Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 176 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: TÂM LƯ ĐẠO ĐỨC hay những bài học về ĐẠO ĐỨC! Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
phapvan
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 01 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 597
Msg 101 of 349: Đă gửi: 02 February 2005 lúc 9:42am | Đă lưu IP Trích dẫn phapvan

Cảm ơn anh tranngocai, chủ đề này cực kỳ thiết yếu cho người tu học. Nhưng thực hiện thật khó !
Quay trở về đầu Xem phapvan's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi phapvan
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 102 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:26am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Kính anh Phapvan!

Vâng thưa anh, vẫn biết như vậy!

Những ǵ ḿnh chưa làm được nhưng cố hướng tâm đến th́ cũng tốt. Bản thân tôi thân tâm vẫn c̣n chưa chưa trong sạch, chưa xứng đáng với những bài viết về đạo lư, nhưng vẫn mong có những người đọc hiểu và thực hành được.

Ôi, cuộc đời thật mệt mỏi và nhiều đau khổ!

Kính mến anh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 103 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:29am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Bài 5

CHỈ TRÍCH VÀ CHỈ LỖI

1. PHÂN BIỆT

Lầm lỗi là một vấn đề lớn của con người. Trong chúng ta không ai dám nhận từ nhỏ đến lớn ḿnh không hề lầm lỗi. Như vậy, một sự thật mà chúng ta phải thấy, phải đối diện là chúng ta luôn sống trong những lầm lỗi, lầm lỗi của người khác và của chính ḿnh.

Về lỗi lầm của chính ḿnh, mỗi người đang từng bước tu sửa. C̣n đối với lỗi của người khác, chúng ta phải có thái độ như thế nào ?

Người tu hành chúng ta thường sống có lư tưởng, có mục tiêu cao đẹp. Nếu không, ai dám từ bỏ gia đ́nh để vào chùa sống kiếp tu hành. Chúng ta tin rằng, không ai v́ sự khó khăn, thất bại hay thất t́nh, thất nghiệp, thất vọng… mà phải đi tu như một số tiểu thuyết đă nói . Chúng ta hiểu Đạo, mến Đạo, có nhân duyên nên mới vào chùa tu hành. Bởi vậy, mỗi người ít nhiều đều có mơ ước, mơ ước một ngày nào đó, chúng ta vượt khỏi thân phận phàm phu để bước vào ḍng của những vị Thánh.

Nhưng cũng phải hiểu rằng, từ vị trí hiện tại đến vị trí Thánh Hiền, chúng ta phải vượt qua không biết bao nhiêu lầm lỗi từ bản thân ḿnh. V́ Thánh không có ǵ khác hơn là cực kỳ ít lầm lỗi. Không phải kiếp này, c̣n nhiều kiếp khác nữa, chúng ta phải sửa hết những sai lầm của ḿnh. Cho đến một ngày nào đó, lỗi lầm c̣n rất ít, chúng ta đă vào được ḍng của những vị Thánh. Tất nhiên, đến vị trí của Đức Phật th́ sai lầm hoàn toàn không tồn tại nữa.

Như vậy, phải thừa nhận một điều là trên bước đường tu hành, chúng ta vẫn c̣n phạm lỗi lầm và người chung chúng ta vẫn c̣n phạm lỗi lầm, nhưng điều quan trọng là chúng ta biết sửa chữa và vượt qua. Nếu những lỗi lầm được khắc phục sớm th́ Phật pháp nhanh chóng hưng thịnh trở lại. Nếu chúng ta cũng như huynh đệ chúng ta không khắc phục được lỗi lầm, hay lỗi lầm được khắc phục với tốc độ quá chậm th́ cũng có nghĩa là Phật pháp đang suy tàn. Như vậy, lầm lỗi của ḿnh và của người đều ảnh hưởng đến Phật pháp, đó không phải là vấn đề đơn giản.

Thêm một điều nữa, nếu tinh tấn tu hành, tinh tế kiểm soát tâm ḿnh, sửa lỗi ḿnh được nhiều, th́ chúng ta rất nhạy, rất sắc trong vấn đề nh́n thấy lỗi người khác.(Dĩ nhiên là thấy lỗi người khác nhiều hơn thấy lỗi ḿnh. V́ sống mà tự thấy được lỗi của ḿnh nhiều là điều rất khó, thấy lỗi người khác th́ dễ hơn). Đến khi siêng năng kiểm soát tâm ḿnh, đối với lỗi người khác, chỉ cần nhúc nhích một chút là bị ta thấy ngay, và biết ngay người đó thuộc loại người nào. Và lúc đó, chúng ta phải có thái độ đối với lỗi của họ. Có những lỗi ban đầu không có ǵ nghiêm trọng, nhưng nếu để nó phát triển lâu dài th́ sẽ trở thành nghiêm trọng. Cho nên, chúng ta không được để lỗi của ḿnh và lỗi của huynh đệ tiếp tục tồn tại, phải giúp cho huynh đệ vượt qua. ( Ở đây chúng ta đang nói về lỗi của người khác, không nói lỗi của ḿnh).




__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 104 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:30am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Chẳng hạn, có người nào đó vừa cúng dường đồ tứ sự. Đồ đạc để trong liêu của Tỳ Kheo. Một huynh đệ vào nhận đồ, được cái tốt và reo lên: “Hay quá, ḿnh được đồ tốt”. Lúc đó, nếu nh́n thấy, chúng ta phải nhắc nhẹ nhàng: “Ḿnh được một cái tốt nghĩa là huynh đệ khác không được cái tốt, c̣n ḿnh nhận một cái xấu nghĩa là một huynh đệ nào đó sẽ không bị cái xấu.”

Như vậy, căn cứ trên Giới luật, chọn cái tốt cho ḿnh trong số đồ lặt vặt của tứ sự cúng dường, người ấy không có ǵ phạm, không có ǵ để trách, nhưng trên Đạo đức, nó là một cái khuyết lỡ. Tuy người ấy không lấy cắp của ai, không phạm sai lầm ǵ nghiêm trọng, nhưng đó cũng là dấu hiệu của ḷng tham, của sự ích kỉ. Những người như vậy, sau này trong gian khổ của đời sống, sẽ không biết hy sinh, không biết nhường điều kiện thuận lợi cho huynh đệ. Và như vậy, người này cũng không có cơ hội để tạo những công đức lớn, bởi v́ chỉ biết nghĩ đến bản thân ḿnh. Người không có công đức lớn, dĩ nhiên, Đạo tâm, Đạo đức chẳng tiến bộ được nhiều. Chỉ một việc đơn giản như thế nhưng chúng ta thấy ngay là nguy hiểm rất lớn. Nếu chúng ta nhắc nhở đúng lúc, người đó sẽ tỉnh ngộ ngay. C̣n trường hợp tham lam, lấy của người khác làm của ḿnh, đó là lỗi cực nặng. Cho nên, người tu phải cẩn thận về ḷng tham của ḿnh, phải sống thanh bai, không bao giờ được tham của người khác.

Có những lỗi rất nhỏ, chúng ta thấy mà không ngăn chặn th́ người mắc lỗi sẽ trở nên hư hỏng.

Ví dụ: Chùa có qui định là ai muốn ra khỏi khuôn viên chùa phải xin phép. Một hôm, có người v́ việc gấp phải chạy ra khỏi chùa, nhưng Thầy trụ tŕ, Giáo thọ lại đi vắng nên người ấy không xin phép kịp. Đúng ra, lúc khác phải thưa lại với Thầy trụ tŕ, nhưng thấy không ai biết nên người ấy im luôn.

Sự việc đúng ra cũng không có ǵ nghiêm trọng. Bởi v́ họ đi ra ngoài cũng v́ việc chính đáng, không phải v́ mục đích xấu xa. Nhưng nếu biết chuyện mà chúng ta vẫn im lặng, sau này người đó sẽ có thói quen qua mặt người lớn. Từ chỗ qua mặt người lớn, họ coi thường kỷ cương của chùa. Mà kỷ cương của chùa đă bị phá vỡ th́ khi làm trụ tŕ một ngôi chùa nào đó, họ sẽ không tuân thủ theo đường lối chung của Giáo hội. Một khi đă quen dẫm đạp đường lối của Giáo hội th́ giới của Đạo họ cũng chẳng thiết tha ǵn giữ nữa. Cho nên, chúng ta thấy rằng, hễ một lần vi phạm thanh quy lặt vặt mà không ai sửa, lỗi lầm sẽ được nuôi dưỡng lớn lên và trở thành nghiêm trọng.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 105 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:33am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Điều này gợi chúng ta liên tưởng đến câu chuyện xảy ra tại một phiên ṭa mà người đời thường nhắc đến như một bài học kinh nghiệm cho các bậc cha mẹ trong việc giáo dục con cái. Chuyện kể rằng, trước khi xử tội tử h́nh một bị cáo, quan ṭa hỏi anh ta:

- Nguyện vọng cuối cùng của anh là ǵ ?

Anh ta trả lời:

- Tôi muốn được ôm mẹ tôi một lần cuối .

Mong ước thật chính đáng nên người ta vội mời bà mẹ đến. Tưởng người con sẽ ôm hôn mẹ thắm thiết, không ngờ anh ta đánh mẹ một cái rất mạnh làm bà mẹ muốn ngất xỉu. Anh ta ràn rụa nước mắt và nói:“Tại người đàn bà này nên tôi mới bị chết một cách nhục nhă”. Sau đó, anh ta đau đớn kể lại rằng, hồi c̣n nhỏ, lần đầu tiên khi qua nhà hàng xóm ăn cắp được một cái hộp quẹt về, anh được mẹ khen:“ Thằng này khôn”. Cứ thế, lớn lên anh ta trở thành một tên cướp của, giết người.

Trong giai đoạn tu học, có những lỗi nhỏ tưởng không có ǵ quan trọng nhưng nó là sự đổ vỡ lớn lao về sau. Nguy hiểm như vậy nên khi thấy huynh đệ phạm lỗi, chúng ta phải hiểu điều đó không đơn giản và t́m cách nhắc nhở để họ sưả chữa.

Chẳng hạn, từ một chuyện rất nhỏ, chuyện một người không tùy thuận huynh đệ, chỉ thích làm theo ư ḿnh, chúng ta h́nh dung điều ǵ sẽ xảy ra sau này ? Người không tùy thuận huynh đệ là người bướng bỉnh, cũng có nghĩa là chấp ngă nặng, chấp ư kiến ḿnh rất nặng, không tùy thuận được với người khác. Nếu chấp ngă nặng, không sống bằng tâm của huynh đệ, ngă chấp sẽ tăng trưởng và làm cho Đạo tâm ḿnh bị thoái lui đi. Chỉ không tùy thuận một chút thôi, nhưng chúng ta phải hiểu là người này rất khó tu, v́ người tu theo đạo Phật là đi dần đến vô ngă. Vô ngă luôn khiến ta có khả năng tùy thuận với mọi người rất lớn, không giữ ư kiến của ḿnh, luôn sống bằng tâm của huynh đệ.

Hoặc chuyện khác, chuyện không vâng lời Thầy Tổ:

Thầy đi vắng, dặn ở nhà dọn dẹp cốc pḥng, chúng ta ham chơi, không làm. Thầy về, hỏi: “Tại sao con không làm?”

-“ Dạ con quên, con bận công chuyện nên con quên”

Đúng là quên thật chứ không phải chúng ta cố ư không vâng lời Thầy. Chuyện đó xét lại cũng nhỏ, nhưng thực ra không nhỏ. V́ khi Thầy dặn điều ǵ, chúng ta không chú tâm để đón nhận lời của Thầy tức là tâm không vâng lời Thầy. Nếu khi Thầy dặn ḍ, chúng ta chăm chú lắng nghe, chắc chắn sẽ không quên. Từ chỗ hời hợt, không chú ư thành ra chúng ta không vâng lời Thầy. Những người không tùy thuận với Huynh đệ, không vâng lời Thầy thừơng chấp ngă rất nặng, rất khó tiến Đạo. Bây giờ th́ nhẹ, nhưng tương lai người này có thể phá Đạo. Chấp ngă nặng, sống không tùy thuận th́ ích kỷ sẽ tăng trưởng, và c̣n nhiều chuyện trầm trọng hơn nữa.





__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 106 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:34am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Ở đây, khi thấy Huynh đệ phạm lỗi, chúng ta sẽ xuất hiện một trong ba t́nh huống, ba thái độ như sau :

a.Thứ nhất: Chỉ trích.

Chỉ trích tức là công kích gay gắt, rêu rao lỗi của người đó ra cho mọi người biết. Trường hợp này xuất hiện khi chấp ngă nặng, từ bi ít. Tại sao khi từ bi ít, chấp ngă nặng, chúng ta sẽ có hành vi chỉ trích người khác khi người đó có lỗi ? Đơn giản là v́ ta luôn luôn muốn hơn người khác. Đó là tâm lư bí mật. Thay v́ muốn làm cái ǵ hơn người khác, ta chờ người khác có lỗi để ta hơn. Người ta phạm lỗi ǵ mà ta không phạm, tức là ta hơn người. Muốn chứng tỏ cho mọi người biết ta hơn người khác th́ ta phải chỉ trích. Tâm lư đó rất bí mật. Đó là lư do tại sao người ta thường hay nói xấu nhau. Khi biết người có lỗi, ta đem lỗi đó nói cho người khác nghe là chúng ta đă bị tâm lư bí mật đó chi phối. Cái tâm luôn cho rằng, hễ người khác dở tức ḿnh giỏi, là tâm hơn thua, tâm kiêu mạn, tâm này rất ghê gớm.

b.Thứ hai: Chỉ lỗi.

Khi thấy người khác có lỗi mà ta lại là người chấp ngă nhẹ, từ bi nhiều, chúng ta sẽ cảm thấy xót xa. V́ chúng ta biết rằng, hễ Huynh đệ ḿnh có lỗi th́ sau này người ấy sẽ chịu quả báo. Nh́n trên luật Nhân Quả, người có tâm đạo do chấp ngă nhẹ, từ bi lớn, người đó hiểu nhân quả rất sâu. Từ chỗ xót xa, hai tâm niệm sẽ phát sinh. Một là ta không muốn cho ai biết v́ sợ Huynh đệ ḿnh bị tổn thương danh dự. Hai là ta t́m cách khuyên can, giăi bày để Huynh đệ ḿnh đừng phạm lỗi nữa.

c.Thứ ba: Bỏ mặc.

Đó là ba thái độ chúng ta thường gặp khi đứng trước lỗi lầm của người khác. Những thái độ đó tùy thuộc vào tâm từ bi và mức độ chấp ngă của mỗi người.

Trong ba trường hợp, chúng ta tuyệt đối tránh việc chỉ trích, và cũng tránh luôn sự bỏ mặc, chỉ giúp cho nhau vượt qua lỗi lầm trong t́nh thương yêu.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 107 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:36am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

2. NHÂN QUẢ

Không ít người hỏi chúng ta “Tu để làm ǵ ?”. Nhiều người đă nói lên mục đích, thường là nói lên mục đích, là để cho ḿnh trở nên tốt đẹp, giác ngộ, giải thoát…

Thực ra, tất cả các mục đích đó đều bị vị kỷ tiềm tàng chi phối. Và chính sự vị kỷ đó sẽ sinh ra nhiều chuyện rắc rối. V́ sao, v́ muốn ḿnh tốt vẫn c̣n là ích kỷ. Càng đi sâu vào đạo Phật, chúng ta càng phát hiện ra những điều tinh tế mà mỗi người cần phải tỉnh táo để nh́n thấy. Khi chúng ta đi tu, ai cũng mong cho ḿnh trở nên tốt. Nói như vậy, không ai dám nói lư luận của ḿnh là sai. Vậy mà vẫn c̣n ích kỷ tiềm tàng chi phối.

Đến với Phật, chúng ta đều có một nhân duyên, một khởi điểm ǵ đó. Hăy đọc lại mấy câu thơ trong cuốn Luận về Nhân Quả:

… Có bao giờ em ước mơ vơ vẩn

Về quê hương ngập ánh sáng t́nh thương

Cơi nhân gian đă hiện bóng Thiên Đường

V́ thiện pháp giăng đầy trên mọi lối

Đời nhân thế sẽ không c̣n u tối

Nếu đường đi Luật Nhân Quả nghiệp duyên

Được tuyên dương thắp sáng khắp mọi miền

Trong em bé cụ già trong tất cả.

                        (Chơn Quang)

Khi hiểu luật Nhân Quả, chúng ta luôn luôn ước mơ mọi người đều được biết về Nhân Quả. Như vậy, cả thế gian này tự nhiên sẽ tràn ngập Đạo đức. Chúng ta ước mơ rằng, trong nhà trường, những em bé đều được học luật Nhân Quả. Nhưng điều đó chỉ có thể thực hiện được trên một đất nước mà Phật Giáo là Quốc Giáo. Nếu được như vậy, Đạo đức sẽ tăng lên rất mạnh.




__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 108 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:39am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Nói chung, chúng ta sống đều có ước mơ. Chúng ta mong cho tất cả mọi người đều thương yêu nhau, đều nh́n nhau bằng ánh mắt tŕu mến, tay nắm tay chung một nụ cười, một niềm vui; thế gian này đầy chim ca hoa nở, đầy ánh nắng hồng, đầy hương hoa ngào ngạt như một cơi Thiên Đường và tất cả mọi người đều có đạo đức, mà nhất là biết thương yêu nhau. Có thể đôi tay chúng ta bé nhỏ, việc làm chúng ta ít ỏi, khả năng của chúng ta không nhiều, nhưng ước mơ của chúng ta không được quyền nhỏ bé. Người tu phải sống như vậy, phải có ước mơ và ước mơ không được quyền bé nhỏ. Chúng ta phải ước mơ, phải hướng đến một lư tưởng tuyệt đối hoàn hảo dù ḿnh không làm được như vậy.

Chúng ta mong cả thế gian này biết thương yêu nhau, mong cho Phật pháp giăng phủ khắp cả mọi nẻo đường. Nghĩa là, từ những làng quê xa xôi, trên những đồi núi cao, đến những chốn phồn hoa đô hội, ai cũng dựa vào tinh thần Nhân Quả, Từ Bi, Bác Ái của đạo Phật để đối xử với nhau. Nghĩa là chúng ta, ai cũng là một sứ giả đem t́nh thương yêu, đem đạo đức, đem ḥa b́nh đến cho con người, cho nhân loại.

Mơ ước như vậy, nhưng chúng ta sẽ làm được điều ǵ ? Trước hết, bây giờ mỗi người chúng ta phải gạn lọc tâm ḿnh, phải luôn giúp đỡ Huynh đệ trong chùa. Sau này lớn lên, chúng ta có thể vân du thuyết pháp, mở những pháp hội lớn lao đông đảo. Mơ ước thường lớn lao như vậy, nhưng chúng ta chỉ sẽ làm được rất nhỏ; nếu mơ ước nhỏ th́ việc làm của chúng ta c̣n ít ỏi hơn nữa. V́ vậy, chúng ta phải biết ước mơ, phải biết khát khao sự hoàn hảo, sự tuyệt đối, để rồi dù cho không làm được như mơ ước, chúng ta cũng đă đóng góp được một số điều tốt đẹp cho nhân loại.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 109 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:40am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Nhưng muốn cho mọi điều tốt đẹp, trước hết, chính người tu chúng ta phải tự hoàn thiện bản thân ḿnh .

Mọi người đều không thể phủ nhận là không phải hễ là người xuất gia th́ đă hết lỗi lầm. Tăng Ni dù hết sức cố gắng vẫn c̣n sơ xuất. Đôi khi sự sơ xuất đó lan rộng th́ Phật Pháp suy đồi. Nếu sự sơ xuất về Đạo đức của Tăng Ni chỉ trong phạm vi hẹp th́ Phật Pháp c̣n được gọi là thịnh đạt. Chúng ta muốn Phật Pháp hưng thịnh th́ phải giúp nhau tránh những sơ xuất về Đạo đức để niềm tin của mọi người được vững chắc.

Như vậy, trước lầm lỗi của ḿnh và của người, chúng ta đều phải có trách nhiệm. Mỗi người phải tự sửa lỗi của ḿnh, đồng thời phải giúp nhau sửa lỗi, không được bỏ mặc khi nh́n thấy lỗi của người khác.

Bây giờ, chúng ta nói đến Nhân Quả, hậu quả của từng việc làm.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 110 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:41am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

a. Hậu quả của việc chỉ trích:

Chỉ trích nghĩa là đem lỗi của người khác nói rộng răi cho nhiều người biết, với một cái tâm có thể nói là ác độc. V́ khi nói lỗi của người khác ra ngoài, ḿnh sẽ làm mất danh dự của họ, c̣n làm cho người ngoài thoái tâm. Điều này rất nguy hiểm. Những Phật tử hiểu đạo sâu, họ không hoàn toàn lệ thuộc vào chúng ta mà dựa vào giáo pháp để tu tập. C̣n những Phật tử không thuần thành, không nghiên cứu nhiều, họ phải dựa vào chúng ta. Họ nghĩ rằng, chúng ta hằng ngày ăn chay, niệm Phật, học hỏi, chắc chắn phải hiểu sâu sắc và thực hành được giáo lư của Phật. Nếu thấy Tăng Ni tu tốt, có Đạo đức, họ sẽ tin rằng đạo Phật là một tôn giáo tốt, tiến bộ. Ngược lại, nếu thấy tư cách Đạo đức của Tăng Ni kém, họ sẽ nghĩ không tốt về Đạo Phật. Điều đó cũng dễ hiểu thôi. V́ hằng ngày chúng ta sống với thế giới thanh tịnh của Phật, ăn chay, tụng kinh … mà tư cách Đạo đức vẫn bị sa sút, làm sao họ có thể tin được đạo Phật là tốt đẹp.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 111 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:42am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Trong khi đó, Đạo Phật rất cao đẹp, rất hoàn hảo. Nếu không thực hiện được đạo lư cao cả của Phật, chúng ta sẽ làm ảnh hưởng xấu đến đạo Phật của ḿnh. Không phải người ngoài mà tất cả mọi người chúng ta đều có một điểm chung là dễ dàng được xúc động, được sách tấn, được khuyến khích bởi những tấm gương tốt. Có thể nghe giảng pháp ngày này qua ngày khác, chúng ta cũng không từ bỏ được cái tham, sân, ích kỷ ngự trị trong ḷng ḿnh. Nhưng nếu gặp một người ï tu thiền, đắc đạo, đời sống giới hạnh nghiêm túc, đạo đức cao vời, tự nhiên chúng ta bị một sự thúc đẩy trong tâm là phải học hỏi, phải tu sửa để được như họ.

Đó là một sự sách tấn rất hay. Bởi vậy, nếu đem chuyện xấu của chúng ta ra nói cho Phật tử nghe th́ họ sẽ bỏ đạo. Họ sẽ từ chối và không cần phải tiến tu nữa. C̣n nếu gặp Phật tử, chúng ta kể chuyện tốt của nhau th́ sẽ giúp họ tinh tấn tu hành.

Chẳng hạn, có Phật tử hỏi một Thầy: “Trong chùa này có ai giỏi nữa hay không ?” Người đó suy nghĩ một lát thấy không có ai giỏi hết, nên im lặng, không trả lời. Sau này nghĩ lại, người ấy vô cùng hối hận. Bởi người ấy thấy các Huynh đệ của ḿnh giỏi hơn ḿnh rất nhiều. Có những điều Huynh đệ làm được mà ḿnh lại không làm được. Sở dĩ lúc đó người này không thấy ai giỏi hết v́ bị kiêu mạn che tâm. Khi nào khiêm hạ, chúng ta mới thấy được ưu điểm của người khác.

Chúng ta tránh chỉ trích v́ sự chỉ trích luôn luôn xuất phát từ tâm bất thiện; v́ nói xấu người khác, làm tổn thương danh dự của người khác, quả báo sẽ khá nặng. Rồi sau này, chúng ta cũng sẽ phạm đúng những lỗi lầm đó hoặc sẽ không làm được nhiều việc tốt cho Phật sự, , không có uy tín để giáo hóa rộng răi.

Nếu làm cho người này người kia mất hết uy tín, mất hết danh dự th́ chúng ta sẽ không có phước, không làm được những việc lớn lao cho Phật pháp. V́ người làm được những việc lớn trong Phật pháp phải là người có nhiều phước. Trong đó, cái phước lớn nhất là có uy tín, có danh dự. Bởi vậy, làm tổn hại danh tiếng của người khác, chúng ta sẽ không tạo được danh tiếng cho ḿnh. Mặt khác, chúng ta thường hay bệnh hoạn, bị những tai nạn ngăn trở, không thành công trong cuộc đời. Quả báo của việc chỉ trích, nói xấu tưởng đơn giản nhưng thực ra rất nặng nề.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 112 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:45am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

3. ĐỐI VỚI PHẬT PHÁP:

Lư tưởng của Phật pháp là làm cho chúng sinh đều được giác ngộ, Đạo đức hoàn hảo. Như vậy, bỏ mặc người khác trong lầm lỗi sẽ dẫn đến nhiều hậu quả và hậu quả lớn nhất là:“ Góp phần làm cho Phật pháp nhanh chóng suy tàn”. Đây là một trọng tội. Chỉ trích đă là sai, bỏ mặc lại càng sai. Chúng ta không được quyền thụ động, bởi thụ động trước lỗi lầm của người khác là mang tội nặng với Phật pháp. Sai lầm này đă tồn tại quá lâu trong Phật pháp, làm cho Phật pháp suy tàn.

Trên thực tế, người tu c̣n rất nhiều lỗi lầm. Việc cần thiết khẩn trương hiện nay là làm sao giảm được t́nh trạng phạm lỗi của người tu. Chúng ta không được tiếp tục mắc phải sai lầm ấy mà phải tích cực trong việc sửa lỗi cho người khác và cho chính ḿnh. Tất nhiên, sửa lỗi cho người khác không phải là việc đơn giản. Khi sửa lỗi, chúng ta phải để ư tránh hai điều: không làm mất danh dự của người phạm lỗi và không được để người ngoài thoái tâm, nghĩa là không để người khác mất tín tâm, mất niềm tin vào Phật Pháp.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 113 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:47am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Một điều cũng cần lưu ư là muốn chỉ lỗi cho người khác, chúng ta phải xét lại tâm ḿnh có một yếu tố quan trọng chưa. Đó là t́nh thương yêu!

Khi nào thấy đủ t́nh thương yêu Huynh đệ th́ chúng ta hăy góp ư, bởi chưa đủ t́nh thương yêu th́ việc góp ư sẽ không đem lại hiệu quả. Tâm lư chung của con người chúng ta là chỉ cảm động, chỉ nghe lời khuyên của những người thực sự thương ḿnh. Do đó, trong cuộc sống, muốn có công đức để sửa lỗi cho huynh đệ, trước hết chúng ta phải tu tập tâm từ ! Nếu có tâm tư,ø thương yêu tất cả mọi người th́ sau này ḿnh có thể sửa lỗi được cho nhiều người mà không bị trở ngại. Sửa lỗi cho người khác là một công đức rất lớn. Có thể công đức của việc bố thí Pháp không lớn bằng công đức sửa lỗi cho người khác. Bởi vậy, từ nay chúng ta phải có tâm nguyện cố gắng sửa lỗi cho mọi người. Đây cũng là công đức lành cho cuộc đời tu tập của chúng ta.

Khi có tâm từ, chúng ta cũng tự tin hơn khi sửa lỗi cho Huynh đệ. Trong đời sống, ta đă thương yêu, đă đối xử tốt với họ, đến khi cần phải góp ư sửa lỗi, huynh đệ ta sẽ hiểu rằng ta muốn giúp họ tốt hơn chứ không có ư chê bai trách móc. Họ cũng hiểu rằng, không phải ta chỉ tốt với riêng họ mà c̣n sống tốt với tất cả mọi người. Do đó, họ sẽ dễ chấp nhận lời nói của ta hơn.

Nhưng để đạt được đức độ đủ để góp ư mà huynh đệ lắng nghe th́ ta cũng phải tốn nhiều mồ hôi cho biết bao nhiêu việc làm nhường nhịn hy sinh tận tụy trong cả một thời gian dài.

Tất nhiên, phát tâm sửa lỗi Huynh đệ, chúng ta không nên coi cái ngă của ḿnh là lớn, không nên nói năng tùy tiện, mà phải thận trọng, tế nhị. Chúng ta nên gặp riêng để góp ư trong sự thương yêu, khiêm tốn và khéo léo. Khéo léo là phải theo nguyên tắc mà trong Đắc Nhân Tâm, ông Dale Carnegie đă khuyên :“Muốn nói lỗi của ai th́ hăy t́m ra vài ưu điểm để khen ngợi trước.”



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 114 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:49am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

4. KHÔNG ĐƯỢC THỤ ĐỘNG.

Nếu việc chỉ trích lỗi lầm của người đem lại quả báo xấu th́ việc im lặng trước lỗi lầm của họ cũng sẽ dẫn đến điều tồi tệ cho ta. Bởi vậy, không phải ngẫu nhiên mà Khổng Tử đă nói: “Vi nhân nan”   (làm người rất khó).

Trong cuộc sống, chúng ta phải cố gắng góp ư để huynh đệ ḿnh sửa lỗi. Nhưng trường hợp không có duyên, chúng ta phải thưa lại với người lớn, với những người có trách nhiệm để huynh đệ được nhắc nhở, được sửa chữa kịp thời. Việc chúng ta im lặng, không nói ǵ trước lỗi của người khác là một sai lầm.

Tuy nhiên, trong thực tế, có người thưa lỗi huynh đệ lên Thầy, lại bị huynh đệ giận. Những lúc như vây, chúng ta đừng ngại. Khi người ta giận, ḿnh vẫn tiếp tục thưa lỗi họ đến khi nào người đó hết giận th́ thôi. Đừng bao giờ bộc lộ sự hèn nhát, khiếp nhược của ḿnh, v́ như vậy, việc sửa lỗi sẽ không có hiệu quả. Chúng ta không nói lỗi ra bên ngoài mà chỉ nói với Thầy th́ chấp nhận sự giận hờn của huynh đệ, rồi sẽ có lúc họ hiểu được việc làm của ta. Điều quan trọng là trong cuộc sống, chúng ta phải đối xử tốt với họ, phải thương yêu, không hề có ác ư. Nếu có ác ư chúng ta sẽ không cảm hóa được họ.

Có trường hợp, một người góp ư huynh đệï ḿnh không được, vội thưa với thầy. Thầy Bổn sư cũng không sao góp ư để người đó sửa lỗi được. Người này cứ ray rứt măi, không biết làm cách nào… Đối với những người như vậy, chúng ta chỉ c̣n cách cầu nguyện cho họ, nhờ Phật lực gia hộ, chuyển tâm người ta trong vô h́nh. Điều này cũng khó thành công, có thể đến năm, mười năm sau, người đó mới có thể chuyển được. Thà như vậy c̣n hơn là chúng ta bỏ mặc họ trong tội lỗi.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 115 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:51am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Người Trụ tŕ, Giáo thọ, hay Tri sự … , phải có trách nhiệm đối với các đệ tử của ḿnh, phải siêng năng theo dơi tâm hạnh của Đại chúng, không được hời hợt bỏ qua. V́ như vậy, chúng ta sẽ mắc tội với Phật pháp. Điều chúng ta cần lưu ư là phải nh́n tới tâm của đệ tử. Cũng phạm một lỗi đó, nhưng chúng ta phải nh́n đến tận tâm của họ, xem đó là tâm ǵ, không được khiển trách trên hành vi.

Ví dụ, khi có người lên sám hối :“Thưa Thầy! Con làm vỡ cái ly”, ta phải hỏi lư do: “Tại sao con làm vỡ?”.

Nếu người ấy trả lời: “Dạ,tại cái ly ai để trên bàn, sát mí bàn. Con có công việc vội nên khi ngang qua, tay đánh vào làm cái ly rơi xuống”. Lúc ấy, ta sẽ hỏi :“Ai để cái ly như vậy?”. Khi t́m ra, ta khiển trách người để cái ly, chứ không khiển trách người làm vỡ cái ly nữa. V́ chính người đó để cái ly hờ hững, vô ư nên người khác mới làm đánh rơi ly trong khi vội vă. Xét cho cùng, người để ly mang tội, chứ người đánh vỡ ly không mang tội. Bởi vậy, xét lỗi người khác không phải là chuyện đơn giản.

Trong việc sửa lỗi đệ tử, nếu chỉ xét theo hành vi bên ngoài, chúng ta sẽ trách oan và khiến họ không phục. Chúng ta phải trách lỗi từ trong tâm của họ mới hy vọng sửa được họ. Và khi sửa được lỗi cho đệ tử, chúng ta sẽ có phước lớn. Dạy đệ tử sửa được lỗi từ trong tâm là làm cho họ tốt từ trong tâm, không phải tốt ở hành vi bên ngoài. Những người đó, sau này sẽ là rường cột của Phật pháp, làm được nhiều điều tốt cho Phật pháp. Nếu có được hai mươi đệ tử, họ đều là những người tốt th́ chúng ta như được lên thiên đường. C̣n nếu dạy hai mươi đệ tử đều trở thành những người hư hỏng, thô lỗ, chúng ta sẽ xuống địa ngục trước họ.

Bởi vậy, người xưa nói rằng: “Giáo bất nghiêm Sư chi quá”. Dạy mà không nghiêm là lỗi của người Thầy. Và lỗi nào cũng có quả báo của nó. Cho nên phải hết sức cẩn thận, xem việc dạy dỗ Đạo đức cho đệ tử là trách nhiệm lớn, là lư tưởng cao cả của người làm Thầy.

Có trường hợp, trụ tŕ chùa Ni là một Sư Bà rất đặc biệt, trí tuệ, giới hạnh đều giỏi, nhưng khi nhận xét về những đệ tử của Sư Bà, hầu hết mọi người đều tỏ ra không hài ḷng và không tin tưởng. Nguyên nhân do đâu ? Nếu có dịp tṛ chuyện với những người trong chùa, chúng ta sẽ hiểu ra mọi lẽ. Trong lần tranh luận với một vị khách, một Sư cô trong chùa bất đồng ư kiến đă căi gay gắt. Trong khi đó, vị khách Tăng kia rất ôn tồn nói: “Khi tŕnh bày đạo lư, không nên chủ quan cho ḿnh luôn luôn đúng. Ḿnh phải khiêm nhường, để đề pḥng ḿnh có một chút sai và người ta có thể góp ư với ḿnh được”. Nghe khách nói như vậy, Sư cô đồng ư, nhưng cũng t́m cách khác để căi, không chịu nhịn. Người kia lại nói :“Sư cô bàn căi đạo lư trong tâm trạng hơn thua rồi. Chúng ta bàn luận đạo lư, mục đích là làm cho chân lư được bộc lộ. Có thể ḿnh đúng, có thể người khác đúng, có thể mỗi người đều có cái sai, nhưng quan trọng là cuối cùng chúng ta t́m ra được điểm chung nhất, hợp lư nhất, có lợi cho ḿnh và cho người khác, chứ không phải bàn đạo lư để ḿnh giành phần hơn. Một đằng là làm cho chân lư được bày tỏ. Một đằng để ḿnh thắng trên lư luận với người kia. Hai mục đích đó khác nhau. Sư cô đă bị tâm hơn thua chi phối rồi”.

Lúc ấy, tự nhiên Cô tỉnh ngộ, đứng lên chắp tay cám ơn người kia và nói rất thành thật: “Từ bao lâu nay không có ai góp ư cho tôi điều này”.

Qua chuyện của Sư cô ấy, chúng ta sẽ t́m đuợc nguyên nhân. Sư Bà là người giữ giới hạnh rất tốt, có trí tuệ, có năng lực, nhưng chỉ sửa lỗi củachúng đệ tử trên hành vi, chỉ căn cứ trên giới luật, giới điều, căn cứ trên hai mươi bốn thiên oai nghi, không được làm điều này, không được nói điều kia. Cho nên, chúng đệ tử không sâu sắc trong việc sửa lỗi ở nội tâm, không nh́n thấy được lỗi từ trong nội tâm sâu kín. Nguyên nhân đổ vỡ của chùa là vậy. Sư Bà tuy giỏi, nhưng không chú ư đến Tâm lư Đạo đức của đệ tử. Đây là điều rất tinh tế, và đây cũng là lần đầu tiên môn Tâm lư Đạo đức được giảng dạy cho các tu sĩ.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 116 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:53am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Hành vi bên ngoài chỉ là h́nh thức mà thôi. Có người chỉ làm một điều tốt để gọi là không vi phạm, nhưng kỳ thực bên trong đầy xấu xa, tội lỗi. Có người nh́n hành vi bên ngoài dường như đang sai, nhưng bên trong lại là tâm tốt. Tâm lư Đạo đức là vấn đề rất phức tạp, có thể học đến suốt đời chúng ta cũng không hiểu hết mọi vấn đề thuộc lĩnh vực này. Bởi vậy, cả một đời tu hành, cả một đời làm việc, chúng ta phải cố gắng học hỏi và nghiên cứu để bổ sung, hoàn chỉnh Tâm lư Đạo đức của ḿnh. Trong việc dạy đệ tử và tu hành nội tâm, chúng ta phải để ư từng chút, từng chút, để ư trong tâm sâu thẳm. V́ đạo Phật là đạo của tâm, và chúng ta dạy đệ tử phải nh́n đến tận tâm, đừng bao giờ chỉ nh́n ở hành vi bên ngoài. Đó là trí tuệ, là bản lĩnh của người tu. Có những việc, nh́n bên ngoài có lỗi, nhưng thực ra bên trong không có lỗi. Nếu chúng ta cứ nh́n bên ngoài để khiển trách, tự nhiên người ta sẽ không phục v́ họ biết chúng ta trách sai, biết chúng ta đánh giá sự việc một cách hời hợt.

Nếu là Sư huynh có trách nhiệm trong chùa, khi sư đệ có lỗi, chúng ta cũng phải rầy la. Đây là chỗ hết sức cẩn thận. Nếu ngang hàng với nhau, khi góp ư với nhau đă cần có t́nh thương yêu th́ khi làm Sư huynh, muốn trách mắng sư đệ, chúng ta cũng phải có t́nh thương yêu. Không có t́nh thương yêu th́ sư đệ không phục, không nghe lời ḿnh. Đó là lư do tại sao bài Tâm lư Đạo đức đầu tiên chúng ta học là bài Tâm từ. Tâm từ bi là tâm căn bản. Không tu được tâm từ bi th́ vô lượng, vô số công hạnh sau này chúng ta không làm được. Ngay đến việc chỉ lỗi chúng ta cũng không thực hiện được.

Khi chỉ lỗi người khác, chúng ta cần lưu ư một điều là phải kín đáo, không được bực dọc chỉ trích, rao lỗi của người ra ngoài. Đó cũng là nguyên tắc. V́ người xuất gia hay người cư sĩ chỉ quyết tâm tu hành, chỉ được thúc đẩy, khuyến khích khi thấy những tấm gương tốt. Khi nghe nhiều chuyện xấu của người xuất gia, cư sĩ sẽ thoái tâm. Nhất là trong hoàn cảnh khó khăn, người ta rất cần sự động viên, sự khuyến khích của người khác. Chúng ta nên đem lại cho họ niềm tin yêu vào cuộc sống, con người. Một khi tin rằng trên đời này vẫn c̣n nhiều người tốt, vẫn có những tấm gương Đạo đức cao cả, họ sẽ vượt qua được những kho ùkhăn trở ngại trứớc mắt.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 117 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 5:59am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Câu chuyện về một nữ Phật tử bị tàn phế sau một tai nạn xe lửa khiến nhiều người xúc động. Cô là người hiểu biết nhưng rủi ro bị xe lửa cán đứt hai chân. Một lần, khi qua đường rầy, tự nhiên cô bị vấp té, không đứng dậy được, không nhúc nhích được trong khi xe lửa đang lao tới. Xe lửa đă cán qua người cô khiến cô mất đôi chân, phải đi bằng đôi chân giả. Cô vô cùng đau khổ, v́ cánh cửa bước vào tương lai của đời cô đang mở ra phơi phới, bỗng dưng đóng sầm lại khi thân h́nh bị tàn phế. Nhưng điều ḱ diệu là người con gái đó không ngă gục trước bất hạnh của cuộc đời ḿnh. Sau khi nghe băng, đọc sách, hiểu ra được nhiều điều, cô bắt đầu làm việc từ thiện. Cô đến thăm một trường mù và thấy rằng những người này c̣n bất hạnh hơn ḿnh. Người mù thường chỉ tiếp xúc với thế giới bên ngoài qua việc đọc sách bằng chữ nổi. Nhưng sách chữ nổi khó in nên rất hiếm. Không tiếp xúc được với thế giới bên ngoài, tâm tư họ bị trầm uất, mặc cảm, nhiều người bị điên, người mù rất dễ bị điên. Cô hiểu điều đó và đă đọc chuyện vào băng Cassette mang đến cho họ. Nhờ đó, những người mù cảm thầy đỡ buồn hơn, đỡ cô đơn hơn. Khi đem lại được niềm vui cho người khác, nỗi buồn trong cô cũng đột nhiên tan biến. Cô quên rằng ḿnh là một người tật nguyền và sống rất vui vẻ, hồn nhiên. Câu chuyện về cuộc đời một cô gái vượt lên số phận, tự hoá giải nỗi buồn của ḿnh bằng cách đem niềm vui đến cho những người bất hạnh đă được báo chí ca ngợi khiến nhiều người cảm phục. Khi đọc báo, nhiều sinh viên đă viết thư bày tỏ ḷng cảm phục với cô và cũng muốn làm việc từ thiện như vậy.

Người ta cũng chỉ xúc động, muốn làm việc thiện khi thấy những tấm gương tốt. Bởi vậy, trong cuộc sống, mỗi người nên đi t́m những tấm gương tốt xung quanh ḿnh để kể lại cho người khác nghe. Cả bản thân chúng ta cũng phải hoàn thiện tu hành, để lại tấm gương tốt cho đời.

Câu chuyện về một cô giáo đạt danh hiệu giáo viên “Dạy giỏi nhất nước Mỹ” cũng đáng được xem là tấm gương sáng về ḷng tận tụy, về sức chịu đựng và vượt lên khó khăn trong cuộc sống mà mỗi chúng ta phải noi theo. Cô giáo ấy là người Việt Nam nhưng đang định cư tại Mỹ. Cô vốn theo đạo Thiên Chúa nhưng chồng cô là người theo đạo Phật. Chính v́ tu đúng theo lư tưởng của đạo Phật nên người chồng đă thuyết phục được cô sang với Đạo Phật.

Quáù tŕnh dạy học của cô rất vất vả. Nhưng nhờ tận tụy và giàu t́nh yêu thương nên cô đă cảm hóa được học sinh. Danh tiếng “dạy giỏi” của cô mỗi lúc được vang xa. Không những dạy cho học sinh, cô c̣n dạy cho đồng nghiệp của ḿnh. Những thầy cô giáo không có kinh nghiệm đă t́m đến cô để học hỏi.

Lúc bấy giờ, tại một bang ở Mỹ có một ngôi trường rất lớn, có khoảng một trăm ngàn học sinh. Trong đó, có một số học sinh bị gạt ra khỏi lề v́ thuộc đối tượng phá phách hư hỏng. Những học sinh ấy thường có nguồn gốc từ Việt Nam, Lào, Phi Châu, Nam Mỹ... Phần lớn, chúng không rành tiếng Anh lại không chịu học nên hư hỏng. Nhà trường cho chúng học trong những chiếc thùng xe. C̣n những ṭa nhà lớn dành cho những học sinh ngoan. V́ những học sinh ấy quá hư hỏng nên không giáo viên nào dạy được. Trường phải thuê giáo viên dạy theo giờ, dạy được giờ nào nhận thù lao giờ đó. Có người dạy giờ đầu rồi không dám dạy giờ sau nữa. Ông Hiệu trưởng nghe tiếng cô và đích thân đến mời. Hai vợ chồng đắn đo suy nghĩ, cuối cùng người chồng khuyến khích cô nhận lời. Khi tới trường, cô đă thấy hai xe cảnh sát đậu ở đấy. Cảnh sát phải có mặt thường xuyên bởi bọn học sinh này đi học mang theo cả súng, cả dao. Khi vào trường, cô thấy chỗ này đứng một cặp, chỗ khác đứng một cặp, chúng ôm hôn nhau rất tự nhiên. Bước vào lớp, cô c̣n chứng kiến nhiều cảnh tượng ghê gớm hơn nữa. Chúng nó thường đánh nhau, đâm chém lẫn nhau. Thỉnh thoảng, cảnh sát phải chạy vào can thiệp. Đó là chưa kể cảnh con gái ngồi học trong lớp vạch ngực ra, gác chân lên bàn. Không khí lớp học thật đáng sợ.

Cô đề nghị với ông Hiệu trưởng:“ Cho tôi một lớp học chính thức nơi ṭa nhà, chứ không được học nơi thùng xe”.

Ông Hiệu trưởng nói:“Bà yêu cầu điều ǵ chúng tôi làm điều đó”.

Lớp học lâu ngày không dọn dẹp nên rất bẩn, cô phải tự quét dọn, lau chùi. Thấy cô làm, bọn chúng hỏi :“ Cô làm để làm ǵ” ? Cô trả lời: “ Lớp học cũng giống như cái nhà của ḿnh, ḿnh phải chăm sóc cho nó”. Cô chỉ nói như vậy, nhưng bọn chúng thấy có lư nên mỗi đứa phụ một tay, lớp học trở nên sạch, đẹp, mát mẻ. Trong quá tŕnh dạy, cô thương yêu và tôn trọng học sinh nên đă cảm hóa được chúng. Và bọn trẻ bắt đầu học.

Vài hôm sau, một đứa học sinh người Mỹ vào lớp học. Việc làm đầu tiên của nó là gác chân lên bàn nằm ngủ. Ba ngày liên tiếp như thế không thấy ai nói ǵ, đến ngày thứ tư, nó không ngủ nữa và bắt đầu quậy. Nó la hét um sùm để người ta chú ư.

Cô hỏi nó: “Em từ đâu tới ?”

Nó trả lời : “ Trong tù mới ra”.

Cô hỏi : “Em đi tù v́ tội ǵ ?”

- Ăn cướp có súng- Nó lạnh lùng trảlời.

Ḿnh mẩy nó được xăm từ đầu tới chân. Vậy mà cô thuyết phục được. Nó bắt đầu chịu học và trở thành người giữ trật tự trong lớp. Đang học, ai nói chuyện, nó quay qua chỉ mặt: “im lặng”.

Cô rất kiên tŕ dạy dỗ, học tṛ giỏi lên trông thấy. Khi phát hiện em nào tiến bộ, cô chuyển qua lớp khác ngay, không giữ lại lớp ḿnh nữa. Những học sinh được chuyển qua lớp khác đều trở thành học sinh giỏi. Rồi cũng có nhiều em đậu vào những trường Đại học nổi tiếng. Tên tuổi của cô được nhiều người biết đến. Năm đó, nước Mỹ chọn được 300 giáo viên giỏi trong toàn Liên bang, sau đó chọn lại c̣n 60 người. Họ quay cách giảng dạy của từng giáo viên, chọn đi chọn lại c̣n được 36 người và mời 36 người đó gặp mặt tại thủ đô Washington. Trước khi gặp mặt, họ gởi cho mỗi người một cuốn băng vidéo để biết được 35 người kia. Theo qui định, trong hội nghị, mỗi người chỉ có ba phút để nói về đường lối giảng dạy, giáo dục của ḿnh.

Lúc đầu, cô nói bằng tiếng Việt Nam:“ Kính chào quư vị, tôi rất hân hạnh được gặp quư vị ở đây”. Mọi người không hiểu ǵ cả.

Sau đó, cô nói bằng tiếng Mỹ: “ Quư vị có hiểu tôi nói ǵ không?”

Mọi người lắc đầu cười.

“Bây giờ tôi nói chậm lại quư vị có hiểu không ?”

Mọi người cũng lắc đầu cười.

Cô nói rằng: “Nhiệm vụ của tôi là như vậy. Nhiệm vụ của tôi là giúp những em học sinh không nắm được ngôn ngữ của Mỹ, trở nên mặc cảm và bị ruồng bỏ khỏi xă hội Mỹ được hội nhập vào xă hội Mỹ, trở thành học sinh giỏi và trở thành công dân lợi ích cho nước Mỹ”.

Cả hội trường vỗ tay vang dội và nói rằng: “ Những điều cô nói ngắn ngủi đă làm cho cô đứng ra khỏi chúng tôi”. Trong tiếng Anh chữ outstanding dịch là xuất chúng, nghĩa là đứng ra ngoài. Và cô được 35 người c̣n lại nhất trí bầu chọn là “ Giáo viên giỏi nhất”. Chính Tổng Thống Mỹ đă trao cho cô phần thưởng cao quí đó. Đây là một niềm vinh dự lớn đối với một giáo viên như cô.

Để có được một câu chuyện cho chúng ta kể trong năm phút, người ta phải cố gắng từng giờ, từng phút, từ năm này qua năm khác, thậm chí phải phấn đấu cả cuộc đời ḿnh. Bởi vậy, chúng ta nên biết ơn những người đă làm nên những “Huyền thoại” cho cuộc đời v́ họ phải chịu đựng khó khăn, phải nỗ lực biết bao nhiêu mới làm được điều đó.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 118 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 6:11am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

Câu chuyện của ngài Hư Vân đi triền sơn ở núi Ngũ Đài cũng vậy. Cứ ba bước Ngài lạy một lạy, đi suốt mấy năm trời mới tới được núi. Khi nghe câu chuyện của một vị Thiền sư, đi ba bước lạy một lạy, lạy Bồ Tát Văn Thù, người có trí tuệ sẽ luôn băn khoăn: Tại sao cũng là một con người mà họ có tâm dơng mănh đến như vậy, có tâm thiết tha tôn kính Phật đến độ như vậy? Tại sao ta cũng là con người mà không thể hiểu được, không thể làm được điều ǵ tốt đẹp ? Có băn khoăn, tự chất vấn ḿnh như vậy, chúng ta mới có ư thức vươn lên, phấn đấu để đạt được những điều tốt đẹp.

Khi nghe những câu chuyện tốt, chúng ta được khuyến khích, được sách tấn. Trí tuệ sâu chừng nào, chúng ta sẽ nhận được bài học Đạo đức sâu chừng ấy. Nếu nghe kể những chuyện tốt, mà vẫn hời hợt, chúng ta sẽ không được lợi ích bao nhiêu và cũng không bao giờ tiến bộ.

Không nói lỗi của huynh đệ ḿnh, nhưng chúng ta phải khéo léo nói chuyện tốt của huynh đệ ra ngoài, phải nêu thành tấm gương cho mọi người cùng noi theo. Đối với lỗi lầm của người thân, của huynh đệ, ông bà ta thường dạy :“đóng cửa dạy nhau”. Nhưng muốn làm công đức chỉ lỗi người khác, chính ḿnh phải tu sửa rất nhiều. Khi xét được lỗi ḿnh một cách sâu sắc, chúng ta sẽ thấy được lỗi người khác sâu sắc hơn. Chỉ khác một điều là thay v́ chỉ trích gay gắt, chúng ta nói bằng ḷng thương yêu. Và khi sâu sắc chỉ lỗi người khác, phước của chúng ta sẽ rất lớn. V́ ta đă làm cho Phật pháp được hưng thịnh trở lại.




__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 119 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 6:13am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

5. PHẢI TINH TẾ XÉT TÂM M̀NH

a. Hiện nay, t́nh trạng đạo đức của Tăng Ni khắp nơi đang được các bậc tôn túc quan tâm lo lắng. Mỗi người chúng ta phải làm một chiến sĩ, một sứ giả phụ giúp cho các vị tôn túc trong việc làm cho Tăng Ni bớt lỗi lầm. Chúng ta phải có tâm nguyện đó, phải có lư tưởng đó. Nhưng phải luôn luôn thấy lỗi của ḿnh trước, phải thấy lỗi của ḿnh một cách tinh tế từ khi mới manh nha. Đó là trí tuệ trong việc tu hành.

Ví dụ khi nghe một huynh đệ nặng lời với ḿnh, chúng ta có thể rơi vào những trạng thái tâm lư khác nhau. Trước hết, chúng ta có thể nổi sân, giận và cự nự lại ngay. Đó là cái sân thô, người ngoài nh́n vào sẽ thấy ngay.

Trường hợp thứ hai, chúng ta giận nhưng im lặng, quay lưng đi để không bộc lộ thái độ ra bên ngoài. Đó là cách cư xử của người biết tu. Tuy nhiên, dù sao chúng ta cũng có tâm lư tức giận mặc dù đă kiềm chế. Chúng ta vẫn thấy cái giận của ḿnh rất nặng, nghĩa là chúng ta đă thấy lỗi của ḿnh, nhưng hơi chậm.

Trường hợp thứ ba, khi bị công kích, chúng ta thoáng giận. Cái giận chỉ thoáng qua nhẹ nhàng trong một sát na, nhưng chúng ta vẫn phải thấy được nó, vẫn biết đó là lỗi. Người tu thấy đến như vậy mới là người biết tu.

Trong cuộc sống tu hành, có những lỗi thoáng qua rất nhanh. Nếu vẫn kiểm soát được, chúng ta là người tu tốt. Khi đă đạt được điều này, chúng ta sẽ rất sâu sắc khi chỉ lỗi cho người khác.

b. Tinh tế xét tâm ḿnh sẽ đưa đến kinh nghiệm dễ nh́n thấy lỗi người. Nhưng chúng ta phải cẩn thận đối với tâm muốn chỉ trích do ngă chấp thúc đẩy. Khi có kinh nghiệm tu hành, gặp người khác có lỗi, chúng ta sẽ không sửa lỗi hời hợt bên ngoài mà sẽ chỉ đúng cái gốc nơi tâm của họ. Thấy được cái gốc, người ta dễ vượt qua khỏi lỗi lầm, và chúng ta rất có phước. Bởi vậy, chúng ta phải cố gắng tu để giúp người khác vượt qua lỗi lầm bằng chính tâm thương yêu của ḿnh chứ không v́ ngă chấp.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 
tranngocai
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 October 2003
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 607
Msg 120 of 349: Đă gửi: 03 February 2005 lúc 6:15am | Đă lưu IP Trích dẫn tranngocai

6. H̀NH THỨC THỈNH NGUYỆN, PHÁT LỒ, SÁM HỐI RẤT CẦN THIẾT.

Trong chùa nên có h́nh thức phát lồ, sám hối. Mỗi nửa tháng hoặc một tháng, từng người ra trước chúng nói lên lỗi lầm của ḿnh để quư Thầy lớn phân tích nguyên nhân và đưa ra những lời khuyên, giúp người có lỗi vượt qua lỗi lầm. Mỗi người chỉ nên tự nói lỗi của ḿnh, đừng góp ư người khác. V́ góp ư công khai như vậy sẽ rất nguy hiểm. Người ta sẽ tự ái và bản thân người góp ư cũng bị tổn phước.

Ví dụ thấy huynh đệ có lỗi, muốn cho người đó đến kỳ ra sám hối trước đại chúng, chúng ta chỉ nên gợi ư trước buổi phát lồ để họ tự nói ra, không nên nói trong buổi phát lồ. Các Thầy lớn sẽ b́nh tĩnh nghe người kia phát lồ lỗi lầm của ḿnh và sẽ phân tích. Người kia sẽ vượt qua được bằng tâm từ ái thương yêu.

Phát lồ có công đức rất lớn. Khi có lỗi, chúng ta nói cho mọi người biết, lỗi sẽ tự nhiên biến mất. Nếu chân thành xin lỗi và cố gắng vượt qua, mọi người sẽ thương mến ta hơn. Nếu giấu lỗi, chẳng những lỗi của ta vẫn tồn tại, mà c̣n làm cho người khác ghét ḿnh hơn. Có ba điều để vượt qua lỗi lầm. Đó là phát lồ, lễ Phật và tích cực công quả tạo phước. Khi mắc phải lỗi lầm, tổn hại cho đại chúng, tổn hại cho Phật pháp, chúng ta phải làm những việc công quả để bù lại lỗi lầm của ḿnh, dứt khoát không được bỏ qua.

Trong Góp nhặt cát đá có một câu chuyện rất hay, rất cảm động. Đó là câu chuyện Con đường hầm.

Một kiếm sĩ v́ muốn đoạt vợ của người khác nên đă giết người chồng. Ông ta dắt người vợ đi nơi khác. Sau đó, thấy người đàn bà này không tốt nên ông đă bỏ bà ta. Ông hối hận và t́m cách chuộc lại lỗi lầm của ḿnh. Lúc bấy giờ, thấy người từ hai tỉnh muốn qua lại phải vượt qua một ngọn núi, đường đèo nguy hiểm, chỉ cần sẩy chân là không cứu được, ông phát tâm đục đường xuyên núi. Cứ ban ngày đi xin ăn, ban đêm ông đục núi, ṛng ră không biết bao nhiêu năm. Cho đến một hôm, người con trai của ông quan bị ông ta giết trước kia t́m đến, rút kiếm ra thách đấu để trả thù. Anh ta nói: “Ta không giết người sau lưng, hăy rút kiếm ra đấu với ta”.

Ông này nói rằng:“ Ta sẽ dâng mạng sống cho anh, nhưng hăy cho ta đục xong con đường hầm này”. Người thanh niên nghĩ đi, nghĩ lại thấy hợp lư nên đồng ư. Thời gian chờ đợi kéo dài. Chờ hoài cũng nản nên anh ta phụ ông đục đường hầm cho nhanh. Hai người đục ṛng ră bao nhiêu năm, cuối cùng con đường hầm cũng được thông suốt, người dân qua lại dễ dàng. Lúc đó, ông già ngồi xuống và nói: “ Đầu của ta đây, anh hăy cắt đi !”. Người thanh niên quỳ xuống, ôm ông già như ôm người Thầy của ḿnh và nức nở: “Thầy ! Làm sao con cắt đầu Thầy được”.

Người thanh niên trong thời gian đục đường hầm với ông già đă cảm phục tư cách của ông, một người vừa làm được việc phước để xóa tan lỗi lầm cũ, vừa có tư cách đạo đức. Anh ta nhận ra đây mới thật sự là người Thầy của ḿnh. Từ vị trí là một kẻ thù, người đàn ông ấy đă biến thành một vị Thầy đáng kính bởi ông đă làm được công đức quá lớn lao….

Như vậy, người Trụ tŕ phải giúp đại chúng thực hiện tốt 3 điều: Phát lồ, lễ Phật và công quả tạo phước trong suốt quăng đời tu hành để giúp họ vượt qua những lỗi lầm.

7. NHỮNG ĐỐI TƯỢNG CẤM KỴ( Không nên chỉ trích)

Chúng ta không nên chỉ trích những bậc Tôn túc có uy tín, những người đang nổi lên trong Đạo tuy họ c̣n trẻ. Đối với những vị Thánh của tôn giáo bạn, được tín đồ tôn thờ, chúng ta cũng không nên chỉ trích.



__________________
Nhân quả là gốc của số mệnh!
Quay trở về đầu Xem tranngocai's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tranngocai
 

<< Trước Trang of 18 Kế tiếp >>
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 2.7109 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO