Tác giả |
|
NguyenTri Hội viên

Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 213
|
Msg 41 of 86: Đă gửi: 05 May 2004 lúc 12:44pm | Đă lưu IP
|
|
|
Chào anh DaoKy,
Tôi vẩn thấy cái câu cuối bài của anh như:
"Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tếu một cành hoa"
Rất hay! Không biết anh có thể giải thích cho tôi hiểu thêm không vậy. Tôi rất thích lư giải của anh.
Sẳn đây tiện hỏi anh đă nhờ dịch xong phần bùa chú ra việt dịch chưa vậy. Tôi rất mừng khi c̣n thấy có người bảo quản môn học này. V́ theo như tôi được biết th́ ở các nước khác c̣n rất thịnh hành mà Việt Nam th́ hầu như đă gần chết đi môn học này. Hầu hết những người biết được môn học này đều đă già hoặc đă giải nghệ. C̣n người biết được chút ít th́ cũng chẳng thể giỏi được v́ thiếu tài liệu nghiên cứu chỉ học được từ thầy truyền thụ không đủ ấn quyết các loại. Nếu lỡ một mai không c̣n bao nhiêu người biết được môn này mà bị người nước khác thư, phù, yếm th́ không c̣n được mấy người ở nước ḿnh biết giải nữa.
Kính,
Nguyên Trí
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 42 of 86: Đă gửi: 06 May 2004 lúc 12:07am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào Bạn Nguyen Tri!
Hai câu ấy là trong một bài thơ của Daoky, ngụ ư của bài này nói về cái chứng ngộ hiện tại của tất cả vạn pháp.
-Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh,
Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa.
Hoa là một chỉ một sự tinh anh trong vạn vật, và nụ cười là hạnh phúc trái ngược với Khóc là khổ đau, hai câu này nói lên tích " Niêm hoa vi tiếu của Đức Phật Mâu Ni Thích Ca và đệ tử của Ngài là Ca Diếp, sau đó Đức Phật phú chúc cho Ca Diếp là người thừa kế Đức Phật.
-Trong một đại hội Tăng Lử ở núi Linh Thứu. Đức Phật cầm một cành hoa đưa qua trước mặt các đệ tử của Ngài một lượt, tất cả mọi tăng lử c̣n ngơ ngác không hiểu ư của Đức Phật, duy có Ngài Ma Ha Ca Diếp nhận biết được ư của Đức Phật muốn nói ǵ với cả đại hội, và ông mỉm cười, sau đó Đức Phật đến đưa nhành hoa đang cầm trên tay cho Ca diếp thọ kư cho ông kế thừa Ngài sau khi tịch diệt.
Đó là một phương pháp tạo ra sự tương quan đồng tâm, đồng cảm của Thầy và Tṛ, sau này người ta dùng danh từ gọi là Tâm truyền tâm hoặc Tâm ấn tâm.
Ngày xưa các vị Minh sư thường rèn luyện và thử thách các họ tṛ của ḿnh cho đến khi nào người học tṛ đọc được tư tưởng của Thầy, vị Minh sư này chuyển tư tưởng cho học tṛ khơi dậy năng khiếu trực nhận. Bằng cách này họ có thể truyền thụ bí pháp không thông qua lời nói( Khẩu Khuyết ).
Về năng khiếu, mọi người đều có thể làm được này nên phần tu luyện trở nên có vẻ huyền bí v́ không dùng văn tự giáo truyền.( nếu có dịp Daoky sẽ post về vấn đề này lên ).
Việc nhờ dịch quyển sách Bùa của Anh Nam Giang th́ tôi đă nhờ ông bạn vong niên của tôi làm rồi, khi nào xong tôi sẽ post lên cho tất cả anh chị em trên diển đàn ḿnh đọc.( v́ đó là của chung mà !!!)
vài hàng chia sẻ. chúc bạn một ngày vui vẻ trên diển đàn.
Thân mến.
Daoky
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
NguyenTri Hội viên

Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 213
|
Msg 43 of 86: Đă gửi: 06 May 2004 lúc 4:03am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào anh DaoKy
Rất cám ơn anh đă giải thích.
Tôi đạo này rất bận nhưng lại thích diển đàn này nên cũng hay ngồi ráng đọc cho nhanh các bài của các vị cao nhân đă bỏ công sức ra góm một bàn tay của ḿnh trong công việc làm sáng tỏ và lưu truyền lại cho người hậu học các môn trong khoa học huyền bí.
Tôi sẽ đợi bài anh viết về cách có thể truyền thụ bí pháp không thông qua lời nói( Khẩu Khuyết) của anh.
Công anh không phải là nhỏ trong công việc dịch ra được Việt dịch những sách về Bùa Chú. V́ Việt Nam chẳng có được mấy cuốn sách bằng tiếng việt như vậy. Việc dịch ra Bùa chú là một việc vô cùng khó khăn, phải là người am tường ít nhiều về môn này để đính chính và b́nh chú th́ mới có thể là một cuốn kinh sách có giá trị. Vả lại bùa chú là trong tiên đạo và Quỷ, thần mà ra. Dùng bùa chú tốt hay xấu tùy người mà thôi. Cám ơn anh đă bỏ công sức ra lo cho vụ này.
Kính,
Nguyên Trí
Cũng phải cám ơn anh Administrator đă bỏ công sưu tầm và có tài liệu quư như vậy trong diển đàn này.
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 44 of 86: Đă gửi: 06 May 2004 lúc 11:56pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all!
Cám ơn Nguyên Tri, Daoky chỉ làm những ǵ có ích cho tất cả mọi người tức là ḿnh cũng có trong số đó! , sau khi viết xong bài Ó MA LAI Daoky sẽ viết thêm bài về huyền bí học của các bậc đạo sư ở những vùng núi Thiên Sơn.
Daoky xin viết tiếp.
...Tôi đứng lên cho gọi tất cả các đơn vị trưởng HQ về BCH họp bàn kế hoạch pḥng thủ tối nay, tôi hỏi :
-Tối nay chúng ta đóng quân nơi đây là vùng nguy hiểm, có thể có những bất trắc sẽ đến với chúng ta bất cứ giờ phút nào, tôi yêu cầu các đơn vị trưởng đôn đốc canh pḥng cẩn thận, bày trận địa ḿne cách xa ṿng đai 50 mét, quư vị rỏ cả chứ ?
Tất cả các đơn vị trưởng đồng thanh đáp:
-Rỏ rồi 81!
-À! c̣n một việc nửa, tôi thắc mắc không hiểu cách đối phó với cái xác lộ thiên ở cạnh b́a làng, hay là chúng ta chôn nó xuống đất cho xong?
Y'Blang. Viên Trung Đội trưởng TĐ 3 nói:
-T/u đừng chôn, chỉ làm cho nó đi mất thôi!
-Tại sao nó lại đi được?
-Chuyện này cũng hơi dài ḍng để tôi kể cho mọi người nghe rồi ḿnh xử trí cái xác đó :
-Thời tôi c̣n bé tức vào năm 1937 trong làng ManBut tôi có một Già làng nổi tiếng về chửa trị bệnh những người bị ngải thư yếm, ông ta có một người em họ v́ ganh tị với ông anh nên ông ta quyết chí đi t́m một thứ ngải cao thâm mạnh hơn để ḿnh được mọi người tôn sùng. Ông ta bỏ vào rừng đào lấy Ngải rừng hoang rồi cất liều ở trong ấy để luyện ngải, ngày th́ đi t́m khoai củ săn bắn để có thức ăn đêm về ông ra công luyện ngải.
Măi đến 3 năm sau ông thấy ḿnh đă thành công bèn trở về trước tiên "thử" ông anh họ, ông ta bèn "Thư Muối" trước chân cầu thang nhà của già làng, vô t́nh Y'sor đứa con gái nhỏ của Già làng đi ra trước nên vướn loại ngải độc ấy! bụng cô bé trong một ngày ph́nh to người mệt mỏi bắt đầu hôn mê.
Biết con gái ḿnh trúng một loại kỳ độc nên Già làng cố gắng chạy chửa cho con, nhưng sức người và hiểu biết có hạn nên đứa con gái nhỏ của ông chỉ ba ngày sau rồi chết, ông căm thù người bỏ ngải hại gia đ́nh ông, nên sau đó ông quyết chí đi học thêm "THUỐC". Thế là ông bỏ làng đi qua HẠ LÀO t́m thầy cao tay để học hỏi, trên đường đi, ông đến một ngôi làng Dân tộc Thượng bỏ hoang thấy có đám Ngải có thân dài uốn éo như rắn mà đơn vị ḿnh gặp hôm trước đó!
Người Dân tộc chúng tôi gọi nó là "THUỐC CRÓ". Già làng thấy xung quanh ba mét không có một sinh vật nào dám bén mản đến, chỉ có lũ Ruồi, Ong, Bướm ve vản trên cái Hoa màu đỏ hồng liền bị nó phun độc rơi xuống cánh hoa rồi chúng ăn. Ông ta suy nghĩ nếu như nó chưa luyện mà đă như thế th́ chắc chắn nó phải là loại THUỐC cực kỳ nguy hiểm và mạnh hơn bất kỳ loại ngải nào ông đă từng biết qua.
Rút chiếc rựa sau lưng ông định đào lấy bụi ngải nằm ngoài gần ông nhất, khi bước đến gần chúng cả đám ngải xào xạc uốn éo thân nằm rạp xuống, ông nhanh tay phóng một rựa ngập sâu xuống đất làm bật cả rể bụi ngải lên rồi lôi chúng ra ngoài tầm xa, ông cảm thấy đầu óc choáng váng ngả chúi xuống phía trước mê man không c̣n biết ǵ nửa...
Khi Ông tỉnh lại thấy trời đă chiều, trên tay vẫn c̣n nắm bụi ngải, cảm gíac tay ông đau buốt như ai cắt, nh́n thấy bàn tay sưng vù đỏ như hoa ngải không c̣n co dổi như trước, ông kinh hoảng vội moi từ trong lưng một củ ngải giải độc ông nhai ngấu nghiến nuốt lấy cả xác, giây lát sau ông nghe người dể chịu hơn tay bớt sưng nhức. Lần ṃ xuống bờ suối gần đó ông uống nước và rửa tay, thấy tay ḿnh b́nh phục như trước, mừng rở khi biết cách hóa giải loại thuốc cực kỳ độc, ông trở lại chổ cũ cắt lấy củ ngải"CRÓ" bắt đầu luyện cho đến khi ông và "HỒN NGẢI" thành một...
Suốt mười mấy tuần trăng ông ở măi trong rừng không màn đến bản làng, không ai biết ông đi đâu, một số dân bản làng đi t́m ông nhưng biệt vô âm tín... Ông ta càng ngày thấy ḿnh thèm ăn ḷng ruột của thú rừng, nên ông quyết định đi săn thú, nhưng trong tay không cung nỏ chỉ có chiếc rựa th́ làm sao săn chúng? Chúng chạy nhanh như tên bắn ông bắt đầu phải theo bản năng tức là chạy thật nhanh dùng tay không giết lấy con mồi rồi móc lấy bộ ḷng ruột của chúng ăn ngon lành... Trong tư duy của ông không hề nh́n thấy việc sinh hoạt của ḿnh biến thái kỳ lạ, ông không c̣n nhớ đến người thân vợ con ông và con đường về bản làng của ḿnh, ông cứ sống bằng bản năng của một loài thú hoang ...
Một hôm t́nh cờ ba người dân Bản làng vào rừng săn thú thấy có một con vật như khỉ đột lông lá râu tóc bờm xờm chạy nhanh như gió đang lén lút đi theo bọn họ, dần dần họ kinh hoảng dùng ná bắn sinh vật ấy, quái vật trúng tên kêu rú và bỏ chạy, ba người một phen sợ hải bỏ cuộc săn trở về làng ngay trong trưa hôm ấy truyền khẩu cùng dân bản không nên vào "cái rừng" v́ lúc này trong "cái rừng" có Quái Vật!!!
MỘt thời gian khá lâu khoảng 3 năm sau đó nhiều người dân trong bản làng đi làm nương rẩy bắt gặp ông lúc ẩn, lúc hiện trong b́a rừng, họ cùng nhau kể cho dân bản làng nghe thêm thắt về quái vật mà họ đă từng gặp trong rừng...
Cùng thời này, tên Quan Ba về hưu người Pháp chủ Đồn điền Trà ở vùng Dakto rất giàu có của Vương Quốc SéDang, thường tổ chức đi săn Voi, Ḅ Rừng, Nai ở các khu lân cận Daksan, ChưRong họ thường gặp Quái vật có dáng dấp như con người chạy nhưng nhanh như gió, một cú vồ móc họng của quái vật là một người ngả gục. Nên tên chủ Tây đồn điền mướn bọn thân binh từ ngoài tỉnh Pleiku vào canh giử an ninh cho đồn điền...
c̣n tiếp...
Daoky
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 45 of 86: Đă gửi: 08 May 2004 lúc 12:51am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào các bạn!
Daoky xin viết tiếp.
...Đồn điền trà Dakto buổi chiều trời vừa tắt nắng, tên B́nh Cai Đội cùng một số Thân binh đi tuần ngoài các lô trà bổng nghe tiếng hú từ phía b́a rừng bên trái, những tên Thân binh nghe tiếng rú của Quái vật đều kinh hoảng gương mặt co rúm vội vả kéo nhau bỏ chạy, Cai B́nh cùng một số c̣n lại tất cả súng MAR36 lên đạn thủ thế từ từ di chuyển đến b́a rừng nơi có tiếng rú phát ra, nh́n quanh không bóng người khu rừng im lặng một cách đáng sợ, xảy nghe trong đồn điền có tiếng la hoảng hốt của những công nhân đang xấy trà, Cai Đội B́nh và một số Thân binh chạy về hướng có tiếng la, đến nơi máy sấy trà đám công nhân run rẩy miệng lắp bắp chỉ về hướng bên chuồng ngựa có 2 con bị móc cuống họng nằm dải chết máu tuông lênh láng, nhưng quái vật không thấy tông tích. Cai B́nh cảm thấy bầu máu nóng sôi sùng sục, hắn nhất quyết phải t́m cho ra hạ con quái vật nửa người, nửa thú này mới được.
Tên Renee chủ đồn điền tay cầm khẩu súng săn ṇng dài, đứng trước hiện trường lắc đầu thở dài khi thấy 2 con ngựa quư của y đang nằm dẩy chết, Hắn gọi Đội B́nh căn dặn điều ǵ đó rồi bỏ vào trong nhà .
Đội B́nh tập họp lính lại đặt kế hoạch phục kích quái vật. Trời bắt đầu tối mịch xung quanh khu nhà chính đồn điền vài ngọn đèn dầu của Tây tỏ sáng, đêm nay không ai đi ngủ họ biết thế nào con quái vật cũng trở lại để ăn hai con mồi mà nó vừa hạ.
Ánh trăng non ló dạng không đủ sức soi sáng khu đồn điền, hằng trăm con người sống trong kinh hoảng lo sợ , tiếng Cú kêu rúc từng hồi như làm tăng thêm không gian chết chốc Ma quái, những người CN hái trà ngồi quần tụ với nhau trong "láng" không dám ra ngoài.
Đến gần 8 giờ đêm, thấy khu vực vẫn b́nh yên không có tiếng động Cai B́nh bỏ vào pḥng lấy một chai rượu tây ra nốc cạn một hơi, men rượu hừng hực như đốt cháy thân thể, y đi trở lại nơi mai phục Quái vật, dưới ánh đèn Pin loé sáng hắn nh́n thấy một con người kỳ dị ngồi xổm bên xác hai con ngựa tay đang cầm khúc ḷng đưa vào miệng ăn ngon lành, thấy ánh sáng đèn pin quét ngang con quái vật đứng lên đối diện với Đội B́nh gào rú nhe răng gầm gừ, Đội B́nh nhớ trực lại hắn không mang theo súng nhưng t́nh thế cấp bách hắn nhảy đại vào ôm quái vật vật xuống đất, bị tấn công bất ngờ con quái vật kêu oan oác như tiếng chim ó, nó chụp ngang vai Đội B́nh xé toạc làm rách thịt, máu chảy bắn ướt vào mặt cả hai, chiếc đèn pin lăn long lóc nằm cạnh Đội B́nh, Hắn cất tiếng kêu cứu, rồi vài tiếng súng nổ, con quái vật buông Cai B́nh phóng như gió một mạch mất dạng.
Tiếng rên la thảm thiết của Đội B́nh, khắp nơi trong đồn điền đèn dầu Tây được đốt lên sáng choang, tên Chủ Tây và các đội công nhân hái trà lần lượt đến vây quanh bên Đội B́nh, nh́n vết thương nơi vai tay phải của y chừng như chỉ c̣n lại gân xương bắp thịt h́nh như tuột ra không c̣n bấu víu vào xương, máu chảy đầm đ́a đỏ ng̣m trông phát sợ, với sức mạnh kinh khủng ấy con quái vật nó có thể xé đôi con người trong nháy mắt, Tên Bác Sĩ Tây kêu một số công nhân hái trà khiêng tên Cai B́nh vào trạm xá của Đồn Điền. Tên Chủ Tây Đồn Điền hỏi tên bác sĩ điều ǵ đó, tên này lắc đầu tỏ vẻ thất vọng, sau khi thấm thuốc giảm đau Đội B́nh không c̣n rên la. Tên chủ Đồn Điền sai người tài xế đánh xe đến trạm xá đưa Cai B́nh ra Y viện của tỉnh Pleiku, chiếc xe tải thương đi rồi tất cả mọi người trong đồn điền một đêm không ai dám ngủ...
Sáng ngày tên Renee Chủ đồn điền Dakto đánh xe ra tỉnh vào gặp quan chủ tỉnh Tây tŕnh bày việc Quái vật xuất hiện ở quanh vùng Dakto làm thiệt hại gia súc và vài mạng người bị giết trong đồn điền, tên này nhờ tên quan chủ tỉnh cho quân đội ruồng bố bắn hạ cho bằng được quái vật kinh khũng ấy! Tên Chủ Tỉnh đồng ư cho một đại đội Thân Binh của Tỉnh về đó tăng viện.
Kể từ hôm ấy cả một đội quân lùng sục khắp khu rừng Daksaan, Dakto, dakpet gần ba tháng nhưng con quái vật không thấy tăm hơi, cả đội quân rút về nằm nghỉ ngơi trong khu đồn điền Dakto...
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 46 of 86: Đă gửi: 12 May 2004 lúc 12:00am | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all!
Hôm nay Daoky viết tiếp.
...Phía Tây Bắc Dakto khoảng 50 cây số có một làng DakLon, vị Già làng biết nhiều loại Ngải Thư Yếm ông rất giỏi hay "Gở" giúp người bị thư ếm muốn trả công cái ǵ cũng được không đ̣i hỏi( thường các thầy Mo đều đ̣i hỏi lễ vật gồm Heo, Trâu, Dê v.v...) tuỳ theo căn bệnh.
Ông nghe đồn về con Quái "Ó MA LAI" nửa người nửa thú đă giết người và súc vật, cũng muốn có ư định trừ hại cho dân nên ông Y'Seo đi DakTo đến đồn điền Trà của tên chủ Tây Reene bàn kế hoạch diệt quái vật. Tên chủ Tây Đồn điền mừng rở và nói với ông :
-Nếu như ông diệt được con quái này th́ tôi sẽ thưởng cho ông 100 đồng bạc Đông Dương( số tiền vào thời này rất to, một công chức Ngạch hạng A mỗi tháng chỉ có 20 đồng).
-Thưa ông chủ tôi chỉ muốn giúp đở diệt trừ loài hung dử giúp dân lành thôi! C̣n chuyện thưởng tiền bạc th́ tôi không đ̣i hỏi!
-Dù sao tôi đă hứa th́ sẽ thưởng cho ai tiêu diệt đựơc quái vật.
Ông Y'Seo đề nghị tên chủ Tây mua bầy ngựa mới ở B́nh Định mang về nuôi chăn thả trong Đồn Điền nhằm lôi kéo con quái thú vào đồn điền để tiêu diệt, Bên chuồng ngựa cũ ông cho đào một cái bẩy hầm dài 20 mét, ngang 7 mét,
sâu khỏng 6 mét, bên dưới thả lưới mắt cáo to khoảng 100cm, trên bẩy ngụy trang bằng lá cây .
Tên chủ Tây lấy làm lạ v́ cả trung đội súng ống mà chưa làm ǵ được nó huống chi cái hầm và lưới tầm thường ấy!
Nhưng rồi Y cũng cho Công nhân làm theo lời của ông Y'Seo. Riêng Già Làng Y'Seo lấy da Trâu đă thuộc cho mềm đánh thành sợ thừng để bắt con quái vật. Vài tuần trôi qua vẫn không thấy tăm hơi con quái, Y'Seo không biết con quái thú ấy đă đi đâu? Ông kiên tŕ biết nhất định con quái ấy phải trở lại đây săn mồi.
H́nh như con quái biết trong đồn điền đă có nhiều con mồi béo tốt nên mấy hôm nay nó lảng vảng vào gần khu đồn điền, nó sợ cây que củi dài phát tiếng nổ đinh tai nhức óc nên nó chỉ men theo b́a rừng ven Đồn điền quan sát. Bầy ngựa nhẩn nha gặm cỏ không để ư đến nguy hiểm đang ŕnh ṃ chúng, bổng con ngựa to nhất đàn đánh hơi hí vang lên cả bầy bỏ chạy tán loạn, bọn chăn ngựa phải chạy tất tả lùa chúng về chuồng nhốt vào giờ ăn trưa.
Già làng Y'Seo theo dỏi mọi diển biến ông biết thế nào con quái sẽ vào chuồng ngựa để bắt mồi, ông âm thầm đi làm liệc của ḿnh.
Y'Seo rải thuốc quanh chuồng ngựa, rồi báo lại cho chủ Tây không cho công nhân đến gần khu cực có thuốc, đồng thời yêu cầu đại đội Thân Binh của Tỉnh chỉ hổ trợ khi nào con quái ấy sổng ra khỏi bẩy, sắp xếp xong Y'Seo chờ đợi con quái thú đến...
Tiếng hú vang dội trong rừng sâu cách đồn điền chừng một cây số, tất cả mọi con người trong cuộc đều căng thẳng im lặng như không gian chết, họ chờ đối đầu cùng con quái hung dử và nguy hiểm chưa từng có ở vùng đất này!
Mặt trời khuất bóng, không gian nhuộm màu đen tối khắp nơi, thỉnh thoảng tiếng loài chim ăn đêm kêu từng hồi hoà lẫn với tiếng côn trùng rỉ rả như bản giao hưởng cố hửu của rừng thiêng bí ẩn ngàn đời. Y'Seo cầm ngọn đuốc đi tuần ṿng quanh cái bẩy đă sẳn sàng...
C̣n tiếp
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 47 of 86: Đă gửi: 13 May 2004 lúc 9:30am | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all!
Daoky xin viết tiếp.
... Nh́n thấy công tŕnh để bắt con quái thú ḷng ông Y'Seo rất hân hoan, ông nghĩ chắc chắn con quái sẽ sa vào bẩy rập... Hơn 10 giờ đêm ông nóng ḷng v́ nó chưa xuất hiện, hay là lẻ nó nh́n thấy nên không vào? Nhưng thôi mặc kệ, khi nó thấy các con mồi đang ở trong chuồng th́ tất phải chui đầu vào bẩy thôi! Y'Seo đi về căn pḥng tên chủ Tây dành riêng cho ông nằm xuồng nghỉ lưng, mệt mỏi và những lo lắng khiến ông đi vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Tiếng ngựa hí vang, tiếng người xôn xao la ó làm ông tỉnh giấc, tay chộp chiếc ná đốt ngọn đuốc ông bước ra thấy cảnh tượng trước mắt đầy thất vọng!!!
Chiếc bẩy hầm đă sụp xuống nhưng không có con quái vật bên dưới, tuy nó đă đến kề bên chuồng ngựa nhưng chưa bắt đựơc con nào th́ bị phát hiện liền bỏ chạy mất. Ông suy nghĩ ; "như vậy loại thuốc của ông chẳn lẻ không làm cho nó mê man ngả lăn sao ?"( nhưng ông đâu biết rằng con quái nửa thú nửa người này có thời luyện thứ Ngải độc nhất của Rừng già, chưa có một vị Thầy Mo ở vùng này dám luyện qua thứ Ngải ấy, v́ lư do không thể khống chế được thứ Ngải hoang này! V́ thế nên cái thứ Ngải tầm thường của ông làm sao hại được nó!)
Sự thất bại của ông do quá chủ quan về loại Thuốc Ngải ông đă rải trên mặt đất! Nh́n cḥm sao "Y'Yang" chếch về Nam rất nhiều, ông đoán bây giờ có lẻ khoảng 2 giờ sáng ông không ngủ được nửa ngồi thừ ra đó suy nghĩ về sự thất bại của ông, bọn công nhân và tên chủ Tây thấy ông như vậy không ai bảo ai đều bỏ đi về ...
Gà rừng bắt đầu gáy sáng, ông đứng dậy đi quanh cái bẩy và chổ ông rải thuốc Ngải, thấy tất cả đều trắng xoá có nghĩa là thuốc của ông đă bị giải hết rồi, Ông thắc mắc v́ sao nó giải được thứ thuốc của ḿnh luyện chứ??? Hay là con quái này chính là người luyện ngải quá già rồi chết trở thành "Ó MA LAI", nên thuốc Ngải của ḿnh không thể Thư Yếm nó? Ông lại nghĩ:" Nhưng chuyện Ó MA LAI chỉ là truyền thuyết làm sao có được?" Nếu thật như thế th́ phen này ḿnh đành bó tay trước một địch thủ cao tay hơn, tuy vậy nhưng nó không có trí giác của con người. Ông thấy ḿnh cũng có lợi thế để thắng nó!!! Vừa đi vừa suy nghĩ ông tin tưởng rằng ông sẽ bắt được con quái vật.
Trời bắt đầu sáng, ông được một số công nhân và đám lính Thân binh kể lại sự đột nhập của con quái hồi đêm qua.
-Hồi khuya này nó hú rùn rợn lắm! Tụi tui không ai ngủ được, đến chừng nghe tiếng "Rầm" đổ sụp của chiếc bẩy hầm , th́ tui mới nh́n thấy dưới ánh sáng của những ngọn đuốc gần đó nó phóng từ đáy hầm lên chạy vô rừng mất dạng, chiều sâu của chiếc hầm 6,7 mét mà nó phóng lên như bay th́ tui nghĩ cái bẩy của Già Làng chẳng ăn thua ǵ với nó cả?
Y'seo càng nghe th́ càng thấy ḿnh càng không biết rỏ khả năng của đối phương, thế mà ông quyềt bắt nó trừ hại cho dân lành??? Ông lẩm nhẩm đúng nó là "Ó MA LAI" rồi!
C̣n tiếp
Daoky
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
tiec khong Hội viên


Đă tham gia: 31 July 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 149
|
Msg 48 of 86: Đă gửi: 13 May 2004 lúc 9:51am | Đă lưu IP
|
|
|
Đúng "nó" là Ó Ma Lai rồi chứ còn gì nữa !!!
Chuyện này là chuyện Ó Ma Lai mà
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 49 of 86: Đă gửi: 14 May 2004 lúc 2:13am | Đă lưu IP
|
|
|
...Trong rừng nơi đóng quân của đơn vị tôi trời đang tối dần. Viên Trung đội trưởng trung đội 3 say sưa kể chuyện quên cả thời gian và không gian hiện tại. Tôi cắt ngang và giải tán buổi nói chuyện về ma quái, ra lệnh cho các đơn vị trưởng bố trí trận địa pḥng thủ và cho lính canh chừng cái xác trong quan tài lộ thiên cạnh b́a rừng.
Trở về BCH, đầu óc tôi suy nghĩ những điều được nghe thấy về "Ó MA LAI" th́ ra nó nguy hiểm hơn tôi tưởng, nằm trên vơng nghiêng đầu sang tôi hỏi Dé:
-Hiện tượng cái xác ngoài b́a rừng có phải nó là "Ó MA LAI" hay không vậy anh Dé?
Dé trả lời nhát gừng:
-Ồ... cái đó chắc có, chắc không chứ! Tối nay nếu nó thật là Ó MA LAI th́ nó phải đi kiếm cái ăn chứ, chừng lúc đó em với T/u tới xem cái quan tài chắc rỏ thôi!
-Lở nó làm hại đến ḿnh th́ sao?
-T/u đừng sợ, em sẽ có cách diệt nó không sao cả!
Tôi nghe Dé nói có cách đối phó với ma quái th́ cảm thấy yên tâm phần nào, v́ y có những biệt tài mà trong đám người đang ở đây không ai sánh với y.
Hơn 8h00 tối, nằm trên vỏng nhắm mắt như tôi không tài nào ngủ được, tôi chờ Dé gọi tôi đi xem cái xác cạnh b́a làng...
Vào giửa đêm tiếng hú dài như ma kêu quỷ hờn lồng lộng vang lên trong rừng vắng vẻ gần nơi đóng quân của chúng tôi, tôi cảm thấy rờn rợn người nổi gai ốc, xảy nghe tiếng súng nổ từ phía Trung đội 1, tôi bật người dậy nhanh tay chộp khẩu súng XM18 và cây đèn Pin QĐ, kêu giật Dé cùng với tôi đi về hướng tiếng súng nổ vừa rồi, thấy những bóng đen di động tới lui trong khu vực ṿng đai pḥng thủ tôi hỏi:
-Ai đó!
-Dạ tụi em đây thưa T/u!
Tiếng của Trung Đội trưởng TĐ 1 trả lời
-Chuyện ǵ mà lính nổ súng vậy ông Trung Đội Trưởng?
-Dạ nó thấy "Ó MA LAI", nó chỉ có mỗi chiếc đầu với cặp mắt phát sáng xanh lè vừa hú vừa bay qua lại trước mắt, sợ quá nó nổ một loạt súng vào chiếc đầu ma quái đó, th́ cái đầu biến mất!
Tôi hỏi:
-Hay nó trúng đạn rơi rớt đâu đó ?
-Dạ em hỏng biết ...!!!
Dé nắm tay kéo tôi đi về chổ chiếc quan tài lộ thiên, dưới ánh sáng đèn Pin tôi thấy chiếc nắp quan tài khi sáng nay nằm lệch một bên bây giờ đă rơi xuống đất tự lúc nào, toàn thân tôi run lên, tim đập nhanh hơn v́ sợ, Dé nói:
-Phen này ḿnh sẽ biết nó là cái ǵ rồi!
Dưới ánh sáng ngọn đèn Pin, chúng tôi c̣n cách chiếc quan tài khoảng 3 mét, Dé dứng lại ra hiệu cho tôi đừng đến gần rồi y từ từ tiến đến đưa cao ṇng súng AR15 vào đầu quan tài, Dé kêu lên kinh ngạc:
-Đúng nó rồi T/u ơi! Lại đây mà xem.
V́ hiếu kỳ, tôi quên nổi sợ Ma quái bước đến sau lưng Dé ghé mắt nh́n vào quan tài thấy cái xác không có cái đầu, trông như một tử tội bị chặt đầu bằng "Máy chém" mà tôi đă có dịp xem một buổi xử tử tội từ thời c̣n bé!
Dé nắm tay tôi như muốn tôi được yên tâm.
-Vậy T/u phụ với tôi một tay lật cái xác này nằm úp sắp trở lại, th́ con Ó MA LAI có trở về cũng không ráp được chiếc đầu vô, nó sẽ chết thân thể hoại thành tro.
Tôi run rẩy trống ngực đập th́nh thịch, tôi không dám bước tới nửa bước chứ đừng nói là phụ với y, tôi nh́n sang bên gọi nhỏ tên lính nằm gần đó đến phụ với Dé lật xác con Ó MA LAI. Hai người ́ ạch với cái xác cứng đờ măi gần năm phút mới xong, Dé chùi hai tay trên vạt cỏ dưới đất rồi đưa tay lên mũi ngửi y kêu lên:
-Cái con này hôi quá!!!
Rồi cả ba chúng tôi lùi về sau hơn chục mét ngối xuống chờ đợi...
C̣n tiếp
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thanh Quyen Hội viên

Đă tham gia: 20 December 2003 Nơi cư ngụ: Australia
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 207
|
Msg 50 of 86: Đă gửi: 14 May 2004 lúc 4:57am | Đă lưu IP
|
|
|
Hồi hộp quá anh DaoKy ơi, đọc ban đêm nên càng run, thôi anh đừng kể nữa nghe ! Sợ lắm !
hi hi ... thiên hạ la ó phản đối quá ḱa, thôi anh cứ kể tiếp đi.
anh thật có tài viết văn, nhất là chuyện kinh dị, chuyện trinh thám đường rừng .... Anh có kiến thức về thế giới huyền bí rất nhiều, vậy chắc anh có duyên và giỏi về các môn này lắm.
Vài ḍng vớ vẩn, đừng quan tâm
Thân ái
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 51 of 86: Đă gửi: 14 May 2004 lúc 9:48am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào Thanh Quyên!
Cám ơn bạn đă khen ngợi, chuyện kinh dị th́ đương nhiên phải rùn rợn rồi! Nếu bà con la ó lên nhưng cũng không từ chối đọc mô . Vậy th́ ḿnh viết nửa phải không?
Daoky cũng không biết ḿnh có cái khiếu kinh dị này hay không hi hi!!!
Chúc bạn vui vẻ, thân mến.
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
phanthanhhai Hội viên

Đă tham gia: 05 September 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 39
|
Msg 52 of 86: Đă gửi: 14 May 2004 lúc 12:32pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hay quá anh DaoKy ơi, viết tiếp nha
|
Quay trở về đầu |
|
|
ThienKyQuy Ban Chấp Hành


Đă tham gia: 29 August 2002
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1501
|
Msg 53 of 86: Đă gửi: 14 May 2004 lúc 5:46pm | Đă lưu IP
|
|
|
Anh Đào Kỳ kính thân,
Tôi xin trân trọng thông báo cùng anh, là nhiều người cho tôi biết, và kể cả tôi, vào TVLS chỉ để đọc Ó Ma Lai thôi.
Kính anh
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái tuyệt đối
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 54 of 86: Đă gửi: 14 May 2004 lúc 9:25pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all!
Cám ơn anh ThiênKyQuy đă khuyến khich, DaoKy cũng rán hết ḷng vậy! Thật ra trong diển đàn c̣n nhiều mục rất hay không riêng ở mục Khoa Học Huyền Bí.
DaoKy cám ơn tất cả Anh Chị em trong diển đàn ủng hộ bài viết trên.
Vài hàng gửi các bạn, chúc một ngày vui vẻ trên diển đàn.
Thân mến.
DaoKy.
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 55 of 86: Đă gửi: 15 May 2004 lúc 6:29am | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all!
Sáng ra có viết suốt hai giờ nhưng máy bi trục trặt kỷ thuật nên mất hết uổng quá!( bởi DaoKy viết trực tiếp )
vậy hẹn các bạn ngày Chủ Nhật nha! Chúc các bạn vui vẻ và mọi sự tốt lành. Thân.
DaoKy
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
canary Học Viên Lớp Dịch Lư


Đă tham gia: 03 March 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 134
|
Msg 56 of 86: Đă gửi: 15 May 2004 lúc 2:28pm | Đă lưu IP
|
|
|
chào anh Daoky,
Bị mất bài viết của anh thì tiếc quá xá. Em ngày nào cũng phải vào đọc Ó Ma Lai rồi mới làm việc có quality được
Em rất cám ơn anh đã cho đọc những bài viết thật hay, thật sợ nhưng thật .... mê.
__________________ Sincerely,
Canary
|
Quay trở về đầu |
|
|
phanthanhhai Hội viên

Đă tham gia: 05 September 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 39
|
Msg 57 of 86: Đă gửi: 16 May 2004 lúc 2:02am | Đă lưu IP
|
|
|
Anh Daoky ơi, viết tiếp nha. Hay quá
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 58 of 86: Đă gửi: 16 May 2004 lúc 3:06am | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all!
DaoKy xin viết tiếp.
...Nh́n đồng hồ đă hơn 2 giờ sáng, Sương mù bắt đầt dày đặc lạnh và ẩm ướt, tôi thèm thuớc lá quay sang Dé xin anh ta một điếu, Dé cầm gói thuốc Basto đưa sang cho tôi, dốt điếu thuốc hít một hơi dài nhả làn khói lên cao tôi cảm thấy ấm áp sảng khoái không c̣n thấy buồn ngủ nửa ! Dé nói :
-Chút nửa khi chiếc đầu Ó MA LAI trở về nó không thể ráp chiếc đầu vào thân th́ nó sẽ chết!
-Thật vậy sao, nó sẽ không tác quái nửa chứ ?
-Dạ... Theo em biết th́ đúng như vậy!
-Rủi nó không chết th́ ḿnh phải làm sao, hay là ḿnh chôn nó xuống đất hay thiêu đốt cái xác này là xong chuyện chứ ǵ?
-Ồ T/u không thấy sao! Người ta không chôn, v́ chôn th́ nó cũng sống lại chui từ mồ lên, Ó MA LAI c̣n hung dử hơn nửa đó! Khi thi thể Ó MA LAI chôn xuống đất sẽ làm sức mạnh nó tăng thêm.( Có lẻ Âm Gặp Âm th́ Thuần nó sẽ lợi hại lắm!)tôi nghĩ không ngờ nó nguy hiểm như vậy!
-Như vậy ḿnh phải đốt xác th́ nó không c̣n hại được ai nửa!
Đang lúc măi nói chuyện với Dé, tôi nghe trên đầu bọn tôi một tiếng "Vụt" tôi nh́n theo nhưng không thấy ǵ chỉ thấy làn sương mù dày đặt trước mặt. Dé đứng bật dậy tay cầm khẩu AR15 chỉa thẳng về phía trước buột miệng nói:
-T/u h́nh như cái đầu Ó MA LAI trở về rồi!
-Ừ, hả ???
Tôi trả lời Dé rồi quay sang tên lính ra hiệu cho hắn theo Dé để tiếp ứng. Bổng tiếng gầm rú cao vút của Ó MA LAI làm vang động khu rừng, chân tay tôi bủn rủn, tim đập nhanh chưa từng có, tôi muốn bỏ chạy về phía sau nhưng cố gắng giử cho ḿnh b́nh tỉnh v́ sợ bọn lính cười nhạo. Tiếng gào rú man dại càng lúc càng nhanh dần làm đàn chim rừng kêu xao xác hoảng sợ tung bay rào rào trong đêm khuya, tiếng gầm rú từng hồi của Ó MA LAI sau dó dần dần im bặt, tôi nghĩ có lẻ nó đă chềt! Tôi ra hiệu cho Dé bước lên xem thử. Ánh đèn Pin của tôi chỉ chiếu sáng trong ṿng vài ba mét, Dé và tên lính từ từ tiến đến chiếc quan tài, tiếng chân sột soạt dẫm trên lá khô làm cho sự căng thẳng càng lúc càng tăng 5 mét rổi 3 mét trong tôi như cảm thấy khó thở, Dé đứng bên chiếc quan tài chiếu ánh sáng đèn Pin vào y kêu lên:
-T/u cái đầu Ó MA LAI nó đi đâu mất rồi!
Từ xa ở phía sau tôi nói với Dé:
-Anh quan sát xem coi nó rơi rớt đâu đó, nó không ráp được đầu vô thân ḿnh th́ nó đă chết rồi mà!
-Cái này chắc có, chắc không chứ! Sợ nó đi nơi khác rồi, ban ngày th́ nó không tác quái được chỉ có ban đêm thôi! tôi sợ nó trả thù lắm đó T/u.
Tôi nghe Dé nói chân tay cảm thấy rụng rời v́ kinh hải, thúc dục Dé cùng tên lính đi quanh t́m kiếm cho ra chiếc đầu Ó MA LAI.
-Anh xem kỷ xung quanh đi!
Quay về phía sau tôi gọi viên Trung Đội trưởng TĐ 1 :
-Anh cho Trung đội lục soát xung quanh 500 mét t́m cho ra chiếc đầu Ó MA LAI!
-Dạ!!!
Tôi ngồi bệch xuống đám lá cây rừng khô, ḷng kinh sợ suy nghĩ lung tung; nếu nó thực sự trả thù th́ ḿnh chắc không khỏi bị nó giết! Hay là ḿnh đốt chiếc xác ấy cho yên chuyện, c̣n cái đầu th́ trước hay sau ǵ nó cũng hoại. Nghĩ như thế tôi cho rằng ḿnh sáng suốt, tôi đi đến chiếc quan tài lấy hai trái Pháo Sáng rút chốt nhắm mắt thả vào bên trong cổ quan tài rồi chạy ra xa đứng nh́n!!!
Ánh sáng chói chang của Pháo sáng đang cháy thi thể con quái và cổ quan tài bốc ra mùi hôi khét lẹt rất khó ngửi. Bấy giờ Tên Mỹ Cố Vấn Capt. Smith cùng tên Thông ngôn người Thượng bước đến nói với tôi:
-Chuyện Ma Quái ở rừng rậm Việt Nam kinh khủng quá!
-Đó là chuyện mới bắt đầu thôi Đại Uư ạ!
Tôi nghĩ, có lẻ y được tên Thông ngôn người Thượng đă nói rỏ chuyện này từ tối đến giờ nên tên CV Mỹ này hiểu rất rỏ chuyện đă xảy ra. Tên CV mỉm cười dường như hiểu biết thông cảm rồi cùng tên Thông ngôn bỏ đi vào BCH. Nh́n ánh lửa cháy bập bùng trong chiếc quan tài như một cảnh tượng ma quái chết chóc chưa từng thấy trong đời của tôi, chợt nhớ ra các toán đi truy t́m chiếc đầu, tôi gọi tên lính Truyền Tin đem máy PRC25 để liên lạc các toán lục soát:
-811 đây 81 gọi.
-811 nghe xin chỉ thị !
-811 anh nghe cho rỏ, anh lục soát cẩn thận xung quanh, và luôn dặn ḍ con cái anh phải luôn cảnh giác mọi t́nh h́nh nghe rỏ?
-811 nghe rỏ.
Tôi buông chiếc máy PRC25 thần kinh căng thẳng thấy người như không c̣n hơi sức... Tôi ngồi thừ ra đó suốt mấy tiếng đồng hồ chờ đợi kết quả việc t́m kiếm chiếc đầu Ó MA LAI...
Trời bắt đầu rạng sáng sương mù dần tan, tầm nh́n cảnh vật trong rừng bây giờ được xa, tiếng xao xác đàn chim rừng ríu rích trên tán lá cây cao làm náo loạn khu rừng vốn im lặng tỉnh mịch. Nh́n lại chổ chiếc quan tài và cái xác Ó MA LAI bây giờ chỉ c̣n một đống than đỏ rực, tiếng nổ lách chách những đốt xương bắn văng ra cách đó 1 mét, tôi cảm thấy tự tin không c̣n sợ như lúc tối hôm qua.
Bất chợt tiếng rền rỉ rú từng hồi vang vang từ rất xa khoảng vài cây số, tôi vội cầm máy gọi cho 811:
-811 đây 81.
-811 nghe xin chỉ thị.
-Anh có nghe tiếng rú rít vừa rồi chứ ?
-Dạ! có nghe nhưng c̣n cách chúng tôi hơn 1 cây số.
-Anh hảy phối hợp với Dé cùng đến đó xem thế nào? nếu có ǵ B/C cho tôi.
-Dạ nghe rỏ rồi T/u!
Tôi lại lo lắng t́nh h́nh diển tiến không thuận lợi như tôi đă tính!!!...
C̣n tiếp
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 59 of 86: Đă gửi: 17 May 2004 lúc 12:50am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào các bạn!
DaoKy viết tiếp.
...Những tưởng tiêu diệt con quái ấy không có ǵ khó khăn, thế mà bây giờ càng lúc như càng rắc rối! Tôi đi về BCH tháo Poncho và vơng dù nhét vào Balo chuẩn bị cho cuộc chuyển quân trong buổi sáng! Tiếng gọi trong máy của 811.
-811 gọi 81.
-Tôi nghe.
-B/C. 81 chúng tôi không thấy chiếc đầu Ó MA LAI đâu cả, khi đến đây không c̣n nghe tiếng hú của nó, xin chỉ thị?
-Thôi được rồi, bây giờ các anh quay trở về nhà để chuẩn bị chuyển quân nghe rỏ ?
-811 nghe rỏ 5/5 hết.
Tôi thừ người suy nghĩ có thể nó sẽ quay lại trả thù chúng tôi không biết giờ phút nào? Thôi mặc kệ, đến đâu th́ hay đến đấy! Tôi cho gọi các Đơn vị trưởng c̣n lại về BCH bàn kế họach đi đến điểm thứ 4, giây lát sau các Trung Đội trưởng đă đến họ ngồi vây quanh.
-Hôm nay chúng ta sẽ đi sang điểm thứ 4, tọa độ X, bây giờ là 8h15 các vị phải điều chỉnh giờ cho chính xác. Trung đội 2 đi hướng bên trái từ thung lũng lên điểm 4.
Trung đội 3 đi hướng bên phải từ ngọn đồi nhỏ bọc sang.
Trung đội 4 đi chính diện trực tiếp đến điểm 4.
C̣n riêng Trung đội 1 sẽ cùng đi với tôi ở phía sau.
Nếu các TĐ có gặp điều ǵ B/C cho kịp thời, tất cả nghe rỏ ?
Phân nhiệm xong, tôi đứng lên cùng tên Capts Smith hội ư bố trí kế họach cuộc chuyển quân. Chúng tôi đi theo Trung Đội 1 tiến về điểm thứ 4 lại trùng hướng chổ phát ra tiếng rú của Ó MA LAI lúc sáng, bây giờ tôi có dịp quan sát khung cảnh ṭan bộ nghĩa địa nằm cạnh bên ngôi làng bỏ hoang, tập tục táng người chết thật kỳ quái mất điều kiện vệ sinh, v́ sao nơi đây lại phát sinh ra ḷai quái vật như thế? Câu hỏi này làm tôi suy nghĩ rất nhiều! Liệu con quái "Ó MA LAI" trong câu chuyện của viên Trung đội trưởng TĐ3 có liên quan ǵ đến con "Ó MA LAI" này không nhỉ ? Những ǵ tôi đă nghe và thấy về bùa ngải, thư yếm, ma quái, bây giờ tôi đă thấy tin là có thật!
Đi ngang qua khu vực đă lục sóat ṭan bộ nơi này cỏ cây bị đám người của TĐ 1 quần nát ngă nghiêng, thế mà chẳng thấy tăm tích của chiếc đầu Ó MA LAI?
Di chuyển liên tục trong nhiều giờ c̣n cách điểm thứ 4 khỏang 2 cây số, tôi ra lệnh cho tất cả các đội quân dừng lại nghĩ 30 phút, lấy tấm bản đồ không ảnh ra xem thấy cạnh bờ sông có những lán trại hay hầm hố rất nhiều. Tôi yêu cầu Trung Đội 2,3 vào tiến hành lục sóat thăm ḍ. Chừng nửa giờ sau tiếng máy gọi B/C của các đơn vị đă đến Mục tiêu đă định:
-812 gọi 81.
-81 nghe.
-B/C 81 chúng tôi thấy những hầm hố cũ cách nay khỏang vài tháng khộng có dấu hiệu có người sinh họat nơi đây!
-813 gọi 81.
-81 nghe.
-B/C 81 chúng tôi thấy những lán trại được cất rất thô sơ có lẻ "họ" chỉ nghĩ ngơi qua đêm rồi đi, lán trại này đă cũ cỏ tranh lợp bị tốc mái hết cả rồi!
-Tất cả 812 và 813 nằm tại chổ chờ chúng tôi lên.
-814 đây 81 gọi.
-814 nghe xin chỉ thị?
-814 đă đến điểm 4 chưa?
-Dạ! chúng tôi c̣n vài trăm mét nửa mới đến đỉnh!
-Khi đến đỉnh điểm anh cho tất cả bố trí pḥng thủ và ăn cơm và chớ lệnh tôi nghe rỏ?
-814 nghe rỏ 5.5 hết.
Tôi cùng đ̣an người vượt lên ra cạnh Bờ sông, lúc này mặt trời đă đứng bóng! Trước mắt ḍng sông nước trong xanh phản chiếu ánh nắng lấp lánh, nhiều gềnh đá to nhấp nhô dựng thẳng trên ḍng nước chảy xiết như thác, cảnh rất đẹp tôi thèm được tắm mát dưới ḍng sông xanh ấy! Tôi cho tất cả các đơn vị bố trí pḥng thủ để mọi người cùng ăn cơm trưa, chỉ riêng Trung Đội 4 nằm trên điểm cao để hổ trợ cho các đơn vị phía dưới...
C̣n tiếp.
DaoKy
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 60 of 86: Đă gửi: 20 May 2004 lúc 4:11am | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all!
DaoKy viết tiếp.
...Buổi trưa hè nắng gắt, trời không chút gió không khi oi bức khó chịu, tiếng ve đồng loạt kêu vang cả một khu rừng như bản giao hưởng ngàn đời của rừng xanh, tôi men theo bờ sông nh́n xuống ḍng nước trong vắt, những đàn cá lượn lờ quanh gộp đá, xa xa phía trên vài mươi tên lính Thượng đang trầm ḿnh trong ḍng sông, tôi cởi đồ bước vào ḍng nước mát lạnh cảm thấy thoải mái, ḍng nước chảy xiết như muốn xô trút tất cả những ǵ trong thân thể của nó xuống bên dưới thung lủng. Nh́n đàn cá "Trắng" bơi quanh tôi tự nhiên như chúng chưa từng biết sợ hải là ǵ! Chúng cũng như tôi khi chưa biết về những bí ẩn của rừng xanh tôi chưa từng biết sợ hải! Nay tôi biết những bí ẩn nằm phía sau sự tỉnh mịch rừng già Tây Nguyên là những bí ẩn Ma Quái chết người, nổi sợ hải làm tôi muốn đứng tim!!!
Tiếng lao xao của bọn lính Thượng cắt đứt ḍng suy nghĩ, tôi nh́n lên thấy họ đang nói và chỉ chỏ vào ḍng sông, tôi lên bờ đi đến chổ bọn họ hỏi"
-Chuyện ǵ vậy?
-Dạ ! có con cá lớn lắm T/u cho tụi tôi bắt nó chứ?
-Được các anh cứ tự nhiên.
Thế là cả bọn reo mừng, tôi nghiêm mặt nói :
-Chúng ta đi hành quân không phải nơi đùa giởn!
Tôi lấy quần áo rồi đi về BCH thay đổ nằm nghĩ trên chiếc vỏng Dé đă mắc hộ cho tôi khi dừng quân. MỘt tiếng nổ làm rung chuyển ven bờ sông tôi giật ḿnh bật dậy chạy ra ngoài, cạnh bờ sông một nhóm lính thượng đang khệ nệ khiêng từ dưới nước lên một con to cá "Lóc" đầu rất to như cái thúng dài gần 2 mét, tôi hỏi:
-Tiếng nổ vừa rồi ai đă cho nổ vậy?
-Dạ! do thằng K'leng ở Trung Đội 3 đó T/u.
-Tại sao tôi đă bảo các anh không được làm lộ mục tiêu mà các anh lại dùng lựu đạn đánh cá?
-Dạ! Tại em hỏng biết xin T/u bỏ qua!
Tôi không trả lời nghiêm mặt bỏ vào trong BCH, cả bọn lính Thượng đều đổ lổi cho nhau, cả bọn kéo con cá nặng gần 100 kg đến bên chiếc liều của tôi, họ xin lổi và nói:
-Tụi em xin T/u phạt, thật sự lúc nảy em có xin T/u rồi nên mới dám làm!
Đúng là bất đồng ngôn ngữ cũng khó khăn! Tôi cứ tưởng bọn họ dùng cách săn bắt nào khác chứ chưa nghĩ họ dùng lựu đan để đánh cá ! tôi nói:
-Thôi lở rồi! các anh đem con cá về chia nhau ăn đi!
Cả bọn vui mừng cảm ơn rối rít, lôi con cá ra bờ sông bắt đầu xẻ thịt cá chia nhau. Một lát sau họ mang đến cho BCH 2 khoanh cá "Lóc" gần 10 kg, Dé và tên lính Truyền tin vui mừng v́ có thức ăn tươi, họ lấy Cà mèn nấu nồi cháo cá, số thịt cá c̣n lại họ đem nướng với muối, mùi thơm bốc lên làm tôi cảm thấy đói. Tôi hỏi Dé; sao con cá này nó to quá vậy ? Dé trả lời:
-Dạ! nó hơn trăm tuổi rồi đó T/u nó càng lớn tuổi th́ nó càng to.
Tôi ngạc nhiên về tuổi thọ và sự phát triển to lớn của loài cá "Lóc" ở ḍng sông Tây Nguyên!
Trời đă về chiều, ánh sáng yếu ớt c̣n lấp lánh trên cành cây Trắc Bá, từng đàn chim bắt đầu xôn xao t́m chổ trú ngụ của chúng trên cành cây cao, tôi gọi máy về BenHét B/C điểm đóng quân tối nay. tiếng TT Thành vang trong máy:
-Sao có ǵ mới mẻ không cậu?
-Dạ! thưa TT cũng b́nh thường thôi ạ!
-Sáng ngày mai cậu đến điểm Zulu kiểm tra không ảnh, có đúng như nó đă chụp không rồi B/C cho tôi biết? dứt!
-Dạ!!!
Tôi cho gọi tất cả các viên Trung đội trưởng đến bố trí kế hoạch pḥng thủ và lệnh HQ ngày mai. Hai mươi phút trôi qua các viên đội trưởng đă đến đầy đủ, tôi nhắc việc bố trí pḥng thủ và Phân công Lệnh Hành quân ngày mai. Chợt nhớ đến câu chuyện Ó MA LAI của viên Trung đội trưởng TĐ3 đă kể tôi hỏi anh ta:
-Như anh đă thấy chúng ta đă chạm trán cùng Ó MA LAI, c̣n chiếc đầu của nó đă biệt tăm, Dé bảo sợ nó có thể trả thù bất cứ lúc nào, tôi đề nghị mỗi vọng gác phải có 2 người! Chuyện Ó MA LAI mà anh kể tôi nghe sao thấy nó không giống như con này ?
-Dạ, cũng như vậy thôi T/u ! để tôi xin kể đoạn sau th́ T/u sẽ hiểu thôi!
Y đốt điếu thuốc mùi khét lẹt gắt khó chịu làm tôi bị sặc mấy cái, y từ từ kể chuyện...
...Già làng Y' Seo thấy việc bắt sống con quái vật thất bại làm một số người trong đồn điền Trà không tin tưởng khả năng của ông, ông buồn bực nhất định phải chủ động t́m nó để hạ chứ không muốn chờ đợi con quái vào bẩy nửa! Giài làng Y' Seo chuẩn bị Cơm nước vào chiếc gùi, tay cầm chiếc "Ná" mạnh nhất để săn Hổ ông đi vào rừng theo hướng con quái thường gầm rú...
c̣n tiếp.
__________________ Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|