Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 289 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Vài Ḍng Tản Mạn... (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Vài Ḍng Tản Mạn...
Tựa đề Chủ đề: Đoản Khúc Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
tiec khong
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 31 July 2003
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 149
Msg 101 of 143: Đă gửi: 10 June 2004 lúc 11:12pm | Đă lưu IP Trích dẫn tiec khong

daoky đă viết:
Hi all!
Chào TiếcKhông!
Đung như bạn đă viết. Trong Đạo Cao Đài Đưc Huyền KHung Cao Thượng Đế Dạy lập Hội Thánh :
-Nhứt Phật.(Giáo Tông)
-Tam Tiên. (Đầu Sư hay ba vị Chưởng Pháp: Thái, Thượng, Ngọc )
-Tam Thập Lục Thánh. (Phối Sư mỗi phái 12 người)
-Thất Thập Nhị Hiền (Giáo Sư Mỗi Phái 24 người)
-Tam Thiên Đồ Đệ( Giáo Hửu mỗi Phái 1000 người)
C̣n Phẩm Lễ Sanh th́ vô số
Đó là Ngũ Chi Tam Giáo, Đối phẩm th́ hang Lễ Sanh không có trong câu dạy trên:
Vài hàng góp lời, chúc bạn vui vẻ. Thân mến.
DaoKy


Cám ơn anh ĐaoKy
Quay trở về đầu Xem tiec khong's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tiec khong
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 102 of 143: Đă gửi: 11 June 2004 lúc 12:48am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Hi all!
Gịng thời gian vẫn trôi lặng lẻ, sáng nay ta thức dậy trong bầu trời ảm đạm màu ch́, có lẻ trời sẽ không mưả. Những cơn gió vô t́nh cuốn cành lá xanh xao làm rơi rụng một vài la' vàng chưa kịp rụng! Áng mây mo.ng đầy hơi nước chậm chạp là đà xuống trần gian, như muốn gội rửa những trần trược, những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng của con người thời kỳ hiện đạị. Ta rút vào một nơi tỉnh lặng để thấy ḿnh, thấy người trong mo.i biến động hằng ngày có tính đấu tranh để sinh tồn, để thích hợp cuộc sống hổn loạn.
Một ngày, như từng ngày như thế! Không có ǵ thay đổi không gian chung quanh! Nhưng ta lại thấy ḿnh đă già đi từng ngày, những sợi tóc ngă màu theo thời gian, lại nghĩ đó là tánh chất của vật chất sinh diệt! Riêng ta vẫn hồn nhiên, vẫn thấy cuộc đời vẫn ôm tṛn những ước mơ mưu cầu hạnh phúc, cái ǵ là Ta, cái ǵ của Nó !
Những hạt bụi nào làm ta sốn cay mi mắt, một chút đau khổ nhọc nhằn rồi cũng theo thời gian mà đi, c̣n lại trong những đơn diệu Sáng, Chiều, Tối như điệp khúc...
Ta mĩm cười hư ảo mà! những phút vui vẻ thi` có những tiếng cười hạnh phúc, những giọt nước mắt cho khổ đau cũng sẽ không c̣n có ư nghĩa, khi nó chi? là hư ảo xoay tṛn ôm lấy thân phận con người, thế thôi!!!

Sửa lại bởi daoky : 11 June 2004 lúc 12:53am


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 103 of 143: Đă gửi: 12 June 2004 lúc 10:33am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Hi all!
Có một câu chuyện DaoKy xin kể cho các bạn nghe:
...Trong giới tăng sĩ du dà có một vị thiện tín sống rất hoà đồng cùng mọi người, ông suốt ngày âu lo phải làm thế nào cho tất cả tăng đoàn được phúc lạc, nên ông dùng thiện xảo để tạo cho các vị trong tăng đoàn có những buổi ăn ngon miệng. rồi ông lại sợ cuộc tu hành của họ quá đơn điệu, ông đem những chuyện thần thoại có mục đích hướng thiện kể cho các vị này nghe, để được những giây phút thoải mái tinh thần để hăng hái tu tập. Nhưng những thành quả trên, lại bị một vài người bạn phê phán châm chích bởi những tánh chất vô nghĩa c̣n trong hạ trí cá thể...
Ông rất buồn không biết lời lẽ ǵ để chuộc lổi với họ! Buổi chiều hôm ấy ông đi ra bờ sông thanh tẩy. Nước sông Hằng lúc bấy giờ chảy cuồn cuộn do nước lủ trên nguồn, ông đưa mắt nh́n thấy trên cành cây bé con đang trôi có một con bọ cạp đang chạy tới chạy lui trên ấy, những đợt sóng va đập vào như muốn nhận ch́m cành cây bé con, ông thông cảm cùng con vật vội lội ra xa bờ đưa tay vớt con bọ cạp lên cho nó khỏi chết đắm trong gịng nước, nhưng rồi ông bị nó châm vào tay một cái thật đau, ông nghiến răng cố chịu đau đưa con vật vào bờ an toàn thả nó lên thân cây gần đó thở phào trong đau đớn...
Ông bắt đầu nhận thực được rằng : - Việc cứu con Bọ cạp chính là ḷng nhân của con người, c̣n việc nó châm ông một thật đau ấy chính là tánh chất của con Bọ cạp!!!
Ông bắt đầu thấy ḿnh không c̣n đau đớn nửa, thấy thương yêu tất cả mọi người bạn vô nghĩa của ông cũng như con Bọ Cạp đă châm làm cho ông đau đớn...
Vài hàng góp lời. Chúc các bạn vui vẻ trên diển đàn. Thân mến .
DaoKy


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
NguyenTri
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 213
Msg 104 of 143: Đă gửi: 12 June 2004 lúc 10:50am | Đă lưu IP Trích dẫn NguyenTri

Chào DaoKy,

Hay lắm, hay lắm, vượt qua rồi.
Tưởng đâu không thấu rơ huyền cơ.
Bát quái nung nay đă chín rồi.
Đạo Trời đâu đă đổi bao giờ.

Kính,

Nguyên Trí thư sinh

--------------------------
Đừng có vụ nhỏ bỏ lớn.
Quay trở về đầu Xem NguyenTri's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi NguyenTri
 
thep-da -toi
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 15 April 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 172
Msg 105 of 143: Đă gửi: 13 June 2004 lúc 12:55am | Đă lưu IP Trích dẫn thep-da -toi


" Việc cứu con Bọ cạp chính là lòng nhân của con người, còn việc nó châm ông một thật đau ấy chính là tánh chất của con Bọ cạp!!! "


Đại Huynh ơi , nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy đúng thật đấy , thôi ta cố gắng làm người, chẳng làm Bọ cạp vậy hihihi

Chúc Huynh vui vẻ
Muội
TD
Quay trở về đầu Xem thep-da -toi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thep-da -toi
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 106 of 143: Đă gửi: 13 June 2004 lúc 6:48am | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Hi all!
Có một người Ả Rập giàu có kia có được con ngụa thật tuyệt hảo, nó có thể hiểu được tiếng người do chủ của nó sai bảo. Một hôm nhằm phiên hợp chợ Ông bèn cởi con ngựa quư ấy ra đến chợ th́ bao nhiêu cặp mắt đổ dồn về con Tuấn Mă thèm thuồng. Ông ta xuống khỏi lưng ngựa và nói với nó : Mày hảy lại đây đợi ta đi mua ít đồ gia vị và sẽ mua cho ngươi một ít lúa Mạch, chớ đi đâu xa nhé!
Con vật gật đầu như hiểu ư của chủ, nó đứng đó b́nh thản chờ chủ đi chợ. Một tay đạo chích thấy con ngựa đẹp không cột mà người chủ đă bỏ đi vào chợ, nên hắn ta hí hửng nghĩ trong đầu : Hôm nay ḿnh trúng mối lớn, con ngựa này mà bán sẽ được vài trăm đồng Dyna chứ chẳng phải chơi! nghĩ rồi ḷng tham thúc đẩy anh (đạo chích) trộm ngựa! Khi anh ta bước gần con vật đưa tay vuốt lên bờm nó để làm quen, nhưng con ngựa hí lên lồng lộng đá chân sau vào người hắn ta, tên đạo chích quay lăn đau đớn la khóc vang rân. Người chủ ngựa quay lại nh́n thấy cảnh trên bèn chạy ra đở y đứng lên xoa vuốt chổ đau rồi xin lổi, người chủ ngựa cũng không quên kèm theo 1 chục đồng Dyna để anh ta thuốc thang rồi lên lưng ngựa ra về.
Những tay giàu có ở khu chợ bắt đầu chú ư đến con ngựa của anh chàng Ả Rập kia, họ cùng đến nói với tên đạo chích rằng : -Nếu người lấy được con ngựa ấy thi ta sẽ trả cho ngươi 1000 Dyna, tên Trộm sáng mắt v́ đống tiền quá lớn nên y nói với tay lái buôn vừa ra giá :-Tôi mang con ngựa ấy đến cho ông, nhưng nếu đă ra giá th́ nhớ lấy lời nhé! Ngày mốt sẽ có con ngưa cho ông...
Hôm ấy là ngày hợp chợ, biết rỏ hành tŕnh của anh chàng chủ con ngựa quư ấy, nên hắn ta giả vờ làm một người ăn mặt rách rưới đang bị thương tật có đầy vết máu trên người, khi thấy anh chàng Ả Rập cởi con ngựa quư đi đến bèn ḅ lê ra ngoài với thân thể đầy máu me kêu gào thảm thiết! -Ông ơi làm lơn cứu tôi, tôi trên đường đi ra chợ th́ bị bọn cướp nó đánh tôi lấy tất cả hàng hoá và con ngựa rồi chúng bỏ đi, ông hảy giúp tôi th́ Thượng Đế sẽ ban phúc lành cho ông! Nghe và thấy t́nh cảnh người bị nạn quá thê thảm! Người chủ ngựa bèn hỏi :- Nhà của ông ở đâu có xa không ? Tôi sẽ giúp ông về nhà! Tên trộm nói:-Nhà tôi xa lắm cách đây gần 50 dặm, thôi th́ ông hảy giúp cho tôi đi chung ngựa ra đến chợ rồi chờ người nhà tôi đến đón về! Người chủ ngựa nghe nói như vậy cho là phải, bèn gọi hắn leo lên lưng ngựa ngồi phía sau, Nhưng tên trộm nói: -Nếu Ông làm phước th́ làm ơn cho trót, tôi bị thương thế này làm sao leo lên, ông hảy giúp đở tôi lên lưng ngựa. Anh chàng Ả Rập Chân thật bèn xuống đất đưa người bị nạn lên yên ngựa, nên v́ thế con ngựa không nổi chứng. Tên trộm nói :- C̉n tay nải của tôi nửa, ông hảy lấy hộ dùm ! Anh chàng Ả rập Thật thà đi quanh t́m kiếm tay nải của người bị nạn, khi t́m gặp tay nải xảy nghe tiếng vó ngựa chạy ra xa , bấy giờ anh chàng Ả Rập Thật thà biết ḿnh bị gạt nên anh ta cất tiếng kêu tên Trộm:-Này! này! anh bạn tôi ơi! Con ngựa ấy bây giờ thuộc về của bạn, tôi nói bằng danh dự của người Thiện Tín, xin bạn dừng bước cho tôi dặn bạn ít lời! Tên trộm đắc chí khi nghe được những lời của nạn nhân bèn g̣ cương ngựa đứng lại trong tầm xa 50 mét hỏi:-Nào muốn nói ǵ th́ nói đi, kẻo trể phiên chợ ta không bán được ngựa? Anh chàng Ả Rập điềm tỉnh nói:-Này bạn, giống ngựa này nhà tôi có nhiều không chỉ một con, nay bạn muốn th́hảy nói cùng tôi, tôi sẽ cho bạn, cớ sao phải dùng mánh khoé lường gạt thiện tâm của người khác để hưởng lợi? rồi anh ta nói tiếp:
-Bây giờ th́ tôi nhân danh người thiện tín,sẳn ḷng san sẻ cho bạn những vật chất của tôi mà bạn đang thích, và bạn nên nói với mọi người rằng đây là con ngựa được mua bán ṣng phẳng, chớ đem chuyện lường gạt kẻ thiện tín như tôi để được ngựa, rồi sẽ có nảy sinh "dây chuyền bất tín" trong ḷng mọi người, sau này có ai bị nạn chắc có lẻ không ai c̣n cứu giúp họ nửa! Tôi v́ điều này mà nói cùng với bạn nhớ đấy! Tên trộnm ngựa nghe những lời cao thượng ấy liền sa nước mắt bèn xuống ngựa chạy đến bên anh chàng chủ ngựa ôm chân xin anh ta tha thứ và trả lại con ngựa.
Chàng Ả rập nói:- Anh là kẻ biết sám hối quay về với ḷng thiện tín, th́ anh xứng đáng được hưởng món quà của tôi, anh hảy nhớ những ǵ tôi căn dặn anh!!! Nói xong anh chàng Ả Rập bỏ đi.
Tên trộm ngựa nh́n theo cho đến khuất bóng bên kia đồi cát mới lên lưng ngựa, hắn suy nghĩ đến một ḷng nhân ái có thể hắn sẽ làm cho mọi người trong tương lai...





Sửa lại bởi daoky : 13 June 2004 lúc 7:05am


__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
nhoc4uni
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 01 July 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 58
Msg 107 of 143: Đă gửi: 01 July 2004 lúc 9:26am | Đă lưu IP Trích dẫn nhoc4uni

Lại thêm một đêm nữa anh thao thức,suy nghĩ vì những câu nói của em.Anh chọn một đĩa nhạc cổ điển, thứ âm nhạc duy nhất có thể làm bối cảnh cho sự suy nghĩ. Những nốt nhạc chơi vơi mơ hồ nơi tận cùng tâm trí, êm ả như buổi hoàng hôn trên đồi cỏ, vùng trời hồng làm nền cho hai cái bóng nổi bật của đôi tình nhân chập vào nhau trong vòng ôm đắm đuối. Sự hoà hợp của bức tranh chiều hoang dã. Những giọt nhạc thánh thót quyện lấy dòng tư tưởng. Tiếng nhạc, dòng suy nghĩ, luân phiên nhường cho nhau sự hiện diện. Chuỗi âm thanh như ẩn như hiện, đôi khi biến mất, chìm sâu dưới vùng tư tưởng, rồi nhẹ nhàng vươn lên, vươn lên, khi dòng tư tưởng lơi nhịp. Còn tư tưởng nào khác hơn là tư tưởng về em, đầy ắp, trọn vẹn, những thương yêu quyện lấy xót xa như những lời nói mà tối hôm qua em đã nói với anh.Em có biết không?Những lời nói của em như những ngọn roi quất thẳng vào trái tim này.Em hỏi anh:”có phải đối với ai anh cũng quan tâm và tốt bụng như vậy không?”.Anh biết nói làm sao cho em hiểu bây giờ hả em.Phải!anh rất quan tâm,rất lo lắng cho mọi người bất kể gái hay trai.Nhưng em ơi đó là thứ tình cảm quan tâm,lo lắng của 1 người bạn đối với bạn bè của mình.Trái tim anh chỉ có 1 ngăn,và rất rõ ràng, rất chắc chắn, không nghi vấn, là hiện tại những yêu thương dành cho em đã đầy ắp, như không còn chỗ chứa trong ngăn tim này rồi.Anh ước sao anh có thể trong suốt để em có thể nhìn thấu trái tim này.Và bây giờ anh đã nhận ra rằng, những thương yêu đó cần phải được bện thêm cho chặt bằng những sợi tơ âu yếm nhỏ bé, như khi anh góp nhặt những đoạn văn anh viết gửi cho em. Tình yêu là nâng niu từng kỷ niệm, là vuốt ve từng chiếc lá yêu thương cất vào ngăn tim, là để cho tâm hồn ấm lên với những nhắc nhở âu yếm, là hít đầy buồng phổi tiếng dương cầm bản nhạc của Beethoven, là lời thầm hứa ấp ủ hộ nhau ngọn lửa trong tim.

Em!đừng nghi ngờ tình yêu anh dành cho em nữa nha. Hiện tại thì anh cũng đang hát , hát vì hạnh phúc đẹp nhất của đời mình là được yêu em và bên em.Em,có biết mình quan trọng ra sao đối với cuộc sống của anh không?" có em đời anh từng ngày rộn rã chấp cánh bay khắp nơi" đúng là như thế đó,em rất quan trọng trong cuộc sống của anh,có em anh trở nên hạnh phúc và yêu đời hơn bất cứ lúc nào.Trái tim anh luôn mãi hát vang những bài tình ca tha thiết,sâu lắng,êm đềm như tình yêu anh dành cho em vậy!



__________________
Người...mãi là niềm nhớ trong ta...dẫu lắm vô thường...
...mộng qúa mong manh...người gần đó...nhưng xa đến vô vàn.
Chờ nhau
Quay trở về đầu Xem nhoc4uni's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nhoc4uni
 
NguyenTri
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 213
Msg 108 of 143: Đă gửi: 01 July 2004 lúc 10:20am | Đă lưu IP Trích dẫn NguyenTri

Thân chào Daoky huynh,

Hôm nay đọc lại bài viết Siêu Trí của anh thấy rất hay. Càng đọc càng thấm ư. Anh có thể viết tiếp phần sau không.

Kính,

Nguyên Trí thư sinh
----------------------------
Biết phải biết cho suốt;
Làm, phải làm đến nơi.
   Trương đ́nh Phong
Quay trở về đầu Xem NguyenTri's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi NguyenTri
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 109 of 143: Đă gửi: 01 July 2004 lúc 10:51pm | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Chào Các Bạn!
NguyenTri đă viết;

"-Hôm nay đọc lại bài viết Siêu Trí của anh thấy rất hay. Càng đọc càng thấm ư. Anh có thể viết tiếp phần sau không.

Kính,"
Nguyen Tri thân, Dao ky sẻ post phần cuối của bài siêu Trí để bạn nghiệm cứu. Bạn chờ nha! Chúc bạn vui vẻ.Thân mến.
DaoKy

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
nhoc4uni
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 01 July 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 58
Msg 110 of 143: Đă gửi: 02 July 2004 lúc 9:54am | Đă lưu IP Trích dẫn nhoc4uni

Có một cái gì đó rất lôi cuốn của buổi sáng sớm tĩnh mịch khi mà mọi tiếng động, vốn bản tính ham vui, đã choàng vai nhau, chếnh choáng đi tìm những nơi náo nhiệt từ đêm hôm trước, còn ngủ vùi đâu đó quên cả lối về .

Không gian khi ấy êm ái, mềm mại, nồng nàn như giấc ngủ của em, say đắm như hơi thở nhẹ, đều đặn, âm thanh yêu thương duy nhất mà anh nghe được, không phải bằng tai, mà bằng tim . Anh hít vào thật sâu, thật chậm, em đó, rất yếu đuối, rất mềm, rất ngọt bên dưới cái bề ngoài cứng cỏi,bướng bỉnh, giận hờn, hương nồng nàn đi qua từng tế bào phổi, thấm sâu vào từng mạch máu nhỏ li ti, ùa về tim, biến thành hồng huyết cầu yêu thương lan tràn từng dòng huyết quản .

Buổi sáng an bình, mọi giác quan được điểm danh, kiểm soát, tất cả đều ở mức độ bén nhậy nhất . Những ưu phiền bị anh đóng cửa linh hồn, bỏ lại bên ngoài . Anh nhìn những nỗi khổ đau bằng cặp mắt thản nhiên . Anh nếm những cay đắng, chấp nhận, để thấy ngọt ngào hơn nữa yêu thương em cho . Anh bình thản nêu thắc mắc với những nghiệp dĩ kết tụ từ quá khứ, và bình tĩnh yêu cầu những hỗn loạn của cảm xúc hãy ngồi yên . Và chúng lập tức nghe lời khi anh nói cho chúng biết em có chiếc đũa thần .

Anh chợt nhận ra một điều . Buổi sáng an bình không phải vì muộn phiền khổ đau rủ nhau đi vắng, mà muộn phiền khổ đau tan biến đi khi em nâng cao chiếc đũa thần để cả vùng không gian của em, của anh chói loà hào quang hạnh phúc .


__________________
Người...mãi là niềm nhớ trong ta...dẫu lắm vô thường...
...mộng qúa mong manh...người gần đó...nhưng xa đến vô vàn.
Chờ nhau
Quay trở về đầu Xem nhoc4uni's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nhoc4uni
 
daoky
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 502
Msg 111 of 143: Đă gửi: 03 July 2004 lúc 10:22pm | Đă lưu IP Trích dẫn daoky

Hi all!
"-Linh hồn chúng ta cần phải nếm mùi cô tịch mới có thể cất cánh bay cao."
"Con người có dư thừa lư trí, nhưng c̣n thiếu t́nh thương.
Phải chăng Thượng Đế nằm trong bàn tay bố thí nhiều hơn lời phán xét?
Con người có quyền phán xét chăng ? Và khi lên án một người, ta có hiểu được người ấy?
-Con người không yêu thương nhau, mà tự làm khổ cho nhau . Tai sao phải lại phải cấu xé lẩn nhau, trong khi chúng ta có hạnh phuc là sát cánh bên nhau để bước đến ngưỡng cửa t́nh thương luôn mở rộng.
-Mỗi con người thanh tịnh làm cho cả thế giới thanh tịnh, muốn thanh tịnh ta phải sáng suốt vô cùng, sáng suốt như ngọn lửa thiêu rụi cả kho tàng tham duc của chúng ta.
(Teilhard de Chardin)

__________________
Chốn hư không Trời vô ngôn quán đảnh, Pháp hiện tiền vi tiếu một cành hoa
Quay trở về đầu Xem daoky's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi daoky
 
DaoTran
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 June 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 102
Msg 112 of 143: Đă gửi: 07 July 2004 lúc 4:12am | Đă lưu IP Trích dẫn DaoTran

Hi all!
Có một vị ẩn sĩ bao nhiêu năm xuôi ngược đi t́m người để truyền y bát ḍng tu của ông, nhưng ông không hài ḷng những người đă gặp qua. Một hôm ông đến ngôi làng cạnh bờ sông hiền hoà nước trong xanh, ông liền dựng lên một túp liều tranh và bắt đầu cho cụôc tu hành hằng ngày của ông tại đây.
Sau khi hành lễ buổi sáng, ông bước ra khỏi túp liều tranh đi vào làng để xin ăn, ông nh́n thấy tất cả mọi con người nơi đây đang tất bật với công việc đồng và biết bao chuyện đời thường, ông nhận thấy nơi đây khó t́m ra một người để truyền y bát, ông đi tận đến cuối làng thấy trong ngôi nhà giàu có , bên trong gia đ́nh họ đang quây quần bên nghi thờ cầu nguyện buổi sáng th́ ông rất mừng rở, nghĩ thầm nơi đây vẫn có những người c̣n mộ đạo, ông bèn dừng lại đi thẳng đến nghi thờ lên tiếng chào mừng họ, cả nhà ngạc nhiên khi thấy vị Đạo Sĩ râu tóc bạc trắng bước vào nhà xưng tán Thượng Đế. Họ tiếp đải ông rất niềm nở và chủ nhà mời ông dùng bửa ăn buổi sáng, các thức ăn được bày ra, vị Đạo Sĩ không khách sáo ǵ cả ngồi vào bàn ăn uồng tự nhiên, loáng một cái đă hết phần ăn của ông, nh́n thấy cử chỉ vẫn c̣n thèm thuồng như chưa từng ăn uống nhiều ngày của Đạo Sĩ. Chủ nhà bèn mời ông ăn nốt những phần ăn của họ, không cần cảm ơn vị Đạo Sĩ tiếp tục ăn nốt những thức ăn của những người trong nhà, ăn xong ông nh́n quanh mới nói ; -Trong nhà này con cậu trai con ông bà đâu sao không thấy? Vị chủ nhà lúng túng bảo rằng : Ồ ! Thằng con trai của tôi nó được bà mai đưa đi xem mặt cô dâu ở làng bên kia, xin lổi sao lại biết nó ? Vị Đạo sĩ trả lời: -Tôi chi đoán như thế thôi! Nhưng tại sao không tu lại đi lấy vợ nhỉ?
Ông chủ nhà cũng không thể nào giải thích câu hỏi ngớ ngẩn của Đạo sĩ, ông ta bảo : Th́ trai lớn lên phải có vợ, và gái lớn lên phải có chồng, làng chúng tôi đă có tục ấy ngàn xưa rồi, con gái th́ gả chồng tuổi 13 c̣n con trai th́ 17!
Vi Đạo sĩ không thắc mắc, ông chỉ thở dài lắc đầu và nói: -Nếu như sinh mệnh không sống được th́ làm thế nào cưới vợ nhỉ? Có thể sao này xảy ra chuyện ǵ, th́ hảy đến túp liều ven sông t́m tôi, tôi có thể sẽ giúp được cho con trai ông bà đấy! Nói xong vị Đạo sĩ bỏ đi không quên lời cảm ơn chủ nhà đă đải ông một bửa ăn ...
Hai vợ chồng chủ nhà cũng ngạc nhiên không ít v́ lời nói ông Đạo sĩ xa lạ khó hiểu?
Buổi trưa người con trai chủ nhà về hớn hở khoe với cha rằng :-Tuần sau cô ta sẽ cưới con, cô dâu tương lai là một cô gái giàu có rất đẹp và hiền dịu, đúng ngày ấy th́ cha cô ta sẽ mang của hồi môn cho con gái khoảng vài ngàn đồng để xây dựng hạnh phúc vợ chồng.
Hai vợ chồng chủ nhà nghe nói thế rất mừng cho con trai của ḿnh...
Nhưng ít hôm sau th́ chàng ta ngă bệnh nằm liệt trên giường không ăn, không uống, mắt nhắm lại miệng cứ rên rỉ người mê man không hay biết ǵ, Ông chủ nhà nhớ lại lời vị Đạo sĩ nói, ông ta bèn kêu người nhà chạy đến bờ sông t́m vị Đạo sĩ ấy giúp đở.
Vị Đạo sĩ nghe xong hấp tấp đi đến nhà thí chủ của ḿnh, ông vào nhà nh́n thấy mọi người đang than khóc v́ đứa con trai của họ đă chết! Đạo sĩ kêu mọi người hảy b́nh tỉnh thắp hương lên nghi thờ rồi ông đứng ra cầu nguyện. giây lát sau thấy chàng trai rên khe khẻ rồi động đậy gọi cha mẹ, cả nhà đều mừng rở họ quỳ xuống lạy cảm tạ vị Đạo sĩ ấy! Nhờ Ngài cứu sống con tôi, vậy Ngài muốn chúng tôi làm điều ǵ cho Ngài để xứng đáng với công lao trời biển này? Vi Đạo sĩ chỉ cười mà không nói, hai vợ chồng chủ nhà nài nỉ măi sau cùng ông Đạo sĩ mới nói: Nếu như ông bà muốn trả ơn cho tôi bằng cách; cho cậu trai này theo tôi tu hành thế là đủ lắm rồi!
Hai vợ chồng chủ nhà nghe nói như thế mừng quá! Vội lạy tạ Đạo sĩ và hẹn sau khi lành bệnh sẽ đưa con trai đến gặp ông để ông hướng dẫn tu hành. Vị Đạo sĩ chỉ mỉm cười rồi bước thẳng đi về bờ sông nơi túp liều tranh của ḿnh.

Vài hôm sau đến ngày cưới của chàng trai, nhưng rồi việc ấy không xảy ra bởi họ nhà gái từ chối không cưới chồng nửa, hai ông bà chủ nhà trai rất mừng v́ con trai họ phải đi tu. Thay v́ cưới vợ nhưng bây giờ lại đi tu, người Ấn Độ không ngạc nhiên v́ sự thay đổi đột ngột này!
Sáng hôm ấy chàng trai trẻ đến ra mắt Vi Đạo sĩ ông hỏi rằng :- Này con của ta, bây giờ con c̣n luyến tiêc người vợ sắp cưới của con nửa không ? Chàng trai trả lời :-Thưa Thầy không ạ!... Con thật sự muốn đi tu! Vị Đạo sĩ gật gù nói :- Vậy ta truyền hết Đạo học cho con, một ḿnh con có thể tu hành đến khi thành chánh quả không? Chàng trai trả lời:-Vâng thưa thầy sẽ được ạ! Thế rồi một già một trẻ trong túp liều tranh bàn luận đạo rất tâm đắc, một thời gian sau vị Đạo sĩ từ giả người học tṛ của ḿnh lên đường đi hoằng giáo, trước khi đi ông không quên dặn ḍ chàng trai rất kỷ lưỡng việc tu hành lánh xa dần thế tục! Chàng trai trẻ với nhiều nhiệt huyết nói với Thầy của ḿnh rằng : Thưa Thầy những lời dạy của Thầy con xin ghi nhớ! Con nguyện hết đời này, kiếp này, tu hành phụng sự Đạo pháp xin thầy hảy yên tâm. Vị Đạo sĩ chỉ chờ có thế, ông rất hài ḷng về người học tṛ của ḿnh, thế rồi ông ra đi...
Chàng trai trẻ ở lại trong túp liều tranh của người thầy khả kính của anh ta và tu hành rất chăm chỉ. Sau buổi cầu nguyện anh ta ra bờ sông "thanh tẩy" chàng ta cởi đồ máng trên cành cây ven sông để tắm rửa, sau khi tắm xong chàng lên bờ vội lấy chiếc áo dài để mặc, nhưng không ngờ chiếc áo bị lủ chuột cắn xé rách nát nhiều chổ, chàng trai lúc đầu rất tức giận những con chuột, nhưng sau đó anh nhớ đến vị thầy khả kính, anh ta bổng thấy cơn giận đă biến mất chỉ con ḷng xót thương vô bờ bến! Chàng đi về túp liều tranh quỳ xuống cầu nguyện và xám hối những tư tưởng độc ác vừa qua. Buổi trưa chàng bèn vào làng đi khất thực, dân làng thấy chàng, tất cả ai cũng biết chàng, họ bố thi cho chàng rất nhiều thức ăn và cả chiếc áo mới nửa! Chàng trai sau khi làm nghi thức ta ơn những thí chủ rồi mang tất cả vật vừa được bố thí về túp liều của ḿnh, vừa ăn vừa suy nghĩ: Nếu như ta có được một con ḅ th́ tất cả mọi phiền hà này sẽ được giải quyết không c̣n là vấn đề nửa, v́ ḅ sẽ cho ta sửa để uống không phải đi xin ăn nửa, mỗi ngày chỉ thả rong th́ ḅ cũng gậm cỏ no bụng mà ta không phải tốn kém gi cả, ta sẽ có nhiều th́ giờ hơn để tu hành. Nghĩ như thế chàng quyết thực hiện.
Sáng hôm sau chàng trai trẻ đi về nhà của ḿnh và nói ư định của chàng như thế! Cả nhà tán đồng cho đó là ư kiến rất hay. Thế rồi chàng trai trẻ được cha mẹ cho con ḅ nái đang chửa, chàng dẫn ḅ về trông ḷng hân hoan lúc nào cũng nghĩ đến mọi điều tốt. Một hôm sau giờ cầu nguyện chàng lại thanh tẩy ở con sông bên nhà, chàng cởi chiếc áo cũng là cái mền, mùng duy nhất che thân trong mọi thời tiết, chàng lại quên bẳng treo nó lên cành cây có lủ chuột tai quái, chúng cắn xé rách hết chiếc áo mới hôm nào chàng được dân làng bố thí! Chàng thở dài nghĩ rằng :-Ôi sao tu hành của chính ḿnh bây giờ trở thành cái gánh nặng cho mọi người dân ở đây! Ḿnh phải có cách nào chứ nếu không, th́ cứ măi như thế này ai mà chịu cho được? Chàng lại nghĩ nếu như ta có người giúp về phương diện gịăt dũ nửa th́ hay lắm! Ḷng muốn nhưng không dám nói cùng ai cho đến sau này...
Đàn ḅ của chàng mỗi ngày một đông hơn, tất cả cỏ trong khu vực không c̣n đủ cho chúng nó ăn, nên chàng nh́n thấy đàn ḅ ốm trơ xương động ḷng bỏ thời gian tu hành dẫn chúng đi ăn nơi xa, thế là cả ngày không được một thời để cầu nguyện chàng thấy xấu hổ trong ḷng, v́ chàng đă hứa cùng người Thầy khả kính phải tu trọn vẹn?
Thế là động cơ thúc đẩy chàng về nhà bàn lại với cha mẹ chàng: -Thưa Cha Mẹ con muốn cha mẹ hảy cưới cho con một người vợ để họ chăm nom đàn ḅ cho con để rảnh việc tu hành. Cha mẹ chàng nghe nói chí phải bèn cưới cho chàng một cô vợ đảm đang hiền thục, kể tứ lúc ấy chàng trai trẻ có nhiều thời gian để tu hành.
Đàn ḅ cứ sanh sôi nẩy nở, nên vợ chàng bán rất nhiều ḅ để xây lại căn nhà to đẹp khang trang. Chàng cứ măi tu hành không cần biết những chuyện gi xung quanh, cho đến một hôm chàng nh́n lại thấy căn nhà to đồ sộ như một trang trại vào bậc nhất trong vùng này, kẻ mua bán sửa, và nông sản ra vào tấp nập, chàng mới thấy việc tu hành của chàng lôi kéo biết bao nhiêu nghiệp, nhưng rồi chàng chẳng cải biến được nửa bởi v́ quyền hạn người vợ đă nắm hết chàng chỉ là chiếc bóng trong trang trại ấy mà thôi!!!
Rồi một hôm vị Đạo sĩ quay trở về ngôi làng cũ để thăm người học tṛ yêu quư của ông, ông đến khu đất củ bên sông thấy nay đă trở thành ngôi trang trại giàu có, ông nghĩ vậy đứa học cưng của ta đâu rồi nhỉ? Ông đi vào làng hỏi thăm th́ người trong làng bảo rằng : - Ngôi trang trại ấy của người học tṛ năm xưa của ông đấy! Ông ngẩn ngơ không thể nào nghĩ được tại sao như thế! Ông đi về hướng bờ sông ngày xưa trong ḷng buồn và thất vọng vô cùng, cuối cùng ông mạnh dạn đi vào trang trại để gặp tên học tṛ xảo trá. Khi bước đến đầu ngỏ thấy chàng trai trẻ năm nào bây giờ mập trắng trẻo ra, chàng ta chạy đến quỳ bên chân ông và ông hỏi: -Này con yêu quư sao lại như thế này? Chàng trai trẻ khóc nức nở thưa với thầy ḿnh : Thưa thầy! Con nói ra có lẻ thầy không tin đó là sự thật, tất cả những thứ mà Thầy đă thấy nó là của con, bởi v́... Bởi con không thể giử chiếc áo rách... ngày nào thầy ạ!!!








__________________
Đường Trần thong thả dạo mà chơi.
Học lấy đau thương để biết
đời!
Mỗi cuộc vô thư
Quay trở về đầu Xem DaoTran's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi DaoTran
 
NguyenTri
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 213
Msg 113 of 143: Đă gửi: 07 July 2004 lúc 9:41am | Đă lưu IP Trích dẫn NguyenTri

Chào anh DaoTran,

Bài viết hay ư nghĩa thay. Nếu như sau này anh thấy tôi không c̣n giữ chiếc áo rách ngày nào th́ nhớ nhắc nhỏ giùm cho Nguyên Trí một tiếng.

Kính,

Nguyên Trí thư sinh
----------------------------
"Phật pháp tại thế gian,
Bất ly thế gian giác,
Ly thế mích bồ đề,
Khắp như cầu thố giác."
   Kinh Pháp Bảo Đàn
Quay trở về đầu Xem NguyenTri's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi NguyenTri
 
soida
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 29 August 2002
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 321
Msg 114 of 143: Đă gửi: 07 July 2004 lúc 11:17am | Đă lưu IP Trích dẫn soida

Topic này càng về sau càng tuyệt vời

Trân trọng
SD
Quay trở về đầu Xem soida's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi soida
 
VTVN
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 24 April 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 41
Msg 115 of 143: Đă gửi: 07 July 2004 lúc 11:44am | Đă lưu IP Trích dẫn VTVN

Vâng, có lẽ c̣n trên cả tuyệt vời.

__________________
Cám ơn đời một sớm mai thức dậy,
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
Quay trở về đầu Xem VTVN's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi VTVN lần thăm VTVN's Homepage
 
ngoc -ngoc
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 29 June 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 82
Msg 116 of 143: Đă gửi: 08 July 2004 lúc 4:42am | Đă lưu IP Trích dẫn ngoc -ngoc

Quay trở về đầu Xem ngoc -ngoc's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi ngoc -ngoc
 
DaoTran
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 June 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 102
Msg 117 of 143: Đă gửi: 09 July 2004 lúc 9:12am | Đă lưu IP Trích dẫn DaoTran

MỘT SỰ TRẢ THÙ
Trong một ngôi làng vùng bán khai có hai chàng thanh niên dũng sĩ của bộ lạc họ luôn ganh đua tài sức lẩn nhau, Chàng Y Dut luôn nhân hậu có lúc nhường YBan, nhưng YBan v́ sĩ giện nên luc nao cũng háo thắng tàn bạo hơn YBan nghĩ nếu không hạ được người bạn này th́ hắn không thể nào đứng ngôi vi độc tôn. V́ thế một hôm YBan phục kích bên b́a rừng đợi lúc Y Dut đi săn thú về hắn tấn công. Nhưng vi có pḥng bị trước YDut không bị bại dưới tay hắn lại làm cho hắn bị thương , hắn mang căm thù YDut đến tận xương tủy hắn quyết t́m cách trả thù.
Một hôm YBan cùng một số bạn bè xấu của y đến nhà của Y Dut đánh giết hết những người trong nhà duy chi co cháu bé mới 2 tuổi y chặt đứt con bé ba lóng tay để chứng tỏ y là người c̣n nhân tính, thế rồi cả bọn họ kéo đi mặc cho cô bé đau đớn kêu gào thảm thiết. cô bé ḅ quanh xác chết của cha mẹ ḿnh ma lay gọi cái xác vôn hồn , thật thảm thương thay .
Mười mấy năm sau khi YBAn đă già do sự tàn ác của y khi cầm đầu một số người đi chinh phục các bộ lạc khác bị thương tích què chân thế là hắn trở thành phế nhân và trong xă hội mạnh được yếu thua th́ hắn ch́ là kẻ bị dạt sang một bên lề xă hội chiến tranh c̣n dả man, và y phải đi xin ăn trong làng và những làng lân cận .
Một hốm y ṃ đến ngôi làng lân cận vửa rên khóc thảm thương nhờ những người dân làng cho thức ăn, từ trưa đến xế không một người nào bố thí cho hắn, nh́n phía trước co căn nhà đẹp xinh xắn hắn nghĩ rằngh chủ nhân phải là người giàu có trong làng, nếu đến đó xin chắc cũng có miếng ăn no dạ, nghĩ rồi hắn bước đến gỏ cửa để xin ăn. Trong nhà một thiếu phục tuổi gần đôi mươi bước ra mời hắn vào nhà, hắn van xin thiếu phụ ấy cho hắm một bửa ăn trưa, người thiếu phụ gật đầu và bước đi vào nhà giây lát mang ra cho hắn những thức ăn ngon sang trọng, hắn ngấu nghiến thức ăn lóang một cái đă hết sạch, thiếu phụ hởi : Ông có ăn nửa không? hắn gật đầu thế là thiếu phụ kia dọn cho hắn một phần ăn tiếp theo, sau đó hắn đă no đứng dậy cảm ơn thiếu ohụ kia rối rít, thiếu phụ ấy căn dặn : Nếu như hôm nào ông đói không co ǵ ăn hảy đến đây tôi sẽ cho ông ăn nhé !
Hắn mừng rờ luôn miệng tán tụng đức tính người thiếu phụ kia và hỏi cô ấy là con nhà ai ở làng nầy vậy ?
Thiếu phụ b́nh tỉnh mỉm cười trả lới :
-Tôi chính là đứa con duy nhất c̣n sống sót mà ông thôi chán giết đấy tôi ch'nh là con gái của YDut ngày xưa đă từng bị ông giết hại, người thiếu phụ đưa bàn tay trái cụt mấy ba ngón đến trước mặt hắn và nói từng tiếng :
-Hôm nay, tôi đă trả được mối thù giết cha tôi ngày xưa rồi! Thôi ông hảy đi đi, nếu khi nào đói hảy nhớ đến tôi!






__________________
Đường Trần thong thả dạo mà chơi.
Học lấy đau thương để biết
đời!
Mỗi cuộc vô thư
Quay trở về đầu Xem DaoTran's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi DaoTran
 
nhoc4uni
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 01 July 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 58
Msg 118 of 143: Đă gửi: 10 July 2004 lúc 10:16am | Đă lưu IP Trích dẫn nhoc4uni

Trời vào mùa mưa rồi em ạ ,
Trời cứ mưa lất phất vào ban ngày , để rồi khi đêm xuống trời se lạnh và sương mù cứ mờ mịt với những ngọn đèn vàng . Đường phố vắng người . Mọi thứ lại trở nên buồn hơn em ạ , anh lại nhớ em - một nỗi nhớ quay quắt . Nhiều lúc anh nghĩ giá như mình đừng quen nhau , giá như anh hoặc em sinh ra trong một gia đình khác , giá như em hay anh đừng có đưa ra những quyết định vội vàng như vậy .... thì giờ nay em đỡ hờn và anh cũng đỡ tủi hơn nhiều em nhỉ !? Nhưng rồi mọi thứ vẫn là giá như mà thôi , anh và em giờ đây đã hai phương trời cách biệt , nhắc lại làm gì cho đau lòng nhau em nhỉ !? Em biết không đêm qua anh chạy xe vòng vòng trên những con đường mình đã cùng nhau qua , đi qua những quán cà phê mình cùng nhau ngồi ngâm nga hàng tiếng đồng hồ , chợt anh giật mình thấy tim mình thắt lại , cũng tại nơi đó lần đầu tiên anh ngồi với em - cái lần mà vì bối rối quá anh đã uống cà phê không đường , mà phải nói dối với em là anh không thích uống đường đó em nhớ không !? lúc đó người ta cũng mở bản nhạc " Đêm thấy ta là thác đổ " mà em và anh điều thích đó , em nhớ không !? , cái cảm giác lúc đó ấm cúng bao nhiêu , hạnh phúc bao nhiêu , thì giờ đây nó cô đơn , lạnh lẽo, lạc lõng bấy nhiêu em ạ . Giờ cũng quán cũ , bàn cũ , ghế cũ , nhạc cũ .... mọi thứ đều cũ , chỉ có một mình em là không còn bên anh nữa ...
Trời đêm nay sương giăng mịt lối ... nhưng anh chợt thấy trong mắt mình hình như có một vì sao lạc ....


__________________
Người...mãi là niềm nhớ trong ta...dẫu lắm vô thường...
...mộng qúa mong manh...người gần đó...nhưng xa đến vô vàn.
Chờ nhau
Quay trở về đầu Xem nhoc4uni's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nhoc4uni
 
DTKL
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 16 June 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 9
Msg 119 of 143: Đă gửi: 11 July 2004 lúc 7:16am | Đă lưu IP Trích dẫn DTKL

"Cám ơn đời một sớm mai thức dậy,
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương" -VTVN

Nếu ngày mai ta không c̣n thức dậy
Cám ơn Ta đă sống trọn cuộc đời

Quay trở về đầu Xem DTKL's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi DTKL
 
khucthanhgiang
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 05 August 2003
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 489
Msg 120 of 143: Đă gửi: 11 July 2004 lúc 7:30pm | Đă lưu IP Trích dẫn khucthanhgiang

nhoc4uni đă viết:
Trời vào mùa mưa rồi em ạ ,
Trời cứ mưa lất phất vào ban ngày , để rồi khi đêm xuống trời se lạnh và sương mù cứ mờ mịt với những ngọn đèn vàng . Đường phố vắng người . Mọi thứ lại trở nên buồn hơn em ạ , anh lại nhớ em - một nỗi nhớ quay quắt . Nhiều lúc anh nghĩ giá như mình đừng quen nhau , giá như anh hoặc em sinh ra trong một gia đình khác , giá như em hay anh đừng có đưa ra những quyết định vội vàng như vậy .... thì giờ nay em đỡ hờn và anh cũng đỡ tủi hơn nhiều em nhỉ !? Nhưng rồi mọi thứ vẫn là giá như mà thôi , anh và em giờ đây đã hai phương trời cách biệt , nhắc lại làm gì cho đau lòng nhau em nhỉ !? Em biết không đêm qua anh chạy xe vòng vòng trên những con đường mình đã cùng nhau qua , đi qua những quán cà phê mình cùng nhau ngồi ngâm nga hàng tiếng đồng hồ , chợt anh giật mình thấy tim mình thắt lại , cũng tại nơi đó lần đầu tiên anh ngồi với em - cái lần mà vì bối rối quá anh đã uống cà phê không đường , mà phải nói dối với em là anh không thích uống đường đó em nhớ không !? lúc đó người ta cũng mở bản nhạc " Đêm thấy ta là thác đổ " mà em và anh điều thích đó , em nhớ không !? , cái cảm giác lúc đó ấm cúng bao nhiêu , hạnh phúc bao nhiêu , thì giờ đây nó cô đơn , lạnh lẽo, lạc lõng bấy nhiêu em ạ . Giờ cũng quán cũ , bàn cũ , ghế cũ , nhạc cũ .... mọi thứ đều cũ , chỉ có một mình em là không còn bên anh nữa ...
Trời đêm nay sương giăng mịt lối ... nhưng anh chợt thấy trong mắt mình hình như có một vì sao lạc ....



Giá như mình đừng quen nhau , giá như mình đừng gặp nhau , giá như thế nầy , giá như thế nọ thì làm sao ra đời những kỷ niệm khó quên , mặc dù kỷ niệm hằn vết thương đau .

Ta lang thang
Tình lang thang
Ai bỏ đi rồi kỷ niệm hoang
Xa rồi … mãi nhớ nhung
Trăng tàn rơi
Lệ sầu rơi
Vương vấn trong lòng hình bóng xưa
Cảnh còn người ở đâu ?!!!???

khucthanhgiang
Quay trở về đầu Xem khucthanhgiang's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi khucthanhgiang
 

<< Trước Trang of 8 Kế tiếp >>
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 2.9492 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO