Tác giả |
|
nguoiyeun Hội viên


Đă tham gia: 24 February 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 78
|
Msg 1 of 8: Đă gửi: 22 July 2004 lúc 9:26pm | Đă lưu IP
|
|
|
Chào tất cả mọi người,
Hôm nay ḿnh hơi rảnh tí (tại hơi chán đời và không vui lắm cho nên tạm cho là ḿnh rảnh), cho nên thôi th́ copy lại mẩu chuyện ngắn ḿnh viết đă khá lâu để các bạn đọc chơi cho vui nhé ...
Trời Cali hôm nay nóng lắm ... mà ḷng người cũng nóng không kém ... Hy vọng mọi người có một ngày vui ...
*************************************************
Em Tôi
Tặng Vic., em tôi
Phù Du
"Vấn vương mấy sợi tơ trời T́nh duyên bỏ chợ, t́nh
người đa đoan "
Một buổi chiều đầu thu lành lạnh với những chiếc lá bắt
đầu đổi màu đỏ rực ... Tôi và em tôi lặng lẽ đi dạo
dưới những tàn cây, mới hôm nào c̣n xanh ŕ những cành với
lá, mà giờ đây, đă bắt đầu khẳng khiu gầy guộc ... Mới
đây mà đă bốn năm rồi nhỉ ... và em tôi cũng sắp rời bỏ
tôi và rời bỏ miền đất kỷ niệm California này để đi đến
một khung trời mới đầy xa lạ ... Nắng ấm hơn ? Vui vẻ hơn ?
Hạnh phúc hơn ? Tôi không biết, tôi chỉ biết là tôi sẽ nhớ,
sẽ xót xa hơn khi nghỉ đến em tôi ...
Cô bé ấy, có mái tóc màu nâu hạt dẽ, dài phủ quá vai và
chiếc miệng cười xinh xinh. Dáng cô bé nhỏ nhắn, có vẻ hơi
gầy gầy, nhưng vẫn rất "minhon". Người ta nói cô bé xinh,
một nét đẹp dịu dàng yếu đuốị Tôi thích con gái nhỏ nhắn,
để tôi c̣n nhớ lại được những gịng nhạc ngày xưa với
"cô bắc kỳ nho nhỏ", để tôi c̣n được làm anh hùng che chở
cho nét đẹp đông phương ... Nói vậy chứ cô bé cũng cứng
rắn lắm, buồn vui cô bé chỉ để trong ḷng, không bao giờ cô
bé nói ra, lắm khi làm cho tôi phải tốn bao nhiêu công sức để
mà cố đoán ra được những ǵ cô suy nghĩ trong vần trán
thông minh đó ...
Tôi quen em tôi qua một thoáng t́nh cờ, không ngờ là trái đất
thật quá tṛn đi thôi ... Em tôi là một kỹ sư điện toán (
nghe kinh khủng không ? Tôi cứ sợ con gái thông minh, vậy mà tôi
đă quen và đă ... thương thầm cô bé, đúng là ... ghét của
nào, trời trao của đó ). Em tôi đăng một đoản thơ ngắn trên
diễn đàn điện toán của người việt và tôi đă gởi thơ mạo
muội làm quen ... Tôi thích kiểu viết của cô bé ... Và chúng
tôi bắt đầu liên lạc với nhau, dù chỉ là qua màn ảnh điện
toán, nhưng cũng làm cho tôi xốn xang một dạo ... Tôi xin số
phone, nhưng mà cô bé nhất định không cho ... Tôi không biết
tôi đă tốn bao nhiêu đêm không ngủ, nằm vắt tay lên trán suy
nghĩ mọi cách để làm cho cô bé xiêu ḷng cho tôi xin số phone (
và điạ chỉ và ... gặp mặt ? Tôi có âm mưu đó chứ, nhưng mà
, không âm mưu th́ làm sao tôi được em ? ).
Cuối cùng th́ cô bé xiêu ḷng, nhưng cô bảo " anh chỉ được
gọi phone ở hăng thôi, và trước khi gọi, anh phải email cho bé
trước ". Giời ạ, tôi chỉ muốn giành cho cô bé một ngạc
nhiên, nhưng mà nếu gởi electronic mail cho em trước th́ c̣n ǵ
là ngạc nhiên nữa ? Tôi cứ ầm ừ cho qua, miễn sao được số
điện thoại của cô bé th́ cái ǵ tôi cũng gật đầu đạị
Vừa nhận được thơ em, tôi rung tay quay điện thoại để gọi
cho em, tôi đăng trí ( tôi cố t́nh đó ), tôi không nhớ là
phải gởi email cho em trước. Tiếng điện thoại reng reng chỉ có
vài lần mà tôi thấy dài thật là dài, và ... một giọng nói
nhỏ nhẹ vang lên " This is Vicky, may I help yoủ" Tôi đă mê cách
viết của em, bây giờ nghe được giọng nói dễ thương, tim tôi
h́nh như đă bị em lấy mất từ lúc đó ... Tôi cố gắng b́nh
tĩnh, sửa giọng cho thật ngọt ngào để nói " Anh đây, Vi hả ".
Mặc dù tôi nghĩ tôi đă cố gắng, như sao tôi cảm thấy tôi
thật vô duyên ... Tim tôi đập th́nh thịch, nhưng ô kià, bên
đầu giây, em tôi cười khe khẽ, em bảo " Anh đó hở, sao anh hư
vậy, không thèm gởi email cho ng` ta trước, anh ăn gian, anh vi
phạm hiệp ước ..." Lời em trách móc nhẹ nhàng nhưng thật là
dễ thương ... Tôi nuốt nướt bọt, cố bịa ra một lư do ...
Tôi nói dối thật trơn tru, tôi bảo " Anh có email cho bé chứ,
có lẻ mail đi lạc mất rồi".
Em tôi thật là thông minh, cô bé đă đoán ngay ra được tôi,
mặc dù đó chỉ là lần đầu tiên chúng tôi nói chuyện trên
điện thoạị Sau này em bảo là giọng tôi trên phone nghe ấm
lắm, nhưng mà lúc đó th́, " nghe anh rung tệ ". Em c̣n bảo là,
em không thích cho "người lạ" số phonẹ Tôi nghe em nói, "người
lạ" mà trái tim của tôi lại chùng xuống. Tôi chắc bị đau tim
mất rồị Chẳng lẽ tôi dễ yêu người đến thế sao ? Hay là
tại v́ tôi .... quá lăng mạn, tôi quá đam mê ? Tôi không biết,
nhưng càng hiểu em tôi hơn th́ ... tôi càng bị đắm ch́m trong
"bể khổ t́nh yêu" hơn ... Tôi càng thích ngân nga hát bài
"Mộng dưới hoa". Khổ nổi giọng hát của tôi tệ lắm, cố
gắng th́ cũng tàm tạm, nhưng mà hát cho em nghe th́ tôi chẳng
có dám. Tôi sợ tôi sẽ làm cho em sợ tôi, em ... bỏ tôi th́
khốn khổ tôị Rồi tôi sẽ phải hát bài "Người yêu cô đơn"
hay lại là bài "Dĩ văng"...
Em của tôi, cuối cùng tôi đă "được phép gặp em", qua bao lần
gọi điện thoại năn nỉ ... Bạn không tưởng tượng được nổi
hồi hộp lo lắng của tôị Càng gần ngày hẹn gặp em, tôi càng
rung, tôi sợ em dễ thương quá th́ tôi càng khổ, tôi sợ em sẽ
chê tôi "già", chê tôi "vô duyên", chê tôi "xấu xí" .... Giời
ơi, bao nhiêu cái sợ cứ lẫn quẫn trong đầu ... Chưa chi mà
tôi đă sợ mất em, có lẽ em đáng yêu quá và tôi th́ thiếu
tự tin ... Tôi có cảm giác như đă trở lại thuở học tṛ,
thuở đầu tiên ḥ hẹn, thuở biết yêu lần đầu ... Tôi cứ
như chú học tṛ nhỏ ngu ngơ khờ dại, chỉ biết " Em cứ hẹn,
nhưng em đừng đến nhé" ...
Ngày ấy, tôi đi làm mà đầu óc cứ mụ cả đi, làm việc ǵ
cũng quên trước quên sau, chỉ có một điều làm tôi không quên
là, đi làm phải về sớm để c̣n sửa soạn đi ăn tối với cô
bé... Suốt cả ngày, tôi cứ mỉm cười tủm tỉm, bạn bè cùng
hăng ngạc nhiên cứ theo hỏi tôi, "tại sao anh vui thế". Tôi huưt
sáo luôn miệng, tôi dễ dăi với mọi người, tôi không khó
"đăm đăm" ... Chắc tôi phải cám ơn em đă làm cho tôi thay
đổi, "tạ ơn em, tạ ơn đời"... Vưà đúng 4 giờ chiều, tôi
chuồn thật lẹ bằng cửa sau, tôi không muốn ở lại trể như
mọi bữa nữa, tôi đă có em tối nay mà ... Tôi đi lẹ quá, suưt
tí nữa là đă đâm sầm vào một cô bạn cùng sở. Thú thật,
lúc đó, đầu óc tôi cũng chỉ có em và cuộc hẹn tối nay mà
thôi ... Có đâm vào ai tôi cũng mặc, tôi xuưt xoa xin lỗi,
không đợi lời đáp, tôi "vọt" lẹ ra xẹ
Tôi ghé tiệm hoa để mua một nhánh hoa hồng màu đỏ thắm cho
cô bé ... Tôi định chọn hoa lan, bởi v́, em tôi, cứ như là hoa
lan, dễ thương dịu dàng ... nhưng mà ... tôi lại sợ tôi quá
đường đột. Thôi tôi đành chọn hoa hồng vậỵ Tôi nhờ cô
bán hàng để nhánh hoa trong một hộp giấy màu bạc thắt nơ
màu hồng ... Mọi thứ đă sẵn sàng, nhưng sao tôi vẫn hồi
hộp. Tôi bực ḿnh tôi, sao lần này chẳng giống "nam nhi đại
trượng phu" chút nào hết, cứ như là mới biết yêu lần
đầu, thật là mất mặt "tôi" và "phe húi cua" của tôị Nếu mà
tụi bạn tôi mà biết được, chắc là tôi lại phải che mặt cúi
đầu, đổi tên đổi họ mất ...
Tôi đến chỗ hẹn sớm hơn cả 1/2 giờ đồng hồ ... Dĩ nhiên
là em chưa đến, tôi đứng chờ ngoài cửa tiệm ăn, ngó
người ta qua lại dập diù. Chiều thứ sáu, người ta đi chơi
vui vẻ quá đi, tôi cũng vui vậy, tôi cũng như họ, đang có một
hạnh phúc nhỏ nhoi trong tầm tay ... Lần đầu tiên qua bao nhiêu
năm, tôi cảm thấy thứ sáu sao mà đẹp mà vui đến thế ! Tôi
đang lim dim tận hưởng âm vị ngọt ngào của sự chờ đợi, th́
..."xin lỗi, anh đang chờ ai ?", tiếng cô tiếp viên chợt vang
lên cắt ngang gịng tư tưởng. Tôi giật ḿnh, té ra, đang mơ
màng, tôi lại "từ từ" bước lùi lại dựa ngay vào cửa tiệm
ăn. Tôi mắc cở đỏ cả mặt, tôi lắp bắp lời xin lỗị Bắt
chợt, tôi nh́n thấy một cô bé đang nh́n tôi mỉm cườị Tôi
choáng ngộp v́ nụ cười xinh xinh và ... tôi chợt nhận ra đó
là cô bé của tôị Cũng mái tóc dài màu nâu hạt dẽ, cũng đôi
mắt to tṛn, cũng là nụ cười đó, có lẽ nào tôi lại lầm ?
Thu hết cam đảm, tôi ra dáng tự nhiên để tiến lại gần, nói
" Chào Vi, Vi đến từ lúc nào vậỷ ". Tôi trao cho cô bé hộp
hoa hồng và cố gắng nặn ra một nụ cười duyên dáng. Nụ
cười của tôi chắc lúc đó méo mó lắm, và cô bé tội nghiệp
tôi cho nên cũng không làm khó dễ tôi như những lần trên
điện thoạị
Em mỉm cười, nụ cười của em sao mà tự nhiên và dễ thương
quá, em bảo " Vi đến từ hồi năy, có thấy một anh chàng
đứng ôm hoa mà mắt cứ nhắm tít cả lại, Vi không biết phải
là anh không cho nên Vi không có chàọ Xin lỗi anh nhé." Tôi chỉ
muốn độn thổ, thầm chửi tôi " giời ạ, first date mà mất
mặt như vậy th́ làm ăn được ǵ ." Em xinh và dễ thương
hơn là trong ư tưởng của tôi nữạ Tôi không ngờ tôi lại may
mắn thế, tôi cảm giác là thiên hạ đang nh́n và đang ghen với
tôị Vội vă tôi vờ làm mặt nghiêm với cô bé, " Vi à, Vi lém
lắm đó nhạ Chưa chi mà đă phá anh rồi hả. Thôi, ḿnh vào
tiệm ăn đi nha, đứng đây, người ta ... nh́n rồi ng` ta "ghen"
kỳ lắm. " Cô bé lại mỉm cười rồi gật đầu theo tôi đi vào
tiệm ăn. À ha, tôi thấy tôi cũng có duyên lắm chứ, cũng đâu
có làm mất mặt "bầu cua" lắm đâụ
-to be continueđ
|
Quay trở về đầu |
|
|
dungtuvi Thượng Khách

Đă tham gia: 21 June 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 423
|
Msg 2 of 8: Đă gửi: 22 July 2004 lúc 10:20pm | Đă lưu IP
|
|
|
HỒI HỘP ,HẤP DẪN, MỚI LẠ...?
SAU KHI VÀO TIỆM ĂN, ĂN XONG RỒI ĐI ĐÂU, LÀM G̀......
dungtuvi
|
Quay trở về đầu |
|
|
UT NHO. Trợ Giáo


Đă tham gia: 12 February 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 621
|
Msg 3 of 8: Đă gửi: 23 July 2004 lúc 12:53pm | Đă lưu IP
|
|
|
Chú/Bác Dungtuvi này thiệt t́nh. .
Út Nhỏ.
|
Quay trở về đầu |
|
|
nguoiyeun Hội viên


Đă tham gia: 24 February 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 78
|
Msg 4 of 8: Đă gửi: 23 July 2004 lúc 8:37pm | Đă lưu IP
|
|
|
;-)
Tiếp nha ... Đừng phá chứ, không th́ Dung không t"thèm" đăng tiếp à nhe ...
*********************************************
Em Tôi - Part II
Tặng Vic., em tôi
Phù Du
"Vấn vương mấy sợi tơ trời
T́nh duyên bỏ chợ, t́nh người đa đoan "
Thế là như vậy đó, cuộc gặp gỡ đầu tiên của tôi với cô bé, có lẽ là một kỷ niệm thật khó quên. Suốt cả buổi tối, tôi nói nhiều hơn là cô bé nóị Tôi chỉ uống có một ly rượu chát nhỏ, nhưng mà h́nh như tôi đă như tỉnh, như mệ Say ? Tôi không dễ ǵ say với chỉ vỏn vẹn một ly rượu nhỏ. Tôi không biết tôi say v́ cái ǵ nữa, v́ sự hiện hữa của cô bé ? v́ ánh mắt trong veo của cô ? v́ nụ cười xinh xinh ? v́ ...?! Cô bé không có nói nhiều, cũng không hứa hẹn ǵ cả, nhưng cũng đă làm cho tôi phải nghĩ ngợi xa xôị Cô bé làm tôi nhớ lại thuở xa xưa, cái thuở tôi c̣n "mài đũng quần" ở ghế nhà trường, cái thuở tôi c̣n lẽo đẽo đi sao lưng cô bạn gái, ḷng thầm hát " em tan trường về, anh theo ngọ về ...", cái thuở lần đầu biết yêu ... Con tim tôi thoắt tưởng đă chai đá lâu rồi, nhưng h́nh như đă bắt đầu những nhịp đập hồi sinh...
Em tôi là như vậy đó, rất dễ thương và rất đáng yêụ Đến lúc đó tôi mới chợt hiểu là tại sao cô bé có lắm cái đuôị Khi mới quen em, tôi đă biết là có rất nhiều người đang đeo đuổi em tôi, nhưng tôi đă không thèm sợ và cũng không thèm quan tâm. Tôi tự tin ở tôị Nhưng bây giờ ? Cái tự tin của tôi ngày càng bị xuống dốc một cách thê thảm... Em là một cô bé đặc biệt. Có lúc em ngây thơ đến khờ khạo, có lúc em sắc bén thông minh đến độ tôi phải sợ hăi ( v́ sợ em biết được cái âm mưu chinh phục của tôi, v́ sợ em biết được quá nhiều, em sẽ .... chê tôi th́ sao ? ). Tôi chưa bao giờ dám nh́n thẳng vào đôi mắt to tṛn của cô bé, tôi sợ tôi sẽ ..."đầu hàng" và sẽ bị "thất bại" đau thương. Tôi cũng không dám cầm bàn tay nhỏ nhắn của cô bé nữa, mặc dù lắm khi tôi ước chi được nắm giữ bàn tay nhỏ bé ấy và nói "tôi .... thích em lắm." Tôi không biết tôi trở thành một tên "chết nhát" từ bao giờ nữạ Có thể là ông trời muốn phạt tôi cho nên tôi đă gặp em.
Ăn xong, tôi thu hết can đảm hỏi em đi dạo biển với tôị Tôi bảo, biển lúc này đẹp lắm, trăng lại tṛn, không đi th́ tiếc ghê lắm, phí cả một buổi tối sáng trăng. Tôi lại cười bảo, nếu mà không được đi dạo biển với cô bé chắc là đêm nay tôi về tôi khóc ướt hết cả gốị Cô bé cười, bảo, "anh khôn ghê đi, nếu Vi không đi với anh, chắc là California sẽ bị lụt mất." Thế là tôi lại "thành công" thêm một bước nữạ
Trăng hôm ấy thật sáng, ánh trăng bàng bạc trên những ngọn sóng biển ... Cô bé im lặng đi bên tôị Gió biển thổi mơn man tóc cô bé, hắt đụng vào tôi ... Một mùi hương thoang thoảng thật dễ chịụ Mùi hương biển ? Mùi hương tóc em ? Tôi không biết, nhưng tôi tự dưng cũng im lặng ... Chúng tôi âm thầm đi
dọc theo băi cát, lặng lẽ nh́n những ngọn sóng bạc đầụ Răi
rác đâu đó, những cặp t́nh nhân tay trong tay cũng đi dạo biển. Tự dưng tôi nh́n em, bảo," Ơ hay, ḿnh cũng giống như họ hén." Đỏ mặt, em lườm tôi, bảo, " Hmm, anh nham nhở, Vi không thèm đi dạo với anh nữa, ḿnh đi về thôị" Tôi cuống cả người lên. Tôi năn nỉ em, tôi nói, "Anh chỉ phá tí thôi mà, đừng giận anh, tội nghiệp anh mà, đâu có ai tốt bụng như bé chịu đi dạo biển với anh." Giời a, cô bé cười ! Thoát nạn. Phews, cái tội nói nhăng nói cuội của tôi, trước giờ đă làm cho tôi khốn đốn đến bao nhiêu lần mà tôi vẫn không chừa nổị
Trước khi đi về, tôi hít một hơi thở thật sâu ( làm liều mà, có ra sao cũng mặc ), tôi nắm tay em, hỏi " ḿnh sẽ gặp lại ?" Nhẹ nhàng em rút tay em khỏi tay tôi, em bảo chuyện đó sẽ tính sau, ḿnh là bạn mà, thiếu ǵ cơ hội gặp lạị Tôi nghe em nói chữ "bạn" mà ḷng tôi lại chùng xuống. Có lẻ tôi đ̣i hỏi quá nhanh ? Hay là tôi quá nhạy cảm, quá lăng mạn, quá mộng mơ ? Có lẽ là quá sớm để nói tôi thương em, nhưng mà, con tim tội nghiệp của tôi đang thoi thóp thở ... Tôi tự nhủ ḷng là ḿnh phải b́nh tỉnh, phải kiên nhẫn, "đẹp trai không bằng chai mặt" mà. Tôi lại phải ráng nặn ra một nụ cười tươi với em mặc dù trong ḷng cảm thấy năo nề cả ruột gan. Tôi cố vớt vát hỏi ngày mai nếu tôi có thể gọi cho em. Em lại cười ! Em lại bảo, tôi khách sáo ! Bạn có thấy đàn ông chúng tôi khổ đến thế không ? Nói thế nào, làm ra sao cũng không vưà ḷng mấy cô hết, nhưng mà phải nói là chúng tôi cam tâm t́nh nguyện, không trách ai được cả.
Đêm ấy, tôi trằn trọc không ngủ được. Tôi suy nghĩ, tôi vấn vương, tôi tự trách tôi vụng về ... Người ta nói, nào là tôi "đào hoa phong nhă", nào là "ăn nói lịch thiệp có duyên", vậy mà trước mặt em, tôi cũng chỉ là một gă con trai tầm thường ngu ngợ Chẳng lẽ tôi đang thất t́nh ? Lẹ vậy sao ? Chỉ có một lần gặp gỡ mà thôi ! Và khoảng mấy chục lần nói chuyện trên điện thoạị Không ngủ được, tôi lôi cây đàn guiltar cũ kỹ ra đê phổ nhạc. Tôi phổ nhạc bài thơ của em. Cái bài thơ định mệnh làm cho tôi bây giờ phải khốn khổ. Người ta nói tôi không phải kỹ sư, tại v́ tôi quá mơ mô.ng. Kỹ sư phải khô khan, phải tính toán, phải dè dặt đắn đọ Tôi ? Có lẽ tôi phải đi bên nhạc hay bên văn học, nhưng mà nếu tôi làm vậy chắc là tôi chết đóị Cũng như em thôi, nh́n em không ai có thể nghĩ em tôi là một cô kỹ sư điện toán. Em tôi trông nhu ḿ dễ thương, lúc nào cũng lịch sự xinh xắn. Trừ đôi mắt to tṛn. Đôi mắt lóng lánh như hai v́ saọ Ddôi mắt thông minh.
-to be continueđ
|
Quay trở về đầu |
|
|
Nhu Y Hội viên


Đă tham gia: 23 August 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 231
|
Msg 5 of 8: Đă gửi: 02 August 2004 lúc 10:07pm | Đă lưu IP
|
|
|
nguoiyeun đă viết:
Em tôi trông nhu ḿ dễ thương, lúc nào cũng lịch sự xinh xắn. Trừ đôi mắt to tṛn. Đôi mắt lóng lánh như hai v́ saọ Ddôi mắt thông minh. |
|
|
Chị Người Iu Anh xinh đẹp, thông minh, tài giỏi, dễ thương, đáng yêu, hiền lành, lăng mạn, đoan trang, yêu kiều, tú lệ...ơi, viết tiếp phần 3 cho Như Ư đọc tiếp nữa đi mà.
__________________ Vô ảnh thường giao tâm tựa thuỷ
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
nguoiyeun Hội viên


Đă tham gia: 24 February 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 78
|
Msg 6 of 8: Đă gửi: 05 August 2004 lúc 1:34am | Đă lưu IP
|
|
|
NY ui, chưa có hứng lắm, sợ viết thêm th́ tệ quá không ai thèm đọc
**********************************************
Em Tôi - Part III
Tặng Vic., em tôi
Phù Du
"Vấn vương mấy sợi tơ trời
T́nh duyên bỏ chợ, t́nh người đa đoan "
Sáng hôm sau tôi dậy muộn, bởi v́ đă trằn trọc gần suốt đêm. Đúng là t́nh yêu đến thật là kỳ lạ, không tha già trẻ lớn bé, bao nhiêu năm trời tôi cứ ngở trái tim ḿnh đă đông lạnh hóa đá, từ khi người yêu củ của tôi hát bài từ giả, "ôm cầm sang thuyền khác". Cứ mỗi lần nghỉ đến cô bạn củ là ḷng tôi đau nhói ... Thuở ấy tôi hay nghe và thấm thía bài "Trong nỗi đau t́nh cờ" của ông Trịnh Công Sơn quá. Không biết ông ấy "được" bao nhiêu lần người yêu của ḿnh rời bỏ ḿnh, khi t́nh c̣n nồng c̣n say ...
Nhưng thật là không ngờ ! Sáng nay khi nghĩ về người con gái ấy, tôi không c̣n cảm giác đau khổ như ngày xưa nữa ... T́nh yêu đúng là liều thuốc tiên !! Nhưng mà, không biết cô bé có nghĩ ǵ về tôi không nhỉ ... Chỉ cần không quá tệ là tôi c̣n hy vọng, c̣n nước c̣n tát mà ... Tụi đàn ông con trai chúng tôi thích chinh phục, và tôi phải cố gắng chinh phục trái tim của cô bé, cho dù tôi phải ... "hạ ḿnh" chút tí cũng không sao ... Vả lại, cô bé dễ thương quá, đă hốt hồn tôi từ lúc đầu gặp gỡ ... H́nh như là tôi nợ cô bé từ kiếp trước, cho nên đă yêu cô bé thật dễ dàng ... Buổi sáng thứ bảy hôm ấy trời thật đẹp. Nắng đă lên, tràn trề qua khung cửa sổ ... Tôi lười biếng nh́n những vệt nắng và lắng nghe lũ chim ríu rít ngoài vườn cây ... Thường ngày tôi có thói quen dậy sớm, ít khi "ngủ nướng" như hôm nay ... Tôi hay ra vườn sau, ngồi nhâm nhi ly cà phê buổi sáng, và ... hít thở không khí trong lành của buổi sớm mai .... Lũ chim hay được tôi cho ăn vài mẩu bánh ḿ vụn, có lẻ chúng "nhớ" tôi lắm ... Tôi đang vui và tôi chợt bật cười một ḿnh, khi nghỉ là lũ chim con đó có lẻ đang kháo nhau về tôi, về ông chủ trẻ đang bị mũi tên t́nh yêu đâm trúng ngay trái tim. Ôi trái tim tội nghiệp của tôi !!
Chồm dậy, tôi với cái điện thoại, muốn gọi cho cô bé ... Nhưng rồi tôi chợt nhớ là cô bé chưa cho tôi số phone ở nhà ... Trời ạ, sao mà tôi lẫm cẫm thế này ... Vậy là ... suốt cả cuối tuần nay tôi phải làm ǵ đây ? Chẳng lẻ phải chờ đợi đến thứ hai mới được nói chuyện với cô bé sao ?? Nhưng mà cô bé cũng khó lắm ..., nhất định không cho số phone ở nhà, cô bé bảo, "bố mẹ bé khó lắm, anh gọi rồi bé sẽ bị la ". Biết nói ǵ đây khi cô bé .... đem "ông bà già" ra ... hù ḿnh ? Tôi tự bảo với ḷng là nhất định thứ hai này phải t́m đủ mọi cách để xin được số điện thoại ở nhà cô bé mới được, hay là số phone tay ... , với "bất cứ giá nào" ... Cô bé ăn gian lắm, có đủ tất cả số phone của tôi ... Tôi ước ǵ được cô bé gọi tôi bây giờ nhỉ ... Ôi ước mơ nhỏ nhoi của thằng đàn ông con trai đang yêu ...
***********************************************
"Reng rennnggg..." Điện thoại reo !! Tôi đang h́ hụt cắt cỏ ngoài vười, vội vàng chạy vào với lấy cái phone ... Có lẻ cô bé ..... gọi ḿnh !!! Tim tôi đập th́ch thịch ... Nhưng mà hởi ơi, mấy thằng bạn rủ rê đi ra uống coffee và ăn trưa ở Coffee Factory rồi đi ra ngoài park chơi banh. Đúng là bị mừng hụt !! Tôi hẹn chúng nó rồi lại tiếp tục cắt cỏ .... Vưà cắt cỏ tôi vưà buồn cho số phận hẩm hiu của lũ đàn ông con trai chưa vợ chúng tôi, cứ cu ky một ḿnh, cắt cỏ làm vườn mệt phờ cả người mà không có bàn tay .... dịu dàng của ai đó đưa cho ly nước mát ... Hôm nay tôi lẫn thẫn quá đi, thường ngày tôi sung sướng được làm "người tự do", tôi lúc nào cũng hùng hổ tuyên bố "Không có ǵ quư hơn độc lập tự do ( !)", "chủ nghĩa độc thân muôn năm" ... Vậy mà bây giờ tôi .... thay đổi 180 độ ... Tôi lạ cho chính tôi ... Coffee Factory hôm nay đông quá, chật vật lắm chúng tôi mới kiếm được một cái bàn ở một góc ngoài hiên. Chúng tôi bàn cải xôn xao, về thời sự, về gia đ́nh, về vợ con bạn gái etc ... Tôi lơ đăng lắng nghe, thường ngày tôi hăng say lắm ... Chợt mắt tôi sáng lên ... Ông trời có lẻ thương tôi ... Hay là tôi với cô bé có duyên , bởi v́ ... "có duyên thiên lư năng tương ngộ" mà ?? Cô bé của tôi đang đi vào, với mấy cô và mấy chàng ... Ấy da, tim tôi đau nhói lên, và tôi tự an ủi, có lẻ họ chỉ là bạn bè thường thôi ... Có lẻ mặt tôi hơi khó coi cho nên thằng bạn ngồi kế bên đập mạnh vào vai hỏi, "Ê, sao vậy ? Không khoẻ hả " ... Giật ḿnh, tôi ráng nặn ra nụ cười bảo, "Có ǵ đâu Quang ...". Thằng bạn bảo, "Tối nay đi nghe nhạc không ? Ở Hội Quán Thuỳ Dương có nhạc thính pḥng tối nay, nghe nói hay lắm. Con nhỏ em họ tao hỏi thăm mầy đó ... Đi không c̣n để tao gọi cho nó ". Tôi ậm ư` cho có lệ ...nhưng mắt tôi th́ dơi theo cô bé, có lẻ cô bé chẳng trông thấy tôi sao ? Cô bé đang cười, thật là ... "dễ thương". Tại sao cô bé chẳng nh́n tôi ? Tại sao cô bé ... cười vui thế ... Và h́nh như ai đó đang "chơi" tôi, nhà hàng lại cho phát bài "Ghen" ... Ưà th́ tôi đang ghen ... Tôi quay lại thằng bạn, "Ừ th́ đi , mấy giờ ? ". Thằng bạn nheo mắt, "9:00 tối đúng giờ nha ... đừng để người đẹp chờ , tao dẫn theo nhỏ em họ với cô bạn gái của tao nữạ" Quay qua Tâm, một thằng bạn khác, Quang hỏi "Tâm, mầy muốn đi không ? dẫn theo nhỏ vợ nữa đi, kẻo nhỏ đó nói tụi tao rủ rê mầy đi chơi riêng." Rời nhà hàng, tôi theo lũ bạn đi đánh banh ... Nh́n lại cô bé, h́nh như cô bé đang mải mê nghe một anh chàng kể chuyện ǵ đó ... Cô bé vẫn không nh́n thấy tôi ... Thôi th́ thôi ... Tôi tự dưng giận cô bé ... Tôi bỏ đi ra không nh́n lại nữa ... Chắc ǵ cô bé nhớ đến tôi ? Cô bé dễ thương thế th́ bao nhiêu là cái đuôi bám cô bé .... Tôi nhất định "không thèm" muối mặt đi van xin t́nh yêu ... Nói vậy chứ .... sao tôi cảm thấy buồn ghê gớm ... Trời đẹp mà sao dưới mắt tôi chợt trở nên xám xịt ...
*******************************************
Mặc dù không thích cô em họ của thằng bạn, nhưng mà ḿnh cũng phải "ga lăng" ... Tôi chải đầu, cạo râu sạch sẽ, cho một tí ..." CK after shave " ... Nh́n ḿnh trong gương, tôi tự nhủ, ḿnh c̣n phong độ lắm ... Phải tự tin lên mới giành được trái tim cô bé chứ ... Mà thôi t́nh yêu để tạm một bên đi ... Dù sao tối nay không để mất mặt "bầu cua" được ... Tôi được tiếng là "hào hoa phong nhă" mà .... Tôi đă gặp Châu, cô em họ của Quang mấy lần ... Tôi biết cô ấy có cảm t́nh với tôi ... Nhưng mà lạ lắm, trái tim có lư lẻ riêng của nó ... Tôi và Châu không có cùng tầng số ... Tim không đập chung băng tần cho nên .... ḷng tôi vẫn b́nh yên. C̣n Châu ? Cô ta rất ân cần, cũng dễ thương với tôi lắm ... Và ánh mắt Châu mỗi khi nh́n tôi , h́nh như có ǵ đó, mà tôi không muốn t́m hiểu thêm ... Hội Quán Thùy Dương thật đông ... Bàn của chúng tôi ở một góc pḥng, thật tiện lợi ... Tôi có thể nh́n lên sân khấu thật rỏ, và nh́n bao quát cả hội quán .... Châu hôm nay trông xinh xinh trong bộ áo đầm cắt khéo ôm sát lấy thân h́nh nhỏ nhắn ... Châu không ngừng săn sóc tôi ... Cô chẳng ngại ngùng cho mọi người biết là cô ấy thích tôi ... Tôi, như mọi thường, b́nh thản đón nhận những sự ân cần từ cô ấy ... Với tôi, Châu chỉ là người em nhỏ, như bao nhiêu cô gái khác ... Chỉ có cô bé là đặc biệt thôi !! Vưà nghỉ đến cô bé ... th́ trời ạ, hôm nay là ngày ǵ đây ? Ông trời đang trêu tôi !! Cô bé đi vào, với nhóm bạn buổi sáng !! Cô bé nh́n quanh, và ... chợt trông thấy tôi ... Cô bé nh́n tôi, hơi mỉm cười ... Chợt lúc đó, Châu quay sang cầm cái muỗi khoáy đường cho ly cà phê của tôi .... Cô bé nh́n Châu, rồi nh́n tôi, và chợt không cười nữa, đi theo nhóm bạn lại cái bàn gần đấy ... Oan tôi quá, tôi nghỉ là cô bé giận tôi rồi .... Từ lúc đó, cô bé chẳng thèm nh́n tôi nữa ... Đúng là kỳ này tôi bị ..."tổ trác" .... Làm sao bây giờ để cô bé hiểu giữa tôi và Châu không có ǵ cả để cô bé không buồn tôi nhỉ ... Mà dù sao đi nữa, Châu cũng là người con gái tốt, là em họ của thằng bạn nối khố của tôi ...
To be continued ....
Phu` Du
__________________ "At the heart of love, there is a simple secret
The lover lets the beloved be free ..."
|
Quay trở về đầu |
|
|
dungtuvi Thượng Khách

Đă tham gia: 21 June 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 423
|
Msg 7 of 8: Đă gửi: 06 August 2004 lúc 4:22am | Đă lưu IP
|
|
|
GIỜI Ạ, anh chàng này ngu quá ,tại sao ra đường không bấm quẻ coi số . để ĐỤNG HÀNG TRẦM TRỌNG VẬY .
dungtuvi
|
Quay trở về đầu |
|
|
nguoiyeun Hội viên


Đă tham gia: 24 February 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 78
|
Msg 8 of 8: Đă gửi: 06 August 2004 lúc 11:35pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hheeheheh, yeah, anh chàng wên bấm quẻ và wên coi hướng xuất hành ...
Để kỳ sao ḿnh sẽ thêm tí dịch số cùng tử vi vào câu chuyện cho thêm tí phần hấp dăn nhé
NYN
__________________ "At the heart of love, there is a simple secret
The lover lets the beloved be free ..."
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|