Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 71 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Vài Ḍng Tản Mạn... (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Vài Ḍng Tản Mạn...
Tựa đề Chủ đề: Người Mỹ Già Homeless Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
LocCocTu01
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 10 April 2007
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 949
Msg 1 of 18: Đă gửi: 10 October 2007 lúc 2:00am | Đă lưu IP Trích dẫn LocCocTu01

Người Mỹ Già Homeless


Ở một ngă tư trên đường từ hăng làm về nhà mỗi khi ngừng xe chờ đèn xanh, mấy lúc gần đây tôi thường thấy một ông già người Mỹ đứng đó xin tiền, chờ khi đèn đỏ tất cả xe ngừng lại th́ đi ngược theo đoàn xe dọc lề đường cầm một tấm carton có mấy chữ nguệch ngoạc trên đó: "I am hungry. Will work for food. God Bless". Những h́nh ảnh tương tự như vầy tôi vẫn hay thấy ở những ngă tư đèn xanh đèn đỏ răi rác trong thành phố, nên gần như tôi không chú ư ǵ tới người Mỹ già này. Một vài lần ngừng xe ở một ngă ba, ngă tư nào đó, khi thấy một người homeless nào đến gần xe tôi đậu, nh́n dáng vẻ khổ sở tôi cũng động ḷng cho ông ta 1 dollar. Rồi thôi! Xe chạy và tôi không mảy may để ư ǵ tới người đó nữa. Người Mỹ già homeless này cũng vậy. Xe tôi chạy qua ngă tư này hàng ngày và đậu chờ đèn xanh không biết bao nhiêu lần rồi. Tôi nh́n thấy ông Mỹ này chắc cũng 5,7 lần ǵ đó… nhưng có bao giờ tôi để ư tới ông ta đâu và có lẽ sẽ chẳng bao giờ để ư đến ông cho tới một hôm…


Hôm đó là một ngày tháng Năm, như mọi lần tôi đậu xe ngay sát lề chờ đèn xanh, nơi ông già Mỹ đang đứng. Tháng 5 là mùa Hè ở Texas, trời rất nóng. Bên ngoài cũng khoảng 92, 93 độ F chứ không ít. Ông già Mỹ cũng vẫn cầm tấm carton giơ lên trước ngực. Trời nóng như vậy mà ông ta mặc một cái áo lính rằn ri 4 túi kiểu của quân đội Mỹ. Nhưng cái đập vào mắt tôi ngày hôm đó là, trên ngực áo của ông ngoài mấy phù hiệu binh chủng, c̣n có huy hiệu một lá cờ vàng ba sọc đỏ. Chính điều này làm tôi chú ư. Khi ông bước đến cửa xe, tôi không cưỡng được nên hạ cửa kiếng xuống móc ra tờ giấy 1 dollar đưa cho ông:


- Hello, h́nh như ông là cựu quân nhân?
Ông nhận tờ giấy bạc:
- Cám ơn ông. God Bless. Phải! Tôi là cựu quân nhân đă từng tham chiến ở VN trước đây. Ông là người Việt hả? Bắc Việt Nam hay Nam Việt Nam?
Tôi cười, nheo mắt với ông:
- Đúng. Tôi là người Việt. Nam Việt Nam chớ không phải Bắc Việt Nam.
Ông giơ một ngón tay cái lên, mỉm cười qua hàm râu quai nón xồm xoàm lâu ngày không cạo:
- God Bless you. Good! Good! NamViệt Nam tốt lắm.
Ông ta chào tôi và tiếp tục đi qua xe khác.

 
Chỉ có thế! Đèn bật xanh. Xe tôi lại chạy nhưng đầu óc tôi cứ lưu lại h́nh ảnh người Mỹ già này suốt con đường về nhà. Không hiểu tại sao một cựu quân nhân Mỹ lại sa vào cuộc sống khó khăn đến thế? Ở xứ này, người dân vẫn tôn trọng cựu quân nhân lắm mà? Lần đầu tiên tôi thắc mắc về một người homeless. Có lẽ chính v́ cái huy hiệu lá cờ vàng ba sọc đỏ đeo ở trước ngực áo ông ta cứ lăng văng trong đầu óc tôi hoài.


Hai hôm sau, cũng tại ngă tư quen thuộc. Tôi gặp lại ông Mỹ này vẫn đang mặc chiếc áo trận rằn ri đi tới khi tôi đậu xe chờ đèn. Tôi hạ kiếng xe xuống:
- Chào ông. Tôi có thể hỏi thăm ông một chút được không?
Ông già nh́n tôi với một thoáng ngạc nhiên:
- Chào ông. Được chứ. Ông muốn hỏi ǵ?
- Ở đây không tiện. Đèn xanh rồi, xe tôi phải đi ngay đây. Tôi sẽ qua cây xăng bên kia đường. Tôi gặp ông ở đó trong vài phút nữa. Được không?
- Được chứ. Được chứ. Tôi chờ ông bên đó nghe.
Tôi quay xe ngược trở lại và tắp vào cây xăng Shell bên kia đường nơi ông già Mỹ đang đứng chờ. Tôi xuống xe bắt tay ông:
- Chào ông. Tôi tên là Khanh. Tôi có gặp ông trước đây. Ông có nhớ tôi không?
Ông già Mỹ cười làm rung động hàm râu quai nón xồm xoàm. Gương mặt ông trông giống như một tài tử xi nê nào đó mà tôi đă có dịp xem qua:
- Chào ông Khaan (Ông chào tôi bằng tiếng Việt và phát âm tên tôi như 2 chữ Kha An ) Nhớ chứ, nhớ chứ. Ông là người Việt tôi gặp hôm trước đây mà… Nam Việt Nam.
Ông lại cười, giơ ngón tay cái lên khi nói đến chữ Nam Việt Nam và nói tiếp:
- Tôi tên là Bill. Ông muốn hỏi tôi chuyện ǵ.
- Ồ! Cũng không có ǵ quan trọng. Thật ra… thật ra…


Tôi bỗng trở nên lúng túng, ấp a ấp úng khi th́nh ĺnh nhận ra chính ḿnh cũng không biết tại sao lại muốn nói chuyện với ông già Mỹ này. Có lẽ một sự ràng buộc vô h́nh nào đó với cái phù hiệu ông ta đeo trên ngực áo đă khiến tôi không cưỡng lại được và có lẽ sự thắc mắc trong ḷng hai hôm nay cộng với thời gian đứng chờ đèn xanh quá ngắn ngủi có thể sẽ bỏ lỡ một dịp may hỏi ông ta vài câu mà ḿnh thắc mắc. Nhưng khi cơ hội đến th́ mới biết là tôi đă chẳng chuẩn bị ǵ hết, v́ thế đâm ra lúng túng. Cuối cùng tôi cũng nói lên được một câu:
- Tôi cũng là lính ở trong thời chiến tranh VN.
- Vậy hả! Tốt! Tốt! Anh cũng là cựu chiến binh chiến tranh VN hả. Tốt! Tốt!


Tôi nh́n gương mặt ông, thấy toát lên một vẻ rất chân thật khi nói lên câu trên. H́nh như những h́nh ảnh về thời đi lính xa xưa ở VN vẫn c̣n để lại trong ḷng ông nhiều kỷ niệm. Buổi chiều ở Round Rock mùa này trời nóng kinh khủng. Tôi chỉ mới đứng bên ngoài nói mấy câu với ông già Mỹ mà đă thấy khó chịu rồi. Vậy mà ông ta đứng ở ngoài trời cả ngày như thế th́ thiệt là… Một thoáng xót xa dấy lên trong ḷng tôi:
- Này Bill, ông có bận quá không? Nếu ông không bận, tôi muốn mời ông đi đến một nơi nào đó, chúng ta vừa ăn uống vừa nói chuyện. Được không?
- Không. Tôi không bận ǵ cả. Tốt. Tốt. God Bless.
Bill xách theo cái túi đeo vai đựng những vật dụng cá nhân của ông lên xe. Tôi chở Bill đi ngược lại đường May, con đường chính của thành phố Round Rock và sau đó rẽ trái qua đường 620:
- Ḿnh ghé vào tiệm Fried Chicken phía trước được không?
- Tốt! Tốt. Fried Chicken ngon lắm.
Tôi nheo mắt nh́n Bill, cười:
- Nhưng ở đây không có bia đâu nhé.
- Không sao. Cám ơn ông. Ăn Fried Chicken tốt lắm rồi.


Chúng tôi ghé vào tiệm Golden Fried Chicken gần đó, gọi phần ăn cho hai người và chọn ngồi vào góc khuất trong tiệm. Buổi chiều giờ này quán c̣n vắng vẻ lắm. Không khí mát dịu của máy điều hoà bên trong làm tôi khoan khoái, dễ chịu hẳn lên sau khi vừa từ bên ngoài bước vào. Nh́n Bill làm dấu thánh giá trước khi ăn, tôi thấy ở ông toát ra một điều ǵ đó hiền hoà khác hẳn cái bề ngoài có vẻ "dữ dằn" qua quần áo, râu tóc rối tung của ông, tôi nói để bắt chuyện:
- Ông cứ ăn tự nhiên nhé.
- Tốt. Tốt. Cám ơn ông.
Vừa nhai ngồm ngoàm miếng gà chiên, ông vừa hỏi tôi:
- Khaan. Trước đây trong chiến tranh VN, ông đi binh chủng nào? Đóng ở đâu?
- Tôi hả? Tôi ở trong binh chủng Không Quân. Trước đây đơn vị tôi đóng ở Phan Rang. Tôi ở trong quân ngũ không lâu, chỉ từ 1972 cho đến ngày miền Nam nước tôi rơi vào tay CS miền Bắc. C̣n ông?
- Tôi là lính Thủy Quân Lục Chiến sang VN năm 1966. Ở tại căn cứ Long B́nh một thời gian. Sau đó đơn vị tôi chuyển ra Đà Nẳng và cuối cùng đóng tại Khe Sanh.


Ông vừa ăn vừa kể tôi nghe về một vài kỷ niệm ở VN trước đây, ông nói một vài tiếng Việt c̣n nhớ được với cách phát âm lơ lớ như những từ: "Chào ông, chào bà, chào cô… con gái VN đẹp lắm, nước mắm… đi đi…mau…cám ơn ông…"
Chúng tôi vừa ăn vừa nói cười thật cởi mở. Tôi cũng kể cho Bill nghe về đơn vị của tôi trước đây và một vài kỷ niệm vui thời lính tráng. Trong thoáng chốc, chúng tôi nói chuyện, cười đùa với nhau như hai người bạn hồi nào không hay. Bill kể tôi nghe thêm nhiều kỷ niệm về đời lính của ông và trận đánh ông tham dự lần cuối ở Khe Sanh:
- Trong trận đánh ngày 21 tháng Giêng năm 1968, tôi bị thương nặng và được đưa về bệnh viện Dă Chiến chữa trị tạm thời, sau đó họ đưa tôi về bệnh viện ở Đà Nẳng tiếp tục chữa trị. Cuối năm 1968, tôi được giải ngũ và về lại Mỹ.
Bill giở áo lên chỉ cho tôi thấy những vết sẹo c̣n để lại sau mấy ca phẩu thuật. Nh́n những vết sẹo dài c̣n để lại trên ngực và bụng của Bill, tôi có thể đoán vết thương của ông lúc đó chắc là ghê gớm lắm. Lấy tay chỉ chỉ vào những vết sẹo đó, ông nói:
- Những vết sẹo này từ năm 1968 đă là một phần cơ thể gắn bó thân thiết với tôi. Tôi tự hào đă có những vết sẹo này, tuy nhiên rất lấy làm tiếc là chúng ta đă không đạt được mục đích. Cái giá tôi trả và phần thân thể tôi để lại ở chiến trường VN đă không được đền bù xứng đáng. Tiếc thật!
Bill cho tôi biết trong lần bị thương đó, để cứu ông các bác sĩ quân y đă phải làm nhiều cuộc phẩu thuật lấy mảnh đạn trong người, cũng như cắt bớt và may vá nhiều khúc ruột. Ngoài ra các bác sĩ c̣n phải đặt một thanh sắt, bắt vít nối xương ống chân phải của ông.
Tôi nh́n gương mặt Bill, cặp mắt ông không biểu lộ một nét thù hận hay bực bội nào cả khi nói về những vết thương cũ! H́nh như thời gian đă phôi pha và xoa dịu đi những đớn đau, mất mát mà ông đă trăi qua. Chúng tôi im lặng tiếp tục ăn, không ai nói với ai thêm lời nào nữa một lúc khá lâu. Có vẻ như Bill đang nhớ lại một vài kỷ niệm cũ trước đây. Tôi nghe thấy ông lẩm bẩm hai chữ Khe Sanh, Khe Sanh... vài ba lần trong khi đang ăn và đôi mắt ông h́nh như đang mơ màng về một cơi xa xăm nào đó. Đầu óc tôi ngập tràn nỗi xúc cảm không tả được. Trước mặt tôi là một người Mỹ già xa lạ. Một người mà nếu không có chiến tranh xảy ra ở đất nước tôi, có lẽ ông ta sẽ không hề biết tới VN là ǵ, nói chi tới những địa danh như Long B́nh, Đà Nẳng, Khe Sanh… vậy mà cho tới bây giờ, sau mấy chục năm ông vẫn c̣n nhớ và phát âm khá chuẩn tên những địa danh này bằng tiếng Việt. Chiến tranh đă t́nh cờ mang ông đến với một quốc gia có cái tên gọi Việt Nam nghe thật xa lạ, nơi ông đă chiến đấu để bảo vệ lư tưởng Tự Do cho người dân nơi đó và ngay cả đă hy sinh xương máu cho một đất nước mà trước đó ông không hề biết tới. Trước mặt tôi, người Mỹ đó giờ đây lại là một người không nhà cửa, sống một cuộc sống lây lất không có ngày mai. C̣n tôi, một kẻ tị nạn đang ăn nhờ ở đậu nơi xứ sở của chính ông, lại là người may mắn hơn ông nhiều. Ít ra tôi có được một ngôi nhà xinh xắn, một mái ấm gia đ́nh, một công việc đàng hoàng và con cái tôi đang thọ hưởng nền giáo dục tốt đẹp nơi xứ sở của ông… Tôi không thể nào ăn được nữa, một điều ǵ đó đang dâng lên trong ḷng khiến tôi nuốt không vô nữa:
- Này Bill. Tôi có thể hỏi ông một vài câu liên quan tới cá nhân ông được không?
Bill ngước mắt lên nh́n tôi, ngạc nhiên:
- Cá nhân tôi? – Ông cười – Cá nhân tôi th́ đâu có ǵ đâu mà không hỏi được.
- Sau khi ông giải ngũ, ông đă làm ǵ? …và tại sao …tại sao ông lại trở nên… thế này? Xin lỗi Bill. Ông không cần phải trả lời câu hỏi này, nếu ông không thích. – Tôi hỏi và cảm thấy không được tự nhiên lắm với câu hỏi đường đột này –
Với tay lấy tờ giấy napkin lau miệng, Bill cười:
- Ồ! Không sao cả. Lâu lâu có dịp ôn lại chuyện cũ cũng thú vị lắm. Ông hỏi tôi sau khi tôi giải ngũ hả?? Tôi làm lặt vặt một vài việc để kiếm sống rồi quyết định quay lại college lấy cho xong bằng 2 năm, sau đó vào làm việc cho một hăng chế biến đồ nhựa. Tại đây tôi gặp một người đàn bà và sau một thời gian quen biết đă kết hôn với người này. Năm đó là năm 1974 và lúc đó tôi đang ở Houston. Vợ chồng chúng tôi có một đứa con gái và sống hạnh phúc lắm. Nhưng sau 6 năm chung sống hạnh phúc, sóng gió bắt đầu nổi lên khi tôi bị laid off. Những cuộc căi vă xảy ra, ban đầu th́ c̣n ít và c̣n có lư do chính đáng, nhưng sau đó th́ xảy ra gần như mỗi ngày mà toàn là những cuộc căi vă không đâu ra đâu! Chuyện ǵ chúng tôi cũng có thể gây gổ với nhau được. Cuối cùng vợ tôi lấy cớ tôi hay uống rượu không lo kiếm việc làm và nộp đơn ly dị. Toà án phán mọi chuyện lỗi ở nơi tôi. Như ông biết đó, ở xứ này cứ 100 vụ ly dị là gần như 99 vụ đàn ông là người gây ra lỗi. Thế rồi vợ tôi được phép giữ đứa con gái và tôi phải trợ cấp nó cho đến khi nó đủ tuổi thành niên. Từ đó những việc làm kế tiếp của tôi bao nhiêu lương lănh về, sau khi trừ chi phí trợ cấp cho con gái, c̣n th́ chỉ đủ để tôi sống qua ngày mà thôi. Dù vậy tôi cũng cố gắng làm tṛn bổn phận của ḿnh và trợ cấp con gái tôi cho đến khi nó trưởng thành. Bây giờ nó đă có chồng và nghe nói đang sống tại một nơi nào đó ở Florida th́ phải.
- Thế ông không gặp con gái thường xuyên sao? – Tôi hỏi chen vào khi thấy ông ngưng lại nửa chừng.
- Lần cuối tôi gặp nó lúc đó nó chưa có chồng, cách đây cũng hơn 10 năm rồi. Từ đó tôi không gặp nó nữa. Nhiều năm trước tôi nghe có người nói nó đă lập gia đ́nh với một tay nào đó bán insurance và di chuyển về Florida. Như vậy cũng tốt. Xin Chúa ban phước lành cho vợ chồng nó.
- Con gái ông có biết ông gặp khó khăn như thế này không? Và có giúp đỡ ǵ cho ông không? – Tôi ṭ ṃ hỏi -
- Không. Nó hoàn toàn không biết - Bill nhún vai nói tiếp – Tôi cũng không cần nó phải giúp tôi. Nó cứ lo cho thân nó với chồng con nó là tốt rồi. Tôi nghĩ tôi OK.
Tôi không khỏi ái ngại nh́n Bill, gương mặt ông vẫn b́nh thản khi nói về người con gái duy nhất của ḿnh:
- Ngoài cô con gái và người vợ trước ra, ông c̣n người thân nào không?
- Người thân của tôi hả? C̣n chứ. Nhưng xin ông chờ tôi một chút, để tôi lấy thêm nước uống rồi trở lại kể tiếp cho ông nghe.


Không đợi tôi trả lời, Bill cầm ly giấy nước ngọt đă uống hết, đứng dậy đến chỗ mấy b́nh nước ngọt bày sát vách tường và bắt đầu "refill". Nh́n ông ta đang đứng lấy thêm nước ngọt và nghĩ về câu chuyện dở dang ông vừa kể, tôi thật khá ngạc nhiên với lối sống của người Mỹ. Tôi cứ tưởng ông ta không c̣n ai thân thuộc nên mới sa vào cảnh khó khăn đến thế. Đâu ngờ ông ta c̣n có con gái và người thân khác. C̣n đang suy nghĩ lang mang th́ Bill quay trở lại:
- Xin lỗi đă bắt ông đợi. Tôi đang kể đến đâu rồi nhỉ?
- Về người thân của ông….
- À. À. Người thân của tôi. – Ông chậm răi uống nước ngọt – Chà! Hôm nay thật là thoải mái. Cám ơn ông Khaan. God Bless. Về người thân của tôi hả? Tôi hiện c̣n cô em gái đang sinh sống với chồng con ở Kentucky. Gia đ́nh cô ta cũng OK. Thỉnh thoảng đi đâu ngang qua, tôi cũng có tạt qua ghé thăm vợ chồng cô ta. Ngoài ra, tôi có mấy cousins ở rải rác đâu đó tôi cũng không biết rơ nữa. Lâu quá rồi không gặp họ.
- Xin lỗi cho tôi hỏi thẳng câu này. Tại sao ông không kiếm một việc làm để đỡ phải vất vả?
- Đâu có ai muốn mướn tôi mà làm. Chắc ông nghĩ là tôi làm biếng không chịu đi kiếm việc làm phải không? Để tôi kể cho ông nghe tiếp. Sau cuộc hôn nhân lần đầu và sau nhiều năm trợ cấp cho con gái tôi đến khi trưởng thành. Cuối cùng tôi cũng thoát được sự ràng buộc của luật pháp để lo cho ḿnh tôi thôi. Vào khoảng năm 1995- 1996 ǵ đó, tôi kiếm được một công việc tài xế xe tải lương rất khá, lại hợp với sở thích đi đây đi đó của tôi nữa. Cuộc sống của tôi sung túc dần và tôi nghĩ tới chuyện sống chung với một người đàn bà khác lần nữa. Cuối năm 1997, tôi gặp Christina trong một Country Club ở Dallas và chúng tôi mau chóng say mê nhau. Thú thật chưa có người đàn bà nào mà tôi chết mê chết mệt như Christina. Nàng có hai đứa con trai với một đời chồng trước. Hai đứa con trai này sống riêng với bạn gái, thỉnh thoảng mới về gặp nàng một lần. Sau một thời gian hẹn ḥ, chúng tôi quyết định chung sống với nhau. Chúng tôi mua một căn nhà nhỏ và sống thật hạnh phúc bên nhau ở một khu ngoại ô Dallas. Tôi vẫn c̣n giữ chân tài xế xe tải và Christina đang làm thư kư cho một kho hàng. Với lợi tức của hai chúng tôi phải nói là sống khá thoải mái. Tôi nghĩ là sau bao vất vả, cuối cùng Chúa cũng ban cho tôi một t́nh thương và mái ấm gia đ́nh như ư muốn. Dự tính của hai đứa chúng tôi là ráng làm thêm vài năm nữa th́ tôi sẽ thôi không lái xe tải và sẽ mở một cửa hàng nhỏ nào đó sống yên b́nh bên nhau. Nhưng…


Kể tới đây, giọng của Bill như chùn lại, lần đâu tiên tôi thấy đôi mắt ông biểu lộ một nỗi buồn man mác. Ông ngưng lại nửa chừng, nh́n ra ngoài qua khung cửa kính tiệm Fried Chicken nơi có mấy con chim bồ câu từ đâu đang sà xuống trước băi đậu xe t́m thức ăn. Nắng ở bên ngoài đă bớt đi cái gay gắt khi năy. Một vài thực khách bước vào gọi những phần gà chiên mang về nhà cho buổi ăn chiều. Tôi nh́n Bill, biết ông đang xúc động, nên không dám làm kinh động ông. Thú thật cá nhân tôi như bị cuốn hút vào câu chuyện của ông già Mỹ này. Ở ông có một nét ǵ đó tôi thấy cảm thông lắm, điều này phải chăng do buổi nói chuyện ngày hôm nay có sức thuyết phục tôi về một câu nói ai đó đă từng nói: "Đàng sau mỗi một người, ai cũng đều có một tâm sự riêng." Tôi rất ṭ ṃ muốn biết câu chuyện của ông ta như thế nào, nhưng nhận thấy ông đang xúc động nên đành nén lại:
- Bill? Ông có sao không? Ông có muốn về chưa? Tôi sẽ chở và thả ông xuống bất cứ nơi nào ông muốn trong thành phố.
- Ồ không. Tôi không sao. Xin lỗi ông. Lâu quá không có dịp nhớ về chuyện cũ nên cảm thấy hơi xúc động. Tôi chưa kể ông nghe hết mà. Tôi sẽ kể ông nghe nếu ông không có bận ǵ. Rất cám ơn ông đă đối với tôi tốt đẹp thế này. Thật là một buổi chiều tuyệt vời. Đă lâu rồi tôi không có được một buổi chiều đẹp và cũng lâu lắm rồi không có ai đối tốt với tôi như vậy. Cám ơn ông. God Bless.


Tôi nói mấy câu khách sáo lại với ông và hỏi ông có muốn dùng ǵ thêm không. Ông cám ơn tôi lần nữa và bắt đầu kể tiếp câu chuyện dở dang:
- Tôi những tưởng sẽ có cuộc sống an lành bên Christina suốt cuộc đời c̣n lại với những dự tính tương lai rất b́nh dị như bao người dân lương thiện khác. Nhưng không ngờ những ǵ tôi tính toán chỉ là trong mơ mà thôi v́ thực tế không bao giờ tôi có được những ǵ tôi đă mơ ước. Ông biết không. Tôi đâu có bao giờ ngờ v́ cứ hay xa nhà trên những chuyến xe tải giao hàng xuyên bang… mỗi tuần chỉ về nhà 1, 2 ngày rồi lại đi tiếp. Khoảng thời gian trống vắng ở nhà một ḿnh, Christina đă có bạn trai khác bù đắp vào. Khi tôi về th́ nàng tiếp tôi ra điều yêu thương tôi lắm, nhưng hễ khi tôi xa nhà th́ nàng lại có người khác đến. Tôi vẫn cứ một mực làm ăn và không hề hay biết ǵ về chuyện này cho đến một hôm… v́ chuyến xe tải đi giao hàng của tôi bị đ́nh hoăn theo yêu cầu của khách hàng, nên tôi trở về nhà… và bắt gặp ngay tại trận Christina với nhân t́nh của nàng ở trong pḥng ngủ đang làm chuyện mà họ muốn làm. Tôi thật choáng váng với những ǵ phác giác được và thế là tôi điên tiết lên quất cho đôi gian phu dâm phụ một trận nên thân. Christina lúc đó chống cự lại tôi và lên tiếng bênh vực cho bạn trai của nàng nên càng làm cho tôi nổi điên hơn lên. Sau một cú tát của tôi Christina đă ngă vào con dao do chính nàng cầm lên hăm dọa tôi. Gă bạn trai của nàng lúc đó cũng nằm ngất ngư dở sống dở chết. Nh́n hiện trường, cơi ḷng tôi hoàn toàn tan nát, nhưng đầu óc th́ lại tỉnh táo vô cùng. Tôi gọi điện thoại 911 báo cáo sự việc xảy ra … Xe cảnh sát và cứu thương tới. Họ bắt tôi ngay sau đó và không may cho Chirstina đă chết trên đường đưa tới bệnh viện, c̣n thằng bạn trai của nàng th́ chỉ bị thương nặng. Sau đó ra ṭa… tôi bị khép vào tội cố ư hành hung người gây thương tích, kèm theo tội ngộ sát. Cuối cùng nhận bản án 9 năm về hai tội trạng này.


Tôi được thả về sau hơn 7 năm thụ án với hạnh kiểm tốt, tuy nhiên cuộc đời tôi thay đổi hẳn từ đó. Việc làm chẳng những khó kiếm v́ ai nấy khi thấy lư lịch của tôi cũng đều né tránh. Tôi đă nộp đơn xin việc ở nhiều nơi, nhưng không chỗ nào nhận! Những việc làm tay chân họ cũng chỉ mướn tôi khi cần thiết 1, 2 ngày rồi thôi. Cuối cùng chính bản thân tôi cũng không c̣n muốn phấn đấu hoặc tha thiết đến chuyện kiếm việc làm nữa. Để làm ǵ? Khi người ta đă không muốn thuê mướn ḿnh th́ có đi van nài cũng vô ích! Từ đó, nếu ai cần mướn tôi làm ǵ th́ tôi làm nấy. C̣n không th́ mỗi ngày với số tiền khách văng lai bố thí cho, tôi cũng đủ sống rồi. Hoặc cùng lắm th́ cũng có những nơi từ thiện giúp chúng tôi thực phẩm lây lất qua ngày cũng không sao. Bây giờ thú thật tôi không nghĩ ǵ nhiều cho bản thân nữa hết. Chúa muốn tôi thế nào th́ tôi vâng lời thế đó, không bận tâm làm ǵ cho mệt. Xin ông đừng t́m cách khuyên lơn tôi. Nếu ông có ḷng tốt hoặc thương hại, giúp tôi được chút ǵ, tôi hoan hỉ nhận lấy và cầu ơn Chúa ban phước cho ông. Nhưng xin đừng cố gắng khuyên tôi v́ tôi sẽ không nghe đâu. Tôi tự biết tôi đang làm ǵ và bằng ḷng với những ǵ ḿnh đang làm.


Tôi im lặng nghe ông kể hết câu chuyện mà trong ḷng cảm khái vô cùng. Thành thật mà nói, không đợi ông dặn trước. Nếu muốn khuyên một câu, tôi cũng không biết phải khuyên như thế nào nữa. Tôi nghĩ nên im lặng và tôn trọng ư của ông th́ hơn. Có thể v́ ḿnh là người ngoài cuộc, nên không cảm nhận được hết cái phẫn uất của cuộc đời và những bất hạnh dành cho ông. Chúng tôi ngồi yên một lúc thật lâu. Sau khi kể xong câu chuyện đời ḿnh, đôi mắt Bill có vẻ đăm chiêu hơn. Tôi nh́n ông và lái sang chuyện khác:
- Này Bill. Tại sao ông vẫn c̣n mang trên ngực áo huy hiệu lá cờ VNCH của chúng tôi?
Bill cúi xuống nh́n ngực áo của ḿnh, miệng nở lại nụ cười hiền hoà như trước:
- Khi tôi đến VN tuổi c̣n rất trẻ, khái niệm về độc lập, tự do, chiến tranh, hoà b́nh tôi chưa rơ ràng lắm. Là một người lính, lệnh bảo như thế nào th́ làm theo như thế đó. Quân đội mà! Nhưng thời gian chiến đấu tại VN, tôi đă thực sự hiểu rơ ư nghĩa của những điều này và thực sự trưởng thành nhiều. Tôi thấy rơ bản chất hiền hoà của người dân miền Nam ở đây và tại sao người dân miền Nam phải chiến đấu để bảo vệ cho sự Tự Do của họ. Tôi hiểu và thấy rơ ư thức hệ của hai miền Nam, Bắc ở VN khác nhau như thế nào và dần dần tôi ư thức được nhiệm vụ của ḿnh và rất tự hào đă góp phần vào công cuộc bảo vệ Tự Do cho miền Nam VN. Ngay cả khi tôi bị thương xuưt bỏ mạng tại Khe Sanh và măi cho tới bây giờ, tôi không mảy may hối tiếc chút nào cả v́ tôi nghĩ tôi đă phục vụ cho đất nước tôi khi chiến đấu bảo vệ lư tưởng Tự Do tại chiến trường VN. Chỉ tiếc là chúng ta đă thất bại. Chúng ta đă thất bại bởi v́ những dị biệt chính trị của các chính khách ở đất nước tôi cuối cùng đă thay đổi và nhượng bộ luôn chính sách ở chiến tranh VN. Chúng ta đă thất bại v́ đường lối và ư muốn của các cấp lănh đạo, nhưng những người lính chiến như tôi và ông th́ không hề thất trận. Tôi không nghĩ thế. Cho tới giờ phút này, tôi vẫn hănh diện về những ǵ đồng đội và cá nhân tôi đă làm ở VN. Chúng tôi chiến đấu v́ một lư tưởng tốt. Tôi mang phù hiệu lá cờ như một tự hào đă có lần chiến đấu cho sự Tự Do của quốc gia này.
Tôi không tránh khỏi xúc động với những lời của Bill. Đây đúng là lời nói chân t́nh của một đồng minh đă từng sát cánh  trong lư tưởng bảo vệ Tự Do cho quê hương tôi:
- Cám ơn ông đă nói lên những lời nói khẳng khái vừa rồi. Lời nói của ông làm tôi kính phục và cảm thấy chúng tôi đă nợ ông và đất nước của ông quá nhiều trong nhiệm vụ bảo vệ lư tưởng Tự Do qua cuộc chiến ở VN trước đây. Ông nói đúng. Chúng ta thất bại v́ có những dị biệt trong chính trường ở nước ông nhưng quả thật quân đội của Hoa Kỳ và quân đội VNCH của chúng tôi không hề thất trận.
Đột nhiên gương mặt Bill trở nên buồn bă và giọng nói chùn hẳn xuống:
- Tuy thế, chiến tranh VN đă để lại cho chúng tôi nhiều đau buồn măi cho tới hôm nay. Trong trận đánh Khe Sanh mà tôi đă bị thương và may mắn được cứu sống, có hai người bạn thân thiết nhất của tôi đă tử trận. Mỗi năm vào ngày lễ Memorial Day, tôi đều về Washington DC nơi có tấm bia tưởng niệm các chiến sĩ đă bỏ ḿnh trong chiến tranh VN. Tên hai người bạn nằm xuống của tôi được khắc trên đó. Mỗi năm vào ngày lễ này, tôi đều đến tưởng niệm hai người bạn tôi dưới tấm bia đó. Sắp tới lễ Memorial Day nữa rồi, nhanh thật. Gần tới ngày này là tôi mặc lại chiếc áo trận ngày xưa để tưởng nhớ tới những người đă ngă xuống và để chứng tỏ trong bất kỳ hoàn cảnh nào, tôi vẫn là một Veteran trong chiến tranh VN.
Lời nói của Bill làm tôi sực nhớ sắp tới ngày lễ cựu chiến binh rồi. Ở Hoa Kỳ, ngày lễ này được tổ chức mỗi năm vào ngày thứ Hai cuối cùng của tháng 5. Memorial Day năm nay sẽ rơi vào ngày thứ Hai, 29 tây tháng 5 năm 2006. Tôi nói:
- Ông nói đúng. Chiến tranh đă để lại biết bao mất mát, đau buồn cho những người c̣n lại. Tôi cảm thông sâu sắc những ǵ ông vừa nói và thành thật chia buồn về sự mất mát hai người bạn thân của ông. Bao giờ ông sẽ đi Washington DC? Ông có đi diễn hành trong ngày lễ này không?
- Hai hôm nữa tôi sẽ đi. Ông nói diễn hành hả? – Bill lúc lắc đầu - Không. Tôi không cần những thứ đó. Trước đây tôi có tên trong hội Cựu Chiến Binh nhưng lâu rồi không c̣n liên lạc, sinh hoạt ǵ với hội nữa. Tôi chỉ mang đến cho hai bạn tôi hai cành hoa đặt dưới chân bức tường lưu niệm có khắc tên họ và ngồi tưởng nhớ lại những kỷ niệm xưa giữa tôi và họ khi c̣n ở chiến trường VN. Thế thôi! Tôi tự hứa sẽ đến thăm họ mỗi năm một lần nếu sức khoẻ tôi cho phép.
Tôi nh́n Bill, càng lúc càng kính phục ông hơn qua những ǵ ông nói:
- Hai hôm nữa ông sẽ đi à! Ông đi Washngton DC bằng phương tiện ǵ? Ông có trở về lại đây không?
Bill cười lớn, hàm râu quai nón rung rung theo tiếng cười:
- Dễ mà. Tôi sẽ đi bằng bất cứ phương tiện nào tôi có thể kiếm được. Quá giang, xe bus… đi tới đâu cũng sẽ có người giúp đỡ tôi cả. Ông đừng lo.
Ông nheo mắt nh́n tôi một cách hóm hỉnh rồi nói tiếp:
- Tôi đi đâu cũng sẽ gặp người tốt như ông mà, lo ǵ. Ông tin tôi đi. Tôi sẽ tới Washington DC đúng vào dịp lễ Memorial Day. Ở đó một vài ngày, sau đó lại lang thang. Ông biết đấy. Homeless như tôi th́ ở đâu chẳng được. Có thể tôi sẽ về lại đây. Có thể sẽ đến một nơi nào đó tôi cũng chưa biết được.
Chúng tôi ra khỏi quán Golden Fried Chicken th́ đă chiều lắm rồi. Nắng gần như tắt hẳn mặc dù mặt trời tháng Năm ở Texas như vẫn c̣n tiếc nuối chút ngày hè và c̣n lăng văng đâu đó ở chân trời xa chưa chịu ch́m xuống hết. Những con chim bồ câu t́m mồi trên băi đậu xe lúc năy đă bay đi đâu mất. Tôi hỏi Bill nơi ông muốn tôi chở trở về khi hướng xe ra phía xa lộ 35. Ngồi bên cạnh, Bill có vẻ thoải mái với không khí mát dần lên của máy lạnh trong xe. Ông luôn miệng cám ơn tôi về "một buổi chiều đẹp tuyệt vời" và lập đi lập lại nhiều lần hai chữ God Bless. Tôi tắp vào băi đậu xe của một siêu thị ở góc ngă tư North Lamar và Braker Lane nơi Bill muốn tôi thả ông xuống. Tôi bước xuống xe, đặt vào tay Bill tờ giấy bạc $20 và bắt tay từ giă ông:
- Bill. Cám ơn ông. Hôm nay chính ông mới là người đă cho tôi một buổi chiều đẹp tuyệt vời qua câu chuyện của ông. Tôi xin chúc ông đi Washington DC được b́nh yên và gặp nhiều may mắn. Hy vọng chúng ta c̣n có dịp gặp lại nhau.
H́nh ảnh Bill với cái túi đeo trên vai bước xa dần, lẩn khuất giữa những hàng xe trong băi đậu xe của siêu thị Albertson khi màn đêm từ từ buông xuống và câu chuyện đời ông vẫn cứ bám theo tôi trên đường lái xe về nhà. Từ hôm đó đến nay, tôi không gặp lại Bill nữa. Ở ngă tư trên đường tôi đi làm về mỗi ngày, bây giờ có một người Mễ đứng bán hoa hồng cho những xe qua lại. Tuy nhiên như một thói quen, hễ gần đến ngă tư này là tôi lại đưa mắt t́m xem Bill có đứng đó không. H́nh ảnh người Mỹ già homeless ngày nào và câu chuyện của ông ta vẫn là một kỷ niệm khó phai mờ trong tôi. "May God Bless you, Bill."
Vĩnh Khanh
Phố Đá Tṛn, mùa Giáng Sinh 2006

Quay trở về đầu Xem LocCocTu01's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi LocCocTu01 lần thăm LocCocTu01's Homepage
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 2 of 18: Đă gửi: 10 October 2007 lúc 6:14pm | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

Trước hết Tôi có lời cảm ơn Lăo đă bỏ công mang bài viết của tác giả Vĩnh Khanh vào chia xẻ với đọc giả. Tuy bài viết hơi dài, và có nhiều kịch tính, nhưng cũng khá hay.

Thứ đến, là Tôi vào đây với ư định nhắc Lăo đừng quên rằng Lăo đă mở ra Topic NVT, ấy vậy mà cả mấy hôm liền Tôi thấy Lăo không ngó ngàng ǵ đến, hay là Lăo đang bận rộn, nên đứng ngoài để chờ.... anh Vui Vui và Tôi bao sân đây ? Đừng quên rằng Topc đó là của Lăo mở ra nhé; Tiên Chủ rồi mới Hậu Khách Lăo ạ !

Sáng này thằng em trai có cho Tôi biết rằng Lăo đang rất bận rộn, lang thang ngoài đường phố mấy hôm nay, để t́m Orphan-Dog hay là Stray-Cat ǵ đó, mang về nhà, cho uống vài viên thuốc độc, rồi lại năn nỉ, lạy lục, cũng như khích tướng chúng, để training chúng đi cắn và sủa, mua vui vài trống canh, th́ phải ?

Có lẽ Lăo đang thi hành triệt để câu : ''Kẻ thù của Kẻ Thù ta là Bạn ta'' đấy hỉ ?. Tôi th́ lại nghĩ khác Lăo à, v́ qua kinh nghiệm sống và Làm Đàn Ông th́ nhiều lúc Tôi thấy kẻ thù của kẻ thù ta, nhiều lúc lại chính là kẻ thù nguy hiểm nhất của ta đấy.

Lăo nên cẩn thận nhe !

Trong Binh Pháp Tôn Ngô ( The Art of War ) có đoạn như vầy :

Đời xưa gọi người Thiện Chiến là người thắng được kẻ địch trong khi dễ thắng.

Đổ Mục rằng : Mưu của kẻ địch chỉ mới nẩy mầm mống, ta đă phá đi, dùng sức ít mà thắng nên gọi là dễ thắng.

Trương Dự rằng : Giao gươm, tiếp mác, rồi mới giết được kẻ địch, th́ là sự thắng khó. Nh́n mờ, xét ẫn, để thắng kẻ địch từ lúc vô h́nh là sự thắng dễ.

Tào Công rằng : H́nh của quân địch chưa thành, nên khi thắng không có cái công lừng lẫy ??

Đỗ Mục rằng : Thắng khi quân địch chưa tỏ ra, h́nh tượng chưa thành ( như là dứa con nít ngu xuẫn, ngổ ngáo vậy ) nên không có ( hay không cần ) tiếng khôn ngoan; lưỡi gươm chưa từng vấy máu, nước địch đă bại, cho nên không có ( không cần ) cái công mạnh mẽ.

Họ Hà rằng : Tiêu được địch từ lúc chưa h́nh, ai biết ḿnh là người trí. Không cần đánh mà người phải phục, ai biết ḿnh là người dũng. Tử Pḥng đời Hán, Bùi Độ đời Đường là những người như vậy.

Cho nên sự THẮNG của người Thiện Chiến, Trí , Dũng, không cần cái tiếng khôn ngoan, không cần cái Công ( sức lực ) mạnh mẽ, nhưng sự Chiến Thắng Không Hề sai lệch !

Kẻ thù biết, Ta biết, là đủ rồi !  

Nói rồi, đi học chơi cờ Chess đi .. rồi hẵng tính chuyện trả thù ! C̣n yếu cơ lắm, đuôi vừa ngoái th́ cây c̣ng số 8 đă dính vào cổ rồi.



Sửa lại bởi S55_AMG : 10 October 2007 lúc 6:18pm


__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 3 of 18: Đă gửi: 10 October 2007 lúc 9:33pm | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

 Xin mời Nàng Tiên Cá a.k.a Lăo Ngoan Cố Con Nít, Tên Phục Binh Hăm Địa, hăy vào đây cùng đàm đạo với Sao Quả Tạ đôi lời. Tôi vừa châm xong một b́nh Trăm Viên Trà chờ Nàng đây !

 Ngày xưa Vua Chúa th́ dùng Trăm Mă Trà, thời nay mà chém con ngựa bên Mỹ này ''ủ tờ'' chết. Bởi vậy Sao Quạ Tạ đành phải sử dụng một con Vượn ( Từ Hán Việt là Viên đấy ) già khằn cú đế, bắt nó ngậm một đống trà trong miệng, cho nó mắc nghẹn sắp đứt hơi, th́ Quả Tạ mới dùng bảo đao chém một phát vào cái cổ Vượn Già, cho đúng theo công thức Trăm Viên Trà  rôi sau đó mới dùng nước mưa để châm b́nh trà quư này, ngồi chờ Nàng đây. Xin Nàng hăy quá bộ vào cḥi tranh này để cùng Quả Tạ ''đàm đạo'' nhe Nàng !

Đừng ! đừng chạy...xin Nàng đừng chạy như vậy, trông nó phụ bạc ( hay là nhục ??? ) ..lắm !



__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 4 of 18: Đă gửi: 11 October 2007 lúc 5:55pm | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

Tản mạn, tản mạn....Heart ''Thui rùi...tay nắm tay lần cuối ( ''nắm'' thôi nha cha, hổng có ''hun'' bậy à ! )

                                     Chia nẽo giang hồ, vĩnh biệt nhau ''

Như vậy là chỉ c̣n ít hơn 36 tiếng đồng hồ phù du nữa là nàng và ta đă sắp xa nhau vài tháng rồi. Chỉ vài tháng thui, v́ là nàng sẽ mang vào mặt chiếc mặt nạ mới, ngay tức khắc , sau khi mặt nạ LCT bị đốt thành tro, nàng sẽ tiếp tục sử dụng một trong số hơn 5 cái mặt nạ khác mà nàng đang ''bỏ kho''.

Nhưng cái buồn và đau đớn nhất ở đây, là một khi nàng mang mặt nạ mới để ḷn cửa sau lại mà chui vào đây, th́ trong thời gian mấy tuần lễ đầu, nàng sẽ phải tự ''cấm khẩu'' ''im ru, bà rù '' hiền thiệt là...hiền, để bảo tồn cái mặt nạ mới...v́ nàng sợ chúng biết th́ nó ''làm'' nàng tiếp. Nhưng thật ra là nàng mắc bệnh ''đau tim'' bậy thôi, chứ nếu nàng thay mặt nạ mới để vào lại đây, mà nàng có thể thay luôn được cả tính t́nh, đừng theo tiếng gọi của con tim đen thui trong ḷng ngực nàng, đừng cố bám sau lưng các vị Trưởng Bối trong này để ''kiếm chiện'', đừng hận thù, ganh tị anh TKQ, để rồi hể cứ 10 bài posts th́ nàng ''móc'' anh ta hết 5 bài, đừng xúc phạm đến Chị TKQ, đến gia đ́nh, họ hàng anh ta, cho dù trong tâm nàng có thù có ghét, có ganh tị với học tài, với sự nghiệp của anh ta như thế nào đi nữa, đừng mang lá số của những người đă từng một thời là bạn tốt của nàng ra Diễn Đàn để xoi mói chuyện gia đ́nh, chính kiến, t́nh cảm vợ chồng người ta, đừng than thân trách phận, nói xấu Vợ cũ , Vợ mới của nàng...vv..vv. Th́ nàng yêu dấu ơi ! nếu nàng bỏ được cái tính xấu ấy, anh nghĩ sẽ không có ai ''làm'' nàng đâu, nàng hăy thử tin anh một lần đi !

Thôi th́ giày dép c̣n có số của nó, thế th́ xá chi một cái mặt nạ hả nàng...chấp nhận vậy thôi. Số ''nó'' đă vậy, th́ phải chịu vậy, chứ biết sao hơn. V́ thật ḷng mà nói, gần hai tuần nay, từ cái ngày Quốc Hận, tháng chín đen của nick LCT, cái ngày mà Ma đưa lối, Quỷ dẫn đường, để nàng phải bắn phát súng khiêu chiến đầu tiên, tấn công Ngôi Sao Quả Tạ. kễ từ ngày đó đến nay, trong ḷng nàng đă quyết định phải bỏ cái nick Cá Lóc Tử này rồi. Anh hiểu, anh biết điều đó, anh biết là 14 đêm nay, nàng nằm gát tay lên trán, tự trách ḿnh là sao để cái Tiếng Nói ngu xuẫn, dơ bẫn trong tim đen nó xúi ḿnh làm vậy ....để giờ đây cái lớp sơn Đạo Đức, Cao Nhân, Trưởng Bối, T́nh Người, mà nàng đă bỏ công phết lên hàng bao nhiêu lớp, từ mấy tháng nay (trên chiếc mặt nạ Lóc Cóc Tử) nó ''chèm nhẹp'' ra, nó chảy ra loang lỗ từng lớp.....như là cục Sáp bị bỏ rơi trên sa mạc, đang bị thiêu đốt bỡi ánh mặt Trời hừng hực của xứ Congo vậy !

Cuộc đời là một Trường Học Vĩ Đại nàng ạ. Người khôn th́ họ sẽ dùng kinh nghiệm thất bại của kẻ khác để tự làm bài học cho ḿnh, kẻ ngu ( như nàng chẳng hạn ) th́ phải tự tay bóc lửa, giỡn than, rồi mới biết phỏng, biết đau; và cái ngu nhất là đây đâu phải lần đầu nàng đă ''Phỏng'' trong đời đâu ! Từ mạng ảo cho đến Houston, từ Houston cho đến Webster, đi đến đâu nàng xoi, nàng móc, nàng bươi, nàng đào.....cứ cố làm sao để thỏa cái ganh ghét, tị hiềm nó chất chứa trong ḷng nàng..rồi th́ trăm lần như một, từ Thư Viện VN, đến VHĐP, Việt Lyso, Đặc trưng, Đàn chim  Viet, Voy... nhiều lắm, đếm không xuể....nhưng đến đâu, mang mặt nạ nào, đóng vai ǵ, th́ nàng cũng đều có chung một KẾT CUỘC là bị ĐÁ ĐÍT, bị chửi, bị hạ nhục, bị lột mặt nạ, bị mọi người thấy được cái ''nàng'' bệnh hoạn trong Tâm Sinh Lư phía sau bất kỳ một chiếc mặt nạ nào mà nàng sử dụng. Thôi ḿnh tâm sự nhiêu đây trước nha nàng, anh phải đi làm tí việc, chút có thời gian, anh sẽ thủ thỉ chia xẻ thêm với nàng. Anh tặng nàng vài câu trong bài thơ 28 câu có tên là Đời Vắng Em Rồi của Vũ Hoàng Chương, để nàng thút thít nha  :

       Trai lỡ phong vân, gái lỡ t́nh ( nàng lỡ cả hai , v́ nàng là ... )

        Này đêm tri ngộ xót điêu linh

        Webster, sực nhớ....Forum quá !

        Giây phúc dừng chân cuộc viễn tŕnh !??

       Tuyết xuống phương nào lạnh lắm không ? ( tuyết trong ḷng )

       Mà đây ḷng trắng một Mùa Đông ( trắng tươi luôn ! như lớp da thật )

       Tương Tư nối đuốc thâu canh...HẬN ( không phải đợi như nguyên bản  )

       Thoảng gió trà mi, động mấy hồng ???

 ( C̉N TIẾP, LATER TODAY, c̣n đến 36 tiếng lận mà )



__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 5 of 18: Đă gửi: 11 October 2007 lúc 10:19pm | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

Thấy Nàng Tiên Cá Lóc của tui đang lảng vảng bên nhà Chú Kim Hạc, định móc với khều nữa rồi. Thôi để tui up cái nhà của Người Mỹ Già gốc Việt sắp Homeless này lên, để Nàng biết cửa về nhà nghe ! Vào đây Tiên ơi !!!! c̣n 24 tiếng th́ cứ ở tạm đây đi, khi nào Sheriff đến dọn đồ th́ đi !

Sửa lại bởi S55_AMG : 11 October 2007 lúc 10:20pm


__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
Zero04
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 10 November 2004
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1114
Msg 6 of 18: Đă gửi: 12 October 2007 lúc 1:10am | Đă lưu IP Trích dẫn Zero04

Ngày xưa, lúc mà mới bắt đầu gia nhập hội viên diễn đàn này, tôi thấy nick HaiDang và rất nhiều người nữa chửi nhau ỏm tỏi. T́nh thật mà nói, lúc đó tôi cảm thấy không ưa thích ǵ với lăo LCT lắm. Lúc đó những suy nghĩ của tôi giống y như những điều mà Lắng Nghe nói ra bây giờ.

Nhưng lâu ngày, tôi càng sinh hoạt trên diễn đàn ảo th́ tôi lại thương cảm, và bắt đầu từ bao giờ mà chính bản thân tôi cũng không hiểu nữa, lại thấy lăo đôi khi đáng mến. LN và mọi người hăy ngẫm xem, lăo tính t́nh giống như đứa trẻ mà chính lăo ấy đôi khi cũng tự nh́n nhận. Mà trẻ con th́ ít nghĩ sâu xa, hễ thấy chổ nào vui, cái ǵ làm khiến ḿnh vui, khiến ḿnh vừa ḷng là làm liền, mặc kệ người khác nghĩ suy thế nào và cảm xúc người khác ra sao.

Người xưa nói "non sông dễ đổi bản tính khó dời" là vậy. Tính t́nh của lăo như vậy rồi, th́ thôi mọi người cũng nên xí xóa bỏ qua cho. C̣n nếu nói lăo LCT là người gian thâm, thủ đoạn ..vân..vân.. th́ tôi xin được là người đầu tiên bất đồng ư. Bởi nếu lăo ấy thật sự không ngoan, thủ đoạn th́ không bao giờ "thọt" người này "chọt" người kia, khiến cho lăo bị nhiều người ghét cay ghét đắng như vậy!

Quay trở về đầu Xem Zero04's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Zero04
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 7 of 18: Đă gửi: 12 October 2007 lúc 2:48am | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

Lăo thủ đoạn lắm Zer0 à, tại you hiền you không thấy những cái đó thôi. Vả Zer0 cũng chưa từng tận tai nghe trên điện thoại về cái ''Lư Lịch Ngoài Đời Thật của hắn''. Không phải chỉ là Hearsays đâu nha, có nhân chứng, hồ sơ đàng hoàng đấy! Cũng có thể v́ công ăn việc làm của you ngoài đời không từng tiếp xúc với những tên hạ cấp, thủ đoạn vặt như vậy, nên you không hiểu tụi nó. Tôi th́ ba cái ''thứ'' khỉ làm tṛ này Tôi đè đầu gối vô cổ cha con nó nhiều lắm rồi.

__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 8 of 18: Đă gửi: 12 October 2007 lúc 3:09am | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

Một thằng người mà ngoài Đời Thật nó biết Lừa Thầy Phản Bạn, Bỏ Vợ, Hại Con, ''Cua'' Vợ Người, th́ không thể nào là một Thằng Con Nít Được !

Hắn chỉ dùng cái b́nh phong '' Đứa Con Nít Trong Ḷng'' và đóng cái vai đứa con nít để chơi cha người ta, để làm đau khổ người khác.

Tôi kễ Zer0 cái nầy: Đă lâu lắm rồi, có một lần trong Topic Trúng Số nào đó, bà con đang bàn về Trúng Số th́ hắn nhảy vào nói một câu là : Trong đây tôi biết có hai người đă từng trúng số Độc Đắc, một là ông và ông....( tôi không muốn viết ra). Rồi Thôi ! Tôi cũng chẳng để ư, măi đến hôm tôi thấy hắn nói một câu: một cô bé chết trên ghế....( tôi không muốn viết ra hết đây ). Th́ ngay lập tức Tôi suy ra và Tôi hiểu chuyện ǵ liền, rồi qua ngày sau hắn c̣n phang thêm một câu về người Vợ, đọc thấy câu viết đó tôi thật là bất nhẫn con người của hắn luôn. Tôi nói thật có Trời, Phật làm chứng, chính v́ cái lư do đó và hắn lại cả gan mang cả Bố Mẹ tôi vào, mà ngày hôm nay tôi không nương tay với hắn đó Zer0. Hắn c̣n khôn hồn là không dám lặp lại lời xúc phạm đó, nếu không th́ có lẽ hôm nay hắn đă không c̣n cái răng khỉ để ăn chuối rồi !

Bây giờ thí dụ như vầy : Hôm nào đó hắn chở Vợ Con trên xe, lở khi xăy ra tai nạn, có người thân của hắn chết, rồi bảo hiểm bắt buộc phải thường tiền chứ ǵ ?. Thế th́ khi tôi cười hố hố lên và nói vào mặt hắn, trước mặt mọi người : À ! Tôi biết ông Long ổng mới ''Trúng Số Độc Đắc'' th́ thử hỏi TIM HẮN CÓ ĐAU KHÔNG ?!!! và nếu một người đă từng làm bạn người ta, mà lại mở miệng ra nói được câu đó, th́ có phải thằng khốn nạn đó c̣n tệ hơn con thú không ?!! Nó có biết chữ Đạo Đức là ǵ đâu, đừng bài tṛ nói năng đến Học Thuật và Đạo Lư !



Sửa lại bởi S55_AMG : 12 October 2007 lúc 3:19am


__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
thucphuong
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1704
Msg 9 of 18: Đă gửi: 30 November 2007 lúc 10:02am | Đă lưu IP Trích dẫn thucphuong

S55_AMG !

Ta đau đầu rồi đó !

TP



__________________
Nghĩ tới tương lai trào nước mắt
Nh́n về quá khứ toát mồ hôi.
************
Quay trở về đầu Xem thucphuong's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thucphuong
 
haihoa
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 18 April 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 28
Msg 10 of 18: Đă gửi: 30 November 2007 lúc 3:18pm | Đă lưu IP Trích dẫn haihoa

Bài sau đây là của haanhtit gởi cho Hải Đăng tức Loccoctu01 bên TVNL.

Tri ơi, đc bài ca Lăo tôi li mun khóc ri đy. Sao Lăo vn c̣n m c nhiu chuyn làm ǵ cho nó mt mi đu óc nh?

Cho phép tôi phát bi
u ư kiến ca ḿnh nhé (lăo đng có mng hay bc tc ǵ đó nếu tôi nói sai, ch là ư kiến đ lăo tham kho thôi).

- Th
nht Lăo m trang TVNL ra đ làm ǵ? Nếu ch đơn gin đ dành cho nhng người bn ca Lăo hoc nhng người ham thích TV được hc hi ké không mt tin th́ tôi phi cm ơn Lăo nhiu lm v́ tôi nht đnh không thích hc nhng môn này mà phi tr tin v́ tôi có cm giác như thế là t ḿnh mang nghip chướng vào người ḿnh, tr khi tôi t nguyn mun góp bao nhiêu th́ góp theo kh năng ca tôi. Nhưng nếu Lăo cũng m ra đ kinh doanh (Tôi không nghĩ vy v́ Lăo có ghi rơ trong trang WEB này)th́ rơ ràng Lăo ít khách hơn ri, tc là phi tha nhn Lăo kinh doanh kém hơn người ta mà. Đă làm kinh doanh th́ người ta phi có nhng mánh làm ăn riêng ri đ c̣n tn ti ch. Sao Lăo li c bi móc người ta sut vy, c̣n ai làm điu xu th́ gii có mt vy thôi.
- C̣n nh
ng điu người ta viết v lăo tôi ch đc th́ biết vy thôi (chng quan trng vic tin hay không tin đâu). Tôi thy thương và trân trng lăo v́ cm thy lăo cũng nhân hu và tài gii na dù rng sut ngày ch trích, ch có vy thôi.
- C̣n vi
c hôm nay tôi nói v TBGG th́ cũng ch là chia x vi Lăo thôi v́ khi đc nhng bài đó tôi thy không có ǵ ch là nhng ư kiến trái ngược (ch không phi lôi người khác ra chi như Lăo đă tng làm) thế mà người ta đánh hi đng tng s v cho th́ tôi thy thương thôi.

C
u xin Lăo đng viết nhiu v nhng thâm thù ca Lăo vi TVLS na, ch mt đu Lăo thôi, mi chuyn đă qua hăy đ cho qua. Vi c tht ra tôi cũng cm thy không n nếu Lăo vào nhà người ta chơi mà c mng chi người ta hoài. Xin lăo hăy viết nhiu bài vui v hóm hnh trang này đ nhng người đi sau như chúng tôi hc hi, đ b la đo và cũng là đ tho ư thích viết lách ca Lăo.

Mà Lăo đă bi
ết s phn ca Lăo ri th́ sao Lăo không tránh đi đ cho đu óc lăo được thnh thơi nh, c lao vào căi vă làm ǵ, t ḿnh làm ḿnh mt.

Lăo có c̣n chăm ch
luyn tp không? Lăo c gng lên nhé, t t ri lăo s thy nhng điu kỳ diu đến vi Lăo. Nhưng mà Lăo phi tp cái tính "take it easy" mi chuyn đi th́ Lăo mi thy. Cuc sng ca ḿnh có by nhiêu thôi, ḿnh phi sng sao cho đ mi mt th́ tt hơn phi không?

Lăo và v
Lăo ra sao ri? Lăo phi làm lành đi nhé không v già sng mt ḿnh kh lm, phi có hai ông bà chăm nhau th́ mi tt.

Đây là nh
ng li t tm ḷng ca tôi viết cho Lăo, nếu có ǵ bc ḿnh xin Lăo b qua cho tôi nhé. Cũng v́ tôi thy thương Lăo và trân trng Lăo nên tôi mi dám viết ra vy thôi. Lăo đng mng m tôi nhé.

(tôi đang b
n my vic mà v́ bài viết này ca Lăo làm tôi li thy lo lng cho Lăo đây v́ tôi nhn ra rng Lăo vn chưa ci b hết hn thù, mà như vy lăo s mt đu đy).

Tôi mong vn tiếp tc được sinh hot trên trang TVNL ca Lăo


Quay trở về đầu Xem haihoa's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi haihoa
 
haihoa
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 18 April 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 28
Msg 11 of 18: Đă gửi: 30 November 2007 lúc 3:19pm | Đă lưu IP Trích dẫn haihoa

Hải Đăng trả lời:

Hi haanhtit viết như thế này là thông cm, tha th hay sát mui vào vết thương lăo ngoan?

nhưng đ kh hơn lăo v́ rng không b mang c ni đau riêng ra chi bi trên mng.

Không khí ti đây c tháng nay bàn bc nhng th không liên quan đến bên ngoài, chính haanhtit lôi chuyn lăo b k thù chi bi nhng th không biết đúng sai ra làm sao, cô đem chuyn cũ ra nói đ làm ǵ? Làm như th tôi đau kh lm nếu phi ra đi khi TVLS v́ ti nó nói đúng quá nhng th riêng trong quá kh nào dê bà ch tim sách, nào tính dc trước mt.... CÓ phi loi viết h cp dơ dáy ca Lng Nghe rt hiu qu nên cô mi thương hi tôi.

Trên đi này tôi không th tưởng tượng ra loi bn như haanhtit như vy - khi tôi tr v TVNL là không mun dây dưa vi bên ngoài, chính haanhtit gi li s phn n ca tôi khi cô cho rng nhng th riêng tư do tên nghit súc Lng Nghe viết là đúng v nhng trong quá kh đ cô đau kh dùm tôi v́ tôi đă làm nhng th đó nay b phanh phui ra chc là tôi xu h và đau kh v́ mi người biết được.

Toi yêu cu haanhtit gii thích câu nói ca cô viết ra có nghĩa là ǵ? Ti sao cô li phi lôi TBGG và chuyn cũ ti TLVS ra đây vi li b́nh v "c ni đau riêng ra chi bi ". Tôi mun chi th cho đ tc v́ tôi c tháng nay có viết cái ǵ đng ti ai đâu, vy mà haanhtit dùng li nói ph ho vi đám tc NET lên án tôi như vy. Cô th kiếm 1 người th 2 quan tâm và chu khó gii đáp các câu hi cô xem, ngay c tr tin cho thy PRO ăn tin cũng chưa chc hơn tôi được !

Trong ṿng 48 tiếng, nếu cô tr li không được lư do ti sao phi lôi TB_GG vào đây và ti sao li thương hi tôi ""c ni đau riêng ra chi bi " th́ k như chúng ta không c̣n duyn na và tôi có th khoá chc năng viết ca din đàn tc t đây v sau tôi ch viết và ai mun đc th́ đc, cm phn đi !

Cô rt là phi lư khi đ cp đến chuyn kinh doanh này n, khi tôi không nghĩ đến vic làm tin, xin ng h, th́ đng nói thêm li nào na nhe. H̀nh như cô quá coi trng s người viết hơn ni dung thc s ca bài viết !

Tht s tôi không cn đếm xĩa đến loi ngu đn như tên gia nô Lng Nghe nhưng tôi đau ḷng v́ có người vào đây tưởng là bn, sao li nói nhng li làm tôi rt phin ḷng.

Chính tôi cũng bun cho s mng ca tôi ít khi gp được người nâng đ ḿnh, toàn là đám kh ! Ti sao cô li khôi đng ct chó ra làm ǵ vy? Phi chăng cô mun làm tôi ni khí xung thiên đ cô ra công can gián !

HD
_________________
Thiên h đ nht kỳ Viên


Quay trở về đầu Xem haihoa's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi haihoa
 
haihoa
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 18 April 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 28
Msg 12 of 18: Đă gửi: 30 November 2007 lúc 3:20pm | Đă lưu IP Trích dẫn haihoa

Hi haanhtit 1 câu: cô vào đây là mun hc T Vi t tôi hay đem chuyn cũ ra khơi dy vy. Theo tôi, cô rơ ràng nói tôi và TBGG b đám xưng tu Pht chi là phi ri.

Vy tôi yêu cu haanhtit đng bao gi viết bt c 1 li nào có tính mn cm làm ǵ đ tránh d ngh và đng thi cô đng hi tôi thêm 1 câu nào v T Vi v́ tôi s không bao gi tr li cho cô na. Cô cũng đáng b chi và b Banned nick đó !

Tôi c̣n rt nhiu th liên quan đến hc thut chưa viết ra, nhân tin v này tôi xin kiêu làng hâm m T V t đây không viết bài nào na.

Mi mt ngày tôi vào đây xoá 1 bài cho đến khi TuViNghiemLy trng không th́ tôi s t b nhng th ân oán khó minh.Hài ḷng chưa cô?

PHI CHI haanhtit đng vào đây và đng viết ǵ c !

===Vi c tht ra tôi cũng cm thy không n nếu Lăo vào nhà người ta chơi mà c mng chi người ta hoài. Xin lăo hăy viết nhiu bài vui v hóm hnh trang này đ nhng người đi sau như chúng tôi hc hi, đ b la đo và cũng là đ tho ư thích viết lách ca Lăo. ===

S dĩ TVLS không banned nick ca lăo v́ lăo có kh năng hơn nhiu tay trong đó và xông pha tích cc. Nếu không vy th́ làm sao chúng đ yên, tuy vy chúng vn đ các bài chi bi nhc m lăo đ xem có người nào chu nhc mà c̣n tiếp tc kéo cy hay không. Trên đi này không có ai NGU như lăo đâu, k khôn ném đá du tay c̣n cung DI ca lăo là nhng ǵ nghit ngă nht thành ra đng chết trân chu trn, v ti đây cũng b hn oán do người khác tṛng vào ḿnh, vào đây dùng li làm cho tôi rt là đau đn v́ tôi xem trng người ái m ḿnh , c̣n Lng Nghe tht s tôi không chp nó v́ nó là 1 đa NGU !

HD
_________________
Thiên h đ nht kỳ Viên

Quay trở về đầu Xem haihoa's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi haihoa
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 13 of 18: Đă gửi: 30 November 2007 lúc 6:14pm | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

 Úi Trời !

Buổi trưa này khi nói chuyện điện thoại với gia đ́nh, được thằng em quỷ sống cho biết rằng Người Yêu Cô Đơn tức Nàng Tiên Cá Lóc của tui, đă ''tái xuất giang hồ '' ...mà tui đâu có tin đâu nè. Giờ Log-in vô, mới thấy có nàng Bông Biển hay là Hai cái Bông nào... lại dám dùng chữ kư của Đệ Nhất Kỳ Viên đây ( Hải Hoa ? hay là  Hai Cái Huê một lúc đây? )....

    Để coi ....Úi Trời ! thôi đúng là Nàng Tiên Cá của tui đây rùi..

Mà tại sao kỳ vậy hé ? v́ theo Anh nhớ không lầm, là hơn tháng trước, lúc đang bị Sao Quả Tạ chiếu, th́ Nàng đă từng thề sống, thề chết, là Nàng chỉ có duy nhất một cái mặt nạ ( nick ) là Lóc Cóc Tử thôi mà, sao giờ lại chui đâu ra thêm một Nường Bông Biển, Bọt Biển nào nữa đây ?  Anh thử clicked vào T́m kiếm, th́ thấy Cô Bông Biển này đă có viết hai, ba posts ǵ đó, trong Topic Lá Số Vàng Anh, vào khoảng hơn tháng trước, có nghĩa là ngay sau khi ca bài ''Ôi ! Tui buồn tui xin banned nick'' với Anh Huệ Thiên, th́ Nàng lại khoác cái Bông Biển ( hải hoa ) vô mặt ...rồi '' chui'' ngược trở lại TVLS dot Com liền đó hả ?

 Khâm phục ! Khâm phục !

''Chai'' như Nàng th́ trên đời này chỉ có một Đệ Nhất Ḱ Cục thôi đó. Hay là v́ cái Chùa Bà Đanh TVNL của Nàng nó ''èo uột'' vắng vẻ, điều hiu quá, nên Nàng ''chịu không nổi '' con ma Cô Đơn nó ''cắn'' Nàng ''phập phập'' vô Tim Đen mỗi ngày, nên thôi th́ Nàng đành phải ca bài ''Hận Đồ Bàn'' lại phải chịu xả thân v́ Đại Nghĩa Ham Vui, chịu nhục, chịu hèn, để ḷn vô lại NHÀ CỦA KẼ THÙ !

Anh bận rồi, có bạn đang chờ, thôi để tối hoặc khi nào có giờ rảnh, Anh sẽ vô ''đàm đạo'' với Nàng sau nha. Nàng có rảnh th́ cứ nặn óc ra ''chửi '' Anh tiếp đi cho đă nư hén ! Thấy Nàng ''d́a'' đây Anh vui quá Trời luôn hà  năy giờ Anh đang ư ử ngâm nga hai câu :

        Viên ( con Vượn ) ui, củi đốt... b́nh thêm rượu..

        Đời có Viên rùi .....vui tiếp đây !

Hẹn gặp lại sau nha Baby ! And yes, I missed you, too...quá chời luôn đó ...cười cái coi, đồ quỷ sứ nè !



Sửa lại bởi S55_AMG : 30 November 2007 lúc 6:22pm


__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 14 of 18: Đă gửi: 30 November 2007 lúc 6:33pm | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

Định phải Log-out đi công chuyện, th́ nh́n sang góc trái trang chính của Tử Vi Lư Số.com thấy meter thống kê đă lên đến hơn 3 Triệu Hits...ghê thật ! May mà BQT lúc này đang tạm ngưng cho Tham Gia đấy, nếu không có lẽ số thống kê sẽ c̣n cao hơn nhiều.

Ông Trời thật bất công ! Tại sao một chổ th́ tấp nập, đông đảo quá...c̣n có nơi lại Vắng Vẻ, Đ́u Hiu...như Chùa Bà Đanh vậy nè ?!!

                 Trời hỡi !!!

Dao đâm có lúc lành thương tích, Meter ''Thống Kê'' mà đâm th́ hận suốt đời   Càng ganh, càng tức, càng TỰ M̀NH đau khổ thôi !



__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 15 of 18: Đă gửi: 30 November 2007 lúc 7:26pm | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

Xin lỗi nàng, v́ post trên viết thiếu, nên phải vào sửa lại. Khi Anh viết là :

Trích dẫn:
Ông Trời thật bất công ! Tại sao một chổ th́ tấp nập, đông đảo quá...c̣n có nơi lại Vắng Vẻ, Đ́u Hiu...như Chùa Bà Đanh vậy nè ?!!

...là thiếu, phải viết như vầy mới ''thấm'' và đúng hoàn cảnh ( hay Sự Thật Phũ Phàng ? ), viết rằng :

Ông Trời thật bất công ! Tại sao một chổ th́ tấp nập, đông đảo quá...c̣n có nơi lại Vắng Vẻ, Đ́u Hiu...như Chùa Bà Đanh như vậy ? ''Nó''  vắng đến nỗi mà Nàng Chủ Nhà phải ngồi bệt dưới đất, lấy dây thung bắn ruồi ''tách, tách'' chơi cho đỡ buồn ! Thậm chí đến lúc không c̣n ruồi để bắn nữa, Nàng Cô Đơn nhà ta đành mang mặt nạ vào, rồi th́ vừa ḅ, vừa luồn, vừa chui, vừa lết ....để vô cho được vào nhà kẽ thù, vô rồi th́ cũng chỉ dám ngồi im ru, bà rù mà...nghe ké thiên hạ nói chuyện thôi ...cũng đă là đỡ ...buồn lắm rồi, phải không ?!!

Tội nghiệp thật ! So pathetic ! 

Nhưng suy đi, nghĩ lại th́ cũng tại Nàng thôi...chứ đâu phải lỗi tại ai, có ai xua đuổi ǵ nàng đâu. Nàng ĐĂ ganh bậy với Chủ Nhà, nàng ĐĂ nói bậy, nàng ĐĂ tấn công người khác vô cớ, rồi nàng lại giỡ tṛ ''đóng phim'' bậy với BQT, cho nên bây chừ nàng Tự Mang Nhục, tự Mắc Cở đó thôi, có ǵ đâu nè !  Nàng cũng mang nhục ngoài đời thật quen rồi, thôi th́ cứ làm mặt dầy, xách cái trống cơm đi lang thang trong TVLS này, để gơ ''Lóc Cóc, Leng Keng'' cho đúng với chữ kư đi, miễn nàng dằn cái hận với Anh xuống, đừng chửi bậy, th́ Anh cũng không có giờ rảnh mà xách đầu cá lóc ra để ''đánh vẫy cá'' đâu, biết chưa?  

Nàng có nhớ hồi nhỏ ở SG có bán loại đồ chơi là con Khỉ bằng nhựa, mặc áo màu đỏ, trước ngực nó mang cái trống với hai cây dùi không ? Rồi sau lưng nó là một ống cao su dẫn hơi, bắt liền với cái bơm nhỏ, để hể mỗi khi ḿnh bóp vào cái bơm hơi đó, th́ chú Khỉ Áo Đỏ nhà ta lại lăng xăng khỏ vào cái trống nghe ''loong coong, loong coong'' rất là vui tai.  Không biết mấy chục năm rồi ở SG c̣n bán loại đồ chơi đó không nhỉ ?

Thôi cứ đi đánh trống đi nhé Cô Bé Áo Đỏ của anh !

Đừng khiêu chiến nữa cưng, chọc Anh nữa, Anh làm thêm mấy ''rounds'' là Nàng khóc hu hú tiếp đó. Cái tật th́ ham vui, mà lại hay nói trên đầu cha người ta, hay ganh bậy, thích bươi với móc, rồi lại c̣n mang thêm cái bệnh Hờn Mát, con Cá Thác Lác nữa, Chán ghê !



__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
LacHoaLuuThuy
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 15 April 2007
Nơi cư ngụ: Australia
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 27
Msg 16 of 18: Đă gửi: 01 December 2007 lúc 2:00pm | Đă lưu IP Trích dẫn LacHoaLuuThuy

S55_AMG đă viết:
Đừng khiêu chiến nữa cưng, chọc Anh nữa, Anh làm thêm mấy ''rounds'' là Nàng khóc hu hú tiếp đó. Cái tật th́ ham vui, mà lại hay nói trên đầu cha người ta, hay ganh bậy, thích bươi với móc, rồi lại c̣n mang thêm cái bệnh Hờn Mát, con Cá Thác Lác nữa, Chán ghê !


Hello Lắng Nghe, lâu quá mới thấy trở lại diễn đàn làm tôi trông chờ nhớ nhung cái văn phong "chửi tát nước vào mặt" của you quá chừng. C̣n nhớ những trận bút chiến cười té ngữa lăn lóc trong topic "Chủ Đề Hoa Cái" ngày xưa hay không hở cha nội ?! Vui quá xá quà xa. You là người chửi tài giỏi nhất trên cơi đời này đó nghen: chửi tới nỗi đệ nhất danh gia "Căi Sư mạng ảo" LocCocTu cũng phải tịt ng̣i luôn.

Tụi tui cần phải đề nghị BQT phong cho you cái chức "Tổng Tư Lệnh - Tổng Tham Mưu Trưởng" chuyên môn càn quét dọn dẹp rác rưởi cho diễn đàn TVLS này đó ..hahaha.

Thật t́nh mà nói bài chửi nào của you đọc cũng sướng cả, lần nào đọc xong cũng phải cười té đái trong quần luôn ... H́nh như mới vừa rồi Lắng Nghe dùng nick "anymore" chửi Tử B́nh Gia Gia trong căn nhà Thiện Duyên th́ phải hở ?!!

Lăo Khỉ Tề Thiên "Ngoan Đồng" LocCocTu hiện giờ đang thi triển thần thông đại náo thiên cung ở diễn đàn DatViet.com tại Link này đây nè! Nick của anh ta là "HoaCai1956" đó. Mong Lắng Nghe hăy tham gia diễn đàn Datviet.com ngay lập tức để bút chiến oanh tạc hỏa lực với LCT cho tụi tui thưởng thức cuộc vui với nhé ! Cười cho đời bớt khổ mà lị.

Chúc vui, ráng dưỡng sức để oanh tạc hỏa lực nữa nghen cha nội !

Thân,
Lạc Hoa Lưu Thủy



__________________
Nước chảy hoa trôi: Lạc hoa lưu thủy lưỡng vô t́nh !
Quay trở về đầu Xem LacHoaLuuThuy's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi LacHoaLuuThuy
 
S55_AMG
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 21 April 2007
Nơi cư ngụ: Congo
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 151
Msg 17 of 18: Đă gửi: 01 December 2007 lúc 3:03pm | Đă lưu IP Trích dẫn S55_AMG

Thân chào Lạc Hoa Lưu Thủy,

Hơn tháng nay Lắng Nghe v́ đang bận việc gia đ́nh, nên không có nhiều thời gian để vào đọc bài thường xuyên như xưa.

Anymore là tên quỷ nhỏ TVVN lúc trước đó, không phải Lắng Nghe đâu, me chưa có đủ công lực để luyện cuốn ''Chửi bậy Chân Kinh''  của tên quỷ nhỏ đâu Lạc Hoa Lưu Thủy ơi. Chuyện xăy ra bên CNTD th́ măi cho đến lúc QTV2 ''kéo màn'', Lắng Nghe mới được biết, cũng không đọc được hết những bài đă posted trong lúc đó, v́ h́nh như most of them đă được QTV2 cho vô thùng rác rồi th́ phải.

Hôm qua Lắng Nghe log-in, vào nhà của Ông ( hay là đây ?) Mỹ gốc Việt đă Già mà lại Homeless này, chỉ để saying ''Hi'' và ''nhắc nhở'' Nàng Tiên Cá của LN thôi, v́ thấy Nàng tái xuất giang hồ, rồi lại gắn cho LN cái huân chương ''Ngu'' '' Nghiệt Súc '' này nọ, chỉ v́ rằng.... Nường đang đau khổ khi bị ''Fan'' của nường... cho nường uống thuốc Bắc ấy mà,  đâu mắc mớ ǵ đến LN đâu nè, mà tự nhiên nường lại giận ''Fan'' rồi đi chém Sao Quả Tạ chứ lị !  Hóa ra bây giờ uổng công cái mặt nạ Hai Huê của nường phải '' tịnh khẩu'' cả tháng nay ! Đúng là Nường đă già mà c̣n...khhhờờ .. quá trời đi !

Vài hàng đến LHLT, chúc LHLT một cuối tuần vui vẻ nha.

Thân,



__________________
Chở bao nhiêu Đạo, thuyền không khẳm
Đâm mấy tên gian, bút chẳng tà

Cụ Đồ Chiểu
Quay trở về đầu Xem S55_AMG's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi S55_AMG
 
thucphuong
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1704
Msg 18 of 18: Đă gửi: 07 December 2007 lúc 4:31am | Đă lưu IP Trích dẫn thucphuong

Tốt !

Giống mấy bà bán cá rồi đấy , kiếm cái mẹt ra chợ mà ngồi , sẽ thỏa cái chí 8 vía !

 

TP



__________________
Nghĩ tới tương lai trào nước mắt
Nh́n về quá khứ toát mồ hôi.
************
Quay trở về đầu Xem thucphuong's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thucphuong
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.0410 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO