Tác giả |
|
muaha Hội viên

Đă tham gia: 06 July 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 43
|
Msg 1 of 13: Đă gửi: 05 May 2005 lúc 12:17pm | Đă lưu IP
|
|
|
Mẹ tôi xem tử vi giỏi lắm, có thể đoán được tiền vận hậu vận mà chẳng cần xem mặt như mấy mụ bói toán tầm thường. Khách hàng có thể thông báo ngày giờ sinh qua điện thoại, thông báo một con số nào đó và chỉ có thế thôi. Mẹ xem như thần. Mẹ là yêu tinh nhập đồng chứ chẳng chơi. Một người đang lành lặn, mẹ nói coi chừng th́ không xe tung cũng bị chồng đánh.
Đó là tất cả những ǵ người ta nói về mẹ tôi.
Tôi ít khi nào thắc mắc mẹ học xem tử vi hồi nào (hồi đó tao thất t́nh bố mày chứ hồi nào - mẹ tôi hay nói vậy) nhưng đến khi đời sống gia đ́nh tôi gần như phụ thuộc vào nó, tiền chợ, tiền mua sắm, chiếc xe tôi đang đi, cưới vợ gả chồng cho bà chị và ông anh cả; chưa kể những Việt kiều từ nước ngoài lặn lội đến, không biết qua lời rỉ tai của ai càng lúc càng nhiều th́ tôi mới thật sự nh́n nhận lại vấn đề. Đầu tiên là một nhận định mang tính lăng mạn: định mệnh quyến rũ. Người ta luôn ṭ ṃ về định mệnh mà không một thầy bói nào có thể cung cấp cho đủ.
Người ta hết đi xem thầy này, lại chuyển sang thầy nọ, vẫn với ngần ấy câu hỏi, đại loại: tôi có giàu không, an lành không, chồng ra sao, anh ấy có quay trở lại... Tất cả chung qui cũng cho một cụm từ cuộc sống mai đây rồi sẽ ra sao?
Bây giờ th́ bố tôi đă mở mắt ra rồi. Đó là theo lời mẹ. Có lẽ bố đă lỡ khích bác cái tṛ này, bố cho rằng: “Mẹ chúng mày giống con mụ điên, suốt ngày cứ chúi mũi vào những cuốn sách dạy dỗ điều nhảm nhí. Thế giới làm ǵ có cái trục nào để từ đó những ngôi sao của mẹ mày xoay quanh”. Kết quả của câu nói không lường trước ngày sau sẽ ra sao là những lời ch́ chiết bóng gió của mẹ: “Tao nói có sai đâu, ngay cả tiền mua thuốc lá cũng từ cái thế giới không có cái trục nào mua cho bố chúng mày hút đấy”.
Giờ th́ mỗi lần hút thuốc lá bố tôi có vẻ thông minh hơn, đồng lơa công nhận cũng có một cái trục đâu đó chống đỡ thế giới, một cái trục phi lư hiện hữu, chúng hiện hữu sờ sờ trong nhà tôi. Và kèm theo là một cái nháy mắt tinh quái. Đàn ông có lẽ khác đàn bà điểm này, người ta có thể cảm thông nhau qua một cái nháy mắt mà không phải nói.
Tôi cũng không biết trong thế giới con người, người ta có chấp nhận sự phi lư không, nhưng càng sống gần mẹ tôi càng nhận ra thế giới không có cái ǵ phi lư cả, cái ǵ cũng có lư hoặc sắp sửa có lư, một chút xíu nữa thôi nó sẽ có lư lắm. Nếu không có lư làm sao nó tồn tại trong nhà tôi. Bởi nhà tôi phải được xem là một hiện thực, chúng tôi sinh sống đi lại, chúng tôi ăn uống yêu đương, chúng tôi hoài nghi.
Cuộc nhượng bộ với mẹ cũng đồng nghĩa với việc chúng tôi tiếp tục có những nhượng bộ khác mà chính ḿnh không nhận ra. Thỉnh thoảng tôi thấy bố trả lời ai đó qua điện thoại, ghi lại một vài con số, rồi hỏi vài ba câu. Cũng không kém phần chuyên nghiệp, đại khái không có giờ sinh à, tử vi không có giờ sinh th́ làm sao mà xem được. Kèm theo những giải pháp cho khách hàng được đưa ra: “Thế này nhé, hay chị hỏi lại ông cụ thân sinh xem sao! Hỏi rồi à? Gay nhỉ. Vậy th́ phải lập hết các giờ trong ngày hôm đó để chọn lá số đúng nhất. Nhưng e rằng như thế th́... Đúng vậy... Tiền sẽ cao v́ tốn công lắm...”.
Là thế. Tôi có thêm phần kết luận trong nhật kư: con người ta đi từ sự phi lư này đến sự phi lư khác. Những sự phi lư càng ngày càng chồng chất lên nhau và từ đó người ta không c̣n nh́n thấy sự phi lư nữa.
Từ ngày lượng khách đột ngột tăng vọt, chúng tôi không c̣n thời gian căi vă về sự phi lư, cũng như sự hài ḥa phải được xem là một giá trị cho cuộc sống. Chúng tôi hướng về mẹ. Một lá số mẹ tôi phải giải đoán ít nhất là hai tiếng đồng hồ, và như vậy, trong một ngày mẹ chỉ có thể xem được khoảng năm người. Sau khoảng thời gian đó mẹ không c̣n sức nữa. Chẳng biết từ lúc nào chúng tôi có thói quen mua chanh và cam về nhà. Trong tủ lạnh lúc nào cũng có hai thứ đó. Giống như ca sĩ, mẹ cần phải giữ giọng.
Bây giờ tôi cũng quen rồi, mở đầu ngày mới bằng một cú điện thoại của khách hàng, ghi ghi chép chép ngày tháng năm sinh giúp mẹ, và sau nhiều năm tháng tôi nhận ra rằng những cú điện thoại mở đầu buổi sáng của cuộc đời tôi chính là những cú điện thoại bi lụy nhất, của một ai đó, một kẻ phi lư nhất, mục đích khi họ gọi đến đây chỉ với mỗi một việc là t́m lời giải đáp cho sự phi lư của chính họ. Và mỗi ngày, số lượng người gọi điện đến một tăng lên, cho tôi một nhận định lớn lao hơn “mang tầm thế giới”, khủng khiếp là vậy, thế giới con người là một bi lụy lớn về cuộc đời ḿnh.
Không chỉ vậy, tôi bắt đầu lải nhải câu này với lũ bạn, rồi tự chuốc lấy những cuộc căi vă triền miên với chúng. Chúng tôi có tuổi trẻ, chúng tôi cũng rất rỗi hơi, h́nh như tuổi trẻ nào cũng rỗi hơi, chúng tôi vạch ra những h́nh thái cảm xúc, h́nh thái nhân cách con người hai ngàn năm qua. Cuối cùng đi đến kết luận: Làm sao biết ngày mai sẽ ra sao?
Mẹ tôi cười ruồi:
- Sai bét. Cứ đưa ngày tháng năm sinh là tao biết ngay.
Sau kết luận của mẹ, bọn chúng đổ xô đến nhà tôi để t́m chân lư. Đầu tiên là lũ con gái, sau đó đến lũ con trai. Tuy trước đó chúng cũng lư lẽ như ai, nhưng cũng như ai đó, chúng ngại ngần đến nhà tôi rụt rè đưa ra những con số, rồi thấp thỏm ngồi, thấp thỏm chờ đợi âu lo. C̣n mẹ tôi th́ như bà hoàng đang nắm giữ vận mệnh của chúng.
- Tụi mày bạn thằng Dũng, tao xem miễn phí. Nhưng phải xem từng đứa một và chỉ vào ban đêm thôi. Tụi mày biết không, hồi bằng tuổi tụi mày cô đă bắt đầu học tử vi rồi đó.
Chỉ bằng một chuyển cảnh đơn sơ, một cắt đoạn đơn giản thế là đời mẹ tôi được khắc họa với nhiều hệ lụy trong ṿng ba tiếng đồng hồ buổi chiều, và nó tiếp tục được dàn trải ở những buổi tối khác. C̣n bọn con gái cứ việc ngóc cổ lên mà nghe, mà nuốt lấy lời.
Rồi tôi đi đến một kết luận: thế giới là một câu chuyện thêu dệt bất tận về đời ḿnh. Người ta luôn luôn thích thêm vào những nỗi đau, những trường đoạn gian khổ, và có ba lần mẹ tôi chấm nước mắt. Mười tám tuổi lấy chồng. Mười chín tuổi sinh con. Ông chồng quá sức đẹp trai đến nỗi trở thành hiểm họa.
Cái đẹp có thuốc độc của nó. Mẹ tôi ngân ra như một châm ngôn. Cung phu: đào, hồng, không, kiếp không cách chi cản được mấy cái vụ lăng nhăng. Chưa kể cái đám phục binh, tướng quân nḥm vào... đi lại lén lút.... Câu nói này được hiểu như một cái ǵ rất ư nghề nghiệp của mẹ, một câu nói đầy sao.
Mẹ tôi càng nói về t́nh yêu th́ bọn con gái càng tím tái vàng vọt hơn. Chúng vàng vọt đến 12 giờ đêm mới chịu ra về, lại c̣n hẹn vào tối hôm khác tiếp tục vàng vọt. Khiếp thật cái lũ phục binh đào hồng, chẳng biết mặt mũi thế nào nhưng nói chung là khiếp khiếp, ghê ghê... Đời con gái chỉ có một lần, nó mà chiếu một phát th́ xem như đi đứt.
Một hôm bất ngờ tôi gặp Hồng trong nhà tôi.
- Ông thật là xấu xa - Vừa thấy mặt tôi nàng đă thét lên. Đôi môi đỏ chót.
- Dũng xấu xa cái ǵ chứ? - Tôi hay xưng tên với nàng, rất ủy mị.
- Ông có bà mẹ tuyệt vời mà không bao giờ cho tui biết. Trong khi đó ông lại cho bọn kia biết. Tui thù ông vô cùng. Mai tui sẽ xử tội ông.
Hồng là người tôi yêu. Nhưng tôi biết Hồng chẳng bao giờ yêu tôi. Và Hồng cũng chẳng bao giờ biết tôi yêu Hồng nên tôi cũng chẳng ngu ǵ cho Hồng biết t́nh yêu oan trái này. Với tôi, t́nh yêu được hiểu như một cái ǵ êm êm, thiết tha, thật nhiều tha thứ. Tôi tha thứ cho Hồng cái tội Hồng không yêu tôi. Có thể nói Hồng là nhân chứng t́nh yêu đầu tiên giàu ḷng trắc ẩn nhất mà tôi có. Ở đó tôi vun vén ḿnh như một kẻ trộm, và giấc ngủ mộng mị cứ lớn dần lên chiếm hết khoảng thời gian tôi sống.
Rồi nàng nói thêm:
- Tui sẽ đến nhà ông thường xuyên...
Thế là nàng cũng như mọi kẻ khác, xanh xao vàng vơ theo câu chuyện của mẹ. Và tệ hơn nữa, nàng cũng không hề thua kém mẹ tôi ở cái chi tiết ba lần nhỏ lệ. Nàng nhỏ lệ một lần lúc mẹ tôi mười sáu tuổi, một lần lúc mẹ tôi lấy chồng, một lần lúc mẹ tôi sinh thằng con trai là tôi. Tôi muốn nhắc lại lần thứ ba lệ nhỏ này, lúc sinh ra tôi.
Ấy vậy mà nàng không hề biết nhỏ một giọt nước mắt nào cho tôi lúc này. Từ đó tôi đi đến một kết luận rằng những câu chuyện luôn làm thế giới này đáng yêu hơn sự thật vốn có của nó. Bằng chứng là những chi tiết nhạt nhẽo của đời tôi vẫn có thể gây nên những xót thương, vẫn có thể làm thổn thức kẻ khác là nàng.
Và con người là tập hợp những thương tổn nho nhỏ được gây nên qua những câu chuyện. Và như thế, thế giới của con người được hiểu như thế nào cho phải, nó chỉ có thể diễn dịch như một cái ǵ đó khôn lường, và những chi tiết cảm động nhất là những chi tiết thuộc về hôm qua.
Nhưng làm sao tôi có thể trở thành hôm qua? Từ đó lũ bạn không đến thăm tôi nữa, chúng đến thăm mẹ tôi. Chúng kể cho mẹ nghe về cuộc đời của chúng, về những dự định, những hi vọng. Và mẹ lèo lái mách bảo chúng bằng con đường phần số. Phải nói chính xác hơn, đó là một cuộc hàn gắn vĩ đại giữa những con người nhờ... tin tưởng một điều ǵ đó vô cùng vẩn vơ.
Bố chán chường nói:
- Mày thấy mẹ mày chưa.
Điều này hàm ư tài năng của mẹ không phải là mẹ nói đúng như thế nào, mà là khả năng mẹ nói cái điều người khác ước muốn như thế nào. Bố là người thất bại. Bố đă nh́n thấy sự cô đơn trong chính đời sống của bố. Ví dụ như có một tṛ chơi đố vui nói ra những ước muốn của người thân, bố sẽ nói trật lất. Bố không thể biết chúng tôi muốn ǵ. Bố cũng không biết ḿnh muốn ǵ. Và bố truyền cho tôi sự cô đơn đó.
Năm Th́n, bố tôi đột ngột ra đi mà không một v́ sao nào có thể báo trước. Mẹ tôi suy sụp nặng nề. Từ người đàn bà quả quyết bỗng biến thành một kẻ sợ hăi và do dự. Cái nghề xem tử vi chấm dứt tại đây.
Tôi không rơ nguyên nhân lắm. Có lẽ sự ra đi của bố đă làm cho mẹ mất đi ḷng tin vào những ngôi sao. Cũng có thể với mẹ, tử vi chỉ là một cái cớ để mẹ tṛ chuyện với tất cả mọi người về cuộc đời ḿnh. Mà cuộc đời th́ dài lắm, chông chênh, kể sao cho hết... Ví như có một tṛ chơi đố vui nói ra những ước muốn của người thân, có lẽ mẹ sẽ nói đúng tất cả về chúng tôi, nhưng mẹ sẽ nói trật về cuộc đời mẹ, tuy vậy mẹ vẫn cứ muốn nói...
Nhưng cũng có thể, trong những câu chuyện, mẹ thấy ḿnh tỏa sáng thật sự như một v́ sao quan trọng, mà không hề nghĩ rằng chính bố đă mang lại thứ ánh sáng tinh thần dịu dàng và trầm tĩnh kia. Một khi bố ra đi, chúng sẽ tắt. Chúng tôi chỉ c̣n trơ ra như những v́ sao không c̣n ánh sáng. Và cũng là lúc chuyện đời mẹ mất đi ư nghĩa. Mẹ không thể tự hào mà kể với mọi người rằng cuộc đời mẹ trở thành bóng tối như thế nào.
Tôi vẫn không thể nào nguôi ngoai về sự cô đơn mà bố đă cho tôi. Như một tṛ chơi kư ức c̣n sót lại, tôi tập lấy lá số vào một đêm nọ. Những v́ sao xấu xí phiền muộn như cứ vây phủ... Tôi lấy số cho mẹ, cho bố và cho cả Hồng. Tôi bỏ đi những v́ sao xấu. Chúng không có duyên cớ ǵ phải hiện diện trong cuộc đời những người tôi thương. Tôi cộng thêm hai lần sao tốt.
Tôi giải đoán những cuộc đời một cách thiên vị. Chúng không nói lên điều ǵ đúng đắn cả, làm sao những cuộc đời có thể gói trong một lá số? Nhưng đồng thời chúng lại cho tôi một cảm nghĩ khác thật quyến rũ và tin tưởng rằng những v́ sao là tập hợp của những người tôi thương.
Tôi nhớ ngày trước bố hay nói với tôi, bố thích nhân vật bố già - một tay mafia của mọi mafia. Bởi dù ǵ đi nữa, bố già là kẻ không phải đi xin ai một điều ǵ. Mẹ tôi nói bố tôi cay đắng v́ vẫn phải c̣n đi xin thuốc lá từ vợ.
Nhưng bố cũng khác hơn những người khác, người ta thường nghĩ về bố già như một kẻ thét ra lửa, một lời nói mạnh hơn cơn băo, trong khi đó chi tiết vĩ đại nhất, cảm động nhất của bố già lại là một đoạn rất ngắn bên một đứa bé, cảnh cuối đời, bố già biết đi tưới cây.
Và như thế, giữa vô vàn những v́ sao xấu xí và tàn nhẫn suốt cuộc đời ḿnh, bố già đă biết chọn lấy v́ sao đẹp đẽ nhất bên luống hoa để mà ra đi. Và bố già của tôi đă làm như vậy.
Nguyễn Ngọc Thuần
|
Quay trở về đầu |
|
|
lephan Học Viên Lớp Tử Vi

Đă tham gia: 28 February 2005 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 93
|
Msg 2 of 13: Đă gửi: 05 May 2005 lúc 12:29pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hay, muaha co`n chuyện na`o nữa ko ?
|
Quay trở về đầu |
|
|
muaha Hội viên

Đă tham gia: 06 July 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 43
|
Msg 3 of 13: Đă gửi: 05 May 2005 lúc 12:48pm | Đă lưu IP
|
|
|
C̣n, nhưng phải có phở phiếc hay cà phê, cà pháo chứ nhỉ???
|
Quay trở về đầu |
|
|
lephan Học Viên Lớp Tử Vi

Đă tham gia: 28 February 2005 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 93
|
Msg 4 of 13: Đă gửi: 05 May 2005 lúc 1:19pm | Đă lưu IP
|
|
|
Kiếm đâu ra h́nh tô phỏ hay ly càfê bây giơ` ?
|
Quay trở về đầu |
|
|
lephan Học Viên Lớp Tử Vi

Đă tham gia: 28 February 2005 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 93
|
Msg 5 of 13: Đă gửi: 05 May 2005 lúc 1:22pm | Đă lưu IP
|
|
|
Gửi lại 1 ba`i kh'ac vậy :
(Mặc du` co' nhiê`u chổ chưa đô`ng y' vơi ta'c giả ba`i na`y, co' lẽ la` 1 ngươ`i HN)
do bạn Phanle sưu tầm lấy từ trang .www.cangsaigon.com. Copy cho các bạn đọc chơi và bổ sung thêm:
Cà phê
Cà phê Sài G̣n với những hàng ghế xếp thẳng hàng như trên xe bus
Cà phê Hà Nội chen chúc với hai đôi t́nh nhân cùng xếp chung một bàn
Ăn trưa
Cơm trưa Sài G̣n với tô canh ổ qua hai ngàn rưởi
Cơm trưa Hà Nội với bát nước rau dầm sấu không lấy tiền
Gọi điện ngoài đường
Ở Sài G̣n, bạn hăy dừng xe - dắt lên vỉa hè - quay ngược đầu xe - nếu không muốn chiếc điện thoại của bạn cuốn theo chiều gió
Ở Hà Nội, bạn hăy đứng giữa ngă tư tấp nập người qua để nói chuyện điện thoại - cho cả thế giới biết bạn là ai
Cảm ơn
Ở Sài G̣n, bạn dửng dưng khi thấy cô receptionist cúi gập người chào bạn
Ở Hà Nội, bạn xúc động đến sững sờ khi thấy ai đó nói lời cảm ơn
Cơn mưa
Mưa Sài G̣n giống tính t́nh các cô gái Sài G̣n - đỏng đảnh nhưng mau quên
Mưa Hà Nội giống tính t́nh các cô gái Hà Nội - âm ỉ và dai dẳng
Ăn mặc
Ở Sài G̣n, bạn có thể mặc quần short, dép lê đàng hoàng vào Rex
Ở Hà Nội, bạn có thể thấy các bác xe ôm mặc đồ vest đứng chờ khách bên Bờ Hồ
Xe máy
Ở Sài G̣n, họ gọi chiếc xe gắn máy của bạn là xe hai bánh
Ở Hà Nội, họ coi chiếc xe máy của bạn là xe có động cơ
Giao thông
Ở Sài G̣n, bạn có thể vượt đèn đỏ thoải mái - nhưng chớ có đi vào phần đường xe hơi
Ở Hà Nội, bạn có thể lượn lờ trước mũi xe hơi - nhưng đừng có dại dột mà rẽ phải tùy ư
Trà đá
Ở Hà Nội, một cốc trà đá của mấy bà hàng nước giá năm trăm đồng
Ở Sài G̣n, cốc trà đá đó có thể pha làm bốn ly nhưng lại miễn phí
Ăn phở
Tô hủ tíu ḿ Sài G̣n được bưng ra với tô được đặt trên chiếc đĩa
Bát phở gà Hà Nội được khuyến mại với ngón tay cái của con bé bưng bê
Giầy vớ
Đàn ông Hà Nội có thể đi giày mà không cần mang vớ
Con gái Sài G̣n có thể đi vớ mà không cần mang giày
Con đường
Hai con đường đôi vắng vẻ với tán lá xà cừ rậm rạp đầy tiếng ve trong những trưa hè - chúng giống nhau đến lạ!
Đường Hoàng Diệu (Hà Nội)
Tôn Đức Thắng (Sài G̣n) -
Đụng hàng
Khi hai cô gái cùng thích một món đồ giống hệt nhau...
con gái Hà Nội: "Tớ với ấy cùng mua nó nhé?"
con gái Sài G̣n: "Ấy mua rồi à? Vậy tớ sẽ chọn thứ khác"
Tỏ t́nh
Khi bạn nói với một cô gái: "Thế em có yêu anh không?"...
con gái Hà Nội: "Nếu nói không th́ sao?"
con gái Sài G̣n: "Tại sao lại không nhỉ!"
Ăn sáng
Khi bạn nhận lời đề nghị của người bạn: "Đi ăn sáng với tớ nhé?"...
ở Hà Nội: Hoặc là bạn có nhiều hơn 20 ngàn, hoặc là chả cần xu keng nào!
ở Sài G̣n: Điều kiện cần và đủ: Bạn có tối thiểu 10 ngàn trong túi!
Dạ vâng
Khi phụ huynh người yêu bạn có lời mời bạn đến nhà dùng bữa...
ở Hà Nội: Bạn nói: "Dạ vâng!"
ở Sài G̣n: Đă "Dạ" th́ khỏi cần "Vâng"
Giàu có
Bạn được coi là giàu có khi...
ở Hà Nội: Bạn có rất nhiều tiền
ở Sài G̣n: Bạn tiêu rất nhiều tiền
Chào hỏi
Khi bạn chào phụ huynh bố mẹ người yêu trước khi ra về...
ở Hà Nội: "Cháu chào cô cháu về!"
ở Sài G̣n: "Con thưa d́ con d́a!"
Giữ xe hàng quán
Hà nội: Giữ xe miễn phí
Sài g̣n: "Anh cho xin 2 ngàn"
Uống bia
Hà nội: Bia hơi, lạc rang, 9 giờ phắn
Sài G̣n: Chai lạnh, đá to, nồi lẩu, nửa khuya về
Xôi
Hà Nội : Gói lá
Sài G̣n : Cho vào hộp, hay bịch nylon
Phở
Hà Nội : khó mà thiếu ḿ chính, quẩy
Sài g̣n : Làm sao ăn phở được khi mà không có rau, giá và tương đỏ (hoặc đen)
Giao thông 2
Hà Nội : Đèn đỏ không được rẽ phải
Sài g̣n : Đèn đỏ có nơi c̣n được quẹo trái
Siêu thị
Hà Nội : Đắt đỏ, hàng hóa kô thiết thực
Sài G̣n : Thuận tiện, giá rẻ như chợ. Là nơi thư giăn mỗi cuối tuần cả gia đ́nh
Nhà sách
Hà Nội : Nhân viên hách dịch
Sài G̣n : Vào đọc chùa thoải mái, nhất là các em bé, có thể ngồi tại chỗ đọc mà không sợ bị đuổi
Chùa chiền
Hà Nội : Bước chân vào là thấy lơng nhẹ bẫng, hỉ nộ ái ố đă để lại ở phía ngoài cửa
Sài G̣n : Không gian ồn ào, không tịnh
Tào phớ
Hà Nội : Lát mỏng, em nhớ ngày xưa hay hớt bằng vỏ con trai
Sài G̣n : Lát dày cục, có gừng trong nước đường chứ không phải là hoa nhài
Chè
Hà Nội : Ăn trong cốc, bát nhỏ
Sài G̣n : Thường có nước dừa. Vội th́ cắn 1 góc bịch chè và mút
Cắt chanh
Hà Nội : Bổ ngang
Sài G̣n : Bổ dọc 2 bên, bỏ phần giữa
Nước canh rau muống
Hà Nội : Sấu, chanh
Sài G̣n : Me, chanh
Cơm sườn
Hà Nội : những miếng sườn nhỏ nhỏ xào chua ngọt, ngon kinh hoàng
Sài G̣n : một tảng thịt nướng to đùng
Hồ
Hà Nội : mênh mông là nước, đẹp và thơ mộng
Sài G̣n : như một cái ao bé cỏn con.
Xe
Hà Nội : hiếm gặp những xe đời cũ
Sài G̣n : những xe viện bảo tàng cho mượn vẫn lưu hành đầy trên đường phố
Quà vặt
Hà Nội : không nhiều nhưng tinh tế
Sài G̣n : nhiều vô kể, giá rẻ , không đến nỗi nào nhưng không đặc sắc
Phanle sưu tầm.www.cangsaigon.com
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
muaha Hội viên

Đă tham gia: 06 July 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 43
|
Msg 6 of 13: Đă gửi: 05 May 2005 lúc 3:08pm | Đă lưu IP
|
|
|
Cảm ơn Phan. Thú vị lắm ! Có h́nh tô phở nhưng không biết đưa lên bằng cách nào. Đành vậy!
lephan đă viết:
(Mặc du` co' nhiê`u chổ chưa đô`ng y' vơi ta'c giả ba`i na`y, co' lẽ la` 1 ngươ`i HN)
|
|
|
Kệ, hay là được rồi , phải không?
Đường Tôn Đức Thắng là đường Trịnh Minh Thế cũ? Đường ấy làm ǵ có hai hàng cây..???
|
Quay trở về đầu |
|
|
BlackJack Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 22 September 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 273
|
Msg 7 of 13: Đă gửi: 06 May 2005 lúc 6:59am | Đă lưu IP
|
|
|
C̣n nữa nè:
Cave Hà Nội trông như sinh viên
Sinh viên Sài G̣n trông như Cave...hehehe
__________________ Learn, learn more and learn forever!
|
Quay trở về đầu |
|
|
SaoKim Hội viên


Đă tham gia: 08 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 319
|
Msg 8 of 13: Đă gửi: 06 May 2005 lúc 8:55am | Đă lưu IP
|
|
|
Bài viết hay quá .
__________________ Website Nghiên cứu con người: www.nhantrachoc.net
|
Quay trở về đầu |
|
|
nongdan Hội viên

Đă tham gia: 27 February 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 21
|
Msg 9 of 13: Đă gửi: 06 May 2005 lúc 8:18pm | Đă lưu IP
|
|
|
bai` viet' cu?a muaha hay qua' . toi muon' noi' vai` loi` chia xe nhung lai khong biet' go~ TV hi..hi....tiec' qua' hi?..
|
Quay trở về đầu |
|
|
thienkhoitimvui Hội viên


Đă tham gia: 30 November 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2445
|
Msg 10 of 13: Đă gửi: 06 May 2005 lúc 9:39pm | Đă lưu IP
|
|
|
Cảm ơn Mùa Hạ về truyện ngắn.
Tôi đă đọc truyện nầy trên báo (h́nh như báo Thanh Niên phải không, số Tết?), truyện thú đấy chứ.
|
Quay trở về đầu |
|
|
rosemary Hội viên


Đă tham gia: 16 December 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 218
|
Msg 11 of 13: Đă gửi: 06 May 2005 lúc 10:20pm | Đă lưu IP
|
|
|
muaha đă viết:
Năm Th́n, bố tôi đột ngột ra đi mà không một v́ sao nào có thể báo trước. Mẹ tôi suy sụp nặng nề. Từ người đàn bà quả quyết bỗng biến thành một kẻ sợ hăi và do dự. Cái nghề xem tử vi chấm dứt tại đây.
Nhưng cũng có thể, trong những câu chuyện, mẹ thấy ḿnh tỏa sáng thật sự như một v́ sao quan trọng, mà không hề nghĩ rằng chính bố đă mang lại thứ ánh sáng tinh thần dịu dàng và trầm tĩnh kia. Một khi bố ra đi, chúng sẽ tắt. Chúng tôi chỉ c̣n trơ ra như những v́ sao không c̣n ánh sáng. Và cũng là lúc chuyện đời mẹ mất đi ư nghĩa. Mẹ không thể tự hào mà kể với mọi người rằng cuộc đời mẹ trở thành bóng tối như thế nào.
|
|
|
Tử vi xem bói cho người
Số thầy th́ để cho ruồi nó bâu...., híc
__________________ Hăy trả lại hoa hồng cho người trung gian.
|
Quay trở về đầu |
|
|
muaha Hội viên

Đă tham gia: 06 July 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 43
|
Msg 12 of 13: Đă gửi: 07 May 2005 lúc 5:36am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào cả nhà,
nongdan đă viết:
bai` viet' cu?a muaha hay qua' |
|
|
Ấy chết, không phải của tôi (mh). Tác giả là Nguyễn Ngọc Thuần . Tôi chỉ làm cái việc "mượn hoa, cúng Phật" thôi...
Thưa Anh TKTV: Tôi lang thang trên mạng..Đọc thấy thích, mang về đây chia xẻ với mọi người...quên mất là đă đọc ở đâu.
Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ.
|
Quay trở về đầu |
|
|
thienkhoitimvui Hội viên


Đă tham gia: 30 November 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2445
|
Msg 13 of 13: Đă gửi: 09 May 2005 lúc 9:28am | Đă lưu IP
|
|
|
tôi đă đọc trên báo, h́nh như báo Thanh Niên số Tết, Tết năm Giáp Thân th́ fải. cảm ơn đă đưa lên.
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|