Tác giả |
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 21 of 28: Đă gửi: 07 September 2006 lúc 9:11pm | Đă lưu IP
|
|
|
Con người với khả năng kỳ lạ
Nhà siêu ngoại cảm U-ri-gie-lơ người Anh, từ lâu đă nổi tiếng ở các nước Phương Tây về khả năng kỳ lạ của ḿnh Gần đây, khán giả truyền h́nh Việt Nam mới được biết đến anh qua màn ảnh nhỏ. U-ri-gie-lơ sinh trưởng và lớn lên ở thị trấn Xô-Ninh bên ḍng sông Thêm êm đềm, chỉ cách thủ đô Luân Đôn về phía Tây khoảng năm mươi km
Ngay từ tthời niên thiếu, U-ri-gie-lơ đă thể hiện những khả năng tuyệt diệu. U-ri-gie-lơ kể: "Có một lần cả gia đ́nh tôi đang ngồi quanh bàn ăn, bỗng chiếc th́a mà tôi đang câm trong tay bị cong lại như một cánh cung, mặc dù tôi không hề dùng sức bóp nó, lúc đó tôi chưa đầy năm tuổi. Và một thời gian sau th́ tôi có thể đoán được ư nghĩ của mẹ tôi, có thể biết được ai sẽ thắng khi chơi bài, hoặc chỉ nh́n vào mắt người vừa vẽ một bức tranh nào đó, là tôi có thể vẽ lại y hệt bức tranh đó trên giấy. Ít lâu sau tôi học cách làm cho đồng hồ hỏng chạy được và tiến hành nhiều thí nghiệm lư thú khác.Trong thời gian dài, tôi đă đi hàng chục nước, biểu diễn trong các nhà hát, các chương tŕnh tạp kỹ truyền h́nh".
Một số lượng thư tín khổng lồ được gửi đến Xô-Ninih cho U-ri-gie-lơ, bày tỏ ngưỡng mộ đối với khả năng kỳ diệu của anh. Đặc biệt trong ngày lễ Giáng Sinh 1989, qua truyền h́nh U-ri-gie-lơ đă chữa được hàng vạn chiếc đồng hồ hỏng. Anh quả là con người có nhiều "phép lạ". U-ri-gie-lơ đă đi thăm nhiều nước, ở đâu anh cũng làm cho mọi người, nhất là các nhà khoa học kinh ngạc về khả năng siêu ngoại cảm của ḿnh. Tại Cộng Ḥa Liên Bang Đức anh đă dùng sức mạnh tưởng tượng, làm cho cầu thang điện ở một cửa hàng bách hoá ngừng chạy. C̣n ở Nhật BẢn, anh đă làm một chiếc máy tính siêu hạng ngừng hoạt động. Nếu muốn, anh có thể xoá bỏ toàn bộ chương tŕnh được ghi trên đĩa từ của máy vi tính và tiến hành những thực nghiệm thần giao cách cảm đặc biệt phức tạp.
Chính thời gian đó đă diễn ra một loạt sự kiện làm cho biến đổi toàn bộ sự sống của U-ri-gie-lơ, anh được mời đi t́m kiếm các mỏ dầu hoả, vàng, và kim cương. Sau một khoá đào tạo, Giêlơ cùng đoàn khảo sát địa chất, bay trên hàng ngàn ki-lô-mét vuông rừng nhiệt đới ở Bra-xin, vùng duyên hải Mê-hi-cô, sa mạc ở Úc, quần đảo Xa-lô-môn... Trong ṿng mười năm, anh đă tham gia hơn mười cuộc thám hiểm và góp phần t́m ra bảy mỏ "vàng đen" và các kim loại quư hiếm khác.
U-ri-gie-lơ đă trở thành triệu phú và chủ hăng. Hiện giờ lĩnh vực hoạt động của anh rất rộng lớn: từ việc giúp t́m kiếm khoáng sản, đến việc thiết kế đồ chơi có tác dụng giáo dục và phát triển trí tuệ trẻ em.
U-ri-gie-lơ là một người điều độ, không hút thuốc và hầu như không uống rượu. Nam nay anh bốn mươi ba tuổi, nhưng vẫn rất sung sức và tráng kiện như một chàng hai mươi tuổi. Cuối năm 1989, trước ngày lễ Giáng sinh, U-ri-gie-lơ lại làm giới báo chí thế giới xôn xao: anh đă dùng lực tưởng tượng làm dừng chiếc đồng hồ "Bích Ben" nổi tiếng ở Luân Đôn, đặt trên tháp toà nhà Nghị Viên Anh.
Mới đây, U-ri-gie-lơ đă làm một thử nghiệm thân giao cách cảm nhỏ vơ"i Xi-xcôp-xki, phóng viên tạp chí Thời Mới (Liên Xô cũ). Anh đề nghị Xi-xcôp-xki vẽ một vật bất kỳ trên giấy, rồi đi sang pḥng khác. Xi-xcôp-xki vẽ một ṿng tṛn và giấu tờ giấy vào một quyển sách.
- Anh hăy nh́n vào mắt tôi và cố gắng vẽ lại trong óc ḿnh bức tranh đó. U-ri-gie-lơ đề nghị. Và sau vài giây, U-ri-gie-lơ cầm bút vẽ lên giấy, đưa cho Xi-xcôp-xki. Trên mảnh giấy là một h́nh tṛn. Kỳ lạ hơn, U-ri-gie-lơ cũng bắt đầu vẽ từ chính điểm mà Xi-xcôp-xki xuất phát. Khi đem so sánh hai h́nh tṛn, th́ chúng gần như khớp nhau.
U-ri-gie-lơ đang dự định thăm Liên Xô trong năm nay. Anh nói: "Tôi muốn đến nghị Trung tâm chỉ huy chuyến bay vũ trụ cho phép tôi thử chữa những chỗ hỏng trên các trạm "Phô-bớt".
U-ri-gie-lơ là con người kỳ lạ, những việc anh làm được là có thật mà ta vẫn tưởng như là huyền thoại. Hiện nay, nhiều nhà khoa học và nhiều ngành khoa học vẫn đang quan sát và tiếp tục nghiên cứu về nhà siêu ngoại cảm kỳ lạ nầy.
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 22 of 28: Đă gửi: 07 September 2006 lúc 9:13pm | Đă lưu IP
|
|
|
Chữa bệnh qua điện thoại
Anh A-lec-xan-đrơ Tsar có những khả năng thật kỳ lạ: Anh có thể từ xa đọc được ư nghĩ của người khác, chữa được những bệnh nặng qua điện thoại; nói được quá khứ, tương lai. Đă 20 năm, anh chuyên nghiệp làm tất cả những "phép lạ" ấy. Anh nói: "Bố tôi làm giám định viên về học vấn tại UNESCO
Cụ sống ở nước ngoài một thời gian dài, đặt biệt ở Ấn Độ. Tôi cũng may mắn có dịp nghỉ hè ở nước đó (trong thời gian c̣n học phổ thông) thường đến những chỗ hành hương đặc sắc của người theo đạo Hinđu, các vùng thượng nguyồn của Hymalaya cách Sam-ba-la không xa, đến các trường Yoga...
Người ta thích những buổi tŕnh diễn của tôi v́ tôi không chỉ kể về việc không thể có phép lạ, mà c̣n phô bày cho thấy - A-lec-xan-đrơ mỉm cười, thú thật là anh thích thực hiện những cuộc gọi hồn. Chẳng hạn, trong trường đào tạo những người quản lư, anh gọi hồn trong những buổi liệu pháp tâm lư.
- Có thể tôi gọi những hồn ma đích thực, mà có thể đầy là tṛ chơi của trí tưởng tượng tập thể. Cái chính là điều đó khơi mở tiềm thức của mọi người và khơi mở mở tâm lư tiếp xúc.
- Sau những buổi chữa bệnh của anh, người liệt đi về nhà không dùng đến nạng, những người khác sáng mắt ra, số khác nữa bỏ rượu. Nhưng "tôi không phải là thầy thuốc và không chữa bệnh. Tôi dạy các phương pháp tự điều chỉnh, dùng năng lượng sinh học, tự rèn luyện (autotraining), các phương pháp suy tư và giúp mọi người tự chữa bệnh. Điều đó không phải nguy hiểm. Có lần trong hai ngày tôi đă chữa cho con trai tôi khỏi một số khuyết tật về nói. Sau đó chính tôi mất khả năng nói một số tiếng, nói lắp và nói chớt trong bốn tháng."
Đây không phải là mối nguy hiểm duy nhất ŕnh rập A-lec-xan-đrơ. Thường thường, sau những lần tŕnh diễn của anh, có những người chẳng bệnh tật ǵ muốn anh giúp họ. Mafia yêu cầu anh t́m số vàng đă mất hay một người đang lẩn trốn. Nhưng các thuật sĩ có một quy tắt: không dính líu với chính trị, không dùng khả năng siêu việt của ḿnh để làm giàu. "Tôi không vi phạm điều cấm kị đó, nhưng đôi khi không thể từ chối... v́ thế, tôi ra mắt không phải với tên ḿnh mà dưới nhiều bí danh. Ngoài ra những đồng nghiệp cạnh tranh đôi khi gọi điện thoại dọa trừng trị về thể xác".
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 23 of 28: Đă gửi: 07 September 2006 lúc 9:15pm | Đă lưu IP
|
|
|
Cô phù thủy mắt xanh
Mê-ri Ba-gan-ri là cô gái người Grudia, cô có đôi mắt to xanh khác thường và tuyệt đẹp. Năm cô 20 tuổi, người ta phát hiện ra cô có khả năng chữa bệnh kỳ lạ nhân một chuyện rất t́nh cờ. Cô kể:
Một lần khi tôi đang về nhà th́ trông thấy một đám đông giữa phố. Lại gần, tôi nhận ra một cô giáo trẻ của tôi đang la hét và co giật. Họ hàng, hàng xóm đă trói cô vào giường nhưng cô không b́nh tĩnh được. Người ta cho gọi bác sĩ từ làng bên. Tôi bất ngờ cảm thấy cần phải giúp đỡ và tôi lại gần, cô vẫn co giật, tôi bắt đầu dùng hai bàn tay vuốt nhẹ dọc theo lưng cô. Khoảng gần 20 phút sau cô bắt đầu nằm yên. Trong thời điểm ấy tôi cảm thấy rất rơ trạng thái căng thẳng trong toàn thân ḿnh qua đi. Tôi nh́n cô giáo đă nằm yên, yêu cầu những người xung quanh cởi trói, dùng nước sạch rửa mặt cho cô... Sáng hôm sau, cô đă tự dậy được tuy chưa khoẻ hẳn, và có thể làm những việc nội trợ. Trong làng người ta đồn tôi là phù thủy.
Sau lần đầu tiên đó, Mê-ri đă chữa khỏi bệnh cho nhiều người. Bằng một cảm giác nào đó, Mê-ri xác định được chính xác nơi bệnh tật ẩn náu trong cơ thể người bệnh, hơn thế, cảm giác của người bệnh cũng được chuyển cho cô. Cô kể về các cảm giác của ḿnh trong khi đang chữa bệnh như sau:
- Tôi "truyền" năn lượng vào chỗ bị đau, và cảm thấy thời điểm năng lượng "rời" khỏi tôi. Tôi cũng cảm thấy nó tập trung trong cơ thể người khác, cảm thấy tay tôi như "giật" khỏi người bệnh, và khi đó tôi ngừng quá tŕnh chữa.
Tác dụng trường sinh học của cô lớn nhất đối với trẻ em, nhất là trẻ em c̣n bú. Cô có thể chữa được một số bệnh tâm thần trẻ em, bệnh động kinh, lác, dị ứng... Cơ thể trẻ em nhạy cảm. V́ khác với người lớn, chúng dễ thư giăn, trong tiếp xúc chúng tự nhiên hơn, cơ thể chúng chưa bị "nhiễm bẩn" bởi các loại thuốc. Và cái chính, theo Mê-ri, đứa bé càng bé th́ càng gần với tự nhiên hơn. Nhưng cô cũng đă giúp nhiều người, rất n nhiều người không c̣n trẻ nữa...
Một vị giáo sư 59 tuổi, mắc chứng đau đầu nhiều năm, mỗi cơn đau kéo dài 2-3 ngày. Thuốc thang vô hiệu. Mê-ri đă cắt cơn cho ông sau 12 buổi chữa. "Điều cô làm thật kỳ diệu. Tôi thấy dường như có cái đầu khác" - Vị giáo sư thú nhận.
Một người đàn bà 63 tuổi liệt tay trái và chân trái, nằm liệt giường đă hơn 10 năm. Bằng các phương pháp hiện đại, người ta xác định được nguyên nhân do tuần hoàn năo ở bán cầu đại năo phải bị rối loạn. Sau 16 buổi chữa bệnh của Mê-ri, người bệnh bắt đầu tập đi.
Việc tiếp xúc với người bệnh làm cho Mê-ri cảm thấy dễ chịu. Có thể do ư thức là cô đă giúp người bệnh bớt đau khổ, hoặc khỏi hẳn. Và c̣n một nguyên nhân khác nữa: đôi khi cô cần phải giải phóng bớt năng lượng thừa tích lại trong cơ thể. Khi cô truyền năng lượng cho người khác qua tiếp xúc trực tiếp hay gián tiếp, cô cảm thấy dễ chịu cả về tâm lư và sinh lư. Đó là đặc điểm khác biệt - thường ở những người có khả năng chữa bệnh tương tự th́ việc tiếp xúc với người bệnh lại làm cho họ mệt mỏi.
Năm 1988, các nhà khoa học mời cô gái Gru-di-a trẻ này về viện phẫu thật mang tên Vi-snhốp-xki để làm thí nghiệm chẩn đoán bệnh cho các bệnh nhân đang chữa ở đây.
Thật bất ngờ, Mê-ri bắt đầu từ các bác sĩ. Chỉ một vài giây, cô phát hiện ra một bệnh kín ở một trong số họ, sau này chẩn đoán đă được khẳng định. Sau đó, cô khám cho 70 bệnh nhân khác, Mê-ri nói:
- Khi tôi nh́n thấy một người, tôi xác định ngay t́nh trạng sức khoẻ của người ấy bằng đặc điểm bên ngoài. Tất cả đều có ư nghĩa: mắt, da... và các mùi. Tôi cảm thấy chúng từ khá xa. Sau đó, chỉ c̣n giúp người bệnh thôi. Tôi đánh giá người khác rất chính xác - ai khiêm tốn, ai chính trực, nhưng thường tôi không từ chối một ai cả, kể cả những người tôi không ưa. Được giúp đỡ mọi người là một niềm vui lớn, tôi thường khổ tâm khi thấy đau đớn của người khác. Khi đó tôi ra với thiên nhiên. Thiên nhiên là thầy thuốc của tôi. Thiên nhiên cho tôi sức mạnh, đặc biệt là mặt trời, tôi có thể nh́n mặt trời rất lâu mà không cần kính râm.
Một hội đồng khoa học với các giáo sư giỏi đă tiến hành nghiên cứu hiện tượng Mê-ri bằng những thiết bị khoa học kỹ thuật hiện đại. Các kết quả trên máy ghi điện âm cho thấy trường sinh học của Mê-ri Ba-gau-ri rất mạnh. Thế nhưng cô dùng trường này để chữa bệnh như thế n ào th́ vẫn c̣n là điều bí ẩn.
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 24 of 28: Đă gửi: 07 September 2006 lúc 9:16pm | Đă lưu IP
|
|
|
Phương pháp chữa bệnh kỳ lạ của bác sĩ A-na-tô-li Ca-spi-rốp-ki
Bác sĩ nội khoa tâm lư A. Ca-spi-rốp-xki là một người đầu tiên trên thế giới, thực hiện gây mê phẫu thuật thành công qua truyền h́nh và chữa được nhiều bệnh khác cũng qua truyền h́nh. Bác sĩ A. Ca-spi-rốp-xki đang mang đến cho người bệnh, đặc biệt cho những người có tật nguyền niềm hy vọng lớn lao
Đài truyền h́nh trung ương Liên Xô đă dành cho A. Ca-spi-rốp-xki nhiều buổi chữa bệnh nhân đạo, kết quả thu được thật đáng kinh ngạc.
Đầu tiên, là việc bác sĩ đă gây mê qua truyền h́nh cho hai phụ nữ đang bị bệnh nặng, cần phải phẫu thuật. Cơ thể của hai người phụ nữ này mang tố chất tự điều chỉnh cao, dưới tác động cu/a tâm lư có thể nhanh chóng tiết ra chất Endofrin giảm đau. Nhờ có ḷng tin của bệnh nhân vào khả năng của bác sĩ trị liệu nội khoa tâm lư, ca mổ được tiến hành mà không cần gây mê. Nhờ có A. Ca-spi-rốp-xki gây mê qua truyền h́nh, bệnh nhân hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, thậm chí c̣n mỉm cười và trả lời các câu hỏi, một trong hai người c̣n hát khi ca mổ vẫn đang được tiến hành. Hiện nay, cả hai phụ nữ này (là O.Igrato^va và L.Lurosêva) đă khỏi bệnh và khoẻ mạnh.
Đầu năm 1989, A. Ca-spi-rốp-xki thực hiện năm buổi chữa bệnh, trên đài truyền h́nh U-crai-na với mục đích là để chữa bệnh đái dầm, một căn bệnh thường gặp ở trẻ em và rất khó chữa. Nhưng kết quả lại không ngờ: Sau khi xem các chương tŕnh này, nhiều người với các căn bệnh khácnhau, bắt đầu cảm thấy ḿnh khoẻ hẳn. Và A. Ca-spi-rốp-xki thường xuyên nhận được nhiều bức thư. Có bốn ngàn bức thư báo tin đă khỏi bệnh giăn tĩnh mạch, một trăm sáu mươi hai người đă thấy mất sẹo sau khi mổi, mười chín người bớt lên cơn động kinh, nhiều người mắc bệnh đái đường không cần đến thuốc nữa... Đó là một điều kỳ diệu và những kết quả thật lạ kỳ.
Nhiều người vẫn giữ cả bệnh án, có ghi kết quả khám bệnh giai đoạn trước và sau khi chữa theo phương pháp của Ca-spi-rốp-xki. Nhiều bức thư gửi cho ông viết: "...Cám ơn bác sĩ! Ở làng tôi người ta vẫn thường cười chế tôi là một con người ph́ nộn quá cỡ. Thế mà sau khi xem buổi truyền h́nh mà bác sĩ tŕnh diễn, tôi đă gây đi được 12 kg. V́ vậy tôi có một hy vọng và một niềm tin lớn vào ông".
A. Ca-spi-rốp-xki cho biết: cơ thể con người là một điều kỳ diệu và trong mỗi cơ thể đều có một hệ thống tự điều chỉnh. Để hệ thống đo hoạt động được, bác sĩ trị liệu nội khoa tâm lư phải có tác động đến nó. Nếu không chẳng có kết quả ǵ cả. Theo Ca-spi-rốp-xki, trong các buổi chữa, có sự tiếp xúc giữa hai điều bí mật: Bí mật tác động và bí mật hấp thụ. Một cơ thể nếu được "chỉnh" đúng trạng thái "chữa bệnh", sẽ có phản ứng với các tác động chính xác. Trong cơ thể, h́nh như có "Máy tính" đang làm việc. Bộ óc con người biết đó điều ǵ đang xảy ra trong cơ thể, trong mỗi tế bào và A. Ca-spi-rốp-xki biết cách bật ra "những tia lửa thân". "Máy tính" tự điều chỉnh bỗng hoạt động và bệnh tật bắt đầu rút lui.
A. Ca-spi-rốp-xki đă làm được những điều kỳ diệu. Chính ông đă dũng cảm mở tung cánh cửa của liệu pháp nội khoa tâm lư, tăng cường các khả năng của nó, bằng cách tác động lên các mặt bí ẩn của tâm lư con người.
Con người và những phương pháp chữa bệnh A. Ca-spi-rốp-xki là một đề tài lư thú, nhưng không dễ dành cho ngành y học và thế giới và nhiều nhiều ngành khoa học khác nghiên cứu.
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 25 of 28: Đă gửi: 25 September 2006 lúc 7:01pm | Đă lưu IP
|
|
|
Người nuôi 19 con hổ trong nhà
Sở hữu trong tay đàn hổ đến 19 con, cho hổ sinh sản thành công đến mấy lứa… và đặc biệt nhất là tự tay chữa khỏi bệnh bại liệt cho hổ, danh tiếng của ông Ngô Duy Tân - có thể nói là người nuôi hổ nhiều nhất nước hiện nay - bay xa. Nhiều người Trung Quốc cũng đă lặn lội đến B́nh Dương t́m ông để học hỏi.
Năm 1972, chiến sĩ trinh sát Ngô Duy Tân nhận nhiệm vụ điều nghiên cứ điểm địch tại khu vực cửa khẩu Xa-mát (Tây Ninh). Để đối phó với lũ chó bẹc-giê, các chiến sĩ phải lùng t́m những nhà dân có nuôi chó sói hay hổ để gần gũi "lấy mùi". Ngô Duy Tân đă t́m được một gia đ́nh có nuôi 2 con hổ. Lân la làm quen, Ngô Duy Tân chẳng bao lâu đă trở nên thân mật với gia đ́nh. Vợ chồng chủ nhà nuôi 2 con hổ vốn là người trông coi vườn thú trong Hoàng cung Campuchia, đang cất giữ bí quyết nuôi hổ hết sức kỳ bí. Nhờ có ngoại h́nh thư sinh và cách nói chuyện trôi chảy, thân thiện, chàng trinh sát trẻ rất được ḷng chủ nhà. Hằng ngày, anh giúp họ chăm sóc hổ và dần dần học được bí quyết nuôi hổ của đôi vợ chồng kia.
Năm 2000, khi đang điều hành Công ty bia Thái B́nh Dương (người tiêu dùng quen gọi là bia tươi Pacific), ông Tân nuôi ư định đầu tư xây dựng một khu du lịch sinh thái. Ông đă mua được một khu đất rộng tại B́nh Dương, mua được các loài vật quư như gấu, báo, công... về nuôi để chuẩn bị cho khu du lịch trong tương lai. Ngẫu nhiên thế nào, cũng trong năm đó, một người Campuchia nghe tiếng ông nuôi thú hoang dă liền mang đến chào bán 5 con hổ con. Buồn một nỗi, 5 con hổ này đang trong t́nh trạng suy kiệt sức khỏe và gần như sắp chết. Ông Tân mua lại 5 con hổ và bắt đầu việc chữa chạy. Bí quyết nuôi hổ ngày xưa vẫn c̣n trong đầu nhưng có vẻ đă bị bụi thời gian che lấp, ông không tự tin có thể cứu sống hổ nên lập tức mời các bác sĩ thú y nổi tiếng ở Hà Nội và TP.HCM đến chữa trị. Hổ khỏe dần lên nhưng lại bại hẳn hai chân sau. Ông Tân lại đem hổ đến Trung tâm thú y của Trường ĐH Nông Lâm TP.HCM tiếp tục điều trị nhưng t́nh h́nh bệnh tật của hổ vẫn giậm chân tại chỗ. Không c̣n cách nào, ông đành ứng dụng các bí quyết chăm sóc hổ kỳ bí, có vẻ như hoang đường học được hồi c̣n ở chiến trường và ngạc nhiên thay, những chú hổ lớn lên dần mạnh khỏe, lại có thể chạy nhảy, linh hoạt, gần gũi thân thiện với con người.
Đến năm 2003, ông Tân lại mua được thêm 1 con hổ đực và 1 con hổ cái cũng trong t́nh trạng bị bại liệt tương tự. Có sẵn kinh nghiệm từ lần chữa chạy trước, ông Tân tiếp tục cứu sống 2 con hổ và nuôi dưỡng. Đàn hổ lớn nhanh như thổi, có cả hổ đực và hổ cái, ông Tân bắt đầu nghĩ đến chuyện cho giao phối để sinh sản. Với sự theo dơi sát sao và chăm sóc cẩn thận, vào tháng 3.2004, đàn hổ đă có thêm những thành viên mới. Tiếp tục sinh sản, đàn hổ trong khu vườn ông Tân đă lên đến con số 19, trong đó, hổ cái tên Ami đă sinh đến lần thứ 3. Dẫn tôi đi tham quan trong khu vườn vây kín rào sắt và đàn hổ vờn quanh, ông Ngô Duy Tân tự hào cho biết: "Chữa bại liệt cho hổ và cho hổ sinh sản, đó là một thành công mà cả Việt Nam lẫn thế giới đều chưa làm được. Tôi chắc rằng đến cuối năm nay đàn hổ sẽ có thêm 10 con nữa và 2 năm sau sẽ lên đến hàng trăm con. Các chuyên gia Trung Quốc cũng phải sang tận trại của tôi để học cách chữa bại liệt hổ, và cũng có các đại gia đánh tiếng mua hổ về nuôi với giá ngất trời. Nhưng mục đích của tôi không phải kinh doanh hổ. Một khu du lịch sinh thái do tôi đầu tư đă sắp thành h́nh, có thể có cả một đảo hổ giữa hồ nước mênh mông mà phải đi thuyền sang đấy, bạn ạ!".
Ông Tân kể: "Trong đàn có một con hổ lớn nhất tên Simba hiền ḥa và dễ gần nên tôi cho nó đi tự do trong sân nhà. Nhân viên và những đứa con nhỏ của tôi đều có thể cưỡi lên nó và đi ṿng ṿng. Thế nhưng có một lần con hổ vờn lên đùa với người coi vườn, b́nh thường con Simba đùa như thế th́ người ta giật ḿnh chỉ hơi chúi một chút, nhưng ông cụ coi vườn vốn là thương binh cụt hết một chân nên ngă lăn ra. Con hổ mất đà đè một chân lên ngực người coi vườn và nhe răng cười. Lần đó không nguy hiểm tính mạng, nhưng tôi bắt đầu thấy lo, không biết bản năng hoang dă của nó sẽ trỗi dậy lúc nào, nên từ đó tôi không thả nó đi lung tung nữa mà nhốt hẳn trong chuồng".
Những con hổ trên đều được cơ quan kiểm lâm làm giấy khai sinh, được sự quản lư của cơ quan kiểm lâm và ông Tân được phép nuôi để phục vụ khách du lịch, không mua bán.
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 26 of 28: Đă gửi: 27 September 2006 lúc 8:09pm | Đă lưu IP
|
|
|
Huyền thoại thầy rắn U Minh
Truyền thuyết kể rằng, trong cơi U Minh lam sơn chướng khí có một "vương quốc rắn" do đôi măng xà thân to mấy trượng trị v́. Cũng ở đây, có những ông thầy bùa đạo hạnh cao thâm dùng tà thuật "khiển" các loài rắn độc theo ư ḿnh.
"Rắn lạ" ở U Minh hạ
Đêm, sâu trong rừng đặc dụng Vồ Dơi - nơi được coi là khu rừng tràm nguyên sinh cuối cùng của rừng U Minh hạ - không gian yên tĩnh bỗng chốc náo động bởi tiếng bọn khỉ và tiếng thét của con chồn mướp. Khi vệt đèn pin hướng về bầy khỉ, mọi người mới chết điếng: con chồn chỉ c̣n là cái xác đu đưa trên ngọn tràm cao gần 10 mét, trong hàm con rắn khổng lồ. Anh Nguyễn Văn Của, Chi cục trưởng Chi cục kiểm lâm tỉnh Cà Mau kể: Trước cảnh tượng này, cả đội chạy về hạt báo cáo trong tâm trạng thất thần. Anh phải động viên anh em hết lời, họ mới chịu quay trở lại chốt canh. Cách đây không lâu, chính anh Của cũng đă "đụng" một con rắn khổng lồ khi cùng một kiểm lâm viên chạy xe gắn máy kiểm tra các chốt canh trong rừng Vồ Dơi. Trước đó, ở vạt rừng cạnh Vồ Dơi có nông dân trong lúc phát quang bụi rậm cũng vô t́nh chặt đứt đuôi con rắn. Khi đem về cân thử một phần nhỏ của cái đuôi cũng đă nặng 7,5 kg... Cứ thế, những câu chuyện nửa thực nửa hư về loài rắn khổng lồ trong rừng Vồ Dơi đă khiến nhiều tay phong ngạn (lấy mật ong) không dám bén mảng vào rừng, trừ các "ông thầy thuốc rắn".
Những thầy thuốc rắn cuối cùng
Hồi tháng 4 năm nay, ông Trịnh Văn Ớt, một tay bắt rắn lăo luyện ở xă Khánh Lâm, huyện U Minh (Cà Mau) khi ngà ngà hơi men đă nói với ông Trưởng công an huyện: "Nếu anh kư giấy cho tôi vào rừng, một ngày tôi nộp cho Nhà nước 500 ngàn đồng; c̣n ở Vồ Dơi, ai cho tôi vô, tôi đưa liền 1 triệu". Cách đó 2 cây số, ông thầy thuốc rắn tên Phan Văn Thuận xuưt xoa: "Làm nghề thuốc rắn cứu người mấy chục năm nay, nhiều loại rắn như hổ long, hổ trâu, hổ chúi... đều thấy. Nhưng từ đầu năm tới nay, người ta chở tới tôi nhiều trường hợp bị rắn lạ cắn. Ngay cả rắn hổ phướng sống trên núi bây giờ cũng xuất hiện".
Trên toàn U Minh hạ chỉ c̣n trên dưới 20 người có khả năng cứu người bị rắn độc cắn. Phân nửa số này vẫn c̣n đi lục lạo từng xó xỉnh, từ bờ ruộng tới mé rừng bắt rắn làm kế sinh nhai. Ông Trịnh Văn Ớt kể: Năm 20 tuổi, ông đi chiến trường Campuchia trong hàng ngũ Sư đoàn 330. Khi trở về, duyên may sao đó khiến ông gặp được một vị tiền bối truyền lại nghề thu phục rắn, với lời nguyền: Khi dùng những ǵ học được để cứu người th́ không được lấy tiền. Nhưng cuộc sống khó khăn, ông đă dùng những ǵ ḿnh học được để... đi bắt rắn. Những năm 1984 -1985, có ngày ông bắt được mấy bao rắn, kiếm vài triệu đồng. Có tiền, ông mua được 14 công ruộng pḥng thân. Những năm trở lại đây, rừng tràm qua mấy mùa cháy lớn, diện tích bị thu hẹp dần. Do rừng ngày càng được canh giữ nghiêm, những người như ông rất khó đặt chân vô.
Bản thân ông Ớt hơn 10 lần bị rắn cắn nhưng đều tự chữa cho ḿnh được. Ông không nhớ hết đă từng cứu sống bao nhiêu người bị rắn độc cắn, mà chỉ nhớ lần duy nhất ông bó tay. Đau đớn thay, đó lại chính là anh ruột của ông tên là Trịnh Văn Thắng, cũng làm nghề bắt rắn. Ông Trịnh Văn Thắng đă 26 lần bị rắn cắn đều được ông Ớt chữa lành. Đến lần thứ 27, ông bị rắn hổ chúa cắn, ông Ớt đă mời 5 ông thầy thuốc rắn giỏi nhất nh́ U Minh đến cùng chữa nhưng tất cả đều chịu thua. "Hổ chúa" chính là loài rắn mà các thầy rắn ở U Minh đều e dè. Tương truyền rằng loài rắn này có thể gáy để gọi con mồi, và đă có quá nhiều cao thủ bắt rắn đă "tử nghiệp" v́ nó.
40 năm làm thầy thuốc rắn từ người cha truyền lại, ông Phan Văn Thuận, 67 tuổi, cũng không nhớ hết ḿnh đă cứu bao nhiêu người. Trong bán kính trên dưới 10 km từ nhà, hằng năm luôn có vài chục trường hợp bị rắn độc cắn được ông trị khỏi. Ông luôn tự hào là trong 40 năm làm công việc này, ông chưa một lần cầm tiền thù lao của người gặp nạn.
Báo ứng ?
Trị bệnh không ăn tiền, không dùng khả năng có được để hại người, không lạm sát loài rắn là 3 điều mà các ông thầy rắn U Minh coi như là cái đức phải giữ. Thực tế, đă có không ít thầy thuốc rắn phải trả giá bởi vi phạm điều cấm. Hai ông thầy thuốc rắn được coi là giỏi nhất xứ U Minh từ trước tới nay cũng đă có một kết cuộc như thế. Họ đều có khả năng "khiển" được rắn hổ chúa, nhưng cả hai đều nghèo, sống đời rày đây mai đó. Ông Tám Rớt sống bằng nghề bắt rắn bán. Có bận ông Tám đă gặp con rắn rất lạ "dám" phùng mang với ông. Lần đó, ông đă bỏ hết bao rắn mấy chục con. Lần khác, ông đi bắt mấy bao rắn bỏ trên xuồng, khi bơi về nhà th́ cũng chính con rắn ấy như chực sẵn dưới khoang xuồng "đớp" ông một phát. Nghe tin, những ông thầy thuốc rắn giỏi nhất xứ U Minh đă tụ lại, người vuốt bùa, người đổ thuốc, nhưng ông Tám lắc đầu bảo đă đến lúc phải "trả nợ".
Cái chết của thầy Tám Rớt đă để lại một khoảng trống không nhỏ trong giới hành nghề thuốc rắn ở U Minh. Thầy Năm Ngọc được coi là cao thủ số một c̣n lại. Tuy là thầy thuốc rắn bậc nhất, nhưng ông lại làm nghề "đâm hà bá" (bắt cá trên sông). Người ta c̣n nhớ chuyện ông Năm Ngọc bị mất 2 con cá ngát to. Ông tức tối tuyên bố nếu ai đă lấy cắp con cá th́ phải trả ông lại... con heo. Mười ngày sau, có một người tên M. ở Hương Mai bị rắn độc cắn lúc đi phát ruộng. Ông Năm Ngọc nói muốn khỏi th́ phải cúng heo. Hóa ra, chính anh M. là người trộm 2 con cá của ông Năm Ngọc. Ông Năm Ngọc là thầy thuốc rắn nổi tiếng ở cả 2 phương diện: cứu người và "khiển" rắn cắn người. Về cuối đời, ông sống trong tâm trạng bấn loạn, thường chui xuống gầm sàn nằm như... rắn. Người ta bảo ông bị "tổ hành"!
Những câu chuyện huyền hoặc như trên có lẽ sẽ chẳng thể chứng minh bằng lăng kính khoa học. Có điều người dân U Minh trước nay có thói quen khi bị rắn cắn là gửi trọn niềm tin, sinh mạng cho những ông thầy thuốc rắn như quán tính tự nhiên. Thế nhưng, rồi những thầy thuốc rắn cũng sẽ không c̣n, như những huyền thoại đang nhạt dần ở rừng U Minh...
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 27 of 28: Đă gửi: 27 September 2006 lúc 11:10pm | Đă lưu IP
|
|
|
Một trường hợp thần Sét “bó tay”
Hôm đó, hai cô bé Marina Motygina và Anya ở làng Ekaterinburg (tỉnh Urals, Nga) rủ nhau đi tắm hồ. Lướt thướt ngoi lên bờ chưa được vài bước chân th́ bất ngờ, một cơn mưa sấm dữ dội ào tới.
“Lúc đó Anya vẫn c̣n tắm dưới hồ, c̣n cháu th́ đứng đợi dưới gốc cây” - Marina nhớ lại.
“Cháu chạy ra giữa cánh đồng lấy quần áo đúng lúc mưa trút xuống và trời bắt đầu nổi sấm. H́nh như trước khi tia sét giáng xuống, cháu c̣n nhớ là đă nằm sập xuống đất, sau đó th́ tất cả tối đen như mực”.
Cô bạn Anya chứng kiến tận mắt cảnh tượng kinh hoàng và rồi cũng bất tỉnh luôn.
May mắn, một nhóm đi picnic gần đó nhanh chóng phát hiện ra sự việc và ngay lập tức đưa 2 cô bé tới bệnh viện cấp cứu.
Maria hồi tỉnh lại một giờ sau đó, ban đầu cảm giác như bị tê liệt hoàn toàn đôi chân nhưng theo bác sĩ, đó chỉ là hậu quả của việc quá sợ hăi. Quả thật ngày hôm sau, cô bé đă có thể đứng dậy đi lại được b́nh thường. Tuy vậy vết cháy thâm trên cổ sẽ để lại dấu sẹo măi măi.
“Sức khỏe của Marina rất tốt, thậm chí hoạt động của tim không hề mảy may bị ảnh hưởng chút nào. Đây thực sự là trường hợp cực kỳ hy hữu, bởi ở các nạn nhân bị sét đánh thông thường, tim sẽ ngừng đập ngay tức khắc. Số người sống sót khỏi tay thần sét là rất hiếm, và hầu hết những người này sau đó đều xuất hiện nhiều khả năng lạ kỳ” - theo lời bác sĩ điều trị Maria.
Tuy nhiên cho đến nay Marina vẫn chưa thấy có bất kỳ dấu hiệu “khả năng phi thường” nào. Cơn đau dịu dần đi và 2 tuần sau cô bé được xuất viện.
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 28 of 28: Đă gửi: 17 October 2006 lúc 3:34am | Đă lưu IP
|
|
|
Bí ẩn căn nhà phát sáng trong đêm tối
Hàng đêm cứ vào một giờ nhất định, ánh sáng lập ḷe ma quái lại xuất hiện trong căn nhà đó. Những người bạo gan lại gần th́ lại không thấy ǵ hết! Đă 2 năm nay, người dân nơi đây vẫn chưa lư giải được căn nguyên của “căn nhà ma
Căn nhà này được xây vào năm 1972, 2 năm trước chủ nhà đă chuyển đi nơi khác. Từ cuối mùa hè năm ngoái, hằng đêm từ căn nhà luôn phát ra những ánh sáng kỳ lạ: đúng 8 giờ tối xuất hiện và biến mất hoàn toàn vào 10 giờ đêm. Rất nhiều người dân gan dạ đă thử mọi cách để t́m nguyên nhân ánh sáng bí hiểm nhưng lần nào cũng thất bại trở về.
Đêm 22 tháng 9, trời mưa lớn, một nhóm phóng viên t́m đến tận thôn Thắng Lợi, Phúc Châu, Trung Quốc để quan sát hiện tượng và t́m hiểu nguyên do.
Tám giờ, trong màn nước mưa dày đặc, quả nhiên căn nhà dường như sáng bừng lên. Dân làng cho biết, nếu vào những hôm trời quang đăng, ánh sáng này sẽ rơ nét hơn, sáng đến mức ghê người.
Họ c̣n nói vào ngày quang có thể nh́n thấy ở mỗi cửa sổ của căn nhà đều có ánh sáng. Nhưng trên thực tế các căn pḥng trên tầng 2 đều bị ngăn cách với nhau nên một nguồn sáng sẽ không thể làm ra được hiện tượng như thế này.
Chủ nhà là một thầy giáo dậy ngữ văn tiểu học, họ Trương, cũng hoàn toàn mơ hồ và không thể giải thích về hiện tượng xảy ra tại nhà ḿnh. Đêm hôm đó cùng với đoàn phóng viên trở về Phúc Châu, anh đă giới thiệu thêm: căn nhà rộng khoảng 100 m2, kết cấu thô sơ, tầng một là pḥng khách, pḥng ngủ của vợ chồng anh và nhà bếp, tầng 2 có hai pḥng ngủ và một hành lang dài.
V́ giao thông ở đây không thuận tiện nên 2 năm trước gia đ́nh anh đă chuyển đi. Cửa sổ và cửa chính đều đă được khoá rất chắc chắn, chỉ ḿnh anh có ch́a khoá. Thầy Trương khẳng định v́ sợ hoả hoạn nên tất cả các đường điện trong nhà đều bị cắt, ai đó muốn đưa điện vào nhà cũng rất khó.
Đêm đó, nhóm phóng viên, thầy Trương và mấy người dân gan dạ cùng đi vào trong nhà, trong lúc đó, rất nhiều người đứng từ xa quan sát. Kiểm tra kĩ càng cửa lớn và cửa sổ, hoàn toàn không có dấu hiệu bị phá hoại. Mặt trước căn nhà có 9 cửa sổ, ngẩng đầu nh́n lên lại không thấy ánh sáng ǵ, trong khi những người đứng ở xa vẫn nh́n thấy ánh sáng.
Bước vào nhà, tất cả chỉ là màn đêm đen kịt, mùi ẩm mốc nồng nặc. Tường nhà đă bị bong sơn, tất cả đồ đạc đều phủ một lớp bụi dày cho thấy rất lâu đă không có bàn tay người.
Trên tầng 2, trong mỗi gian pḥng đều có một tấm gương, phải chăng đây là nguồn phát sáng? Ngay lập tức dân làng đă bác bỏ giả thuyết này v́ theo sự quan sát của họ ở những căn pḥng không có gương cũng phát sáng, thậm chí trong ngày quang đăng có khi cả hai tầng cùng phát sáng.
V́ muốn t́m ra nguyên nhân của hiện tượng ḱ lạ, người dân trong thôn đă nhiều lần kiểm tra nhưng chưa bao giờ t́m ra đáp án. Những ǵ họ có được chỉ là một quy luật: ánh sáng xuất hiện vào 8 giờ và 10 giờ biến mất, năm ngoái chỉ xuất hiện 4, 5 lần nhưng năm nay ngày nào cũng có cho dù ngày nắng hay mưa; điểm phát sáng không cố định, khoảng hơn 10 phút chuyển vị trí, đến gần không thấy ǵ nhưng từ xa lại thấy rất rơ
Qua nhiều cuộc kiểm tra họ phủ định giả thuyết nguyên nhân phát sáng là do phản quang hay có người cố ư làm ra, thậm chí cũng không phải là do một loại trùng phản quang nào đó.
Đến khi nhóm phóng viên rời xa thôn Thắng Lợi nguyên nhân của hiện tượng vẫn ch́m trong bóng tối…
Hằng đêm, trong căn nhà nọ vẫn cứ lập ḷe ánh lửa kỳ dị. Người dân thôn Phúc Châu cũng đă quen với cảnh tượng này, họ đă coi ánh sáng nọ quen thuộc như ánh trăng mỗi ngày. Và bí ẩn về “căn nhà phát sáng” vẫn chưa được giải đáp.
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|