Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 179 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: Exorcism- Trục Quỉ Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
phicau
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 25 October 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 38
Msg 61 of 72: Đă gửi: 06 November 2005 lúc 6:35am | Đă lưu IP Trích dẫn phicau

Cái này trên báo nói lâu rồi.
Cách giải thích của phicau(phicau mạn phép giải thích theo cách của ḿnh, các bạn cứ việc nghi ngờ, ko sao cả ):
Đó chỉ là một dạng "tưởng tri" cũng giống như việc các nhà khí công, yoga toạ thiền mà thấy được.
Khoa học đă chứng minh được, những người bị hôn mê sâu hoặc sống đời sống thực vật, thực ra họ ko hề mất đi tri giác. Trừ mắt (nhắm), các bộ phận khác như thính giác, khứu giác, thị giác đều hoạt động, và thật đáng ngạc nhiên, cơ quan cảm nhận đặc biệt của con người-tức giác quan thứ 6 lại trỗi dậy và hoạt động mạnh mẽ. Các cơ quan này thu nhận thông tin, xử lư chúng qua tiềm thức- chức năng duy nhất của bộ năo lúc nào cũng hoạt động. Lúc này tiềm thức hoạt động mạnh mẽ, và chúng xử lư những sóng thông tin thu vào người đang hôn mê dưới dạng những giấc mơ giống thật, thậm chí rất thật.
Đây là cách lư giải của phicau, và phicau thấy nó khá sáng tỏ, và cách lư giải này là cách lư giải cho đến nay phicau nghi ngờ ít nhất, v́ nó được thừa nhận bởi đa số các nhà khoa học(Về hiện tượng sóng sinh học, hiện tượng hôn mê sâu nhưng tiềm thức vẫn hoạt động, vẫn nghe vẫn cảm nhận...).

__________________
Thắng th́ hớn hở hoa nở khắp nơi, thua th́ than trời khắp nơi hoa vẫn nở...
Quay trở về đầu Xem phicau's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi phicau
 
laxanhxanh
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng
Bị treo Nick

Đă tham gia: 23 May 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 224
Msg 62 of 72: Đă gửi: 07 November 2005 lúc 9:07pm | Đă lưu IP Trích dẫn laxanhxanh

phicau đă viết:
Phicau nhận thấy một số bác ở đây có một cái bệnh, đó là ko biết nghi ngờ


cẩn thận phicau lại mắc phải bệnh hay nghi ngờ đấy . Thà mắc bệnh này c̣n hơn mắc bệnh kia hả
Quay trở về đầu Xem laxanhxanh's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi laxanhxanh
 
PLCVN
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 02 January 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 42
Msg 63 of 72: Đă gửi: 23 February 2006 lúc 8:11pm | Đă lưu IP Trích dẫn PLCVN

Chào các bạn
Thật sự tôi không có ư định tham gia tranh luận với mọi người ở trong đây, nhưng đang coi những kinh nghiệm về tâm linh của các bạn rất lư thú th́ bỗng nhiên trời gầm, sấm chớp bủa vây một vị thiên tướng hay thiên lôi xuất hiện khiến cho mọi người kinh hăi bỏ chạy, sự thanh tịnh không c̣n nữa, chỉ v́ vị này muốn hỏi một câu là "Con người có linh hồn không ?", mọi người vội mang giáo lư hay kinh kệ của Đức Phật ra dẫn dăi, theo tôi thấy nếu những người đă tham hiểu kinh điển của Đức Phật th́ câu hỏi này rất dễ trả lời qua những dẫn chứng ở trong kinh; c̣n những người khác không có cơ may đó th́ ta không nên dùng những lời giải thích cao siêu mà trả lời v́ sẽ khiến người hỏi nản ḷng, cũng như không học được ǵ cả. Giáo lư của Đức Phật rất thâm sâu, không phải ai cũng hiểu cả đâu, nên tùy theo tŕnh độ mà giúp đở.

Con người có linh hồn không ? tôi xin nói là có, vậy nó ở đâu có thể chỉ cho tôi được không ?, tôi xin trả lời là được qua các câu chuyện hồn ma bóng quế, những ngôi nhà ma ở Việt Nam, và trên khắp thế giới, những tiếng gào thét, rên rĩ, than khóc mà nếu bạn có đủ gan muốn chứng nhận là có linh hồn không th́ hăi đến những chỗ này mà chứng nghiệm. C̣n nữa con người chúng ta cơ thể được cấu tạo bởi những phân tử, nguyên tử, proton, điện tử, phải với một sức nóng khủng khiếp chúng ta mới có thể làm vỡ được hạt nhân nguyên tử, do đó với sức nóng của hỏa ḷ th́ những thành phần cấu tạo vi tế đó không hoàn toàn bị tiêu hủy và nó vẫn c̣n tồn tại, chỉ có điều v́ nó là vi tế nên chúng ta không thấy được, cho nên thành phần vi tế đó theo khoa học th́ nó được gọi là linh hồn. Vậy bản thân tôi đă thấy qua linh hồn của ḿnh chưa, tôi xin thưa là đă có dịp thấy qua nó 3 lần, rất là thoải mái, an lành khi linh hồn rời bỏ thân sát này.Tôi mong những lời giải đáp thô thiển này giúp ích được cho mọi người, hy vọng mọi người hăy vui vẻ, giải đáp những thắc mắc với một tấm ḷng cầu tiến và giúp đở lẫn nhau.
Kính
Quay trở về đầu Xem PLCVN's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi PLCVN
 
phoquang
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 14 November 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 511
Msg 64 of 72: Đă gửi: 30 March 2006 lúc 2:57am | Đă lưu IP Trích dẫn phoquang


Ma Nhập
Tác giả: TienGiang

Sau 1975, tôi cũng như nhiều người khác t́m đường vượt biên, nhưng lần nào khi tôi ngỏ ư với Sư-Phụ của ḿnh, th́ đều bị Ổng thản nhiên nói: “Nhà ngươi không vượt biển được đâu!.” Tôi nghe th́ nghe, nhưng bản tánh tôi lúc nào cũng “Tận nhân lực trước cái đă, Thiên mạng ...tính sau”, v́ thế một hôm, chuyện vượt biên bị bể, tôi chạy toán loạn từ Vũng Tàu về, trong túi chỉ c̣n có 7$, và 1 bộ đồ dính da!, đến Biên Hoà, tôi hay tin có 1 đệ-tử của ḿnh ở Cần Thơ vừa chạy lên kiếm tôi xuống đi chung chiếc ghe của nó. Thời giờ cấp bách, tôi không thể ghé về nhà ḿnh được, nên tôi đi thẳng ra Xa-Cảng Miền Tây, và nghĩ rằng với 7$, tôi đủ tiền xuống đến Cần Thơ.

Đến Xa Cảng Miền Tây lúc hơn 11 giờ tối, khi leo lên thùng sau của 1 chiếc xe hàng, chú lơ xe trẻ tuổi nói: “Đi Cần Thơ là 10$” Tôi năn nỉ nói là tôi c̣n có 7$, xin cho quá giang, th́ chú lơ đáp: “7$ th́ đi tới Vĩnh-Long thôi”. Tôi thấy khuya, chỉ có mỗi một xe, nên lẳng lặng ngồi yên, v́ nghĩ rằng từ Vĩnh Long về Cần Thơ chỉ có 30km, đến Vĩnh Long, ḿnh năn nỉ chắc họ sẽ cho quá giang qua Cần Thơ. Không ngờ trong xe chật khách, vậy mà đến Vĩnh Long, chú lơ xe vẫn nhớ đến tôi, chú nói: “Ê cha nội, tới Vĩnh Long rồi, xuống đi!” Tôi vừa mở miệng năn nỉ, th́ bất ngờ, chú ta chụp lấy cái túi của tôi rồi quăng xuống đất. Tôi thấy ḷng đau quặn thắt, không phải v́ ḿnh bị từ chối, nhưng tôi đau cho cái tâm-bất-nhẫn của chú lơ trẻ tuổi đó. Và tôi không c̣n cách nào hơn là leo xuống xe để nhặt lấy cái túi xách, trong đó chỉ có cái khăn, bàn chải và cuốn Kinh- “Phép Mật” của Môn pháị
Tôi không quen 1 ai ở Vĩnh Long, trong túi không có 1$, và đứng ở ngả ba lộ tẻ lúc hơn 2 giờ sáng, cái giờ dễ bị Công-An xét hỏi và bắt, trong người tôi lại không có 1 miếng giấy tờ tuỳ thân nào, tôi nghĩ cách hay nhất là đi lủi ra ngoại ô, tránh ánh đèn khu phố chợ cho yên thân. Trời tối đen như mực, tôi không biết Vĩnh Long, nên cứ lầm lũi đi bừa trong bóng tối, mà không biết sẽ đi đâụ Đến khi tôi thấy trước mặt ḿnh là 1 mái Chùa, bóng ngói cong in lờ mờ trên nền trời đen thẳm, bên trong có ánh đèn dầu leo lét, tôi gơ cửa, th́ 1 Sư Cô già ra mở cửa, tôi nói ḿnh lỡ đường xin tá túc qua đêm, Sư Cô liền mời tôi vào,và ân cần hỏi tôi có đói không? cô dọn cơm cho ăn. Cả 2 ngày lăn lộn từ Vũng Tàu về, nên tôi xin phép tắm rửa trước rồi vào lễ Phật xong mới ăn cơm.

Khi ngồi vào bàn ăn, lúc đó tôi mới nhớ là 2 ngày qua mà tôi chỉ ăn có 1 dĩa cơm ở bến xe, bây giờ đói run cả taỵ Nhưng có 1 điều rất lạ, mà chính tôi cũng không hiểu được! v́ vừa cầm đũa trên tay, tự nhiên tôi hỏi: “Thầy của Sư Cô đi lâu chưả” Sư Cô cũng đáp : “Ổng mới đi” “Vậy chớ ... “Bửu Bối” của ổng để đâủ” Lúc này Sư Cô mới nh́n tôi chăm chằm và nói: “Chú em ở đâu tới đây, xin ngủ, tôi cho ngủ, tôi c̣n cho ăn nữa, đói th́ lo ăn đi, sao chú em hỏi bửu bối này bửu bối nọ làm chỉ” Tôi không biết tại sao, lại hỏi tiếp, câu hỏi đường-đột, vôđuyên, vô-nghĩa và gần như là ...mấy dậy! “Tui muốn hỏi Sư Cô là 3 cái bửu bối của thầy Cô để đâu mà?” Sư Cô vẫn nh́n tôi chằm chằm và hỏi lại: “ Chú em nói cái ǵ vậỷ tui hổng hiểu!”
“Th́ tui nói 3 cái bửu bối của ông Thầy chứ nói cái ǵ mà Sư Cô hổng hiểủ Cô để đâu lấy ra cho tui đi!” Đến lúc này th́ Bà Sư Cô mới nở 1 nụ cười làm khuôn mặt già nua của Bà tươi hẳn lên, Bà nói: “À phải rồi, đúng rồi, hồi trước khi đi, Thầy tui có dặn, bao giờ, nửa đêm khuya, có chú em nào đến hỏi bửu bối, th́ đưa ra cho chú, thôi chú em lo ăn cơm đi, để tui vô lấy bửu bối chọ” Khi Sư Cô cầm cây đèn đi khuất vào pḥng trong, tôi mới bắt đầu ăn cơm và vừa nhai cơm vừa suy nghĩ, ngạc nhiên cho chính ḿnh, lối nói chuyện của tôi vừa qua thật là lạ, đó hoàn toàn không phải cung cách của ḿnh!, dường như ai đó ...đă dùng miệng của tôi mà nói vậy! Ai là người có thể qua được phép Hộ-Pháp của tôi để nhập vào tôỉ và “bửu bối!”, chà chà, từ này tôi đọc thuở nhỏ trong sách truyện rất xưa, thời nay làm ǵ có bửu bối!, mà bửu bối là cái ǵ mới được chứ? thiệt là ...lăng nhách!

Khi tôi ăn cơm xong th́ Sư Cô đem lại cho tôi 1 bọc nylon trắng, cô nói: “Nè, cả 3 cái Thầy để ở trỏng, chú em lấy đi, tui cũng không biết cái ǵ nữa” Tôi nóng ḷng định mở ra xem, th́ Sư Cô xua tay nói: “Chú em khoan mở, chờ tui đi ngủ cái đă, chú uống nước xong chừng nào muốn ngủ th́ cái bộ ván ngựa ở đàng kia ḱa, tui soạn mùng chiếu sẵn cho chú, thôi bây giờ tui đi ngủ đâỵ” “Khoan, Sư Cô!, cho tui hỏi vậy chứ Chùa này tên ǵ, và Thầy của Sư Cô Pháp Danh là ǵ, ổng đi khỏi chùa bao lâu rồỉ” “Chùa này là Chùa Tứ Phưong Tăng, thường có nhiều Sư ở khắp nơi tới lắm, tốp này tới rồi lớp khác đi, tui không để ư ...c̣n Thầy tui đi 3 năm rồi, ổng lẹ lắm, mới hôm qua bên Xiêm, bữa nay lại về chùa, bữa sau lại đi Xiêm ...ổng đi đi về về hoài à, mà ổng có dặn là hổng cho chú em biết Pháp Danh của ổng. Thôi để tui vô ngủ, mệt quá rồị” Nói xong Sư Cô lọm khọm đi ngủ, tôi không dám phiền Bà nữa nên lặng thinh ....Tôi mở cái bọc bửu bối ra, bên trong chỉ có 3 miếng vải vàng, có chữ Phép màu đỏ, và vài tờ giấy trắng, đă ngả màu vàng có ghi chú chỉ dẫn bằng những nét chữ rắn rỏi và đẹp. Hoá ra đó là 3 lá Phép: thứ nhất là chỉ cách ...bắt Ma Quỷ, Thần Thánh nhập vào người, thứ hai là Phép Nhịn Đói, c̣n phép thứ 3 th́ cấm, không phổ biến, cho nên, xin lỗi các bạn, tôi không thể kể ra đây! Về phép bắt Ma Quỷ, có chỉ dẫn rơ ràng, rất ...tế-nhị !
V́ đa số các Thầy bắt Ma Quỷ bằng cách ...đánh đập bằng tay, bằng ấn phép, dọa nạt, hoặc dùng Binh, Tướng, ra oai diễn vơ. Cách đó dễ gây đến nghiệp oán thù! C̣n phép này th́ chỉ ... “Khoá” cho Ma, Quỷ hoặc thần Thánh nào đó, khi nhập vào người ai, th́ dính trong người đó luôn, không ra được! Mà Ma, Quỷ, Thần, Thánh, khi nhập vào ai, thường th́ lúc ra, lúc vào, bởi vậy người bịnh, lúc tỉnh, lúc mê ...(giống trường hợp mát thần kinh, chạm giây hoặc..short circuit) cho nên khi bị phép khoá, không ra được. sẽ đâm ra sợ mà xin ...mở khoá cho rạ Lúc đó ḿnh mới nói là tại quư vị muốn vô xác người này, tôi chỉ chiều ư cho vô luôn, chớ không ǵ khác ...dĩ nhiên là Ma, Quỷ, Thần, Thánh, lúc đó sẽ năn nỉ, và ḿnh giảng cho họ vui vẻ để hứa là “đi” luôn, ḿnh mới mở khóạ Tôi đọc thấy thích thú v́ Phép mà có vẻ ..logic lắm ...Tôi đi lạy Phật xong ngủ 1 giấc thật ngon đến 10 giờ sáng mới thức!
Khi từ giă Sư Cô, tôi đi ra cổng Chùa, mới thấy cái bảng tên chùa rất cũ kỹ : “Tứ Phương Tăng” các bạn nào ở Vĩnh Long hẳn có biết đến chùa này, tôi không nhớ là ở khúc nào, mà chỉ biết chắn chắn là nó ở ngoại ô của Thị-Xă Vĩnh Long, đường vào chùa có trồng 2 hàng cây làm hàng rào hai bên, tôi lấy làm lạ là lối đi nhỏ xíu, vậy mà đêm qua tôi không thấy hàng rào ǵ cả, mà tôi lại ṃ đi được 1 đường thẳng vào chùa, không đụng phải cây cối ǵ hết!
Đêm tôi ngủ ở Chùa Tứ Phương Tăng cũng là đêm người đệ-tử của tôi ỏ Cần-Thơ xuống tàu đi mất, thế là tôi bèn trôi nổi xuống tận Bạc-Liêu để t́m đường khác. Một năm sau, qua sự giới thiệu này nọ, tôi quen được với một anh ...Cán-bộ, coi Kho muối của ven biển Bạc-Liêụ Thấy kho muối có 1 căn nhà rất lớn, mà sức chứa được cả đến 300 người, quả là lư-tưởng cho việc làm ...băi tập-trung người đi vượt biên, nên tôi, đă.. “móc-ngoặc” với anh Hai này, do đó tôi thường xuống địa-phương của anh và nhậu nhẹt để làm thân với đám cán-bộ thu mua muốị
Anh Hai có 1 cô con gái tên Hồng, lúc đó khoảng 19 tuổi, “một đêm ...mưa gió băo bùng”, cháu Hồng bỗng bị đau bụng dữ dội, kho muối lại sát ven biển, đường śnh lậy trơn trợt, không cách nào chuyển cháu ra bịnh-viện được, anh chị Hai th́ lo lắng vô cùng khi thấy cô con gái độc nhất của ḿnh đau đến nỗi toàn thân ra mồ hôi hột hột như hột đậu và mồ hôi nhớt-nhợt kỳ lạ. Tôi, bằng chút kiến-thức nhỏ nhoi về Y, cũng ṃ khám đại!, tôi nói cháu Hồng co đầu gối phải lên đến ngực, cháu làm được, như thế th́ không phải là đau ruột dư, tôi khám vùng phúc- mạc, cũng thấy b́nh thường, gan thận không sưng, trong khi người cô mồ hôi cứ tuôn ra nhớt kinh-khủng và người càng ngày càng lạnh đị Bí quá, tôi đành nói với anh Hai chủ nhà: “ Thú thiệt với anh, tôi có học được 1 chữ bùa trị đau bụng hay lắm, bây giờ nếu anh tin, th́ lấy cho tôi 3 cây nhang, để tôi vẽ chữ bùa đó trị bịnh cho cháụ” Anh Hai chưa kịp trả lời th́ bà vợ của ảnh đă đem nhang tới, tôi vội vẽ vài chữ, th́ ngay lập tức cháu gái im, không rên la nữa, tôi hỏi, th́ cháu Hồng nói: “Dạ thưa chú, cháu thấy hết đau rồi, nhưng bụng “rêm” lắm và làm như có cục ǵ chạy qua chạy lại, thấy khó chịu ghê ...” Tôi nghĩ là gaz, nên nói chị Hai sắt cho mấy lát gừng mỏng, tôi lót gừng, rồi dùng thuốc ...555 đốt 3 huyệt, mỗi huyệt 20 cứu: Cửu-Vĩ, (trị đau dạ dày) Khí-Hải (trị màng bụng đau thắt, đau kinh nguyệt) và huyệt Túc-Tam-Lư (cũng trị đau bụng, nhưng hổ trợ thêm sức khoẻ). Sau đó độ 5 – 10 phút th́ cháu Hồng đi nhà xí xong là khoẻ lại hoàn-toàn ...

Dĩ-nhiên là cả nhà mừng rỡ và Anh Chị Hai cứ theo hỏi tôi về việc chữ bùa ǵ mà trị hết đau bụng cấp kỳ vậy, tôi đành trả lời qua loa cho xong. Tưởng chuyện có thế là hết, nhưng ngày hôm sau, khi tôi đi ra chợ uống cà phê với anh Hai về, th́ thấy chị Hai cùng với 2 người Miên bước ra của đứng đón tôi có vẻ trịnh-trọng lắm, tôi nghĩ, rồi, tới nữa rồi ! dám có ai đau bụng nữa đây ...Khi vô nhà ngồi, tôi được chị Hai, cháu Hồng, và hai vợ chồng người Miên thi nhau kể về người con gái của họ, cháu ...Ḿ Nươl ! (người Miên đa số họ Kim và họ Sơn, c̣n con gái đa số lấy chữ Ḿ làm đầu, Ḿ Nươl, phát âm là Ḿ Nươn, nên tôi bèn gọi cháu là Mỹ-Nương cho dễ) Họ kể: Năm ngoái, Mỹ-Nương sau 1 buổi đi biển bắt Ṣ huyết về, th́ bị sốt, nói làm xàm, và có nhiều người nhập vô Mỹ-Nương, cả nhà đă đem cô vô nhiều Chùa Miên để các Ông Lục trị, nhưng chỉ hết chừng 1, 2 tuần, rồi bị trở lạị Cả ngày cô ta cứ ngồi nói chuyện một ḿnh, như là nói với người vô-h́nh bên cạnh ...Cháu Hồng lại là bạn rất thân với Mỹ-Nương, v́ thế khi thấy tôi biết trị bịnh vẽ vẽ bằng cây nhang, lập tức cháu Hồng qua báo cho cha mẹ của Mỹ-Nương biết.
Ṭ ṃ, tôi nói Hồng đi dắt Mỹ Nương tới, khi nghe tiếng nói của cháu Hồng trước của, tôi vội niệm phép “Án Thân”, (có nghĩa là phép làm cho ḿnh giống như người thường, không có phép ǵ trong người cả, để Quỷ Thần không biết ! và cả những Thầy Bùa Phép mà có tánh ghanh-tị, ưa thử ...sức, thử Phép cũng hổng biết !), Tôi muốn thử xem người bịnh này là Ma Quỷ nhập hay chỉ v́..thất-t́nh mà chạm giây ?.
Quả Mỹ-Nương đúng là người đẹp !, tuy là con gái Miên, nhưng cô ta có 1 cách đẹp là lạ ..., tôi để ư thấy cô đeo bùa lung tung, những loại bùa của người Miên bằng chỉ ngũ-sắc, ngoài mấy ṿng chỉ như giây chuyền, cô c̣n đeo luôn cả hai bên cổ tay nữạ Đặc biệt, khi gặp tôi, cô nói chuyện với tôi bằng tiếng..Bắc ! tôi hỏi tên, th́ cô xưng là Mai ...ở Sàig̣n !!! Trong khi địa phương đó, vùng ven biển, xóm người Miên, không có người Bắc, họ nói tiếng Nam c̣n không rơ, mà một cô gái Miên nói đặc giọng Bắc, quả là chuyện rất lạ ! Không biết cô ta ...chạm giây cỡ nào, hay là có cô Mai nhập thật ? tôi bèn hỏi tiếp: “À, cô là cô Mai, vậy tại sao cô lại nhập vô xác Mỹ-Nương? sao cô không nhập vô cháu Hồng đâỵ.?” vừa nói, tôi vừa chỉ tay vào cháu Hồng, lúc đó khoảng 2 giờ trưa rồi, mà khi vừa nghe tôi nói vậy, th́ cháu Hồng ...thét lên 1 tiếng rồi ôm chầm lấy bà Mẹ. “Cô Mai”, th́ cười 1 nụ cười rất đẹp, trả lời: “Tôi thấy Mỹ-Nương đây “hợp” với tôi, nên tôi mới “nhập” được, chứ không phải là muốn nhập vào ai th́ nhập đâụ” “Hay cô thử “nhập” vào bà này được không?” tôi chỉ tay vào chị Hai, lần này đến lượt chị Hai thét lên và ôm chầm lấy cô Hồng, rồi th́ cả 2 mẹ con bèn đứng lên khỏi cái bộ ván ngựa chỗ chúng tôi ngồi, mà sang ngồi chỗ khác, xa hơn 1 chút, sau khi đă không quên cằn-nhằn tôi: “Anh Ba đừng nói giỡn kiểu đó nghen, rủi nó nhập thiệt th́ chết.!”

Tôi quay sang cô “Mai” hỏi tiếp: “ Như vậy cô là người ở đâu, sao lại đến đâỷ” “Dạ ‘em’ ở Sàig̣n, đi vượt biên bị băo đắm tàu nên trôi vào đây cùng với mấy người nữa, được dân chài với đem chôn ở ven biển.” nói đến đây cô Mai, cúi mặt xuống im lặng, tôi bèn hỏi tiếp: “ Tôi tưởng chết là đi đầu thai kiếp khác, sao nghe nói cô nhập vào cô Mỹ-Nương này đến cả năm rồỉ cô không đi đầu thai à? và c̣n những người trôi chung với cô nữa, họ có như cô nhập vào ai ở vùng này không?” “Cả năm? vậy mà em tưởng chỉ có hơn 1 tháng thôi ! c̣n những người kia th́ họ bị ‘Lính’ bắt đi rồi, em không biết đi đâu, nhưng có mấy “Cụ già” th́ bảo là họ bị đi đầu thai đó ...” “Cô nói ‘Lính’ là Lính ǵ? tôi không hiểụ” “ Dạ, cứ tối xuống là có các toán Lính-Âm-Binh đi tuần, họ dữ lắm ...em sợ lắm ...nên buổi tối là em phải trốn vào Chùạ” “Ủa lạ, tôi nghe nói ở Chùa có Tả Hữu Hộ-Pháp, Kim-Cang Hộ-Pháp La-Hán mà, sao cô có thể vào được?” “Các Hộ-Pháp coi vậy mà chẳng làm ǵ chúng em cả, khi em mới từ biển lên, em chạy vào Chùa, bị các “Linh” của người chết thờ trong Chùa, họ dữ lắm, đánh đuổi chúng em đi, không cho vàọ Sau này, nhờ khi dân Chài chôn, có mấy vị Sư Miên đến tụng Kinh, các Sư có niệm Kinh hộ-tŕ cho chúng em vào Chùa, nhờ vậy em mới không bị các Linh khác đuổi nữa, trái lại, c̣n được ăn cơm Chùa, chứ không bị đói lạnh như trước ...”

Tôi ngồi nghe cô Mai kể mạch-lạc, không đắn-đo suy-nghĩ, làm tôi rất ngạc-nhiên, v́ qua đó, tôi sẽ hiểu thêm về cuộc sống “bên kia” nếu quả thật đốiđiện tôi là Ma nói chuyện, tuy nhiên, cũng có thể cô Mỹ-Nương này đọc nhiều truyện tiểu-thuyết, bi giờ bị ‘chập giây’ nên tiềm-thức của cô xổ ra, chứ không phải Ma Quỷ ǵ cả th́ saỏ Tôi phải t́m cách “thử” để xác-định lại là Ma nhập, hay Mát giây trước cái đă ...nên tôi xoay qua chủ-đề khác: “Cô nói cô ở Sàig̣n, vậy cô ở Quận mấỷ đường ǵ?” “Dạ em ở Quận 3, đường Lê-VănĐuyệt” “Cô học Trường nàỏ” “Em học Trường Gia-Long đến lớp 12 th́ mất nước, bố em đi cải-tạo, em phải nghỉ học, ở nhà buôn bán giúp Mẹ” “Vậy cô biết quán ...Thạch-Chè Hiển-Khánh không?” “A, cái quán mà trên bàn có để các bài Thơ chứ ǵ? có, em biết chứ, em thường ăn ở đấy lắm, cả hai quán, 1 ở Phan-Đ́nh-Phùng, 1 ở Đa-Kao, em cũng biết.” Nghe vậy, tôi nh́n chăm chằm vào cô gái trước mặt: Mỹ-Nương, người con gái Miên, trong bộ quần áo nghèo nàn thônđă, không thể nào cô ta lại lên Sàig̣n và vào ăn Thạch Chè, món thức uống đặc biệt của người Bắc được ...Tôi bèn nói: “Cô ngồi chờ tôi 1 chút nhé, để tôi ra đầu đường mua gói thuốc hút rồi quay lại ngay, nói chuyện với cô vui quá ...” Nói xong tôi đứng lên, gọi Ba của Mỹ-Nương: “Ông lấy xe chở tui đi mua thuốc nghen” Ông người Miên thật-thà nói: “Khỏi đâu, khỏi đâu, tui có Thuốc G̣ nè ...” “Tui hút thuốc đó hổng nổi, phải mua thuốc Thơm mới được ...” Khi cùng với Ba của Mỹ-Nương đến cái tủ thuốc lá ngoài đường, tôi hỏi ngay: “Ông à, từ nào tới giờ, ông có cho con gái của ông, Mỹ-Nương, đi lên Sàig̣n ‘ở bạn’ không?” (Ở bạn, tiếng địa-phương chỉ những người đi giúp việc nhà, ‘người ở’, ‘ở-đợ’) “Đâu có, con tui nó ở nhà tui từ nhỏ, không đi đâu xa cả” “Vậy trong xóm ông có gia-đ́nh người Bắc nào ở Sàig̣n dọn xuống đây ở không?” “Không có người Bắc” “Mấy xóm kế bên có không?” “Cũng không có, xóm tui là xóm Miên mà, chỉ có người ‘Khơ-Me’ ở thôi” “C̣n các cơ-quan nhà nước, có gia đ́nh cán-bộ nào mà người Bắc hông?” nghe hỏi, Ba của Mỹ-Nương suy nghĩ 1 chút rồi đáp: “Ừa, có 1 gia đ́nh người Bắc, làm ở Trạm Thu-Mua ...” “Họ có con cái cỡ tuổi Mỹ-Nương hông?” “Tui cũng không biết ...” Tôi suy-nghĩ: “Có thễ Mỹ-Nương quen với gia-đ́nh này, nghe kể về Sàig̣n ...” Nên tôi bèn quay xe chạy về nhà của cháu Hồng.
Khi đến trước cửa, tôi thấy 2 Mẹ con cháu Hồng và bà Mẹ của Mỹ-Nuơng ...mặt xanh lè, đứng tận lề đường đón, tôi hỏi: “Ủa, sao ra ngoài này hết vậy ? c̣n Mỹ-Nương đâủ” cháu Hồng nhanh miệng trả lời: “Dạ thưa Chú, khi chú mới ra khỏi cửa, th́ Mỹ-Nương trong nhà té cái đùng xuống sàn, ḿnh mẩy lạnh ngắt, Má cháu mau mau lấy dầu cù là cạo gió, nhưng Mỹ-Nương hổng tỉnh, mới tức th́ bỗng nó ngồi dậy, đập đầu, đập tay làm thấy ghê lắm, nên cháu và Mẹ với Thím Hai sợ quá phải chạy ra đây, Chú vô coi liền đị.” Tôi liền rồ ga chạy vọt Honda vô cửa, tai th́ nghe cái ‘bịch” tôi ngoái lại, thấy chú Hai Miên đă té ngồi xuống đất, ổng nh́n tôi, cười nụ cười chất phác, ra dấu không sao, cho tôi đi tiếp ....
Bước vào nhà, tôi thấy Mỹ-Nương ngồi xếp bằng, cúi đầu xuống, nhưng hai tay cứ vỗ đùng đùng trên bộ ván ngựa, miệng lí nhí cái ǵ đó, tôi bèn nói lớn tiếng: “Cái ǵ dzậỷ cái ǵ mà làm dữ dzậỷ” Mỹ-Nương ngửng đầu lên, khuôn mặt đẹp bây giờ có cái ǵ là lạ, chắc tại đôi mắt sáng quắc lên giận dữ..cô ta nói: “Tôi thấy chú hỏi lịch-sự, nên tôi mới trả lời đàng hoàng, không ngờ chú không tin, c̣n đi hỏi này hỏi nọ Ba của Mỹ-Nương nữa ...? chú muốn ǵ đây ?” “Cô nói ǵ vậỷ tôi hỏi ǵ mà cô giận?” “Th́ hồi năy ngoài tiệm thuốc đó, chú hỏi coi Mỹ-Nương có quen ai người Bắc không? chú mới ra cửa, là tôi bay theo liền, tôi nghe hết rồi, chú không tin tôi là Mai hả? chú hỏi nữa đi, hỏi cái ǵ tôi cũng trả lời được hết !” “Vậy chớ ở Sàig̣n cô biết có những quán ăn nào ngon, nổi tiếng không?” Nghe tôi tỉnh bơ hỏi, cô “Mai” mới cười, đúng là nụ cười Liêu-trai ...đẹp thật đẹp, cô nói: “Tưởng ǵ, chứ món ăn th́ tôi biết rơ, này nhé: Phở Ḅ Hiền-Vương, Công-Lư, Phở Gà Trương-Tấn-Bửu, Bún Riêu Nhà Thờ Đức Bà, Bánh Cuốn Thanh-Tŕ Phan-Đ́nh-Phùng, Chả Quế của Thiên-Hương Rồng-Vàng chợ Ḥa-Hưng này ...” ...Cô “Mai” kể một hơi, bây giờ th́ tôi nghĩ chắc là Ma nhập thật rồi, tự nhiên tôi thấy thích-thú lạ lùng, đây là dịp hiếm có để ḿnh hỏi về ‘Thế-giới bên kia’, nên tôi vội ngắt lời: “Thôi đủ rồi, tôi tin cô là cô Mai rồi, nhưng cô cho tôi hỏi là tại sao cô nhập vào cô Mỹ-Nương này ? sao cô không đi đầu-thai kiếp khác?” “Tại xác em ở đây, em đang lo t́m người nhà để báo mộng chỉ chỗ đem xác em về Sàig̣n ...” Cô “Mai” vừa nói vừa đưa tay quẹt những giọt nước mắt đang chảy tự nhiên trên má ...tôi hỏi tiếp: “Vừa rồi cô nói là cô ‘bay’ theo tôi ra quán thuốc, sao cô không bay về Sàig̣n báo mộng?” “Em chỉ bay gần gần được thôi, bay xa :Dng mặt lắm, các ‘Cụ’ trong Chùa nói là tại em không hương khói, nên c̣n yếu lắm, phải ở Chùa 1 thời gian hương khói th́ mới cứng cáp mà đi xa được ...” “Nếu bây giờ tôi về Sàig̣n, cô cho địa-chỉ nhà cô, tôi đến nói người nhà cô xuống bốc mộ của của cô đi, th́ cô có bỏ xác Mỹ-Nương mà đi không?” “Em không biết nữa, nhưng bấy lâu nay, em chơi với Mỹ-Nương, em thấy thích Mỹ-Nương lắm, chắc em cũng sẽ về đây làm bạn với Mỹ-Nương nữa ...” có tiếng của cháu Hồng: “Ư,ẹ, nói nghe thấy ghê quá ...” tôi quay lại th́ mới thấy là năy giờ mải chú-tâm vào cô “Mai”, mà tôi không thấy là mọi người đă vào cả trong nhà và ngồi đằng sau lưng tôị Tôi quay trở lại cô “Mai” : “Vậy chứ cô có “Bồ” không? và nếu có sao cô không về thăm “Bồ” đỉ chẳng lẽ ở măi đây saỏ” “Tôi có người bạn trai, nhưng anh ấy đi vượt biên sang Mỹ trước rồi, bây giờ tôi cũng không rơ ở đâu nữa, tôi có nghe nói anh bạn tôi đă lấy vợ, nên tôi cũng không thèm nhớ anh ấy làm ǵ ...”

Nói đến đây, cô “Mai” bỗng ngước nh́n tôi bằng ánh mắt lạ lùng, cô cười nhưng 2 ngón tay trỏ và giữa của tay trái cô lại xỏ vào ṿng chỉ bùa ngũ sắc mà cô đang đeo bên cổ tay mặt, rồi xoắn lại thật mạnh, tôi ngầm để ư th́ thấy bàn tay mặt của cô dần dần đỏ ửng lên. Tôi đoán ngay là sắp đến thời-điểm căng-thẳng bộc-phá rồi ...V́ thường thường những người bị Ma nhập hoặc những người điên, có 1 điểm giống nhau: Họ đang hiền-hoà đó, nhưng bất cứ lúc nào họ cũng có thể nổi khùng lên và hành động thô-lỗ bằng một sức mạnh không ngờ ...V́ thế, tôi bèn ...ngấm ngầm ...vận 18 thành công-lực của ḿnh xuống ...cặp gị, và đổi thế ngồi, thơng hai chưn xuống đất, để có ǵ tôi sẽ thi-triển chiêu ... “Tẩu-vi-thượng-sách” được dễ dàng !!!
Quả như tôi nghĩ, khi bàn tay phải của cô “Mai” đă đỏ rực lên, bất ngờ, cô vung ra thẳng vào mặt tôi, bàn tay khom lại y như Huyết Ma Trảo vụt xuống thật nhanh, may mà tôi không thuộc loại mũị.lơ, nếu không th́ đă bị sứt mũi với ngón đ̣n đó, tôi ngả người ra sau, và v́ phản-ứng tự-nhiên, tôi đă hất cổ tay trái của ḿnh ngay vào cườm tay của cô, đồng thời xoay cổ tay lại nắm xuống. Khi tôi nhớ ra th́ đă muộn, vô-t́nh, tay trái của tôi đang nắm cổ tay của cô “Mai” bằng tư-thế “Ấn”, nghĩa là tôi dùng 3 ngón Ngón Cái, ngón Áp Út và ngón Út để nắm cổ tay của cô, trong khi 2 ngón Trỏ và ngón Giữa th́ để Thẳng ra nằm dài theo cánh tay của cô tạ Đó chính là 1 Mật Ấn mà tôi đă học được ở Chùa Tứ-Phương-Tăng năm xưa ! Mà một khi Ấn đă Kiết, th́ Chú phải Niệm ! Lập tức nguyên 1 tràng tiếng Phạn đă chạy vụt hết 1 ṿng trong trí tôị Thế là xong, câu Chú đă Niệm!, trong khoảnh-khắc đó, cô “Mai”, tay phải th́ bị tôi nắm, c̣n tay trái của cô th́ 2 ngón c̣n bị dính vào cườm tay trong những ṿng chỉ Bùa Ngũ Sắc, nên cô không c̣n tay nào để tấn công tôi nữa, cô chỉ biết giựt giựt nguyên cánh tay lại được có vài cái, th́ tôi đă tự-động buông tay cô ra, tôi nói: “Ủa, làm ǵ kỳ vậy, sao cô lại đánh tôỉ” Vừa hỏi, tôi vừa chờ phản-ứng xem cô ta có khóc lóc, có bị đau đớn ǵ sau khi tôi đă chụp cô ta 1 Ấn và 1 Chú không ? Nhưng không như tôi nghĩ, cô tác chẳng bị tác động ǵ cả!, cô“Mai” bỗng cười sằng-sặc và nói: “ Chắc ông có biết vơ nên mới tránh được cái ...Cào hồi năy của tôi, chớ thường thường tôi chỉ quơ tay 1 cái là người ta bị xể mặt liền, kể ra ông cũng hay thiệt, nhưng sao mà ông nắm tay tôi chặt quá, nổi lằn lên hết rồi đây này ...” cô vừa nói vừa đưa tay ra, tôi thấy trên cánh tay đỏ hồng của cô đang nổi bật lên dấu hai ngón tay của tôi trắng rực. Tôi chưa kịp nói ǵ th́ Cô Mai đă thét lên tiếp: “Ai da, ai da đau quá, tôi bắt đền ông đó, ông mà không cho tôi ăn gà bây giờ th́ tôi đập đầu con nhỏ Mỹ-Nương cho nó chết luôn ...” vừa dứt câu, cô “Mai” đă nghiêng người và đập đầu xuống ván ngựa 1 cái đùng !, tôi giang hay tay ḿnh ra tính đỡ, nhưng phải thắng lại, v́ tôi ngồi đốiđiện với cô, cô ta đang vật-vă, nếu tôi chụp sợ phạm-chỗ-không-ổn nên tôi không biết làm sao, đành nh́n cô giọng đầu thêm mấy cái đùng đùng nữa xuống bộ ván. Các bạn hăy tưởng-tượng một người con gái mới lớn, không thể nào dám có những hành-động như thế, ngoại trừ là người điên! ...Đến lúc đó th́ Ba của Mỹ-Nương đă nhào lên bộ ván, đứng phía sau cô “Mai” và dùng cả 2 cánh tay gân guốc như 1 lực-sĩ của ông để khoá chặt 2 vai cô Maị Nhưng cô Mai đă vung người ra khỏi cái khoá đó dễ dàng, cô xoay người ra sau hất Chú Hai Miên ra và không quên bồi vào cổ ông một nhát chém bằng cạnh bàn tay nữa khiến ông té lăn xuống sàn 1 cái bịch! Rồi cô ta lại tiếp tục giọng đầu xuống bộ ván ngựạ
Lúc này th́ cả căn nhà náo loạn lên, tiếng đập đùng đùng đệm thêm tiếng thét thất thanh của hai Mẹ con Cô Hồng, Chú Hai Miên th́ bị trặc luôn cái cổ, tôi th́ phân-vân, chần chờ v́ muốn coi cái Phép học ở Chùa Tứ Phương Tăng có tác dụng không, nếu mà cô Mai này làm dữ hơn nữa, th́ lúc đó tôi mới dùng Ấn khác rất oai-lực, để trấn-áp cô ta ...Trong lúc đó, không ngờ, người b́nh-tĩnh nhất lại là Thím Hai Miên, bà ta đă nhào ra sau bếp, bưng lên luôn con gà luộc, món ‘mồi nhậu’ duy nhất hôm đó tính đăi tôi, đem thẳng đến trước cô Mai, bà chậm răi nói: “Dớ, dớ, cô đừng có đập đầu con tui nữa, con gà nè Hốp đi Hốp đi, Si đi Si đi ...” (Tiếng Miên, Dớ Dớ là nè nè, c̣n Hốp, và Si đều có nghĩa là Ăn). Lập tức cô Mai, ngừng dăy dụa, và cười lên sằng-sặc, hai tay cô chụp lấy con gà xé ra và cắn ngồm-ngoàm y như người chết đói lâu năm. Bây giờ, trước mắt tôi, h́nh ảnh có vẻ ma quái rơ ràng. Mỹ-Nương người đẹp!, không c̣n thấy đẹp nữa, mái tóc xổ tung, hay bàn tay nhầy nhụa mỡ gà, chung quanh miệng cũng dính dầy mỡ nhễ-nhăi, và cặp mắt rất là lạ, v́ cô vừa ăn ngấu-nghiến, vừa liếc ngang dọc láo-liên bằng cặp mắt sáng quắc, cái sáng không phải là cái sáng b́nh-thường của con người, v́ từ cái sáng của ánh mắt đó, tôi không đọc được những ǵ mà người thường biểu-hiện như: hỷ, nộ, ái, ố, vui hoặc buồn!, tôi chăm-chú theođơi th́ chỉ thấy hiện lên một sự trống-rỗng kỳ lạ, một-ánh-mắt vô-hồn-đến-rợn-người ! Bây giờ mọi người đều nín lặng, không ai nói một lời nào, cái im lặng bất chợt tĩnh-mịch đến nỗi chỉ c̣n tiếng cắn, tiếng ngoạm vào thân con gà, tiếng nhai xương ngấu-nghiến rào rạo, vang lên khô-khan và đơn-độc. Cô Mai hầu như không c̣n biết đến ai nữa, cô như đang hoà-nhập vào chuyện ăn uống mà thôị Mọi người quay nh́n tôi, tôi bèn ra dấu cho mọi người theo tôi bước ra nhà ngoài, để cho cô Mai đó ăn xong mới tính saụ
Ra đến căn pḥng ngoài, chú Hai Miên một tay vừa ôm cổ, vừa nói: “Dớ, chắc Thầy hổng làm ǵ được nó rồi, hồi năy vậy mà nó mạnh quá, nó xô tui đau lắm ...” Mẹ cháu Hồng hỏi tôi: “Anh Ba, anh thấy saỏ bây giờ anh có cách nào hông?” Tôi lẳng lặng cúi đầu ngẫm nghĩ: “Nếu theo như Phép Bắt Ma Quỷ của Chùa Tứ Phương Tăng, th́ khi tôi chụp bằng Ấn, niệm Chú, th́ đă “trói” ngay được con Ma đó rồi, tại sao cô “Mai” này lại không hề bị tác-động nào ? Hỗng lẽ lâu rồi nên tôi đă niệm sai câu Chú? Tôi nghĩ đi nghĩ lại th́ rơ ràng là câu chú của ḿnh không saị Như vậy hổng lẽ câu Chú ...dởm? Tôi tức quá, phải có chỗ sai lầm nào đây cho nên đă nắm tay được con Ma rồi mà nó lại không bị hề hấn ǵ ...Thôi th́ chắc phải lấy xe chạy về căn nhà tôi ở trọ, để lục cuốn Kinh-Phép của ḿnh ra coi lại mới được ...” Nghĩ vậy, tôi bèn nói: “Cái cô Mai này dữ quá, để tôi phóng xe chạy đi lấy đồ nghề 1 chút nghen, tôi đi chừng 15 phút là trở lại ngaỵ” Nhưng trong khi tôi vừa bước đến bên chiếc xe Honda, th́ trong nhà đă vang lên tiếng thét rợn người của cô “Mai”, mọi người chạy ào vô nhà, tôi đứng lại nghe ngóng, th́ cháu Hồng chạy ra nói, giọng mừng rỡ: “ Hay quá chú Ba, chú vô coi ḱa, nó sợ chú rồi, nó đang khóc và đ̣i cháu phải chạy đi kêu Ông Thầy Ba vô gấp ḱa, nó kêu chú là Ông Thầy Ba đó!” Chính tôi cũng ngạc-nhiên, bèn rảo bước quay vàọ Trên bộ ván ngựa, lúc này cô “Mai” đă ngồi xếp bằng ngay ngắn, hai tay chắp và đầu th́ gục lên gục xuống như đang vái lạy, cô ta nói: “Tôi biết sợ Thầy rồi, Thầy làm ơn thả cho tôi ra đi, làm ơn đi, thả tôi đi ...” Tôi đáp: “Ủa, tôi có trói cô hồi nào đâu mà cô nói tôi thả cô rả” “Đúng là Thầy trói tôi rồi, chứ tại sao mới hồi năy, tôi muốn Xuất hồn ra khỏi xác Mỹ-Nương mà xuất không được?” Nghe vậy, tôi chợt thấy trong ḷng ḿnh dâng lên 1 niềm khoan-khoái lạ-lùng, như vậy là Ấn và Chú có tácđụng rồị Nhưng với bản-tánh cẩn-thận, và hơn nữa muốn cho chắc ăn, tôi bèn nói: “Sao kỳ vậy, tôi đâu biết, hay cô thử xuất hồn ra 1 lần nữa coi được không?” Lập tức, cô “Mai” ngă bật ngửa ra phiá sau, mạnh đến nỗi y như bị ai đá thốc vào mặt, thân giăy giăy y như con cá lóc bị đập đầụ Làm ai ai cũng giựt ḿnh, nhưng ngay sau đó có 1 phút, cô “Mai” lại đập mạnh cả 2 bàn tay xuống bộ ván, ngồi bật giậy vừa khóc vừa nói: “Hu ...hu ...con không ra được ...hu ...hu ...lạy thầy xin Thầy đừng trói con nữa, thả con ra đi ...hu ...hụ.” Tôi đáp: “Th́ tôi đâu có làm điều ǵ trái ư của cô? Cô muốn nhập vô xác Mỹ-Nương, nên tôi cho cô nhập vô luôn đó mà, sao cô muốn ra làm chỉ” “Không được, vô cứng luôn kiểu này không được, con sợ lắm, xin Thầy thả cho con đi đi ...” “Thôi, tôi không thả cô ra đâu, tôi cho cô nhập luôn trong Mỹ-Nương đó, bây giờ tôi đi về đây ...” Nghe tôi nói vậy, cô “Mai” liền quỳ lạy tôi liên tục và năn nỉ khóc lóc đủ thứ, tôi nói tiếp: “Vậy nếu bây giờ tôi thả cô ra th́ cô đi đâủ rồi cô có nhập vô người khác không?” “Con cũng không biết nữa, nhưng chắc con ra ở chiếc ghe bể bên gịng cây Mắm quá ...” “Vậy cô có muốn tôi tŕ chú đưa cho cô vào Chùa để nghe Kinh, sau này đi đầu-thai kiếp khác không? cô may là gặp tôi là Thầy hiền, chứ gặp mấy ông Thầy khác dữ hơn, họ có thể bắt cô bỏ vô lon và dùng roi đánh cô c̣n khổ nữa ...Nếu cô hứa với tôi là không nhập vô ai hết, chỉ ở Chùa nghe Kinh, chờ đi kiếp khác, th́ tôi sẽ giúp chọ” “Dạ, con chịu, con xin hưá với Thầy, xin Thầy thả con ra và đưa con vô Chùa đị” “Vậy cô đưa tay mặt của cô ra đây để Thầy làm phép” .
Khi cô “Mai” đưa tay ra, tôi liền cầm lấy cũng bằng Mật Ấn, và lần này thầm niệm bài chú hoá-giảị Xong, tôi buông tay ra và nói: “Được rồi, cô xuất đi”, cô “Mai” lần này ngoan-ngoăn quỳ lạy tôi 3 lạy, rồi lại ngă ngửa cái đùng xuống bộ ván. Tôi thở phào nhẹ nhơm, như vậy là xong ...nhưng niềm vui chưa kịp trọn th́ cô “Mai” đă ngồi phắt lên, vẫn khuôn mặt ma quái, vẫn giọng nói người Bắc, cô ta nói: “Thầy ơi, con “thăng” không qua được nóc nhà!!!” “Sao lại không được?” “Dạ hiện giờ trên 4 góc nhà có Tứ-Đại-Thiên-Vương đứng trấn, con không thể ra được!” Nghe vậy, tôi đâm ra lo ! v́ bài Phép, tôi học, không hề có nói đến vụ Tứ-Đại Thiên-Vương !!! Tôi chỉ học có 2 câu chú 1 trói, 1 mở, thế thôi, đâu có câu nào mời Tứ-Đại Thiên-Vương đến, và cũng không có câu chú nào mời Tứ-Đại Thiên-Vương đi !!! Rầy rà thiệt ! bi giờ mà cô “Mai” không xuất ra được khỏi thân của Mỹ-Nương, th́ cô “Mai” sẽ gào khóc liên-tục, ai chịu cho nổi !!! và có nghĩa là tôi sẽ không cứu được Mỹ-Nương mà c̣n hại Mỹ-Nương luôn!!! Thiệt là rắc rối ...Tôi hơi lo, nhưng cũng cố giữ b́nh-tĩnh, tôi nói: “Nếu thăng lên không được, sao không độn thổ ? chui xuống đất mà đỉ” “Dạ hồi năy con có thử rồi, cũng không được, v́ ở trên trời, ngoài Tứ-Đaị Thiên-Vương ra, c̣n có Thiên-La, dưới đất th́ Địa-Vơng, không cách nào qua được! xin Thầy đừng làm con sợ nữa, con sợ lắm rồi, Thầy tha cho con đi Thầy ...” Nghe cô “Mai” nói sợ, mà ḷng tôi th́ ...héo luôn!, tôi cũng sợ!, v́ ḿnh không biết câu chú nào để Mời các Vị Tứ-Đại Thiên Vương đó đi chơi chỗ khác, đồng thời cuốn mấy cái ǵ ǵ Thiên-La Địa-Vơng đi ...Thiệt là lăng-nhách!, tự nhiên ở đâu ra mà có cái vụ Tứ-Đại Thiên Vương nàỷ, tôi thật không hiểu nổi! ...Tôi cúi đầu ngẫm-nghĩ cố lục lọi trong trí của ḿnh để ráng hy-vọng sẽ nhớ ra được 1 câu chú nào đó có thể giải-quyết được cái việc rắc rối dễ sợ nàỵ V́ nếu không giải được, coi như là người bị nhập là Mỹ-Nương sẽ chết luôn !!!
Bất chợt tiếng cô “Mai” năn nỉ tiếp: “Thầy ơi Thầy, tha cho con đi Thầy, con sợ lắm, xin Thầy Thỉnh Các Thần đi đi Thầy, con biết sợ rồi Thầy ơi ...” Câu nói của cô “Mai” như 1 tiếng chuông làm tôi bừng tỉnh, tôi nhớ đến 1 câu chú mang tên là “Kêu Thỉnh Thánh Thần” v́ vậy tôi liền trang-nghiêm thầm niệm và xin Tứ-Đại Thiên-Vương từ đâu đến, th́ xin trở về nơi đó ...Niệm xong, tôi hồi hộp nói với cô “Mai” : “Xong rồi, thôi cô đi vào Chùa đi, cố gắng học kinh để sớm đầu thai kiếp khác nhé.” Một lần nữa, cô “Mai” sụp xuống lạy tôi, rồi nằm im thiêm-thiếp chừng 5 phút, xong cô mở mắt ra, gương mặt có vẻ mệt nhọc, ngơ ngác nh́n chung quanh, nhưng bây giờ th́ không c̣n nét như cô “Mai” hồi năy, mà là một Mỹ-Nương khép-nép thật thà ...Khi thấy tôi, cô có vẻ mắc cở, khép cài lại cái nút áo ngực bị bung rồi cô quay nh́n Cha Mẹ, xổ ra 1 hơi tiếng Miên líu lo ....Mọi người lúc đó ai ai cũng mừng rỡ, thím Hai chạy lại ôm cô con gái với hai hàng nước mắt. Cháu Hồng th́ cũng ôm Mẹ nhảy tưng tưng lên và nói: “Chú Ba hay qua, chú Ba hay quá ...” Chú Hai Miên th́ bước đến choàng vai tôi và nói: “O-côn ...O-Côn-Bon, cám ơn, cám ơn nghe ...h́ ...h́ ...ḿnh ra ngoài trước nhậu nghe ...”
Tôi cũng cười h́ h́, nhưng trong ḷng chợt hiểu ra: Có, có Tứ Đại Thiên Vương ...

Đêm hôm đó tôi không ngủ được, cứ trằn trọc măi, không biết có phải v́ tiếng sóng biển vỗ ŕ rào của đêm trăng rằm, hay v́ tôi vẫn c̣n thắc-mắc câu chuyện ban chiều ...Tôi ôn lại từ chi-tiết lúc nói chuyện với cô “Mai”, đặc biệt nhất là lúc tôi chụp tay Ấn đầu tiên vào cô, và rồi tôi mới khám phá ra được một điều thú-vị !!! V́ thường thường, khi trị Ma Quỷ nhập, hễ các Thầy mới đến gặp người bi Ma nhập, lập tức “Con Ma” đó biết ngay, nếu ông Thầy yếu, nó sẽ thản-nhiên tự tung, tự tác, nếu Thầy cao tay ấn, nó cũng vẫn quát tháo, doạ Thầy, đôi khi c̣n đánh Thầy luôn nữa để thừ sức!. Rồi nếu ông Thầy dùng Ấn Chú, hoặc sai Âm-Binh, Âm-Tướng đánh “con Ma” nó sẽ đau đớn và la khóc inh ỏi ...Tôi cũng đă nhiều lần chứng-kiến các Thầy Lỗ-Ban, bắt hồn Ma bỏ vào trong lon sữa ḅ rồi bịt lại bằng Bùa, khi ḿnh cầm cái lon kê vào tai, lắc lắc sẽ lắng nghe được tiếng kêu khóc nho nhỏ phát ra từ trong lon sữa ḅ đó !. C̣n chuyện hôm nay của tôi, Ấn và Chú của Chùa Tứ Phương Tăng lại thật khác. Thứ nhất, “con Ma” đă không biết tôi là Thầy, nên đă chuyện tṛ với tôi rất tự-nhiên. Thứ hai, khi tôi vô-t́nh chụp tay Ấn vào cô. (Tôi nói vô-t́nh là v́ tôi vẫn c̣n muốn nói chuyện nhiều hơn nữa với “Con Ma” để t́m hiểu thêm về thế-giới bên kia, v́ sợ khi đă dùng Ấn rồi, “con Ma” sẽ biết tôi là Thầy và sẽ thăng mất !) nhưng điểm hay của Ấn này là khi dùng, “con Ma” vẫn hoàn-toàn không thấy ǵ khác lạ!, không thấy bị đánh đập đau đớn. Chỉ cho đến khi nào "con Ma" muốn xuất-hồn ra khỏi xác phàm, th́ xuất không được! lúc đó, “con Ma” mới biết là ḿnh đă bị “trói” rồị Điểm quan-trọng hơn là oai-lực viđiệu của Ấn và Chú đó, tôi nghĩ là khi dùng đến, đương-nhiên sẽ có Tứ Đại Thiên Vương đến trấn 4 góc của nóc nhà !!!, đồng thời c̣n giăng thêm Thiên-La, Địa-Vơng nữa !. Thêm 1 điểm tâm-lư, giả tỷ như có con chuột khi bị chui vào bẫy 1 lần, sau thoát ra được, khi thấy cái bẫy, là nó biết sợ và không dám chui vào nữa ...con chuột c̣n biết phân-biệt như vậy, huống ǵ con Ma ? tôi nghĩ vong hồn “Cô Mai” đó, sau này nếu lỡ có đi lang-thang mà gặp phải Mỹ-Nương, bảo-đảm “cô Mai” sẽ sợ hết ...hồn và chạy tránh xạ C̣n nói về sự từ-bi, th́ phép này không có đánh đập gây thêm nghiệp oán-thù giữa Thầy và Ma, mà chỉ là 1 cách khiến cho “con Ma” tự-động ‘xin’ ra khỏi thân người bị nhập, và được hướngđẫn vào Chùa nghe Kinh, đầu thai kiếp khác. Càng suy-luận, tôi càng thích-thú vô cùng ...
Sáng sớm hôm sau, khi đă uống cà-phê xong là tôi chạy ngay lại nhà của Mỹ-Nương để thăm ḍ t́nh-h́nh lần t. Dĩ-nhiên là tôi được tiếp đón niềm-nở và đầy cung-kính của Chú Thím Hai Miên. Tôi cho gọi Mỹ-Nương ra ngay để xem sao, Mỹ-Nương hôm nay có lẽ do thoát được oan-hồn quấn-quưt, nên trông thần-sắc cô sáng sủa hẳn ra, không c̣n vầng đen u-ám trên trán nữa, cô khẽ chắp tay theo kiểu người Miên, vái chào tôi bằng 1 ánh mắt hơi rụt rè e-lệ. Tôi ngoắc cô lại gần, nói: “Cháu lại đây, đừng sợ, để tôi coi c̣n ǵ lạ không?” Khi cô đến gần, tôi dùng bàn tay trái chuyên luyện Ấn của ḿnh đặt trên trán của cô. Đây là lần đầu tiên tôi chạm tay trên tóc của người Miên, hồi nào tới giờ, nh́n những lọn tón quăn của họ, tôi cứ nghĩ là tóc của họ chắc..cứng lắm, nhưng không ngờ, lại rất mềm, c̣n mềm mại hơn cả tóc người Việt ḿnh nữa ... Tôi dùng tay đi 1 ṿng quanh nguyên cái đầu của cô, thấy hoàn toàn b́nh thường, không hề có 1 khối u nào cả ...nếu như 1 người khác, th́ những cái giọng đầu đùng đùng xuống bộ ván ngựa ngày hôm qua, ít nhất mỗi cái đập như vậy cũng phải làm nổi u lên cỡ trái cam ! Thấy cô c̣n đeo rất nhiều chỉ Bùa ngũ sắc trên cổ, trên cườm tay, nên tôi nói: “Bây giờ th́ cháu không cần đeo mấy thứ này nữa rồi, cởi ra đốt hết đị” Bà Mẹ của Mỹ-Nương hỏi: “Nó c̣n đeo giây cà-tha quấn ngang lưng nữa, có cần bỏ luông hông Thầỷ” Tôi đáp: “Thím Hai lấy cái tô lại, biểu Mỹ-Nương tháo hết các bùa đeo trên ḿnh bỏ vô cái tô cho tôị” Thế là Mỹ-Nương cùng sự giúp đỡ của bà Mẹ dùng kéo cắt hết những ṿng chỉ ngũ sắc bỏ vào trong cái tô. Nhưng đặc biệt nhất là sợi giây Cà-Tha mà Mỹ-Nương đeo ở bụng như sợi giây nịt. Sợi giây làm bằng chỉ ngũ-sắc bện chung lại lớn cỡ cái đũa, mà cứ cách khoảng 3cm là có cuộn 1 khúc ch́ dài khoảng hai lóng taỵ Ṭ ṃ, tôi nắm lấy khúc ch́ đó trong ḷng bàn tay tay của ḿnh và thầm niệm chú ... “Kiểm Phép” với chú này, hễ vật thể nào có bùa phép bên trong, th́ ḷng bàn tay của tôi sẽ nóng lên. Nhưng tôi niệm đến 3 lần mà chẳng cảm thấy ǵ hết, tôi cười thầm trong ḷng, hổng biết vị Thầy nào lại ‘dám’ cho bùa dởm như vậy ? tôi bèn gỡ khúc ch́ đó ra coi luôn mà không ngần-ngại chút nàọ Khi mở cuộn ch́, tôi mới biết đó là 1 miếng ch́ cán mỏng như tờ giấy, h́nh chữ nhật khoảng 4cm, dài 6cm, trên đó có viết Lục-Tự Đại Minh Chân-Ngôn, mà các cụ nhà ta, hoặc những người thường đi Chùa ai ai cũng biết, đó là 6 chữ: “Án Ma Ni Bát Di Hồng”. Tôi nhớ hồi ḿnh c̣n nhỏ, Bà Ngoại của tôi thường dạy: “Nếu ban đêm đi đường sợ Ma, cứ niệm Án Ma Ni Bát Di Hồng th́ Ma Quỷ không dám lại gần ...” Khác có điều ở đây viết trên lá ch́ bằng chữ Phạn: “Om-Mani-PađMe-Hum” nếu dịch ra nguyên-văn nghĩa là: “Ngọc Quư trong đoá hoa Sen”. Tôi cảm thấy thú-vị khi thấy sự tin-tưởng của các Cụ VN lại giống y như sự tin-tưởng của các Ông Lục Miên tu theo Phật Giáo Nguyên-Thuỷ này ...Tôi hiểu ra, và sanh ḷng kính-cẩn ông Sư nào đó đă cất công ngồi bện sợi giây Cà-Tha này, ông ta đă nắn nót viết từng chữ trên tất cả 9 lá ch́. Chữ của Phật, làm sao phép “Kiểm” của tôi có đủ khả-năng thẩm-định được ? tôi bèn thầm niệm chú sám-hối cho ḷng ngă-mạn của ḿnh trong giây phút trước ...Rồi tôi cuộn lá ch́ lại như cũ, nói: “Cháu Mỹ-Nương, cháu hăy đem giây này trở vào Chùa trả lại cho Ông Lục nào mà hôm trước đă làm cho cháu đó, nói rằng bây giờ cháu đă hết bịnh, nên trả lại ông Lục để sau này ai có cần th́ ban cho họ.” ...
Sau đó, Mỹ-Nương khỏi bịnh luôn, có điều là mỗi lần tôi gặp, hễ hỏi đến chuyện cô “Mai” th́ Mỹ-Nương ngơ-ngác, cô chỉ cười thật tươi mà chẳng hiểu tôi nói ǵ cả, coi như cô hoàn-toàn quên mất chuyện ḿnh đă bị Ma nhập một thời ...
Quay trở về đầu Xem phoquang's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi phoquang
 
Quan Thanh
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 June 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 20
Msg 65 of 72: Đă gửi: 31 March 2006 lúc 4:44am | Đă lưu IP Trích dẫn Quan Thanh

" Bồ Đề vốn không cây
Gương sáng cũng chẳng đài
Xưa nay không một vật,
Chổ nào dính bụi bặm? "
(lục tổ Huệ Năng)

Quay trở về đầu Xem Quan Thanh's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Quan Thanh
 
ytot
Học Viên Lớp Tử Vi
Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 90
Msg 66 of 72: Đă gửi: 31 March 2006 lúc 7:05am | Đă lưu IP Trích dẫn ytot

Dear Thầy Quang,

Cám ơn Thầy phoquang đă post câu chuyện lên. Chuyện đọc quá hay, quá hấp dẫn.
Ytot xin có một thắc mắc nho nhỏ về tính logíc. Lần đầu hồn cô Mai có thể rời xác để bay theo nghe lỏm pháp sư ngoài quán bán thuốc. Cũng tại ngôi nhà đó, khi hồn cô Mai muốn rời xác để đến chùa th́ lại bị Tứ trụ và Thiên La chặn lại. Sao 2 lần lại khác nhau.

Kính
Quay trở về đầu Xem ytot's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi ytot
 
Tuyet Suong
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 29 May 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 385
Msg 67 of 72: Đă gửi: 31 March 2006 lúc 11:40pm | Đă lưu IP Trích dẫn Tuyet Suong

Công nhận là câu chuyện "Ma nhập" được diễn tả thật hấp dẫn, hy vọng là chuyện có thật.

Chào bạn Ytot,
Nếu bạn có đọc kỹ th́ hai sự thoát hồn của cô Mai ở hai trạng thái khác nhau, nên tự nó đă logic rồi đấy nhé

Lần thứ nhất cô ta chưa bị khoá nên bay thoải mái, c̣n lần thứ hai không bay ra được nữa là v́ đă bị ông thầy Ba gh́m ấn khoá cô ta lại rồi...
    
Quay trở về đầu Xem Tuyet Suong's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Tuyet Suong
 
ytot
Học Viên Lớp Tử Vi
Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 90
Msg 68 of 72: Đă gửi: 01 April 2006 lúc 5:00am | Đă lưu IP Trích dẫn ytot

Chào chị TS,

Mặc dù thầy đă mở khoá rồi nhưng hồn cô Mai vẫn không bay lên được do Tứ trụ và Thiên la chặn lại. Thầy măi nhớ măi mới ra bài khấn xin các vị cho phép hồn cô Mai xuất đó.

Regards
Quay trở về đầu Xem ytot's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi ytot
 
phoquang
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 14 November 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 511
Msg 69 of 72: Đă gửi: 01 April 2006 lúc 10:04pm | Đă lưu IP Trích dẫn phoquang

Làm thế nào để trừ quỷ, Trừ Tà?
°ĐỖ VINH (Tổng hợp)


Trừ quỉ là phương pháp chữa trị những người bị quỉ Ám. Trừ quỉ có thể được thực hiện một cách trực tiếp hay gián tiếp. Gián tiếp có nghĩa là có thể thực hiện từ nơi xa. Sự việc này có thể xảy ra bởi v́ thuộc phạm trù của lư trí cao hơn. Phương pháp gián tiếp chứng tỏ rằng việc Trừ Quỉ hoàn toàn khách quan. Trừ quỉ từ xa, một cách gián tiếp có thể xảy ra mà chính người được Trừ Quỉ không hề hay biết với trí tuệ thông thường. Tuy nhiên người Trừ Quỉ luôn luôn xin phép trước người bị Trừ quỉ qua lư trí cao hơn của họ, trước khi làm việc.

Những ai có thể thực hiện việc Trừ Quỉ?
Công tác Trừ Quỉ có thể được thực hiện được bởi những nhà thôi miên đặc biệt được huấn luyện trong các phương pháp siêu phàm và siêu tâm lư. Họ c̣n có biệt danh là Những Chiến Sĩ Tâm Linh, Chiến Đấu với Các Thế Lực Vô H́nh. Phiên Trừ Quỉ có thể kéo dài vài ba tiếng đồng hồ.
Phương pháp này có ǵ khác với phương pháp Trừ Quỉ do Linh Mục Giáo HI Công Giáo thực hiện hay không? (Exorcism). Quỉ có thể bị trừ diệt bởi Linh Mục hoặc Mục Sư. Trong cả hai trường hợp, người bị Quỉ Ám được giải phóng, mang trở về với ánh sáng từ nơi tối tăm, nhưng họ phải bằng ḷng được dẫn dắt. Thế cho nên, linh khí được giải toả mà không bị thu phục bởi người Thầy Trừ Quỉ hay bất cứ ai.
Các tà khí có thể bị diệt đi bằng cách triệt hạ những quan hệ xấy và chuyển đổi tà khí thành sinh khí.

Trừ Quỉ Trừ Tà giúp ích như thế nào?
Việc Trừ Quỉ có thể giúp ích cho nhiều người, nhưng không phải là hoàn toàn chữa trị. Một khi Tà Ma đă bị trục xuất khỏi ngườI bị ám, người ấy sẽ bỗng dưng thấy khoẻ khoắn hơn. Mức độ hồi phục c̣n tùy thuộc sự ảnh hưởng nặng nhẹ của Ma Quỉ. Có khi t́nh trạng Quỉ Ám quá nhẹ cho nên không cảm giác ǵ mấy khi bị Trừ. Đó là những dị biệt trong vấn đề bị Ám.
Rất tiếc, thông thường t́nh trạng bị Quỉ Ám đă ở t́nh trạng trầm trọng th́ mới t́m đến sự cứu giúp. Thế cho nên, phải điều trị dài lâu và vất vă lắm mới hồi phục được. Việc Trừ Quỉ không ảnh hưởng xấu ǵ đến người bị Ám, tuy nhiên ngay sau khi được Trừ Quỹ Trừ Ta, người bị Ám có thể cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức một thời gian ngắn nữa.ª


Quay trở về đầu Xem phoquang's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi phoquang
 
songhy
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 03 May 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 72
Msg 70 of 72: Đă gửi: 02 April 2006 lúc 4:21am | Đă lưu IP Trích dẫn songhy

Kính xin hỏi bác Phoquang,

Quỷ nhập khác ma nhập ở chổ nào? Tại sao lại có ma quỷ nhập về nói chuyện thời gian ngắn rồi thoát ra, và nhiều trường hợp lại dính luôn không chịu thoát ra ? khiến cho người nị nhập lảm nhảm súôt ngà, cho đến khi chết..
Bác đă biết qua trường hợp Songhy bị Nhập Ma chắc? Vậy sao nhập vào rồi thân vẫn c̣n biết. Chỉ có cái là ḿnh làm cái ǵ nó cũng kế bên lăm nhảm trong tâm kêu ḿnh nên làm cái này, nên làm cái kia nhưng quyết định lại là chính ḿnh.

Chúc bác vạn an.
Quay trở về đầu Xem songhy's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi songhy
 
phoquang
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 14 November 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 511
Msg 71 of 72: Đă gửi: 09 April 2006 lúc 7:30am | Đă lưu IP Trích dẫn phoquang

Bu`a Ta^y, bu`a ta va` quy? a'm...


------------------------------------------------------------ --------------------

Bài dưới đây là tiê'p theo đề tài bùa chú và quỷ ám Nug đă viết trong post Thiên Linh Cái.

Như đă nói trong bài trước là có 6 loại tai hại quỷ gây ra ngoài công tác chính của Satan là "cám dỗ" ta. Đó là:

1). Bị hành hạ: Những trường hợp bị đánh đập nhừ tử hay bị roi vọt này thường xảy ra, tuy nhiên linh hồn của nạn nhân không bị ảnh hưởng ǵ. Saint Paul of the Cross; the Curé of Ars; cha Padre Pio và nhiều vị nữa vẫn thường bị . Trong hoàn cảnh này th́ việc đuổi quỷ không cần thiết, chỉ cần cầu nguyện là được. Viết đến đây Nug chợt nhớ tới XiiXọn nhà ḿnh kể chuyện nàng bị “ma chó” cứ nhè đùi mà cắn làm Nug phải bật cười mà tưởng tượng ra cảnh quỷ sợ Xọn quá chỉ dám suỵt chó ra cắn đùi Xọn và phải chờ lúc Xọn ngủ quỷ mới dám làm.

2). Quỷ nhập: Xảy ra khi thể xác (chỉ thể xác mà thôi) của người ấy hoàn toàn bị quỷ điều khiển. Quỷ nói và làm không cần sự đồng ư của người bị ám. Trường hợp này là trường hợp ghê gớm nhất trong mọi trường hợp bị quỷ ám, y như trong phim The Exorcist. Tưởng cũng cần nói lại sơ lượt về phim này, phim The Exorcist được dàn dựng trên chuyện có thật xảy ra ở Mỹ theo như Nug nhớ là vào năm 1942 và được một cha ḍng Tên làm cố vấn kỷ thuật, phim được dựng nên với chủ đích nhắn nhủ loài người về sự hiện hữu của quỷ dữ chứ không phải đơn thuần chỉ để “giúp vui” khán giả bằng những màn rùn rợn, hồi hộp. Trước và sau khi phim được dựng xong có biết bao nhiêu vấn đề đă xảy ra như kho trử phim ở building 666 bị phát hỏa, phim bị mất ....vv. như có sức mạnh vô h́nh sự ngăn cản phim đến với khán giả. Trở lại chuyện quỷ ám, thường th́ có ba việc lạ xảy ra cho người bị ám là nói tiếng lạ; sức mạnh vô song (có cô bé vóc dáng mảnh mai lúc bị quỷ ám cô này bị buộc chặc vào giường sắc có những thanh sắc to chắn ngang để chữa, vậy mà mà cô ta bẻ gẩy sắt và vặn những thanh sắc c̣n lại theo h́nh thước thợ mà không tỏ ra nhọc nhằn ǵ) và cuối cùng là biết đồ vật đang dấu hoặc làm những chuyện loài người không ai làm được. Tuy nhiên chuyện quỷ nhập không có standard, bằng chứng là có ít nhất hai lần cha Amorth đă gặp là người bị ám không làm ǵ cả và hoàn toàn im lặng trong lúc trong thời gian trừ quỷ. Trường hợp này hiếm xảy ra.

3). Bị quỷ áp bức: Triệu chứng thay đổi từ bịnh gần chết cho đến bịnh nhẹ. Không bị nhập như ở trên nhưng bị mất sáng suốt và nói hay làm vô ư thức, trường hợp này quỷ chỉ muốn làm cho người ấy đau đớn và đau khổ. Nhiều lần cha Amorth và cha Amantini chứng kiến nhiều người bị quỷ ác bức ảnh hưởng mạnh đến sức khỏe, việc làm và t́nh cảm của những người ấy.

4). Bị ám ảnh : Triệu chứng này gồm có những sự ám ảnh ghê gớm hoặc ngu xuẩn và nạn nhân không thể tự thoát ra được. Những nạn nhân này sống trong sự đau khổ tuyệt vọng và cuối cùng là đi đến tự vận. Thường th́ những ám ảnh này xảy ra trong những giấc mơ . Nhiều người lầm lẫn việc bị quỷ ám ảnh với những bịnh tâm thần, tuy nhiên sau khi t́m hiểu cặn kẻ th́ có nhiều triệu chứng mà những bịnh tâm thần (known to the world) không có. Chỉ có những người nhiều kinh nghiệm trong địa hạt này mới nhận ra. Đọc đến đây Nug nhớ tới chuyện của anh bạn Vô Vọng năm rồi. Cha Peter có kể cho Nug nghe một chuyện dính líu đế sự việc này là cặp vợ chồng VN nọ được 1 người bạn cho ở nhờ căn apartment trốn của chính phủ mà anh ta không muốn trả lại. Ngay sau đêm đầu quỷ đă dời bàn và đồ đạc trong nhà ...vv cuối cùng là loa máy hát bổng dưng phát ra tiếng lạ trong khi chẳng có dây nhợi ǵ gọi là connected up. Sợ nhất là cảnh khi vợ nhắm mắt ngủ th́ thấy chồng cầm dao đâm vào cổ ḿnh và ngược lại chồng th́ thấy vợ cầm bàn ủi nóng định in vào mặt ḿnh, nhưng khi mở mắt ra th́ người này mới biết người kia đang ngủ say. Sau khi cha Peter mời quỷ ra khỏi đó và t́m hiểu thêm mới biết ngày xưa nhóm người ở trước đă làm lễ cúng bái Satan trong căn apartment đó.

5). Bị quấy phá : Từ nhà cửa, đồ vật, đến thú vật. Trong sách này cha không nói nhiều về những chuyện này nhưng chỉ chú trọng đến những ảnh hưởng đối với con người. Có một dẫn chứng về chuyện này Nug xin kể lại ở đây. Một nhạc sư nỗi tiếng người Ư nhà bị quấy phá, những cảnh như là những cửa sổ đă khoá chặc bổng dưng tự động mở to, bộ giáp sắc để chưng ở pḥng khách tự dưng “nhảy đầm”, bàn ghế giường tủ th́ khỏi phải nói, muốn “đi” đâu th́ tự động “đi”. Cha khuyên nhạc sĩ này mỗi ngày phải lấy nước phép (blessed water) nhỏ ở những cửa sổ và cửa chính mỗi nơi chừng một muỗn cà fê, vừa nhỏ vừa đọc kinh Lạy Cha. Suốt tuần đầu cửa nẻo và đồ vật không c̣n bị quấy phá như trước, tưởng thế là êm nhạc sĩ ấy ngưng nhỏ nước phép. Chỉ vài ngày sau th́ mọi chuyện trở lại như xưa và có phần dữ tợn hơn trước. Cuối cùng cha đến làm “phép nhà” mới yên.

6). Làm nô lệ của quỷ : Việc này là do người ấy tự nguyện dâng linh hồn cho quỷ. Có hai cách. Cách thứ nhất là qua hiệp ước bằng máu với quỷ (devil) và thứ nh́ là cúng tế với Satan.

Nếu các bạn để ư khi vào tiệm sách ở phần New Age (tạm gọi là “thời đại mới”) các bạn sẽ thấy nhan nhản những loại sách về phù thuỷ, ma thuật, bói toán ...vv thậm chí cách đây mấy năm Nug thấy hai cuốn sách bià đen mang tựa đề The Satanic Bible và The Satanic Ritual. Nug mua hết hay cuốn gởi tặng một cha ḍng Tên làm tài liệu v́ cha đang nghiên cứu về đề tài này . Chuyện Anton La Vey và Church of Satan có dịp Nug sẽ nói rơ hơn, tuy nhiên việc bành trướng lẹ làng của cái đạo quỷ này không thể làm ngơ. Một trong những công cụ quỷ dùng để kết nạp thành viên mới là heavy metal rock band. Lời nhạc và âm nhạc của những bands này không ca ngợi t́nh yêu hoặc những ǵ gọi là đẹp nhưng chỉ phỉ báng, nguyền rủa Thiên Chúa và ca ngợi sức mạnh vô địch của quỷ. Nó khích thích và gây ṭ ṃ những thanh niên thiếu nữ trẻ ở những nước tây phương để theo nó. Đa số những thanh niên thiếu nữ này không có hướng đi và có cuộc sống buông thả theo cao trào.

Trở lại chuyện bùa chú. Chắc ai trong chúng ta cũng thắc mắc là từ đâu mà ḿnh bị bùa hay quỷ ám. Có một bạn đă hỏi câu này trong một topic nhưng v́ bận rộn và cần nhiều thời gian để soạn thảo cho đề tài này nên Nug làm ngơ với niềm hy vọng sẽ có một bạn nào biết nhiều trả lời, đến nay vẫn chưa thấy bạn nào “động thủ”. Thôi th́ Thánh Ư Chúa biết điều ǵ th́ Nug chia sẻ điều đó. V́ là người Công Giáo Nug chỉ có thể nói lên chút ít kiến thức được biết trong ṿng Đạo Công Giáo. Nug cũng không có ước vọng truyền đạo nơi này hoặc so sánh tôn giáo, chỉ ao ước các bạn có thêm hiểu biết về đề tài có vẻ huyền bí trong thời đại và môi trường chúng ta đang sống. B́nh tâm mà nói th́ đạo Công Giáo ở VN ta chỉ có khoảng từ 6% đến 10% so với Phật Giáo, Đạo thờ Ông Bà, Ḥa Hảo, Cao Đài ...vv. Nhưng ở những xứ tây phương th́ “dân số” của đạo Công Giáo có tới số Tỷ, có lẽ đông dân cần nhiều nhu cầu mà tài liệu và sách báo nói nhiều về chuyện ma quỷ của Công Giáo dễ t́m hơn chăng. Và dĩ nhiên khi tŕnh bài Nug sẽ ít nhiều dùng những từ của đạo Công Giáo.

Giờ Nug xin nói rơ hơn về chuyện Thầh Quyền ở VN rồi sẽ đến bùa chú ở tây phương. Như đă nói ở trên, ngày xưa v́ ham vui và thiếu kiến thức Nug theo bạn tập Thần Quyền, nhưng có lẽ Thần chê nặng xác phàm nên chẳng thấy kết quả ǵ gọi là mỹ măn sau vài tháng ngồi thiền và uống bùa. Có điều lạ là lúc ấy Nug có bạn gái dễ dàng, chắc không phải v́ đẹp trai hay tài giỏi nhưng có lẽ v́ “ma lực” của bùa, dĩ nhiên là Nug chưa biết bùa yêu. Đó là chuyện ngày xưa, giờ th́ bỏ ra chó không thèm gặm. Lúc luyện Nug phải uống bùa, muốn uống phải nín thở viết hay vẻ bùa lên giấy. Giấy và viết phải hoàn toàn mới chưa dùng lần nào và chỉ dùng trong việt vẻ buà và viết buà thôi. Nug có một cuốn sổ bằng hai bàn tay để viết bùa và vẻ bùa để uống. Bùa th́ có nhiều loại như là Bùa Tổ, bùa gồng ở bụng và vài tên khác mà giờ Nug đă quên. C̣n bùa nhức đầu, bùa buộc, bùa yêu th́ chỉ dùng để sên người khác chứ lầm lẫn uống vào chắc cũng mệt. Thần chú “vô kim” (kim sẽ chạy lên đở ở lưng hoặc vai khi bị chém lén, nếu dao có dín máu chó th́ đến lẹm (kim may bao bố) cũng thua, cũng gẩy) th́ cả hai phái Thiên Tiên và Thất Sơn mà Nug c̣n nhớ giống như nhau đó là “uống trừ mạnh độc ngă hoạnh tư ngă nội gia đ́nh nhập quanh tin sức cấp cấp y như ...”. Khi theo phái Thất Sơn (1980), đă sang đây, th́ Nug được “thầy” dùng mũi dao (dài như đoản kiếm) vẻ bùa khắp thân, vừa vẻ “thầy” vừa nói tiếng ǵ như tiếng Phạn. Nug nhớ mài mại lời “thầy” nói là lưng Nug có bùa Tam Đao, ngực có bùa bảy kiếm ...vv. những bùa này nhầm bảo vệ thân thể của Nug. V́ nhác gan chẳng bao giờ đánh lộn hay giành gái với ai nên Nug không biết là những bùa ấy có công hiệu như lời không. Cả hai lần theo chẳng thấy Thần nào nhập và sau đó Nug được biết là “Ông Lục” có đến, đứng ngay cửa nhưng không vào. Ông đă không muốn vào th́ làm sao ông muốn nhập vào Nug để đi vài bài quyền đẹp mắt cho được nà. Tuỳ theo “duyên” có người “được” ông Lục nhập; có người “được” thần Bạch Hổ nhập ...vv. chứ không nhất thiết là lúc nào cũng Lục. “Thầy” vặn ḍ là phải năn uống bùa và ngồi thiền, hy vọng ngày đẹp trời nào đó ông sẽ viếng. Sau vài năm tập luyện on/off chẳng thấy ông thèm để ư đến Nug. Một đêm nọ, đang ngồi nhà th́ bổng dưng Nug dẫn chiếc xe đạp BMX (của ai gởi) đạp một ṿng đến nhà “thầy” gần đấy. Gơ cửa, cửa mở, bước vào th́ có khoảng môt chục người đang ngồi ăn nhậu. Vừa ngồi xuống “thầy” lên tiếng :”Dữ hông, gọi năy giờ giờ mới tới!!!”, th́ ra “thầy” và “đồng nghiệp” của “thầy” dùng âm binh gọi Nug. Đêm ấy sau khi rửa chân Nug và hai người nữa vào pḥng có bàn thờ. Pḥng cửa kín mít, có kệ thờ, lư hương và tấm vải vàng có nhiều chử bùa vẻ, đèn đỏ nhỏ leo lét sáng mờ mờ cùng khói hương làm Nug cũng rờn rợn như bước vào một cơi âm u nào đó. Hai chàng kia th́ sau khi “hai thầy” vừa chỉ tay nói vài câu tiếng Phạn hai chàng lăn đùng ra, một chàng tay đang thủ một thế của bài hổ quyền, chàng c̣n lại th́ nằm một đống. Hai thầy xoay sang Nug, đang đứng chấp tay quá trán và trên người chỉ có cái quần sọc, vừa chỉ vừa la vừa nói như giận hờn ǵ ở Nug lắm và đang “kể” tội Nug bằng tiếng Phạn. Khoảng gần một phút sau th́ tự động người Nug xoay tṛn trong khi tay vẫn chấp quá trán, cứ y như đang múa balê, không ngưng được, Nug xoay ṿng, mất thăng bằng Nug va vô tường, từ vách này sang vách nọ tưởng như bầm ḿnh. Rồi cuối cùng, khoảng gần nữa tiếng đồng hồ sau, “ông” vẫn chưa nhập Nug và “hai thầy” th́ mồ hôi mẹ mồ hôi con tuông ra mệt mỏi ngồi thở hồng hộc như muốn đầu hàng cái thằng Nug “nặng xác phàm” này. Chuyện bị vật và bỏ hẳn thần quyền theo đạo Công Giáo Nug xin miển kể nơi đây .

Tây phương cũng biết “thư”, biết “ếm”, bùa yêu ...vv y như xứ ḿnh nếu không muốn nói là mạnh hơn. Theo tài liệu của Cha Amorth th́ đáng sợ nhất là voodoo ở Phi Châu và “macumbe” ở Brazil mà dân Haitian thường dùng. Theo như Nug hiểu th́ bị “thư” hay bị “ếm” tiếng Anh gọi là “being hexed” or "malefice" và bùa yêu là “love potion” hoặc “binding”.

Hex có hai loại, trực tiếp và gián tiếp. Trực tiếp là khi một phát sư hay phù thủy bỏ bùa vào thức ăn hoặc thức uống để hại người. Những tay phù thủy này dùng nhiều vật lạ lùng như xương người chết; máu kinh nguyệt; various burned powders; animal part ...vv và tim là món được chuộng nhiều nhất và một số dược thảo để luyện bùa. Thần chú được đọc trong lúc luyện. Nạn nhân bị thư ngoài những triệu chứng đau đớn khác th́ đau bụng là hầu như người bị thư nào cũng bị. Sau khi nạn nhân ói ra hết nhữhg vật lạ như đinh; cuộn dây kẻm; wooden doll, mảnh chai ...vv qua sự giúp đở của một exorcist th́ bịnh sẽ dứt ngay. Ở VN và một số dân du mục dùng trứng gà để lấy những món “lạ” này ra, có khi lấy ra được cả rắn, chỉ khác nhau là ở VN thầy pháp bất ngờ cho dời nạn nhân đến rồi dùng trứng gà đập lên đầu, khi nào nạn nhân thấy nhột ở cổ th́ khạc ra. C̣n dân du mục (gypsies) th́ dùng nguyên trái trứng lăn trên ngực nạn nhân trong khi lầm bầm đọc thần chú, xong, đập trứng ra sẽ thấy những vật thư lấy ra từ nạn nhân.

Cách gián tiếp là khi phù thuỷ dùng h́nh nộm hoặc h́nh ảnh, móng tay, quần áo ...vv. nói chung những vật thể thuộc về nạn nhân để hại người ấy . Thay v́ h́nh nộm phù thuỷ có thể dùng một người cùng phái tính, cùng tuổi hoặc súc vật để ra tay. Những ǵ làm trên h́nh nộm sẽ xảy ra trên nạn nhân, điều lạ một khi giải thoát được một nạn nhân th́ y như là trong gối hoặc nệm của nạn nhân ấy có những vật lạ như dây cà tha (chỉ 5 màu); móng tay; bím tóc bị buộc chặc; thú đang bằng nút (thường là chuột); mảng vải vấy máu; khúc cây; khúc sắt; cuộn dây kẻm cong queo hoặc búpbê bị đâm nát . Đôi khi những vật này chỉ hiện ra sau khi gối hoặc nệm được Thánh Giá hoặc ảnh Đức Mẹ chạm vào. Những vật lạ này phải được rảy nước phép trước khi đốt, tro hay những ǵ c̣n sót lại phải được bỏ xuống ḍng nước chảy như suối hay sông và nhất là không nên đổ vào bồn cầu tiêu hay bồn rửa mặt trong nhà. Cha Candido Amantini kể rằng cái lỗi lầm ngài vấp phải lúc bắt đầu làm exorcist là ngày nọ khi cha exorcise một bé gái và sau khi câ.t vâ'n quỷ cha được biết là có một hex (như bùa ếm) được chôn dưới một gốc cây gần nha`. Cha đào lên, đó chỉ là một cái hộp bằng cây bên trong chư'a những món lỉnh kỉnh vô nghĩa, v́ không biết nên cha chỉ đổ cồn và châm lửa. Từ đó và suốt 10 năm sau cha bị chư'ng đau bụng.

Bùa Yêu của tây phương mạnh không thua ǵ bùa yêu ở xứ ta. Thường th́ phù thuỷ được mướn để làm chuyện này với một số tiền. Cha Amorth có kể lại chuyện một cô nọ mê vị hôn phu của bạn thân ḿnh. V́ quá yêu anh chàng và sau một tời gian t́m cách mồi chày anh chàng không được cô nàng không tiếc tiền nhờ một phù thuỷ bỏ bùa yêu anh chàng này . Như các bạn đoán, hai người cuối cùng lấy nhau, và theo lời của anh chàng kia th́ chẳng có ǵ gọi là hạnh phúc khi sống với nàng này, suốt ngày cứ như ở tù, không bỏ bà vợ được và luôn cảm nghĩ là ḿnh bị áp lực cưới bà này. Khi Nug đọc tới đây Nug đă bật cười v́ h́nh như là những lúc hục hặc với bà xă của Nug cảm thấy ḿnh nằm trong cùng hoàn cảnh với anh chàng kia.

Đến phần cốt lơi, do đâu một người trở thành nạn nhân của quỷ ?. Câu trả lời là :

1). Với sự chấp thuận của Thiên Chúa : Nghe th́ gật ḿnh nhưng theo lời cha Amorth giải thích là : Không có việc ǵ xảy ra thiếu sự chấp thuận của Thiên Chúa, đồng thời chúng ta cũng phải hiểu là Chúa không bao giờ chúc dữ nhữNg tạo vật Ngài nhưng Chúa chỉ cho nó xảy ra khi điều đó là nguyện vọng của ta và Chúa dùng mọi cách kể cả việc dữ v́ hữu ích cho ta. Ví dụ như Chúa luôn cho phép quỷ cám dỗ ta và đồng thời Ngài cũng ban cho ta những ơn cần thiết để chống đở. Những việc này xảy ra cho chúng ta những bài học khiêm nhường, kiên nhẫn và chịu đựng. Trong quá khứ những việc này đă từng xảy ra với nhiều vị đáng kính như cha Padre Pio, the Curé of Ars, cha Giovanni Calabria, sơ Mary of Jesus Crucified ...vv.

2). Khi chúng ta vô t́nh trở thành mục tiêu của bùa chú : Có nhiều người thắc mắc và tự hỏi là tại sao Thiên Chúa cho những điều dữ này xảy ra. Khi tạo dựng con người Chúa cho con người hoàn toàn tự do lựa chọn, theo Ngài hay theo quỷ, làm những việc tốt lành hay làm những việc quỷ quái hại người. Ngài không ngăn cản người nào theo quỷ hoặc làm những điều ác độc hại người khác, tuy nhiên Chúa sẽ sẵn sàng nhúng tay vào để che chở người tốt lành, công chính, năn cầu nguyện và sạch tội trọng. Việc dữ người nào làm người ấy sẽ phải gánh chịu khi diện kiến với Ngài . Có lần trong lúc trừ quỷ, quỷ đă nói với cha Amorth là :” Đêm nay đố ông ngủ được !”. Cha b́nh tỉnh đáp lại với nó :”Ta núp dưới áo của Mẹ, muốn phá ta ư, hăy thử sức với thiên thần bổn mệnh của ta trước đi !”. Thế là quỷ hậm hực mà không làm ǵ được ngài. Theo Nug nghĩ th́ Chúa không kỳ thị, Ngài yêu thương và cho các Thiên Thần của Ngài che chở ta nếu ta là người tốt lành mà không cần biết ta theo tôn giáo ǵ. Nói các khác nếu ta là một người tốt th́ quỷ dữ hay bùa chú không hại ta được.

3). Sống trong tội lỗi : Những người luôn sống trong tội lỗi, thiếu niềm tin, xa rời Thiên Chúa sẽ là những mục tiêu của quỷ. Mục đích chính và cuối cùng của quỷ là muốn loài người chối từ sự hiện hữu của Thiên Chúa và t́nh yêu của Ngài. Nói cách khác quỷ muốn ta trở thành những kẻ vô thần. Cha Amorth kể lại chuyện Juda bán Chúa như sau :” Trước khi theo Ngài, Juda đă từng là một tên trộm. Đă rất nhiều lần Chúa Giêsu răn dạy, sửa đổi và kêu gọi Juda sám hối tội lỗi ấy tuy nhiên kết quả là Juda vẫn cứng ḷng và chối bỏ. Cuối cùng Juda đến gặp các thầy thượng tế và hỏi rằng :’ Các ông định cho tôi cái ǵ nếu tôi giao hắn cho các ông ?’ (Mt26:15). Như trong Tân Ước kể lại h́nh ảnh của buổi tiệc ly cuối cùng các bạn đă biết số phận của Juda như thế nào :’R ồi sao miếng bánh ấy, Satan đă nhập vào Juda ‘ (Jn 13:27). Tôi do dự mà nghĩ rằng điều đó chắc hẳn là (Juda) đă bị quỷ nhập” . Cha Amorth tâm sự tiếp là đă rất nhiều lần cha trừ quỷ cho nhiều bà và cô đă từng sống và ngụp lặn trong tội lỗi như tội phá thai, sống buông thả và nhiều người đă từng nghiện ngập chích choác và gây nên những tội khác v́ sự nghiện ngập này.

4). Cộng tác hoặc liên hợp với phù thuỷ và nơi chốn của quỷ : Điều này kể cả những người đồng bóng, theo đạo thờ Satan và bói bài taro. Những giao tế gần gũi với những người này tạo nhiều cơ hội cho ta bị bùa chú . Đi xa hơn nữa là bán linh hồn theo đạo thờ Satan. Có nhiều người bị bùa nhưng thay v́ t́m gặp các cha trừ quỷ th́ họ lại t́m đến những phù thuỷ, sau một thời gian ngắn coi như được chữa khỏi th́ hởi ôi thay v́ hết bịnh họ lại bịnh nặng thêm cho đến khi gặp các cha th́ việc chữa lành khó thực hiện v́ quá lậm. Những phù thủy này không ngại dùng Thánh Giá; ảnh Đức Mẹ (dĩ nhiên là chưa được làm phép) và đôi khi h́nh cha Padre Pio để trang trí nơi “làm ăn” của họ hầu che mắt nạn nhân, tạo cho nạn nhân một ảo tưởng họ là những người của Chúa. Bọn phù thủy hay biện luận là có hai loại phù thủy, Phù Thuỷ Trắng (white witches) và Phù Thủy Đen (black witches). Phù thủy trắng tốt lành, cứu người trong khi phù thuỷ đen hại người. Theo cha Amorth th́ cả hai chỉ là một. Thường th́ quỷ ám là do sorcerer Nug tạm dịch là "thầy pháp". Có 4 loại mà từ chung gọi là "curse", qua đó quỷ có thể tấn công hay hại người, đó là Black Magic; Curses; Evil eye và Spells.

Ở Việt Nam ta ít nhiều ǵ chắc các bạn đă nghe nhiều về những bị bỏ bùa để moi tiền ...vv. Nug có người bạn thân bị một tay Ấn độ bỏ bùa moi tiền ngay tại phi trường Changi (Singapore); bà chị vợ bị thổi bùa dẫn mất xe đạp ngay chợ. Nug không có bí quyết ǵ để giúp các bạn tránh bị nhưng năm xưa “thầy” có cho Nug biết là bùa chú rất kỵ đồ dơ của mấy bà (nhất là máu tháng), dao dín máu chó th́ chém đâu đứt đó, người dùng bùa ngoài việc kỵ chui sào qua sào quần áo c̣n kỵ tỏi, hành hương, thịt trâu, thịt chó, thịt rùa nhưng chẳng lẽ đi đâu cũng kè kè mang ba món nhà bếp này theo th́ bất tiện quá. Riêng Nug v́ theo đạo Công Giáo nên Nug mang trên người một Thánh Giá nhỏ đă được làm phép, năn đọc kinh cầu nguyện hy vọng Chúa thương không cho quỷ thử thách cái thằng nhác gan này. Đi xa Nug cẩn thận hơn choàng thêm “aó Đức Bà” cho cảm thấy chắc ăn. Cho những bạn nào theo đạo Công Giáo, cha Amorth nói rằng một khi ḿnh đă rửa tội, Chúa đă ban một ấn tích ở trên người ḿnh (trán), ấn tích này nói lên ḿnh là con Thiên Chúa. Nếu sạch tội trọng th́ không một quỷ nào có thể hại đến ḿnh trừ phi Chúa cho phép. Giữa hai việc trừ quỷ và xưng tội (bí tích ḥa giải) th́ quan trọng nhất là bí tích hoà giải, v́ bí tích này ích lợi và “mạnh” hơn nhiều. Những vũ khí cần dùng khi trừ quỷ là dầu, muối và nước, dĩ nhiên tất cả 3 món phải được làm phép.

Như đă nhắc ở bên post về Thiên Linh Cái Nug xin nhắc lại là chớ bao giờ nguyền rủa người thân nào trong gia đ́nh nhất là con cái cho dùng chỉ nói chơi. V́ quỷ chỉ chờ có việc này và lợi dụng để ra tay. V́ cha mẹ có quyền và trách nhiệm trên con cái nên lời nguyền mạnh hơn hết. V́ đă quá dài Nug chỉ kể lại một chuyện để dẫn chứng về việc này. Ngày nọ có một thanh niên t́m đến gặp cha Amorth, gặp cha chàng ta kéo ống quần lên cho cha xem những vết thẹo chă`ng chịt trên cặp gị của anh và kể với cha rằng, Lúc xưa cha anh là một thanh niên thông minh tốt lành, bà nội anh v́ muốn con trai ḿnh vô ḍng nên suốt ngày cứ nằng nặc bảo cha anh vào ḍng. Sau một thời gian dài không thấy có "ơn gọi" cha anh căi lời bà bỏ lên thành phố vào đại học và vài năm sau cưới vợ. Lúc anh được 8 tuổi, cha anh chụp h́nh cho anh, mặc quần short, vớ cao và đă gởi h́nh này cho bà nội anh hy vọng thấy cháu bụ bẩm bà thương mà quên đi chuyê.n cũ. H́nh gởi đi không bao lâu sau lại trở về với hàng chư~ của bà trên h́nh là "Tao trù cho cặp gị mày luôn bịnh hoạn và thằng cha mày sẽ chết khi nằm trên giường đă sanh ra nó". Y như lời nguyền của bà, từ đó đôi chân anh cư' hê't bịnh này cho đến bịnh kia và phải mỗ luôn. Sau khi bà chết 1 năm, cha anh về lại làng và đêm ấy ông ngủ ngay trên chiếc giường đă sanh ông ra và ông đă mất ngay đêm â'y, y như lời nguyền.

Nug xin mượn chuyện một chuyện cha Amorth kể để kết luận. Lúc cha Candido Amantini c̣n sống, có lần ngài gặp một linh mục không tin chuyện ma quỷ. Biết là không thể nào làm cho linh mục này tin, một hôm cha mời linh mục này đến dự một trường hợp trừ quỷ của cha và linh mục này đă nhận lời. Trong pḥng nạn nhân, trong khi mọi người chấp tay cầu nguyện th́ cha này khoanh tay đứng nh́n ra vẻ nghi ngờ, bổng dưng nạn nhân cười lên sằng sặc nh́n cha ấy và nói :” Ông không tin tụi tôi hiện hữu ư ...... ha ha ha ha ..... ừ tụi tôi biết ông không tin tụi tôi, ông chỉ tin vào đàn bà con gái mà thôi ! ha ha ha ha ha .....”. Thế là cha ấy giật ḿnh, trợn mắt và lùi dần ra cửa bỏ đi.

Nugget.
Quay trở về đầu Xem phoquang's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi phoquang
 
phoquang
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 14 November 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 511
Msg 72 of 72: Đă gửi: 09 April 2006 lúc 7:52am | Đă lưu IP Trích dẫn phoquang

Trang chủ > Bí ẩn cuộc sống
Âm nhạc và sự cấu tạo huyền bí của con người
05:46' AM - Thứ sáu, 10/03/2006

Trước hết, chúng ta nên t́m hiểu các thể tế nhị của con người mà người ta thường gọi là “các lớp vỏ của linh hồn”. Nếu khoa phân tâm đă đem lại một ít tia sáng về các phản ứng lạ lùng của bản tánh con người th́ Thông Thiên Học đi xa hơn và giải thích rơ ràng bản tính ấy.

Các nhà Thần linh học đă chứng minh rằng con người không phải là xác thân nầy mà là linh hồn trường cửu. Các nhà Thông Thiên Học (hay đúng hơn những nhà hướng dẫn nhân loại) đă dùng thần nhăn sưu tầm tỉ mỉ và đă giải thích rơ thế nào là linh hồn và các mối liên quan giữa linh hồn với xác thân cùng các cơi trên của tâm thức.

Theo sự sưu tầm nầy, các thể tế nhị tạo thành một vùng hào quang mà người có thần nhăn dù thuộc môn phái nào, cũng đều thấy được. Các thể đó bao quanh và thấm nhuần xác thân. Trong giới Thông Thiên Học, các thế ấy được gọi là thể phách, thể vía và thể trí. Hai thể sau nầy nhứt là thể trí được tạo bằng những chất rất thanh nên mắt phàm không thấy được.

Chúng ta cần biết qua các thể như vậy để hiểu rơ ảnh hưởng của âm nhạc đối với sự phát triển của các thể. Chúng ta sẽ hiểu được phần nào v́ sao một loại nhạc cảm nhiễm thể nầy nhiều hơn thể kia. Chúng ta cũng sẽ biết v́ sao cái phần tư âm (quart de ton) trong âm nhạc Ấn Độ tác động trên thể trí và trên các khoa triết học và siêu h́nh; v́ sao phần ba âm (tiers de ton) của âm nhạc Ai Cập xưa tác động trên thể t́nh cảm và ở các khoa nghi lễ và huyền môn; và v́ sao cái phân nửa âm của âm nhạc Tây Phương tác động đặc biệt trên thể xác, thể phách và các khoa có tánh cách thực tế như cơ giới, chánh trị v.v… Lư do cái phần tư âm thanh hơn nên mới cảm nhiễm thể trí thanh hơn các thể, c̣n các âm kia trượt hơn nên ảnh hưởng đến các thể dưới nhiều hơn.

Thường, khi ta nói đến âm nhạc, ta chỉ biết tác động của nó ở cơi trần vật chất dưới h́nh thức những rung động và không biết những ảnh hưởng sâu đậm của nó ở các cơi trên. Ảnh hưởng nầy rất quan trọng v́ chính nó lưu một dấu vết không phải trên các thể tinh vi nghĩa là trên tánh t́nh, là cách ăn thói ở của con người. Người có huệ nhăn thấy rơ các ảnh hưởng nầy dưới những màu sắc và h́nh dáng khác nhau tùy giá trị của bản nhạc và t́nh cảm nó xúc khởi. Khi âm nhạc xúc khởi sự sùng tín th́ màu lam hiện ra ở hào quang thính giả và theo luật đồng thanh tương ứng, nó c̣n tăng cường màu lam của những người mộ đạo khác. Những t́nh cảm cũng tạo những màu sắc tương ứng ở hào quang con người. Tuy nhiên, âm nhạc thường vẫn vô hiệu quả đối với những người thô lỗ, nếu không th́ ở những thành phố có nhiều cuộc ḥa nhạc, các linh hồn thấp kém sẽ tiến mau và luân lư sẽ được chấn hưng dễ dàng. Dù sao, mọi linh hồn đều nhận ít nhiều ảnh hưởng quí báu của âm nhạc.

Chúng ta nên biết rằng màu sắc và h́nh dáng do âm nhạc tạo nên ở các cơi trên vẫn c̣n sau khi âm thanh chấm dứt. Nói cách khác, t́nh cảm chứa đựng trong bản nhạc vẫn tác động trong một thời gian sau và trong một khoảng không gian nào đó. Điều nầy giống như hiện tượng xảy ra khi ta ném một viên đá xuống nước. Sau khi viên đá ch́m, sóng vẫn gợn và lan rộng ra; nếu có một cọng rơm ở đó, nó sẽ bị dao động ít nhiều. Hiệu quả của âm nhạc ở các cơi trên vẫn y như thế nhưng lớn lao hơn.

Như vậy, âm nhạc tác động theo hai lối, một lối thô kệch, một lối tinh vi. Những bản nhạc mà ta nghe được ở cơi trần, v́ chúng nó êm dịu nhịp nhàng nên có khả năng tinh luyện những ǵ trọng trược ở con người vật chất. Âm nhạc c̣n một phần khác không nghe được nhưng tác động mạnh trên các thể tinh vi khi th́ trực tiếp khi th́ qua sự trung gian của hoàn cảnh, để giáo hóa và tô điểm linh hồn.

Đây là một thắc mắc đáng lưu ư. Người ta có thể hỏi : Nếu một cuộc ḥa tấu được tổ chức gần một rạp hát bóng vang dậy những thứ nhạc không tốt, kết quả sẽ như thế nào ở cơi vô h́nh ? Phải chăng có một sự xung đột, một sự va chạm bất hảo ? Không

Quay trở về đầu Xem phoquang's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi phoquang
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

<< Trước Trang of 4
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.2305 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO