Tác giả |
|
nkd833 Hội viên


Đă tham gia: 04 December 2004 Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1303
|
Msg 1 of 2: Đă gửi: 12 March 2005 lúc 10:33am | Đă lưu IP
|
|
|
Kể cho các bạn nghe một câu chuyện tớ mới chôm được:
Sau 80 năm tu luyện trên núi với Thầy, 2 đệ tử chân truyền (anh A và anh B) được Thầy cho phép xuống núi 1 năm để "khảo sát thực tế" đặng về làm "Luận văn tốt nghiệp", trước khi đi Thầy bảo:
- Anh A cầm cái b́nh này đi đựng cho tôi những lời khen mà anh nhận được trong 1 năm. C̣n anh B cầm cái b́nh này đi đựng cho tôi những lời chê mà anh nhận được trong 1 năm.
Sau 1 năm, anh nào về đây đầy b́nh th́ tôi phong hàm giáo sư cho mà xuống núi hành nghề hẳn, không phải quay lại đây nữa!
Sau 1 năm, chỉ có mỗi 1 anh về, không thấy bóng dáng anh kia đâu. Đoán xem là anh A về hay anh B về? Và b́nh của anh ta đầy hay vơi hay rổng tuếch?
Tớ không pít câu trả lờ v́ không tớ không phải ông Thầy, không phải anh A, cũng chả phải anh B. Các bạn đọc đến đây tự đoán lấy vậy, tuỳ TÂM! Hihihi
Nhưng tớ pít được thêm 1 chi tiết tí tẹo do ông bố vợ tương lai của tớ là dân buôn đồ cổ tiết lộ. Có một thằng ranh mang cầm đồ cho bố một cái b́nh cực kỳ cổ với giá cực hớ! Thằng đó rơ là thằng ngu! Chả pít nó ngu hay thằng nào ngu! Hihihi, mà nó là thằng nào ấy nhở?
Đến đây là hết truyện rồi, thôi tớ đi ngủ đây - buồn ngủ!
|
Quay trở về đầu |
|
|
satrung Hội viên

Đă tham gia: 02 June 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 39
|
Msg 2 of 2: Đă gửi: 14 March 2005 lúc 5:20am | Đă lưu IP
|
|
|
Ba cái chức nào như quân tử, ngườI tự do … tự nhiên trên trờI rớt xuống th́ cứ nhận chứ sao lạI không, sướng lắm. Chừng nào ngườI ta đ̣i hoặc coi bộ không cần xài th́ trả lạI, có phảI mất đâu mà sợ . Sợ rằng lúa phơi ng̣ai đường cấm không được đụng đến mà thôi. C̣n mấy cái chức như cầm cương, thắng yên, tửu bảo …vv… có … ngu mớI nhận làm. Nói chung những ǵ cảm thấy phù du, xàm xí, không hạp ôix thôi th́ dẹp bỏ quách cho rảnh tâm, an thân. BởI vậy mớI có nhiều ngườI bỏ Thánh, ôm hồ lô rỗng xuống núi làm thằng .
Nói như vậy biết quá trớn nhiều lắm, chỉ mong anh tha lỗi. Chắc anh không giận ? Cổ học tinh hoa truyện Đạo thiệt thấm thía, cảm ơn anh. Vậy đó, đọc vỡ ra được lư mà không đem áp dụng được, ngườI cổ tích xa xưa nói như vậy là hơi bị … hủ lậu nho kinh, chương cú văn đàn. Chuyện đờI này thấy anh ghi, thôi th́ có sa theo vô đọc.
Có lẽ đă hiểu phần nào nơi tâm trạng, anh ạ.
Chắc anh đang .. hứng và buồn ngủ. Chúc anh an tâm đánh giấc.
__________________ tổ ma da tí ti
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|