hoặc giả vờ nông cạn, hiểu hết mà bộ tịch như không hiểu mà nhà cao cửa rộng, cứ chực lừa gạt người khác, ăn nói đăi môi, đăi miếng mà sống xa hoa.
Cái đời nó chó ǵ đâu.
Nay tôi viết thư này xin thưa với độc giả, tôi sẽ chửi hoài, chửi măi, chửi cho nguôi cái sự đời, cho ṃn cái giả dối, cho triệt cái tà đạo từ con người, đời chỉ biết đi hại nhau thoả măn cái tôi của ḿnh cho nó nhục nhă danh dự làm người ra.
Chém chết tôi tôi sẽ vẫn cứ chửi.
Cái chửi nó đă vận vào tôi rồi.
__________________ Va`nh Khuye^n
|
Quay trở về đầu |
|
|
vanhkhuyen Hội viên


Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 3 of 5: Đă gửi: 04 April 2007 lúc 12:22pm | Đă lưu IP
|
|
|
Chọn Nghề
Lúc c̣n bé, tôi rất thích làm cô giáo, chả là hồi mới đi học, từ vỡ ḷng đến hết lớp 4 cô giáo nào của tôi cũng dịu dàng, dễ thương và hiền hậu hết biết . Tôi cũng học được làm một người phụ nữ Việt Nam đúng nghĩa từ đó .
Cho tới tháng 4/1975, bộ mặt và cấu trúc của xă hội thay đổi, người ta dạy phụ nữ bằng tám chữ vàng, anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang , tôi cũng đáng mặt anh thư học theo tám chữ đó , dù xă hội cho tôi hiểu ngược lại , anh hùng phải đúng chuyện, bất khuất phục ṭng bạo lực, trung hậu là chịu đựng và đảm đang hết chuyện nhà cho chồng đi nhậu sau giờ làm để làm ăn coi như chuyện chính . Giờ nghĩ lại thấy buồn vô tả , tôi vẫn sống theo con người của tôi, thấy gian là chửi, thấy tà là đâm . Nhưng tôi đâm ai được đâu, thi đại học bốn lần không đậu v́ thuộc diện thứ 13 con trong gia đ́nh dính tới chế độ trước, vô chuyên nghiệp cũng không xong v́ thành phần cần thanh lọc, ṇng cốt xă hội không thể có tôi v́ chưa chắc tôi trung thành với chế độ . Nghi ngờ hén ? Nghi ngờ th́ thôi , tôi đă từng đi chở gạo tại xa cảng, tôi mua về bán lại cho người bán ở chợ lấy tiền mưa nắng đổi chén gạo, thật ra tôi chẳng khác ǵ một anh xích lô, có khác là tôi chở gạo chứ không chở người . Chốn chợ đời , lừa lọc, gian dảo , tôi học theo không xong, tôi đành cầm vở lên lại, ráng học mong được đứng trên bục giảng như ḿnh hằng ao ước .
Cuối cùng tôi đậu vào đại học khi biết ḿnh gần sắp đi định cư, cái thói đời là vậy, lúc cho nhập cuộc rồi là lúc phải quyết định lại thật sự ḿnh có muốn nhập cuộc hay không . Tôi học xong năm thứ nhất, giữa năm thứ hai th́ bỏ học đi Mẽo như ai . Khi qua đây, tôi học chóng học chày xong hai năm đầu tính đi làm liền để c̣n trở về Việt Nam xây dựng đất nước, í quên xây dựng gia đ́nh cho t́nh yêu c̣n ở lại . Cũng không xong, ra trường hai năm, hỏng ai mướn v́ nghe tiếng Anh c̣n không hiểu huống chi làm cho ai . Tôi buồn bă lại trở lại trường, cái đời chó , lần nào cũng phải trở lại trường v́ xă hội không ai chấp nhận ḿnh . Những năm lang thang, tôi lấy test các job tiểu bang, năm 1993 , sóng người tỵ nạn HO vào Mỹ rất đều , tôi được mướn làm nhân viên xă hội . Ôi cái nghề , cái nghề hay là cái nghiệp , tôi vào nghề v́ miếng ăn và làm đă được 13 năm th́ cũng 13 năm tôi đau khổ, dằn vặt với nghề v́ bị miệt thị và bị thủ đoạn chính trị của xếp, nhưng yêu tiền tôi không nỡ bỏ đồng thời tôi biết rằng cái nghề này cho tôi một thực tế sống vô cùng sinh động về tầng lớp tận cùng xă hội, có yêu thương, có ganh ghét, có đua chen, có đủ thứ khiến tôi cay đắng, giận hờn, chua chát rồi cứ nghĩ làm một hai ngày là tôi lại nhớ, lại thương và nhất định trở lại với nghề .
Nói thiệt nha, tôi đă có ư chọn nghề khác, tôi mong được làm giảng viên đại học, hay comedian, hay nhà hùng biện ǵ đó đi nói chuyện động viên tinh thần khán giả mà được trả tiền, nhưng biết bắt đầu từ đâu để làm được điều đó , kiến thức tôi không có , cái đầu th́ lúc làm việc lúc không làm sao được mà làm .
Có lúc tôi t́m web của FBI học đ̣i làm trinh thám , nó đ̣i dưới 37 tuổi mới nhận , thế là uổng một đời . Hồi đó tôi đă nghe các chàng trong nhóm học chung nói tới các test để được làm nhân viên của văn pḥng FBI này, tôi đă từng hỏi mượn các bộ test đó nhưng nó chê tôi ngoại quốc và là con gái lại chưa tốt nghiệp đại học nên không đưa cho tôi xem ...
Cũng hay, có khi nó đưa mà may mắn tôi được nhận biết đâu chừng đă vào ḥm v́ một series killer nào ? Tôi đành sống một cuộc đời b́nh thường làm nhân viên xă hội, học khóc học cười với người ta cho qua ngày tháng .
Có buồn viết vài chữ , vài trang để lại cho ḿnh làm vốn dù biết chẳng sinh lợi ǵ .
Nhân viên xă hội , trời tôi có biết đâu là cái nghiệp của tôi đời này, hỏi tôi muốn tôi vẫn nói không, hỏi tôi xa tôi sẽ nói không nốt , hỏi tôi buồn tôi nói có và một câu rất thật, nó cho tôi cái nh́n quá gần, quá thật của xă hội và bạn hỏi tại sao 13 năm rồi tôi không thay đổi , v́ đó là nghề tôi chọn bạn ạ ...
Tôi cũng chọn nghề nên đừng lầm là nghề đă chọn tôi nhé ...
Cho một ngày ..
__________________ Va`nh Khuye^n
|
Quay trở về đầu |
|
|
taisao Hội viên

Đă tham gia: 04 June 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 80
|
Msg 4 of 5: Đă gửi: 04 June 2007 lúc 8:57am | Đă lưu IP
|
|
|
Viet dai qua
|
Quay trở về đầu |
|
|
Uida Hội viên

Đă tham gia: 04 May 2005 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 103
|
Msg 5 of 5: Đă gửi: 04 June 2007 lúc 2:40pm | Đă lưu IP
|
|
|
Viết dai qua ...mà nguời đọc có hiểu 0 mới là đáng nói...
Please keep writing more chị VK. Thanks! :)
_Uida_
__________________ *** Nguo*`i co' chi' khi' qua^n tu*?, kho^ng la`m vie^.c ca^`u may- Kho^?ng Tu*? ***
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|
|