Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 188 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: NGƯỜI TỈNH THỨC Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 1 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 12:40am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

NGƯỜI TỈNH THỨC.

Con người là tên gọi đích thưc của đau khổ triền miên bất tận trên cơi đời này. Hay nói cách khác con người mang lấy một thuộc từ là "Đau Khổ" khi khởi đầu thân phận của ḿnh. Thế th́ có ai là người đă hạnh phúc thật sự trong cuộc sống hiện hủu của cuộc đời ? Người Khách tự hỏi lấy ḷng ḿnh vào một buổi chiều cuối năm khi không gian yên tỉnh ngày 25 Tết lại càng yên tỉnh hơn v́ câu hỏi này vẫn c̣n bỏ ngỏ, vẫn không được trả lời , vẫn là niềm ray rức khôn nguôi bên ḷng người khách, để rồi cho đến một ngày hôm sau bên tuần trà buổi sáng trong thư pḥng, người khách mới chợt nhớ lại câu chuyện của Đức Phật trên bờ sông Ni Liên thưở nọ, xa xưa lắm rồi có thật trong lịch sử con người.
Có lẻ đức Phật là người đầu tiên định nghĩa lại danh từ con người bao hàm ư rất nhân bản trong nguyên ngữ " Boudha" được dịch ra là :"Người Tỉnh Thức". Người tỉnh thức th́ không c̣n đau khổ nửa, cho nên người khách lắng ḷng hướng về Phật Pháp như một khởi điểm bắt đầu cho cuộc hành tŕnh đời ḿnh vào đất Phật, mà trên đó một ngôi thiền nhỏ được dựng lên với vẻ uy nghi giản dị giửa thiên nhiên hửu t́nh, bức tượng Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni hiền từ đang hiện diện trong cơi đời đầy ô trọc và khổ đau. Kề bên bức tượng một vị Bồ Tát Quán Thế Âm với gương mặt đẹp thanh thoát đưa đôi mắt nh́n chúng sanh chơi vơi trong biển khổ như người mẹ nh́n những đứa con tội nghiệp. Trong chiều sâu vực thẩm vọng về đến tận tâm hồn người khách, chầm chậm vang lên từng đợt những âm ba hải triều cuốn hút vổ về tâm tư phiền muộn của khách trần đang t́m về cơi cô sanh.
Tiếng thét cuồn cuộn những cơn sóng của khổ đau bùng lên như phủ ngập không ngừng trên biển Tâm Thức. Người khách cảm thấy thời gian như ngưng đọng lại . Mùa Đông rồi cũng rụi tàn nhường bước cho mùa Xuân mới xuất hiện trở lại trên Địa cầu. Thật vậy,người khách bổng chợt hiểu dần ra đâu là câu hỏi của Bồ Tát Vô Tận Ư đă thỉnh vấn đức Phật trong buổi thuyết pháp Kinh Diệu Pháp Liên Hoa về nhân duyên danh hiệu của "Bồ Tát Quán Thế Âm" trong phần mở đầu phẩm Kinh Phổ Môn. Đến đây cuộc hành hương của người khách trần vẫn tiếp tục trong khi câu hỏi trên kia mỗi lúc thêm súc tích trong ḷng như một công án thâm t́nh mà người khách cưu mang trong đời. Nhất là vào những lúc thư thả ngồi uống ngụm trà nh́n Hoa Mai àang đang nở chào đón mùa xuân...
-Việc trần cũng vừa xong
Về thắp hương nơi thư pḥng
Quyện quanh làn khói toả
Con Thỉnh Phật uống trà...


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 2 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 12:44am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

CHÂN THIỆN MỸ

HOA .
Hoa chính vị Bồ Tát hoá thân làm đẹp mắt mọi chúng hửu t́nh, dẫn đường cho những con người ham chuộng Danh Sắc vào con đường vô Ngă Vẻ đẹp của hoa không có vị tục trần xác thịt, vẻ đẹp của hoa là huyền diệu của nhửng tia sáng ánh nắng ban mai kết tinh lại thành màu sắc, hoa dâng hiến cho đời từ bi, thiện mỹ, tặng hết dịu dàng an ủi chúng sanh . Hoa là hỷ xả sau khi mang giọt nước tươi mát của Chân Thiện Mỹ đến rồi đi, không một chút bận tâm kiếp sống vô thường của ḿnh , hoa là Bồ Tát dạy con tâm vô trụ, mỗi giây phút cuộc sống trong hiện đời rất qúy, đừng để những giây phút ấy qua đi trong địa ngục khổ đau của giận hờn và lo toan . Mỗi phút giây ấy bừng nở vạn đoá hoa khiêm cung bên lề đường không một người để mắt đến, rực rở trong khu vườn muôn sắc, dù được chăm sóc hay nơi đồng hoang vắng, hoa vẫn b́nh đẳng trải rộng ḷng từ không phân biệt đắn đo về lẻ thâm t́nh của ḿnh đến với ai và có được tiếp nhận hay không ?
Con hảy sống trong vô trụ, trải rộng ḷng từ đến mọi người, không phân biệt t́nh cảm của người đối với con ra sao, không luận không gian, thời gian, không cần đền đáp, không cần được hiểu hay cảm thông .
Con hảy để đoá hoa tâm được bừng nở, đừng để bản ngă của con làm khô cằn mảnh đất vốn đă được gieo hạt giống Chân thiện Mỹ, v́ mọi phân định đúng sai, phải trái chính là bản ngă của con đó ! Con có quyền tu th́ cũng có kẻ khác có quyền không tu, con không được tự cho rằng ḿnh tu nên ḿnh đúng hoàn toàn, thêm vào đó người tu mà không chuyển nổi tâm kẻ khác theo con đường của Chân thiện Mỹ th́ con lại trách ḿnh. Vả lại, nếu con thật sự hết ḷng cầu giải thoát th́ hảy tự cứu lấy ḿnh thoát cảnh khổ hiện tại, đừng quy lổi cho kẻ chống báng ḿnh tạo nên nổi khổ của ḿnh .
Tu Là ǵ ? Tu là con đang đi t́m đến cách sống tận thiện, tận mỹ, xóa bỏ những định luật nhân quả đă cột chặc con người vào ṿng quay của nghiệp Luân Hồi, chuyển mệnh đời đến bước an lạc và luôn tự tai.
Giải Thoát là ǵ ? Là bức phá những vô minh tham dục c̣n đầy rẩy trong bản tâm, Ngă chấp dạy cho con cách thích nghi trong cuộc đời hư ảo, không hề muốn nhận thấy ánh sáng của chân lư . Con muốn thấy ánh sáng chân lư đưa con thoát khỏi vô minh phiền năo th́ con nên học theo hạnh Từ Bi Hỷ Xả của Hoa, hoa phải là tâm của con chư phật muời phương ba đời đều thuyết giải thoát hoá thân sanh vào sen báu chẳng phải là không có nguyên do : Cho nên hoa mang kiếp sống vô thường mà sống đời vĩnh cửu của Đại từ . Giây phút thế trần qua đi , hoa đem đến giọt nắng cơi trời soi vào mắt thế nhân, khai thị điều thiện cho con mà chính bản tâm con chưa tự chứng, Hoa có thể tàn phai hương sắc trong vô thường sanh diệt như chính bản thân con nhưng mùi hương và vẻ đẹp của hoa không biến mất trong tâm con .Điều thiện có thể mang tướng đến rồi đi mà tâm thức của con không quên việc làm tận thiện mỹ ...

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 3 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 12:50am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

TRÀ HOA THIÊN ĐỊA NHÂN .

Trường phái chỉ là hư, con không nên chú ư đến quy luật của phái cắm hoa, dù Nhật Bản hay các nước khác . Từ tâm sinh ra các quy luật thẩm mỹ cho nên tâm đạt đến Niết Bàn th́ quy luật cũng tương ứng . Ngược lại theo quy luật của bậc giải thoát đề ra cũng dẫn nghệ thuật đi đến tối thượng nếu không chấp pháp, đây cũng là một số quy luật đó con cứ theo đó mà hành sẽ dẫn đến TRÀ HOA .
Với kiều b́nh cao thi hoa Thiên cao bằng chiều cao b́nh cộng chiều rộng của b́nh, đó là chiều cao b́nh thường, phá thể cao hơn, nếu thấp hơn th́ chiều cao ấy nằm trong cành khác và ngoài b́nh lượn xuống hoặc ở chiều ngang của Thiên, Hoa Địa cao bằng một phần năm chiều cao của Thiên. Hoa Nhân cao bằng ba phần năm của chiều cao Thiên, Với kiểu b́nh thấp th́ hoa Thiên cao bằng hai chiều cao của b́nh cộng chiều rộng b́nh, Các hoa khác cũng như kiều b́nh cao chỉ nên cắm một cành với hai lá, hai hoa ba lá cho b́nh cao, nhưng con cắm cách nào chiếc lá ấy có biểu tượng mang tất cả không khí của Thiên nhiên là đặc điểm riêng của nó .
Tất cả hoa trong b́nh đều trổ từ một cành duy nhất không có vẻ xa lạ với nhau dù là khác loại . Hoa phải có vẻ tươi mát chứ không lấy số nhiều để tạo vẻ tươi thắm, chỉ riêng một cánh hoa cũng đủ để tượng trưng cho cả loài hoa .
Cắm hoa như người Tây Phương không phải gọi là cắm, mà phải gọi là chưng hoa đúng hơn, con có khuynh hướng nghiên về lối cắm ấy đó là tâm con hảy c̣n chuộng tướng bỏ chấp, b́nh thấp cắm nhiều hoa hơn b́nh cao vẫn c̣n tôn trọng quy luật trên .
Ở b́nh thấp chú ư đến hoa Địa cành phụ thấp ở cận cành chính, đừng sợ cô đơn v́ con con sợ tức là c̣n khổ, nên trong cách cắm hoa thế này sẻ thích cắm nhiều hoa lá hơn, nên tính vẫn c̣n nóng nảy, nếu không có ngươi hiểu con cũng là lẻ thường , không có người giống theo ư con cũng là lẻ thường . Nếu cô đơn là đau khổ th́ Đức Phât Cồ Đàm là người khổ nhất trần gian, sự phù du vẻ đẹp hoa cắm trong b́nh cũng là sự cô đơn . Con cắm hoa mà không thấy ḿnh là người cắm, không có hoa để cắm, ḷng không lay động th́ b́nh hoa là b́nh hoa tự nở chính là HOA ĐẠO .
Cũng như đau khổ làm ǵ có thật, nhưng phải muợn đó để tỏ bày sự an lạc . Con không đau khổ, v́ sự đau khổ hiện diện chính là pháp môn gần nhất và dể nhất dẫn ḿnh đến việc nhận thức an lạc . Nhận thức này chính là nhận thức Thiền định giải thoát . . .

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 4 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 12:56am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

ÂM NHẠC .
Là chuổi tiếng động được sắp xếp theo cung bậc trong tâm tư của từng con người, trong từng mỗi chúng sanh, là nguồn nhạc ư tuôn tràn, những giận hờn, những đau khổ, những niềm vui được tuôn ra từ trong sâu kín tâm hồn, cho nên lắng nghe thế giới với tất cả âm thanh đa dạng là một nguồn hân hoan bất tận, v́ đó là âm nhạc .
Những câu chửi rủa là nhạc của tâm hồn đang giao động đến cực điểm, những bài hát là âm nhạc của thi nhân, nó theo một cái chung nhất đó là : Thành, Trụ, Hoại,Không, là âm thanh cũng là sự sống là h́nh tướng hoại diệt mà cũng thể hiện tính chất là Đạo vậy ! Tiếng chân bước đi trên đường vắng, tiếng lá khô rơi rụng, tiếng sương khuya rơi trên mái nhà, tiếng dế nỉ non, tiếng đàn, và cả những âm thanh con không nghe bằng nhỉ căn được như:- Tiếng mây trôi bồng bềnh, tiếng hạt mưa chạm nhau trên không, tiếng th́ thầm của hoa cỏ, tiếng thời gian chầm chậm trôi qua đời con, tiếng than thở của người thân xa con, đó là những chuổi âm thanh kỳ diệu của cuộc đời .
Biết thưởng thức tất cả âm thanh của cuộc sống tức là sống trong nhac . Con có biết âm thanh là ǵ th́ mới đích thực cảm nhận đuợc âm nhạc của đời .
Hảy nghe đây, chỉ biết nghe những âm thanh mà con ưa thích th́ chưa thưởng thức được cái kỳ diệu của âm thanh, nếu con chỉ muốn nghe thích những lời ngợi khen và rất ghét những lời chê bai, th́ nhỉ căn chỉ làm việc có một nửa . Đó chính là khuyết tật đó mới chính là sự bất toàn của thân tướng, tất cả mọi âm thanh đều vui và tất cả mọi âm thanh đều là Pháp .
Những lời nói dử đầy thô bạo là những thử thách sự kiên định, là pháp rèn tâm , là pháp điều phục tâm xao động . Như thế chính những lời nói dử là giả tướng và những lời Phật thuyết minh chính là chánh pháp , tuy những lời nói dữ tự bản tánh nó không dữ, mà con đă chấp rằng nó dữ v́ con c̣n vướng mắc vào âm thanh nên con không thấy thật tánh của ngôn ngữ .
Quán sát âm thanh đơn thuần là âm thanh th́ hiểu được Đạo , mỗi âm thanh đều có độ ngân rung của nó v́ thế âm thanh là âm nhạc . Những lời khen tự nó không xấu, chấp vào th́ nó trở nên độc duợc, khen hay chê đều không thể biến con trở thành kẻ khác .Những người chê bai người khác chính là Bồ Tát hoá thân, chính nơi những vị ấy con hiểu được điều Phật dạy nguyện lảnh lấy cơi Phật chẳng phải ở nơi rổng không .
Khi con điềm nhiên trước những âm thanh khen chê hung bạo ấy th́ con đă độ được tâm của ḿnh, độ được kẻ ấy chính là con cũng đă độ con Nghèo, xấu những âm thanh đi thẳng vào tim làm con khổ sở là vi con chỉ nghe có một nửa , chính điều này là thân tướng xấu và nghèo nàn . Đây là thần chú trị bệnh ấy, hảy quán chử ấy trong tiếng trống, tiếng đàn phổ trong đoản khúc cho đến khi tâm con trân trọng âm thanh ấy lúc ấy con sẽ thấy tự tánh ngôn ngữ là KHÔNG .


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 5 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 1:00am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

KHỔ ĐẾ .
Đau khổ không phải là điều xa lạ đối với mọi người và với riêng con, đau khổ đă là bạn đồng hành từ lâu lắm, như thế th́ có ǵ mà phải ngở ngàn, đau khổ đến từ người nầy hay từ người khác, từ hoàn cảnh nầy sang hoàn cảnh khác . Điều đó có nghĩa ǵ đâu, v́ lẻ đơn giản là nó sẽ đến, nếu mang h́nh tướng nào để gây hại cho sự b́nh tâm của con, đau khổ sẽ mang h́nh tướng ấy .
Cho nên đừng oán trách người làm con khổ đau, v́ họ chỉ là công cụ của sức mạnh ở ngoài chính ho. Đó chính là sự đau khổ vẫn hiện hửu nơi thế gian, đau khổ ṿ xé tâm can tức một tướng địa ngục rồi, thế th́ đau khổ chính là đía ngục, đă ở trong địa ngục là tận cùng th́ dù con trốn tránh tự tử để đi đến cơi chết nào khác nửa . Vả lại, đau khổ là nghiệp đeo đằng há do người nào mang đến mà ḥng trốn tránh .
Chết là không chịu tác động của loài người và hoàn cảnh thế gian, nhưng thoát khỏi nghiệp báo . Đau khổ sẽ mang h́nh tướng khác để theo đuổi con và ở những nơi không có thân tướng để chịu quả báo, cảnh khổ nơi đây sẽ nhân lên gấp bội để tâm thức phải động và đau đớn như đau đớn cảm thấy được trên một thân thể xác thịt, là những cảnh địa ngục, cho nên biết tự tử để thoát nổi khổ gánh chịu chỉ làm ḿnh dẫn đến một địa ngục khác mà thôi .
Khi chưa thành Phật th́ chưa thể nói thoát khỏi địa ngục th́ cũng đừng mong không c̣n khổ đau, Vậy th́ đau khổ sẽ theo con măi đến ngày giải thoát .
Cứ mặc nó đến, quan sát nó ở chân tướng chứ không phải ở giả tướng, chân tướng của đau khổ khi đến với con là nghiệp, giả tướng là người hay hoàn cảnh chẳng thuận ḷng con . Để hoá giải nghiệp ác chính là con hành tạo những nghiệp thiện, hảy gây lấy nghiệp thiện để thoát, bể khổ trần gian và điều thiện bật nhất là ngay trong lúc này khi con đang đau khổ hảy niệm Phật v́ niệm Phật là chính con đang niệm Giác Tánh của chính con cùng chư Phật hiện tiền . Niệm Phật th́ con sẽ tỉnh táo để thấy được chân tướng của đau khổ tự đến th́ nó sẽ tự đi chứ chẳng phải con xua đuổi đuợc nó mà đau khổ xa lánh con . B́nh tâm trước nghịch cảnh sẽ không c̣n cảm thấy khổ đau sâu xa như chính ḿnh đang chịu khổ mà phải niệm quán rằng : Khổ nầy không cũ cũng chẳng mới, không tự tánh th́ không có tha tánh, không hoàn toàn của con, ví nếu không có ngoại vật tha nhân th́ con không khổ, nhưng khộng ĺa khỏi con, v́ con cảm thấy nổi khổ đau rỏ ràng nơi con . Vậy th́ nó ở đâu khi không ở nơi con cũng chẳng ở nơi người ?


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 6 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 1:02am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Do đó đau khổ là duyên hiệp thành theo nghiệp mà đến . Nói đến nghiệp tức là nói đến chính ḿnh, cho nên đừng tự làm khổ ḿnh, nghiệp đến cứ đến, nghiệp đi nó cứ đi, được như thế đó là tâm không trụ, tâm không trụ tức là tâm an ổn, đă an ổn th́ thấy Niết Bàn tại thế, để có đủ lực đạt Niết Bàn con phải niệm trong đau khổ và quán trong nghịch cảnh . Tha lực tự lực là sức mạnh mảnh liệt đến từ bên ngoài, phát ra từ bên trong sẽ phá tan xiềng xích của địa ngục khổ đau, đó chính là sự giải thoát .
Đau khổ là nhân đưa đến giải thoát, nên con đừng sợ nó và cũng đừng ghét nó, hảy cảm ơn đau khổ và những người đă mang đến sự đau khổ cho con, họ chính là Bồ Tát phát tâm hành nghịch độ để giúp con chứng được quả thiện tṛn đầy . Đó là Bồ Tát trải thân làm viên gạch lót đường cho chúng sanh đến bến bờ giải thoát, và con cũng nên nhớ rằng chư Bồ Tát không phải chỉ mang tướng Thiện để độ sanh .
Hảy cầu nguyện cho các vị ấy sớm đắc quả vị Phật mới trả được ân, phải tri ân những người mang sầu khổ đến cho con, hành như thế mới là con người trí tuệ, hành như thế mới là người Tỉnh Thức .
Đau khổ hay nghiệp chướng là nhân Bồ Đề, nên v́ thế con không thể khinh, không hổ thẹn v́ nó . Cũng chính v́ Niết Bàn có nhân ban đầu là Phiền Năo nên con không thể sanh tâm mong cầu tha thiết, chẳng trụ lại đau khổ, chẳng trụ lại Niết Bàn là chân thật Niết Bàn tức là giải thoát . Con hảy y theo t́m thắy hạnh phúc ngay trong đời từ giây phút nầy .
Hạnh phúc t́m thấy nơi không có hạnh phúc, nơi không cho phép hạnh phúc tồn tại trong cơi trần nầy là chính là hạnh phúc vĩnh cửu, v́ đă kinh nghiệm qua đau khổ . Con hảy tự cứu lấy ḿnh .

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 7 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 1:03am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

ÁI DỤC .
Con thường nghĩ ái dục là vấn đền đơn giản là t́nh cảm giửa trai gái . Ở người lập gia đ́nh th́ ái dục chính là sự ngoại t́nh, chỉ nghĩ đến người hôn phối và con cái th́ cái đó không là ái dục ? Nghĩ như thế thật quá sai lầm, dục ái chính là vấn đền lớn nhất của sinh tử luân hồi, tức là giải thoát là giải quyết triệt để vấn đề ái dục . Như thế ái dục mang h́nh tướng nào và thực chât chính của nó là ǵ ? Dục là ǵ ? Thân là dục sinh ra ra ái, khi con nghĩ rằng ḿnh là người Nữ đó là dục, dục chính là sự phân biệt ra hai của một cái đồng thể . Không cứ nghĩ hành dâm mới gọi là dục vả lại là phân hai tức là nẩy sinh ra một cái khác nguyên bản, nên trong bất cứ hành xử tư tưởng nào có ư phân biệt Ngă, Nhân th́ đó chính là dục . Khi có nhân, ngă, đây, đó, th́ ái liền sanh, và bánh xe luân hồi chuyển động . Như thế dục sanh Tam độc, dục là nghiệp lớn sinh ra muôn nhân quả kết thành nghiệp mới . Dục tức là động của thức, động của tâm, dục là thể của ái, ái là tướng của dục, từ ái mà sinh ra yêu, ghét, thuận, nghịch mọi cảnh khổ thế gian . Từ dục h́nh thành ngă hay nhân cách của người yêu thích ḿnh và tính cách của ḿnh là lẻ tự nhiên, v́ ái đâu tách rời khỏi dục nên nói yêu là đă có ghét ở trong đó !
"Thích màu này v́ màu này hợp với tôi!" Đó là tiếng nói sâu thẳm của ái dục vọng lên trong từng niệm tưởng, yêu người là dục, yêu chính bản thân ḿnh cũng là dục, yêu điều thiện, ghét điều ác cũng vướn vào ái dục . Trong cảnh yêu ghét với hai tướng chấp nhận hay không chấp nhận, là chính mầm móng đấu tranh c̣n lại trong con th́ con c̣n đau khổ . Tại sao con có thể yêu thích người này, không thich người khác ngay lần gặp gở đầu tiên ? Có thể nói rằng : " V́ Nhân Quả của Tiền Kiếp ". Nhưng tự nguyên thuỷ nhân ban đầu sinh ra mọi nghiệp, luân hồi chính là ái dục, có thân, có ngă bất cứ điều ǵ hợp với ngă th́ được giử lại thành sở thích, thành thiên hướng mà ngă th́ có thể thay đổi yêu thích, cho nên thích hành thiện, cũng chưa hẳn là Thiện .
Sở thích của con khi con bé và ngày nay thật khác nhau, như thế mọi vật có thể thay đổi mà ái dục th́ không, hể một hơi thở ra vào là c̣n hơi thở của ái dục . Ái dục không chỉ đơn thuần tồn đọng trong quan hệ lứa đôi hay Nam Nữ mà cả trong những t́nh cảm tưởng chừng như là thiêng liêng nhất . Con có thể thấy ái dục trong cái phóng tâm vô t́nh ràng buộc những nhặc nhiệm nhất với cuộc đời . Ái là phóng ngă hướng về đích đến, có mục đích là có định hướng, có hệ luỵ, có trông chờ, có phản hồi . Như thế Ái là nguyên nhân đau khổ v́ ái tự khởi thuỷ đă có mầm móng bất toàn .
Muốn ĺa ái dục phải quan sát tánh của dục, dục là động, nếu không động th́ đồng lúc ấy giả duyên chấm dứt tánh dục hiện tiền . Đó chính là tánh Như Lai tánh từ nơi không động là Như Lai tánh hiện động dụng th́ động ấy thật là từ bi . Con hảy thực hành ly dục .

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 8 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 1:04am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

TẠI SAO PHẢI TU?
Tại sao phải đặt vấn đề tu khi điều đó chưa cấp thiết đối với nhiều người, có nhiều người vào Đạo một cách tự nhiên dể dàng nhờ căn lành đă gieo trồng từ kiếp trước, có người trong đau khổ cùng cực mới chợt hiểu chỉ có tu mới hoàn toàn thoát khổ.
C̣n đa phần không thấy cuộc đời đáng buồn đến độ phải bỏ nó , hay cuộc đời của ḿnh suy đến cùng cũng chẳng có ǵ đáng phàn nàn, như vậy tu để làm ǵ???
Thật ra ư niệm tu làm nhiều người sợ hải, tu là từ bỏ những ǵ ḿnh đang yêu thích th́ quả là khó khăn và khộng hứa hẹn điều ǵ tươi sáng cả ! Thiện ác là hai mặt của cuộc đời, nhưng thiện ác cũng là hai mặt của mỗi con người và không thể nào phân định ranh giới giửa hai khuôn mặt nầy, không thể dể dàng quyết định thấy rỏ ràng giửa trắng đen.
Mỗi con người khi sinh ra đă mang sẳn mầm thiện ác, thiện là Tỉnh thức là Phật, c̣n ngược lại là chúng sinh là mê, nhưng Đức Cồ Đàm đă từng nói : "Ta là Phật đă thành c̣n chúng sinh là Phật sẽ thành! " Thế nào là thiện v́ sao là ác. Hay có thể nói thế nào là Phật c̣n như thế nào là chúng sanh? Bất kỳ một hành động hay tư duy nào không lấy cái "tôi" làm nguyên nhân và đích đến, th́ đó là Thiện là người Tỉnh Thức, c̣n ngược lại gọi là Ác là chúng sinh mê. Nhưng không có cái "tôi" th́ ai hiện hửu làm việc thiện ấy? Đó chính là người tỉnh thức của con, có người người sẽ gọi đó là Phật là Thượng Đế hàm nghĩa chân lư đều là thiện, Phật và Thượng Đế dù ban bố không nhận lại nhưng vẫn mang tướng con thấy biết thi ân. Con ơi ! Thượng Đế và Chư Phật tự tánh vẫn là Vô Ngă và cả ư thức thi ân cũng không thể có.
Người tỉnh thức chính là sự tự tại của Thiện, như thế ngoài nhân ngă của con nghĩ đích thực lại c̣n có một bản ngă khác là Chân Tánh đời sống tự do giải thoát mọi ràng buộc, nó không ĺa con nhưng không cũng không lệ thuộc sẳn sàng hiện diện, khi con không t́m cách nhấn mạnh sự có mặt của ḿnh như một thực thể chân lư, bản ngă chân thật ấy là Chân tánh hay Phật, Thượng Đế tánh của trong con, nếu con không t́m thấy Chân tánh ấy con sẽ đau khổ, sẽ bất an v́ con không bằng ḷng với thế giới quanh ḿnh, v́ không thể nào sống yên ổn ḥa b́nh với cái ác được dù đó là cái ác ch́nh của ḿnh.
Tu là tự hoàn thiện ḿnh, tu không có nghĩa mất ánh nắng của cuộc đời, chôn vùi cái ǵ thân thiết của con, mà có nghĩa sống hoàn toàn hưởng tràn đầy những hạnh phúc như con đă ư thức được Thiện Mỹ. Không sợ chử "TU", th́ con mới hiểu tại sao phải tu? Ai cũng có một lần cảm thấy sự bất lực vô cùng của ḿnh khi đối diện cuộc đời, dù là ai chăng nửa, họ có thể thành công những mặt nào đó và lấy ánh hào quang của thành công che lấp những buồn tủi của những thất bại khác. Nhưng sự đền bù nầy cũng chính là sự xác định một mặt hiếm khuyết kia.
Cái nhân đau khổ vẫn c̣n lại đó, dù được che dấu dưới lớp tro than của quên lăng, hay nhung gấm của hạnh phúc hiện tiền, người đời vẫn thường chấp nhận và bằng ḷng với cái tương đối ấy, nên rốt lại hạnh phúc đối với họ là một mớ chằng chịt trong đau khổ và mật ngọt của sự mê mụi ! Ho suy nghĩ đơn giản là hảy cho qua đi những cái đau khổ, và thụ hưởng cái ǵ mà họ đang có. Đó chính là làm quen với Ác và đi đến kết luận dung ḥa thiện ác, v́ ác là ǵ nếu không là đau khổ? Nhưng c̣n một lối thoát, vẫn c̣n một con đường dẫn con đến nơi ư niệm về ác cũng không có, huống nửa là h́nh thành tội ác.
Bóng dáng khổ đau vắng bặt nơi đây chỉ thuần một màu an lạc. Tại sao con không dấn thân vào con đường hạnh phúc viên toàn ấy? Con đường ấy là con đường tu, cho nên tu là đến với những cái ǵ vui hơn mà con đang hưởng. Những kỷ luật gặp trên đường tu là điều tất yếu để giải quyết chất ác chính là sự hoại diệt của điều ác và hiển bày điều thiện, sự hoại diệt này là nhân là quả mà điều ác chất chứa trong nó. Khi ác không c̣n nửa th́ không c̣n sợ có nổi sống chết nửa, không có ranh giới, không c̣n phải khép ḿnh vào căn pḥng thiện để đối kháng lại với các Ác !
Thiện là con, con là thiện th́ điều ǵ con làm lại không là điều thiện? Nơi đâu trong con không là không gian của thiện, th́ c̣n phải khép ḿnh vào lề lối nhất định nào để hành thiện? Đó là giải thoát khỏi điều ác, khỏi đau khổ, khỏi ư niệm về đau khổ, khỏi cả ư niệm về sự giải thoát ấy thí mới chính là giải thoát viên toàn.
V́ thế tu không phải từ bỏ hạnh phúc cuộc đời để đến với hạnh phúc của Đạo. TU LÀ ĐI TỪ HẠNH PHÚC MỎNG MANH ĐẾN HẠNH PHÚC VĨNH CỬU. Tu vẫn hít thở không khí ấy, vẫn nh́n thấy vầng Dương cũ rực nắng mỗi buổi mai, vẫn bầu trời đầy sao của ngày xưa choàng lên tâm tư mỗi khi đêm đến, vẫn c̣n những con người con thường gặp mỗi ngày, vẫn hoàn cảnh đặt cuộc đời của con trong đó ! Nhưng con ơi! Bây giờ con đă nhận thực chân tướng của mọi thành phần hiện diện không c̣n như xưa nủa, mặt trời thế gian chỉ c̣n là h́nh ảnh thô thiển đối với mặt trời trong sáng bên trong con. Những con người con gặp gở là những chiếc bóng mờ nhạt và yếu ớt trước cuộc đời khổ đau sinh tử của ḿnh, và cuộc đời cùng những hoàn cảnh thuận nghịch buồn vui xưa nay chẳng c̣n chuyên chở được t́nh cảm của con. Con đă thoát con nhỏ bé ngày xưa.
Ngày xưa! Phải, về những tâm tánh nhăn quan cũ sau ư thức muốn tu và sau khi con dấn bước trở nên xa xôi và lạc lỏng cứ lùi măi vào vô tận, mang tính chất vô thực của một huyền thoại nhưng thiếu chất thơ , con bây giờ mới thật sự sống, mới thật sự tỉnh thức.
Hảy san bằng chướng ngại ngăn cách con với cơi thường hằng, hảy làm người lử khách mà mỗi bước chân của con đến cơi không gian đang nở đoa hoa sen vô ưu. Hảy dủng mảnh lên giửa đám con người đành chịu khuất phục trước những nổi khổ âm thầm, tu là một quyết định sáng suốt, sự sáng suốt của vô lượng thời gian trong chuổi tiến hóa nó vượt lên trên tất cả mọi giới hạn, là tiếng nói của chân Tánh vang gọi con vào cuộc đại hành hương về cơi vô sanh.
Con hảy đi chớ sợ lấy ḷng tin thắp đuốt soi đường, mọi nổ lực của con sẽ có biết bao Thiên lực hộ tŕ, mỗi lần vấp ngả sẽ có hàng vạn cánh tay Bồ Tát sẽ nâng con đứng lên. Con đi bằng sức của ḿnh nhưng không bao giờ lẻ loi, không bao giờ cô độc hoàn toàn. Con hảy tấn tu.

Khổ đau c̣n tồn tại
Khó thấy tâm an vui
Hương thiền đang tỏa ngát
Bước vào Cơi an nhiên


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 9 of 19: Đă gửi: 20 December 2004 lúc 1:05am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

THIỀN ĐỊNH.
Con đường mà đức Thế Tôn đă đi qua để đạt đến bến bờ giải thoát chính là sự kết hợp Thân, Tâm, Trí làm một , nhưng con phải hiểu đúng đắn về vấn đề này một cách nghiêm túc để tránh sai lầm mà đa số người học đạo thường mắc phải là chia chẻ cuộc đời giáo pháp của đức Thế Tôn theo sở kiến của ḷng ḿnh. Làm theo pháp sở kiến mà ḿnh thích thấy hợp với ḿnh, lâu ngày sinh ra khinh thường các pháp khách, đó là con t́m vào kiến chấp chia re hoà hợp của người Tu.
Thật ra không có Pháp Thiền nào nhất định để thành Phật cả, v́ sao? V́ chủng tánh sai biệt của vạn tính chúng sanh thí dụ : - Có người ở cơi Chư Thiên hết phước báu xuống làm người Trần, có loài Rồng xuống thế v́ muốn Tu để cỏi lớp Rồng, kia là Ngạ Quỷ muốn tu nên được thân ngườilàm phương tiện thoát lên cơi trên , chưa kể những chúng sanhkhông dùng thân người để tu giải thoát. Căn cơ nghiệp quả của từng cảnh giới sai biệt nên vào đạo cũng khác nhau, tài sự chuyển thăng hoá cũng khác nhau, tuy mỗi hành giải không tự biết về căn cơ nghiệp quả của chính ḿnh nên có những sở kiến thích hợp từng phương pháp tu tập cũng khác nhau.
Pháp và người phải theo liền nhau đi đến giải thoát, dù là hành pháp nào không nhất định, không khuông phép đúc sẳn nên gọi là tự tánh của các pháp vốn b́nh đẳng, người tu phải lấy tánh b́nh đẳng ấy mà học đạo, không v́ ḿnh theo con đùơng này mà chê con đường khác của người.
Khi Phật và Bồ Tát phân biệt nói diển Pháp Đại Thừa, là v́ muốn chỉ rỏ sự khác biệt giửa các chúng sinh, muốn chỉ rỏ lối tu hành có chứng từng bậc quả, chứng như thế nào để dứt nghi cho con , chứ không vi chê bai căn cơ thấp, không ǵ riêng thích, con phải lấy cái tâm không tranh ấy mà tu. Các pháp được các đấng Đạo sư đă giáng thế dạy bảo cho chư chúng sanh luôn sống trong đạo đức và an lạc, tuy mang tướng có sai biệt, nhưng vẫn mang hương vị giải thoát, pháp nào cũng không ngoài 3 điều cốt tuỷ để hành tŕ đ1o là Thân Tâm trí.
Tâm đây có nghĩa là ǵ?
TÂM là phát tâm cầu Đạo, nếu không có tâm cầu đạo th́ chỉ là kẻ ngoại đạo bàng môn ham thích tu luyện Thần thông, mà thần thông là Du hí chẳng thể nào giải thoát. Nếu người có tâm cầu đạo hướng thượng th́ không bao giờ sa vào cảnh giới Bàng môn, Tả đạo. Đă tự thấy ḿnh quyết chí tu để giải thoát trở nên sự kiện vĩnh cửu Càn Khôn mở rộng th́ tâm ấy mới thật là chân tâm, mới là người Tỉnh Thức.
Trí : Là tư duy là tư tưởng, tuy là chưa đạt đến tŕnh độ Trí Huệ, nhưng cũng tạm mượn sự suy tư nầy để phân biện giảng giải t́m hiểu trong tâm thức những lời giáo pháp của các giáo chủ rất mật thiết liên quan đến con đường tu học của con.
Thân : Là con phải bảo toàn thân tướng cho đến liểu ngộ , Thân chính là một phương tiện để con làm được mọi điều gọi Đạo Pháp, nếu Thân yếu đuối do bệnh tật, th́ trong tâm con không thể nào b́nh an trên bước đường tu học, không thể nào đi dộ sanh theo đúng nghĩa của người Tu, v́ nghiệp bệnh của con c̣n đó chưa cứu được chính ḿnh, th́ làm thế nào con cứu người khác? V́ thế Mẹ mới dạy con hành Thiền để Thân Tâm trí con lúc nào cũng được an lạc nhầm để phụng sự con đường lợi sanh.
Thiền là sự ly cách chuyển đổi dần hay đột ngột của tất cả những ǵ là chúng sanh để trở thànhmột cái ǵ khác mà ta gọi là Thượng Đế, Phật tánh. Có tâm cầu đạo đă thấy vấn đề phải giải quyết con tim cách trụ vào đó gạt bỏ mọi sự việc khác khỏi tâm trí, mọi việc xung quanh dù là con thấy ḿnh đang bận rộn với việc mưu sinh.
Thiền là khởi động chiếc máy năng lượng cho bản thân, nó giúp con tránh thiếu hụt năng lượng dành cho phần trí năo như thế con vẫn có đầy đủ năng lượng cung cấp cho Trí năo th́ con mới có thể bay xa vào vũ trụ đến với các hành tinh năm ngoài Thiên Hà xa xôi nơi ấy có những chúng sinh trí tuệ, đạo đức cao hơn cả những người ở thế giới này! Muốn thấy những điều kỳ diệu này, Con hảy học hỏi bên trong bản thể của chính con, tức là con phải hiểu chính con trước rồi mới hiểu được vũ trụ đó chính là quy luật của Vũ Trụ Đao.
Như con thấy thông thường các hành gỉa tu Phật Đạo ước ao hoá sinh vào cơi nước của Đức A Di Đà Phật, người ấy sẽ tŕ niệm danh tối thắng của Ngài, nhưng tŕ niện như thế nào để đạt tối thắng? Con phải đạt nhất tâm tŕ niệm :" Nhất cú Di Đà vô biệt niệm, bất lao đàng chỉ áao Tây Phương " Quả thật như thế ! Nếu muốn đi đến nhất tâm, th́ con phải tự hiểu lấy ḿnh thật rỏ ràng, hiểu mọi hoàn cảnh tu của ḿnh cũng như trên con đường con di và niềm tin hiểu biết được tương lai việv tu tŕ th́ con không con sợ hải v́ viễn cảnh mù mịt, từ đây con mới thật sự nhất tâm tŕ niệm đến danh của Ngài, khi ấy con sẽ thấy tất cả vốn là hạnh phúc và sung sướng ngay cả những lúc con đau khổ v́ bệnh tật như đau bụng hay nhức đầu của nghiệp thân. Điều này không phải là ảo tưởng. Khi con niệm danh Phật tâm chưa định nên bất cứ ḍng tạp niệm nào cũng có thể cắt đứt ḍng chánh niệm, nên phương tiện ngồi một nơi để Thân động không ảnh hưởng ǵ đến Tâm là "Hửu tướng toạ Thiền". Khi con dẹp tan được tạp niệm không c̣n ngoại cảnh nào ảnh hưởng đến ḍng chánh niệm tâm con, cho dù làm ǵ đi lại nói chuyện ăn uống vẫn thấy ḍng niệm ấy vẫn lưu hành không ngừng, không gián đoạn là " Vô Tướng toạ Thiền".
Thiền là sự hợp nhất của Thân tâm trí làm một, nên tâm đă gạn lọc hết Tham, Sân, Si, mạn, nghi, ac, kiến thấp kém. Những chướng ngại bởi vô minh nay đă sạch, đường đă thông th́ nơi đâu mà "Chẳng đến được"?


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 10 of 19: Đă gửi: 21 December 2004 lúc 12:30am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Đạo từ ư niệm đă trở thành chính người đó, v́ mọi nẻo ngăn che đă không c̣n. Các phương pháp hàng phục tâm xao động khi tọa thiền ngoài cách trụ vào câu niệm, c̣n có thể trụ vào hơi thở, hoặc có thể dùng tựu "Thần" tăng định lực đưa "khí" lưu thông khắp mọi nơi trong bản thể phân thanh, khữ trược. Đó là các bậc đại căn, cũng có thể lồng câu niệm, hơi thở và đưa "Khí" đi vào các trung tâm năng lượng bản thể. Tùy theo công hạnh của tiền kiếp, tùy theo bổn nguyện của Hành giả được quả chứng mà không tự cầu đó là đạt định lực.
Như thế Thiền định luôn đi liền nhau, có Thiền tức có Định, trong ngoài không hai tướng là Thiền Định, khônh thọ không ĺa là Thiền Định, không khởi niệm mà vẫn niệm ấy là Thiền Định. Đến khi định lực đă có là hành giả có thể trụ trong Chánh Định bất cứ lúc nào dù cho đi đứng, nói năng , ăn uống. Hành giả có thể thấy biết tất cả mọi hiện tượng rất chân thật mà kẻ khác không thể nào thấy biết , Như Đức Thích Ca nh́n thấy suốt mười phương thế giới, tất cả các cơi của các đức Phật khác, nh́n thấy các Bồ Tát đang thuyết pháp cho đại chúng quyến thuộc trong các cơi trời khác. Mỗi khi đức Thích Ca Mâu Ni chuyển pháp luân thuyết pháp cho các hàng tăng chúng lắng nghe, chổ không tỏ hiểu của các Bồ Tát mà giảng bày cặn kẻ.
Định lực của Ngài, có thể giây lát khai thị cho những hành sơ cơ trông thấy những sự thật, và các cảnh giới Phật đang diển thuyết nên gọi đó là Phật thị hiện thần thông không nghĩ bàn cho đại chúng nương theo oai lực thần thông mà thấy vào cảnh giới bất khả tư ngh́ của các bậc Bồ Tát và chư Phật.
Cho nên con phải vửng tâm không khởi tà niệm, một mực nương vào Phật làm Tôn sư, khởi từ bi tâm, thương ḿnh khổ v́ kiếp người, thương người cùng phận khổ như ḿnh quyết định đi đến bến bờ Toàn Giác cho ḿnh và Chúng sinh.
Hành tŕ pháp thế gian, mà ḷng thường ĺa thế gian, th́ sự giải thoát của con chính là sự giải thoát của biết bao người. Một người trụ trong ḍng chánh định
mang lại cái lợi hửu vi, vô vi không kể xiết cho mọi người khác! Khi cứu một người thoát bệnh hiểm nghèo là con đă cứu được một mạng người, nhưng nếu con cứu họ thoát khỏi Tham, Sân, Si là con đă cứu được biết bao mạng người và cứu được kiếp sau của họ.
Không trụ vào công đức của pháp Vô vi mà Không bỏ công đức hiện tiền của pháp Hửu vi, Người trụ trong Chánh Định tức là chổ dựa của muôn loài chúng hửu t́nh. Con phải y pháp mà hành, thường rà sóat lại tâm ḿnh để không ĺa Thiền Định. Tự biết chuộng thần thông hay mong cầu danh lợi ! Làm sao mà có thể cầu những điều ấy nơi Thượng Đế hay Phật được? Th́ quả báo không cầu tự nhiên sẽ đến với con

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 11 of 19: Đă gửi: 21 December 2004 lúc 12:32am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

NHẬP THẾ.
Con thường hỏi : Làm sao ứng dụng Pháp vào đời sống hằng ngày để ḥa với mọi người mà không mất tâm đạo? Con hảy nghe cho kỷ, và cố gắng hành theo đấy th́ sẽ được tâm an lạc. Cuộc đời là chổ tranh danh đoạt lợi, nếu con thuận theo chiều quay đó th́ trái Đạo, là tác nghiệp, đau khổ và phiền nảo. Bằng quay ngược lại vào đường tu th́ khó chấp nhận trong đời, có thể con bị va chạm thành tŕ cửa "Không" lắm lúc mảnh liệt hơn khi cùng người tranh danh đoạt lợi, con cũng khổ đau vô cùng. Như vậy Tu nhập thế là không thể được ư? Chẳng phải không được nếu con tu phương tiện... Với người thế tục con dùng tâm không tranh để mà ứng thế. Con làm việc, buôn bán để sinh sống đó là chánh nghiệp nếu những nghề nghiệp ấy không đ̣i hỏi nơi con sự dối trá, lọc lừa hay độc ác có chủ ư với đồng nghiệp mới phát đạt. Tâm không tranh con làm việc hết khả năng bằng tinh tấn, không phải bằng cái tâm muốn trội hơn người, mà là tâm hướng đến sự toàn thiện th́ tất nhiên quả lành cũng sẽ đến. Đó là tự tại giửa đời, tâm không tranh con không t́m cách chứng minh người sai, con đúng th́ sẽ không có oán đối. Người cầu đạo mong mỏi nghe được hiếm khuyết của ḿnh đễ sửa đổi hoàn thiện, nhưng với người chưa sẳn sàng, con lại khơi dậy cái Ngă của họ chẳng khác nào đem ngọc ném xuống bùn, chỉ làm họ thêm khởi tà kiến, đó là thuyết pháp trái thời, là vô minh. Chính ḿnh vô minh, th́ làm sao có thể đem ánh sáng cho người khác? Tâm không tranh, có gặp kẻ ác cũng chẳng khác gặp người thiện, v́ con có mải mai tranh cải với họ đâu? Với những kẻ đối nghịch con th́ càng vững tâm hơn tin đến nghiệp báo và nhân quả, cho nên với tâm không tranh th́ nội lực của nó sẽ biến hướng nhân quả đến sẽ là thế giới không tranh. Năng lực toàn thiện chuyển đổi hiện tượng thay bản chất mầm móng bất thiện kia bây giờ đă thành thế giới không tranh, th́ gia đ́nh, xả hội ḥa thuận, không có tướng phân biệt hơn kém, con phải thiệt tḥi, siêng năng làm theo bổn phận chính là: Tu tinh tấn, tu nhẫn nhục, tu trí huệ.
Khi con nhập thế để tu, hảy dùng tâm không tranh làm phương tiện, Con sẽ thắng mọi người thế tục, con là người mạnh mẻ vượt lên cuộc đời và điều khiển cuộc đời theo tâm của ḿnh mà không rời Thiện Định.
     


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
Thomaspc01
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 18 September 2004
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 3
Msg 12 of 19: Đă gửi: 22 December 2004 lúc 9:15pm | Đă lưu IP Trích dẫn Thomaspc01

Chao Anh Dao ky

Xin anh lam on cho biet lam the nao de co toan bo bai nguoi tinh thuc. Cam on anh


Hi Brother DaoKy,

Please let me know how to obtain a full copy of the above paragraph. Thank you
Quay trở về đầu Xem Thomaspc01's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Thomaspc01
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 13 of 19: Đă gửi: 24 December 2004 lúc 6:02am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Hi Thomaspc01 !
Bạn hảy đợi DaoKY post toàn bài rồi bạn download về hộp thư của ḿnh . hoặc bạn in ra ngay bây giờ... Nếu bạn ở TP HCM th́ ḿnh có thể giúp bạn có một cuốn ( Nhưng cũng phải chờ DaoKy in ra )
Vai hàng gửi bạn chúc vui vẻ, thân mến .
DaoKy

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 14 of 19: Đă gửi: 25 December 2004 lúc 1:23am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

LUẬN VỀ TIỀN

Cũng như mọi ngụi không tu kia, con thường bị tiền bạc chi phối tâm tưởng nên chẳng phải khi phát tâm tu là đă sạch mọi nghiệp? Đó chỉ là giai đoạn bắt đầu nh́n thấy nghiệp chướng của ḿnh và cũng bắt đầu hành tŕnh về cơi vô sanh.
Tiền bạc đồng nghĩa với địa vị danh vọng và mọi thứ làm nên cuộc đời phù phiếm, c̣n thấy cần tiền là con ham muốn thích mọi thứ ấy. Với tâm vọng động như thế dù con có bố thí tiền hay vật chất cho kẻ khác thật chẳng có lợi cho họ, cũng chẳng ích ǵ cho con.
Con đi ngoài phố chợt thấy một người hành khất bên vệ đường, động ḷng trắc ẩn con cúi xuống đặt một số tiền vào ḷng bàn tay đang ch́a ra ấy rồi bước đi ḷng thật nhẹ. Nhưng con có biết đâu, con đă là nguyên nhân của những nổi ray rức đổ thêm xuống người hành khất đó! Con thường chỉ nh́n người hành khất mất đi quyền cơ bản làm một con người b́nh thường, họ nghèo khổ xuống tận cùng cuộc đời, dưới đáy xă hội nhặt từng đồng tiền do mọi người ném xuống, chiếc thân tàn phế và đói khổ đă chay lỳ, ḷng tự trọng của họ cũng đă chết từ lâu! Mọi giá trị nhân bản bây giớ chỉ c̣n ; xin và nhận vật bố thí, của phần nhân loại c̣n lại trong đó có cả con! Nhưng thật con đă cho một cái ǵ đó đối với người xin chưa?
Con đến với họ là mang theo tất cả ưu đải của số phận để chỉ cho có một ít tiền, họ đau khổ biết chừng nào khi thấy con lành mạnh áo quần sạch sẻ, tự do đi lại mọi nơi mà không ai xua đuổi, và con c̣n có chốn về trong mỗi buổi tối c̣n họ th́ không.
Con không muốn thấy sự thật này, điều đó khiến con bất nhẩn không thể an nhiên thụ hưởng vật chất rồi viện lẻ ; ḿnh cũng khổ, ai cũng khổ, dù ở hoàn cảnh xă hội nào! Bây giờ con lấy nổi khổ của con làm tấm khiên che chắn, con tự vệ chống lại sự cảm thông với hoàn cảnh người cùng khổ ấy! V́ sao? V́ con sợ, con không muốn nhớ đến sự bấp bênh của vật chất. không dám nghĩ đến : " có thể... một ngày nào ḿnh sẽ phải xuống tận cùng cuộc đời thế này !!!" V́ làm sao con hiểu thấu được nghiệp quả của chính ḿnh?
BỐ thí không có tâm xả th́ không phải là bố thí, có tâm xả dù không có ǵ bố thí th́ vẫn thể hiện được hạnh bố thí. Tiền bạc ở ngoài thành tướng phân chia đẳng cấp, ở trong con th́ là ǵ? Tâm chấp ngă, nhân, chúng sanh, thọ, giả tướng , chấp huyển là thật của ḿnh, chấp có người có ta, chấp có cuộc đời, có tướng xấu tốt, hay dở, chấp sự biến dịch của đất, nước, gió, lửa có thật tánh. Dù Phật dạy chúng sanh " Giai hửu Phật Tánh". Phật cũng đồng nhất thể b́nh đẳng với chúng sanh.
Phật tánh th́ đâu có số lượng cao thấp, không có phân chia nên kẻ có người không, hoặc kẻ nhiều người ít. Bất cứ chúng sanh nào tu cũng quyết định sẽ trở nên Tỉnh Thức và thành Phật, tức chân tánh hiển lộ khắp Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới. Con không thấy chân tánh của ḿnh không có thọ mạng ngắn ngủi xoay vần theo có, không của vật chất, hoại diệt từng thời, chuyên nắm ảo giác mà tường lầm là thực thể. Làm sao mà thật được, khi tiền bạc quyết định sự vui thích của con, chỉ tùy thuộc vào phúc lành con tạo được, phúc hết th́ tiền tài cũng hết, và song song với việc lành đă tạo được, cũng có quả báo của việc lành, không hay chưa gây tạo được nên thọ hưởng tiền tài cũng không hoàn toàn hạnh phúc.
Nếu con c̣n đuổi theo ảo giác này là hy sinh cả thiên thu cho những tờ giấy vô nghĩa, cho giấc mộng chấp thọ giả, niệm tưởng đến kiếp sống nầy, cố vun bón cho tṛn đầy theo ư thích ngũ dục rồi sau lại bỏ thân, và kiếp sau lại cũng như thế ! Chẳng được lúc nào nghỉ ngơi b́nh an, và chẳng thể nào thoát được cái ṿng lẩn quẩn của luân hồi quả báo. Con tưởng rằng vật chất tiện nghi mà con thấy có thật sao? Đó chỉ là những hạt bụi kết hợp thành vật thể theo năng lực của tâm con, tâm chấp ngă, nhân, thành tánh ganh đua và măi tranh đấu tạo nghiệp trong khoảng đời nhỏi hẹp của ḿnh.
Hiện tướng tốt xấu, giàu nghèo, đúng sai, chỉ là tướng của địa ngục mà con không biết, chết chóc đau khổi v́ những miếng mồi này của vô minh cũng không phải là ít. Hiện tướng áo quần đẹp xấu đắt giá cũng gây đau khổ như địa ngục, đồ dùng vặt vảnh cho chí quyền lực cao nhất chỉ là hạt bụi chứ không có ǵ khác...

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 15 of 19: Đă gửi: 25 December 2004 lúc 2:45am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Sự trọng vọng đó đồng tiền mang đến cũng không làm cho bản ngă người nào, mà dành cho tất cả mọi bản ngă nói chung, bất cứ chúng sanh nào với những điều kiện vật chất như thế đều được ưu đải như thế đó, chính là nghiệp dĩ mà không biết !
Con đă thấy có người vượt thoát nghiệp súc sanh, nhân dáng c̣n chưa thuần, bản tánh c̣n cục súc nhưng được hưởng phước báo giàu sang th́ danh và vật chất có bền không ? Có thật sẳn dành cho kẻ ấy không ? Nếu thật có một giá trị nào đó th́ tại sao tiền bạc không trang trí cho bản ngă một tánh t́nh, ngôn ngữ, tư cách, sắc thái dể coi, dể mến như tiền bạc của họ? Lại c̣n tiêu xài sang trọng, đài các hay những đồ vật làm đẹp người khi có nó , thức chất là ǵ?
Nếu có những tướng ấy về vẻ dẹp đài các mới xuất hiện, th́ vẻ đẹp ấy là ở đồ vật chứ đâu phải ở chúng sanh, đâu ở con người, nhưng không có lẽ vật vô thức lại làm sinh động loài hửu t́nh hay sao ? C̣n như vẻ đẹp có sẳn trong thân tâm th́ đâu cần nhờ vật bên ngoài mới làm nó hiển lộ . Như Lai c̣n không có tướng để làm Phật, tại sao con cứ cần giả tướng ? Con cần tiền v́ tiện nghi do đồng tiền mang đến th́ ít, mà chính ra v́ muốn hơn người khác thi nhiều đó là cái ngă, có ngă v́ sợ cô đơn, sợ kẻ đồng loại để ḿnh ra ngoài ṿng quay của họ , sợ bị khinh thường cũng chính là tướng ngă mà thực chất của ngă là do vô minh, thực chất vô minh là do sợ hải, sự sợ hải sinh ra vọng tưởng, chính sự sợ hải đưa con người đi t́m sự cảm thông nới kẻ khác bằng phương tiện nầy hay bằng phương tiện nọ, mà phương tiện dể nhất thường là tiền tài. Đó cũng chính là yếu đuối nằm trong tánh của chúng sanh, khắc phục được điều yếu đuối này chính là tinh tấn, tinh tấn tu th́ sợ hải sẽ tiêu tan hiển lộ được tánh giác.
Sự cô đơn không c̣n nghĩa cô đơn, mà trở thành tự tại, th́ chính thân này thành kho báu, nương theo phương tiện đó mà tu c̣n cần ǵ đến huyển tướng ? Sinh ra từ huyễn, hoặc là tiền tài từ giả thân có thọ mạng ngắn ngủi, cho nên nghĩ như con thường vẫn nghĩ không phải là tâm bố thí.
Muốn có tiền để làm phương tiện bố thí, tâm đă chẳng không th́ có ǵ không là của ḿnh mà gọi bố thí ? Thí tiền theo kiến chấp của con là phân biệt bố thí, có ǵ là giải thoát có ǵ là không ?
Nếu Phật nói các pháp vốn b́nh đẳng, vậy th́ việc thực hiện bố thí bát nhả th́ con cần phải bố thí cho những người c̣n giàu có hơn con nửa ḱa, như thế mới gọi là b́nh đẳng bố thí, mới thật sự không chấp vào tiền mà bố thí . Không chấp vào bố thí mà hành bố thí th́ mới không c̣n là ngă bố thí, Đó chính thật là bố thí, hiểu như thế th́ thấy giàu nghèo chẳng qua do sự phân biệt của từng người, không do một tiêu chuận bất di bất dịch. Thế th́ trí phân biệt về giàu nghèo cũng không thoát bởi kiến chấp của chính ḿnh.
Tất cả các kho báu trong thế gian con có thể tưởng tượng cộng lại, tuyệt đối trong mắt nh́n của con cũng không thể nào sánh được vật chất vàng ngọc ở các cơi trời nơi không có tướng và hạn lượng. Cơi A DI ĐÀ là nơi phước báu của Phật A DI ĐÀ Như Lai hiển lộ thành tướng như vàng bạc uế tạp thế gian . V́ nhân quả, v́ tâm vàng và thể tánh cứu độ vô ngă tràn đầy quốc độ A DI ĐÀ, đó chính là vàng, là sự tinh khiết, sự tuyệt đối viên măn nó làm đẹp mắt người nh́n, vẫn không khiến con khởi tâm tham si nổi dậy, mà trái lại con cũng sinh kính mến công đức Tu hành ấy!
Tánh thật của vàng ngọc hiện thành cung điện, có thứ vàng ngọc nào mà không khiếm tâm tham si nổi dậy ? Đó chính là vàng ngọc của cơi Phật! Con có thấy ai dùng tiền để xoá bỏ địa ngục chưa ? Địa ngục chính là nổi khổ tâm của từng người đó ! Như con chẳng hạn có đồng tiền nào cột chặc được măi cái tuổi 30 của con lại với con mà không già theo năm tháng ? Tuy những xảo thuật hiện có và sẽ phát minh, cũng không thể nào thay đổi được thời gian, không thể nào mua được thời gian.
Con vẫn thường nghĩ có tiền nhiều th́ mọi việc đă khác khi có chuyện chẳng thuận ḷng, nghĩ như thế v́ con cho rằng tiền sẽ giải quyết được hết mọi chuyện ! Tất cả mọi việc ǵ xảy đến với con chẳng qua là nghiệp tồn tại trong tiền kiếp ở qúa khứ, xấu hay tốt khoan luận về h́nh tướng ! Như một người bệnh ngặc nghèo kh6ong tiền thang thuốc, không thấy khổ đau hiện tại là do việc làm kết nhân quả từ thời quá khứ, từ chổ gặp nạn tai mà tu th́ càng chóng tiêu tan nghiệp quả, lại trách cái nghèo của ḿnh, cho rằng bệnh c̣n v́ không có tiền th́ thật là sai lầm, Nếu người giàu có cũng vẫn bị nghiệp bệnh đeo đuổi thành nan y , cho dù họ có nhiều tiền mà chẳng thể nào hết bệnh được.
Đừng quy cho tiền bạc một trách nhiệm hay lợi ích nào, v́ bản thân nó chẳng có. Muôn sự do tâm rốt lại tiền cũng chỉ là ngũ uẩn, cũng là căn, cũng là đắm theo các cảm giác thọ tưởng của thân. Để trị các mê đắm của Nhăn, Nhỉ, Tỹ, Thiệt, Thân, Ư ấy là Thiền Định. Không một cảm giác nào có thể sánh được với trạng thái toạ Thiền nhập định, tiền bạc chi mang đến sự vui thich hạn chế khả năng cạn cợt của các căn. C̣n Thiền Định là một sự bùng vở tâm thức tuôn tràn của hạnh phúc khôn nguôi, của an lạc. Thiền Định khai mở từ khớp xương, từ sớ thịt,lổ chân lông, từ tạng phủ trong người và từ nới bí mật nhất của năo bộ...

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 16 of 19: Đă gửi: 31 December 2004 lúc 6:45am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Tóm lại từ tất cả những ǵ gọi là thân của con, những cửa ngỏ đưa con vào bể cực tịnh, cực lạc lúc ấy tâm con không c̣n thấy tướng.
Thương những người nghèo khó không bị tướng mà thương, bố thí tiền cho kẻ khác không trụ tướng bố thí, cũng không v́ vào tiền. Nh́n những người ngheo sinh tâm thương xót là tâm bất b́nh đẳng đới với chúng sanh, nếu con thương xót người nghèo khổ thi con sẽ ghét người giàu có, và từ tâm ḿnh bất b́nh đẳng thấy mọi sự đều bất công, không ít kẻ trách trời, đất, Thánh, Thần cho đến ta, cũng v́ thế con phải quán sát cho thật đúng như thật, th́ mới có giải pháp hợp lư mà giúp đở. Tất cả mọi chúng sanh đều khổ, không nh́n tướng giàu nghèo chỉ thấy nổi khổ chung của nhân loại mà b́nh đẳng thương cảm. Cho nên thí tiền cho người nghèo v́ họ cho đó là khổ và con cảm thương trạng thái khổ ấy, chứ không phải cảnh nghèo mà thương. Đó là sự thương hại, mà thương hại là một t́nh cảm giả dối, hạ thấp phẩm giá của người được thương như một sinh vật thấp hơn con.
Con nên biết bốn mươi chín năm Thế Tôn tại thế thuyết pháp là bốn mươi chín năm không nhà, không vật thực độ thân tiên liệu cho ngày mai . Tướng ấy thực có hay không thực có, nếu thực có th́ tại sao gọi là Như Lai là thân phước điền của chúng sanh . Vả lại, khi bố thí cũng không nơi đâu có thể trụ tâm trụ tướng nơi đâu để nói rằng ḿnh đang bố thí cho kẻ khác? Tiền ấy khi ở trên tay con là của con, khi ở trên tay người kia là của họ, có ǵ c̣n là của con mà gọi là Bố Thí? Nếu nói đă là, đă cho th́ nói về quá khứ, thế tiền ấy cũng có quá khứ tức không phải của con. Ngay khi cho cũng không thể nói là cho được v́ thời gian đâu có dừng lại bao giờ? "Đang" chỉ có một nghỉa từ tương đối như Phật thuyết : " Này Tỳ Kheo! Ngay chính ông bây giờ cũng đang sinh, đang già, đang chết !" Chỉ rỏ sự hoại diệt không ngừng tiến triển của tướng th́ làm sao con lại dám nói là bố thí cho ai , ở nơi không trụ tướng? Hành như thế thí mới gọi là chân thật bố thí.
Khi kẻ trọng người khinh mà con hay quy tội cho đồng tiền là một suy nghĩ sai lầm, gặp kẻ khinh thường v́ chấp tiền th́ con giận kẻ ấy, giận số phận, giận cả Mẹ v́ măi cầu xin mà chưa cho con tiền. Nhưng khi gặp cướp gặp trộm chú ư đến tài sản của con, bị mất trộm, bị cướp tiền, th́ con chỉ giận trộm cướp chứ không giận "Tiền của con", biến con trở thành mồi ngon cho cướp trộm. Không có th́ đ̣i hỏi, khi có bị nguy hiểm v́ tiền cũng không nhận thấy bản tánh của tiền không tốt, không xấu ! Điều này trong con c̣n chấp trước , Bản tánh tiền bạc cũng như vạn vật là không. Nếu có một đời sống mà tiền bạc vật chất giúp con đến đời sống chân tu không thường trụ tướng thân, không ở nơi nhất định th́ đó chuyện không thể tưởng, v́ con biết ham thích đến tiền th́ c̣n nghiệp, c̣n đau khổ. Tuy cuộc đời chân tu không trụ vào tướng, không ở nơi nhất định mà vẫn có đủ phương tiện hiện trong thân, hiện thành tướng. Một đời sống bao trùm vũ trụ đưa con dạo chơi trong không gian , thời gian mang cho con đủ các h́nh tướng ở ngoài sự suy lường của tâm con. Con có mơ bay giửa các đám mây, hay bay đến các v́ sao, con vẫn thấy hằng đêm trên bầu trời bằng thân của con đang tạm có. Với thân này, dù có dùng thần lực của Mẹ mang con đặt giửa đám mây th́ con chỉ thấy lạnh buốt và mắt sẽ bị ḷa v́ ánh sáng cực mạnh của vầng Thái dương, con sẽ không thấy ǵ ngoài cảm giác sợ hải, th́ làm sao mà thích thú với thân này mang con đến các v́ sao? Con cũng chẳng mấy thích thú khi bị choáng ngộp khó thở bởi lạnh nóng, hoặc có khắc phục bởi tư duy cũng chỉ mang lại cho con chán ngán không mấy thích thú, v́ cảm quan của con khác với thế giới này!!!
Một đôi mắt có thể cho con thấy tất cả mọi sự di chuyển của các v́ sao, một thân có thể đến với mọi loài, cảm quan theo của loài nào cũng được, giúp con đi từ mặt đất đến nơi xa, một thân thật to lớn để con có thể nh́n mỗi ngôi sao là một quả cầu xinh xắn, có thể bước trên các v́u sao như những viên gạch lót đường, một thân vô bệnh, trường thọ . Một thân thể như thế mới đem lại thích thú khi thực hiện những giấc mơ va thân ấy là thân vô tướng.
Đời sống ấy cho con một thân về biến hoá không ngăn ngại gọi đo là pháp thân . Tiền không thể làm ǵ được con ạ, con hảy để sang một bên . Hảy mong cầu thân vô tướng, mong cầu ở nơi đâu ? Trở lại với cái tâm dứt bặt mong cầu th́ sẽ thấy mọi diệu huyền sẽ đến với con, hảy làm theo .

Sửa lại bởi daoky : 31 December 2004 lúc 8:45pm


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 17 of 19: Đă gửi: 01 February 2005 lúc 10:39pm | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

ĂN MẶC
Nhu cầu hằng đầu của con người là ăn, mặc, ở. Người Tu cũng như thế nhưng nhu cầu giản đơn hơn và chuyển thành luật nghi trong vấn đề sinh hoạt trong lúc hoằng hóa độ sanh. Nhưng từ khi chưa tu đến khi bước vào đường Tu, th́ con làm thế nào để thích nghi sự chuyển đổi ấy mà không hiểu biết? Bao giờ con người cũng bị thu hút chú ư đến sự mới lạ, đó là tâm chưa thật an b́nh nên bất cứ cái động tịnh nào bên ngoài cũng khiến con bi lôi cuống theo.
Nếu không sớm định tâm để rối đi đến đại định th́ con quẩn quanh một kiếp luân hồi trong u mê đau khổ , không c̣n thấy tâm đă định con sẽ gia nhập vào một số người kia săn chờ mới lạ luôn đầy rầy những thị phi cuộc đời, nên tâm trạng lúc nào cũng bât an dù là đang vui nhưng con vẫn khổ, một nổi mơ hồ đọng lại trong tiềm thức và bùng lên khi cuộc vui đă tàn v́ điều mới lạ vẫn ở phía trước.
Cánh của ấy cứ tŕ kéo chứ không mộ cánh cửa vào chiều không gian nội quán dẫn con đi lên. T́m vui để chạy trốn, để quên nổi khắc khoải nhuốm màu tuyệt vọng của một sinh linh t́m kiếm tuyệt đối thường hằng trong nẻo vô thường. Con người thường tham gia và thay đổi tất cả những cảm quan trong mọi cái mới mẻ, mà trong những cái thay đổi ấy người đời gọi là thời trang , Con thich ở trong đám đông cũng nên chú ư đến thời trang đó là một tướng giả của ngă đó !
Không ai ăn mặc y phục đẹp mà không có cái thích thú , dù chỉ nằm trong tiềm thức mong muốn được kẻ khác chgu1 ư , Chú ư đến thí tất sẽ có sự phê phán nên càng thuận theo sự phế phán v́ con sợ phê phán tức là vướn vào danh sắc và tự đánh mất đi chính ḿnh. Thời trang không có nghĩa đơn thuần là y phục , đó c̣n có nghĩa là sự ấu trỉ của tâm linh. "
-MỘT CON NGƯỜI THẬT SỰ MANG NỔI HOÀI NGHI VỀ NGUỒN GỐC THÂN PHẬN CỦA M̀NH, SẼ KHÔNG THỂ NÀO CÓ THỜI GIAN ĐỂ TÂM ĐẾN VẤN ĐỀ KHÁC, NGOÀI VẤN ĐỀ LỚN NHẤT CỦA CON NGƯỜI LÀ " SỰ HIỆN HỬU CỦA CHÍNH M̀NH, CÁI CHẾT CỦA VẠN VẬT HỬU THỂ, VÀ PHÍA SAU CUỘC SINH TỬ BẤT TẬN NÀY !"
Khi quyết định giành cuộc sống hiện tại để giải quyết những vấn đền ấy bằng cách thực nghiệm lời người đă tự giải thoát khỏi những hoài nghi này là hành Đạo Pháp : Mặc áo Đạo, áo Tăng già như thế đắp y là chính là cuộc đời đi vào con đường giải thoát đó là thời trang.
Khi bước vào con đường Đạo pháp thi con sẽ có Giới, Định, Huệ và ngược lại Thời trang hàm nghĩa vô thường phù du trôi nổi. Nên con thấy những con người say mê thời trang là những người chỉ biết tiêu chuẩn giá trị ở bộ trang phục họ không c̣n biết giá trị nào khác, họ là cái mắc áo quần đúng nghĩa.
Chân Thiện Mỹ không nằm trong dục lạc, nên y phục lấy sự dục làm kim chỉ không đạt đến nghệ thuật, không phản ảnh đến nghệ thuật, không phản ảnh đế trí huệ của một thời đại, ngay cả một dân tộc. một cộng đồng chỉ là mảnh vụng của đại dương tham dục ư?
Những y phục lấy Công Đức làm vải, lấy Từ Bi làm kiều cách , lấy trí huệ làm phương tiện may thành , hảy lấyy phục ấy mà nghiêm trang thân tướng. Chính thế mặc y phục chẳng v́ sợ xấu hổ, chẳng v́ khoe khoang, chẳng v́ thời tiết mà chỉ cầh nghiêm trang thân tướng, thân tướng đây chẳng phải là xương thịt máu mủ mà gọi là thân tướng. Đó oai nghi, là vô dục, là vô ngă, là đồng thể tánh với y phục. Thân không ĺa không khác y , và y cũng không ĺa thân cũng không khác thân, đó là chẳng phải thân tướng mà gọi là thân tướng, chẳng phải y phục mà gọi là y phục, chẳng nghỉ trang nghiêm mà lại trang nghiêm . Đó chính không phải là vải vóc mà sự giải thoát hiện thành tướng là thế.
Con đừng như những con người kia trụ vào phước báo lành của ḿnh, sự tu học của ḿnh phê phán những ngưới tu kháccha83ng nên nh́n lổi của người bằng đôi mắt của Quan ṭa huống nửa là tỏ thái độ bất khiêm cung. Bất cứ ai c̣n vướn mắc vào Nghiệp đều chịu một lực phản hồi của Nhân Quả!


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 18 of 19: Đă gửi: 01 February 2005 lúc 10:40pm | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

NHÂN ĐẠO.

Con thường nghe nói về "Nhân Đạo", nói đến một con người có hành động giúp đở kẻ hoạn nạn. Giúp đở người hoạn nạn đó là "Đạo làm Người" , con người phải nghĩ đến giúp đở lẫn nhau trong cuộc sống cộng đồng. Loài người luôn tự có Đạo và sống hợp với Đạo của chính ḿnh, nhưng chưa mấy ai đă thực hiện điều này ! Tôn giáo chỉ là sự t́m kiếm bên ngoài, khi trở lại với chính ḿnh và t́m thấy quy luật để Đạo được tồn tại nơi ḿnh đó là chân chánh Hành Đạo vậy.
Phải v́ điều thiện và từ bi? Vậy nó là ǵ nếu không phải là nhân đạo? Cho nên chẳng t́m đạo mà thấy đạo, hay nói rằng Phật hay Thượng Đế ngự nơi tâm chẳng cần t́m đâu nơi xa cũng đúng. Con đừng nên nghĩ chỉ mến người lành và ghét kẻ làm ác ! Mến người lành là kẻ trí, nhưng thương người chẳng lành, không bỏ mặc họ với nhân quả đớn đau đó là người có ḷng Nhân Đạo. Con chưa thương được người đă gây ác, nhân đang thọ ác báo hay người đang tạo ác nghiệp của bản thân , con chưa là người nhân đạo th́ đừng nghĩ đến tâm vô lượng từ bi của các bậc Bồ Tát.
Chưa Nhân Đạo th́ chưa làm người th́ con chưa thể tu tư vô lượng tâm của Bồ Tát. Từ bi Hỷ xả lúc này chỉ là những ngôn từ hiệu đính cho một bản ngă hẹp ḥi.
Nhân Đạo có nghĩa là làm điều tốt nhất cho mọi người mà không hại đến kẻ khác , tùy hoàn cảnh mỗi người mà đ̣i hỏi tướng biểu lộ ḷng nhân. Nên nên tâm quyết định tướng của ḷng Nhân Đạo, v́ thế nên đối với người này đ̣n roi làm tỉnh ngộ , với người kia là sự cảm thông hay cả một cộng đồng đang trong tai ương , bao nhiêu sanh mạng đang chờ sự cứu giúp cộng đồng bởi v́ sanh mạng được xem trọng hơn. Chỉ một người như chuyện Đức Phật trên bờ sông Ni Liên thưở nọ... V́ cảm thương chúng sanh c̣n mê đắm trong dục , nên người quyết đi t́m một chân lư giải thoát cho Người cho chư chúng sanh, dù trải qua bao nhiêu gian lao khổ hạnh mục đích t́m chân lư giải thoát cho chúng sanh.
Để thực hiện ḷng Nhân Đạo nơi ḿnh trước tiên con khoan hoặc chẳng bao giờ phê phán ai khi con chưa hết ngă chấp, là uốn nắn sự việc theo ư của ḿnh. Khi một người cư xử ức hiếp con, con thở than buồn bả hay giận dữ tại sao thế? Tại sao con cần phải phản ứng giận dữ những việc như thế, có phải để cho họ biết con v́ bất b́nh trong việc cư xử thiếu tế nhị của họ? V́ trong con c̣n có ư niệm về ức hiếp, và bất công vẫn c̣n đầy dẩy, nên con cũng không khác người kia, như thế con có thật sự tốt hơn người kia, con là thiện c̣n họ th́ ác?
Tuy rằng con không hành ác nghiệp, nhưng tâm của con không ĺa ư tưởng ác, nên tất cả giai đoạn nhân quả của điều ác vẫn diển biến đầy đủ trong con. đó chính điều thấy biết của chúng sanh, nếu trong cảnh khổ đau do con người không thật hành nhân đạo mang đến cho con, th́ con phải đối kháng với họ bằng sự giận dử, bằng hành động trả đủa, trước tiên con đă biến mất ḷng nhân đạo, thay vào đó bằng những hành động của bản năng thú tính thiếu trí tuệ. Nếu con trí tuệ sẽ chuyển cảnh khổ đau đó theo thuận cảnh, th́ ắt con không c̣n thấy khổ đau triền miên do bản ngă tạo nên. Trí tuệ cũng là giai đoạn mở đầu tri kiến Phật, trong một hoàn cảnh tuyệt vọng con vẫn c̣n có niềm tin vào điều vượt phạm trù của lư trí sẽ xóa tướng tuyệt vọng , chính niềm tin ấy, khiến con nhận biết rỏ ràng niệm Phật để thoát khổ quên đi điều không làm nên con đường nhân đạo.
Nên tướng công bằng của trí thế gian sẽ là trường đoạn luân hồi, và con cũng thấy một cuộc biến động do thiên tai, địa ách sẽ giết nhiều chúng sanh ,nên nhớ đó là quả báo ác là để làm cho con người tỉnh ngộ, không nên h́nh dung đó là sự trừng phạt của Thượng Đế hay Đấng Chí Tôn nào ! V́ con người thật sự có cái Đạo nơi ḿnh, nên luật nhân quả vẫn c̣n nhân đạo hơn luật pháp do con người đặt ra. Luật pháp con người có quyền xét xử trên tướng mà luật nhân quả th́ xét từ tâm. Từng ư nghĩ cũng có quả báo nên chính xác vô cùng .
V́ thế con đừng ghét người làm con đau khổ, họ sẽ có quả báo của hành động ấy dù không đến từ nơi con. Vả lại nếu họ làm con buồn mà vui ḷng người khác thi chưa hẳn không tốt với con. nhưng đó cũng là bất nhân đạo. Cho nên cũng từ đây dây chuyền nhân quả không dứt khó phân nầy mà con đừng bao giờ nghĩ rằng ḿnh đang làm điều tốt, con chỉ nên nghĩ : " Tôi cố gắng làm điều này mà theo cái nh́n của tôi cho là Nhân Đạo nhất". Con phải ư thức thật rỏ ràng việc làm và ư tưởng nầy chưa hoàn toàn, như thế là đi trên con đường vô ngă lúc nào mà không hay biết. Con cố gắng trở thành một người thực hành Nhân Đạo...



Sửa lại bởi daoky : 01 February 2005 lúc 10:47pm


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 19 of 19: Đă gửi: 01 February 2005 lúc 10:48pm | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

BỒ TÁT ĐẠO

Con đường nhân bản nhất trong thế gian này chính là con đường của các chư Bồ Tát, vậy Bồ Tát Giới là ǵ? Con sợ Bồ Tát hay con sợ Giới của Bồ Tát? Nếu như con sợ Bồ Tát tức lả con thấy sợ phải Từ Bi Hỷ Xả, sợ mở cửa tấm ḷng ḿnh cảm thông và yêu thương mọi chúng sanh. Con cố giử cái tôi mà không thấy vô lư của một người giử ǵn tài sản đă mất hết tự bao giờ. Bồ Tát là Hạ ḿnh, con sợ hạ ḿnh khiêm nhượng với tất cả chúng sanh sao?
Bồ Tát làm tôi cho mọi người mà tâm thật b́nh an. Bồ Tát là thường vui va con đừng từ chối niềm vui ấy ! Bồ tát là đôi mắt đẳm lệ ma nụ cười vẫn nở trên môi. Bồ Tát là trái tim nức nở theo nhịp đập khổ đau của trần gian , Bồ Tát là đi qua cuộc đời mà không để lại dấu vết của ḿnh , Bồ Tát vui buồn theo cái vui buồn của chúng sanh. Bồ Tát ôm cả vũ trụ vào ḷng ma an ủi. Trông chúng sanh như người mẹ trông con ngày đêm không chợp mắt. Con chớ sợ Bồ Tát, con thêm vui hạnh phúc hơn khi nghĩ đến Bồ Tát Ngài sẽ mang đau khổ thế cho con.
Con sợ hải , con cô đơn hảy cầu cứu với Bồ tát, Ngài sẽ xua tan ngay ảo ảnh đó. Tại sao khi thương người này con phải ghét người khác? Bồ Tát thương con cũng như kẻ thù của con đồng như nhau không có người nào đáng bỏ rơi, nên nói là tự tánh b́nh đẳng.
C̣m Bồ tát giới chính là những điều mà Bồ tát đi xuyên qua cuộc đời mà không sợ nghiệp , nên có câu : "Bồ tát sợ Nhân c̣n chúng sanh sợ Quả ".
Giới không phải để thọ, giới là phát ra không thể khác hơn th́ thành giới, sự vô lượng th́ giới cũng sẽ vô lượng. Giới là sức mạnh bên trong, bẻ gảy mọi tướng bên ngoài , nên chẳng phải năm mười hoặc 100, 200 giới mà là "Tâm địa giới " .Nơi tâm là mặt đất sinh trưởng giới như mặt đất để cho cây trái sinh trưởng , giới không là ràng buộc mà giới là hằng thể tội lổi. Nếu không nhân th́ giới cũng không sanh, tội lổi không tướng th́ giới cũng không tướng, không có y thức về tội lổi th́ cũng không nên sợ giới, giới là chiếc cầu bắt qua sông, mà người đại lực không qua sông bằng cầu, họ tự bơi qua mà vẫn đến th́ hành động ấy vẫn là giới, như người vẫn qua cầu. Đai Bồ Tát thị hiện độ kẻ cang cường là như thế.
Giới không thể đếm được v́ là tâm, Tâm an th́ giới nào chẳng thuận, con trái lại tâm bất an th́ giới nào chẳng sợ? Con bỏ cái chấp trước vào tướng giới, thọ Bồ Tát giới là thọ vô lượng ân đức của chúng sanh để trang nghiêm cơi Phật , thọ Bồ tát giới là thọ lảnh pháp thân thể tánh B́nh đẳng biến khắp đại thiên thế giới bao trùm cả chúng sanh.
Thọ Bồ Tát giới là ch́a khóa mở kho bảo pháp tha hồ lựa chọn tiếp nhận tùy thích. Giới là định tâm. khi con c̣n sợ hải tức là sự phá giới c̣n ŕnh rập, không c̣n sợ hải th́ giới là những giọt nước Cam lồ rót trên đường đến giải thoát...


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 2.9717 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO