Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 190 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: Truyện ngắn huyền bí - hiendde Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2201 of 2534: Đă gửi: 12 October 2009 lúc 4:15pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

 TIÊN TRI CỦA BỘ LẠC MAYA

"KHÔNG TẬN THẾ NĂM 2012"

 

Bô lăo Apolinario Chile Pixtun của bộ lạc Maya, tỏ rơ sự mệt mỏi với vô số câu hỏi, xoay quanh lịch Maya sẽ hết vào ngày 31-12-2012.

Ông khẳng định tận thế không xẩy ra vào thời điểm ấy. Ông kể năm ngoái ông có đến xứ England và cũng bị bao vây bởi câu hỏi tương tự.

Nhưng, phim giả tưởng tựa đề "2012" của Hollywood minh họa các đợt động đất, thiên thạch và sóng thần quăng một hàng không mẫu hạm vào Bạch Ốc.

Tại trường đại học Cornell, bà Ann Martin người phụ trách trang mạng "Curious? Ask An Astronomer" cho biết mọi người lo sợ.

Bà cho biết một cô bé lớp bốn gửi câu hỏi:

- Chúng em phải chết vào lúc quá trẻ sao?

Một bà mẹ lo không đuợc sống, để thấy hai con trưởng thành.

Tiên tri Pixtun, gốc Guatemala nói:

- Ngày tận thế là giả thiết của phương tây. Giới quan tâm nhận thấy một số trùng hợp với thời điểm 2012, gồm các tai họa tái diễn 25.800 năm một lần.

Nhưng đa số chuyên gia khảo cổ, thiên văn học và bô lăo Maya đoán rằng, trường hợp duy nhất có thể xẩy ra với địa cầu, là một trận mưa thiên thạch.

Mặt khác, kênh truyền h́nh History đưa ra các pha trộn, gồm các tiên đoán của Nostradamus và bô lăo Maya để nêu câu hỏi:

- Có phải năm 2012 là thời điểm thời gian ngừng lại ở số zero, và hết hy vọng.

Dù vậy, dân Maya tại bán đảo Yucatan bị hạn hán một thời gian dài, đang có những lo âu lớn hơn. Nhà khảo cổ Jose Huchim là người Maya, tuyên bố :

- Chúng tôi đang có những quan ngại thực tế, như là bao giờ mưa.

 

                                                                             Mexico City

 

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2202 of 2534: Đă gửi: 12 October 2009 lúc 6:44pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

  

QUẦNG MÂY H̀NH HỐ TR̉N

 

Quầng mây lạ xuất hiện trên bầu trời Matxcova, Nga, giống h́nh ảnh khi đĩa bay của người ngoài hành tinh, xuất hiện trong phim Independence Day.

Các nhà khí tượng học loại bỏ bất kỳ lư thuyết nào cho rằng, đây là hiện tượng siêu tự nhiên và họ gọi đó là hiệu ứng quang phổ.

Người phát ngôn từ chương tŕnh dự báo thời tiết của thành phố nói:

- Đây chỉ là một hiệu ứng quang học, mặc dù trông nó rất ấn tượng. Nếu đến gần hơn, bạn có thể nh́n thấy những tia nắng mặt trời chiếu qua quầng mây. Khi quan sát mây thường xuyên, bạn sẽ nh́n thấy nhiều hiện tượng lạ lùng khác. Mây ở những tầng giống nhau, nhưng nếu được nh́n ở những vùng khác nhau sẽ hoàn toàn khác.

Theo Daily Mail, một số nhà hoạt động môi trường cho rằng, không khí ô nhiễm là nguyên nhân tạo ra quầng mây lạ. Nhưng người dự báo thời tiết bác bỏ điều này.

Trong khi đó, nhiều người h́nh dung tới h́nh ảnh trong phim Ngày độc lập, giống đĩa bay của người ngoài hành tinh xuất hiện trên bầu trời. Một số người lại liên tưởng đến một kư hiệu của chúa.

Quầng mây tṛn với ánh sáng lan tỏa xung quanh, giữa một hố đen lớn xuất hiện trên bầu trời Matxcova, vào ngày 7-10.

 

Quầng mây tṛn với ánh sáng lan tỏa xung quanh giữa một hố đen lớn.

 

 

Hoài Vũ

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2203 of 2534: Đă gửi: 14 October 2009 lúc 8:53pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

BÍ ẨN VỤ CHÁY CHICAGO (MỸ) 

 

Minh họa về đám cháy khủng khiếp tại Chicago.Đêm chủ nhật, ngày 8-10-1871, đường phố Chicago (Mỹ) đang náo nhiệt vui vẻ, th́ đột nhiên một ngôi nhà ở phía đông bắc thành phố bốc cháy. Lính cứu hỏa chưa kịp phản ứng th́ một ngọn lửa khác đă bủa kín nhà thờ thánh Paul. Khắp thành phố c̣i báo cháy hú vang...

Chicago nổi tiếng ở Mỹ v́ nhiều gió, nên c̣n được gọi là thành phố gió. Nay thành phố gặp lửa, t́nh trạng càng bi thảm hơn. Lửa mượn sức gió bốc cao dữ dội và lan nhanh khủng khiếp. Chưa đầy nửa tiếng sau, Chicago đă ch́m trong biển lửa mênh mông.

Dân chúng hoảng loạn chưa từng thấy, người ta nháo nhào chạy ra đường, giẫm đạp lên nhau, chen lẫn cùng đám súc vật t́m đường chạy trốn. Đám cháy khủng khiếp kéo dài tới sáng hôm sau. Hơn 17.000 ngôi nhà ở trung tâm thành phố biến thành tro bụi, hàng ngh́n người tử nạn v́ cháy và v́ bị giày xéo.

Giải thích nguyên nhân của vụ hỏa hoạn, tờ Thời báo Chicago và một số báo lớn của Mỹ đưa tin: Do sơ suất của bà chủ, một con ḅ cái đă húc đổ ngọn đèn dầu gây cháy chuồng, đám cháy phát lửa từ chuồng ḅ đă lan khắp Chicago. Tuy nhiên, lời giải thích này bị đa số dân Chicago phản bác, họ cho rằng giới báo chí chẳng biết ǵ.

Một vị chỉ huy trực tiếp tham gia cứu hỏa cho biết: Chỉ trong chớp mắt, thành phố đă tràn ngập trong biển lửa, do đó bảo rằng đám cháy lan ra từ chuồng ḅ là điều vô lư, đây thực sự là một trận lửa bay, chỉ có lửa bay mới nhanh đến vậy! Cả bầu trời bốc cháy, những ḥn đá nóng bỏng từ trên trời trút xuống

Nhiều người dân thoát chết sau vụ hỏa hoạn cũng khẳng định: Mưa lửa là từ trên trời rơi xuống. Tập hợp lại các thông tin, cảnh sát liên bang Mỹ cho biết:

Buổi tối đó, cùng với Chicago, ở các nơi như Wisconsin, Michigan, Nevada và một số vùng rừng núi, đồng cỏ phía đông Mỹ cũng có hỏa hoạn. Rơ ràng không thể là sự phát lửa b́nh thường.

Đi t́m vật chứng cho hiện tượng lạ, người ta t́m thấy số pho tượng đá hoa cương ở trung tâm Chicago bị nung chảy, giàn giáo đỡ bằng thép của một xưởng đóng tàu đứng chơ vơ bên sông, cũng bị đốt chảy ra dính vào nhau, nhiều kho sắt thép bị chảy thành đống, chứng tỏ nhiệt độ phải rất cao.

Một điều kỳ lạ nữa trong vụ đại họa của Chicago, là cái chết thảm khốc của cả ngàn người dân, đă chạy thoát khỏi thần lửa, ra tới được vùng ngoại ô. Giám định thi thể nạn nhân thấy cho thấy, cái chết của họ chẳng có chút ǵ liên quan đến lửa. Đến đây, các nhà khoa học phải vào cuộc.

Tiến sĩ W. Ximoberin, một chuyên gia lừng danh về các vụ án thiên văn đă cho rằng: Lửa đá được đem đến Chicago trong trận mưa sao băng. Theo ông thủ phạm của vụ này là sao chổi Bira, tên nhà thiên văn Tiệp Khắc t́m ra nó vào năm 1826.

Sao chổi Bira có chu kỳ quanh mặt trời là 6.6 năm. Vào năm 1846, trong khi sạt qua trái đất, nhân Bira bị vỡ làm hai mảnh. Những quan sát tiếp theo cho thấy, đến năm 1852, hai phần nhân bị vỡ đôi kia đă cách nhau tới 2.4 triệu km, để rồi mất hút trong vũ trụ.

Đúng vào ngày 8-10-1871, một phần nhân sao chổi Bira lại gặp gỡ trái đất và điểm giao tiếp lần này nằm trên không phận Mỹ. Kết quả là trận mưa sao băng dữ dội đă xảy ra.

Phần lớn thiên thạch bị đốt cháy khi ma sát với không khí, phần c̣n lại rơi ào ạt xuống mặt đất có nhiệt độ rất cao, đủ năng lực hóa lỏng sắt thép và các loại đá hoa cương. Chicago không may mắn nằm gọn trong ṿng trung tâm của trận mưa lửa.

Ngoài ra Ximoberin cũng cho rằng, trận "mưa" này do sự bốc cháy của vẩn thạch, c̣n mang theo một lượng rất lớn khí xyanua và dioxit carbon, tạo thành các vùng tiểu khí hậu giết người. Điều này giải thích về việc cả ngh́n người đă thoát khỏi vùng lửa, ra đến ngoại ô thành phố, song vẫn không thoát chết do ngộ độc khí đậm đặc.

Luận thuyết của Ximoberin được nhiều người quan tâm. Nhưng thực tế, đến nay người ta vẫn chưa t́m được một bằng chứng nào ủng hộ giả thiết đó, như các mẩu thiên thạch c̣n sót lại, thực vật bị lửa trời thiêu đốt hay các khu đất bị ô nhiễm.

Những người bác bỏ giả thiết của Ximoberin cho rằng, sao chổi là một thiên thể khổng lồ nhưng rất loăng, nhân sao chổi nếu có va quệt vào trái đất th́ cũng không thể gây tai họa, v́ trái đất có bầu khí quyển là tấm lá chắn rất hữu hiệu.

Nếu có thiên thạch nào chưa cháy hết trong bầu khí quyển, th́ khi rơi xuống bề mặt trái đất cũng không thể gây ra hỏa hoạn. "Đám cháy Chicago" vẫn c̣n là một bí ẩn cho đến tận ngày nay.

 

 

                                                                 Varuk Svetta

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2204 of 2534: Đă gửi: 14 October 2009 lúc 9:59pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

HUYỀN BÍ TRÊN D̉NG SÔNG CỔ CHIÊN

 

Con sông Cổ Chiên khởi nguồn chảy từ sông Mê Kông, Campuchia về Việt Nam. Ḍng sông có chiều dài về lịch sử. Nó không chỉ là một ḍng sông mang ḍng nước chảy, mà c̣n mang theo những chuyện vui buồn khắc khoải. Nó đă làm việc rất tích cực trong việc bồi đắp phù sa trên những mảnh ruộng ph́ nhiêu, những vườn trái cây xum xuê ở vùng đồng bằng sông Cửu Long.

Những loại cây trái ở vùng này được mang đi rất nhiều nơi trên mọi vùng của đất nước. Mang lại cuộc sống ấm no cho những người dân trong vùng. Ḍng sông c̣n là một nguồn nước cung cấp nước ngọt cho việc sinh hoạt của con người và cho cây cỏ, hoa trái.

Ngoài cái vẻ hiền ḥa, u buồn và lợi ích thiết thực của nó đă mang lại cho người dân trong vùng, mỗi khi nó giận dữ thật sự, cũng làm cho người dân không khỏi kinh hoàng. Khi nó trở ḿnh giận dữ đă nhấn ch́m, vùi đắm không biết bao nhiêu chiếc thuyền, ghe di chuyển trên sông này. Nhất là ở những chặn Vàm Đại Ngă, Mang Thít...

Tôi là người sinh sống và trưởng thành ở Miền Nam và đă từng đôi lần, di chuyển bằng ghe trên ḍng sông này.

Một năm trôi qua, sau cái ngày xảy ra một câu chuyện bi thương trên ḍng sông này, năm 2002, tôi đă lăng quên và bỏ nó vào sâu tận trong tâm thức của ḿnh và không muốn nhớ lại câu chuyện bi thương ấy một lần nữa. Nhưng thật lạ kỳ, hoàn cảnh lại đưa đến, tôi lại bắt gặp quang cảnh giống như ngày nào. Một lần nữa câu chuyện bi thương, ai oán lại xảy ra trên ḍng sông Cổ chiên này.

Hôm đó, tôi và một anh bạn, Anh Hải chở một chuyến hàng về Vĩnh Long. Khi đến nơi, giao xong hàng hóa là khoảng năm giờ chiều. Anh Hải cùng vài người bạn cùng nhau uống lai rai chút rượu. Khi tiệc rượu xong, anh Hải cũng đă ngà ngà say, chúng tôi khởi hành quay trở về.

Không có vội vă nên chúng tôi cho ghe chạy từ từ trên sông. Một thời gian được khá lâu, ghe chúng tôi đă chạy đến Vàm Lách. Hôm đó, tôi nhớ là đêm trăng rằm. Chiếc ghe lướt nhẹ trên sông, đi trong ánh sáng tờ mờ của đêm trăng; trăng thanh gió mát, thật là một phong cảnh hữu t́nh.

Lúc này đă qua mười một giờ đêm, ḍng sông thanh vắng không người. Anh Hải dường như cũng đă rất mệt v́ cơn say ngà ngà. Tôi đề nghị Anh Hải nên cắm sào, thả neo nghỉ ngơi tại nơi này qua đêm. Lâu ngày không có dịp ngắm ánh trăng đêm, hôm nay có dịp nên không sao ngủ được.

Trên ḍng sông lúc này, ngoài chiếc ghe của chúng tôi c̣n có những chùm lục b́nh, cây lá đang thả ḿnh trôi theo ḍng sông. Lâu lâu lại có tiếng động khua của những chú cá ăn bóng nước làm cho mặt nước lăn tăn, thêm vào đó là ánh trăng phản ánh sáng rất đẹp.

Phía một bên ghe cạnh bờ sông, những hàng cây bần xum xuê, rậm rạp đậu lại rất nhiều con đom đóm. Chúng chớp tắt liên tục tạo thành những hàng cây ánh sáng, vừa soi rọi lên trên vừa soi rọi xuống mặt nước trông rất lung linh huyền diệu.

Trong cái cảnh nên thơ đó, tôi xếp chân lại ngồi trong tư thế bán kiết già hành tŕ, niệm chú. Phong cảnh hữu t́nh thanh tịnh, đă đưa tôi vào nơi an lạc tận sâu trong tâm thức của ḿnh, nơi suối nguồn của tỉnh giác, lạc hỉ. Nơi đó chỉ có cảm giác vui lạc, an nhiên.

Từng chữ, từng chữ câu chú như từ đâu đó trong tôi cứ tuôn chảy ra măi và liên tục, liên tục. Tôi tự hỏi Thần chú ấy đang ở chỗ nào trong tâm thức tôi thế? Trong khi tôi miên man tự hỏi ḿnh như thế, th́ h́nh như tôi thấy ḿnh đă đi đến một nơi nào đó rồi. Thật mầu nhiệm, có phải Thần chú đă che chở, đưa Thiền Đạo đến để tôi thật sự ngắm nh́n.

Trong cảm xúc đó và trong khoảnh khắc đó, tai tôi lại nghe tiếng ai khóc nức nở. H́nh như là tiếng khóc nức nở của một người con gái, và tiếng than gọi:

- Mẹ ơi cứu con, mẹ ơi cứu con!

Tôi vội mở mắt ra nh́n về hướng tiếng kêu đó th́ thấy linh ảnh hiển hiện dưới mặt nước:

“Có bốn người đàn ông, hai người đi trước cầm trên tay một loại vũ khí, như một cây cưa sáng chói, hai người ở phía sau, đang rinh một người con gái bằng một cái cây, đặt ngang giữa bụng cô gái đó. Người con gái đó nằm úp mặt xuống, tóc xơa dài kêu la thật thảm thương”.

Hiện tượng đó cứ tái diễn qua lại khoảng ba, bốn lần.Tôi thấy vậy rất ngạc nhiên và tự hỏi ḿnh:

“Sao lại có người đi trong nước, rồi có người khóc la như vậy?”.

Thấy chuyện lạ tôi liền kiết ấn Chuẩn Để hộ thân và tiếp tục hành tŕ.

Thời gian trôi qua, ḷng tôi thấy sự thanh thoát và thoải mái trở lại. Bất chợt có năm vị đi trên mặt nước xuất hiện đứng trước mặt ghe tôi. Năm vị đó ăn mặc trang phục, là những chiếc áo dài gấm màu vàng, đen có viền tay cổ. Tay áo rất rộng.

Hai vị phía trước đội măo cánh chuồn, ba vị phía sau đội măo chụp lên đầu có hoa văn. Các vị đó vừa đứng trước mặt tôi th́ vội làm lễ chào. Khi các vị đó qú xuống, tôi thấy năm vị đó mang giày đủ màu đen, xanh, đỏ. Trên cái măo phía trên đầu của mỗi vị đều có gắn một viên ngọc màu xanh. Trên cái măo phía trước trán của mỗi vị đều gắn một hạt ngọc màu đỏ, vàng, lưu ly chiếu sáng rất đẹp.

Năm vị đó đồng vang lên câu:

- Xin chào hiền giả.

Từ ngữ này tôi nghe rất giống trong những vỡ cải lương cổ của miền Nam. Tôi vội vàng đứng dậy đỡ mấy vị đó đứng lên và nói:

- Xin các vị đừng làm như vậy, tổn đức của tôi.

Người đứng đầu trong số năm vị đó nói:

- Tôi lễ hiền giả là v́ hiền giả đă có bước đường, thời gian tu tŕ về Mật chú của Chư Phật. Thọ tŕ, niệm thường xuyên, giữ ǵn Pháp Phật, một pháp môn khó gặp, khó tầm. Hiền giả đă thọ giữ nó và c̣n phát lời đại nguyện, trong vô lượng kiếp phổ hóa Thần chú.

Những lời nguyện đó thấy diễn ra thật b́nh thường, nhưng nó đă làm động chuyển trong các cung cơi. Khi một người phát lời thệ nguyện đó, các Chư vị, Thánh Thần đều biết, cho nên chúng tôi đến lễ hiền giả là điều tất nhiên.

Và một lư nữa đó là Thần chú mà hiền giả tu học nó đă thấm dính trong thân của người. Hằng ngày quán tưởng cửu tự an bồ Chú Chuẩn Đề, trên thân những chử Phạn đă thật sự an bồ trên thân (nghe đến đây, ḷng tôi tự nhiên rung lạnh lên).

Người thường không thấy nhưng quỷ ma, Thánh Thần đều nh́n thấy cả. Như vậy, những hành trang tu học và mọi vấn đề về sinh hoạt hằng ngày Chư Thánh Thần đă quan sát và hiểu rơ cặn kẻ, không thể dối gạt được. Người thường không thấy nhưng quỉ ma, Thánh Thần đều nh́n thấy cả. Đó là những lư do mà chúng tôi lễ người. Xin hiền giả đừng e ngại.

Tôi liền nói với năm vị đó:

- Tôi thật sự cảm ơn quí vị đă thổ lộ sự hiển linh mầu nhiệm. Thật t́nh rất cảm kích. Thưa, quí vị đến đây có việc ǵ chỉ giúp tôi không?.

Năm vị đó trả lời:

- Chúng tôi đến đây v́ niệm tưởng của hiền giả muốn giúp người con gái bị binh thủy của Chư tướng Thủy Thần cai quản trên sông bắt. Người con gái này là Lê Thị Phượng mười bảy tuổi, đă cùng mẹ đi mua bán trái cây. Khi đi ngang qua sông Đại Ngă, đi trên sông suối mà ḷng bất tin phỉ báng Thánh Thần, binh tướng cai quản trên sông.

Hôm đó là ngày cúng Chư vị Thánh Thần Sông Suối. Vật lễ cúng tế là một đôi ngỗng, người ta gọi là đôi Ngỗng Thần. Trong ngày đó, có rất nhiều con người tập trung ở đây và có hàng trăm chư tăng, ông lục của các Ngôi Chùa Miên lân cận đều tập trung về.

Họ mang vật thực, đèn, trái cây, bông hoa, gạo muối, bánh trái đủ loại đến đây để dâng tế. Lúc đó, người con gái này đang đi ngang qua ḍng sông này, giữa lúc binh thủy đang nhận vật thực tế cúng. Cô gái này trong ḷng không tin và phát ngôn ra những lời phỉ báng và nói:

- Chuyện làm mê tín dị đoan, mờ ám.

Và dùng cây sào đập phá những ghe bằng bẹ chuối, bằng giấy có đốt đèn và đựng vật thực dùng trong buổi cúng tế. Làm cho những chiếc ghe bằng giấy và bẹ chuối đó ch́m xuống. Chư vị âm thủy binh nhận không được, nên quay sang kéo người con gái ấy rớt xuống nước và bắt xác đó đi.

Cô gái ấy la hét hoảng:

- Mẹ ơi cứu con...

Nhưng không ai có thể cứu được. Và cái xác ấy đă bị âm binh thủy thần đưa đi tới đi lui, theo hành tŕnh qui luật của Thủy Thần. Đúng lư ra cái xác này sẽ bị âm thủy binh đưa trôi đi thêm vài ngày nữa và sẽ bị hủy hoại thân xác hữu h́nh luôn. Nhưng đến đêm hôm nay, âm binh thủy không hành h́nh được, v́ năng lực thọ tŕ Thần chú Chuẩn Đề và lời hồi hướng công đức cho người chết đó.

Hiển linh, Đức Phật Chuẩn Đề đă thị hiện, ánh sáng của Ngài đă làm cho tâm, ḷng của âm binh vừa sợ vừa khởi ḷng thương xót. Từ những cảm xúc đó đến trong tâm chúng tôi cho nên chúng tôi đến kính lễ và xin được làm theo.

Lúc đó, tôi nghe ḷng ḿnh hoan hỉ vui vẻ ḥa với sự ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Tôi vội trả lời với các chư vị đó:

- Tôi cũng rất mong quí vị khởi ḷng từ bi thương xót cho chúng sanh v́ nghiệp lực quá nặng sâu dày. Nhiều đời nhiều kiếp họ chưa được tỉnh giác. C̣n chấp ngă mạn rất cao, chưa có một đời sống tu hành thiết thực và măi chạy theo phàm trần, danh vọng.

Ngă mạng tự cao, tự đại cho ḿnh là cao cả đáng quí, xem Quỉ, Thần không ra ǵ. Mặc dù họ tái phạm thật sự nhưng nó cũng phát xuất từ sự vô minh, u tối. Khi biết họ như vậy rồi cũng mong quí vị mở ḷng từ bi, vị tha, ban phước lành an lạc cho họ.

V́ khi kết tạo nghiệp ǵ đi nữa th́ quả nó sẽ đến. Tha được, cứu độ được th́ nên tha nên làm. Rất mong quí vị nên làm theo điều thiện, bỏ qua tâm ác độc và hướng về đuốc huệ của Phật để cùng nhau làm lợi lạc cho chúng sanh.

Trong bài này, chúng ta thấy một đoạn là Chư vị nói tới, nói lui. Văn tự ngôn ngữ đủ thứ và diễn đạt đủ mọi tư tưởng. Có lẽ các bạn sẽ cho rằng tôi tự diễn đạt thành ư, chứ nào đâu trong chư vị vô h́nh sao lại nói nhiều vậy?

Xin cùng chia xẻ với các bạn một điều. Trong tâm chúng ta có sáu đường Phật, Bồ Tát, Thinh Văn, Duyên Giác, Chúng Sanh, Ngạ quỉ có đủ trong tâm chúng ta. Khi một hành giả tu tŕ về Mật chú một thời gian, trong tâm ta sẽ có những hiện trạng như vậy.

Thấy, nghe rồi cảm xúc. Khi một hành giả tu tŕ về Mật tông đă có năng lực (Trí huệ, quyền năng), họ nh́n một vấn đề trong từng một góc nhỏ, tỉ mỉ từng chi tiết. Cảm xúc biết rất rành tỏ rỏ rất hiện thực và đầy tính khoa học.

Pháp môn tu về Thần chú Mật tông này mang đầy tính chất khoa học hiện thực. Mỗi hành giả đều có chứng nghiệm thật sự. Những sự kiện xảy ra sẽ hoàn toàn không mơ hồ. Mỗi người đệ tử khi mới vào đều được Thầy, Tổ hữu h́nh làm phép điểm đạo và thọ nhận Thần chú, cũng như là nhận một chiếc thuyền để chở ḿnh đi trên biển cả mênh mông, thay v́ tự bơi một ḿnh.

Theo lời tâm huyết của Thầy, Tổ chỉ dạy dần dần theo thời gian và tùy vào nghiệp quả sâu, cạn của mỗi cá nhân sẽ được thọ nhận sự trao truyền của Chư vị Thánh Thần. Qua đó, thầy tổ sẽ ấn chứng cho những cái mà ḿnh đi trên biển cả đă thật sự lượm nhặt, thọ nhận được.

Những cái kiểm chứng đúng sai của những thọ nhận trên, hoàn toàn trên nền tảng từ bi, hỷ xả. Đại hùng, đại lực, đại từ, đại bi, hoàn toàn trên nền tảng trí huệ rộng lớn (Trí bát nhă). V́ người đệ tử Mật tông không thể thiếu tinh thần đại hùng, đại lực. Khi thiếu đức tính đó, khi gặp quỉ thần hay những thế lực huyền bí nào, không đủ can đảm mạnh dạn vượt qua, để làm lợi ích cho chúng sanh.

Hành giả Mật tông cũng không thể thiếu trí huệ bát nhă rộng lớn và thiếu đại từ, đại bi. V́ phải luôn sáng suốt biết nghiệp lực của ḿnh, của chúng sanh. V́ vậy sẽ không có những sự mù quáng, tự tạo phá nghiệp cho ḿnh khi chúng sanh đang tự tạo, phá nghiệp của ḿnh.

Hành giả Mật tông cũng phải có tấm ḷng đại từ, đại bi để thương người, thương vật dựa trên nền tảng b́nh đẳng và công minh.

Sau khi mong cầu sự giúp đỡ của Chư vị, qua những lời nói trên của tôi, Chư vị đó trả lời:

- Chúng tôi sẽ nương theo ḷng từ bi của Chư Phật để trả xác này về và không hủy hoại nó nữa. Xin kính lễ hiền giả, chúng tôi đi.

Khi vừa dứt lời nói trên th́ Chư vị đó cũng tan biến mất và lúc đó tôi cũng vừa giật ḿnh và hồi tỉnh lại, v́ tiếng khua lộp cộp bên hông ghe. Lúc này, trời cũng đă vừa sáng. Tôi giật ḿnh v́ nh́n quanh không biết ḿnh đang bị trôi dạt vào nơi nào.

Xung quanh chỉ toàn là nước nh́n xa xa mới thấy cây. Tôi nghĩ thầm trong bụng chắc ghe của ḿnh đă bị trôi dạt ra biển rồi. Tôi vội kêu lớn gọi Anh Hải thức dậy, nhưng v́ quá mệt mỏi trong cơn say đêm qua anh ấy đă không cựa nỗi ḿnh. Tôi đi t́m cây sào chống ḍ thử nơi này sâu hay cạn.

Th́ ra đêm qua ghe chúng tôi đă bị tuột dây neo và trôi dạt vào cánh đồng mênh mông ngập nước, nên tôi tưởng đă ra biển. Anh Hải khi đó cũng vừa thức dậy. Sau cơn bàng hoàng, chúng tôi cố chống ghe rời khỏi cánh đồng ngập nước đó.

Cảm thấy có cái ǵ đó nằng nặng. Anh Hải vội cúi người xuống nh́n xem có cái ǵ đó vướng vào ghe không. Phía trước tôi cũng tiếp tục lom khom chống sào đưa ghe ra khỏi vùng đó. Bất thần có tiếng la thất thanh của Anh Hải từ phía sau vọng lại:

- Trời ơi, cái xác của ai vậy. Ghê quá, ghê quá.. ra xem nè.

Tôi nghe vậy vội đi lại phía sau ghe, th́ nh́n thấy có một cái xác chết đuối và chính là xác của người con gái, mà tôi đă nh́n thấy vào đêm qua bị âm thủy binh bắt đẫn đi tới đi lui. Người con gái ấy là Lê thị Phượng mà chư vị nói. Thật là một điều hy hữu, không tưởng tượng nổi.

Chắc có lẽ Chư Thần của ḍng sông này đă trả lại xác này không phá hủy nó. Chư vị đă hứa đêm qua và cũng đă làm. Chúng tôi vừa chống ghe, vừa kéo xác chết đuối ra. Khi vừa đến sông, ḍng chảy th́ có một tốp người đi trên một chiếc ghe lớn. Trên ghe có một vị sư và bày biện nhang đèn nghi ngút cúng vái.

Họ ghé qua hỏi chúng tôi là có thấy xác một người con gái trôi trên sông không. Khi nghe hỏi vậy tôi rất bồi hồi, kinh ngạc sao lại trùng hợp như vậy. Tôi liền hỏi họ:

- Có phải là cái xác này không?

Mọi người nh́n cái xác đồng la lên đúng rồi, đúng rồi. Người cha nhảy xuống ôm xác con gái khóc nức nở. Người mẹ khóc nức nở và quá xúc động nên chết lịm đi. Mọi người vội vă cấp cứu, khuyên lơn, an ủi. Một khoảnh khắc đau buồn trôi qua, cha mẹ cô gái ấy b́nh tỉnh trở lại và đến rối rít cảm ơn tôi.

Tôi khuyên mọi người đừng đau buồn và kể lại cho họ nghe câu chuyện đêm qua trong linh ảnh kia. Người mẹ đă xác nhận chuyện con gái của bà buông lời nói phỉ báng đó là thật và sau đó đă bị rơi xuống sông.

Nghe xong câu chuyện ấy, họ không khỏi bùi ngùi xúc động và luyến tiếc. Cha mẹ của cô gái đó cùng với người d́ tâm sự với mọi người và tỏ ra rất muốn học hỏi tu tŕ về Thần chú v́ thấy quá mầu nhiệm. Họ liền nhờ tôi điềm đạo.

Tôi nói với mọi người qú xuống trên ghe và hướng tâm đảnh lễ Chư Phật, Tổ Thầy, thành tâm sám hối và cầu đạo. Tôi nói với cha mẹ của cô Phượng cầu nguyện họ tên của con gái để được Chư vị làm phép quán đảnh cho, và cố gắng tu tŕ hầu t́m con đường giải thoát tự cứu lấy ḿnh và đem lợi lạc đến cho mọi người.

Sau buổi lễ điểm đạo, chúng tôi từ giă ra đi. Mỗi người đi một hướng, nhưng chúng tôi đă có một tiếng nói sinh họat năng lực chung, là cùng hướng về sự an lạc muôn thuở.

 

                                                                    Thanhhung

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2205 of 2534: Đă gửi: 15 October 2009 lúc 1:03pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 
NGÔI NHÀ MA Ở HÀ NỘI
HÚT.. GIỞI TRẺ
 
Mấy ngày đầu c̣n thấy các cô bé cậu bé học tṛ cứ ra khỏi cửa “nhà ma” là khóc thút thít, chạy đứt dép, c̣n giờ đây, ngôi nhà ma đă thành nơi… lư tưởng đế chơi tṛ trốn t́m.

Giới trẻ Hà Nội những ngày gần đây rỉ tai nhau đến công viên tuổi trẻ, để khám phá bí ẩn ngôi nhà hoang. Nhà ma mở cửa từ 15h-22h hàng ngày, tiếp đón một lượng khách lớn đến chơi. Đặc biệt vào hai ngày cuối tuần, cổng công viên tuổi trẻ chật cứng người đứng xếp hàng chờ đến lượt mua vé vào cửa.

 

Khách đến chơi nhà ma phần đông là các bạn học sinh, sau giờ tan học. Phạm Thảo Linh sinh viên đại học kinh tế quốc dân Hà Nội cho biết:
 
- Từ lúc vào nhà ma đến lúc ra cửa chỉ mất năm, mười phút, vé vào cửa 20.000 đồng, nhưng sinh viên bọn em vẫn đến rất đông. Đầu tiên là ṭ ṃ, thử xem nhà ma có đáng sợ không, sau đó th́ rủ bạn bè đến chơi cho biết.
 
Họ bước ra với rất nhiều tâm trạng khác nhau. Nhiều bạn trẻ vào đây với nhiều mục đích, có người t́m cảm giác mạnh, người muốn xả stress, người muốn vào đó để nô đùa, đuổi nhau hay đơn giản hơn là v́ ṭ ṃ.
 

Có mặt tại công viên tuổi trẻ lúc mười hai giờ rưởi, c̣n ba mươi phút nữa nhà ma mới mở cửa, vậy mà đă có những nhóm bạn trẻ đứng đợi sẵn. Đúng ba giờ chiều, nhà ma đón lượt khách đầu tiên.

 

Đứng bên ngoài cùng lượt khách tiếp theo, chúng tôi chỉ nghe thấy bên trong nhà ma tiếng nhạc lạnh người, tiếng chạy đuổi nhau, tiếng hét. Khoảng năm phút sau, nhóm khách đầu tiên chạy ra, nhiều người mặt tái xanh, thậm chí có những bạn c̣n chạy mất cả một chiếc dép…

 

Rút kinh nghiệm mấy người chuẩn bị vào, chạy ra gửi dép hoặc cầm ở tay. Không chỉ có các bạn trẻ đến chơi nhà ma, tṛ này c̣n thu hút các những người lớn, trẻ em, thậm chí có những người từ tận Hải Pḥng lên Hà Nội để vào nhà ma chơi.

 

Bí ẩn ngôi nhà hoang đă đến nhiều thành phố lớn như TP***, Đà Nẵng, Vinh, Hải Pḥng… và thu hút được sự chú ư của rất nhiều bạn trẻ.

 

Người quản lư game ngôi nhà ma tại Hà Nội cho biết, sau khi lưu diễn tại Hà Nội, nhóm sẽ cho ra đời một nhà ma mới, để đáp ứng yêu cầu của các bạn trẻ.

 
                                          Phú Hoàng 
 
 
 
 
 
 
 
 
                                                            
Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2206 of 2534: Đă gửi: 16 October 2009 lúc 2:16am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

CHUYỆN TÂM LINH

 

Sự việc này xảy ra đă hơn một năm rồi. Tôi có một người thợ vừa tṛn mười lăm tuổi, tính t́nh rất dể thương và em rất cao ráo đẹp trai. Do hoàn cảnh gia đ́nh em không được tốt, ba có vợ kế, mẹ ở ngoài Bắc, c̣n em và người chị ở chung với mẹ kế và ba. Ba em lại có thêm một đứa con chung với mẹ kế.

V́ em ham chơi và không nghe lời, nên mẹ em là khách hàng của tôi, xin cho em được học nghề và ở lại tại chổ làm. Em làm việc cho tôi rất tốt, ngoan hiền nghe lời và chịu học hỏi. Em làm được gần một năm th́ tai nạn xảy ra.

Tôi c̣n nhớ như in vào sáng thứ hai, ngày 16-06-08, tôi cùng các bạn đi ăn sáng tại phở Kỳ Đồng, ông xă tôi gọi bảo:

- Thằng T. bị xe container đụng chết rồi, bây giờ phải vào nhà xác nhận dạng.

Tôi la lớn rồi chết điếng người, tôi bỏ bạn lấy xe về liền mà tai tôi ù đi, mắt tôi mờ đi, không biết v́ nước mắt hay v́ cái tin đó làm tôi mất b́nh tỉnh.

Về là tôi cùng mấy người thợ chạy đi t́m nhà xác, đi ba nơi mà không thấy, cuối cùng tới bệnh viện NT th́ gặp em. Nhân viên nhà xác báo em đă bị đụng ngay cua quẹo của cầu Tân Thuận vào trưa thứ bảy, không có thân nhân nên chuyển vào bệnh viện Sài G̣n nằm tới khuya, th́ chuyển về đây v́ bệnh viện bị hư hệ thống lạnh.

Tôi nh́n em mà chết lặng, em nằm đó mắt nhắm hờ hai tay để lên ngực, mặt bị cà dưới đường trầy trụa, nhưng thật may là em c̣n nguyên vẹn. Tất cả mọi người ai cũng khóc. Ba mẹ em măi tới hai tiếng sau mới vào nhận con, rồi khóc.

Chúng tôi lo mai táng cho em, lo xe cho em về TB quê ông nội em, hai ông cháu nằm gần nhau. Ông th́ mới mất được ba tháng, rồi bây giờ tới cháu. Gia đ́nh rối tung, không ai tập trung làm ǵ được.

Tôi cứ nghĩ vậy là xong hết một kiếp người! Tôi tiếc cho em, em quá trẻ, em chưa làm ǵ nên tội mà phải bắt em đi. Em chuẩn bị lên thợ chánh, lương cao hơn có thể giúp gia đ́nh nhiều hơn nữa. Tôi tiếc một cuộc đời. Tối về tôi không ngủ được, h́nh ảnh em nằm trong nhà xác cứ bám lấy tôi.

Rồi mọi chuyện cứ trôi qua, khoảng hai tuần sau ngày em mất, em báo mộng cho ba em. Em cho ba em thấy nơi em nằm, em nằm sát trong lề, bên cạnh có bà bán nước lớn tuổi đang rửa ly. Em th́ đang ngồi ăn ǵ đó trong tô, c̣n ngoài đường th́ có ba người nằm ngoài đường, ḿnh mẩy rất dơ dầu nhớt bám đầy người.

Em kêu:

- Ba ơi đi đón con về, con không tự về được. Ba đi buổi sáng đừng đi buổi chiều, chiều con không thấy đường.

Em c̣n bảo:

- Nhà đối diện treo cái kiếng làm cho nhà ḿnh xui, ba kêu người ta gở xuống đi.

Thế là sáng hôm sau ba em chạy đến nơi con trai báo mộng, th́ nổi da gà v́ ông thấy bà bán nước đang ngồi rửa ly, bà mặc cái áo giống như ông thấy. Ông sợ hải nh́n ra ngoài đường (có ba người nằm đó). Rồi đốt nhang khấn vái, đốt vàng mă rồi lên xe chạy về.

Bẳng đi mấy hôm sau, chị của em nằm mơ thấy em đang ngồi trên bàn thờ và hỏi chị:

- Chi B sợ em không?

Chị em nói:

- Mày làm ǵ mà tao sợ? mày sao rồi?

Em trả lời:

- B́nh thường.

Chị hỏi:

- Mày giờ ở đâu?

Em chỉ lên bàn thờ.

Tôi nghe ba mẹ em kể lại mà tôi nổi da gà cùng ḿnh, bởi lẽ tôi không nghĩ sự việc sẽ như vậy. Rồi cứ vài hôm em lại cho cả nhà thấy. Lúc th́ em rửa mặt, lúc th́ em đang nằm ngủ kế bên cạnh, lúc th́ em ăn cơm, lúc th́ em thay đồ đi chơi...

Xin nói rơ là khi thấy em là lúc thức, không có ngủ, không phải chiêm bao, thấy ban đêm lẫn ban ngày.

Gia đ́nh cứ sợ đi coi bói chổ này, chổ kia... C̣n tôi th́ thương em, ma chay tôi cũng phụ lo, thế nên gia đ́nh rất cảm kích và gọi tôi báo mọi việc.

Rồi tôi th́ lang thang trên net t́m chổ để chữa bệnh cho ông xă tôi, vô t́nh tôi thấy có một số huynh tỷ cho địa chỉ của cô Hai Bon. Tôi đánh liều rủ ba mẹ em đi. tôi dặn là trước khi đi mấy ngày nên khấn em, kêu em đi cùng.

Hôm thứ bảy rồi chúng tôi xuất phát đi, mẹ em biết em có đi theo, v́ bà thấy người rất nặng nề, nhất là hai vai. Đi tới ngă tư G̣ Dưa th́ mọi người chỉ sai, chúng tôi vào th́ gặp một bà coi bói bài, bà xưng là mẹ Bé Tâm.

Tự dưng đi xa mà lại vô coi bói bài th́ chúng tôi thấy bất măn, mẹ em cũng coi v́ lỡ rồi, bà coi chúng tôi thấy toàn là bói tâm lư. Sau cùng chúng tôi nói là có phải bà biết gọi hồn không? th́ bà nói là không biết và biết cô Hai Bon gọi hồn.

Tôi nhờ vả khẩn khoản bà để bà chỉ, bà không muốn nhưng v́ chúng tôi cần quá nên mong bà chỉ. Bà chỉ chúng tôi đi khá xa. Cuối cùng đi đại th́ lại gặp.

Vừa bước vào nhà cô Hai Bon th́ bà hỏi có việc ǵ? Rồi bà kêu mẹ của thằng em lại gần bảo ngồi xuống, bà vuốt mặt bảo ngồi ngay ngắn. Tự dưng mẹ của em như muốn khóc, chưa nói hết lời th́ bà nói:

- "Nó" có đi theo.

Bà nói tiếp:

- Vô đi con trai.

Rồi một bà nữa lớn tuổi hơn nhưng rất tinh anh, bảo mẹ em chắp tay lạy Phật. Chúng tôi c̣n chưa biết chuyện ǵ v́ xảy ra quá nhanh, ông xă tôi th́ hoàn toàn không tin, nên cứ trơ ra và không muốn vào.

Chúng tôi vừa ngồi xuống th́ cô Hai Bon nói:

- Cha.. đẹp trai dữ ha, cao ráo quá nè, con ngoan con ngồi xuống rồi nói chuyện với ba mẹ nha.

Tôi bắt đầu run, ông xă tôi bắt đầu tin v́ chưa ai nói ǵ mà cô đă biết. Ba em giờ ngồi xuống và mở điện thoại để ghi âm, c̣n mẹ em đang ngồi xếp bằng để chờ nhập hồn.

Ngồi hơn năm phút mà chả thấy ǵ, tôi quay qua hỏi cô, th́ cô bảo chờ cho hết căn đă, tôi chẳng hiểu ǵ. Một hồi sau cô Hai lại ngồi kế bên, bắt ba em nắm tay và bà nói:

- Xong rồi con, con vô đi, có việc ǵ muốn nói với ba mẹ th́ con nói nha, con ngoan, nghe cô, ngồi vô đi.

Rồi bà làm phép, chú ǵ đó rồi phun rượu đầy người, tôi thấy mẹ em từ từ lắc lắc cái đầu, lắc nhanh một chút. Bà Hai Bon nói:

- Để bà làm cho con mở mắt, cho con mở miệng nha.

Vừa nói bà vừa làm phép ǵ đó, rồi mẹ em mở mắt ra, cặp mắt giống như là một con người khác.

Bà Hai Bon hỏi:

- Con biết ai đây không?

Em từ từ đưa mắt qua và rồi...khóc:

- Ba, con nhớ ba lắm.

Tôi không tin vào mắt ḿnh, sợ quá tôi muốn bỏ chạy nhưng v́ có nhiều người nên tôi thấy bớt sợ hơn và ngồi gần hơn một chút. Cô Hai đi ra cho chúng tôi nói chuyện. Tôi hỏi em:

- Em biết ai đây không?

Tôi chỉ vào tôi.

- Cô t. con nhớ cô lắm.

Hú hồn. Tôi lại quay sang ông xă tôi hỏi:

- Vậy con biết ai đây nửa không?

Đảo mắt chậm rải quay qua, em bảo:

- Chú T, con thấy sao chú ốm quá, chú khỏe không?

Ông xă tôi tin hoàn toàn và em quay qua ba em nói:

- Con nhớ ba, nhớ mẹ, nhớ chị B, nhớ em T lắm, con buồn quá.

Em khóc, ba em cũng khóc, tôi cũng khóc nên không nói được ǵ. Nhà tôi hỏi:

- Em có đi học chưa?

- Dạ chưa, em muốn đi học mà không được.

Rồi chúng tôi hỏi nguyên do tại sao em bị xe tông, em nói rằng:

- Người đó chạy ẩu, con chạy đúng, chạy b́nh thường, với lại mấy người kia (ba người đă chết trước em) nó xô.

Rồi hỏi em việc nhà:

- Có gặp ông nội em không?

Em nói:

- Có, con hiện giờ bị đau chân lắm, đi không nổi.

Rồi ba em nói:

- Có gởi cho tiền, điện thoại con có nhận không?

Em bảo:

- Có, nhưng chưa xài.

Rồi ông bảo sẽ gởi cho em xe máy, em gạt phắt đi và la lớn:

- không.

Chắc v́ em sợ, ba em nói:

- Vậy để ba gởi cho xe đạp.

Th́ em chịu. Tôi có hỏi em ở dưới xài tiền ǵ, tôi lấy một xấp giấy tiền vàng bạc, để trên bàn thờ của cô Hai hỏi em, em bảo là:

- Xài tiền này.

Tôi hỏi bao nhiêu và chỉ vào tờ tiền âm phủ, em nói:

- Năm trăm.

Tôi hỏi:

- Với tiền này em mua được ǵ?

Em nói:

- Mua được bộ đồ.

Và c̣n hỏi nhiều nửa... Đến hơn một giờ trưa, em bảo em đói bụng. Cô Hai nói rằng:

- Cô thấy con bị gẫy tay, gẫy chân, để cô chữa trị cho.

Cô kêu em đưa chân đau ra rồi phun rượu nắn lại, đưa tay ra cô chữa, rồi một bên mặt nữa, chữa xong hỏi:

- Em c̣n đau không?

Em bảo:

- C̣n ê ê hà.

Rồi nhoẻn miệng cười cám ơn cô Hai. Em lại than đói bụng nữa. Chúng tôi xin cô Hai được một chén cơm, một chén canh mướp, em mắc cở không ăn, cô Hai khuyến khích em ăn. Rồi cô bảo em ráng lo học hành về giúp lại cho ba mẹ, em dạ.

Ngồi thêm một lúc nữa th́ em đ̣i về. Chúng tôi báo cô Hai, cô lại làm phép phun rượu rồi bảo em đi ra. Từ từ mẹ em nhắm mắt lại. Rồi bà Hai vỗ vỗ mấy cái kêu tỉnh dậy, mẹ em tỉnh dậy ngơ ngác, cặp mắt trở lại b́nh thường và hỏi:

- Ủa, có chuyện ǵ vậy?

Cô Hai cười nói:

- Ngủ ngon quá mà.

Tôi hỏi chị có nhớ là đă nói ǵ không, chị bảo không, chỉ nhớ là bà kêu xếp bằng lại chấp tay nhắm mắt hà, nhưng trong ḷng sợ lắm v́ sợ nhập luôn! chỉ có nhớ bấy nhiêu thôi.!

Rồi chị ngạc nhiên hỏi:

- Ai ăn cơm vậy?

Tôi cười bảo:

- Chị có thấy no không?

Chị nói từ sáng tới giờ (hai giờ chiều) có ăn ǵ đâu, đói thấy mồ.

Tôi hỏi chị:

- Có cảm giác no no không?

Chị bảo:

- Không.

Cô Hai cười bảo:

- Thằng nhóc đó ăn mà.

Chúng tôi hầu chuyện với cô Hai và bà lớn lớn tuổi, (tôi quên hỏi tên) một lát rồi xin về. Hai bà vui vẻ tiển chúng tôi mà không lấy tiền, tôi xin gởi lại một ít để mua nhang đèn, bà kêu lên bàn thờ khấn vái xin để lại, th́ bà mới dám lấy mua đồ cúng, tôi làm theo và xin phép về.

Tôi thật sự rất sốc v́ những ǵ ḿnh chứng kiến. Từ trước tới giờ tôi vẫn tin là có thế giới tâm linh, nhưng ḷng tin của tôi hăy c̣n yếu lắm, v́ tôi chỉ nghe thấy trong tivi, kênh Disco đă chiếu về nhà ngoại cảm Việt Nam, rồi mấy cái đĩa của cô Bích Hằng, rồi mạng internet, nhưng tôi chưa tận mắt thấy điều này.

Bây giờ tôi không c̣n nghi ngờ ǵ về Âm hồn nữa. Nhà tôi vốn dĩ thấy tôi lên mạng t́m cách chữa trị cho ḿnh, nên nói tôi bị điên, bị ma nhập, c̣n lớn tiếng với tôi, nhưng hôm nay ổng chứng kiến tận mắt th́ ông tin c̣n hơn tôi nữa.

Và hồi sáng này tôi lại nhận được điện thoại của ba em, ông nói rằng hồi tối này, em lại cho thấy và bảo ông dẫn nó qua cửa hàng chơi, v́ em nhớ chổ làm, em muốn qua thăm tôi và t́m cách giúp đỡ tôi trong công việc làm ăn.

Tôi đang học, tôi nghe xong cũng thấy run run, v́ em qua đây th́ thế nào chúng tôi cũng gặp em. Nhà tôi bảo ừ dẫn nó qua đây đi, em nó nhớ chổ làm th́ dẫn qua cho nó thăm, để không vài bữa nữa em đi rồi.

V́ khi nhập hồn, em nói khoảng vài bữa nữa em đi về nội TB, nơi chôn cất em. Chúng tôi hẹn gặp chiều nay. Tôi rất mừng nhưng cũng c̣n hơi sợ sợ.

Cuối cùng tôi rút ra như thế này: 

1. Nhà ở gần cầu Tân Thuận, phía quận bốn, đường ṿng ở dưới, nếu có việc cần th́ phải chịu, chứ tránh được cung đường này th́ nên tránh. (v́ c̣n ba người nữa chưa được người thân rước về) v́ có thể sẽ xô xe cho ḿnh bị tai nạn.

2: Yêu thương cha mẹ, có hiếu với ông bà, v́ lúc nào ông bà tổ tiên nhiều đời, điều theo dơi và che chở cho ḿnh, nhưng phải với ḷng tin yêu th́ mới được.

Cuối cùng là: cái chết quả thật không đáng sợ lắm. V́ chết đi linh hồn ḿnh được đi học nơi cơi thiêng, minh mẫn, sáng suốt, làm những việc thiện giúp đời, giúp đỡ ḍng họ.

Đó là những ǵ mà Cô Hai Bon đă nói và tôi đă thấu hiểu được. Hy vọng cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn. Tôi cũng đă bớt lo cho cuộc sống này hơn khi tôi hiểu được điều này.

 

                                                                            ST

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2207 of 2534: Đă gửi: 16 October 2009 lúc 1:21pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

BÓNG NGƯỜI TRONG NGHĨA TRANG

 

Trong những con người chúng ta nếu có sự tin tưởng vào Thánh Trời, th́ có nhiều lúc ước nguyện sẽ được thành công! chẳng hạn như điều ước may mắn sẽ xảy đến trong sự bất ngờ và đôi khi chúng ta cũng là một thử thách ǵ đó.

Tác giả Nguyễn Đức Tài sáng tác mang tựa đề "Bóng Người Trong Nghĩa Trang" dựa trên một câu chuyện có thật, của một người con nhà nghèo quê phường B́nh Đa. Phường B́nh Đa thuộc về thành phố Biên Hoà.

Kính thưa các bạn! nhân nói về chuyện ma quỷ th́ trên toàn cầu có nhiều số dân, đă hoặc đang gặp chuyện rắc rối về chuyện ma quỷ, người thường cho rằng kể chuyện ma chỉ để hù trẻ em, hoặc trong những lúc đi cắm trại trên rừng núi.

Trong mỗi cá nhân chúng ta thường có thể gặp được những chuyện sợ hăi, khi ḿnh bất ngờ gặp một linh hồn hiện diện trước mặt! người ta thường gọi là ma và sợ nhất khi chúng bước tới gần ḿnh, những người thường thấy linh hồn hiện diện là những người có giác quan thứ sáu.

Trước khi tôi viết lên câu truyện ma này, th́ tôi xin chân thành cám ơn ông Nghĩa, đă tạo dựng cho tôi cơ hội để kể chuyện hôm nay.

Câu truyện nói về một gă thanh niên một hôm đi thăm mẹ ở nghĩa trang "B́nh Đa" th́ gặp một người con gái mang tên "Trần Thị Thu Thảo"! nhân lúc đầu gă chưa thấy cô gái đó trong nghĩa trang bao giờ, nhưng cuối cùng rồi gă cũng phát hiện rằng đó chính là hồn ma cô thảo.

Một lần nữa tôi xin phép ông Nghĩa để kể lại y chang lời ông kể lại! tôi xin đặt tựa đề là "Bóng Người Trong Nghĩa Trang" xin mời quư vị cùng đọc.

Bà Trầm có ba người con, tất cả đều là con trai, Phương là con trai đầu ḷng của bà làm trong công ty nhà báo. Dưỡng có vợ và hai đứa con định cư tại Long Beach thuộc về tiểu bang California, riêng bà Trầm bị goá chồng từ sau thời giải phóng năm 1975, chồng bà chết trong tù cải tạo, nên Nghĩa là con út của bà th́ ở nhà đi làm kiếm tiền trông mẹ.

Mỗi ngày Nghĩa đi làm về thường hay có đồ ăn nóng để trên bàn ăn, nhưng rồi một ngày kia khi Nghĩa đi làm về th́ không thấy đồ ăn trên bàn nữa; Nghĩa liền thắc mắc lên lầu t́m mẹ, mới biết mẹ bị bệnh và cảm thấy đau yếu trong người. V́ gia đ́nh c̣n nghèo nên Nghĩa đành viết thư lên Long Thành, để báo cho anh Hai của ḿnh biết, để lấy tiền chạy thuốc cho mẹ.

Cuối tuần đó Nghĩa mới hay bà Trầm đang mắc phải bệnh viêm gan B, chỉ c̣n sống được hai tháng nữa là cùng! hai tháng sau không may mắn bà Trầm qua đời và hưởng thọ năm mươi bốn tuổi, lập tức Nghĩa biên thư báo tin cho Phương và Dưỡng để trở về lại B́nh Đa lo đám tang cho mẹ; vài ngày sau đó.

Phương trở về kịp để đi đám tang bà Trầm, nhưng có điều là Dưỡng không kịp về để dự đám ma! hôm đó vào khoảng bốn khuya, người dân trong nhà thờ đem xác bà Trầm vào quan tài rồi đậy nắp vào mang đến nhà thờ, vừa làm lễ xong mọi người trong hàng xóm cùng nhau tiễn đưa bà Trầm ra ngoài nghĩa trang B́nh Đa, Phương trao nhiệm vụ cho Nghĩa là phải cầm tấm ảnh của mẹ cùng với ṿng hoa đi đàng trước để dẫn đầu, đến miếng đất nơi chôn cất bà Trầm.

Vừa vào "Nghĩa Trang B́nh Đa" được năm mét, bỗng Nghĩa cảm thấy một cơn gió lạ lùng thổi ngang qua mặt ḿnh, đi tới thêm vài bước nữa th́ Nghĩa vấp ngă, v́ cảm thấy một bàn tay lành lạnh tḥ từ ḷng đất lên bám chặt lấy chân ḿnh.

Nghĩa sợ hăi hét lên, lúc đó mọi người ai cũng đăm đăm nh́n về phía Nghĩa với ánh mắt ngạc nhiên! đắp mộ xong mọi người đều rủ nhau ra về và chờ tối hôm đó sẽ họp mặt tại nhà Nghĩa, cùng lúc mọi người trong xóm đều mệt cả, nhưng v́ t́nh thương hàng xóm nên ai cũng đều tiễn đưa bà Trầm.

Buổi tối hôm đó sau khi tan buổi họp mặt tại nhà Nghĩa, mọi người rủ nhau ra về th́ Nghĩa vẫn c̣n sự ám ảnh bởi cơn sợ hăi buổi sáng khi đưa đám ma mẹ ḿnh. Phương thấy mặt em ḿnh vẫn c̣n tái xanh nên ṭ ṃ hỏi.

Phương: Hồi sáng sớm ra mày làm cái ǵ mà la lối um xùm ngoài nghĩa địa vậy! mày làm cho hàng xóm người ta nh́n tao quá trời luôn ḱa.

Nghĩa ngồi xuống đất và im không nói lời nào! nhưng một lát sau Nghĩa trả lời Phương rằng.

Nghĩa: Sáng nay khi em vừa bước vào trong nghĩa địa th́ em cảm thấy như có một cơn gió lạnh lạnh đi ngang qua mặt em, sau đó là em vừa đi vài bước nữa bỗng cảm thấy có đôi bàn tay lạnh lạnh tḥ lên nắm chặt chân em, rồi em ngă ra đất, rồi em mới la lên chứ bộ.

Phương cười phá lên rồi lại nh́n vào con mắt của Nghĩa rồi nói.

Phương: Chắc mẹ chết rồi cho nên mày phát điên v́ không ai nấu cơm cho mày ăn đúng không?

Dứt lời! Nghĩa tức lên đứng dậy và định cho Phương một cái đấm vào mặt, để khỏi có nói câu nghi ngờ nào nữa, nhưng Nghĩa lại tạp lưỡi nói rằng.

Nghĩa: Nói bao nhiêu đó thôi đấy! muốn tin th́ tin c̣n bằng không th́ tự đi xem lấy đi.

Phương vừa nghe xong lời đay nghiến của Nghĩa, th́ hai anh em không nói một lời nào với nhau nữa, Phương giận quá xách xe chạy thẳng về nhà. Không may khi chạy xe được khoảng mười phút, bỗng Phương thấy trước mặt có một cô gái, mặc áo trắng tựa như áo ngủ, có mái tóc dài ngang lưng và khuôn mặt trắng bóc đứng trước mặt ḿnh.

Phương thắng xe lại không kịp, nên đụng vào cây trứng cá bên lề đường. Khi Phương quay mặt nh́n lại th́ không thấy bóng người con gái đó đâu nữa! Phương chợt nhớ lại những lời Nghĩa kể về hồn ma đă gặp buổi sáng khi đi chôn mẹ, Phương đau đớn quá nhưng đành phải chạy về gấp, thân thể run rẩy lật bật.

Đêm hôm đó vào khoảng hai khuya, trong lúc mọi người ngủ giấc say sưa của nửa đêm về sáng! trong lúc đang ngủ trong buồng, bỗng Nghĩa có một giấc chiêm bao lạ lùng. Một ngày chính gă chở một người phụ nữ mặc chiếc áo màu trắng tựa như áo ngủ, có mái tóc dài ngang lưng và khuôn mặt trắng bóc trên một chiếc xe môtô.

Vừa mơ đến đó th́ gă cảm thấy một cơn gió lạnh lạnh nữa đến trong căn buồng của hắn. Nghĩa giật ḿnh dậy và nh́n xung quanh th́ căn buồng ấm trở lại b́nh thường! nghĩa nghĩ ngợi thắc mắc, chẳng lẽ cô linh hồn đó trở về phá ḿnh chăng, nhưng vài phút tiếp theo miệng Nghĩa ú ớ lên lời hỏi rằng.

Nghĩa: Ai.. Ai đó.. Ai..đó

Nghĩa nghe được tiếng vang vang trên không trung nói rằng.

Hồn Ma: Làm ơi cứu em, làm ơn cứu em.

Nghĩa ngồi co chân lại kinh hoàng khi nghe tiếng kêu cầu cứu của một vị linh hồn, Nghĩa lại nói.

Nghĩa: Ma....ma....ma...

Dứt lời! lập tức Nghĩa không c̣n nghe tiếng cầu cứu của hồn ma nữa, nên cơn sợ hăi không c̣n xảy ra với Nghĩa trong đêm hôm ấy, sáng hôm sau Nghĩa thức giấc sớm để đi làm; trong lúc đánh răng trong buồng tắm, th́ Nghĩa lại nghe tiếng như ai gơ cửa buồng ngủ của ḿnh.

Nghĩa vội vàng mở cánh cửa buồng tắm và chạy ra xem, th́ tiếng gơ cửa không c̣n nữa! hôm ấy khi Nghĩa đi làm về vào lúc buổi chiều năm giờ, Nghĩa ghé ngang qua Nghĩa Trang B́nh Đa  viếng thăm mộ mẹ, khoảng mười phút sau bỗng Nghĩa thấy một người con gái, mặc áo trắng dài từ trên cổ xuống dưới chân; cô ta có mái tóc xoă ngang lưng với khuôn mặt trẻ tuổi như chỉ chừng đôi mươi.

Nghĩa từ từ bước tới định hỏi thăm cô ta! lúc đó mắt của Nghĩa hơi mờ mờ v́ làm về mệt quá, nên không thấy rơ khuôn mặt người con gái đó, nhưng khi Nghĩa dụi mắt nh́n lại, th́ bóng hồn cô con gái đó mờ dần mờ dần cho đến khi tan biến.

Nghĩa về đến nhà gặp Phương anh ḿnh ghé chơi và thấy Nghĩa cả tuần mất ăn mất ngủ v́ nhớ mẹ thân thể gầy đi. Phương hỏi thăm đến Nghĩa th́ Nghĩa càng nói dối với anh ḿnh, v́ Nghĩa biết anh ḿnh không tin vào chuyện ma quỷ.

Càng hỏi thăm nhiều Nghĩa càng bực ḿnh, nên nói ra hết cho qua câu chuyện, sau đó Nghĩa xin phép Phương để được đi đến ở tạm vài tuần cho đỡ sợ; trước đó Phương lại hỏi thêm.

Phương: Chú mày có thật sự là chú mày thấy bóng hồn cô gái đó trong nhà này hay không? hay là chỉ nói vậy để lên ở với anh, rồi làm về có cơm nóng ăn liền.

Lúc này Nghĩa càng bực ḿnh thêm nhưng vẫn phải dịu dàng xuống, để cắt nghĩa với Phương.

Nghĩa: Cái cô gái hôm bữa đó, em thấy cổ ngoài nghĩa trang chẳng lẽ cổ theo em về nhà chăng?

Nghe đến đó Phương thở dài và cảm thấy hơi ớn lạnh! nhưng v́ thấy em gặp khó khăn nên đành nói.

Phương: Vậy thôi anh dọn phụ chú mày xuống ở chung với anh, chị Lan và các cháu cho nó vui; tụi nó nhớ chú mày lắm đó; tụi nó cứ tối ngày nhắc đến chú Nghĩa hoài tao nghe chán cả tai.

Mười phút sau! đang đi nửa đường đến nhà Phương th́ bỗng Nghĩa lại thấy cô con gái đứng giữa đường, nghĩa hoảng sợ quá và nói anh ḿnh.

Nghĩa: Anh Phương ngừng lại.. ngừng lại.. cô đó đứng trước mặt ḱa.

Đang trong lúc tốc độ chạy nhanh xe không thắng lại kịp, nên Phương đành lao vô nhưng chỉ ḿnh Nghĩa thấy được bóng hồn cô gái ấy! Phương tấp vào lề đường và bực ḿnh la mắng.

Phương: Mày điên th́ mày điên vừa vừa thôi chứ! cứ mỗi ngày mày điên như vầy th́ hỏi ai mà chịu nổi mày đây hả?

Nghĩa bực ḿnh quá và đứng yên lặng! một lát sau khi Nghĩa quay lại nh́n th́ bóng cô con gái đó đă biến mất, Nghĩa thầm cầu xin trong tâm và nói rằng:

- Cô ơi, cô hăy hiện về cho ông anh tôi thấy, tôi không có nói xạo với ông ta đi.

Tối hôm đó trong lúc mọi người đang ngủ say. Lúc đó là vào khoảng 12:30 khuya, trong lúc vợ chồng Lan và Phương đang ngủ, bỗng Phương cảm thấy một cơn gió lạnh lạ lùng trong căn buồng của ḿnh.

Lẫn trong đó là hai cây đèn cầy chưng trên bàn thờ, lại thắp sáng lên như có ai đó quẹt lửa đốt nó. Phương cảm thấy lạnh quá nên đắp tấm chăn cho thật kỹ, rồi từ từ ngồi dậy và nh́n xung quanh, th́ bỗng cây hai cây đèn cầy lại tắt đi.

Phương run rẩy lật bật và định ú ớ kêu lên "ai đó" nhưng không may mắn Phương bị một cánh tay lạnh lạnh bóp chặt lấy cần cổ và khiến ḿnh khó thở! lúc đó Phương mới bắt đầu thật sự tin là trên đời có ma quỷ và chắc rằng cô con gái đó theo Nghĩa về nhà ḿnh.

Lập tức Phương nghĩ thầm trong ḷng và nói rằng:

- Chúa ơi cứu con.

Th́ cánh tay đó thả ra và biến mất; ngay ngày hôm sau khi Lan thức giấc lo cơm nước cho em rể và chồng đi làm. Nghĩa ra nhà bếp lịch sự hỏi thăm đến chị dâu rồi xách gói đi làm. khi Nghĩa vừa ra khỏi nhà, Phương bước vào nhà bếp, Lan nh́n mặt chồng ḿnh với ánh mắt sợ hăi xanh xao, dọn dẹp trong nhà bếp được một lúc th́ Lan hỏi chồng ḿnh.

Lan: Hôm qua sao đang ngủ mà anh lại bật ḿnh dậy vậy! anh làm em hết hồn hết vía à.

Phương đặt tay lên ngực rồi tiếp tục nghĩ đến chuyện sợ hăi đêm hôm qua! Phương biết chắc khi kể ra là vợ ḿnh sẽ không tin, nên Phương đành phải nói.

Phương: Chuyện kể ra chắc em không tin anh đâu! thứ đến chuyện tối hôm qua đă qua rồi, nên anh không muốn nhắc làm ǵ cho mệt nhọc.

Lập tức Lan hơi nghi ngờ có chuyện ǵ xảy ra không được yên ổn! nhưng Lan cố gắng giữ b́nh tĩnh và nói.

Lan: Chuyện ǵ th́ anh cứ nói ra hết đi! em nghe để cho anh yên chí thôi, c̣n tin hay không th́ tùy theo trường hợp chứ bộ, chẳng lẽ hôm qua anh gặp ma mà rồi sợ không muốn nói cho em nghe.

Phương vừa nghe đến chữ "ma" th́ lập tức nhớ lại lúc ḿnh bị bàn tay bóp chặt cần cổ và khiến ḿnh khó thở, khi đó Phương vội gạt đi và đáp.

Phương: ờ ..ờ ..không phải đâu em, đừng có suy nghĩ lung tung.

Dứt lời! Phương vội vàng chạy vào buồng ngủ thay đồ đi làm và nhắc nhở vợ hăy cho con đi học hôm đó, buổi chiều vào lúc bảy giờ tối, khi mặt trời lạnh xuống từ từ và bầu trời bắt đầu tối dần; Lan đang nấu cơm cho gia đ́nh ăn, cùng lúc Diễm đang học bài trong buồng.

Được nửa tiếng trong lúc đang nấu đồ ăn, bỗng Lan nghe tiếng Diễm như đang nói chuyện với ai trong pḥng! Lan bước chân nhẹ nhàng ghé ngang qua pḥng của Diễm, để xem con ḿnh đang nói chuyện với ai, nhưng khi bước tới th́ bỗng Diễm im ĺm và không nói chuyện nữa.

Lan nh́n vào cửa buồng th́ thấy Diễm ngă ra giường và ngủ. Lan định chạy xuống nhà bếp th́ bỗng nghe tiếng leng keng như hai chiếc đĩa đập vào nhau, rồi lại nghe tiếng đĩa vỡ loảng xoảng trong nhà bếp.

Khi vừa bước vào nhà bếp Lan hoảng sợ, v́ trước khi đi Lan nhớ hai chiếc đĩa trên bàn chưa có ai đụng vào, nhưng sao lại bị vỡ toang tại sàn nhà! Lan dọn chiếc đĩa đó và bỏ vào sọt rác, th́ lại nghe tiếng của bé Diễm nói chuyện nữa, nhưng lần này Lan bỗng nghe tiếng trẻ trung của một người con gái khoảng độ 20-25 tuổi nói chuyện vui chơi với Diễm.

Lan vội vàng chạy tới nh́n xem th́ Diễm lại mở trang sách ra và tập viết. Lan bước vô pḥng của Diễm th́ thấy con ḿnh ghi trên tờ giấy có bốn chữ hoa, đề tên một người con gái mang tên là "Trần Thị Thu Thảo". Lan nhớ rất rơ Diễm không bao giờ viết chữ hoa mà đẹp như vậy! lập tức Lan lại nghĩ chẳng lẽ con ḿnh bị ma nhập chăng, một lúc Lan nh́n vào mắt con ḿnh th́ thấy toàn là tṛng đen; Lan lay vai con ḿnh rồi nói.

Lan: Trời ơi Diễm con, con có sao không vậy Diễm, trả lời mẹ đi con.

Diễm há miệng ra! rồi Lan lại nghe tiếng vang vang của một người con gái nói lên.

Hồn ma: Chị ơi cứu em, chị ơi cứu em.

Lan càng hoảng sợ khi nghe tiếng cầu cứu của hồn ma, mà Lan nghi rằng Diễm bị hồn ma nhập vào, nên Lan lay vai con lần nữa và nói.

Lan: Diễm ơi, con tỉnh lại đi Diễm, tỉnh lại cho mẹ đi con.

Khi đó Linh hồn cô con gái đó ra khỏi người Diễm! rồi Lan ôm con ḿnh vào ḷng và khóc, khi đó Diễm vẫn chưa đủ trí khôn để hiểu được rằng ḿnh bị nhập ma v́ lúc ấy Diễm chỉ mới tám tuổi; Diễm nh́n mẹ và hỏi.

Diễm: Mẹ à, tại sao mẹ lại khóc?

Dứt lời Lan dắt con ḿnh xuống nhà bếp, chuyện sợ hăi không c̣n xảy ra cho buổi chiều hôm đó nữa, một buổi chiều trôi qua và buổi tối lại đến, Nghĩa là người đầu tiên về nhà, rồi chờ thêm mười lăm phút sau Phương về dùng cơm bữa tối với nhau cho vui.

Đêm hôm đó vào lúc chín giờ rưởi tối, cả gia đ́nh đang dùng bữa, th́ cùng lúc Lan, Phương và Nghĩa bỗng nghe tiếng đồ đạc rơi xuống đất trên căn pḥng của Phương; liền lúc ba người bỏ chiếc bát xuống và chạy vào xem, th́ kinh hoảng v́ thấy bức tượng Đức Mẹ chưng trên bàn thờ bị vỡ nát dưới sàn.

Vào lúc đó! Lan nhờ Nghĩa xuống nhà bếp để bế bé Diễm lên lầu, rố cả gia đ́nh đọc kinh cho Chúa ban Thiên Thần xuống cứu giúp. Trong khi cả gia đ́nh đang đọc kinh cầu nguyện, bỗng dưng chiếc bóng đèn chớp tắt, như có ai sử dụng công tắc bật lên bật xuống, ngay sau đó chiếc giường lại nâng lên rồi rơi xuống lại.

Lúc cầu nguyện xong th́ cả gia đ́nh đều thắp nhang rồi tất cả trở lại b́nh thường. Từ đó Phương không c̣n sự nghi ngờ nào nữa và nhất quyết tin những lời của Nghĩa kể lại! bốn tiếng sau lúc đó vào khoảng 1:45 khuya, trong lúc mọi người đang ngủ giấc say bỗng Lan có một giấc mơ.

Trong giấc mộng đó Lan mơ về nhà ông hàng xóm bên cạnh nhà mẹ chồng, có một người con gái ở tuổi 20-25 gây lộn với gia đ́nh! bỗng ông bố lỡ tay lấy cây sắt và đập lên đầu cô thật mạnh và khiến cô chết tại địa điểm, Lan la lên, khi đó Phương giật ḿnh dậy hỏi.

Phương: Chuyện ǵ vậy, em b́nh tĩnh lại đi.

Lan kể lại giấc mơ và nói.

Lan: Em mơ có một người con gái v́ gây lộn với gia đ́nh, mà bị ông bố đập ngay cây sắt vào đầu rồi chết tại chỗ, sau này vừa đi chôn th́ ông bố đó bán căn nhà của ông rồi dọn đi xa.

Phương hơi run rẩy! rồi lại lo âu hỏi thêm.

Phương: Vậy em thấy căn nhà này nằm ở đâu, địa điểm nào?

Lan cố gắng lấy lại b́nh tĩnh rồi đáp lời.

Lan: Nhà này chính là nhà của ông hàng xóm của mẹ.

Nghĩa đang trong giấc ngủ say! th́ bỗng nghe tiếng Lan la hét lên, khi đó Nghĩa chạy sang pḥng của Phương, Nghĩa lo âu hỏi.

Nghĩa: Chị không sao chứ! có chuyện ǵ chị b́nh tĩnh lại kể cho em nghe đi.

Phương lanh miệng trả lời dùm vợ! khi đó Nghĩa mới hiểu ra tại sao ḿnh hay thấy bóng hồn của một người con gái đi theo ḿnh, lập tức cả ba đều thắp nhang lên bàn thờ, rồi từ đó Lan, Phương và Nghĩa không c̣n thấy chuyện sợ hăi xảy ra nữa.

Ba tháng sau tâm linh của Nghĩa trở lại b́nh thường, Nghĩa báo cho Phương cuối tuần sẽ trở về nhà của mẹ ở, v́ sợ làm phiền vợ chồng anh ḿnh. Nghĩa vừa trở về nhà được hai tuần! một hôm khi Nghĩa đang trong giấc ngủ say, bỗng mơ có một máu chảy từ trong vách tường ra. Nghĩa sợ hăi quá tỉnh giấc, cảm nhận có một giọt nước rơi lên trán của ḿnh; Nghĩa vuốt trán rồi đưa xuống nh́n xem là giọt nước nào, nhưng không ngờ đó là giọt nước máu trên trần rơi xuống.

Vài bữa tiếp theo! trên đường đi làm về, Nghĩa lại nhớ mẹ nên chạy vào "Nghĩa Trang B́nh Đa" để thăm mộ mẹ, th́ lại thấy một người con gái mặc áo trắng như người b́nh thường, mặt cô trông rất xinh và trẻ trung; Nghĩa bước tới hỏi thăm để lấy cớ làm quen.

Được một lát sau Nghĩa chuẩn bị ra về, để nghỉ ngơi cho ngày hôm sau đi làm sớm. Nghĩa chào tạm biệt cô con gái đó để bước tới chiếc xe, đi khoảng một đoạn đường Nghĩa quay lưng nh́n lại, th́ không thấy cô con gái đó đâu nữa, nh́n quanh chỉ thấy ḿnh đứng trong nghĩa trang.

Một lát sau Nghĩa quay lại và bước đi thẳng, bỗng cô gái đó lại hiện ra khiến cho Nghĩa giật ḿnh v́ cô đứng trước mặt ḿnh. Cô ta cười một lúc, Nghĩa lịch sự hỏi thăm.

Nghĩa: Ủa em.. hay tới nghĩa trang này lắm hả?

Bóng hồn cô gái ấy mỉm cười rồi nhẹ nhàng đáp lời.

Hồn ma: Dạ em đi lạc vào trong đây! không biết đường về, mong anh giúp.

Nghĩa cảm thấy tội nghiệp cho cô con gái thất lạc trong nghĩa trang B́nh Đa, Nghĩa hỏi thêm.

Nghĩa: Tiện đang đi làm về! nhà anh cách khoảng năm cây số trong con đường hẻm nhỏ thôi, nhà em ở đâu tiện đường chở về luôn.

Cô gái đó bước theo Nghĩa lên trên xe và chỉ đường cho Nghĩa về nhà cô cách nghĩa trang khoảng năm cây số! khi vừa đến cổng nhà ḿnh cô gái bước xuống rồi nói lời cám ơn, lúc đó mới nghe tiếng vang vang kỳ lạ từ cô con gái đó nói rằng.

Hồn ma: Cám ơn anh chở em về nhé! anh thật tốt bụng.

Nghĩa hơi hồ nghi chắc có lẽ cô đó là ma! nhưng vẫn lịch sự nói.

Nghĩa: Không sao đâu! hay chừng nào em muốn ra nghĩa trang nữa th́ báo anh biết nhé. Tiện thể cho anh hỏi luôn tên em là ǵ?

Bóng hồn cô con gái đó mỉm cười rồi khẽ đáp lời.

Hồn ma: Dạ tên em là Trần Thị Thu Thảo ạ!

Dứt lời bóng cô gái đó bước vào nhà! khi Nghĩa ṭ ṃ quay đầu lại nh́n th́ không thấy bóng hồn cô thảo đâu nữa.

Ba năm trôi qua rất nhanh và tết cũng lại tới. Dưỡng trở về quê hương ăn tết rồi đi tảo mộ mẹ ḿnh luôn; trong mấy ngày tết Dưỡng cùng Nghĩa lên thăm viếng Phương anh hai của ḿnh. Khi Nghĩa chở Dưỡng đến thăm th́ Nghĩa thấy anh ḿnh có khuôn mặt sợ hăi mặt mày xanh xao.

Nghĩa biết rằng cô ta trở về với gia đ́nh Phương và nói chuyện với bé Diễm, Nghĩa và Dưỡng lên chơi vui cùng gia đ́nh Phương được một tuần. Dịp tết vừa qua một hôm Dưỡng ở nhà một ḿnh trông cháu cho Lan và Nghĩa đi chợ, cùng lúc Phương đi làm chưa về.

Lúc đó vào khoảng bảy giờ chiều trời dần tối. Dưỡng bảo Diễm vào buồng học bài cho giỏỉ, rồi mai này Dưỡng hứa sẽ dắt Diễm đi công viên chơi cho vui! Diễm ngoan ngoăn chấp nhận lời hứa đó và đi thẳng vào buồng làm bài vở, khoảng một tiếng đồng hồ sau, trước khi Nghĩa và Lan đi chợ về, trong lúc Dưỡng thiu thiu đang chuẩn bị nhắm mắt ngủ v́ cảm thấy hơi mệt; bỗng Dưỡng nghe tiếng của bé Diễm nói chuyện với một người nào đó trong buồng nó.

Lúc Dưỡng chạy vào buồng coi th́ không nghe tiếng con bé Diễm nữa! Dưỡng chỉ thấy nó tập viết trong cuốn sách có bốn chữ hoa để là "Trần Thị Thu Thảo" với bốn con số 1986, Dưỡng cầm lên và đọc thấy con bé Diễm viết trên trang giấy, Dưỡng ṭ ṃ hỏi.

Dưỡng: Diễm ơi! Diễm ngoan nói cho chú nghe con viết tên ai vậy con?

Lúc đó linh hồn cô thảo lại nhập vào thân xác con bé Diễm để trở về dương gian, Dưỡng thấy con Diễm như một đứa bé mất hồn, nhưng khi Dưỡng lay vai nó bỗng nghe tiếng vang vang từ của một người con gái nói rằng.

Hồn cô Thảo: Anh ơi...làm ơn cứu em với, cứu em với.
Lập tức Dưỡng nh́n vào mắt nó th́ chỉ thấy toàn là tṛng đen không tṛng trắng! lẫn trong đó là tiếng la hét của giọng ma quỷ, Dưỡng sợ hăi nói.

Dưỡng: Trời ơi, Diễm con có sao không Diễm, con trả lời chú đi.

Diễm ngước mắt lên nh́n Dưỡng với ánh mắt ma quái rồi tiếp tục la lên như một đứa bé điên dại. May mắn lúc đó Lan và Nghĩa vừa đi chợ về, nghe tiếng con bé Diễm la hét trong buồng của nó, lập tức hai chị em Nghĩa và Lan chạy vào rồi lo âu hỏi.

Lan: Diễm, con có sao không, Diễm à Diễm

Con bé Diễm dùng sức mạnh bóp chặt lấy cần cổ của mẹ ḿnh rồi đẩy đến sát góc tường, rồi vang ra tiếng nói của một người con gái khác và nói.

Hồn ma: Tôi không phải là Diễm..tôi không phải là Diễm mà.

Dưỡng lanh trí chạy đến giựt cánh tay của con bé Diễm, lúc đó Lan phán lên một câu.

Lan: Chúa ơi cứu con với! Chúa ơi...

Lúc đó căn nhà của Lan rung động lên như một trận động đất! lẫn trong đó là những đồ đạc xung quanh nhà đều phóng ra và văng xuống đất, lúc đó Lan mới chợt nhớ rằng ḿnh nên đốt nén hương để bóng ma chạy ra khỏi nhà ḿnh.

Lúc đó Lan, Dưỡng và Nghĩa cùng nhau thắp nhang và cây đèn cầy, rồi đi xung quanh nhà đọc kinh; lập tức sau khi đó tất cả điều sợ hăi không c̣n nữa và tất cả đều trở lại b́nh phục. Lúc này Dưỡng Khuyên Lan hăy lên nhà thờ gặp các cha để xin lễ cho linh hồn cô ma này được siêu thăng và cũng cầu cho mẹ nữa!

Lan chấp nhận lời khuyên và ngày hôm sau khi Nghĩa và Phương đi làm, Dưỡng chở Lan đi đến nhà thờ trong vùng, để hẹn gặp cha sở để xuống ban phép lành cho nhà Lan.

May mắn được một tuần sau có một ông linh mục mang tên Vũ Xuân Thiên đến nhà Lan và làm phép lành! vào cuối tuần ấy ông đến nhà th́ gặp bé Diễm đang đứng trong nhà bếp, khi nó gặp linh mục Vũ Xuân Thiên vô tới nhà bếp th́ nó gào lên với những tiếng ma quỷ phát ra từ trong người.

Khi đó cha Vũ Xuân Thiên khuyên Lan hăy trói con ḿnh trên chiếc ghế và đưa nó đến trước bàn thờ Chúa trong pḥng khách; trong khi mọi người cùng nắm tay đọc kinh, th́ con bé dùng hết sức mạnh đạp găy cánh chân của chiếc ghế và giựt đứt được sợi dây trói. Khi con bé Diễm chạy vào trong nhà bếp, ông linh mục Vũ Xuân Thiên cùng mọi người, rượt theo nó vào trong nhà bếp.

Khi tới nhà bếp th́ không may mắn, cánh cửa tủ đựng dao mở ra và một con dao nhọn phóng ngang qua mặt ông linh mục rồi dính vào vách tường; cha Vũ Xuân Thiên rải nước Thánh xung quanh người con bé, khiến nó la lên như một đứa bé bị điên dại.

Lúc đó tất cả mọi người đều cảm thấy ấm cúng trong nhà và ngửi thấy mùi hương thơm. Khi tất cả hỏi ra th́ mới hay rằng đó là đấng Chúa Giê Su xuống trần gian đuổi quỷ và ban Thiên Thần xuống cho nhà Lan, Phương để chữa lành cho con bé Diễm; buổi ban phép lành hôm ấy thành công và cha hẹn lại tuần sau sẽ đến nhà Nghĩa làm phép lạ.

Một tuần trôi qua rất nhanh, bé Diễm trở lại b́nh phục, nó không c̣n thấy bóng người cô gái mà nó thường nói chuyện nữa! khi đó cha Vũ Xuân Thiên đến nhà Nghĩa ban phép lành cho và cuối cùng Nghĩa thấy được sự ánh sáng đức Chúa Giê Su xuống trần gian và ban phép lành cho ḿnh, để được đời sống mới an vui hạnh phúc.

Vài tuần sau Dưỡng trở lại mỹ và gọi về việt nam hỏi thăm mới thấy yên ḷng. Riêng với Lan, Phương và Nghĩa hôm đó đi thăm mẹ, t́nh cờ Nghĩa đi ngang qua một nấm mộ, có h́nh của một cô con gái mà hôm bữa ḿnh chở về; trên nấm mộ ấy có để tên là "Trần Thị Thu Thảo" chết vào năm 1986 hưởng thọ 25 tuổi.

Nghĩa la lên th́ cùng lúc Lan và Phương chạy tới xem, mới biết rằng hồn ma cô Thảo mà Diễm đă viết tên, chôn tại Nghĩa Trang B́nh Đa. Hai tuần sau, Nghĩa và Lan ra ngoài thư viện để xem lịch sữ của bóng hồn cô Trần Thị Thu Thảo,  mới biết rằng cha của cô là ông Trần Thanh Sơn và mẹ bà Trần Thị Thu Sương, cô chết v́ trong lúc gây lộn với gia đ́nh, th́ ông lấy cây sắt đập mạnh lên đầu, cô chết tại địa điểm và ông bán nhà dọn lên Sài G̣n.

Lan nhớ lại câu chuyện trong giấc mơ của ḿnh và hỏi ông hàng xóm ngay bên cạnh nhà mẹ rằng, ông Trần Thanh Sơn ở đâu, th́ mới hay ông lên Sài G̣n, một tuần sau đó may mắn cho Lan và Nghĩa, gặp được ông Trần Thanh Sơn và nghe những lời ông kể về cô Trần Thị Thu Thảo. Vài ngày sau th́ Nghĩa nghe tin ông Trần Thanh Sơn qua đời và thân xác nằm dười bụi cây trong sâu sau vườn với một vài nốt dao chém trên mặt.

Sau một vài tuần! bà Trần Thị Thu Sương trở về căn nhà cũ mà bà bán đi để thăm, bà vào trong nhà bếp và quỳ xuống nơi vết máu đă văng năm xưa và nói lên lời xin lỗi con ḿnh, khi đó cứ mỗi tuần bà đến Nha Trang B́nh Đa để thắp nén hương cầu nguyện cho con ḿnh được siêu sinh và tha thứ lỗi lầm cho bà.

Từ hôm đó linh hồn của cô Trần Thị Thu Thảo không c̣n hiện về trong Nghĩa Trang B́nh Đa hoặc phá rầy gia đ́nh Phương hoặc Nghĩa nữa. Ba năm nữa cũng trôi qua rất nhanh sau vụ ám ảnh v́ ma, may mắn cho Nghĩa và gia đ́nh được định cư sang mỹ lập lại đời sống tươi mát; hai năm sau là đám cưới của Nghĩa tất cả đều vui tươi ngày đó, riêng bé Diễm dần dần quên đi cô Trần Thị Thu Thảo.
 


 

                                                        Nguyễn Anh Khoa

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2208 of 2534: Đă gửi: 18 October 2009 lúc 10:36am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 
CẢM NHẬN CÓ MA KHÔNG?
 
 
Tôi là người tu tập trên ba mươi năm, cũng có cảm nhận được rung động nơi nào có hoặc không có ma, ma cũng tần số rung động, mà người tu lâu tâm định đều cảm nhận được và có thể nghe được.
 
Những cái ǵ chúng ta không thấy chỉ nghe cũng đủ làm sợ hăi, thật ra ma cũng có hiền, có dữ, cũng có suy nghỉ buồn vui hay nghịch ngợm.
 
Nếu ai hay thách đố, ma cũng phải làm cho một lần hú vía. Thực chất ma cũng muốn có ai đó nhớ đến ḿnh, biết ḿnh đang hiện diện bên cạnh, nên quậy để cho người trần chú ư, mới có hiện tượng nhát chứ họ không cố ư làm tổn hại ai.

Nhiều khi là người thân, hay người thường ở nơi ḿnh ở coi như hàng xóm, những bóng ma đó chết c̣n nhiều vương vấn hay oan khúc, mới hay lẩn quẩn quanh người trần, đọc kinh không phải để xua đuổi được, mà mong họ nghe kinh để tâm thoải mái b́nh tâm an lạc hơn, họ có thể tu, lại nhẹ siêu thoát.
 
Cũng có những ma c̣n nặng oán thù, trong khi sống hoặc c̣n vấn vương việc ǵ, vật ǵ làm họ không ra đi.

Ai hay bị ma nhát, phải có tương giao với vong ma ấy trong quá khứ hoặc trong tiền căn, người c̣n đương tại thế ai gặp trường hợp ma nhát, nên phát huy tu tạo phước thường văng sanh, sẽ giúp cho vong quanh quẩn bớt đau đớn, khổ sở, buồn cô đơn, họ sẽ phù hộ không c̣n gây khó chịu cho ḿnh.
 
Tôi viết tất cả ḷng thành, mong ai không hiểu về vong ma, mà nên rán tu mong giúp những bóng ma an ổn.
 
 

                                                Diệu Định
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2209 of 2534: Đă gửi: 18 October 2009 lúc 10:44am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

KHỐI SÁNG LẠ ĐỎ RỰC TRÊN BẦU TRỜI ANH

 

Ảnh chụp UFO tại Anh. Ảnh: Apex 

Một nhà thiên văn học nghiệp dư đă chụp được những bức h́nh trong đó có một vật thể lạ bay lượn trên bầu trời Devon, Anh.

Lee Betts hai mươi chín tuổi, nhận thấy một khối đỏ rực sáng lượn lờ trên bầu trời đêm từ cửa sổ pḥng ngủ của ḿnh.

Vật thể di chuyển trong hơn một tiếng vào đêm 21-9 rồi bay vụt vào bóng đêm.

Betts cho biết anh theo dơi vật thể không xác định này bằng một kính viễn vọng và đă chụp lại h́nh ảnh của nó.

- Ban đầu tôi không thể tin nổi. Vật thể dài khoảng 30 mét và có bốn tia sáng phát ra từ đó. Khối sáng đó di chuyển chậm răi và dường như xoay quanh một trục trung tâm. Thế rồi đột nhiên một tia sáng vụt lóe lên trên bầu trời như một ngôi sao băng vụt qua.

Điều này thật kỳ lạ. Tôi đă quan sát bầu trời trong ba năm qua và chưa bao giờ thấy hiện tượng như vậy. Điều này không thể lư giải nổi.

 

                                                                      

Diệu Minh

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2210 of 2534: Đă gửi: 18 October 2009 lúc 11:08am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

NHỮNG VỆT SÁNG KỲ ẢO TRÊN BẦU TRỜI

 

Những h́nh ảnh này là thật 100% không hề qua chỉnh sửa photoshop hay ghép. Đây là h́nh do những nhà nhiếp ảnh thiện nghệ chụp lại được.

Chiếc tên lửa phóng lên đôi khi để lại những vệt sáng kỳ ảo, nó là cái ǵ đó có vẻ chạng vạng, những vệt sáng lớn có màu sắc, nguệch ngoạc trên bầu trời, khiến cho ta liên tưởng đến những h́nh thù thú vị.

Nhưng ngay khi chúng ta có thể giải mă nó, th́ nó đă biến mất rất nhanh. Hiện tượng này rất hiếm khi xảy ra và cũng rất khó nh́n thấy, cũng như chụp ảnh lại.

Hiện tượng này xảy ra khi họ không đốt nhiên liệu trong chiếc tên lửa và nước ngưng tụ lại, đông cứng và co ra hoặc thu lại tùy theo áp suất. Bởi những vệt sáng này dăn nở ở tầng b́nh lưu và tầng giữa khí quyển.

Những khí thoát ra này làm nhiễu xạ ánh sáng và tạo ra các màu hồng, xanh da trời, xanh lá cây và da cam, tất cả góp phần tạo nên những vệt sáng đầy màu sắc và vô cùng kỳ ảo.

 

Ảnh: Andrew Phillips
 
 
Ảnh: board.muse
 
 

Ảnh: Dennis Fisher, USAF
 
 
 

Ảnh: James W. Young
 
 
Ảnh: cranium
 
 

Ảnh: nogwater
 
 

Ảnh: Jerry Pierce
 
 

Ảnh: Brian Finifter
 
 
 
                                                               SSC
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2211 of 2534: Đă gửi: 18 October 2009 lúc 11:21am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

MỘT ĐÁM MÂY CẦU VỒNG TRÊN BẦU

 TRỜI COLORADO (MỸ)

 

Một đám mây sao lại có nhiều màu thế nhỉ? Những đám mây này được h́nh thành bởi các hạt nước nhỏ li ti có h́nh dạng và kích thước tương đối giống nhau.

Khi Mặt Trời ở vị trí thích hợp đằng sau những đám mây khá dày, ánh sáng sẽ xuyên qua những đám mây mỏng hơn và bị tán sắc bởi các hạt nước có trong đó.

Mỗi màu trong ánh sáng Mặt Trời sẽ bị lệch đi một góc khác nhau, do đó những màu sắc sặc sỡ đó sẽ đến mắt người quan sát từ các hướng hơi khác nhau một chút.

Nhiều đám mây thỏa măn được những điều kiện trên tuy nhiên chúng lại nhanh chóng trở nên quá dày, quá hỗn tạp hoặc quá xa so với vị trí Mặt Trời để có thể gây nên các màu sặc sỡ.

Bức ảnh trên được chụp tại Boulder, Colorado Mỹ.

 

Click vào để xem ảnh với kích thước thật

 

 

                                                                       APOD

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2212 of 2534: Đă gửi: 18 October 2009 lúc 8:16pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

BÔNG CÚC HAI MÀU CỰC HIẾM

 

Một bông cúc hai màu rất hiếm gặp, nửa màu hồng nửa màu vàng, đă được phát hiện trong một khu vườn ở Anh.

William Underwood bảy mươi ba tuổi, đă rất ngạc nhiên khi nh́n thấy bông hoa lạ trong khóm cúc đang khoe sắc rực rỡ tại vườn nhà ở Cavendish, Suffolk thuộc miền đông nước Anh.

Cây cúc chỉ có một thân và một bông. Các chuyên gia cho rằng bông hoa mang hai màu khác biệt là kết quả của hiện tượng biến đổi gene rất hiếm gặp.

Ông Underwood đă mê làm vườn kể từ khi kết hôn với người vợ quá cố Katherine, một chuyên gia cấy ghép hoa, cách đây bốn mươi năm. Người tài xế về hưu cho hay ông đă mua những hạt cúc từ một vườn ươm ở Đông Sussex để gieo trồng tại vườn nhà.

- Thật bất ngờ. Tôi đă trồng hoa và rau nhiều năm nay nhưng chưa nh́n thấy hiện tượng nào lạ đến vậy. Tôi từng bắt gặp hai bông hoa khác màu mọc lên từ một thân cây nhưng chưa bao giờ nh́n một bông hoa lại mang hai màu.

James Armitage, nhà thực vật học từ Hiệp hội làm vườn hoàng gia Anh, cho hay bông hoa hai màu gây ra do biến đổi gene chỉ xuất hiện năm lần ở Anh mỗi năm. Ông Armitage cũng nói thêm, hiện tượng biến đổi gen có thể xảy ra ở giai đoạn đầu phát triển của hoa.

Thế giới ghi nhận 650 loại cúc khác nhau tại châu Âu và châu Á. Loài cúc đầu tiên được trồng ở Trung Quốc cách đây 2.500 năm. Loài hoa này thường nở rộ từ cuối hè sang thu và thường tươi lâu hơn những loài hoa khác trong điều kiện thời tiết lạnh và ẩm ướt.

 

 
Bông cúc hai màu trong vườn nhà của ông Underwood.
 
 
 
 
 
                                                                            Ninh Nhi
                                                        Theo TG
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2213 of 2534: Đă gửi: 18 October 2009 lúc 8:17pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

QUẢ TÁO HAI MÀU KỲ LẠ

 

Một quả táo đặc biệt với hai màu xanh đỏ, đă được ông Ken Morrish ở Devon, Anh t́m thấy trong khu vườn nhà ḿnh.

Quả táo với hai màu xanh, đỏ đẹp mắt khiến nhiều người không tin vào mắt ḿnh. Ông Ken Morrish bảy mươi hai tuổi, chia sẻ:
 
- Lần đầu tiên khi nh́n thấy quả táo hai màu, tôi nghĩ nó đă được ai đó sơn màu vào.
 
Sau khi kiểm tra kỹ, ông đă nhận ra rằng màu xanh và đỏ chia đôi quả táo là tự nhiên.
 
Ông Morrish đă trồng táo được bốn mươi lăm năm nay. Ông đă mang quả táo tới một trường đại học gần đó để các chuyên gia thực vật nghiên cứu.
 
Các chuyên gia thực vật học nhận định, hai màu xanh đỏ là kết quả của hiện tượng đột biến gene. Trong tự nhiên, khoảng một triệu quả táo, may ra mới có một quả khác thường như vậy.
 
Với quả táo kỳ lạ này, ông Morrish quyết định sẽ không ăn và lưu giữ cẩn thận trong tủ lạnh, để mọi người có thể đến chiêm ngưỡng.
 
Ông Morrish cũng trở nên nổi tiếng khắp vùng, v́ rất nhiều người t́m đến xếp hàng, để xin chụp ảnh cùng quả táo.
 
 
 
 
 
 
 
Dailymail
Duy Khánh
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2214 of 2534: Đă gửi: 20 October 2009 lúc 11:11am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

ÔNG TIẾN SĨ VÀ CĂN PH̉NG MA QUÁI

 

Sau khi nhà ngoại cảm tác động vào hàng loạt nhóm người, lập tức, căn pḥng 80 m2 trên tầng bốn phố Đông Tác phường Kim Liên, Hà Nội biến thành một căn pḥng toàn ma quỷ.

Tôi Đi Xem ..Ma

Hàng ngày, bất kể nắng mưa, căn nhà số một, phố Đông Tác Kim Liên, Hà Nội, lúc nào cũng tấp nập người ra vào từ sáng sớm đến đêm. Những người có chút am hiểu về thế giới tâm linh, đều có thái độ thành kính khi đến ngôi nhà này, c̣n những người bác bỏ tâm linh, th́ coi chuyện người ta ùn ùn kéo đến gặp ma, xem ma rất nhảm nhí, tốn công sức.

Nhưng với ông Vũ Thế Khanh và một số nhà khoa học ở Liên hiệp Khoa học Công nghệ tin học ứng dụng UIA, th́ việc nghiên cứu ma quỷ được xem như một vấn đề khoa học nghiêm túc.

Từ sáu giờ sáng tôi đă có mặt ở số một, phố Đông Tác, sân để xe dưới tầng một đă không c̣n một chỗ, phải gửi xe máy sang siêu thị bên cạnh. Mọi người, cả đàn ông lẫn đàn bà, cả già lẫn trẻ đều giữ trật tự, đi lên căn pḥng hội trường trên tầng bốn của toà nhà.

Trước khi vào căn pḥng rộng chừng 80 m2 trên tầng bốn, họ đều thắp một nén nhang, chắp tay thành kính lạy Phật ở căn pḥng bên cạnh.

Trong căn pḥng kỳ lạ đó, từng nhóm người túm năm tụm ba ngồi thành ṿng tṛn đối mặt với nhau. Mỗi nhóm là một gia đ́nh, thường gồm ông bà, bố mẹ, vợ chồng, con cái, anh chị em, cháu chắt… là những người có quan hệ máu mủ ruột rà với nhau.

Những người ngồi trong pḥng đều nhắm mắt, khoanh chân, hai tay bắt chỉ ngồi thiền. Họ giữ tâm trí thanh thản, thoát tục, để cho "linh hồn" nhập vào thân thể, gặp gỡ người nhà.

Trong căn pḥng này có hai nhà ngoại cảm nữ, một người mặc áo nâu sồng, có lẽ là người theo hầu cửa Phật. Hai nhà ngoại cảm đứng giữa đám đông quan sát, thi thoảng họ lại tiến về phía nhóm người nào đó, rồi dùng ḷng bàn tay đặt lên đỉnh đầu, huyệt đạo ở lưng một phụ nữ, giống như kiểu cao thủ vơ lâm đang… truyền công lực.

Lúc tập trung truyền công lực, lúc họ nói giọng như nịnh trẻ con:

- Nào cụ X.. cụ thương con cháu th́ về cho con cháu gặp gỡ nào! Em Y.. chết trẻ thảm quá, người nhà nhớ mong nhiều lắm, về cho mọi người gặp đi…

Khi nhà ngoại cảm nói thế, nhóm người ngồi túm tụm, người x́ xụp khấn vái như khấn Thánh sống, người khóc tu tu gọi "linh hồn" hiện về gặp gỡ. Chỉ cần nhà ngoại cảm truyền năng lượng và nịnh ma một lát, lập tức diễn ra hiện tượng ma nhập.

Khi ma nhập, người bị ma nhập không c̣n lư trí riêng của ḿnh nữa mà nói cười, tṛ chuyện cứ như người đă chết. Sau khi nhà ngoại cảm tác động vào hàng loạt nhóm người, căn pḥng 80m2 trên tầng bốn phố Đông Tác biến thành một căn pḥng toàn ma quỷ.

Những tiếng khóc, tiếng cười của những người, được cho là âm dương cách biệt, bao năm trời mới gặp lại nhau, tạo nên một khung cảnh hết sức xúc động. Chính v́ thế, cảm giác ớn lạnh như đứng giữa nghĩa địa ban đêm, xâm chiếm cơ thể tôi không c̣n nữa. Thay vào đó là sự ấm áp, gần gũi giữa con người dương thế với một thế giới khác, mà theo những người tham gia thí nghiệm, là thế giới của những linh hồn.

Đề Tài Khoa Học Nhập Hồn

Sau khi bị thế giới tâm linh hút hồn, là một nhà khoa học biện chứng, với khát vọng làm sáng tỏ phần nào cái thế giới, mà con người cứ bị huyễn hoặc hàng vạn năm nay, và cũng là để t́m ra những lợi ích của thế giới huyền ảo ứng dụng vào thực tế, tiến sĩ Vũ Thế Khanh đă viết báo cáo tŕnh Chính phủ xin năm trăm triệu đồng để lập dự án có tên "Nghiên cứu về ma".

Những dự án kiểu này đă được các nhà khoa học phương Tây nghiên cứu nhiều. Thậm chí, nước Mỹ c̣n lập hàng loạt cơ quan chuyên biệt, nghiên cứu về hiện tượng đặc biệt, liên quan đến thế giới sau khi chết, để ứng dụng vào khoa học, cuộc sống.

Ngay cả cơ quan t́nh báo Mỹ là CIA cũng rất tích cực với những dự án kiểu này. Tuy nhiên, với Việt Nam, nó c̣n rất mới mẻ, nên dự án của ông Khanh được cho là kỳ quặc, vô nghĩa và lăng phí. Và tất nhiên, dự án của ông đă không được phê duyệt.

Mặc dù Chính phủ không phê duyệt để cấp vốn cho dự án kỳ quặc này, song cho phép ông cùng các nhà khoa học thành lập một cơ quan chuyên biệt, bí mật nghiên cứu về những hiện tượng lạ lùng trong đời sống xă hội.

Sau khi Liên hiệp UIA ra đời, ông Khanh cùng các nhà khoa học của Liên hiệp, đă lập hàng loạt đề tài khoa học nghiên cứu về những hiện tượng lạ sau khi chết, trong đó có đề tài nhập hồn. Ông Khanh tự bỏ tiền túi, thời gian, công sức, cùng các nhà ngoại cảm, là những cán bộ, cộng tác viên của Liên hiệp thực hiện đề tài độc nhất vô nhị này.

Điều lạ lùng nhất, có thể nói là bí quyết, đó là tiến sĩ Vũ Thế Khanh t́m được phương pháp đào tạo để các nhà ngoại cảm phát triển mạnh hơn nữa khả năng của ḿnh. Tôi đă gặng hỏi ông Khanh nhiều lần về bí quyết đào tạo các nhà ngoại cảm, song ông Khanh nhất định không tiết lộ. Quả là một chuyện rất lạ!

Người Đàn Bà…5 Mắt

Người đầu tiên mà ông Vũ Thế Khanh đào tạo thành nhà ngoại cảm, lại có khả năng áp vong, truyền năng lượng, khai mở huyệt đạo để ma nhập vào người b́nh thường, là chị Nguyễn Thị Thiêm, một nhân vật từng gây chấn động cả nước với khả năng bịt mắt vẫn đọc được sách, đi xe máy.

Tôi là nhà báo đầu tiên được gặp người đàn bà đặc biệt này, v́ đă nhiều năm trời kiên tŕ thuyết phục ông Khanh. Sau khi thề thốt lên bờ xuống ruộng, rằng sẽ không tiết lộ tên thật, địa chỉ người đàn bà này, ông Khanh mới cho tôi tiếp xúc và tham gia cùng các nhà khoa học làm thí nghiệm xác định khả năng của chị ta.

Tôi đă từng được nghe rất nhiều chuyện kỳ quái, huyễn hoặc về thế giới tâm linh, những khả năng đặc dị của con người, nhưng chuyện một phụ nữ có thể nh́n bằng trán, mũi và hai bên thái dương, th́ đúng là từ cổ chí kim chưa từng nghe nói bao giờ. Thậm chí, theo ông Nguyễn Phúc Giác Hải, thế giới cũng chưa từng có người thứ hai có khả năng như vậy.

Hôm đó, căn pḥng làm việc của ông Khanh chật kín các nhà khoa học, có cả đại diện của Viện Khoa học H́nh sự, Bộ Công an đến để chứng kiến, ghi nhận. Viện khoa học h́nh sự, Bộ Công an được Liên hiệp UIA mời vào cuộc nghiên cứu nhằm t́m cách vận dụng khả năng của chị Nguyễn Thị Thiêm trong việc truy t́m manh mối phá các vụ án phức tạp.

Khác với tưởng tượng của tôi, chị Thiêm không có vẻ ngoài đặc biệt như một ảo thuật gia, một phù thủy, hay như người từ hành tinh khác đến. Chị Thiêm chừng bốn mươi tuổi, ăn mặc chất phác và b́nh thường như bao cô gái lam lũ ở các vùng quê.

Phương án thực hiện cuộc thí nghiệm được vạch sẵn từng bước. Qua mỗi bước thí nghiệm thông minh của các nhà khoa học, khả năng của chị Thiêm sẽ bộc lộ và những toan tính, những chuyện bịp bợm sẽ dễ dàng bị lộ tẩy.

Tôi đă thực sự ngỡ ngàng khi các nhà khoa học dùng đủ các biện pháp để bịt chặt hai mắt chị Thiêm lại, song dù bịt bằng khăn, kính đặc biệt, bằng hai bàn tay, dán mí mắt bằng băng dính rồi úp chặt hai chiếc chén sứ uống trà vào hai mắt, song chị Thiêm vẫn cầm tờ báo đọc vanh vách không sai chữ nào. Nếu bịt cả mắt lẫn trán th́ chị đọc bằng mũi, bịt cả mũi th́ đọc bằng hai bên thái dương. Nếu che nốt cả hai bên thái dương th́ chị Thiêm không nh́n thấy ǵ nữa.

Chị Thiêm cho biết, một ngày cách đây năm năm, tự nhiên chị thấy có một luồng sáng từ trán chiếu ra và chị cảm nhận được những h́nh ảnh mờ nhạt qua luồng sáng đó. Sợ hăi quá, chị dùng băng dính đen dính "con mắt" ở trán đó lại, nhưng rồi chị lại thấy có luồng sáng phát ra từ mũi.

Chị dán ở mũi th́ lại nh́n được bằng thái dương. Chị và gia đ́nh quá sợ hăi, không biết nguyên nhân v́ sao, thế rồi, một người mách chị đến Liên hiệp UIA, nơi có các nhà khoa học chuyên nghiên cứu về các hiện tượng đặc dị. Từ đó, chị được các nhà khoa học quan tâm, làm rất nhiều thí nghiệm. Đặc biệt, mỗi ngày chị lại nh́n thấy mọi vật rơ hơn, và giờ đây, "con mắt thứ ba" đă nh́n mọi thứ rơ ràng như mắt thường.

Đào Tạo… Nhà Ngoại Cảm

Chuyện đ́nh đám về người đàn bà có khả năng bịt mắt đọc sách rồi cũng bẵng đi, cho đến một hôm, tiến sĩ Vũ Thế Khanh điện cho tôi khoe rằng:

- Tớ đă đào tạo cho cô Thiêm khả năng áp vong bạn ạ. Có lẽ ấy là người đầu tiên ở Việt Nam áp vong được. Hôm nào bạn đến xem nhé.

Chuyện gọi hồn qua các nhà ngoại cảm tôi đă gặp nhiều, chứng kiến rất nhiều, song hầu hết những người có đầu óc duy vật đều bác bỏ, bởi họ cho rằng, những lời nói của hồn, chẳng qua là miệng lưỡi bịp bợm của nhà ngoại cảm.

Tuy nhiên, việc nhà ngoại cảm làm cho linh hồn nhập vào người nhà của chính những người đến gọi hồn, thậm chí nhập cả vào nhà khoa học, đă khiến các nhà khoa học duy vật, kể cả những người luôn bác bỏ thế giới tâm linh phải suy nghĩ lại.

Những ngày đó, mỗi ngày có hàng chục gia đ́nh ngồi quây quần trong căn pḥng trên tầng bốn của Liên hiệp UIA để chị Hoàng Thị Thiêm làm thí nghiệm áp vong.

Tiến sĩ Vũ Thế Khanh th́ miệt mài ghi chép, quay phim, thống kê từng chi tiết nhỏ trong mỗi cuộc áp vong, để phục vụ cho đề tài nghiên cứu đặc biệt và kỳ quái này.

Sau hai năm mở căn pḥng ma quỷ để nghiên cứu về con ma, đến nay, không hiểu bằng phương pháp đặc biệt nào, ông Khanh đă đào tạo được gần chục nhà ngoại cảm, có khả năng áp vong người chết vào người đang sống.

Hiện tại, mỗi ngày, có cả trăm gia đ́nh kéo đến đăng kư, những mong được các nhà ngoại cảm làm thí nghiệm áp vong cho ḿnh, để được gặp… người thân đă chết. Danh sách người đăng kư làm thí nghiệm áp vong đă kín mấy cuốn sổ. Để được làm thí nghiệm áp vong, người đăng kư phải chờ sáu tháng trời.

Cho đến bây giờ, dù đă mở căn pḥng ma quái và thực nghiệm cả vạn ca áp vong, song tiến sĩ Vũ Thế Khanh lại rơi vào cảm giác như bị lạc vào mớ ḅng bong. Nhiều nhà khoa học lúc nào cũng giương cao ngọn cờ phản bác, đă bị con ma khuất phục.

Nhưng với ông Khanh, con ma hay c̣n gọi là linh hồn, vẫn là bí ẩn chưa được khám phá. Do đó, ông Khanh vẫn chưa thể khẳng định, trên đời có hay không thứ ǵ đó gọi là ma quỷ.

Mặc dù đề tài nghiên cứu về linh hồn đang tiếp diễn, song đă mang lại lợi ích hiện tại và mở ra triển vọng ứng dụng khoa học trong tương lai. Rất nhiều trường hợp, thông qua khảo nghiệm áp vong ở căn pḥng ma quỷ này, đă t́m được hài cốt thất lạc, thậm chí t́m được cả người sống thất lạc.

Đặc biệt, một số trường hợp đă cung cấp manh mối phục vụ cơ quan điều tra, trong việc truy t́m tội phạm giết người, khám phá những vụ trọng án. Đó là một trong số những lợi ích thiết thực cho khoa học, mà tiến sĩ Vũ Thế Khanh mong muốn mang lại.

 

Phạm Nguyệt Diễm

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2215 of 2534: Đă gửi: 20 October 2009 lúc 5:49pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

CÁI NH̀N MA QUỶ

 

Mark với tui, hai đứa chẳng đứa nào ham muốn ǵ chuyện gia nhập vào chuyến viếng thăm nghĩa trang của cả lớp. Nhưng dù sao th́ ít ra bọn tui cũng được trốn ra ngoài trường, mà được như vậy luôn là điều bọn tui ưu ái.

Nghĩa trang Graystone nằm cuối con đường. Bọn tui đi ngang qua nó mỗi ngày trên hành tŕnh đến trường và từ trường về nhà. Khu nghĩa địa này có từ rất lâu đời rồi, hàng mấy trăm năm trước lận. Các miếng bia mộ, miếng nào miếng nấy nức nẻ, mọc đầy rêu xanh. Và rất nhiều người bảo rằng khu vực này bị ma ám.

Mark với tui không tin vào ma quỷ. Nhưng bọn tui luôn lẩn sang phía bên kia đường mà đi. Đâu có cớ ǵ để mạo hiểm sinh mạng hai đứa chứ hả?

Mark với tui là chị em sinh đôi. Mọi người thường cố làm ra vẻ khôi hài khi hỏi:

- Hai đứa là sinh đôi cùng trứng à?

Ha ha. Dark là con trai c̣n tui là con gái. Bọn tui là Dark với Lauren, hai chị em song sinh nhà vnfiction. Tui rất thích có thằng em sinh đôi, ngoại trừ mấy tṛ nghịch ngợm ngu xuẩn của nó.

Đêm qua trời đổ tuyết, chỉ vừa đủ để để lại một lớp bụi tuyết mỏng che phủ mặt đất. Giày dép bọn tui dẫm đạp lên tuyết trắng, trong khi cả lớp xă hội học cùng nhau xếp hàng vào nghĩa trang mồ mả.

Gió hú qua những cành cây, rung nhẹ, làm bắn tuyết vương văi lên trên đầu bọn tui. Tui thọt tay vào túi áo, đeo vào cặp găng tay.

Tôi yêu cặp găng mới này lắm. Bà d́ tui yêu thích nhất tặng tui nhân ngày sinh nhật năm tui mười hai tuổi. Chúng thật xinh xắn với lớp da nâu phía bên ngoài, được đính thêm lông thú bên trong thành ra chúng rất ấm áp.

- Cô hy vọng mấy em đem theo bùa chống quỷ!

Cô giáo Applebaum kêu gọi. Từ đâu mà bà ta kiếm được mấy cái tư tưởng điên rồ này vậy? Vô nghĩa trang vào cái ngày lạnh nhất trong năm để mà ghi chép bia đá?

- Cậu có biết làm sao nếu gặp ma không?

Con bé Rachel Miller hỏi, bước ra đứng chắn giữa Mark với tui.

- Biết chứ. Chạy! Mark thốt lên.

- Không. Sai hoàn toàn. Rachel nói:

- Bà nội dạy tớ. Cậu cho bóng ma cái nh́n ma quỷ.

Tui trợn tṛn mắt:

- Cái nh́n ma quỷ? Tức là sao?

Rachel ngưng nói. Nhỏ chộp lấy vai tui, quay người tui lại, đối mặt với nhỏ. Rồi nhỏ nhướng cao mày, mở to mắt, to như mắt con bê ấy.

- Lauren, đây chính là cái nh́n ma quỷ.

Mark cười cợt:

- Trông ngốc xít!

- Đừng cười.

Rachel nạt lại.

- Nó có thể cứu sống cậu đấy. Bà tớ biết hết mọi điều. Bà bảo đừng bao giờ chạy. Thay v́ vậy, cậu nh́n thẳng vào mắt con ma. Cố hết sức nh́n thật sâu, như thể nh́n vào trong linh hồn con ma vậy.

Rachel quay sang nh́n Mark đắm đuối:

- Đừng chớp mắt. Nhỏ dặn:

- Nh́n xuyên suốt linh hồn con ma.

- Tại sao nó có hiệu quả?. Tui hỏi.

- Bởi v́ mọi con ma đều chết rồi.

Rachel đáp, vẫn c̣n nh́n thằng Dark.

- Chúng không có linh hồn. Cái nh́n của bọn ḿnh đi xuyên suốt người chúng. Chúng không thể phản kháng lại. Thành ra chúng sẽ co rút rồi biến mất.

Rachel nói nhiều ơi là nhiều. Nhỏ nghĩ nhỏ rành rơi mọi thứ. Tui không ưa Rachel. Nhỏ cho ḿnh là bạn tui. Nhưng chỉ bởi v́ tui nghĩ nhỏ trồng cây si Dark.

- Tớ bắt cặp với các cậu được không, Lauren?

Rachel, nó lại xài cái tên tục của tui nữa.

- Cô Applebaum nói chúng ta cần làm việc theo nhóm. Các cậu có tin có ma không? Tớ tin nội. Bà bảo bà từng thấy một con ma trồi lên ngay từ một trong mấy bia mộ này đấy.

- Nhớ vụ con chó nhà Klavans không? Mark nói:

- Nó thường lảng vảng quanh khu nghĩa địa này, rồi một ngày nọ, nó đột nhiên mất tích. Hilary Klavan, con bé nhơng nhẽo kể, nhỏ trông thấy hồn ma hiện lên từ ngôi mộ, kéo con chó xuống ḷng đất. Chính v́ vậy mà Hilary nhà ta từ đó mới có tật nói lắp.

Tui chau mày nh́n thằng Mark. Tui nghe câu chuyện đó rồi. Tui nghĩ nó bịa ra nhằm gây ấn tượng với con Rei.

Cô Applebaum mở khoá cánh cổng sắt, cả bọn theo sau cô vào bên trong. Từng hàng bia mộ đen có, xám có, mọc chi chít trên mặt tuyết.

Những tảng đá cũ kỹ bị sứt mẻ nhiều nơi, cứ như những cái răng mẻ. Hầu hết đều rạn nứt lỗ chỗ. Nhiều cái rơi ngược hẳn ra đằng sau, nằm dài đó, bao phủ bởi tuyết.

Bọn tui đi ngang qua vài bia đá không chút dấu vết ǵ cả. Ngả nghiêng, rũ rượi cả người trong gió heo hút, cô Pai dẫn bọn tui lên tuốt luốt trên đồi để xem mấy ngôi mộ to hơn. Nhiều cái bị bào ṃn bởi thời gian. Những cái khác có những ḍng chữ dài ngoằn trên đó.

- Quá lạnh để mấy con ma chịu xuất đầu lộ diện! Cô Applebaum đùa.

- Bắt đầu làm việc nào, mọi người!

Lớp học phân tán. Rachel với tui bước ṿng sang phía bên kia đồi. Tui nghĩ ở đó sẽ khuất gió hơn nhưng tui đă lầm. Cơn gió buốt giá đập mạnh vào tui. Mái tóc không ngắn không dài của tui tung bay theo làn gió.

Hai đứa lê lết trong tuyết trắng, chúi người đọc ghi chú trên mấy tấm mộ. Vài ngôi mộ có từ năm một ngh́n sáu trăm mấy những là...

- Không có ǵ hay ho ở đây cả. Rachel than văn.

- Thử xuống dưới kia xem.

Bọn tui ngừng lại ngay trước tấm mộ đầu tiên. Tấm mộ nhỏ nhắn, già nua, sứt mẻ, mục nát. Tui quỳ gối đọc lấy ḍng chữ ghi trên ấy:

- Abigail Willey, 1680- 1692, yên nghỉ nơi thiên đàng, con yêu.

- Wow!

Tui la, nh́n chằm chằm vào phiến đá.

- Rachel...Nhỏ này bằng tuổi tụi ḿnh!

Rachel nghiêng người đọc.

- Tớ thắc mắc nguyên do nhỏ chết, Lauren ạ. Thời đó người ta hay chết trẻ lắm.

Rachel mở cặp, lôi ra cuốn sổ ghi chú.

- Ḿnh ghi nhận cái này đi, trông nó được đấy!

Gió lạnh quấn quanh người hai đứa. Rachel cố gắng vật vă đặt tờ giấy in lên trên tấm bia, c̣n tui th́ cố hết sức mà chà tới chà lui. Nhưng tờ giấy th́ cứ phập phồng không yên.

- Tớ cần giữ tờ giấy từ phía dưới.

Tui đề nghị. Rồi tui cởi bỏ đôi găng tay, thắt nút chúng lại với nhau, đặt lên trên đầu tảng đá. Rồi tui ngồi chồm hổm kế nhỏ Rachel, hai đứa cùng chà lấy chà để, cố lấy cho được vết tích ngôi mộ lên trên tờ giấy can kê.

Tụi tui chỉ vừa làm xong khi cô Applebaum chạy hối hả sang chỗ hai đứa từ phía bên kia đồi.

- Cô xin lỗi v́ gián đoạn tiết học sớm, nhưng có lẽ ta nên kết thúc ở đây.

Cô bảo, phủi phủi mớ tóc bị gió thổi lộn xộn lên trên mặt mày.

- Ư tưởng chẳng tốt tí nào. Hôm nay lạnh lẽo và nhiều gió quá. Mọi người sẽ bị cảm lạnh nếu không mau chóng quay về trường.

Rachel cùng tui thu dọn, rồi nhanh nhảu hoà vào đám đông trở ra.

***

Chỉ đến sau bữa tối hôm đó, tôi mới phát hiện ra ḿnh để quên đôi găng tay trong nghĩa địa. Bố và mẹ c̣n mải mê với nhóm hội họp. Mark với tui đáng lẽ phải làm bài tập về nhà, nhưng hai đứa ôm lấy cái màn h́nh tivi. Bản tin thời tiết địa phương đang được phát.

Tui nhảy dựng lên, chỉnh đốn lại áo len.

- Mark, tao cần trở lại nghĩa trang lấy đôi găng tay.

Nó nh́n lên từ quyển tập đại số.

- Mày đùa à?

- Chúng là mấy cái găng tốt nhất của tao! Tui bảo:

- Những cái ấm nhất. Tao yêu chúng. Tao không thể để mặc chúng nơi đó được.

Mark quay lại cắm cúi với quyển tập.

- Sáng mai ḿnh quay lại cũng chưa muộn.

- Không đời nào!. Tui rít:

- Người ta bảo trên tivi là tối nay trời lại đổ tuyết. Chúng sẽ bị hỏng mất.

Tui mở tủ đựng áo khoác.

- Mày có đi với tao hay không th́ bảo?

Nó ngần ngại, gặm gặm cây bút ch́. Rốt cuộc nó cũng chịu nhả cây bút ra.

- Thôi được. Tao xem chừng không nên để mày đi một ḿnh.

Mark oai hùng!

Gió đă lặng, nhưng không khí đêm hôm lạnh như đá, lại ẩm ướt. Ánh trăng nhợt nhạt nháy mắt trông xuống bọn tui từ giữa đám mây đen hỗn độn. Lớp tuyết mỏng giờ đă đông thành nước đá.

Bọn tui cứ suưt trượt hết chỗ này đến chỗ khác, cho đến khi cánh cổng nghĩa trang Graystone hiện lên trước mắt.

- Mày nhớ mày để chúng ở đâu không? Mark hỏi.

Khuôn mặt nó giấu kín bên trong khăn choàng cổ lông thú. Nó chiếu ánh sáng đèn pin lên phía trước mặt hai đứa.

Tui run rẩy:

- Trên nó ngôi mộ một nhỏ con gái nào đó. Chỉ cách có vài phút.

Tui bám lấy cánh cổng vào, rồi kéo mạnh. Cánh cổng bị kẹt cứng trong tuyết. Tui giựt mạnh thêm lần nữa, hết sức, cánh cổng kèn kẹt mở ra..

Thứ ánh sáng vàng vọt nhảy múa trên những phiến đá, bao xung quanh tui với Mark, lúc hai đứa cùng leo lên ngọn đồi. Đám mây đen nghịt che phủ hoàn toàn mặt trăng, bóng đêm nặng chịch bao trùm bọn tui. Không khí trở nên khó thở hơn.

Tui chà chà mũi. Mất hết cảm giác.

- Ở phía dưới kia. Tui nói.

Từng bước trên con đường dốc trơn trược, tui dẫn đường xuống tới chỗ ngôi mộ Abigail.

- Đây. Tui bảo.

Mark chiếu đèn pin vào. Tui ngừng lại, nheo mắt nh́n tảng đá.

- Chúng mất tiêu rồi!

Tui la to, nâng tay lên đôi má lạnh băng.

- Cặp găng tay không c̣n ở đây nữa! Tao để chúng trên đây mà!

Mark quay đèn lên trên nóc bia mộ.

- Có thể gió thổi chúng bay rồi. T́m dưới đất xem.

- Ồ phải. Chắc chúng nằm trên mặt đất.

Tui làu bàu. Tui bước lùi khỏi ngôi mộ, cặp mắt dơi t́m kiếm. Gió lại vi vu. Cây cối kẽo kẹt, rên rỉ, lúc lắc. Tui nghe như có tiếng khóc bi ai từ xa xa. Chắc là tiếng mèo kêu. Cúi thấp người, tui ṿng quanh mộ.

- Chúng đâu rồi?

- Có lẽ phía dưới đồi.

Mark gợi ư. Nó đẩy khăn choàng lên cao hơn cho đỡ lạnh. Rồi nó chậm răi bứơc lần xuống dưới đồi, không ngừng rà đèn pin khắp mọi nơi.

- Đâu rồi? Đâu rồi?

Tui lặp đi lặp lại, chà tay làm ấm mũi, mặt. Tui xém chút đụng vô người con nhỏ đó. Mái tóc nhỏ dài, đen, phủ ra đằng trước, che khuất mặt. Nhỏ mặt bộ đồ mỏng dính, tay áo dài tḥng ḷng, váy áo kéo lê thê trên mặt đất. Nhỏ đứng đó thẳng thớn, khẳng khiu, đôi bàn tay đặt sau lưng.

- Cậu là ai?

Tui há mồm. Và rồi ngọn gió vô t́nh thổi bay những lọn tóc phía trước mặt nhỏ. Tui nh́n vô đó...nh́n trong khiếp đảm...vào khuôn mặt sọ người ấy. Không da. Không có môi trên, hai hàm răng găy vụn ấy. Không mắt. Chỉ có mấy hốc mắt trống trơn, sâu hoắc, đen ng̣m.

- Tớ là Abigail Miller.

Nhỏ th́ thào, giọng nhỏ khô, khô như giấy nhám, khô như lá rụng mùa thu. Rồi nhỏ nâng hai tay. Không có chút xíu da ǵ trên tay nhỏ hết. Chỉ toàn xương là xương. Và ở phía cuối đôi cánh tay xương xẩu đó...cặp găng của tui!

Nhỏ lầm lũi bước một bước về phía tui, c̣n tui chết cứng người v́ sợ.

- Tớ lạnh quá...

Nhỏ thều thào, qua hai hàm răng thối rữa.

- Ở đây lạnh quá, Lauren ơiiiii...

- Làm....làmm....làm ơn...

Tui th́ thầm, nh́n chằm chằm vào cặp găng. Cặp găng tui vắt trên đôi bàn tay toàn xương đó...

- Tớ cần áo lạnh của cậu.

Nhỏ tiếp tục rên, vung tay về phía trước. Hai hốc mắt sâu, trơ trọi... cái đầu lâu nghiêng sang chỗ tui trong cơn gió giờ đang gào rú.

- Lauren à, tớ cần áo cậu...

- Không! Làm ơn đi mà...

Tui quay đầu lại, nh́n khắp nơi t́m thằng em trai.

- Mark!

Tui la, khi tui trông thấy nó chạy, chạy hớt hải, hết tốc lực, chạy như bay, chạy cho thoát khỏi bộ xương khô đương dí theo sau trong cái áo choàng đen.

- Đi nào! Tui ra lệnh cho ḿnh ...Lauren chạy liền đi!

Nhưng chân tui run rẩy quá sức, chúng không cử động nổi.

- Lauren à, tớ cần áo lạnh của cậu...

- Không...Ngừng lại!

Những ngón tay bằng xương bên trong cặp găng tay, chúng chụp lấy tui.

- Lauren à...tớ cần áo cậu...Lauren à....lạnh quá Lauren...Tớ cần áo cậu..

- Không! Tránh xa tao ra. Tui hét.

- Lauren à, tớ cần giày cậu...

Đôi găng tay chụp lấy tóc tui.

- Lauren à, tớ cần da cậu...

Đôi găng tay chụp được tóc tui rồi bắt đầu kéo.

- Lauren à, tớ cần bộ da cậu... Tớ cần cơ thể cậu...

- Ốiiiiiii! Tiếng hét thất thanh thoát ra từ cổ họng tui.

Rồi từng lời Rachel nói vang vọng trong tâm trí tui.

- Cái nh́n ma quỷ.

Lời răn dạy từ bà nội của nhỏ Rachel: Đừng chạy. Nh́n thằng vào đôi mắt con ma. Nh́n như thể t́m kiếm linh hồn nó. Có hiệu quả không? Tui không c̣n cách nào khác. Hồn ma Abigail đương kéo tui lại gần...gần hơn nữa.

Tui ngả đầu ra phía sau, mở to mắt nh́n vào hai hốc mắt trống trơn ấy. Tôi nh́n, nh́n, tṛn mắt, không nháy chút nào, vào trông hai cái lỗ sâu thăm thẳm. Nh́n như tui đang lùng kiếm linh hồn Abigail Miller.

Nhỏ ngừng kéo. Cả hai bất động, như tượng nghĩa trang. Quai hàm xương xẩu của nhỏ kêu thành tiếng rồi bật mở. Tóc nhỏ bay vụt ra khỏi cái đầu lâu.

- Lauren à... Nhỏ rên:

- Lauren à Lauren...

Và rồi cặp găng tay kinh tởm buông tóc tui ra, rồi buông tḥng xuống hai bên cái váy gớm ghiếc, dơ dáy. Mà tui vẫn c̣n nh́n, nh́n không chớp mắt. Nh́n sâu vào hai cái lỗ trống hốc, nơi mà cặp mắt con ma trước đây vẫn c̣n ở đấy.

Cái nh́n ma quỷ...Nhỏ bắt đầu co rút...thấy dần...rồi thấp dần...Tóc nhỏ lại rủ ra trước mặt thêm lần nữa. Đôi vai bằng xương găy vụn....Tui nh́n nhỏ ngă xuống phía bên sau ngôi mộ...trở vào bên trong hầm mộ ḿnh...

- Lauren à...

Nhỏ thầm th́ tên tui lần cuối cùng. Rồi nhỏ đi mất. Tui bắt đầu lấy lại hơi thở, hít thật sâu những luồng hơi lạnh ngắt. Rồi tui bỏ chạy! Chân tui giẫm mạnh lên lớp băng mỏng, cứng. Tui thở phào nhẹ nhơm khi thấy Mark chạy sát kề bên, mấy đôi giày bọn tui nện lên trên mặt đất như tiếng trống.

Tui không hề ngừng lại hay giảm tốc độ cho đến khi hai đứa về đến nhà. Tui nhào tới cổng ra vào, tim đập th́nh thịch, hai bên hông đau nhói. Loạng choạng bước vào pḥng khách, tui gập người, chạm tay vào hai đầu gối, cố lấy hơi.

- Cái nh́n... Tui nói:

- Tao không thể tin nổi! Nó hiệu quả! Cái nh́n ma quỷ! Mày cũng xài nó hả...đúng không?

Vẫn thở hồng hộc, tui quay sang Mark. Và thét. Tiếng thét kinh hoàng, khi tui nh́n thấy cái áo choàng đen tơi tả, khuôn mặt sọ người, từng con sâu mập ú, núc ních trườn ra khỏi cái miệng mở to, không răng. Cái đầu lâu trọc lóc, thối rữa. Hai hốc mắt trơ trọi, sâu hoắc.

- Mark đâu rồi? Mày đă làm ǵ em tao? Tui hét:

- Mày không thuộc về nơi này! Mark đâu?

Cái cằm hạ xuống, hơi thở vừa chua vừa thúi phả ra từ sâu trong bụng con ma.

-Em tao đâu? Tui tiếp tục:

- Nó c̣n ở nghĩa trang hả? Mày muốn ǵ đây? Muốn ǵ?

Trước khi tui kịp làm ǵ, con ma dịch dời đến bên tường. Nó đưa bàn tay xương lên trên công tắc đèn..đèn trong pḥng tắt ngúm.

Tui đứng trong bóng tối mịt mù.

- Mày...Mày làm thế để làm ǵ? Tui th́ thào.

- Lauren à, nh́n chằm chằm vào người khác chẳng lịch sự chút nào. Nó gào lên.

Và rồi tui cảm nhận được những ngón tay cứng ngắc, những khúc xương ấy, chộp lấy cuống họng tui.

- Tao lạnh lắm..Lauren à..Tao cần áo lạnh của mày..Lauren à, tao cần tóc mày..Lauren..Tao cần da thịt mày!..

                                                              R.L. Stine

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2216 of 2534: Đă gửi: 20 October 2009 lúc 11:30pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

TIN ĐỒN CÓ MA TRONG KƯ TÚC XÁ "5 SAO"

 

Kư túc xây trên nền nghĩa địa, bóng ma áo trắng đi trên hành lang, từng có người chết trong pḥng... là những tin đồn rộ lên từ đầu năm học, khiến nhiều tân sinh viên Đại Học công nghiệp Hà Nội hoang mang.

Khánh thành từ năm 2006, ṭa nhà chín tầng đồ sộ của Đại Học công nghiệp huyện Từ Liêm, Hà Nội được coi là một trong những kư túc xá hiện đại nhất miền Bắc. Ngoài hệ thống pḥng ốc đạt tiêu chuẩn, không gian rộng răi, thang máy chạy 24-24 giờ, sinh viên tại đây c̣n được sử dụng những tiện ích khác như pḥng internet, thư viện...

Tuy nhiên, ngay từ lúc đưa vào sử dụng, nhiều sự việc xảy ra khiến ṭa nhà bị gán là "ma ám" do được xây trên nền nghĩa địa. Đầu năm học mới, nhiều sinh viên truyền tai nhau việc đêm đêm có bóng ma áo trắng lượn lờ ngoài hành lang, kèm theo tiếng gió rít... Những thông tin không xác thực cộng hưởng gây tâm lư hoang mang, nhất là đối với các nữ sinh

Tại pḥng 522, tầng năm khu nữ sinh nhắc đến chuyện "ma quỷ", tân sinh viên Ngô Thảo Trang nh́n các bạn cùng pḥng cười gượng. Dù mới nhập học được ít lâu, Trang và các bạn đă được nghe vô số chuyện từ các anh chị khóa trên. Trong đó, đáng kể nhất là việc từng có người chết ngay trong căn pḥng 520 bên cạnh.

- Lúc mới vào nghe những chuyện đó bọn em rất lo, nhất là khi nhiều sinh viên khóa trước cùng nói. Trang cho biết.

Không chỉ các bạn nữ, nhiều nam sinh cũng cho biết, cũng từng nghe và bàn tán nhiều về "bóng ma" áo trắng lượn lờ trên hành lang, rồi các nữ sinh kể chuyện đang đêm cả pḥng nằm ngủ mơ bị bóp cổ...

Theo một nam sinh năm thứ hai, khoa ôtô, từ khi mới vào trường cậu đă nghe các bạn cũng như người dân quanh trường x́ xào về các hiện tượng "bất thường". Thậm chí, nhiều người lớn tuổi c̣n khẳng định chắc nịch kư túc "nặng vía" nên lúc mới khánh thành, nhiều người vào tận các pḥng thắp hương nghi ngút...

Liên tiếp những thông tin lan truyền, khiến ban quản lư kư túc phải vào cuộc. Theo ông Trần Phúc Ḥa, giám đốc trung tâm kư túc xá Đại Học công nghiệp, không phải đến năm nay cán bộ quản lư mới nghe về tin đồn ma quỷ tại đây.

Ông Ḥa cho biết, sự việc bắt nguồn từ lúc khu kư túc hiện đại mới khánh thành năm 2006. Lúc đó, một số gia đ́nh cho thuê trọ xung quanh tưởng rằng toàn bộ sinh viên sẽ vào ở, nên họ t́m cách lôi kéo ra bằng cách tung tin đồn có ma, sinh viên trong kư túc đánh nhau...

- Đáng chú ư một số người c̣n vào tận pḥng, thắp hương bảo là "thắp cho bạn" khiến nhiều sinh viên sợ hăi". Ông Ḥa nói.

Sau khi được sinh  viên báo cáo, trường đă tổ chức làm việc với công an xă, giao ban hàng tháng. Với sức chứa chỉ xấp xỉ 10% trên tổng số 50.000 em, lượng sinh viên được ở kư túc rất hạn chế, sắp xếp theo thứ tự ưu tiên, phần lớn vẫn phải thuê trọ ở ngoài.

- Theo tôi biết th́ các nhà trọ của dân cũng không đáp ứng được lượng sinh viên ngày càng tăng của trường. V́ thế, chuyện cạnh tranh giữa kư túc với nhà trọ của dân là không có. Ông Ḥa nói.

Mọi sinh hoạt trở lại b́nh thường đến đầu năm nay th́ nảy sinh "bóng ma áo trắng", những chuyện cũ v́ thế có dịp được khơi lại.

- Bóng ma đó là do một nữ sinh khóa mới, đêm không ngủ được mặc áo blou trắng đi dọa ma các bạn. Chúng tôi đă gặp em này và nhắc nhở. Ông Ḥa cho biết.

Ông Ḥa khẳng định, thông tin người chết ở pḥng 520 là hoàn toàn vô căn cứ.

- Chúng tôi đă liên hệ với ban quản lư dự án xây dựng kư túc xá, từ khi xây dựng cho tới nay, chưa hề có một tai nạn nào gây thương vong. Ông Ḥa khẳng định.

Để chứng minh, ông Ḥa dẫn phóng viên tới tận pḥng 520. Tại căn pḥng tiêu chuẩn tám người này đă kín chỗ. Mọi sinh hoạt, học tập vẫn diễn ra b́nh thường. Theo trưởng pḥng Trần Thị Huế, tất cả thành viên trong pḥng đều biết và thường nói chuyện về những tin đồn "ma".

- Các bạn và anh chị khóa trên đều bảo pḥng em từng có người chết. Lúc đầu bọn em cũng sợ, sau hỏi ra th́ không ai biết rơ, thậm chí không xác định được người chết là nam hay nữ và mọi sinh hoạt vẫn b́nh thường, nên sau bọn em không e ngại nữa. Huế cho biết:

- Tôi khẳng định tất cả tin đồn có ma ở kư túc đều vô căn cứ. Các em sinh viên không nên v́ những tin đó mà lo lắng, ảnh hưởng đến việc học hành. Ông Ḥa nói.

 

 

Tin đồn có ma tại kư túc xá Đại Học công nghiệp

Hà Nội gây lo lắng cho các sinh viên vào

 thời gian đầu nhập học. Ảnh: Đ.V

 

Đàm Vĩnh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2217 of 2534: Đă gửi: 21 October 2009 lúc 6:19pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

CHÍN TRÁI TIM KHƠNG LỒ CỦA TRÁI ĐẤT

 

1. Cánh rừng có h́nh trái tim tại Cantabria, Tây Ban Nha

Cánh rừng tuyệt đẹp có h́nh trái tim này nằm ở Cantabria, phía bắc Tây Ban Nha. Tất nhiên là b́nh thường th́ bạn không thể nhận ra điều này được. Chỉ khi nh́n từ góc độ rất cao bạn mới phát hiện ra điều thú vị này. Ví dụ như trong bức h́nh dưới đây. Nh́n từ góc độ chụp này, cánh rừng như một trái tim màu xanh khổng lồ.


IPB Image

 

2. Ḥn đảo trái tim tại hồ Gutierrez , Patagonia

Ḥn đảo này nằm ở Patagonia, Argentina. Đây là ḥn đảo được bao phủ bằng cây cối um tùm. Rừng cây ôm khít lấy ḥn đảo, nh́n giống như một trái tim nằm giữa mặt nước mênh mông. Nơi tốt nhất để chiêm ngưỡng ḥn đảo là phía đông hồ Gutierrez.


IPB Image



3. Vùng ẩm ướt tại công viên Guandu, Đài loan

Tin hay không tùy bạn nhưng công viên Guandu Nature Park là một công viên tự nhiên tại thành phố Taipei. Trong công viên này bạn có thể t́m thấy một vùng đất ẩm có h́nh i x́ trái tim.


IPB Image

 


4. Đảo Tavarua, Fiji

Đảo Tavarua là một thiên đường nằm trên gần đường biển Viti Levu, được bao quanh bởi những rặng san hô. Nơi đây c̣n là một khu resort tuyệt đẹp với nhiều khung cảnh lăng mạn.


IPB Image

 

5. Galesnjak, Croatia

Một ḥn đảo khác mang h́nh trái tim nằm ở phía nam của Zadar, Croatia. Có tên Galesnjak, chỉ rộng có nửa cây số nhưng nơi đây được coi như một viên ngọc quư và được nhiều người biết tới. Cách duy nhất lên đảo là dùng thuyền.



IPB Image

 


6. Hồ ở Ohio

Một chiếc hồ tại Columbia Hills Corners, Ohio, được biết tới với h́nh dáng kỳ lạ. Nghe đâu nó là một cái hồ nằm trong một dinh thự tư nhân.



IPB Image

 


7. Những cây đước h́nh trái tim , Voh, New Caledonia

Đây có lẽ là điểm đến đẹp nhất và cũng nổi tiếng nhất trong chùm ảnh lần này. Đây là một tập hợp những cây đước mọc thành h́nh trái tim nằm ở New Caledonia. Sẽ chẳng ai biết tới chùng nếu như Yann Arthus Bertrand không t́m ra, chụp ảnh rồi đem đi in vào sách của ḿnh, cuốn “Earth From Above”. Nhiều người nh́n thấy cảnh tưởng này chỉ biết thốt lên “không thể tin được”.

 

IPB Image

 

8. Hồ ở Chembra, Ấn Độ

Đây là một điểm thu hút khách du lịch, chiếc hồ gần đỉnh Chembra ở Ấn Độ được cho là không bao giờ khô cạn. Có khoảng hơn 150 đi qua chiếc hồ này mỗi ngày trên chặng đường dài 3 km từ chân lên tới đỉnh.



IPB Image


 

9. Rặng san hô ở Whitsundays

Có thể khó tin nhưng thực sự đây là rặng san hô tự nhiên có h́nh dạng của một trái tim. Không hiểu tại sao những con san hô lại phát triển theo đúng h́nh dáng như vậy. Nơi này thuộc rặng san hô nổi tiếng Great Barrier, rặng san hô đá ngầm lớn nhất thế giới nằm tại Australia. Cách duy nhất để nh́n được toàn cảnh rặng san hô là từ trên máy bay.



IPB Image

 

 

                                                                 ST

 

 

                                                                  

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2218 of 2534: Đă gửi: 21 October 2009 lúc 6:28pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

NGƯỜI CÓ NGÓN TAY KHỎE NHẤT THẾ GIỚI

 

Fu Bingli, một vơ sư tại trung Quốc, đă ghi vào sách kỷ lục Guinness hồi đầu tuần, sau khi hoàn thành mười hai cú hít đất nhờ một ngón trỏ.

Bingli đă tập vơ được ba mươi hai năm, kể từ khi mới lên bảy. Anh cũng có thể trồng cây chuối bằng đúng một ngón tay.

- Tôi đă tập luyện vơ thuật khi mới bảy tuổi và ngón trỏ của tôi khỏe như toàn bộ cơ thể của hầu hết mọi người. Fu đến từ Lianyungang nói.

Bingli đă được ghi vào sách Guiness là người giữ kỷ lục có ngón tay trỏ khỏe nhất.

 

 

Fu Bingli chống đẩy chỉ bằng một ngón trỏ.

 Ảnh: CEN-EUROPICS.

 

                                            Anh Minh

 

 

 

 

 

 

 

 

                                         

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2219 of 2534: Đă gửi: 21 October 2009 lúc 6:57pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

NHỮNG PHONG CẢNH RỢN TÓC GÁY

 NHẤT THẾ GIỚI

 

Có những phong cảnh tự nhiên khiến người ta ngất ngây, trầm trồ khen ngợi, nhưng cũng có những cảnh khiến người ta phải kinh sợ khi nh́n thấy.

Đầu lâu đá

 

Chụp tại hồ Cumberland ở Kentucky. H́nh ảnh chiếc đầu lâu rơ ràng trên vách đá tự nhiên gây nên do xói ṃn và biến hoá của thiên nhiên.

 

 

 

 

Ông già nh́n ra biển

 

Trông như h́nh ảnh một ông già đang nh́n biển. H́nh ảnh được chụp tại băi biển Kilve ở Somerset (Anh). Khu vực này cũng nổi tiếng với các h́nh ảnh hoá thạch khổng lồ.  

 

 

 

 

Khuôn mặt trong hồ sơ

 

Đây là khuôn mặt đá tại khu  vực Yosemite nổi tiếng của Taft Point.

 

 

 

 

Thuỷ quái

 

Không có nhiều h́nh ảnh này trên biển. H́nh ảnhh thuỷ quái này được chụp tại bến tàu hải đăng ở Frankfort, Michigan.

 

 

 

 

Cổng địa ngục

 

Những chiếc ṿi phun tạo nên từ hơi nóng và không khí làm cho khung cảnh trở nên vô cùng ghê sợ như h́nh ảnh trước cổng địa ngục.

 

 

 

 

Thẳng đến địa ngục

 

H́nh ảnh về Iceland đáng sợ với những chiếc ṿi phun hơi nóng bốc lên.

 

 

 

 

 

Thoát khỏi cổng địa ngục

 

Một con người nhỏ bé đứng lẫn trong khung cảnh hoang tàn rộng lớn, khiến cho người xem ảnh có cảm giác, người đó vừa thoát ra từ cổng địa ngục.

 

 

 

 

Một thế giới khác

 

Đây là một trong những vùng sa mạc bao quanh Laguna Colorada của Bolivia, một hồ nước cạn muối với nước màu đỏ và ḥn đảo trắng.

 

 

.

 

Cổng băng

 

Một đại lộ hai bên hàng cây bị tuyết bao phủ ở Hà Lan trông lạnh lẽo và hoang vu. Trông con đường như một chiếc cổng vào vương quốc của Nữ chúa tuyết.

 

 

 

 

Lâu đài kinh dị

 

H́nh ảnh này như gợi đến một toà lâu đài cổ kính bị bỏ hoang và bị cô lập. Những hàng cây xung quanh tối đen bao phủ, sương mờ giăng ngang, khiến cho toà lâu đài càng hoang vắng, đ́u hiu.


 

 

 

 

Đêm tối

 

H́nh ảnh đáng sợ này được chụp khi ánh trăng mờ nhạt, khung cảnh ch́m trong sương mờ, cây cối được bao phủ bởi bóng tối ẩn chứa những điều kinh dị.

  

 

 

 

Cảnh cô đơn

 

Đây là cảnh cô đơn thực sự. H́nh ảnh sương mù dày đặc phủ lên con đường nông thôn khiến cho cảnh vật trở nên cô quạnh và đáng sợ hơn. Con đường dài cô đơn, lạnh lẽo chẳng ai biết có ǵ ở cuối đường chân trời, ma quỷ hay thiên thần?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

                                                                            

 

                                                                           

                                                                                                  Nhật Minh

                                                                Hoàng Ngân

 

                                                                    

                                                                   

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 07 November 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2516
Msg 2220 of 2534: Đă gửi: 21 October 2009 lúc 7:08pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

 

KƯ TỰ KINH KORAN HIỆN TRÊN DA EM BÉ

 

Bé trai chín tháng tuổi trong ngôi làng nhỏ của Nga, khiến các bác sĩ sửng sốt khi trên da bé nổi những câu chữ, từ cuốn sách kinh của đạo Hồi.

Cha mẹ của Ali Yaubov nói rằng, những chữ của thánh Ala xuất hiện trên cằm con trai họ, một vài tuần sau khi bé chào đời. Thậm chí từ đó, rất nhiều kư tự trong chữ Ả Rập nổi lên lưng, tay, chân và bụng của bé.

Các bác sĩ không thể giải thích được hiện tượng này, nhưng họ chắc chắn những chữ đó không phải do ai viết lên.

Theo Dailycontribution, mẹ của bé, Madiana Yakubov, kể, những chữ này xuất hiện hai lần một tuần, thường vào thứ hai và thứ năm hoặc đêm thứ sáu. Những kư tự cũ biến mất trước khi kư tự mới xuất hiện. Ali thường khóc và nhiệt độ tăng khi chữ nổi lên.

Ban đầu họ không nói cho ai biết về điều này, cho đến khi có ḍng chữ nổi trên da bé, viết rằng:

- Hăy kể những kư tự này với mọi người.

Từ đó, Ali được các tín đồ Hồi giáo tôn kính và đến thăm trong ngôi làng của bé ở Dagestan, Chechnya, Nga. Mẹ cậu bé cũng khẳng định, cô và chồng không theo tôn giáo, cho đến khi những nét chữ xuất hiện trên da Ali.        

 

Bé trai Ali bên bố mẹ.

 

Chữ nổi trên chân bé Ali.

                                                                     

  Hoài Vũ

 

 

 

 

 

 

 

 

Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 

<< Trước Trang of 127 Kế tiếp >>
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 2.9063 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO