Msg 1 of 4: Đă gửi: 18 June 2006 lúc 6:22am | Đă lưu IP
|
|
|
Giáo lư, Giáo điều, Giới luật
(Thích Trí Siêu)
Bất cứ
tôn giáo nào trên thế giới cũng đều bắt nguồn từ một cá nhân xuất chúng, một
bậc siêu nhân phát minh ra được một chân lư hay nguyên lư nào đó. Rồi vị siêu
nhân này đi rao giảng truyền bá lại cho quần chúng, trở thành giáo chủ và những
lời dạy của giáo chủ trở thành giáo lư (doctrine).
Đức Phật
Thích Ca tương đối có đông đệ tử nhất, 1250 vị. Chúa Giê-Su có 12 tông đồ.
Mahomet giáo chủ Đạo Hồi chỉ có 5 đệ tử lúc đầu. Lăo Tử th́ chỉ một ḿnh một
trâu, c̣n Khổng Tử th́ chỉ vài chục môn đệ bôn ba theo Thầy.
Theo tôi nghĩ, những vị giáo chủ này, đương thời họ đâu có muốn trở thành giáo
chủ hay vị thống lănh nào mà họ chỉ muốn chia xẻ với quần chúng tư tưởng của họ
hoặc truyền bá một thông điệp nào đó mà thôi. Và như thế giáo lư cốt chỉ để
chuyên chở thông điệp (message). Nếu không nhận được thông điệp th́ giáo lư trở
thành triết lư tràng giang đại hải. Rồi hàng môn đệ về sau mỗi người hiểu một
ư, sinh ra chống báng lẫn nhau. Để tránh t́nh trạng này, họ mới cùng nhau đúc
kết lại những điều căn bản của giáo lư, lấy đó làm nền tảng bất di bất dịch,
bất khả xâm phạm, không ai được quyền sửa đổi nữa. Đây gọi là giáo điều (dogme).
Giáo lư
tuy nhiều nhưng không đáng ngại. Giáo điều tuy ít nhưng lại nguy hiểm v́ nó làm
cho người ta mắc kẹt, dễ hiểu lầm là chân lư. Giáo điều dạy chúng ta phải như
thế này, phải như thế kia. Tu hành phải ăn chay niệm Phật, phải đi chùa cúng
kiến, làm công quả, nếu không th́ sẽ bị tội, v.v... Hoặc như bên Đạo Chúa có
người cho rằng nếu không đi nhà thờ ngày chủ nhật th́ chết sẽ xuống địa ngục.
Hoặc bên Hồi Giáo, ai mà phạm thượng đến Allah th́ phải bị xử tử, v.v... Khi
giáo điều được mọi người tin là chân lư th́ giáo điều trở thành tín điều. Tóm
lại giáo điều là một loại giáo lư đă bị đóng khung cứng ngắc.
Giới
luật cũng là một loại giáo điều trên phương diện cư xử trong đời sống hằng
ngày. Trong luật Tứ Phần nói 12 năm đầu, đức Phật chưa chế giới luật v́ Tăng
chúng thanh tịnh. Đến năm thứ 13, có những vị xuất gia sau, tu hành thiếu xót,
gây ra nhiều phiền phức, lúc đó Phật mới tùy phương tiện chế ra giới luật, tùy
bệnh cho thuốc. Nhưng lại có những người chấp thuốc thành bệnh. Thí dụ trong
luật Tỳ Kheo cấm không được leo cây cao quá đầu người, thế rồi ngày kia có vị
Tỳ Kheo đi vào rừng gặp cọp dữ, hoảng sợ bỏ chạy, bám vào cây nhưng không dám
leo lên cao quá đầu v́ sợ phạm giới, nên bị cọp nhẩy lên vồ trúng ăn thịt. Các
vị Tỳ Kheo khác biết chuyện về thưa lại, đức Phật mới sửa thêm vào là trừ khi
có nạn hay nhân duyên th́ khai cho. Trong giới luật có giới tánh, giới tướng,
có sự khai, giá, tŕ, phạm. Giới luật được chế ra tùy nhân duyên, căn cơ của đệ
tử và bối cảnh xă hội đương thời. Từ lúc thành lập Tăng đoàn cho đến khi nhập
diệt, đức Phật đă chế ra 250 giới cho hàng Tỳ Kheo trong 45 năm. Nếu đức Phật
c̣n sống cho đến ngày nay th́ chắc Tỳ Kheo phải có ít nhất là 2500 giới.
Trong
Kinh Mahaparinibbana (Đại Bát Niết Bàn) thuộc Trường Bộ Kinh, trước khi nhập
diệt, đức Phật có nói với A-Nan, từ nay trở đi cho phép các Tỳ Kheo tùy nghi bỏ
các giới cấm nhỏ nhặt. Trong kỳ kết tập Kinh điển lần thứ nhất, Ca Diếp đă
trách A-Nan sao không hỏi lại Phật giới nào là giới nhỏ nhặt. Và Tăng chúng lúc
bấy giờ có lẽ v́ kính nể Phật hoặc không thấy giới nào là nhỏ nhặt cả nên đă
giữ lại hết.
Tu hành
cần phải có giới luật v́ giới luật là hàng rào giúp cho hành giả khỏi bị sa
ngă. Nhưng giới luật cũng cần được uyển chuyển, khi khai khi tŕ tùy theo căn
cơ và bối cảnh xă hội.
Nếu bạn
là một Phật tử chân chính chắc chắn bạn cũng muốn giữ giới tinh nghiêm. Giữ
giới là việc rất tốt, đáng khen nhưng làm sao đừng rơi vào quá khích và ngă mạn.
Tôi có
biết một Thầy, Thầy này chủ trương giữ giới nghiêm khắc, khi nói chuyện với phụ
nữ th́ đứng xa ba thước. Lỡ khi có cô nào đi ngang vô ư đụng vào Thầy th́ liền
sau đó Thầy đi thay và giặt ngay bộ áo. Vả khi có Thầy nào vô ư nói chuyện hơi lâu
với nữ Phật tử th́ Thầy này cũng tới cho hay là nói chuyện "quá giờ"
rồi. Trong chùa ai nấy đều nể và ngán Thầy v́ Thầy giữ giới tinh nghiêm. Nhưng
sau vài năm, không hiểu v́ sao chính Thầy lại bỏ ra đi cưới vợ.
Về phần
tôi, khi mới thọ giới Tỳ Kheo xong cũng muốn giữ giới kỹ lắm. Nếu giữ phần ḿnh
th́ không nói làm chi. Đàng này lại đi ḍm ngó người khác xem họ có giữ giới
không? Nếu ai giữ giới th́ ḿnh nể, không th́ ḿnh khinh. Nhiều lúc lại lên
mách sư phụ nữa chứ. Có những lúc đi Phật sự, ngủ chung pḥng với quư Thầy
khác, mặc dù mỏi lưng mỏi cổ muốn quay sang trái nhưng v́ lỡ làm "Đại
Đức" nên cũng phải ráng nằm im bên phải giống như tượng Phật lúc nhập Niết
Bàn.
May cho
tôi, từ lúc làm du Tăng có dịp tiếp xúc với nhiều truyền thống khác, quan niệm
về giới luật của tôi cũng thay đổi và trưởng thành, không c̣n ngây thơ như
trước nữa.
Vấn đề
giới luật được nêu ra ở đây là v́ ai cũng muốn ḿnh là đứa con ngoan nhất của
Phật, ai cũng cho ḿnh là biết giới và giữ giới đúng hơn kẻ khác. Ngay cả khi
đức Phật c̣n tại thế đă có một vụ tranh chấp giữa hai nhóm Tỳ Kheo. Sự việc xảy
ra tại Kosambi, lúc đó chư Tăng đang nhập hạ. Có một Thầy phạm nhằm giới nhỏ
liên quan đến cách thức xử dụng pḥng vệ sinh, bị nhóm Tỳ Kheo giỏi về giới
luật bắt lỗi. Nhóm Tỳ Kheo giỏi về Kinh th́ không đồng ư v́ cho rằng lỗi ấy
không đáng. Nhóm nào cũng cho ḿnh có lư, không ai chịu thua ai, gây ra tranh
chấp và bất hoà trong Tăng chúng. Đức Phật đích thân đứng ra ḥa giải và dàn
xếp nhưng không ai nghe cả. Do đó ngài bỏ đi một ḿnh, đến khu rừng Parileyyaka
nhập hạ dưới một gốc cây sala. Theo tích chuyện kể lại, trong thời gian này có một
con voi và một con khỉ theo hầu cận bên ngài.
Cuộc kết
tập kinh điển lần thứ nh́ tại Vaisali cũng bắt nguồn từ một sự tranh chấp về
giới luật giữa hai nhóm Tỳ Kheo làm Tăng đoàn bị chia thành hai phái: Thượng
Tọa Bộ (Théravada) và Đại Chúng Bộ (Mahasanghika). Là Phật tử đâu có ai muốn
Tăng đoàn bị chia rẽ, nhưng khổ nỗi lại cứ muốn cho ḿnh hiểu kinh hiểu luật
hơn kẻ khác. Muốn một đàng, làm một nẻo, nhân quả làm sao tương ưng được?
Nếu bạn
là một Tỳ Kheo th́ bạn sẽ giữ bao nhiêu giới? Nếu bảo là 250 giới th́ chỉ đúng
với người Việt và Trung Hoa thôi. V́ Tỳ Kheo Nam Tông chỉ có 227 giới và Tỳ
Kheo Tây Tạng 253 giới. Tất cả đều là Tỳ Kheo, đều bắt nguồn từ đức Phật, tại
sao lại có sự khác biệt như vậy? Ai đă cắt bỏ, thêm bớt những giới luật trên?
Không cần nói đến giới luật của Nam Tông hay Tây Tạng, riêng 250 giới của Tỳ
Kheo Đại Thừa Việt Nam, Trung Hoa, ngày nay có ai giữ đúng được con số ấy
không? Tôi có nói chuyện về vấn đề này với một số quư Thầy, hầu hết đều
công nhận rằng có rất nhiều giới nhỏ không c̣n thích hợp với thời đại xă hội
ngày nay. Nhưng không ai dám sửa đổi v́ cho rằng ḿnh không có thẩm quyền ǵ mà
sửa đổi giới của Phật. Nếu làm vậy th́ sợ mang tội đối với Tam Bảo, hai là sẽ
bị người khác chửi rủa. Thôi th́ giới của Phật đặt ra bao nhiêu th́ cứ giữ bấy
nhiêu, c̣n ḿnh giữ được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Ngoài giới Thanh Văn ra c̣n
có giới Bồ Tát, Giới Thập Thiện. Thích thọ cho nhiều mà có giữ được đâu?
Giới
luật của Phật chế ra xưa kia tùy thuộc vào bối cảnh phong tục tập quán của xă
hội Ấn thời bấy giờ. Ngày nay muốn cai dân trị nước một cách hữu hiệu, các
chính phủ cũng phải sửa đổi luật pháp cho hợp thời thế, không những hợp với
t́nh thế quốc nội mà cũng phải hợp với sự biến chuyển của quốc tế nữa. Đương
thời, sau khi chế giới, đức Phật đâu có độc tài, lúc cần ngài cũng uyển chuyển
khai thị sửa đổi kia mà (ở đây nói về những giới Ba Dật Đề, Pacittiya, trở đi).
Bàn về
giới luật, tôi không có tham vọng sửa đổi v́ tôi dư biết là không ai dám cả gan
sửa đổi giới luật của Phật, dù đó là một Tăng Thống hay Đại Lăo Ḥa Thượng. Mục
đích của tôi muốn nhắc nhở bạn, nếu thọ giới th́ đừng thọ cho nhiều để khi dễ
kẻ khác, khi giữ giới th́ đừng cho ḿnh trong sạch hơn kẻ khác, khi học giới
th́ nên ư thức giới luật không phải là giới điều bất di bất dịch mà chỉ là
phương tiện.
Dù muốn
dù không, giới luật của Phật đă có hơn 2500 tuổi rồi, kính lăo đắc thọ, điều
ḿnh có thể làm được là lập ra những giới mới thích hợp với thời đại hơn. Đây
là trường hợp giới Tiếp Hiện của Thầy Nhất Hạnh. Trong những giới mà tôi được
biết, có thể nói giới Tiếp Hiện là giới hợp lư và hợp thời nhất với xă hội ngày
nay. Tiếp Hiện có 14 giới, nhưng tôi thích nhất 2 giới đầu.
Giới thứ
nhất: Không được thờ làm thần tượng bất cứ một chủ nghĩa hay một lư thuyết nào,
kể cả chủ nghĩa và lư thuyết Phật Giáo. Những hệ thống giáo lư trong Đạo Phật
phải được nhận thức như những pháp môn hướng dẫn tu tập mà không là những chân
lư tuyệt đối để bảo vệ và thờ phụng.
Giới thứ
hai: Không được yên trí rằng những kiến thức ḿnh hiện có là những chân lư bất
di bất dịch, như thế để tránh sự trở thành cố thủ và hẹp ḥi. Phải học thái độ
phá chấp và cởi mở để đón nhận quan điểm của kẻ khác...
Đến đây
xin bạn đọc đừng hiểu lầm là tôi quảng cáo cho Thầy Nhất Hạnh. V́ tôi chưa thọ
giới Tiếp Hiện và có lẽ sẽ không bao giờ thọ thêm giới nào nũa. Tôi đă thọ quá
nhiều giới luật rồi, nào là giới Tỳ Kheo, giới Bồ Tát, rồi thêm 24 giới của Kim
Cang Thừa Tây Tạng. Giới luật đă làm tôi ngộp thở v́ tôi dại dột không nhận ra
chúng chỉ là những giới điều.
Cho tới
bây giờ, giới luật của các tôn giáo thường có tính cách tiêu cực, cấm làm cái
này cấm làm cái kia, nếu lỡ làm th́ phạm tội, gọi chung là giới cấm. Nếu cần thọ
giới, tôi sẽ đi t́m giới tích cực, đó là những giới khuyên ta nên làm điều lợi
ích. Xin lấy thí dụ để hiểu:
Giới tiêu
cực &nb sp;
|
Giới tích cực
|
Không được trộm
cắp
|
Nên bố thí, giúp đỡ kẻ nghèo khó
|
Không được sát
sinh
|
Nên t́m cách cứu mạng sinh vật
|
Không được tham sân si
|
Nên học thương yêu, hiểu biết
|
Mới nh́n
qua, bạn có thể thấy hai cái không khác nhau mấy, nhưng thật ra khác nhau nhiều
lắm. Nếu học giới tích cực bạn sẽ thấy cuộc đời mang một màu sắc mới, không c̣n
màu sắc của ảm đạm, u buồn, đáng ngán. Một người biết thương yêu giúp đỡ kẻ
nghèo khó làm sao có thể ăn trộm ăn cắp được? Giới tích cực bao trùm giới tiêu
cực, nhưng giới tiêu cực không bao trùm được giới tích cực.
Tôi không trộm cắp nhưng tôi cũng không bố thí giúp đỡ ai cả.
Tôi không sát sinh nhưng ai chết th́ mặc kệ, đâu liên quan ǵ đến tôi.
Giới tiêu cực là những hàng rào ngăn cấm. Giới tích cực là những chân trời mở
rộng thênh thang, những cánh đồng bát ngát đón mời ta vào thế giới tự tại và do
đó không thể gọi là giới được v́ giới tức là hàng rào. Chỉ v́ so sánh với giới
tiêu cực nên tạm gọi là giới tích cực mà thôi.
(Nguồn: TV Hoa Sen)
|